Chương 19: Sau này cứ đi theo anh

Tốt nghiệp cấp hai, chưa đủ mười sáu tuổi, chưa có chứng minh thư nhân dân. Lại thêm có bốn tháng được ăn ngon mặc đẹp, được nuôi tới đỏ da thắm thịt.

Tần Thái đứng ở sân ga. Xung quanh là những lữ khách đeo túi to khoác túi nhỏ, vẻ mặt căng thẳng vội vã. Cô đứng giữa đám người, nhưng lại như chú kiến bị lạc đường.

"Em gái, có cần tìm chỗ ở không? Hai mươi lăm tệ một tối, đi đi đi." Một người phụ nữ khoảng hơn bốn mươi tuổi áp sát cô, không nói không rằng kéo Tần Thái đi.

Tần Thái không chống cự lại, hơn nữa cô cũng đang cần tìm chỗ ngủ thật, nên đành mơ mơ hồ hồ để bà ta kéo đi.

Chỗ của bà ta chỉ cách ga tàu khoảng hơn năm trăm mét, đúng là không xa. Nhưng trông vừa cũ vừa đáng sợ. Ống nước rỉ sét, nước bẩn chảy tong tỏng khắp nơi, còn cả mùi rượu mùi thuốc lá mùi mồ hôi khó chịu tạo thành một hỗn hợp mùi rất kỳ quái xộc thẳng vào mũi cô.

Tần Thái nhẫn nhịn: Rẻ mà. Đối với cô bây giờ mà nói, được ngủ một giấc là việc quan trọng nhất.

Trả tiền xong, bước lên những bậc cầu thang không còn nhận ra được màu sắc trèo lên tầng ba, trong căn phong nhỏ chật hẹp, Tần Thái nhìn chăn đệm trên giường: Mùi gì thế này không biết...

Cô chau mày muốn đi rửa mặt và tay, vặn chiếc vòi nước rỉ sét vằn vện, mùi nước tanh ngòm xộc lên. Bức tường bên tay phải có cửa sổ, giờ đang được dán lại bằng giấy báo, nên căn phòng trông rất tối tăm.

Tần Thái đóng cửa, chẳng đi tìm công tắc để bật điện, mà leo lên giường ngủ như chết. Vừa lơ mơ thiếp đi, thấy có người vào phòng lục tìm quần áo của mình. Tần Thái giật mình, giáng tới một cái bạt tai, bốp một tiếng, cô kinh sợ tỉnh giấc. Thì ra là mơ.

Lẽ nào có người định vào ăn trộm đồ thật?

Tần Thái ngẫm nghĩ, cuối cùng lấy toàn bộ tiền trong người nhét vào cái gối bông, chỉ để lại hai trăm tệ trong túi trong của áo khoác ngoài, còn bên ngoài thì bỏ khoảng hơn bảy mươi tệ tiền lẻ.

Hơn ba bốn giờ, cố có cảm giác cửa bị ai đó vặn nhẹ, quả nhiên có người vào lục quần áo của cô. Tần Thái đương nhiên sợ, nhưng cô cố gắng để không run lên: Nếu không người ta sẽ phát hiện ra cô vẫn tỉnh. Kết quả không cần phải nói, hai trăm bảy mươi mấy tệ đều bị lấy trộm cả.

Cửa lại được đóng vào, Tần Thái mở mắt, hết sợ rồi lại thở dài đầy bất lực.

Ngay sau đó cô nhớ tới Trật Tự, không biết sư phụ đang ở đâu, Lương Bác.....đang làm gì? Nhớ lại cảnh bên nhau sớm tối giữa hai người, cô trằn trọc, không thể ngủ được nữa.

Sáng sớm hôm sau, Tần Thái ngủ dậy đi trả phòng, sau khi ra ngoài phát hiện bên mặt phải của người đang ông đang ngồi chơi bài sưng vù, trên má còn hằn mấy vết ngón tay rõ ràng.

Tâm trạng buồn bực của Tần Thái bỗng có chút khởi sắc: Cái bạt tai trong giấc mơ của cô tối qua, đã đánh trúng hồn của tên này, vết thương gây ra cho hồn sẽ khỏi chậm, có lẽ hắn phải chịu đựng một thời gian nữa.....

Trả phòng xong, Tần Thái mua một chai nước khoáng ở cửa hàng bán đồ tạp hóa bên cạnh, hai tệ rưỡi. Trên người cô không có tiền lẻ, tối qua bị trộm lấy sạch rồi.

Đưa ra tờ một trăm tệ, bà chủ nhận rồi đem ra ngoài trời soi, nói với giọng nghiêm túc: "Cháu gái, tờ tiền này là giả."

Tần Thái thầm kinh hãi, "Không thể nào, tiền của cháu là....."

"Đúng là tiền giả, đổi tờ khác, đổi tờ khác." Bà chủ trả tờ tiền lại cho cô, Tần Thái đổi tờ khác, vẫn là giả.

Liên tiếp đổi tới sáu tờ, đều là tiền giả. Bà chủ cửa hàng tạp hóa thở dài, cuối cùng nói với cô: "Thôi, thấy cháu chỉ là một đứa trẻ, lại cầm phải tiền giả, cho cháu chai nước đấy."

