Chương 19: Trợ giảng…

Đinh Hạo khi đã cảm thấy ổn, liền muốn đến trường tìm thầy Từ bàn chuyện về hạng mục sắp hợp tác.

Chưa kịp ra khỏi cửa đã bị Bạch Bân đè lại uống thuốc. Người này còn không chịu thành thật, tự tin nói mình có lực miễn dịch, không uống thuốc vẫn có thể tốt: “Bạch Bân, thật sự, bị cảm uống hay không uống thuốc đều kéo dài nhiều nhất là một tuần…”

Bạch Bân gắt gao nhíu chặt mày, cầm viên thuốc không chịu thả cậu ra ngoài: “Uống đi.”

Đinh Hạo chỉ có chút choáng váng đầu, không cảm thấy gì khác, cậu thấy Bạch Bân là chuyện bé xé ra to, nhưng vẫn thành thật ngồi xuống.

Bạch Bân lấy ra thuốc con nhộng, Đinh Hạo uống thuốc từ tay anh, nuốt vài ngụm nước miếng vẫn còn cảm thấy cổ họng nghẹn nghẹn.

Nhìn cậu uống xong rồi, Bạch Bân lại nhịn không được đưa ra yêu cầu mới: “Nếu không, hay nghỉ ngơi thêm một ngày đi?”

Đinh Hạo không đồng ý: “Lúc trước anh bị ốm cũng không đi làm sao? Hôm qua em đã hẹn với thầy rồi, Bạch Kiệt cũng cố tình đến sớm chờ nữa! Người một nhà đều ở đó chờ một mình em, cuối cùng lại nói em không đi sao? Anh biết là em không phải loại người đó…” Nhìn Bạch Bân vẫn đang do dự, lại nắm tay anh liên tiếp khuyên nhủ: “Em biết anh đau lòng em, hì hì! Bạch Bân, đến hôn một cái!”

Từ khi Đinh Hạo bị bệnh luôn giữ ý tứ cách xa anh ít nhất ba bước. Bạch Bân thuộc phái hành động, nghe vậy lập tức xoay người hôn lên, hôn xong còn kề sát trán cậu: “Hình như không nóng lắm, nhưng sao em vẫn hắt xì vậy, uống thuốc rồi vẫn không tốt lên.”

Đinh Hạo cọ cọ trán anh, nở nụ cười: “Anh nghĩ anh đưa em thuốc tiên à, làm gì có loại nào khỏi ngay lập tức chứ.” Cậu chỉ hắt xì có vài cái, vị trong nhà này đã khẩn trương rồi.

Bạch Bân còn muốn hôn lại, nhưng bị Đinh Hạo đẩy ra, mong chờ nhìn anh xin được thả ra ngoài: “Bạch Bân, ăn xong rồi, cũng hôn xong rồi, anh cho em đi nhé?”

Bạch Bân bị hình dáng đáng thương này của cậu chọc cười, xoa xoa đầu cậu: “Được. Hôm nay anh phải đi thực tế, đúng lúc ghé ngang qua đó, đưa em đi luôn.”

Đinh Hạo vừa ra khỏi cửa đã bị Bạch Bân bọc thành một viên cầu thật tròn, khăn quàng cổ trùm kín chỉ để lộ đôi mắt, lại còn đội mũ. Cậu cảm thấy mình cực kỳ giống ngôi sao nổi tiếng lén lút ra ngoài. Gien mạnh mẽ của nhà họ Đinh lại phát huy công hiệu, người này cho dù trong hoàn cảnh nào đều có thể cảm thấy mình vô cùng hoàn mĩ. Bạch Lộ có lần không nhịn được đánh giá loại tâm lý này của Đinh Hạo.

Cô nói: “Đinh Hạo, tôi rất hâm mộ bạn.” Nhìn Đinh Hạo đang đắc ý dào dạt, Bạch Lộ lại chậm rãi bổ sung: “Tôi vẫn luôn không hiểu, cậu có biết chữ tự tin viết như thế nào không vậy…”

Đinh Hạo cân nhắc những lời này hết nửa ngày, mới hiểu được đây không phải là câu khen ngợi.

