Chương 198: 198: Dùng Người Và Bạc Của Huyền Đế Bồi Dưỡng Lực Lượng Cho Riêng Mình

Mấy người Ninh Thần dạo một vòng rồi rời đi!

Những người này đều sống trong thâm cung, có thể đã từng nghe danh Ninh Thần nhưng chưa từng gặp mặt.

Chờ khi nào nơi này được sắp xếp ổn thỏa, hắn sẽ chính thức gặp mặt bọn họ.

A hoàn, tôi tớ đều được Bệ hạ chuẩn bị đầy đủ.

Quan trọng nhất là hắn không cần phải lo lắng về tiền công của bọn họ, thật quá tuyệt vời.

Tiếp theo, tìm Cổ Nghĩa Xuân và những người khác tới, phái người đi đón Sài thúc, vậy là có thể khai phủ rồi.

Sau này, Ninh Thần cũng có nhà riêng của mình.

Mấy người vừa ra khỏi cửa đã gặp Toàn công công.

"Lão Toàn, sao ngươi lại tới đây?"

Toàn công công chỉ vào tấm biển do hai thị vệ nâng ở phía sau.

"Bệ hạ ngự bút, ban cho ngươi hai chữ 'Ninh phủ'!"

Ninh Thần vấp vàng nói: "Thần, tạ ơn Bệ hạ!"

Ân sủng của Huyền Đế dành cho Ninh Thần quả thực không gì sánh bằng, từ việc lớn đến việc nhỏ đều quan tâm.

Dưới sự chỉ huy của Toàn công công, mấy thị vệ treo tấm biển lên.

Tấm biển được phủ vải đỏ, hiện tại chưa thể gỡ xuống, phải đợi đến ngày khai phủ mới được gỡ.

"Ninh Ngân Y, vậy ta về cung báo cáo trước!"

"Lão Toàn, vất vả ngươi rồi!"

Ninh Thần tiến lên, lặng lẽ nhét một tấm ngân phiếu.

"Ninh công tử, chúng ta không cần phải như vậy...!Đây đều là ân điển của Bệ hạ, ta chỉ là chạy việc vặt thôi."

Toàn công công từ chối, không chịu nhận.

Ninh Thần cười nói: "Chạy việc vặt cũng mệt mà, chút tiền trà nước, chẳng lẽ ngươi chê ít?"

Toàn công công lúc này mới chịu nhận.

"Vậy ta hồi cung trước?"

Ninh Thần ừ một tiếng, "Lão Toàn, giúp ta tạ ơn Bệ hạ!"

Toàn công công gật đầu, dẫn người rời đi.

Phùng Kỳ Chính tiến lại gần, "Ninh Thần, ngươi bây giờ hào phóng thật đấy, ra tay là một trăm lượng."

Ninh Thần cười nói: "Cái này gọi là 'đạp xe đến quán bar', chỗ nào nên tiết kiệm thì tiết kiệm, chỗ nào nên tiêu thì tiêu."

Phùng Kỳ Chính vẻ mặt khó hiểu, "Xe đạp là cái gì? Quán bar là cái gì?"

"Xe đạp là một loại phương tiện di chuyển, sau này ta rảnh sẽ làm một cái cho ngươi chơi...!Quán bar giống như tửu quán."

Phùng Kỳ Chính ồ một tiếng, giả vờ như đã hiểu.

Cao Tử Bình đi tới, nói: "Đến giờ cơm trưa rồi, tìm chỗ nào ăn chút gì đi?"

Ninh Thần gật đầu.

"Theo ta, vừa rồi chúng ta nên nếm thử tay nghề của ngự trù, cơ hội khó có được."

Phùng Kỳ Chính lẩm bẩm.

Trần Xung cười nói: "Sau này đây là nhà của Ninh Thần, chẳng lẽ chúng ta còn sợ không có cơ hội nếm thử tay nghề của ngự trù?"

Phùng Kỳ Chính gật gật đầu, "Cũng đúng...!Đi thôi, Thiên Phúc Lâu, ta mời!"

Mặt Ninh Thần co giật, hắn bây giờ có bóng ma tâm lý với Thiên Phúc Lâu...!Lần trước ăn đến mức nôn mửa.

"Thôi, Thiên Phúc Lâu xa quá, tìm đại một quán ăn nào đó lấp đầy bụng là được rồi."

Cuối cùng, mấy người tìm một quán ăn ven đường, ăn uống no nê, nhìn thời gian, sắp đến giờ tan làm rồi nên không quay về nữa.

"Ninh Thần, ngươi đi đâu?"

Ninh Thần cười nói: "Ta đến Giáo phường tư tra án."

Ba người đồng thời nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ.

"Các ngươi đi đâu?"

Phùng Kỳ Chính nói: "Chúng ta đương nhiên là về nhà."

Ninh Thần cười khẩy, ba tên súc sinh này chắc chắn là đi kỹ viện...!Bởi vì các cô nương ở Giáo phường tư không muốn tiếp Phùng Kỳ Chính nữa.