Tần Thái lạnh lùng nhìn ông ta: "Tờ thứ sáu cháu đã nhớ số hiệu rồi, không phải tờ này."

Bà chủ cửa hàng lập tức trở mặt, "Nói vậy là có ý gì? Tuổi còn nhỏ mà không chịu học hành, còn định đi lừa người khác chắc? Đi đi đi, chỗ này không bán đồ cho mày."

Bà tay vừa nói vừa đẩy Tần Thái ra ngoài, Tần Thái vẫn đôi co không chịu: "Giữa ban ngày ban mặt bà có còn coi vương pháp là gì không hả?"

Mấy người đàn ông vạm vỡ quanh đấy bèn quây lại, bà chủ cửa hàng cậy thế lớn tiếng: "Mau cút cho nhanh nếu không xem tao vả vỡ cái mồm thối của mày thế nào."

Tần Thái cũng tức giận không chịu: "Tôi gọi 110 báo cảnh sát!"

110 đến thật. Bà chủ cửa hàng lại còn tố cáo ngược Tần Thái sử dụng tiền giả, đồng chí cảnh sát lục soát trên người bà chủ kia không thấy tờ tiền thật mà Tần Thái nói, nhưng lại tìm thấy tới sáu tờ tiền giả trên người Tần Thái, mô phỏng giống tới 95%.

Cuối cùng đồng chí cảnh sát nói phải đưa Tần Thái về đồn để lấy lời khai, ngoài miệng thì Tần Thái vâng vâng dạ dạ, nhưng nhắm thấy cơ hội bèn co giò bỏ chạy: Cô không có chứng minh thư, cũng không dám kể cho họ nghe nguyên nhân mình phải bỏ nhà đi.

Nếu thật sự phải nói ra, chỉ e họ sẽ không đưa cô về đồn mà đưa thẳng đến bệnh viện tâm thần thôi.

Tần Thái sinh ra và lớn lên ở nông thôn, thể chất khá tốt, lại phải gánh nước liền mấy tháng dưới bàn tay huấn luyện của Bạch Hà, chân càng dẻo. Giờ co chân chạy càng nhanh như gió, huống hồ cô nhỏ người linh hoạt, nên rẽ ngang rẽ tắt vào mấy con ngõ rất lanh lẹ.

Hai đồng chí cảnh sát chạy hụt cả hơi mà không bắt được cô, vừa thở vừa nói: "Có sức khỏe như thế....sao không đi phục vụ tổ quốc..... học người ta sử dụng tiền giả....."

Cảnh sát chẳng phải là để bắt người xấu hay sao?!

Tần Thái tức tới mức muốn rụng cả lông, nhưng cũng hiểu việc quan trọng nhất bây giờ là tìm một nơi để ở. Muốn thuê phòng trong thành phố cần có chứng minh thư, mà thuê phòng trong khách sạn cũng phải có chứng minh thư. Tần Thái đi dã chân cả một ngày trời không tìm được nơi nào để nghỉ ngơi.

Gần tối, Tần Thái cũng không biết mình đang đi tới đâu nữa. Nhà cao cửa rộng hai bên đường không thấy đâu nữa, thay vào đó là những căn nhà nhỏ lụp sụp. Bê tông cốt thép ít đi, hai bên đường đã xuất hiện bóng dáng của cây cỏ.

Phía đường bên trái là một khoảng đất, xung quanh có rất nhiều nhà tạm, công nhân đang trộn vôi, gánh vữa, chuyển gạch. Tần Thái đứng bên cạnh nhìn một lúc, muốn hỏi người ta có cần tìm người chuyển gạch không, bởi cô cảm thấy mình có khả năng làm việc đó.

Nhưng do dự cả nửa ngày trời vẫn không mở miệng nổi.

Thím nấu ăn thấy cô đứng đó mãi, bèn khẽ hỏi: "Cháu gái, có phải gặp chuyện gì rồi không?"

Tần Thái thấy mũi cay cay, lúc này mới ấp a ấp úng nói rằng mình đang tìm việc làm.

Bà thím đó họ Phùng, tên Phùng Bích Thanh, là một người nhiệt tình, lập tức đi tìm người chủ thầu. Chủ thầu thấy Tần Thái nhỏ bé, nên lắc đầu. Tần Thái vội vàng vác một bao xi măng tới, "Anh, em có sức khỏe, em làm được."

Chủ thầu đó thấy sức của Tần Thái không tệ, hơn nữa hiện tại công trường của anh ta cũng đang thiếu người thật, nên đành gật đầu: "Ba mươi tệ một ngày, thư việc một tuần trước rồi tính tiếp."

Tần Thái vui mừng, cũng chẳng hỏi điều kiện cụ thể, nhận lời rồi bắt đầu đi chuyển gạch ngay. Bỏ trốn thì đương nhiên không thể dùng tên thật, Tần Thái bèn tự đặt cho mình một cái tên, Thái Cầm.

