Chương 19: Cô không phải chị tôi

Hiểu Linh thấy mình
là một cái bóng trôi bồng bềnh, xuyên qua mọi thứ. Và cô thấy nhà cũ của cô. Bóng dáng cô đang quét cổng. Đây là ký ức của cô hay là hiện thực ở nhà cô bây giờ?

Tiếng xe máy ngoài cổng, là em trai cô đi dọn
hàng cùng mẹ về. Bóng dáng cô ngừng việc trong tay, nhìn em ấy, cười dịu dàng, nói:

- Em về rồi đấy à?

Cô bàng hoàng. Đây không phải là cô. Hiểu Minh – em cô gật đầu nói:

- Em về rồi. Em mua ăn sáng cho bố rồi. Chị đi ăn cháo với em chứ?

Người kia suy nghĩ trong chốc lát:

- Ừ. Chờ chị một lát.

Hiểu Linh chợt thấy trong tim đau nhói. Có người thay thế cô hưởng trọn tình yêu cả gia đình cô, nhận lấy mọi thứ ấm áp thuộc về cô. Nhưng cô cũng
không biết nên vui hay nên buồn đây. Nhìn thái độ đó, cách làm việc để
tâm đó hẳn là một người tốt. Cô có thể yên tâm về gia đình mình không?
Có thể yên tâm… khi có người thay thế cô chăm sóc họ. Nhưng rồi, liệu có ai biết Hiểu Linh thực sự đã biến mất.

Hiểu Minh chở người đó
đến quán ăn sáng quen thuộc mà hai chị em thỉnh thoảng vẫn ăn khi về
nhà. Nơi đây có món cháo lươn cô rất thích vì nó giống với vị mẹ nấu
nhất. Hiểu Minh vừa ăn vừa thỉnh thoảng nhìn người kia, ánh mắt có chút
dãy dụa. Cô giật thót: nó nhận ra sao? Ngay lúc trước cô còn muốn ai đó
nhận ra đây không phải là cô. Nhưng giờ phút này cô mong điều đó không
bao giờ sảy ra.

Ăn xong, thay vì đưa người đó thẳng về nhà, em cô lại chở đi một nơi khác. Khi chỉ còn lại hai người, ánh mắt nó đột
nhiên trở nên sắc lạnh, âm trầm, ánh mắt mà chưa bao giờ cô thấy:

- Chị nói đi. Rốt cuộc chị là ai? Tại sao phải giả mạo chị tôi.

Người kia ánh mắt thoáng lóe qua ngạc nhiên nhưng rất nhanh bình tĩnh lại, cười cười:

- Hiểu Minh à. Sao em lại nói thế. Chị thì có là gì đâu mà cần giả mạo. Hơn
nữa, nếu là giả mạo, làm sao chị biết hết mọi chuyện trong nhà được. Em
thật là…

Hiểu Minh vẫn lạnh nhạt đứng đó. Thái độ đó Hiểu Linh
chưa bao giờ nhìn thấy ở em cô. Với cô, nó lúc nào cũng là khuôn mặt
tươi cười, cũng có cáu gắt, cũng có làm nũng chọc cười, có khi lại càm
ràm đủ thứ. Nhưng chưa bao giờ là lạnh lùng, xa cách như vậy. Nó nói:

- Tôi cũng nghĩ chị tôi không phải là một người đặc biệt tới nỗi phải giả
mạo. Hơn nữa chị lại biết mọi chuyện, ngay cả những chuyện chỉ có hai
chị em tôi biết. Nhưng chị có trí nhớ của chị ấy, cũng không có nghĩa
chị có thói quen của chị ấy, tính cách của chị ấy. Tôi nói nghe thực
điên khùng, nhưng tôi chắc chắn cơ thể kia là chị tôi, nhưng bên trong
không phải. Rốt cuộc cô là ai?

Nghe tới mức này, người kia không thể không thừa nhận. Nàng ta im lặng một hồi rồi cười khổ, đáp:

- Khi tỉnh dậy, tiếp nhận thân xác này, ký ức của cô ấy đã khiến tôi mừng như điên. Vì cô ấy thực hạnh phúc khi có một gia đình yêu thương mình, còn
tôi thì không có. Tôi không thể kiềm chế được suy nghĩ muốn về nhà cô
ấy, muốn sống trong vòng tay gia đình của cô ấy mà khăn gói trở về ngay
hôm đó. Tôi cũng sợ sẽ bị phát hiện, nhưng cái khao khát sự ấm áp gia
đình khiến con tim tôi không ngừng động viên: không phải sợ, mày có ký
ức của cô ấy, sẽ không ai nghi ngờ mày. Thực không ngờ, chỉ vài ngày,
cậu đã phát hiện ra rồi. Người mà tôi không nghĩ tới.

