Chương 184: Bọ ngựa hoàng tước

Tả Mạc không nói gì, giương tay vung lên Vô Không kỳ.

Cột cờ đen thui tinh thiết, dâng lên một đại kỳ đen nhánh như mực, "Vô Không" hai chữ đỏ như kiếm, như muốn giãy thoát khỏi lá cờ.

Vô Không kỳ vừa ra, kiếm ý sâm sâm tuôn động, tựa như một bàn tay vô hình khuấy động sự bình tĩnh sóng nước hương trời. Không khí chung quanh lạnh lẽo tuôn động.

Tả Mạc nhìn vào đám tu giả càng lúc càng gần, tay hắn lập tức thi triển các loại pháp quyết.

Vô Không kỳ trên đầu đột nhiên phóng ra ánh sáng chói mắt, vô số kiếm mang đủ màu sắc bay ra từ thân cờ, như vô số cả bơi quanh Tả Mạc.

Dưới sự bảo hộ của kiếm quang, Tả Mạc đảm khí tăng lên nhiều.

Vô Không kỳ là tín vật của bổn môn, do mấy vị kim đan kỳ trưởng lão chung tay luyện chế, bên trong phong tồn kiếm mang của các kim đan kỳ cao thủ. Do bị hạn chế bởi tu vi, hắn không thể phát huy uy lực lớn nhất của Vô Không kỳ, nhưng kiếm mang cao thủ kim đan kỳ vẫn là sát chiêu cực kỳ khủng bố khí đối mặt ngưng mạch kỳ tu giả.

May mà trong nhóm người này không có cao thủ kim đan kỳ!

Tả Mạc nhìn đám tu giả càng lúc càng bay tới gần, hắn khẩn trương. Lần đầu tiên hắn một mình đối mặt nhiều tu giả như vậy, đối phương rõ ràng có ý xấu.

Chẳng qua, tuy khẩn trương, nhưng hắn lại không nghĩ lung tung, vô cùng bình tĩnh, đối phương hơi chút bất thường, hắn sẽ không chút đắn đo cho ra một kích cực mạnh.

Các tu giả trên thiên không dừng lại, xa xa giằng co.

Chương Hào do dự nhìn hắc kỳ.

Trầu Hàn mặt hung ác cong lại, con mắt duy nhất của hắn lộ vẻ thù hận khắc tâm khắc cốt, nắm tay vang lên tiếng cách cách.

Vệ Vinh mặt trắng bệch, thân thể run lẩy bẩy. Những người khác nhìn cây cờ, như nhìn thấy quỷ, mặt lộ vẻ sợ sệt, bất giác hơi lùi về sau.

Thoáng chốc, một hàng hơn 70 người lâm vào im lặng dễ sợ, không một tiếng động.

"Lão đại, tiểu đệ theo ngài 10 năm, cũng biết tính ngài. Tiểu đệ không hy vọng chọc lớn, thù của tiểu đệ, tiểu đệ tự đi trả, lão đại không nên ngăn trở." Thanh âm Trâu Hàn như từ cửu u địa ngục tuôn ra, mọi người biến sắc, Vệ Vinh nhát gan mặt không còn hột máu.

Thời gian trước, Ô Phong tặc hoành hành vô úy vô kỵ xảo ngộ Vô Không kiếm môn, gặp phải đội ngũ do Vi Thắng xuất kích, bị đánh cho lên bờ xuống ruongj, bị thương nặng. Một mắt Trâu Hàn cũng bị móc đi, cũng là Vi Thắng gây ra.

Vi Thắng của Vô Không kiếm môn, kiếm quyết có chút thành tựu. Trâu Hàn bị kiếm ý xâm thể, dùng hết mọi loại linh đan mà không thể trị khỏi, thù hận với Vô Không kiếm môn cũng sâu tận xương tủy. Hắn luôn nghĩ làm sao báo thù, nhưng điều duy nhất có thể làm là gặp đệ tử Vô Không kiếm môn đi đơn lẻ mà giết chết giải sầu.