Công việc ở công trường rất nhiều, nhưng tổng kết lại, thì chỉ có mấy từ: Bẩn, loạn và mệt. Tần Thái làm việc chăm chỉ, bảo cõng xi măng thì cõng xi măng, khiêng thép thì đi khiêng thép, làm việc như một người đàn ông.

Chủ thầu họ Lý, bình thường mọi người gọi anh ta là anh Mèo. Anh Mèo thấy cô còn nhỏ tuổi nhưng lại chăm chỉ nhanh nhẹn, nên không còn nhắc tới thời gian thử việc nữa.

Bình thường Tần Thái ở chung lán với thím Phùng Bích Thanh, ngoài cô và bà thím ra thì còn có năm sáu nữ công nhân nữa. Nơi công trường nam nhiều nữ ít, vốn là đất thị phi. Mấy cô gái kia tự dựa vào khả năng của mình, lần lượt tìm cách móc nối quan hệ với thợ mộc, thộ xây...., nên hàng ngày họ chỉ phải làm những công việc nhẹ nhàng.

Tần Thái mới đến, nhỏ tuổi lại không biết nể nang gì ai, đương nhiên bị họ chèn ép. Những việc bẩn nhất mệt nhất họ đều đẩy cho cô làm, ngay cả quần áo của mấy cô gái đó cũng đẩy cho cô giặt.

Ngày nào Tần Thái cũng bận tối mắt tối mũi, mặt cháy đen như mặt Bao Công, người vừa gầy vừa khô đét lại, đầu tóc rối bù từ sáng tới tối, chỉ sợ ngay mẹ cô đứng trước mặt cô lúc này cũng sẽ không nhận ra con gái mình.

Cũng may cô chẳng so đo, làm công việc mệt nhọc tới đâu cũng không kén chọn kêu ca, lại là người thẳng thắn không có thói ăn cắp vặt. Anh Mèo mặc dù ngoài miệng không nói gì, nhưng trong lòng thì hiểu hết. Anh ta là người tốt, mỗi lần ra ngoài mua nguyên vật liệu đều thích đem theo Tần Thái làm công nhân bốc xếp.

Tần Thái giải quyết được vấn đề cái ăn chốn ở, mặc dù có khổ có mệt, nhưng cô vô cùng cảm kích anh ta cùng thím Phùng, bình thường chỉ cần gọi là cô tới, rất nghe lời.

Hôm nay anh ta nhận việc làm nội thất cho một căn nhà hai tầng, bốn phòng ngủ hai phòng khách. Anh ta bèn đem theo Tần Thái và một công nhân nữa đi cùng. Việc làm nội thất này cần rất nhiều nguyên vật liệu, không có thang máy, Tần Thái đành phải cõng từng đồ sứ từng viên gạch lên. Người công nhân kia thì mang dây diện, ống nhốm những đồ nhẹ hơn lên lầu trước.

Tần Thái đang cõng vật liệu lên tầng hai, thì cảm thấy đầu móng tay tê đi, sống lưng lạnh buốt, lông mao toàn thân dựng ngược.

Sáu linh hai, anh Mèo đang thảo luận với chủ nhà về phương án tu sửa, chủ nhà là một người đàn ông hơn sáu mươi tuổi, cả nhà bốn người đều có mặt, xem ra họ rất thật thà, không giống đám người gian ác.

"Giành dụm cả đời, khó khăn lắm mới mua được một căn nhà trong thành phố, đại ca nhất định phải giúp chúng tôi làm cho đẹp đấy." Ông ta nắm tay anh Mèo, đương nhiên anh Mèo gật đầu lia lịa.

Anh ta vốn khởi nghiệp từ những công việc rất nhỏ, nhưng không vì lẽ đó mà coi thường cơ hội kiếm tiền kiểu này.

Tần Thái bất giác nảy sinh đồng cảm: "Chú à, căn nhà này....ai bán cho chú thế?"

Người đàn ông không hiểu tại sao Tần Thái lại hỏi điều đó, nhưng vẫn trả lời: "Xem qua mấy căn nhà đều đắt quá, căn này do người môi giới nhà đất giới thiệu, chỗ khác đều bán hơn ba ngàn tệ một mét vuông, chỗ này chỉ một ngàn năm trăm, người môi giới nói chúng tôi đúng là gặp may."

Tần Thái ngập ngừng định nói lại thôi, anh Mèo nhận ra, nhưng không hỏi. Đợi cả nhà gia chủ đã đi, anh ta mới hỏi Tần Thái: "Căn nhà làm sao? Anh thấy tường nhà, nền nhà không có vấn đề gì cả."

Tần Thái dùng ngón tay quệt một đường ở chỗ tiếp giáp giữa tường và nền nhà, trên tay dính vôi, "Anh Mèo, căn nhà này có vấn đề, họ nhất định đã phát hiện ra nên mới bán giá rẻ như thế."

Người làm xây dựng, vốn rất tin chuyện này. Anh Mèo nghe cô nói thế, thì bán tín bán nghi: "Ý em là, có thứ đó?"

Tần Thái gật đầu, "Nhưng cụ thể là gì thì ngày mai em mới biết."