Bạch Bân đưa Đinh Hạo đến trường học gặp thầy Từ, Bạch Kiệt đúng lúc xong việc, nhìn thấy anh mình liền ra thăm hỏi vài câu.

Bạch Bân gặp được em trai mình, trong lòng lúc này mới an tâm, dặn dò Bạch Kiệt chiếu cố Đinh Hạo: “Em ấy bị cảm, cần chú ý ăn uống.”

Bạch Kiệt gật đầu đáp ứng: “Vâng, em sẽ coi chừng cậu ấy.” Nhìn Đinh Hạo ăn mặc kín mít, còn hiếm hoi vui đùa: “Đinh Hạo, cậu còn mặc nhiều hơn cả cục cưng. Nhanh khỏi lên đi, cục cưng vẫn ôm rubik nhắc cậu suốt đấy, bao giờ khỏe ghé qua nhà thăm bé một chút.”

Đinh hạo vốn có chút giọng mũi, nghe Bạch Kiệt nói vậy giọng mũi càng thêm nặng: “Được được, khỏi rồi nhất định sẽ đi. Cậu bảo Lisa phải chú ý nhiều một chút, gần đây trời lạnh nhớ mặc thêm quần áo, đừng để bị cảm.”

Thầy Từ ngồi trong phòng đã sớm nhìn thấy Đinh Hạo đi lên, nhưng đợi nửa ngày cũng không thấy người bước vào, liền thúc giục Lý Hạ đi xem. Lý Hạ vừa mở cửa, nghe thấy Đinh Hạo nói nửa câu sau liền nở nụ cười: “Đinh Hạo, còn mặc nhiều đến thế nào nữa? Cậu mà mặc thêm là chân không đi nổi nữa đâu!”

Đinh Hạo nhìn Lý Hạ một thân áo da cũng không sợ lạnh, chợt cảm thấy ghen tị. Nếu nói sức khỏe tốt thì vẫn là anh chàng Lý Hạ này có sức khỏe tốt nhất, hai mươi tuổi đầu không chỉ tươi cười sáng lạn, ngay cả thân hình cũng thu hút ánh nhìn của mọi người. Đinh Hạo ngắm nhìn chiếc áo phanh ngực của Lý Hạ, bên trong chỉ có một chiếc áo phông cổ chữ V mỏng manh, mơ hồ lộ ra dáng người tuyệt hảo.

Đinh Hạo cách khăn quàng cổ, ồm ồm nói thầm một câu tục khí.

Lý Hạ không nghe thấy, nhưng Bạch Bân lại nghe được, gõ trán Đinh Hạo: “Đừng học mấy từ nhảm nhí từ Lý Thịnh Đông nữa.” Gõ xong lại đổi sang xoa xoa: “Anh đi nhé?”

Đinh Hạo gật đầu, nhìn thấy anh rời đi rồi mới đi vào cùng Bạch Kiệt và Lý Hạ.

Thầy Từ thấy Đinh Hạo bị cảm, liền tiên tục ân cần thăm hỏi cậu. Ông cảm thấy Đinh Hạo bị cảm là do ông gây ra, đặc biệt xin lỗi cậu: “Đinh Hạo, đều do thầy đưa con đến đó! Về sau con cũng đừng đi theo nữa, hiện tại người trẻ tuổi không chịu nổi giá lạnh…” Nói với Đinh Hạo xong lại quay đầu dặn dò vài học trò bên cạnh: “Các trò cũng đừng đi, một đám mặc kệ là tháng mấy vẫn mặc áo khoác mỏng đơn bạc như vậy, không cảm mạo mới là lạ!”

Lý Hạ dẫn đầu phản đối, bọn họ làm sao yên tâm để thầy Từ đi một mình được: “Thầy, chúng có sẽ đi mua áo bông!”