Không ngờ thật sự gặp được đệ tử Vô Không kiếm môn.

Nhìn vào đại kỳ, Chương Hào không nói gì. Đai kỳ bất phàm, hắn tự nhiên thấy rõ, tên đệ tử này chắc chắn là đệ tử hạch tâm của Vô Không kiếm môn. Nếu hôm nay thật sự giết đệ tử này của Vô Không kiếm môn, Vô Không kiếm môn quyết sẽ không để yên.

Trước kia thiếu chút bị Vô Không kiếm môn giết sạch, Chương Hào sao không oán hận? Nhưng hắn nhìn rõ tình thế, thực lực Ô Phong tặc đi tìm Vô Không kiếm môn trả thù là tự tìm chết. Nếu có thể nhẫn nhịn, mọi việc không sao. Hắn rất rõ ràng, Vô Không kiếm môn không coi Ô Phong tặc ra gì, chỉ cần mình không đi gây hấn, Vô Không kiếm môn căn bản không nhớ nổi một nhóm người bọn họ.

Nhưng nếu bỏ mặc Trâu Hàn đơn thân tầm thù, các huynh đệ khác sẽ thấy sao? Trâu Hàn là nguyên lão Ô Phong tặc, đã theo hắn mười năm, lập vô số công lao. Nếu mình bỏ mặc, huynh đệ khác sẽ tâm hàn.

Nhân tâm tán, Ô Phong tặc cũng tán.

Huống chi, bí cảnh….

Bí cảnh như một khoản cược, sự cân bằng trong lòng Chương Hào lệch đi.

Đây là giang giới, giết tên đệ tử chạy, cao chạy xa bay tới Tiểu Sơn giới, Vô Không kiếm môn thế lực có lớn hơn nữa, cũng không làm gì được bọn họ. Nhưng các thủ hạ huynh đệ còn đây, đi đâu cũng có thể sống sót.

Hắn căn bản không nghĩ tới việc, mình sẽ bại. Đã dừng ở đây rất lâu, đối phương chỉ cử 1 người đi ra, còn là tu giả trúc cơ kỳ.

Vô Không kỳ có lợi hại chăng nữa, nếu thật sự là một nhóm người, giết sạch không để 1 tu giả trúc cơ kỳ chạy về báo án được rồi.

Đáng tiếc cán cờ này…

Biết rõ Vô Không kỳ bất phàm, nhưng hắn không dám lấy. Pháp bảo của môn phái, mặt trên sẽ lưu lại ấn ký độc môn, cầm nó cũng bằng nói cho người khác, bọn họ ở đâu. Vô Không kiếm môn chỉ cần xuất động một kim đan trưởng lão, đủ để giết sạch cả đám bọn họ.

Chương Hào hít thật sâu, mắt lóe lên ngoan độc, hung ác nói: "Sao nói vậy, chúng ta là một nhóm, qua bao khó khăn, con mẹ nó, đều là người một nhà! Vô Không kiếm môn có lợi hại! Chúng ta khống thịt hết được bọn chúng, nhưng con mẹ nó, không thể sợ! lần trước bị đánh thảm như vậy, nếu ngay cả một thằng nhóc con chúng ta cũng phải đi đường vòng, con mẹ nó, sao có thể nên người?"

Chương Hào nhìn bốn phái, rất nhiều người xấu hổ. Đúng, Vô Không kiếm môn lợi hại, nhưng bọn họ gặp phải một tên đệ tử của đối phương đều chạy vòng, nếu truyền ra cũng thực làm trò cười.

Chương Hào hòa hoãn: "Đây là đâu? Đây là giang giới. Chỉ cần vượt giang giới, là tới Tiểu Sơn giới! Vô Không kiếm môn lợi hại? Chẳng lẽ có thể chạy tới Tiểu Sơn giới làm càn? Ha ha, chúng ta tùy tiện trốn đi, bọn họ sao tìm được chúng ta?"

Những người khác nghe vậy gật đầu cái rụp.