Cô mặt gầy da vàng, thực chả giống cao nhân. Anh Mèo phì cười không cho là thật, "Tiểu nha đầu đừng nói linh tinh, mau làm việc trước đã. Nói dóc có thể no bụng không?"

Hạ xong xi măng, cát, Tần Thái quay về công trường, trong nhà đó chỉ còn một công nhân làm đường điện.

Hơn sáu giờ chiều, Tần Thái đang chuyển gạch. Các tòa nhà ở công trường tương đối cao, đều phải làm giàn giáo, không thể chuyển gạch mà phải ném. Lực ném phải chính xác, nhẹ sẽ không lên được, nặng thì người ở trên không đón được, ném trúng người ta thì càng tệ. Tần Thái cũng vừa học được không lâu.

Đang ném rất hăng say, thì anh Mèo đột nhiên lái chiếc xe bán tải nhỏ của mình quay về. Anh ta túm lấy tay áo Tần Thái, "Đi theo anh."

602. Chính là căn nhà cần được làm nội thất mà cô tới buổi sáng.

Anh Mèo không nói không rằng đẩy cửa bước vào, Tần Thái thấy giữa nhà có một người đang nằm ngủ, chính là người công nhân làm điện kia. Lúc này anh Mèo mới nghiêm túc nói: "Buổi sáng em bảo căn nhà này có vấn đề, thật không?"

Tần Thái bước tới nhìn nhìn, khẽ nói: "Anh Mèo, căn nhà có vấn đề gì phải tới tối em mới nhìn thấy, người..... em thật sự không biết anh ta làm sao. Em mới học được một chút, ít lắm, thật đấy."

Anh Mèo bắt đầu toát mồ hôi: "Tiểu Thái, công trình ở ngoại thành đều đã ứng trước cho người ta rồi, công trình này anh kiếm được không nhiều, nếu cậu ta có chuyện gì..... nếu em có thể giúp thì giúp anh, sau này anh Mèo sẽ không quên ân tình của em."

Tần Thái cũng bắt đầu toát mồ hôi: "Anh Mèo.... Hay là anh cho em đi ngủ một lát nhé?"

Anh Mèo bắt đầu khó hiểu, Tần Thái vội vàng giải thích, "Để em nhập định rồi mới thấy rõ tình hình."

Lúc này anh Mèo mới gật đầu.

Tần Thái ngồi dựa vào tường ngủ thật, gần đây mệt quá, nên cô ngủ vừa ngon vừa say, lại còn khe khẽ gáy. Anh Mèo khóc không được cười chẳng xong.

Vừa ngủ, Tần Thái đã thấy mình đứng giữa nhà, không thấy ai, cô còn nhớ mình phải đi tìm anh chàng thợ điện, nên bắt đầu ngó xung quanh. Đột nhiên cô nghe thấy tiếng nói phát từ trong một sợi dây điện, Tần Thái thất kinh, vội vàng vạch sợi dây ra xem, thấy người thợ điện biến thành lõi đồng của sợi dây.

Sau khi kéo người thợ điện ra, anh ta mới th ở dốc kêu đau. Tần Thái đẩy anh ta một cái, "Mau quay về đi!"

Rồi giống như bị cuồng phong kéo, Tần Thái tỉnh dậy!

Khi tỉnh dậy, anh thợ điện đã ngồi đó, anh Mèo đang thì thầm với anh ta. Thấy Tần Thái tỉnh lại, anh ta vui mừng, "Anh Mèo, không ngờ thuộc hạ của anh còn có người giỏi như thế."

Anh Mèo cười khổ. Thì ra thợ điện đang nối dây, không biết tại sao thần trí lơ đễnh, người mơ mơ hồ hồ. Thấy trước mặt có một cái lỗ, vô thức chui vào, ai ngờ cái hố càng ngày càng hẹp, anh ta đành ôm chặt cây cột, không thể ra được nữa.

"Thật là thần kỳ! Tôi đang sợ, đột nhiên miệng hố lại xuất hiện, có người đẩy tôi một cái, nói mau quay về! Tôi mở mắt ra là nhìn thấy hai người!"

Anh Mèo hỏi Tần Thái đã có chuyện gì, Tần Thái không biết phải trả lời thế nào.

"Em chỉ lo tìm người, đâu biết chuyện gì đâu." Tần Thái xua tay, gần đây cô quá mệt, hơn nữa không khí ở công trường hỗn tạp, khiến khả năng cảm nhận của cô giảm nhiều so với hồi ở Bất Ki Các.

Người thợ điện thu dọn đồ rồi đi, anh ta không dám nhận việc ở căn nhà này nữa.

Anh Mèo thở hắt ra một hơi dài: Người không sao đã là may mắn rồi, nếu không chắc chắn anh ta sẽ rất thảm. Giờ anh ta bỗng trở nên rất kính trọng Tần Thái, "Em có bản lĩnh này, sao lại phải tới công trường chuyển gạch?"

Tần Thái không thể kể với anh ta rằng mình là tội phạm bỏ trốn khỏi Trật Tự, nên đành trả lời qua loa: "Giờ có bao nhiêu người tin vào chuyện này chứ, em chỉ là học trò thôi."