Vài người phía sau gật đầu ủng hộ: “Đúng vậy, đúng vậy, thầy dẫn chúng con đi đi, một mình thầy tìm chắc chắn không nhanh bằng chúng ta cùng nhau tìm đâu!”

Thầy Từ cười mắng một câu, vài thằng khỉ con bình thường thích vui đùa ầm ĩ, nhưng lại thật tình chiếu cố ông: “Các trò đều đi sao, không có ai giữ nhà à?”

Lý Hạ chỉ chỉ Bạch Kiệt và Đinh Hạo: “Bọn họ ở lại giúp chúng ta…”

Chưa kịp nói xong đã bị thầy Từ trừng mắt nhìn, đứa nhỏ này chẳng biết khách khí, một chút cũng không hiểu khiêm tốn: “Lý Hạ! Đó là khách, trò nói gì chứ nói gì chứ… Nhìn Đinh Hạo làm gì? Đinh Hạo đúng là đàn anh của trò, nhưng người ta cũng có công ty của mình cần bận rộn! Bình thường vẫn luôn dạy bảo các trò phải khiêm tốn với người ngoài, khiêm tốn người ngoài, cả đám chẳng đứa nào ghi nhớ cả!”

Lý Hạ nhìn Đinh Hạo đang ngồi trên chiếc ghế dựa lớn duy nhất của bọn họ, đang cầm chén trà họ mới mua, ăn gói bánh quy cuối cùng của họ, còn cắn hạt dưa tí tách… Hắn nhìn vị đàn anh cũ vẻ mặt không đứng đắn tươi cười, một chút cũng không nhìn ra ‘khiêm tốn người ngoài’ ở chỗ cậu.

Vài người bên cạnh nhắc nhở thầy Từ: “Thầy, hôm qua không phải có một người tới phỏng vấn sao? Nói là đăng ký làm trợ giảng, thầy nhận không?”

Vừa nghe nói vậy, thầy Từ lập tức nhớ ra: “Đúng, nói là sáng nay tới, chắc cũng sắp đến rồi?”

Bạch Kiệt chần chờ, cậu đến giúp Đinh Hạo bàn về hạng mục, thấy thầy Từ còn có một cuộc phỏng vấn vào buổi sáng, liền đề nghị kéo thời gian hội nghị xuống chiều: “Hôm nay chúng tôi đều ở đây, hay là chờ thầy bận rộn xong rồi bàn lại cũng được?”

Thầy Từ vui vẻ nở nụ nười, khoát tay nói không cần: “Đó là đứa nhỏ do một người bạn cũ giới thiệu, vừa học văn học ở nước ngoài xong, đúng lúc ở chỗ chúng ta đang thiếu một trợ giảng, liền gọi nó tới hỗ trợ.”

Lý Hạ đã quen thân Đinh Hạo, hiểu ý cậu, lập tức đề nghị với thầy Từ: “Thầy, hay hội nghị lần này để cậu ấy tới ghi lại đi? Chúng ta coi như đấy là phỏng vấn!”

Thầy Từ gật đầu đồng ý: “Cũng tốt.” Ông đoán đứa nhỏ kia học văn, làm thư ký hội nghị chắc chắn chữ đẹp hơn hẳn mấy đứa này, mỗi lần ông lật xem hồ sơ của bọn Lý Hạ, đều vừa đoán vừa sửa lỗi chính tả, khiến thầy Từ có khí khái nhà văn vô cùng thống khổ.

Thầy Từ vừa gật đầu một cái, vài người phía sau lập tức vỗ tay đồng ý: “Yeah! Không cần chúng ta chép nữa rồi!”

“Rốt cục cũng có một người tới để bắt nạt!”

Thầy Từ suy nghĩ có nên giao thêm bài tập cho mấy đứa nhỏ quá năng động này không, một học kỳ có ba bài luận văn thật quá dễ dàng cho bọn họ.