Mấy người chia tay ở ngã tư đường.

Ninh Thần đến Giáo phường tư .

"Ninh lang, uống trà!"

Vũ Điệp đặt chén trà vừa pha lên bàn trước mặt Ninh Thần, ánh mắt không rời khỏi gương mặt hắn.

Đôi mắt của Vũ Điệp rất đẹp, long lanh như nước, nhìn Ninh Thần đầy thâm tình.

Ninh Thần nhấp một ngụm trà, kéo Vũ Điệp ngồi xuống bên cạnh, vuốt ve bàn tay nhỏ bé trắng nõn của nàng.

"Vũ Điệp, Bệ hạ ban cho ta một tòa phủ đệ, còn tự tay đề 'Ninh phủ'."

Ánh mắt Vũ Điệp sáng lên, vui vẻ nói: "Ninh lang thật lợi hại!"

"Vũ Điệp, hai ngày nữa ta sẽ khai phủ, đến lúc đó ta sẽ đến đón ngươi, chúng ta cùng nhau ăn mừng."

Nụ cười nở rộ trên gương mặt xinh đẹp của Vũ Điệp, rực rỡ động lòng người.

Ninh Thần mời, nàng rất vui.

Nhưng mà, ngày khai phủ, những người đến chúc mừng chắc chắn đều là những người có thân phận cao quý...!Nàng chỉ là một nữ tử ở Giáo phường tư , xuất hiện ở đó sẽ không thích hợp, sẽ khiến Ninh Thần mất mặt.

"Được!"

Vũ Điệp vốn định từ chối thẳng thừng, nhưng lại sợ Ninh Thần không vui nên đành đồng ý trước...!Đến ngày khai phủ, nàng sẽ bảo Tiểu Hạnh đưa lễ vật đến...!Dù sao ngày đó cũng đông người, Ninh lang là chủ nhà, chắc chắn sẽ rất bận, sẽ không để ý đến việc nàng không đến.

"Vũ Điệp, ngươi có muốn khôi phục thân phận tự do không?"

Ánh mắt Vũ Điệp sáng lên, tràn đầy hy vọng, nàng khẽ gật đầu, đó là điều nàng hằng mơ ước.

Ninh Thần do dự một chút rồi hỏi tiếp: "Nếu như cái giá phải trả để khôi phục tự do là mất ta, ngươi có đồng ý không?"

Vẻ mặt Vũ Điệp lập tức trở nên hoảng hốt, nàng lo lắng nhìn Ninh Thần, "Ninh lang chán ghét ta rồi sao?"

Ninh Thần lắc đầu, ôm nàng vào lòng.

"Ta vốn định xin Bệ hạ miễn tội cho ngươi, khôi phục thân phận tự do của ngươi...!Nhưng Bệ hạ không đồng ý."

Ánh mắt Vũ Điệp ảm đạm.

"Ta là con gái của tội thần, muốn khôi phục thân phận tự do khó hơn những cô nương khác rất nhiều."

Ninh Thần thở dài, nói: "Vấn đề không phải ở đó...!Mà là vì Cửu công chúa."

Vũ Điệp nhìn hắn khó hiểu.

"Bệ hạ muốn ban hôn cho ta và Cửu công chúa."

Cơ thể Vũ Điệp bỗng cứng đờ, gương mặt nhỏ nhắn mất đi huyết sắc, ánh mắt ảm đạm.

Nếu Ninh Thần cưới công chúa thì sẽ không thể qua lại với nữ tử có thân phận thấp hèn như nàng nữa.

Nhìn thấy Ninh Thần cau mày, Vũ Điệp rất đau lòng, nàng cố gắng nở ra một nụ cười gượng gạo, "Được gả cho công chúa là chuyện tốt bao nhiêu người cầu cũng không được...!Ta chúc mừng Ninh lang."

"Ngươi không cần lo lắng cho ta, Vũ Điệp một mình cũng có thể sống tốt...!Tuy rằng chỉ ở bên Ninh lang vài tháng, nhưng ta đã rất mãn nguyện rồi."

Ninh Thần nhìn nàng, "Đó là lời thật lòng của ngươi?"

Mắt Vũ Điệp đỏ hoe, cười trong nước mắt, khẽ ừ một tiếng.

"Được quen biết Ninh lang, ta đã may mắn hơn tất cả nữ tử trên đời rồi...!Ninh lang muốn cưới công chúa, ta thật lòng chúc mừng chàng!"

Nói xong, những giọt nước mắt trong suốt lăn dài trên má.

Vũ Điệp vội vàng lau nước mắt, nhưng lau mãi không hết.

Ninh Thần đau lòng ôm chặt nàng.

"Ta đã từ chối hôn sự do Bệ hạ ban."

Vũ Điệp sững sờ, ngơ ngác nhìn Ninh Thần, sau đó càng hoảng hốt hơn, "Sao Ninh lang dám từ chối Bệ hạ? Chuyện này liên quan đến tiền đồ của chàng, chàng không thể tùy hứng như vậy."