Anh Mèo vỗ vỗ vai cô: "Sau này cứ theo anh, chỉ cần anh có cháo húp, sẽ không để em đói."

Chapter
1 Chương 1-1: Dẫn chuyện
2 Chương 1-2: Bác sẽ chết đuối
3 Chương 2: Bạch Hà tiên sinh
4 Chương 3: Ufo
5 Chương 4: Ghi chép thú vị
6 Chương 5: Mộng mắt
7 Chương 6: Tần tiểu thư, tôi đi đây
8 Chương 7: Âm nhãn
9 Chương 8: Tiên tri
10 Chương 9: Tiên tri... Phải được gả cho Tôn chủ
11 Chương 10: Giữ được trinh tiết
12 Chương 11: Giấc mộng xuân đáng ngờ
13 Chương 12: Thực sự không cần phải hành đại lễ như thế
14 Chương 13: Ghen
15 Chương 14: Hôn
16 Chương 15: Yến Trọng Hoan
17 Chương 16: Sau bữa ăn
18 Chương 17: Tiên tri thật - Giả
19 Chương 18: Sư phụ
20 Chương 19: Sau này cứ đi theo anh
21 Chương 20: Bùa dầu
22 Chương 21: Thế mới là cuộc sống
23 Chương 22: Thận
24 Chương 23: Hạt giống của tà ác
25 Chương 24: Chẳng trách thành tích của cô không tốt
26 Chương 25: Sáng kiến mới
27 Chương 26: Sáng kiến mới
28 Chương 27: Giới hạn
29 Chương 28: Như thế là thế nào?
30 Chương 29: Vì tương lai
31 Chương 30: Tranh giành chức tổ trưởng
32 Chương 31: Diệt sâu
33 Chương 32
34 Chương 33: Bạch Lộ đến đây
35 Chương 34: Nhân gian
36 Chương 35: Tôi muốn làm người tốt
37 Chương 36: Cách sử dụng kỳ lạ
38 Chương 37: Sa Ưng em nhớ anh
39 Chương 38: Ẩn tình
40 Chương 39
41 Chương 40
42 Chương 41
43 Chương 42
44 Chương 43
45 Chương 44
46 Chương 45
47 Chương 46
48 Chương 47
49 Chương 48
50 Chương 49
51 Chương 50
52 Chương 51
53 Chương 52
54 Chương 53
55 Chương 54
56 Chương 55
57 Chương 56
58 Chương 57
59 Chương 58
60 Chương 59
61 Chương 60
62 Chương 61
63 Chương 62
64 Chương 63: Ngày 17 tháng 4, A
65 Chương 64: Ngày 17 tháng 4, B
66 Chương 65: Ngày 18 tháng 4, A
67 Chương 66: Ngày 18 tháng 4, B
68 Chương 67: Ngày 19 tháng 4, A
69 Chương 68: Ngày 19 tháng 4, B
70 Chương 69: Ngày 20 tháng 4, A
71 Chương 70: Ngày 20 tháng 4, B
72 Chương 71: Ngày 20 tháng 4. C
73 Chương 72: Ngày 21 tháng 4, A
74 Chương 73: Ngày 21 tháng 4, B
75 Chương 74: Ngày 22 tháng 4. A
76 Chương 75: Ngày 23 tháng 4, A
77 Chương 76: Ngày 23 tháng 4, B
78 Chương 77: Ngày 24 tháng 4, A
79 Chương 78: Ngày 24 tháng 4, B
80 Chương 79: Ngày 25 tháng 4,A
81 Chương 80: Ngày 25 Tháng 4, B
82 Chương 81: Ngày 26 Tháng 4, A
83 Chương 82: Ngày 26 Tháng 4,A
84 Chương 83: Ngày 27 Tháng 4, A
85 Chương 84: Ngày 27 tháng 4, B
86 Chương 85: Ngày 28 tháng 4, A
87 Chương 86: Ngày 29 tháng 4, A
88 Chương 87: Ngày 29 tháng 4, B
89 Chương 88: Ngày 30 tháng 4, A
90 Chương 89: Ngày 01 tháng 5, A
91 Chương 90: Ngày 1 tháng 5, B
92 Chương 91: Ngày 2 tháng 5, A
93 Chương 92: Ngày 4 tháng 5, A
94 Chương 93: Ngày 04 tháng 5, B
95 Chương 94: Ngày 6 tháng 5, A
96 Chương 95: Ngày 06 tháng 5, B
97 Chương 96: Ngày 8 tháng 5, A
98 Chương 97: Ngày 09 tháng 05, A
99 Chương 98: Ngày 09 tháng 05, B
100 Chương 99: Ngày 10 tháng 05, A
101 Chương 100: Ngày 12 tháng 5, A
102 Chương 101: Ngày 13 tháng 5,A
103 Chương 102: Ngày 14 tháng 5, B
104 Chương 103: Ngày 14 tháng 5, B
105 Chương 104: Ngày 15 tháng 5, A
106 Chương 105: Ngày 16 tháng 5, A
107 Chương 106: Ngày 17 tháng 5, B
108 Chương 107: Ngày 19 tháng 5, A
109 Chương 108
110 Chương 109: Ngày 20 tháng 5, A
111 Chương 110: Ngày 21 tháng 5, A
112 Chương 111: Ngày 21 tháng 5, B
113 Chương 112: Ngày 22 tháng 5, B
114 Chương 113: Ngày 22 tháng 5, B
115 Chương 114: Ngày 23 tháng 5, A
116 Chương 115