Em cô vẫn
lặng im đứng đó. Nhưng Hiểu Linh biết, ánh mắt thất lạc, tuyệt vọng đó
của nó cho thấy nó đang khổ sở tới mức nào. Chậm rãi nó nói từng chữ:

- Chị … tôi… đâu?

Người kia lắc đầu:

- Tôi thực không biết. Tôi chỉ biết thân thể tôi bị tai nạn rồi không rõ thứ
gì đưa tôi đến thân xác của chị cậu. Khi tỉnh dậy, thân thể của chị cậu
vẫn còn sốt. Hẳn là cô ấy bị bệnh.

Nước mắt lặng lẽ lăn dài trên gò má Hiểu Minh làm tim cô đau nhói. Cô thực muốn vươn tay xóa nó đi,
muốn nói với nó cô vẫn còn sống ở một thế giới khác. Cả hai im một lúc
lâu:

- Cho tới khi tôi tìm được chị tôi về. Mong cô hãy cố
gắng đừng khiến mẹ và bố tôi nghi ngờ điều gì. Bố tôi bệnh đã không nhẹ. Ông không thể chịu được cú sốc này. Mẹ tôi cũng vậy.

Người kia
cười khổ. Cô còn có thể mong gì hơn. Làm sao em cô gái ấy có thể chấp
nhận một người xa lạ trú ngụ trong thân xác chị mình. Mong muốn tìm chị
về là điều đương nhiên, cô đâu có quyền đau lòng.

- Tôi
không nghĩ cậu sẽ phát hiện ra tôi đầu tiên. Tôi sợ nhất là mẹ cậu vì
linh cảm của một người phụ nữ, một người mẹ rất đáng sợ. Nên khiến tôi
không dám thân mật với bà ấy nhiều.

Hiểu Minh gạt nước mắt đi, hít một hơi thật sâu trấn tĩnh lại một chút đáp:

- Mẹ tôi đi cả ngày, nếu có nhận ra cũng phải một thời gian nữa. Trong khi
tôi lại có thời gian quan sát chị hàng ngày. Những thói quen, sở thích
của chị ấy tôi quá rõ ràng. Bố tôi yếu rồi, sức phán đoán kém nhiều, nên khi cô vui vẻ bên cạnh ông càng làm ông cảm thấy vui, đâu có thể suy
nghĩ gì khác được.

Người kia ngạc nhiên:

- Tôi cứ nghĩ tôi đã nói gì đó không đúng khiến cậu biết được. Ra chỉ là thói quen sao?

Hiểu Minh nhìn về phía xa xăm, đáp:

- Chị tôi sẽ không chủ động ôm bất kỳ ai, đôi khi cũng sẽ ghét bỏ bị ôm. Chị
ấy cũng không dịu dàng, cũng sẽ không đi chọc cho bố mẹ tôi cười. Chị ấy chỉ lẳng lặng quan tâm mỗi người một chút. Chị ấy rất thích ăn cay,
không thích đồ ngọt và chua. Chị ấy cũng cực lười ăn hoa quả. Chị ấy…
chị ấy…

Giọng nói của Hiểu Minh càng ngày càng khàn đặc, nghẹn
ngào. Nước mắt thi nhau từng giọt, từng giọt chảy xuống không gì ngăn
được.

Ánh mắt người kia cũng dần đỏ hoe. Cô ấy đưa tay chậm chạp lau đi những giọt nước mắt trên khuôn mặt Hiểu Minh:

- Chị sẽ cố gắng trở thành chị của em.

Đột nhiên, em cô lùi về phía sau tránh khỏi tay người kia:

- Tôi sẽ cố gắng nhắc chị để trước mặt bố mẹ tôi không sảy ra sơ hở nào. Chị
cũng không nên ở nhà tôi lâu, càng ở lâu càng khó giữ. Còn lại, chị
không phải chị tôi.

Cánh tay kia buông thõng xuống:

- Ừ…. Chị đã biết.

- Chúng ta về thôi.