Chương Hào tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa, xúi giục: "bí cảnh! Các huynh đệ! Chỉ cần bắt được ba thằng kia, chúng ta giàu to. Có tinh thạch, đi đâu chả được? đi đâu cũng là nhà của chúng ta."

Mây câu nói, một đám người bị Chương Hào khơi lên dục vọng, toàn bộ đều lộ hung ác, sát khí đằng đằng, hận không thể san bằng Hoang Mộc đảo thành bình địa.

Cảm thụ sát khí của đối phương ngày càng nồng đậm, Tả Mạc biết đại chiến là khó tránh khỏi, cũng không có chút buồn phiền. Hắn không biết đối phương là người phương nào, nhưng thấy Vô Không kỳ mà không sợ, vậy tuyệt đối không phải tu giả phổ thông.

1 chọi 70, hắn biết tỷ lệ thắng cực thấp.

Nhưng trong đại hải mênh mông, không chỗ để trốn. Mà các sư đệ hắn mang tới đều sản xuất tu giả, nếu mình bỏ bọn họ mà đi, bọn họ chỉ có chết.

Hắn quyết định đấu với nhóm tu giả đang đứng trên không trung tràn đầy sát khí kia, hào khí can vân.

Chẳng qua chỉ là chiến thôi!

Ca vả cho các ngươi răng môi lẫn lộn.

Hắn thấy máu thịt sôi trào, chiến ý tung bay.

Đang chuẩn bị phát động Thiên Hoàn Nguyệt Minh trận, đột nhiên hắn kêu lên ô, mắt lộ vẻ vui mừng.

Thiên Hoàn Nguyệt Minh trận….

Đệ tử Vô Không kiếm môn tụ tập lại một chỗ, người người sợ hại, chỉ có vại người khá trấn định như Công Tôn Sai, ngay cả Thuần Vu Thành mặt cắt không hột máu.

"Đám người này từ đâu tới? Dám tập kích Vô Không kiếm môn! BỌn họ không sợ bản môn truy sát?" Thuần Vu Thanh run rẩy nói.

Công Tôn Sai phì cười: "Nhóm người này chắc chắn là trộm cướp, cũng không biết là từ đâu tới. Đuổi giết? Làm sao mà đuổi? Bọn họ chạy tới Tiểu Sơn giới, môn phái cũng bó tay."

"Làm sao bây giờ… làm sao bây giờ…" Thuần Vu Thành hoang mang lo lắng.

Công Tôn Sai nhún vai, giơ ra bàn tay trắng nõn: "Giờ chỉ hy vọng vào Tả sư huynh."

"Tả sư huynh chỉ có một người."

"Không có cách, chấp nhận đi."

Mấy chục dặm cách xa Hoang Mộc đảo, trong một đám mây tắng, một đám người cũng đang nhìn vào Hoang Mộc đảo nơi xa.

"Ha ha, nhìn cũng được. Các ngươi thấy ai có khả năng thắng?" Nam tử mặt vàng cười nói.

Bên cạnh hắn, một hắc y tu giả, thân hình khô gầy như củi, mắt âm lệ, rõ ràng là Quỷ Phong đã xuất hiện tại đấu kiếm hội. Một bên lại là Thường HOành vẻ mặt hờ hững, tóc dựng đứng như thép, vòng đồng khóa cốt.

Các tu giả khác kinh sợ nhìn ba người, vô thức bảo trì cự ly với ba người.

Quỷ Phong mắt xanh xanh, tu vi hiển nhiên thâm hậu hơn trước. Hắn nói giọng khàn khàn: "Hắn chưa ngưng mạch." Dù hắn không nói ý, nhưng ai cũng rõ. Hắn vẫn không rõ lai lịch nam tử mặt vàng, hắn hiện tại không chút đầu mối, thật vô cùng thần bí. Hắn chỉ biết nam tửu mặt vàng tự xưng là Phó Phong."