117 Chương 116
118 Chương 117
119 Chương 118
120 Chương 119
121 Chương 120
122 Chương 121
123 Chương 122
124 Chương 123
125 Chương 124
126 Chương 125
127 Chương 126
128 Chương 127
129 Chương 128
130 Chương 129
131 Chương 130
132 Chương 131
133 Chương 132
134 Chương 133
135 Chương 134
136 Chương 135
137 Chương 136
138 Chương 137
139 Chương 138
140 Chương 139
141 Chương 140
142 Chương 141: Quỷ nghèo thiệt là khổ
143 Chương 142
144 Chương 143
145 Chương 144
146 Chương 145
147 Chương 146
148 Chương 147
149 Chương 148
150 Chương 149
151 Chương 150
152 Chương 151
153 Chương 152
154 Chương 153
155 Chương 154
156 Chương 155
157 Chương 156
158 Chương 157: Phỉ thúy dưa hấu
159 Chương 158
160 Chương 159
161 Chương 160
162 Chương 161
163 Chương 162
164 Chương 163
165 Chương 164
166 Chương 165
167 Chương 166
168 Chương 167
169 Chương 168
170 Chương 169
171 Chương 170: Đêm hôm trước
172 Chương 171: Vẫn luôn muốn dừng lại
173 Chương 172: Như đã trải qua một đời
174 Chương 173: Sao chúng ta lại yêu nhau
175 Chương 174: A A A A , tôi lại bị muộn rồi !!
176 Chương 175: Thời gian trôi như một bản nhạc
177 Chương 176: Sai càng thêm sai
178 Chương 177: Cuối cùng vẫn sai sao?
179 Chương 178: Đã chọn con đường này, thì đừng hối hận
180 Chương 179: Âm Thần Ngọc Nữ
181 Chương 180: Cuối cùng vẫn chỉ còn tôi ở cạnh
182 Chương 181: Ăn nói với sư phụ thế nào đây
183 Chương 182: Dũng cảm là gì?
184 Chương 183: Thành công của cô
185 Chương 184: Hạng người dối trá xảo quyệt
186 Chương 185: Thả ông ta ra ngoài
187 Chương 186: Ngày giỗ
188 Chương 187: Thay đổi
189 Chương 188: Người tính không bằng trời tính
190 Chương 189: Yêu đan
191 Chương 190: Em là cô gái đặc biệt nhất tôi từng gặp
192 Chương 191: Sự thật là gì?
193 Chương 192: Mẹ, chúng ta về nhà thôi
194 Chương 193: Rốt cuộc thì cô không làm được
195 Chương 194: Có gì khác biệt
196 Chương 195: Hại tôi bị hắn ta đánh
197 Chương 196: Gia đình hòa thuận vui vẻ
198 Chương 197: Người có dã tâm vốn khó khống chế
199 Chương 198: Nhị phu nhân
200 Chương 199: Thần hình ta đã diệt, còn gì đâu
201 Chương 200: Sự nghi ngờ
202 Chương 201: Thiên Đạo đã mất
203 Chương 202: Vẫn mạnh khỏe, anh đừng mong nhớ
204 Chương 203: Sếp luôn luôn đúng
205 Chương 204: Mượn dao giết người
206 Chương 205: Tỉnh lại khi quên mất gió tuyết đêm qua
207 Chương 206: Có công mài sắt, có ngày nên kim
208 Chương 207: Màu xuân đầy ắp tình nhưng mỏng nghĩa
209 Chương 208: Chỉ còn một bước
210 Chương 209: Chôn vùi chân tướng
211 Chương 210: Tôn chủ xuất hiện
212 Chương 211: Bộ mặt thật của Nhân Gian
213 Chương 212: Tìm một thôn xóm nhỏ
214 Chương 213: Nhất niệm thành phật, nhất niệm thành ma
215 Chương 214: Ân trọng như núi
216 Chương 215: Được hay mất, từ từ sẽ rõ
217 Chương 216: Giang Vĩ Trúc
218 Chương 217: Chó nhà có tang
219 Chương 218: Bị dọa cho sợ mất mật
220 Chương 219: Một ngày là thầy, cả đời là thầy
221 Chương 220: Lo việc trong trước mới lo đến việc ngoài
222 Chương 221: Tôn chủ
223 Chương 222: Thiên thư
224 Chương 223: Cái chết của Giang Tử Hằng
225 Chương 224: Sau chia ly, cố nhân trở lại
226 Chương 225: Chỉ có ước mơ và nghĩa tình, là không bao giờ thay đổi
227 Chương 226: Cách duy nhất lúc này là tìm thấy cô ấy
228 Chương 227: Thứ vốn nợ đã lâu, nay trả lại cho người
229 Chương 228: Ký ức cũ đã gieo sâu
230 Chương 229: Kết thúc tất cả đi
Chapter