Người được gọi tới phỏng vấn đã đến, là một người đúng giờ, lúc đẩy cửa ra còn cúi chào thầy Từ: “Ngại quá, ngại quá! Vốn nghĩ muốn đến sớm một chút, không ngờ trên đường kẹt xe…”

Một chuỗi câu thanh thúy lưu loát, cộng thêm cái cúi đầu kia khiến người cảm thấy có lễ phép, khiến tầm mắt mọi người tập trung trên đầu vị kia – cụ thể hơn, là chiếc mũ hoa văn da báo trên đầu cậu ấy.

Chờ người ngẩng đầu lên, thầy Từ lại hít sâu một hơi.

Vị này đội mũ hoa văn da báo chưa tính gì, còn một đầu tóc quăn, ước chừng cảm thấy đi phỏng vấn nên trịnh trọng một chút, liền vuốt thẳng lên, chỉ để lại vài lọn buông xuống bên tai, phối hợp với khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn, nhìn thế nào cũng cảm thấy xinh đẹp.

Hoa văn báo bước qua, cầm tay thầy Từ, tươi cười vui vẻ: “Chào thầy! Em là người phó giáo sư giới thiệu, vẫn luôn nghe phó giáo sư nhắc tên thầy, thật không ngờ lại có vinh hạnh được thầy chỉ đạo. Em tên là Lý Hoa Mậu, lý trong từ mộc, phong nhã hào hoa hoa mậu! Hy vọng sau này được thầy giúp đỡ nhiều hơn!”

Thầy Từ có chút mơ hồ, ông chưa từng gặp qua người như vậy, nhưng là bạn cũ giới thiệu nên cũng không tiện nói thêm gì: “Ừm, Hoa Mậu à, ngồi đi, ngồi xuống đi…”

Vị này lập tức đáp ứng, nhanh chóng ngồi xuống cạnh thầy Từ, nhìn tụi Lý Hạ đứng một bên không nhúc nhích, ngay lập tức lại đứng lên: “Xem tôi này, hồ đồ quá rồi! Mấy vị là học trò của thầy đúng không? Vào cửa sớm hơn tôi, tôi liền da mặt dày gọi đàn anh trước, ngồi ngồi ngồi đi, đừng đứng nói chuyện!”

Mấy người Lý Hạ vừa rồi luôn luôn xem xét tóc xoăn của người ta, nghe nói như vậy liền ngượng ngùng, ai đó đều tự tìm vị trí ngồi xuống.

Đinh Hạo nấp phía sau khăn quàng cổ cười cong cong khóe mắt, cậu từng gặp người này rồi, chính là nhiếp ảnh gia đó! Lúc cậu cùng Bạch Bân về nhà gặp cục cưng, trên máy bay đã trò chuyện với hắn cả chặng đường… Đây là lưu manh đó! Bây giờ nhìn lại, người này vẫn là một lưu manh có văn hóa.

Bạch Kiệt thấy Đinh Hạo nhìn chằm chằm vào người ta, nhìn đến cuối cùng còn nở nụ cười, cậu cảm thấy như vậy thật không tốt, ‘khụ’ một tiếng nhắc nhở Đinh Hạo: “Đinh Hạo, cậu nhìn cái gì đó.”

Cậu chỉ nhắc nhở có một chút, không ngờ Đinh Hạo còn thật sự trả lời. Đinh Hạo vươn tay chọc chọc Bạch Kiệt, nhỏ giọng thì thầm: “Bạch Kiệt, cậu nhìn thấy không? Thắt lưng của hắn cũng có hoa văn báo đó! Hì hì!”

Bạch Kiệt liếc mắt nhìn một cái, đúng lúc đụng phải tầm mắt Lý Hoa Mậu. Ánh mắt vị kia lập tức sáng bừng, chợt lóe chợt lóe, không hề kém hơn so với đám lấp lánh đính trên mũ kia!