Ninh Thần hừ lạnh: "Tiền đồ bị quyền lực trói buộc, ta không cần...!Ta không chỉ từ chối một lần mà đã từ chối rất nhiều lần rồi."

"Nhưng bây giờ vấn đề là, nếu ta không cưới công chúa, Bệ hạ sẽ không tha cho ngươi."

"Nếu ta cưới công chúa, ta sẽ không thể cho ngươi danh phận...!Vũ Điệp, ngươi có bằng lòng làm thiếp của ta không?"

Vũ Điệp mở to mắt, "Làm thiếp?"

Ninh Thần thở dài bất lực: "Ta biết như vậy là rất ủy khuất ngươi, nhưng ta thực sự không nghĩ ra cách nào tốt hơn...!Để Cửu công chúa làm thiếp thì càng không thể."

"Ninh lang, cưới công chúa thì không thể nạp thiếp."

Ninh Thần cười nói: "Quy củ là chết, người là sống...!Ta có thể cưới công chúa, nhưng ngươi nhất định phải bước vào cửa nhà họ Ninh, đây là giới hạn của ta...!Nếu công chúa không đồng ý, vậy ta sẽ không cưới vợ, đợi đến khi ngươi đủ tuổi, khôi phục thân phận tự do, ta sẽ cưới ngươi."

Vũ Điệp nhìn Ninh Thần, nước mắt tuôn rơi, lau mãi cũng không hết, nàng khóc như hoa lê đẫm mưa, khiến người ta thương xót.

Ninh Thần đau lòng lau nước mắt cho nàng, quả nhiên phụ nữ là nước tạo thành.

"Ngoan, đừng khóc...!Nếu ngươi không muốn làm thiếp, ta tuyệt đối sẽ không ép buộc ngươi."

"Không phải, ta bằng lòng...!Ninh lang đối xử với ta quá tốt, ta không nhịn được muốn khóc, chỉ cần được ở bên cạnh Ninh lang, dù làm nô tỳ ta cũng bằng lòng."

Ninh Thần ngạc nhiên, "Ngươi bằng lòng làm thiếp?"

"Ta bằng lòng, ta bằng lòng..."

Vũ Điệp nói liên tục mấy lần.

Nàng thân phận thấp hèn, được làm thiếp đã là mãn nguyện lắm rồi...!Nàng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện làm chính thất của Ninh Thần.

" ủy khuất ngươi rồi, sau này ta sẽ bù đắp cho ngươi."

Ninh Thần có chút đau lòng cho cô nương ngốc nghếch này, quả thật hồng nhan bạc phận.

Vũ Điệp lắc đầu lia lịa, "Không ủy khuất, ta không hề ủy khuất...!Chỉ cần Ninh lang không chán ghét ta, cho dù để ta ở Giáo phường tư cả đời ta cũng bằng lòng."

"Nói gì vậy? Ta nhất định sẽ nghĩ cách giúp ngươi khôi phục thân phận tự do."

Vũ Điệp vừa mới khóc xong, giọng nói còn nức nở, "Ta còn tưởng Ninh lang không cần ta nữa."

"Sao có thể?"

Ai lại nỡ bỏ rơi một cô nương dịu dàng, lương thiện, hiểu chuyện, biết điều như vậy...!Trừ phi đầu óc có vấn đề.

Vũ Điệp bằng lòng làm thiếp, vậy thì tiếp theo phải giải quyết Cửu công chúa.

Trước tiên phải thăm dò ý tứ của Cửu công chúa, xem nàng có thể chấp nhận việc hắn nạp thiếp hay không? Nếu không chấp nhận...!Cút càng xa càng tốt, lão tử đây không hầu hạ nữa!

"Vũ Điệp, trời đã tối rồi, chúng ta nghỉ ngơi thôi?"

Vũ Điệp khẽ ừ một tiếng, "Vậy ta hầu hạ Ninh lang tắm rửa."

Lại là một đêm triền miên.

...

Ngày hôm sau, Ninh Thần rời khỏi Giáo phường tư , cưỡi ngựa đến khách điếm Vân Phong.

"Tiểu nhân bái kiến Ninh công tử!"

Cổ Nghĩa Xuân thấy Ninh Thần vội vàng hành lễ.

Ninh Thần đi thẳng vào vấn đề, "Mọi việc đã xử lý xong chưa?"

Cổ Nghĩa Xuân vội vàng nói: "Gần như đã xong rồi!"

Ninh Thần ừ một tiếng, nói: "Sáng mai, dẫn theo huynh đệ của ngươi đến Ninh phủ tìm ta...!Chính là phủ Tả tướng trước kia, ngươi biết đường chứ?"

Cổ Nghĩa Xuân gật đầu, "Biết!"

Ninh Thần gật đầu, chuyển chủ đề, "Ngươi quản lý khách điếm này, chắc là người giỏi buôn bán nhỉ?"