Updated 230 Episodes

1
Chương 1-1: Dẫn chuyện
2
Chương 1-2: Bác sẽ chết đuối
3
Chương 2: Bạch Hà tiên sinh
4
Chương 3: Ufo
5
Chương 4: Ghi chép thú vị
6
Chương 5: Mộng mắt
7
Chương 6: Tần tiểu thư, tôi đi đây
8
Chương 7: Âm nhãn
9
Chương 8: Tiên tri
10
Chương 9: Tiên tri... Phải được gả cho Tôn chủ
11
Chương 10: Giữ được trinh tiết
12
Chương 11: Giấc mộng xuân đáng ngờ
13
Chương 12: Thực sự không cần phải hành đại lễ như thế
14
Chương 13: Ghen
15
Chương 14: Hôn
16
Chương 15: Yến Trọng Hoan
17
Chương 16: Sau bữa ăn
18
Chương 17: Tiên tri thật - Giả
19
Chương 18: Sư phụ
20
Chương 19: Sau này cứ đi theo anh
21
Chương 20: Bùa dầu
22
Chương 21: Thế mới là cuộc sống
23
Chương 22: Thận
24
Chương 23: Hạt giống của tà ác
25
Chương 24: Chẳng trách thành tích của cô không tốt
26
Chương 25: Sáng kiến mới
27
Chương 26: Sáng kiến mới
28
Chương 27: Giới hạn
29
Chương 28: Như thế là thế nào?
30
Chương 29: Vì tương lai
31
Chương 30: Tranh giành chức tổ trưởng
32
Chương 31: Diệt sâu
33
Chương 32
34
Chương 33: Bạch Lộ đến đây
35
Chương 34: Nhân gian
36
Chương 35: Tôi muốn làm người tốt
37
Chương 36: Cách sử dụng kỳ lạ
38
Chương 37: Sa Ưng em nhớ anh
39
Chương 38: Ẩn tình
40
Chương 39
41
Chương 40
42
Chương 41
43
Chương 42
44
Chương 43
45
Chương 44
46
Chương 45
47
Chương 46
48
Chương 47
49
Chương 48
50
Chương 49
51
Chương 50
52
Chương 51
53
Chương 52
54
Chương 53
55
Chương 54
56
Chương 55
57
Chương 56
58
Chương 57
59
Chương 58
60
Chương 59
61
Chương 60
62
Chương 61
63
Chương 62
64
Chương 63: Ngày 17 tháng 4, A
65
Chương 64: Ngày 17 tháng 4, B
66
Chương 65: Ngày 18 tháng 4, A
67
Chương 66: Ngày 18 tháng 4, B
68
Chương 67: Ngày 19 tháng 4, A
69
Chương 68: Ngày 19 tháng 4, B
70
Chương 69: Ngày 20 tháng 4, A
71
Chương 70: Ngày 20 tháng 4, B
72
Chương 71: Ngày 20 tháng 4. C
73
Chương 72: Ngày 21 tháng 4, A
74
Chương 73: Ngày 21 tháng 4, B
75
Chương 74: Ngày 22 tháng 4. A
76
Chương 75: Ngày 23 tháng 4, A
77
Chương 76: Ngày 23 tháng 4, B
78
Chương 77: Ngày 24 tháng 4, A
79
Chương 78: Ngày 24 tháng 4, B
80
Chương 79: Ngày 25 tháng 4,A
81
Chương 80: Ngày 25 Tháng 4, B
82
Chương 81: Ngày 26 Tháng 4, A
83
Chương 82: Ngày 26 Tháng 4,A
84
Chương 83: Ngày 27 Tháng 4, A
85
Chương 84: Ngày 27 tháng 4, B
86
Chương 85: Ngày 28 tháng 4, A
87
Chương 86: Ngày 29 tháng 4, A
88
Chương 87: Ngày 29 tháng 4, B
89
Chương 88: Ngày 30 tháng 4, A
90
Chương 89: Ngày 01 tháng 5, A
91
Chương 90: Ngày 1 tháng 5, B
92
Chương 91: Ngày 2 tháng 5, A
93
Chương 92: Ngày 4 tháng 5, A
94
Chương 93: Ngày 04 tháng 5, B
95
Chương 94: Ngày 6 tháng 5, A
96
Chương 95: Ngày 06 tháng 5, B
97
Chương 96: Ngày 8 tháng 5, A
98
Chương 97: Ngày 09 tháng 05, A
99
Chương 98: Ngày 09 tháng 05, B
100
Chương 99: Ngày 10 tháng 05, A
101
Chương 100: Ngày 12 tháng 5, A
102
Chương 101: Ngày 13 tháng 5,A
103
Chương 102: Ngày 14 tháng 5, B
104
Chương 103: Ngày 14 tháng 5, B
105
Chương 104: Ngày 15 tháng 5, A
106
Chương 105: Ngày 16 tháng 5, A
107
Chương 106: Ngày 17 tháng 5, B
108
Chương 107: Ngày 19 tháng 5, A
109
Chương 108
110
Chương 109: Ngày 20 tháng 5, A
111
Chương 110: Ngày 21 tháng 5, A
112
Chương 111: Ngày 21 tháng 5, B
113
Chương 112: Ngày 22 tháng 5, B
114
Chương 113: Ngày 22 tháng 5, B
115
Chương 114: Ngày 23 tháng 5, A
116
Chương 115
117
Chương 116
118
Chương 117
119