Chapter
1 Chương 1: Lại thêm một cái
2 Chương 2: Uống rượu…
3 Chương 3: Tỉnh rượu…
4 Chương 4: Tỉnh rượu (tiếp)…
5 Chương 5: Cục cưng nhỏ…
6 Chương 6: Cười một cái…
7 Chương 7: Bạch hạo bé nhỏ và ‘đinh tài giỏi’…
8 Chương 8: Thời gian làm công…
9 Chương 9: Chuyện công tác…
10 Chương 10: Yêu tinh…
11 Chương 11: Tôi là em gái cậu…
12 Chương 12: Nuôi trẻ con…
13 Chương 13: Ngày độc lập…
14 Chương 14: Ác ma bé nhỏ buổi tối…
15 Chương 15: Anh cười một cái cho bé xem đi…
16 Chương 16: Người này thuộc về mình…
17 Chương 17: Nhà chúng ta còn có…
18 Chương 18: Em yêu anh…
19 Chương 19: Trợ giảng…
20 Chương 20: Hai mươi bảy tuổi 11 tháng…
21 Chương 21: Ai cũng có một mối tình đầu…
22 Chương 22: Một nhánh hồng hạnh…
23 Chương 23: Vẻ mặt của em…
24 Chương 24: Cái miệng chết tiệt…
25 Chương 25: Sô pha…
26 Chương 26: Lý thịnh đông cậu cao hứng sao
27 Chương 27: Kẹo cầu vồng…
28 Chương 28: Chơi mệt rồi…
29 Chương 29: Phiên ngoại…
30 Chương 30: Phiên ngoại…
31 Chương 31: Người quen…
32 Chương 32: Cha, không đau…
33 Chương 33: Ai chờ được chứ…
34 Chương 34: Tai họa bất ngờ…
35 Chương 35: Nơ con bướm…
36 Chương 36: Lưu luyến khắp chốn…
37 Chương 37: Đậu đậu và đậu đỏ…
38 Chương 38: Táo ngâm rượu
39 Chương 39: Theo giúp anh một chút…
40 Chương 40: Đây là sở hữu của em…
41 Chương 41: Giấc mơ đẹp…
42 Chương 42: Nghe nói cậu sợ hãi?
43 Chương 43: Cục cưng trở lại
44 Chương 44: Bộ đồ màu đỏ…
45 Chương 45: Bắt lấy trọng điểm
46 Chương 46: Làm rối
47 Chương 47: Đuôi hồ li
48 Chương 48: Nhà trẻ
49 Chương 49: Người làm công
50 Chương 50: Ai cũng thích siêu nhân gao
51 Chương 51: Bước đầu làm quen
52 Chương 52: Tú ân ái
53 Chương 53: Sang cách vách phạt
54 Chương 54: Nên đánh
55 Chương 55: Thiếu chút nữa
56 Chương 56: Mối tình đầu lần hai
57 Chương 57: Chạy
58 Chương 58: Vô giúp vui
59 Chương 59: Rùa nhỏ
60 Chương 60: Thiết bị tập thể hình
61 Chương 61: Có thể
62 Chương 62: Cảng nhỏ
63 Chương 63: Xem náo nhiệt (một)
64 Chương 64: Hạnh phúc
65 Chương 65: Lựa chọn
66 Chương 66: Không đợi đến hừng đông
67 Chương 67: Cứu người
68 Chương 68: Ra tay
69 Chương 69: Quần áo bệnh nhân
70 Chương 70: Hạnh phúc giống như anh đào
71 Chương 71: Từ nhỏ vẫn chưa từng thay đổi
72 Chương 72: Phiên ngoại 1: Hành trình suối nước nóng (1)
73 Chương 73: Phiên ngoại 2: Hành trình suối nước nóng (2)
74 Chương 74: Phiên ngoại 3: Suối nước nóng [3]
75 Chương 75: Phiên ngoại 4: Một người bạn của con
76 Chương 76: Phiên ngoại 5: Tình yêu của yểng nhỏ (1)
77 Chương 77: Phiên ngoại 6: Tình yêu của yểng nhỏ (2)
Chapter