Cổ Nghĩa Xuân sửng sốt, sau đó lắc đầu, "Tiểu nhân không biết buôn bán, bề ngoài ta là chưởng quầy, nhưng mọi việc trong tiệm đều do một huynh đệ của ta quản lý."

Ninh Thần ồ một tiếng, hỏi: "Ai vậy? Người này đáng tin cậy không?"

"Hắn tên là Kim Khánh Sinh, cũng là một trong những người âm thầm bảo vệ công tử ở Trường Thọ thôn, mạng của hắn là do Ninh đại nhân cứu, tuyệt đối đáng tin cậy!"

Ninh Thần suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Hắn làm ăn thế nào?"

Cổ Nghĩa Xuân nói: "Gia đình hắn trước kia là gia đình giàu có, làm ăn rất lớn, sau đó vì buôn lậu muối bị triều đình tịch thu gia sản, xử trảm cả nhà, hắn may mắn trốn thoát, lưu lạc giang hồ."

Ninh Thần gật đầu, "Ngươi đi gọi hắn đến đây cho ta."

"Vâng! Công tử chờ một lát!"

Cổ Nghĩa Xuân đi ra ngoài.

Một lúc sau, hắn dẫn theo một người đàn ông trung niên có vẻ ngoài lanh lợi đi vào.

"Tiểu nhân Kim Khánh Sinh, bái kiến Ninh công tử."

Ninh Thần đánh giá hắn, thản nhiên nói: "Miễn lễ! Nghe Cổ Nghĩa Xuân nói ngươi rất giỏi buôn bán?"

"B bẩm công tử, trước kia gia đình tiểu nhân làm buôn bán nên cũng biết chút ít."

Ninh Thần cười nói: "Nếu bây giờ ta giao cho ngươi làm ăn, ngươi có muốn làm không?"

Kim Khánh Sinh vội vàng nói: "Công tử bảo tiểu nhân làm gì, tiểu nhân sẽ làm cái đó."

Ninh Thần hài lòng gật đầu.

"Tốt, từ giờ trở đi, ngươi âm thầm thu mua những tửu phường lớn ở kinh thành cho ta...!Ta muốn làm một loại rượu mới, không giống những loại rượu hiện có trên thị trường."

Ninh Thần vừa nói vừa lấy ra một bản vẽ, trên đó ghi chép chi tiết quy trình sản xuất rượu trắng!

Sau đó, hắn đưa thẳng cho Kim Khánh Sinh hai mươi vạn lượng ngân phiếu.

Kim Khánh Sinh sững sờ.

Đây là hai mươi vạn lượng ngân phiếu, Ninh Thần không sợ hắn cầm tiền bỏ trốn sao?

Ninh Thần cười nói: "Kim Khánh Sinh, ngươi từng âm thầm bảo vệ ta ở Trường Thọ thôn, ta coi ngươi như người nhà, ta tin tưởng ngươi vô điều kiện."

"Nếu làm tốt việc này, ta đảm bảo ngươi sẽ được hưởng vinh hoa phú quý, hưởng dụng cả đời!"

Ninh Thần đương nhiên không phải tin tưởng Kim Khánh Sinh, mà là tin tưởng vào quyền lực trong tay mình.

Nếu Giám sát ti quyết tâm tìm một người thì dù hắn có trốn đến chân trời góc biển cũng sẽ bị tìm thấy.

Ninh Thần dám đưa tiền thì không sợ hắn cầm tiền bỏ trốn.

Kim Khánh Sinh cảm động vô cùng, bịch một tiếng quỳ xuống đất: "Đa tạ công tử tín nhiệm, tiểu nhân nhất định không phụ sự nhờ vả của công tử."

Ninh Thần đỡ hắn dậy: "Ta tin tưởng ngươi, hơn nữa tin tưởng ngươi nhất định sẽ làm rất tốt...!Kim Khánh Sinh, thân phận của ta quá mức nhạy cảm, cho nên chuyện này chỉ có thể lấy danh nghĩa của ngươi mà tiến hành."

Kim Khánh Sinh vội vàng nói: "Tiểu nhân minh bạch!"

Ninh Thần khẽ gật đầu: "Không đủ bạc, cứ tới tìm ta."

"Phương pháp ủ rượu ta đã viết trên giấy, ngươi cứ theo đó mà làm là được...!Rượu ủ ra, toàn bộ cất vào hầm, không có lệnh của ta, không được xuất hiện trên thị trường."

"Ta cho ngươi nửa năm, nửa năm này cứ ủ rượu thoải mái, ủ được bao nhiêu thì ủ."

Kim Khánh Sinh khom người: "Vâng, tiểu nhân tuân mệnh!"

...

Từ khách điếm ra, Ninh Thần cưỡi ngựa về Giám sát ti điểm danh.

Hắn tìm Phùng Kỳ Chính: "Ngày mai giúp ta một việc."

"Việc gì?"