Em cô xoay người lấy xe, đèo người kia về. Cũng mặc kệ tiếng càm ràm quen
thuộc của bố cô mà lao vào giường nằm sau khi buông một câu: con mệt.
Nằm úp mặt xuống gối ngăn tiếng nức nở, nó nhỏ giọng kêu:

- Chị ơi…

Tim cô như dao cắt qua, máu chảy đầm đìa, nước mắt không kìm được lặng lẽ
rơi xuống. Cô cúi xuống lặng lẽ vòng cánh tay trong suốt của mình ôm nhẹ thân hình to lớn đang cuộn tròn đau khổ kia của em cô, lẩm bẩm:

- Đừng khổ sở… chị xin em… đừng khổ sở mà. Chị không có chết… không có chết…

Đột nhiên, thân thể cô như có một lực vô hình hút đi. Cô liều mạng níu lấy
mà không được. Hình ảnh em cô, gia đình cô cứ xa dần xa dần…

Cô nghe tiếng ai đó gọi cô:

- Tỷ tỷ… tỷ tỷ…tỷ tỉnh lại đi. Sao tỷ lại khóc? Tỷ tỷ.

Hiểu Linh giật mình tỉnh dậy. Lập Hạ và Tiểu Hàn đang đứng bên chõng lay cô. Đưa tay lên mặt sờ thử thì đã ướt đẫm nước mắt từ bao giờ. Ánh mắt Tiểu Hàn và

Lập Hạ đầy lo lắng:

- Tỷ tỷ… tỷ mơ ác mộng sao?

Hiểu Linh ngơ ngác nhìn mọi thứ, không nói một lời bỏ ra ngoài. Hiện tại, cô không thể đối mặt với bọn họ được. Cô chiếm thân thể của tỷ tỷ họ. Nếu
họ biết hẳn cũng như em cô đi. Có lẽ hai ngày nay họ cũng nhận ra cô rất khác nhưng vì đây là thế giới nữ tôn nên không ai dám nói gì mà thôi.
Tỷ tỷ của họ có ra sao thì vẫn là tỷ tỷ của họ. Còn cô… không phải.