Chương 118
120
Chương 119
121
Chương 120
122
Chương 121
123
Chương 122
124
Chương 123
125
Chương 124
126
Chương 125
127
Chương 126
128
Chương 127
129
Chương 128
130
Chương 129
131
Chương 130
132
Chương 131
133
Chương 132
134
Chương 133
135
Chương 134
136
Chương 135
137
Chương 136
138
Chương 137
139
Chương 138
140
Chương 139
141
Chương 140
142
Chương 141: Quỷ nghèo thiệt là khổ
143
Chương 142
144
Chương 143
145
Chương 144
146
Chương 145
147
Chương 146
148
Chương 147
149
Chương 148
150
Chương 149
151
Chương 150
152
Chương 151
153
Chương 152
154
Chương 153
155
Chương 154
156
Chương 155
157
Chương 156
158
Chương 157: Phỉ thúy dưa hấu
159
Chương 158
160
Chương 159
161
Chương 160
162
Chương 161
163
Chương 162
164
Chương 163
165
Chương 164
166
Chương 165
167
Chương 166
168
Chương 167
169
Chương 168
170
Chương 169
171
Chương 170: Đêm hôm trước
172
Chương 171: Vẫn luôn muốn dừng lại
173
Chương 172: Như đã trải qua một đời
174
Chương 173: Sao chúng ta lại yêu nhau
175
Chương 174: A A A A , tôi lại bị muộn rồi !!
176
Chương 175: Thời gian trôi như một bản nhạc
177
Chương 176: Sai càng thêm sai
178
Chương 177: Cuối cùng vẫn sai sao?
179
Chương 178: Đã chọn con đường này, thì đừng hối hận
180
Chương 179: Âm Thần Ngọc Nữ
181
Chương 180: Cuối cùng vẫn chỉ còn tôi ở cạnh
182
Chương 181: Ăn nói với sư phụ thế nào đây
183
Chương 182: Dũng cảm là gì?
184
Chương 183: Thành công của cô
185
Chương 184: Hạng người dối trá xảo quyệt
186
Chương 185: Thả ông ta ra ngoài
187
Chương 186: Ngày giỗ
188
Chương 187: Thay đổi
189
Chương 188: Người tính không bằng trời tính
190
Chương 189: Yêu đan
191
Chương 190: Em là cô gái đặc biệt nhất tôi từng gặp
192
Chương 191: Sự thật là gì?
193
Chương 192: Mẹ, chúng ta về nhà thôi
194
Chương 193: Rốt cuộc thì cô không làm được
195
Chương 194: Có gì khác biệt
196
Chương 195: Hại tôi bị hắn ta đánh
197
Chương 196: Gia đình hòa thuận vui vẻ
198
Chương 197: Người có dã tâm vốn khó khống chế
199
Chương 198: Nhị phu nhân
200
Chương 199: Thần hình ta đã diệt, còn gì đâu
201
Chương 200: Sự nghi ngờ
202
Chương 201: Thiên Đạo đã mất
203
Chương 202: Vẫn mạnh khỏe, anh đừng mong nhớ
204
Chương 203: Sếp luôn luôn đúng
205
Chương 204: Mượn dao giết người
206
Chương 205: Tỉnh lại khi quên mất gió tuyết đêm qua
207
Chương 206: Có công mài sắt, có ngày nên kim
208
Chương 207: Màu xuân đầy ắp tình nhưng mỏng nghĩa
209
Chương 208: Chỉ còn một bước
210
Chương 209: Chôn vùi chân tướng
211
Chương 210: Tôn chủ xuất hiện
212
Chương 211: Bộ mặt thật của Nhân Gian
213
Chương 212: Tìm một thôn xóm nhỏ
214
Chương 213: Nhất niệm thành phật, nhất niệm thành ma
215
Chương 214: Ân trọng như núi
216
Chương 215: Được hay mất, từ từ sẽ rõ
217
Chương 216: Giang Vĩ Trúc
218
Chương 217: Chó nhà có tang
219
Chương 218: Bị dọa cho sợ mất mật
220
Chương 219: Một ngày là thầy, cả đời là thầy
221
Chương 220: Lo việc trong trước mới lo đến việc ngoài
222
Chương 221: Tôn chủ
223
Chương 222: Thiên thư
224
Chương 223: Cái chết của Giang Tử Hằng
225
Chương 224: Sau chia ly, cố nhân trở lại
226
Chương 225: Chỉ có ước mơ và nghĩa tình, là không bao giờ thay đổi
227
Chương 226: Cách duy nhất lúc này là tìm thấy cô ấy
228
Chương 227: Thứ vốn nợ đã lâu, nay trả lại cho người
229
Chương 228: Ký ức cũ đã gieo sâu
230
Chương 229: Kết thúc tất cả đi