"Nhà Sài thúc ngươi biết không?"

"Chính là lão nô lệ trước kia của ngươi?"

Ninh Thần gật đầu.

"Biết, lần trước khi nhà hắn xảy ra chuyện ta đã tới đó."

Ninh Thần nói: "Vậy sáng mai ngươi dẫn theo vài người tới đó một chuyến, giúp ta đưa hắn tới nhà mới...!Ta sẽ ở đó chờ các ngươi."

Phùng Kỳ Chính gật đầu: "Không thành vấn đề!"

Nói chuyện phiếm với Phùng Kỳ Chính một lúc, Ninh Thần rời khỏi Giám sát ti, một mạch phi ngựa tới Binh bộ.

Hắn cảm thấy mình giống như con quay, xoay mãi không ngừng.

Ninh Thần cùng Binh bộ Thượng thư Kỷ Minh Thần coi như là người quen cũ.

Đến Binh bộ, giao bản vẽ cho hắn, sau đó trò chuyện một lúc rồi tìm cớ rời đi...!Bởi vì tên này lúc nào cũng muốn xin thơ của hắn.

Xin xỏ là đáng xấu hổ, trừ ta ra...!Ninh Thần thầm nghĩ.

Từ Binh bộ ra, Ninh Thần lại vội vàng tiến cung.

Ở Dưỡng Tâm điện gặp Huyền Đế.

"Thần, tham kiến bệ hạ!"

Huyền Đế nhìn Ninh Thần: "Tìm trẫm có việc?"

Ninh Thần nói: "Bệ hạ, thần tối qua suy nghĩ rất nhiều, cảm thấy vẫn nên thành lập một đội quân đặc chủng!"

Huyền Đế vẻ mặt khó hiểu: "Thế nào là quân đặc chủng?"

"Bệ hạ, quân đặc chủng chính là quân bài trong quân đội...!Người như vậy không cần quá nhiều, nhưng mỗi người đều là nhân tài toàn năng, ai cũng có thể độc lập tác chiến."

"Thần muốn huấn luyện một nhóm người như vậy, mỗi người bọn họ đều tinh thông súng ống, cận chiến, ám sát, do thám tình báo vân vân...!Tóm lại, bất kể trong hoàn cảnh nào, đều có thể phát huy sức chiến đấu siêu việt."

"Bệ hạ, sang năm khai chiến với Nam Việt, thần cần một đội quân như vậy...!Thần có lòng tin huấn luyện tốt bọn họ, không dám nói lấy một địch trăm, nhưng lấy một địch mười tuyệt đối không phải nói suông."

Ninh Thần thao thao bất tuyệt nói về những lợi ích của quân đặc chủng.

Ánh mắt Huyền Đế sáng lên.

Nếu thật sự có một đội quân như vậy, quả thực là vô địch thiên hạ.

Hơn nữa, hắn vô điều kiện tin tưởng Ninh Thần...!Ninh Thần làm việc, chưa bao giờ khiến hắn thất vọng.

"Ngươi cần bao nhiêu người?"

Ninh Thần cúi người, nói: "Thần muốn trước tiên hai ngàn người, nếu hiệu quả tốt, sau này sẽ từ từ tăng thêm."

Huyền Đế khẽ gật đầu: "Tốt, trẫm ủng hộ ngươi! Ninh Thần, hãy rèn cho trẫm một thanh kiếm sắc bén nhất!"

"Vâng! Thần tuân mệnh!"

Huyền Đế suy nghĩ một chút, nói: "Hai ngàn người này đã có người chọn chưa?"

Ninh Thần lắc đầu: "Thần muốn chọn từ Vệ Long quân, xin bệ hạ ân chuẩn?"

Huyền Đế gật đầu: "Được, trẫm chuẩn!"

"Đa tạ bệ hạ! Thần còn một thỉnh cầu hơi quá đáng..."

Huyền Đế cười nói: "Nói đi."

Ninh Thần có chút ngượng ngùng nói: "Thần cần bạc...!Cường độ huấn luyện của quân đặc chủng này, gấp mấy lần binh lính bình thường, vì vậy dinh dưỡng phải đầy đủ, nhất định phải ăn ngon uống tốt...!Hơn nữa, quân lương của bọn họ, cũng phải cao hơn binh lính bình thường gấp mấy lần."

"Thần còn muốn đổi vũ khí mới cho họ, có thể ứng phó với các tình huống chiến đấu khác nhau."

Huyền Đế không do dự, khẽ gật đầu: "Nói đi, cần bao nhiêu bạc?"

Ninh Thần nói: "Ít nhất cũng phải mười mấy hai mươi vạn lượng."

Huyền Đế giật mình: "Hai ngàn người mà cần nhiều bạc như vậy sao?"

"Bệ hạ, đây không phải là hai ngàn người bình thường...!Đợi thần huấn luyện xong, bệ hạ nhất định sẽ cảm thấy số bạc này bỏ ra rất xứng đáng!"