"Tiểu Quỷ kiếm" mà hắn tu là một kiếm quyết lệch lạc. hắn tuy có thiên phú cao, nhưng "Tiểu Quỷ kiếm" lại là tàn khuyết, Phó Phong lấy ra một bộ tâm pháp chiêu lãm hắn. "Cửu Quỷ đinh chú", bộ tâm pháp hắn chưa từng nghe danh khiến hắn không do dự gia nhập.

Nhưng khi hắn thấy Thường Hoành, cũng kinh ngạc. hắn dự tính Thường Hoành hẳn giống mình, nhưng không biết Phó Phong cấp cho Thường Hoành tâm pháp gì.

Còn về các tu giả khác, hắn thật sự không bận tâm. Hắn thực ảm giác không tất yếu, có hắn cùng Thường Hoành, ba mươi sáu tên tu giả truc cơ kỳ kia, căn bản không có tác dụng gì. Vấn đề ba người bọn họ không giải quyết được, dù có thêm 36 tên tu giả trúc cơ kỳ, cũng không giải quyết được, ngược lai sẽ ảnh hưởng tơi tốc độ của họ.

Nhưng ba mươi sáu tu giả trúc cơ này đều do Phó Phong chiêu lãm, Quỷ Phong cũng không muốn chọc vào.

Phó Phong nhìn Thường Hoành: "Ngươi thấy sao?"

Thường Hoành thản nhiên nói: "Tả Mạc thắng."

"Di, ngươi quá tin tưởng hắn." Phó PHong hơi bất ngờ. Phó Phong không chút thị uy, phổ thông không thể phổ thông hơn, nhưng thần thái cử chị lại có uy thế chấn nhiếp người khác.

Quỷ Phong nghe lời, cũng không cho là đúng. Đây không phải đấu kiếm hội, bọn Ô Phong tặc chương hào đều là kẻ cùng hung cực ác, đây là một trận tử chiến. Một tu giả trúc cơ kỳ, đừng nói chiến thắng, có thể chống đỡ mấy canh giờ đủ để kiêu ngạo.

Nhưng hắn không lên tiếng, Thường Hoành hắn cũng kiêng dè, không phải vì vấn đề quan trọng hắn cũng không muốn nảy sinh tranh cãi. Mình thời gian này thực lực tăng nhiều, thực lực Thường Hoành chắc chắn cũng tăng lên không thấy hơn mình.

PHó Phong cũng không dây dưa vấn đề này, hắn nhìn song phương ở xa đang giằng co, bình tĩnh nói: "Vô luận bọn họ thắng thua thế nào, chúng ta cũng phải có được tin tức chính xác về bí cảnh từ trong tay bọn Chương Hào."

Trong lời nói lộ ra sự sát phạt lạnh lẽo không ai dám nghi ngờ.