Updated 77 Episodes

1
Chương 1: Lại thêm một cái
2
Chương 2: Uống rượu…
3
Chương 3: Tỉnh rượu…
4
Chương 4: Tỉnh rượu (tiếp)…
5
Chương 5: Cục cưng nhỏ…
6
Chương 6: Cười một cái…
7
Chương 7: Bạch hạo bé nhỏ và ‘đinh tài giỏi’…
8
Chương 8: Thời gian làm công…
9
Chương 9: Chuyện công tác…
10
Chương 10: Yêu tinh…
11
Chương 11: Tôi là em gái cậu…
12
Chương 12: Nuôi trẻ con…
13
Chương 13: Ngày độc lập…
14
Chương 14: Ác ma bé nhỏ buổi tối…
15
Chương 15: Anh cười một cái cho bé xem đi…
16
Chương 16: Người này thuộc về mình…
17
Chương 17: Nhà chúng ta còn có…
18
Chương 18: Em yêu anh…
19
Chương 19: Trợ giảng…
20
Chương 20: Hai mươi bảy tuổi 11 tháng…
21
Chương 21: Ai cũng có một mối tình đầu…
22
Chương 22: Một nhánh hồng hạnh…
23
Chương 23: Vẻ mặt của em…
24
Chương 24: Cái miệng chết tiệt…
25
Chương 25: Sô pha…
26
Chương 26: Lý thịnh đông cậu cao hứng sao
27
Chương 27: Kẹo cầu vồng…
28
Chương 28: Chơi mệt rồi…
29
Chương 29: Phiên ngoại…
30
Chương 30: Phiên ngoại…
31
Chương 31: Người quen…
32
Chương 32: Cha, không đau…
33
Chương 33: Ai chờ được chứ…
34
Chương 34: Tai họa bất ngờ…
35
Chương 35: Nơ con bướm…
36
Chương 36: Lưu luyến khắp chốn…
37
Chương 37: Đậu đậu và đậu đỏ…
38
Chương 38: Táo ngâm rượu
39
Chương 39: Theo giúp anh một chút…
40
Chương 40: Đây là sở hữu của em…
41
Chương 41: Giấc mơ đẹp…
42
Chương 42: Nghe nói cậu sợ hãi?
43
Chương 43: Cục cưng trở lại
44
Chương 44: Bộ đồ màu đỏ…
45
Chương 45: Bắt lấy trọng điểm
46
Chương 46: Làm rối
47
Chương 47: Đuôi hồ li
48
Chương 48: Nhà trẻ
49
Chương 49: Người làm công
50
Chương 50: Ai cũng thích siêu nhân gao
51
Chương 51: Bước đầu làm quen
52
Chương 52: Tú ân ái
53
Chương 53: Sang cách vách phạt
54
Chương 54: Nên đánh
55
Chương 55: Thiếu chút nữa
56
Chương 56: Mối tình đầu lần hai
57
Chương 57: Chạy
58
Chương 58: Vô giúp vui
59
Chương 59: Rùa nhỏ
60
Chương 60: Thiết bị tập thể hình
61
Chương 61: Có thể
62
Chương 62: Cảng nhỏ
63
Chương 63: Xem náo nhiệt (một)
64
Chương 64: Hạnh phúc
65
Chương 65: Lựa chọn
66
Chương 66: Không đợi đến hừng đông
67
Chương 67: Cứu người
68
Chương 68: Ra tay
69
Chương 69: Quần áo bệnh nhân
70
Chương 70: Hạnh phúc giống như anh đào
71
Chương 71: Từ nhỏ vẫn chưa từng thay đổi
72
Chương 72: Phiên ngoại 1: Hành trình suối nước nóng (1)
73
Chương 73: Phiên ngoại 2: Hành trình suối nước nóng (2)
74
Chương 74: Phiên ngoại 3: Suối nước nóng [3]
75
Chương 75: Phiên ngoại 4: Một người bạn của con
76
Chương 76: Phiên ngoại 5: Tình yêu của yểng nhỏ (1)
77
Chương 77: Phiên ngoại 6: Tình yêu của yểng nhỏ (2)