Huyền Đế khẽ gật đầu.

"Vừa hay, Lý ái khanh và Thẩm ái khanh vừa dâng lên trẫm một trăm vạn lượng bạc...!Số bạc này vốn định dùng cho quân nhu, trẫm sẽ cho ngươi trước ba mươi vạn lượng."

Ninh Thần mừng rỡ trong lòng: "Đa tạ bệ hạ!"

...

Ninh Thần áng chừng áng chừng ba mươi vạn lượng bạc, ra khỏi hoàng cung, trong lòng vui như mở cờ.

Dùng người và tiền của Huyền Đế, nuôi dưỡng binh lính cho mình, đúng là sảng khoái!

Vốn định tới Giáo phường ty, nhưng nghĩ đã lâu rồi chưa tới thăm Trần lão tướng quân...!Vừa hay tiện đường ghé thăm lão nhân gia, nhân tiện mời ông tới chung vui tân gia của mình, cũng để tăng thêm chút thanh thế.

Ninh Thần tìm một quán rượu, mua hai vò rượu ngon, tới phủ tướng quân.

Trước cửa phủ tướng quân, dừng một chiếc xe ngựa sang trọng.

Ninh Thần liếc mắt một cái đã nhận ra đây là xe ngựa của Thái tử...!Trong lòng nghi hoặc, hắn tới phủ tướng quân làm gì?