Chapter
1 Chương 1: Tiểu Vân Vũ quyết
2 Chương 2: Ngọc giản
3 Chương 3: Tiểu viện
4 Chương 4: Vô vọng
5 Chương 5: Lãnh Vụ cốc
6 Chương 6: Nguy cao
7 Chương 7: Chờ ngươi
8 Chương 8: Biến hoá
9 Chương 9: Luyện khí
10 Chương 10: Cỏ dại
11 Chương 11: Cương thi mê tiền
12 Chương 12: Thảo Mộc quyết
13 Chương 13: Đại công cáo thành
14 Chương 14: Quái bệnh
15 Chương 15: Tiểu yêu
16 Chương 16: Kiếm Ý
17 Chương 17: Bồ
18 Chương 18: tháng
19 Chương 19: Sư huynh Vi Thắng
20 Chương 20: Chấp niệm
21 Chương 21: Một hơi
22 Chương 22: Sâu sừng bạc
23 Chương 23: Dị tượng
24 Chương 24: Tìm phương pháp khác
25 Chương 25: Tứ sư cô
26 Chương 26: Cải dung mạt thức
27 Chương 27: Ngưỡng vọng trong hắc ám
28 Chương 28: Bậc cửa
29 Chương 29: Kiếm Ý
30 Chương 30: Bàn tính (tính toán)
31 Chương 31: Tuyển Chọn
32 Chương 32: Cự tuyệt
33 Chương 33: Mầm xuân ngọc bài
34 Chương 34: Nội môn đệ tử
35 Chương 35: Phát hiện
36 Chương 36: Tái ngộ
37 Chương 37: Hai kiếm!
38 Chương 38: Hành Phương viện
39 Chương 39: thử nghiệm luyện đan
40 Chương 40: Trợ giúp
41 Chương 41: Thần Thức
42 Chương 42: Đan thành
43 Chương 43: Nhất phẩm linh đan
44 Chương 44: Một viên tinh thạch dẫn phát thảm án
45 Chương 45: Giãy dụa
46 Chương 46: Trúc Cơ
47 Chương 47: Sư huynh Hứa Dật
48 Chương 48: Hắc tâm điển tịch thất
49 Chương 49: Đơn đặt hàng
50 Chương 50: Tìm kiếm phương pháp
51 Chương 51: Ra tay
52 Chương 52: Liều!
53 Chương 53: Đại Lực hoàn
54 Chương 54: Hỏa
55 Chương 55: Muốn phát tài sao?
56 Chương 56: Quyết tâm
57 Chương 57: Như hỏa
58 Chương 58: Sợ hãi
59 Chương 59: Trong nước luyện kiếm
60 Chương 60: Ngộ
61 Chương 61: Tính toán
62 Chương 62: Lâm Khiêm
63 Chương 63: Môn trung khảo hạch
64 Chương 64: Bắt Được Rồi
65 Chương 65: Ly thủy phần thiên
66 Chương 66: Tỉnh chuyển
67 Chương 67: Hỏi đáp
68 Chương 68: Khó được nhàn rỗi
69 Chương 69: Nước miếng của Tả Mạc
70 Chương 70: Âm châu
71 Chương 71: Thử nghiệm mới
72 Chương 72: Gặp khách
73 Chương 73: Cái khó ló cái không
74 Chương 74: Ác mộng
75 Chương 75: Sương khói
76 Chương 76: Kiếm trận luyện thể
77 Chương 77: Cục
78 Chương 78: Ra tay
79 Chương 79: Quyết định của Tả Mạc
80 Chương 80: Bia mộ biến hóa
81 Chương 81: Linh Anh phái
82 Chương 82: Người không hoành tài không phú!
83 Chương 83: Thủ đoạn bạo lực
84 Chương 84: Vì tinh thạch
85 Chương 85: Tìm đến tới cửa
86 Chương 86: Văn Phi
87 Chương 87: Cường chiêu đối cường chiêu
88 Chương 88: Lột da cương thi
89 Chương 89: Ngu yêu
90 Chương 90: Phản kích của Bồ yêu
91 Chương 91: Dung hợp kiếm ý
92 Chương 92: Thiên âm hỏa châu
93 Chương 93: Lửa Chung duẩn
94 Chương 94: Vì sao trong mắt ta thường chứa lệ
95 Chương 95: Biện pháp bị ép ra
96 Chương 96: Hàn quang
97 Chương 97: Kế của Lâm Viễn