Chapter
1 Chương 1: Xuyên qua
2 Chương 2: Nàng thay đổi
3 Chương 3: Ra ruộng
4 Chương 4: Bữa cơm đầu tiên khi xuyên qua
5 Chương 5: Bắt cá
6 Chương 6: Bắt cá (2)
7 Chương 7: Nhà có thêm người
8 Chương 8: Vào bếp
9 Chương 9: Xem bệnh
10 Chương 10: Cháo cá
11 Chương 11: Cuộc trò chuyện lúc nửa đêm
12 Chương 12: Đi chợ
13 Chương 13: Đi chợ 2
14 Chương 14: Cái này thực sự ăn được?
15 Chương 15: Gặp người quen cũ
16 Chương 16: Chuyện vào bếp
17 Chương 17: Thêm món ăn
18 Chương 18: Nhà mình còn có núi?
19 Chương 19: Cô không phải chị tôi
20 Chương 20: Bữa cơm tối ảm đạm
21 Chương 21: Vào rừng
22 Chương 22: Mỹ nam trong rừng vắng, không lẽ là yêu quái?
23 Chương 23: Một mối nhân duyên
24 Chương 24: Xuống núi
25 Chương 25: Bữa cơm nhà có khách
26 Chương 26: Mỗi người một tâm tư
27 Chương 27: Một buổi sáng
28 Chương 28: Muối măng
29 Chương 29: Ý tưởng làm giàu
30 Chương 30: Bước đi đầu tiên
31 Chương 31: Lương thực mới
32 Chương 32: Bán măng
33 Chương 33: Trần Văn Sương
34 Chương 34: Mua vải
35 Chương 35: Mua gà
36 Chương 36: Phương pháp nuôi gà con kỳ lạ
37 Chương 37: Chuẩn bị nguyên liệu
38 Chương 38: Chuyện sinh hoạt phí
39 Chương 39: Sắn mỳ
40 Chương 40: Chuyện lễ giáo
41 Chương 41: Bữa cơm với sắn mì
42 Chương 42: Buôn bán nhỏ
43 Chương 43: Chợ quê
44 Chương 44: Quán bánh
45 Chương 45: Măng chua
46 Chương 46: Tỷ đệ cùng vào bếp
47 Chương 47: Một cái cốc đầu
48 Chương 48: Lên trấn
49 Chương 49: Ta cũng không phải thương nhân
50 Chương 50: Lại món cháo mới
51 Chương 51: Rốt cuộc cũng có nhà kho
52 Chương 52: Biến chuyển
53 Chương 53: Bữa tiệc thịnh soạn
54 Chương 54: Tại sao?
55 Chương 55: Tặng quà
56 Chương 56: Thật đúng lúc
57 Chương 57: Mối làm ăn lớn
58 Chương 58: Ta không phải cái gì cũng bán
59 Chương 59: Khách không mời
60 Chương 60: Đánh người 1
61 Chương 61: Đánh người 2
62 Chương 62: Cơn mưa mùa hạ
63 Chương 63: Muốn!
64 Chương 64: Trái cấm
65 Chương 65: Quyết định
66 Chương 66: Góp ý
67 Chương 67: Tính toán
68 Chương 68: Trù bị
69 Chương 69: Bán nấm
70 Chương 70: Hà phủ
71 Chương 71: Ăn tiệc
72 Chương 72: Dạo chợ
73 Chương 73: Chuyện bát quái
74 Chương 74: Bữa tối
75 Chương 75: Nói chuyện
76 Chương 76: Lên núi
77 Chương 77-78: Rời đi
78 Chương 79: Chương 79
79 Chương 80: Chương 80
80 Chương 81: Chương 81
81 Chương 82: Chương 82
82 Chương 83: Chương 83
83 Chương 84: Chương 84
84 Chương 85: Chương 85
85 Chương 86: Chương 86
86 Chương 87: Chương 87
87 Chương 88: Chương 88
88 Chương 89: Chương 89
89 Chương 90: Chương 90
90 Chương 91: Chương 91
91 Chương 92: Chương 92
92 Chương 93: Chương 93
93 Chương 94: Chương 94
94 Chương 95: Chương 95
95 Chương 96: Chương 96
96 Chương 97-98: Chương 97
97 Chương 99: Chương 99
98 Chương 100: Chương 100
99 Chương 101: Chương 101
100 Chương 102: Chương 102
101 Chương 103: Chương 103
102 Chương 104: Chương 104
103 Chương 105: Chương 105
104 Chương 106: Chương 106
105 Chương 107: Chương 107
106 Chương 108: Chương 108
107 Chương 109: Chương 109
108 Chương 110: Chương 110
109 Chương 111: Chương 111
110 Chương 112: Chương 112
111 Chương 113: Chương 113
112 Chương 114: Chương 114
113 Chương 115: Chương 115
114 Chương 116: Chương 116
115 Chương 117: Chương 117
116 Chương 118: Chương 118
117 Chương 119: Chương 119
118 Chương 120: Chương 120
119 Chương 121: Chương 121
120 Chương 122: Chương 122
121 Chương 123: Chương 123
122 Chương 124: Chương 124
123 Chương 125: Chương 125
124 Chương 126: Chương 126
125 Chương 127: Chương 127
126 Chương 128: Chương 128
127 Chương 129: Chương 129
128 Chương 130: Chương 130
129 Chương 131: Chương 131
130 Chương 132: Chương 132
131 Chương 133: Chương 133
132 Chương 134: Chương 134
133 Chương 135: Chương 135
134 Chương 136: Chương 136
135 Chương 137: Chương 137
136 Chương 138: Chương 138
137 Chương 139-140: Chương 139
138 Chương 141: Chương 141
139 Chương 142: Chương 142
140 Chương 143: Chương 143
141 Chương 144: Chương 144
142 Chương 145: Chương 145
143 Chương 146: Chương 146
144 Chương 147: Chương 147
145 Chương 148: Chương 148
146 Chương 149: Chương 149
147 Chương 150: Chương 150
148 Chương 151: Chương 151
149 Chương 152: Chương 152
150 Chương 153: Chương 153
151 Chương 154: Chương 154
152 Chương 155: Chương 155
153 Chương 156: Chương 156
154 Chương 157: Chương 157
155 Chương 158: Chương 158
156 Chương 159: Chương 159
157 Chương 160: Chương 160
158 Chương 161: Chương 161
159 Chương 162: Chương 162
160 Chương 163: Chương 163
161 Chương 164: Chương 164
162 Chương 165: Chương 165
163 Chương 166: Chương 166
164 Chương 167: Chương 167
165 Chương 168: Chương 168
166 Chương 169-170: Chương 169
167 Chương 171: Chương 171
168 Chương 172
169 Chương 173
170 Chương 174
171 Chương 175
172 Chương 176
173 Chương 177
174 Chương 178
175 Chương 179
176 Chương 180
177 Chương 181
178 Chương 182
179 Chương 183
180 Chương 184
181 Chương 185
182 Chương 186
183 Chương 187
184 Chương 188
185 Chương 189
186 Chương 190
187 Chương 191
188 Chương 192
189 Chương 193
190 Chương 194
191 Chương 195
192 Chương 196
193 Chương 197
194 Chương 198
195 Chương 199
196 Chương 200
197 Chương 201
198 Chương 202
199 Chương 203
200 Chương 204
201 Chương 205
202 Chương 206
203 Chương 207
204 Chương 208
205 Chương 209
206 Chương 210
207 Chương 211
208 Chương 212
209 Chương 213
210 Chương 214
211 Chương 215
212 Chương 216
213 Chương 217
214 Chương 218
215 Chương 219
216 Chương 220
Chapter