Chapter
1 Chương 1: 1: Ai Kỳ Bất Hạnh Nộ Kỳ Bất Tranh!
2 Chương 2: 2: Ta Trả Mạng Lại Cho Hắn
3 Chương 3: 3: Trước Tiên Kiếm Tiền
4 Chương 4: 4: Vàng Thật Không Sợ Lửa
5 Chương 5: 5: Phát Tài
6 Chương 6: 6: Hắn Tên Thật Là Ninh Thần
7 Chương 7: 7: Nhận Tiền Không Làm Việc
8 Chương 8: 8: Kẻ Vu Oan Ngươi So Với Ngươi Còn Biết Ngươi Oan Uổng Đến Mức Nào!
9 Chương 9: 9: Đây Là Muốn Mạng Lão Phu!
10 Chương 10: 10: Thái Độ Khác Thường
11 Chương 11: 11: Nói Cảm Ơn Đi!
12 Chương 12: 12: Phúc Vương
13 Chương 13: 13: Tiền Khó Kiếm Cứt Khó Ăn!
14 Chương 14: 14: Lòng Tốt
15 Chương 15: 15: Hoàng Thượng Thứ Tội
16 Chương 16: 16: Khinh Người Quá Đáng
17 Chương 17: 17: Người Đàn Bà Ngu Dốt
18 Chương 18: 18: Thánh Chỉ Đến
19 Chương 19: 19: Xin Lỗi
20 Chương 20: 20: Người Hào Sảng
21 Chương 21: 21: Có Qua Có Lại
22 Chương 22: 22: Xin Lỗi Dạo Này Hơi Nóng Trong Người!
23 Chương 23: 23: Hắc Diêm Vương
24 Chương 24: 24: Ngươi Làm Mùng Một Ta Làm Mười Lăm
25 Chương 25: 25: Điều Tra Kỹ Lưỡng
26 Chương 26: 26: Ngũ Công Chúa Có Bị Bệnh Không
27 Chương 27: 27: Con Trai Ngốc Nhà Địa Chủ
28 Chương 28: 28: Đánh Ngũ Hoàng Tử Tơi Bời
29 Chương 29: 29: Bỏ Chạy
30 Chương 30: 30: Bầy Sói
31 Chương 31: 31: Cảnh Cáo
32 Chương 32: 32: Ta Là Sát Thủ
33 Chương 33: 33: Ngươi Không Chết Được Đâu
34 Chương 34: 34: Chẳng Lẽ Hắn Là Con Riêng Của Bệ Hạ
35 Chương 35: 35: Lão Đào Một Đường Đi Tốt !
36 Chương 36: 36: Đại Thúc Chú Tạo Phản Rồi À
37 Chương 37: 37: Tiếng Xấu Của Giám Sát Ti
38 Chương 38: 38: Vào Giám Sát Ti
39 Chương 39: 39: Hồ Hán Tam Ta Trở Về Rồi
40 Chương 40: 40: Tả Tướng
41 Chương 41: 41: Tả Tướng Có Muốn Ta Quỳ Lạy Ngươi Một Cái Không
42 Chương 42: 42: Ngô Quản Gia Ta Mời Ngươi Đến Đại Lao Giám Sát Ti Uống Trà
43 Chương 43: 43: Tặng Ngựa
44 Chương 44: 44: Không Được Chào Đón
45 Chương 45: 45: Hung Thủ Chính Là Hai Người Này
46 Chương 46: 46: Vạn Dân Huyết Thư
47 Chương 47: 47: Không Có Việc Gì Hắn Không Dám Làm
48 Chương 48: 48: Điều Tra Đến Cùng
49 Chương 49: 49: Người Trêu Chọc Ninh Thần Là Ngươi Phải Không
50 Chương 50: 50: Là Hán Tử
51 Chương 51: 51: Được Cứu
52 Chương 52: 52: Trọng Bệnh Cần Dùng Mãnh Dược
53 Chương 53: 53: Lại Đây Chúng Ta Tiếp Tục!
54 Chương 54: 54: Chứng Cứ Phạm Tội
55 Chương 55: 55: Quốc Cữu Ngươi Có Biết Tội
56 Chương 56: 56: Đao Trảm Quốc Cữu
57 Chương 57: 57: Bách Tính Quỳ Tiễn
58 Chương 58: 58: Chuyện Có Chuyển Biến
59 Chương 59: 59: Phải Thưởng Cho Ninh Thần Mới Đúng
60 Chương 60: 60: Hắn Lại Không Tin Trẫm
61 Chương 61: 61: Tam Hoàng Tử
62 Chương 62: 62: Có Bất Ngờ Hay Không
63 Chương 63: 63: Thẩm Vấn
64 Chương 64: 64: Các Ngươi Có Làm Người Không Vậy
65 Chương 65: 65: Ám Sát
66 Chương 66: 66: Tội Không Đáng Chết
67 Chương 67: 67: Ninh Thần Chính Là Lam Tinh
68 Chương 68: 68: Tử Tội Có Thể Miễn Sống Tội Khó Tha
69 Chương 69: 69: Cơ Hội Lập Công Chuộc Tội
70 Chương 70: 70: Ta Rất Quen Với Ngươi Sao
71 Chương 71: 71: Hoàng Hậu Làm Khó Dễ
72 Chương 72: 72: Đây Không Phải Là Làm Khó Bàn Hổ Ta Sao
73 Chương 73: 73: Cha Thương Con Mới Là Hiếu Thảo
74 Chương 74: 74: Ta Chỉ Có Thể Giúp Ngươi Đến Nơi Này
75 Chương 75: 75: Giáo Phường Ty
76 Chương 76: 76: Nam Chi Vũ Điệp
77 Chương 77: 77: Kỳ Thực Tại Hạ Cũng Biết Chút Võ Công
78 Chương 78: 78: Nhập Mạc Chi Tân
79 Chương 79: 79: Ta Muốn Ngươi!
80 Chương 80: 80: Chúng Ta Xấu Hổ Khi Làm Bạn Với Ngươi
81 Chương 81: 81: Về Nhà Ngủ Bù
82 Chương 82: 82: Bệ Hạ Đáng Thương
83 Chương 83: 83: Cảm Ơn Người Tốt
84 Chương 84: 84: Hỏa Thương
85 Chương 85: 85: Thần Xin Đưa Bệ Hạ Đến Giáo Phường Ty
86 Chương 86: 86: Hộ Giá
87 Chương 87: 87: Xin Cho Phép Thần Biểu Diễn Cho Bệ Hạ
88 Chương 88: 88: Ninh Thần Bệ Hạ Ban Cho Ta Ba Thước Lụa Trắng
89 Chương 89: 89: Khám Xét Nhà
90 Chương 90: 90: Lại Bị Giam Vào Đại Lao
91 Chương 91: 91: Ta Cái Gì Cũng Không Nghe Thấy
92 Chương 92: 92: Muốn Đánh Ngươi Thì Phải Có Thời Gian