98 Chương 98: Phẫn nộ cùng đau đớn của Tả Mạc
99 Chương 99: Phù binh
100 Chương 100: Thường Hoành máu tanh
101 Chương 101: Liều!
102 Chương 102: Xem không hiểu
103 Chương 103: Khải phát
104 Chương 104: Do dự
105 Chương 105: Ma văn yêu hạch
106 Chương 106: cuồng nhân gia công bán thành phẩm
107 Chương 107: Gặp lại sư huynh
108 Chương 108: Hai con đường
109 Chương 109: Mặc hạt sen
110 Chương 110: Tứ chuyển hỏa trận
111 Chương 111: Mỹ vị “bổ”
112 Chương 112: Âm sát
113 Chương 113: Trận bàn
114 Chương 114: Đấu kiếm hội
115 Chương 115: Ttái tham kiếm động
116 Chương 116: Âm thứ
117 Chương 117: Chuyện gì vậy
118 Chương 118: Giữa vui và buồn
119 Chương 119: Tình báo
120 Chương 120: Hấp dẫn không thể chối từ
121 Chương 121: Đổ ước
122 Chương 122: Áp chú (đặt cược)
123 Chương 123: Khai chiến
124 Chương 124: Phân ảnh cùng liệt hỏa
125 Chương 125: Tuyệt sát
126 Chương 126: gặng hỏi
127 Chương 127: Mọi người đều phiền não
128 Chương 128: Bách bảo phi các
129 Chương 129: Ngũ Sắc Tháp
130 Chương 130: Tái kiến Lâm Khiêm
131 Chương 131: Ngũ Sắc Tháp diệu dụng
132 Chương 132: CHữa Thương
133 Chương 133: Bùi Nguyên Nhiên không vui
134 Chương 134: lâm chiến
135 Chương 135: Tùng Đào các
136 Chương 136: Kiếm ý tâm chuyển
137 Chương 137: Đều có đối thủ
138 Chương 138: uất cùng sướng
139 Chương 139: Trận Phòng lưu
140 Chương 140: Ngã Ly
141 Chương 141: Tông Minh Nhạn đấu Tả Mạc
142 Chương 142: Thất Mai kiếm
143 Chương 143: Tin tức nặng ký
144 Chương 144: Tà môn
145 Chương 145: Nam Môn Dương! Thật nam nhân!
146 Chương 146: Bi phẫn của Tả Mạc
147 Chương 147: Trời sinh ta chiến
148 Chương 148: Phù binh
149 Chương 149: Hỏa
150 Chương 150: Mục tiêu mới
151 Chương 151: Ngộ
152 Chương 152: Tinh sa
153 Chương 153: Pháp bảo bản mệnh
154 Chương 154: Nguyệt minh băng âm
155 Chương 155: Va chạm!
156 Chương 156: Huynh đệ chung hoạn nạn
157 Chương 157: Bất ngờ
158 Chương 158: Bế quan
159 Chương 159: Thu hoạch
160 Chương 160: Liệt hỏa đan
161 Chương 161: Luyện chế kiếm phôi
162 Chương 162: Đầu cơ trục lợi
163 Chương 163: Không phải dạng này
164 Chương 164: Đại trận kiếm ý
165 Chương 165: Vô Không khuếch trương
166 Chương 166: Nơi này tuyệt vời
167 Chương 167: Vật thị nhân phí
168 Chương 168: Hoang Mộc đảo
169 Chương 169: Của trời cho
170 Chương 170: Nam Minh Tử
171 Chương 171: Vi không tiễn
172 Chương 172: Bồ yêu tỉnh lại
173 Chương 173: Dụ Dỗ
174 Chương 174: Kim Ô đại phù trận
175 Chương 175: Hỏa
176 Chương 176: Bạo lực!
177 Chương 177: Làm ăn
178 Chương 178: Hư thuận
179 Chương 179: Bia Mộ
180 Chương 180: Đại thiên diệp thủ
181 Chương 181: Khách quen
182 Chương 182: Phát hiện!
183 Chương 183: Ô Phong tặc
184 Chương 184: Bọ ngựa hoàng tước
185 Chương 185: Kim Ô Hỏa chi uy!
Chapter