Updated 216 Episodes

1
Chương 1: Xuyên qua
2
Chương 2: Nàng thay đổi
3
Chương 3: Ra ruộng
4
Chương 4: Bữa cơm đầu tiên khi xuyên qua
5
Chương 5: Bắt cá
6
Chương 6: Bắt cá (2)
7
Chương 7: Nhà có thêm người
8
Chương 8: Vào bếp
9
Chương 9: Xem bệnh
10
Chương 10: Cháo cá
11
Chương 11: Cuộc trò chuyện lúc nửa đêm
12
Chương 12: Đi chợ
13
Chương 13: Đi chợ 2
14
Chương 14: Cái này thực sự ăn được?
15
Chương 15: Gặp người quen cũ
16
Chương 16: Chuyện vào bếp
17
Chương 17: Thêm món ăn
18
Chương 18: Nhà mình còn có núi?
19
Chương 19: Cô không phải chị tôi
20
Chương 20: Bữa cơm tối ảm đạm
21
Chương 21: Vào rừng
22
Chương 22: Mỹ nam trong rừng vắng, không lẽ là yêu quái?
23
Chương 23: Một mối nhân duyên
24
Chương 24: Xuống núi
25
Chương 25: Bữa cơm nhà có khách
26
Chương 26: Mỗi người một tâm tư
27
Chương 27: Một buổi sáng
28
Chương 28: Muối măng
29
Chương 29: Ý tưởng làm giàu
30
Chương 30: Bước đi đầu tiên
31
Chương 31: Lương thực mới
32
Chương 32: Bán măng
33
Chương 33: Trần Văn Sương
34
Chương 34: Mua vải
35
Chương 35: Mua gà
36
Chương 36: Phương pháp nuôi gà con kỳ lạ
37
Chương 37: Chuẩn bị nguyên liệu
38
Chương 38: Chuyện sinh hoạt phí
39
Chương 39: Sắn mỳ
40
Chương 40: Chuyện lễ giáo
41
Chương 41: Bữa cơm với sắn mì
42
Chương 42: Buôn bán nhỏ
43
Chương 43: Chợ quê
44
Chương 44: Quán bánh
45
Chương 45: Măng chua
46
Chương 46: Tỷ đệ cùng vào bếp
47
Chương 47: Một cái cốc đầu
48
Chương 48: Lên trấn
49
Chương 49: Ta cũng không phải thương nhân
50
Chương 50: Lại món cháo mới
51
Chương 51: Rốt cuộc cũng có nhà kho
52
Chương 52: Biến chuyển
53
Chương 53: Bữa tiệc thịnh soạn
54
Chương 54: Tại sao?
55
Chương 55: Tặng quà
56
Chương 56: Thật đúng lúc
57
Chương 57: Mối làm ăn lớn
58
Chương 58: Ta không phải cái gì cũng bán
59
Chương 59: Khách không mời
60
Chương 60: Đánh người 1
61
Chương 61: Đánh người 2
62
Chương 62: Cơn mưa mùa hạ
63
Chương 63: Muốn!
64
Chương 64: Trái cấm
65
Chương 65: Quyết định
66
Chương 66: Góp ý
67
Chương 67: Tính toán
68
Chương 68: Trù bị
69
Chương 69: Bán nấm
70
Chương 70: Hà phủ
71
Chương 71: Ăn tiệc
72
Chương 72: Dạo chợ
73
Chương 73: Chuyện bát quái
74
Chương 74: Bữa tối
75
Chương 75: Nói chuyện
76
Chương 76: Lên núi
77
Chương 77-78: Rời đi
78
Chương 79: Chương 79
79
Chương 80: Chương 80
80
Chương 81: Chương 81
81
Chương 82: Chương 82
82
Chương 83: Chương 83
83
Chương 84: Chương 84
84
Chương 85: Chương 85
85
Chương 86: Chương 86
86
Chương 87: Chương 87
87
Chương 88: Chương 88
88
Chương 89: Chương 89
89
Chương 90: Chương 90
90
Chương 91: Chương 91
91
Chương 92: Chương 92
92
Chương 93: Chương 93
93
Chương 94: Chương 94
94
Chương 95: Chương 95
95
Chương 96: Chương 96
96
Chương 97-98: Chương 97
97