Updated 185 Episodes

1
Chương 1: Tiểu Vân Vũ quyết
2
Chương 2: Ngọc giản
3
Chương 3: Tiểu viện
4
Chương 4: Vô vọng
5
Chương 5: Lãnh Vụ cốc
6
Chương 6: Nguy cao
7
Chương 7: Chờ ngươi
8
Chương 8: Biến hoá
9
Chương 9: Luyện khí
10
Chương 10: Cỏ dại
11
Chương 11: Cương thi mê tiền
12
Chương 12: Thảo Mộc quyết
13
Chương 13: Đại công cáo thành
14
Chương 14: Quái bệnh
15
Chương 15: Tiểu yêu
16
Chương 16: Kiếm Ý
17
Chương 17: Bồ
18
Chương 18: tháng
19
Chương 19: Sư huynh Vi Thắng
20
Chương 20: Chấp niệm
21
Chương 21: Một hơi
22
Chương 22: Sâu sừng bạc
23
Chương 23: Dị tượng
24
Chương 24: Tìm phương pháp khác
25
Chương 25: Tứ sư cô
26
Chương 26: Cải dung mạt thức
27
Chương 27: Ngưỡng vọng trong hắc ám
28
Chương 28: Bậc cửa
29
Chương 29: Kiếm Ý
30
Chương 30: Bàn tính (tính toán)
31
Chương 31: Tuyển Chọn
32
Chương 32: Cự tuyệt
33
Chương 33: Mầm xuân ngọc bài
34
Chương 34: Nội môn đệ tử
35
Chương 35: Phát hiện
36
Chương 36: Tái ngộ
37
Chương 37: Hai kiếm!
38
Chương 38: Hành Phương viện
39
Chương 39: thử nghiệm luyện đan
40
Chương 40: Trợ giúp
41
Chương 41: Thần Thức
42
Chương 42: Đan thành
43
Chương 43: Nhất phẩm linh đan
44
Chương 44: Một viên tinh thạch dẫn phát thảm án
45
Chương 45: Giãy dụa
46
Chương 46: Trúc Cơ
47
Chương 47: Sư huynh Hứa Dật
48
Chương 48: Hắc tâm điển tịch thất
49
Chương 49: Đơn đặt hàng
50
Chương 50: Tìm kiếm phương pháp
51
Chương 51: Ra tay
52
Chương 52: Liều!
53
Chương 53: Đại Lực hoàn
54
Chương 54: Hỏa
55
Chương 55: Muốn phát tài sao?
56
Chương 56: Quyết tâm
57
Chương 57: Như hỏa
58
Chương 58: Sợ hãi
59
Chương 59: Trong nước luyện kiếm
60
Chương 60: Ngộ
61
Chương 61: Tính toán
62
Chương 62: Lâm Khiêm
63
Chương 63: Môn trung khảo hạch
64
Chương 64: Bắt Được Rồi
65
Chương 65: Ly thủy phần thiên
66
Chương 66: Tỉnh chuyển
67
Chương 67: Hỏi đáp
68
Chương 68: Khó được nhàn rỗi
69
Chương 69: Nước miếng của Tả Mạc
70
Chương 70: Âm châu
71
Chương 71: Thử nghiệm mới
72
Chương 72: Gặp khách
73
Chương 73: Cái khó ló cái không
74
Chương 74: Ác mộng
75
Chương 75: Sương khói
76
Chương 76: Kiếm trận luyện thể
77
Chương 77: Cục
78
Chương 78: Ra tay
79
Chương 79: Quyết định của Tả Mạc
80
Chương 80: Bia mộ biến hóa
81
Chương 81: Linh Anh phái
82
Chương 82: Người không hoành tài không phú!
83
Chương 83: Thủ đoạn bạo lực
84
Chương 84: Vì tinh thạch
85
Chương 85: Tìm đến tới cửa
86
Chương 86: Văn Phi
87
Chương 87: Cường chiêu đối cường chiêu
88
Chương 88: Lột da cương thi
89
Chương 89: Ngu yêu
90
Chương 90: Phản kích của Bồ yêu
91
Chương 91: Dung hợp kiếm ý
92
Chương 92: Thiên âm hỏa châu
93
Chương 93: Lửa Chung duẩn
94
Chương 94: Vì sao trong mắt ta thường chứa lệ
95
Chương 95: Biện pháp bị ép ra
96
Chương 96: Hàn quang
97
Chương 97: Kế của Lâm Viễn
98
Chương 98: Phẫn nộ cùng đau đớn của Tả Mạc
99
Chương 99: Phù binh
100
Chương 100: Thường Hoành máu tanh
101
Chương 101: Liều!
102
Chương 102: Xem không hiểu
103
Chương 103: Khải phát
104
Chương 104: Do dự
105
Chương 105: Ma văn yêu hạch
106
Chương 106: cuồng nhân gia công bán thành phẩm
107
Chương 107: Gặp lại sư huynh
108
Chương 108: Hai con đường
109
Chương 109: Mặc hạt sen
110
Chương 110: Tứ chuyển hỏa trận
111
Chương 111: Mỹ vị “bổ”
112
Chương 112: Âm sát
113
Chương 113: Trận bàn
114
Chương 114: Đấu kiếm hội
115
Chương 115: Ttái tham kiếm động
116
Chương 116: Âm thứ
117
Chương 117: Chuyện gì vậy
118
Chương 118: Giữa vui và buồn
119
Chương 119: Tình báo
120
Chương 120: Hấp dẫn không thể chối từ
121
Chương 121: Đổ ước
122
Chương 122: Áp chú (đặt cược)
123
Chương 123: Khai chiến
124
Chương 124: Phân ảnh cùng liệt hỏa
125
Chương 125: Tuyệt sát
126
Chương 126: gặng hỏi
127
Chương 127: Mọi người đều phiền não
128
Chương 128: Bách bảo phi các
129
Chương 129: Ngũ Sắc Tháp
130
Chương 130: Tái kiến Lâm Khiêm
131
Chương 131: Ngũ Sắc Tháp diệu dụng
132
Chương 132: CHữa Thương
133
Chương 133: Bùi Nguyên Nhiên không vui
134
Chương 134: lâm chiến
135
Chương 135: Tùng Đào các
136
Chương 136: Kiếm ý tâm chuyển
137
Chương 137: Đều có đối thủ
138
Chương 138: uất cùng sướng
139
Chương 139: Trận Phòng lưu
140
Chương 140: Ngã Ly
141
Chương 141: Tông Minh Nhạn đấu Tả Mạc
142
Chương 142: Thất Mai kiếm
143
Chương 143: Tin tức nặng ký
144
Chương 144: Tà môn
145
Chương 145: Nam Môn Dương! Thật nam nhân!
146
Chương 146: Bi phẫn của Tả Mạc
147
Chương 147: Trời sinh ta chiến
148
Chương 148: Phù binh
149
Chương 149: Hỏa
150
Chương 150: Mục tiêu mới
151
Chương 151: Ngộ
152
Chương 152: Tinh sa
153
Chương 153: Pháp bảo bản mệnh
154
Chương 154: Nguyệt minh băng âm
155
Chương 155: Va chạm!
156
Chương 156: Huynh đệ chung hoạn nạn
157
Chương 157: Bất ngờ
158
Chương 158: Bế quan
159
Chương 159: Thu hoạch
160
Chương 160: Liệt hỏa đan
161
Chương 161: Luyện chế kiếm phôi
162
Chương 162: Đầu cơ trục lợi
163
Chương 163: Không phải dạng này
164
Chương 164: Đại trận kiếm ý
165
Chương 165: Vô Không khuếch trương
166
Chương 166: Nơi này tuyệt vời
167
Chương 167: Vật thị nhân phí
168
Chương 168: Hoang Mộc đảo
169
Chương 169: Của trời cho
170
Chương 170: Nam Minh Tử
171
Chương 171: Vi không tiễn
172
Chương 172: Bồ yêu tỉnh lại
173
Chương 173: Dụ Dỗ
174
Chương 174: Kim Ô đại phù trận
175
Chương 175: Hỏa
176
Chương 176: Bạo lực!
177
Chương 177: Làm ăn
178
Chương 178: Hư thuận
179
Chương 179: Bia Mộ
180
Chương 180: Đại thiên diệp thủ
181
Chương 181: Khách quen
182
Chương 182: Phát hiện!
183
Chương 183: Ô Phong tặc
184
Chương 184: Bọ ngựa hoàng tước
185
Chương 185: Kim Ô Hỏa chi uy!