Chương 99: Chương 99
98
Chương 100: Chương 100
99
Chương 101: Chương 101
100
Chương 102: Chương 102
101
Chương 103: Chương 103
102
Chương 104: Chương 104
103
Chương 105: Chương 105
104
Chương 106: Chương 106
105
Chương 107: Chương 107
106
Chương 108: Chương 108
107
Chương 109: Chương 109
108
Chương 110: Chương 110
109
Chương 111: Chương 111
110
Chương 112: Chương 112
111
Chương 113: Chương 113
112
Chương 114: Chương 114
113
Chương 115: Chương 115
114
Chương 116: Chương 116
115
Chương 117: Chương 117
116
Chương 118: Chương 118
117
Chương 119: Chương 119
118
Chương 120: Chương 120
119
Chương 121: Chương 121
120
Chương 122: Chương 122
121
Chương 123: Chương 123
122
Chương 124: Chương 124
123
Chương 125: Chương 125
124
Chương 126: Chương 126
125
Chương 127: Chương 127
126
Chương 128: Chương 128
127
Chương 129: Chương 129
128
Chương 130: Chương 130
129
Chương 131: Chương 131
130
Chương 132: Chương 132
131
Chương 133: Chương 133
132
Chương 134: Chương 134
133
Chương 135: Chương 135
134
Chương 136: Chương 136
135
Chương 137: Chương 137
136
Chương 138: Chương 138
137
Chương 139-140: Chương 139
138
Chương 141: Chương 141
139
Chương 142: Chương 142
140
Chương 143: Chương 143
141
Chương 144: Chương 144
142
Chương 145: Chương 145
143
Chương 146: Chương 146
144
Chương 147: Chương 147
145
Chương 148: Chương 148
146
Chương 149: Chương 149
147
Chương 150: Chương 150
148
Chương 151: Chương 151
149
Chương 152: Chương 152
150
Chương 153: Chương 153
151
Chương 154: Chương 154
152
Chương 155: Chương 155
153
Chương 156: Chương 156
154
Chương 157: Chương 157
155
Chương 158: Chương 158
156
Chương 159: Chương 159
157
Chương 160: Chương 160
158
Chương 161: Chương 161
159
Chương 162: Chương 162
160
Chương 163: Chương 163
161
Chương 164: Chương 164
162
Chương 165: Chương 165
163
Chương 166: Chương 166
164
Chương 167: Chương 167
165
Chương 168: Chương 168
166
Chương 169-170: Chương 169
167
Chương 171: Chương 171
168
Chương 172
169
Chương 173
170
Chương 174
171
Chương 175
172
Chương 176
173
Chương 177
174
Chương 178
175
Chương 179
176
Chương 180
177
Chương 181
178
Chương 182
179
Chương 183
180
Chương 184
181
Chương 185
182
Chương 186
183
Chương 187
184
Chương 188
185
Chương 189
186
Chương 190
187
Chương 191
188
Chương 192
189
Chương 193
190
Chương 194
191
Chương 195
192
Chương 196
193
Chương 197
194
Chương 198
195
Chương 199
196
Chương 200
197
Chương 201
198
Chương 202
199
Chương 203
200
Chương 204
201
Chương 205
202
Chương 206
203
Chương 207
204
Chương 208
205
Chương 209
206
Chương 210
207
Chương 211
208
Chương 212
209
Chương 213
210
Chương 214
211
Chương 215
212
Chương 216
213
Chương 217
214
Chương 218
215
Chương 219
216
Chương 220