93 Chương 93: 93: Ta Rất Dễ Dỗ Dành
94 Chương 94: 94: Người Thấy Có Phần
95 Chương 95: 95: Ninh Lang Nên Uống Thuốc Rồi!
96 Chương 96: 96: Sự Thiên Vị Công Khai
97 Chương 97: 97: Thăm Sài Thúc
98 Chương 98: 98: Phóng Ngựa Vào Phủ
99 Chương 99: 99: Người Ở Trong Giếng
100 Chương 100: 100: Máu Tươi Bắn Tung Tóe Ba Thước
101 Chương 101: 101: Hắn Là Phụng Mệnh Lệnh Của Ta
102 Chương 102: 102: Tiêu Không Hết Căn Bản Là Tiêu Không Hết!
103 Chương 103: 103: Bệ Hạ Gặp Tà
104 Chương 104: 104: Khâu Tiên Sinh
105 Chương 105: 105: Giải Hoặc
106 Chương 106: 106: Trần Nhạc Chương Ra Đây Chịu Đòn!
107 Chương 107: 107: 30 Trượng Hình
108 Chương 108: 108: Làm Một Vụ Lớn
109 Chương 109: 109: Nhổ Ra Kiểm Tra
110 Chương 110: 110: Vị Cũng Được Đấy Chứ
111 Chương 111: 111: Thuộc Như Lòng Bàn Tay
112 Chương 112: 112: Uống Trà Xong Cút Đi!
113 Chương 113: 113: Diêm Vương Sống
114 Chương 114: 114: Bệ Hạ Có Thưởng
115 Chương 115: 115: Lừa Cho Điên Rồi
116 Chương 116: 116: Tự Móc Hầu Bao
117 Chương 117: 117: Thiên Phú Dị Bẩm Ninh Ngân Y
118 Chương 118: 118: Các Ngươi Cũng Xứng Dạy Ta Làm Việc
119 Chương 119: 119: Ám Sát Giữa Đường
120 Chương 120: 120: Ninh Ngân Y Đắc Tội Rồi!
121 Chương 121: 121: Xui Xẻo
122 Chương 122: 122: Miếu Đổ Nát
123 Chương 123: 123: Độc Lang Quân
124 Chương 124: 124: Mục Đích Của Chúng Ta Là Bảo Vệ Tả Tướng
125 Chương 125: 125: Đánh Con Gà Chính Xác
126 Chương 126: 126: Yêu Cầu Ti Tiện Như Thế Ta Lần Đầu Tiên Nghe Thấy
127 Chương 127: 127: Ba Ngày Sau Xuất Chinh
128 Chương 128: 128: Các Ngươi Đừng Hối Hận!
129 Chương 129: 129: Ngự Kiếm Bị Trộm
130 Chương 130: 130: Hay Là Trực Tiếp Chém Một Nhát
131 Chương 131: 131: Thả Người
132 Chương 132: 132: Không Tranh Bánh Bao Tranh Khẩu Khí
133 Chương 133: 133: Thua
134 Chương 134: 134: Trẫm Gả Con Gái Cho Ngươi Ngươi Còn Chê
135 Chương 135: 135: Duyệt Binh
136 Chương 136: 136: Phiền Toái Đến
137 Chương 137: 137: Hoàn Toàn Xé Rách Mặt
138 Chương 138: 138: Tiễn Đưa
139 Chương 139: 139: Tiệm Nhỏ Lời Ít Tổng Thể Không Ký Sổ Miễn Ghi Nợ
140 Chương 140: 140: Linh Châu
141 Chương 141: 141: Kẻ Cứng Đầu
142 Chương 142: 142: Trụ Tử Ca
143 Chương 143: 143: Thù Này Ta Báo Cho Huynh!
144 Chương 144: 144: Mỏ Vàng
145 Chương 145: 145: Cho Ngươi Cơ Hội Tự Sát
146 Chương 146: 146: Giết Sạch Không Chừa Một Tên
147 Chương 147: 147: Mẹ Ngươi Bị Người Ta Hại Chết
148 Chương 148: 148: Quy Củ Của Ta Chính Là Quy Củ
149 Chương 149: 149: Có Người Của Giám Sát Ty Tham Gia
150 Chương 150: 150: Qua Mắt Thiên Hạ
151 Chương 151: 151: Mã Binh
152 Chương 152: 152: Tế Bái
153 Chương 153: 153: Khởi Hành
154 Chương 154: 154: Từng Chữ Như Dao
155 Chương 155: 155: Bắc Lâm Quan
156 Chương 156: 156: Trước Tiên Cứ Gạt Hắn Một Hồi
157 Chương 157: 157: Suy Đoán
158 Chương 158: 158: Đánh Cược Một Phen
159 Chương 159: 159: Làm Thôi
160 Chương 160: 160: Phái Hành Động
161 Chương 161: 161: Đại Chiến
162 Chương 162: 162: Bắc Đô Vương Đình
163 Chương 163: 163: Bắt Sống Tả Đình Vương
164 Chương 164: 164: Mật Tín
165 Chương 165: 165: Hồi Trình
166 Chương 166: 166: Bình An Trở Về
167 Chương 167: 167: Lấy Một Nửa
168 Chương 168: 168: Hồi Kinh
169 Chương 169: 169: Tin Thắng Trận
170 Chương 170: 170: Bệ Hạ Đích Thân Nghênh Đón
171 Chương 171: 171: Sâu Mọt Lớn Nhất Đại Huyền Chính Là Tả Tướng
172 Chương 172: 172: Bài Tẩy Của Ta Vẫn Chưa Lật Hết Đâu
173 Chương 173: 173: Thánh Chỉ Miễn Tử
174 Chương 174: 174: Lật Đổ Tả Tướng
175 Chương 175: 175: Tả Tướng Mất Tích
176 Chương 176: 176: Không Manh Mối
177 Chương 177: 177: Thì Ra Là Vậy
178 Chương 178: 178: Ngươi Lừa Ta
179 Chương 179: 179: Giết Người Tru Tâm
180 Chương 180: 180: Thể Phạt Là Phạm Pháp
181 Chương 181: 181: Nếu Hữu Dụng Hãy Nói Với Trẫm Một Tiếng!
182 Chương 182: 182: Chia Chác
183 Chương 183: 183: Đoạn Kỳ Trảm Mã
184 Chương 184: 184: Đối Với Ta Mà Nói Các Ngươi Cũng Chẳng Khác Gì Nhau
185 Chương 185: 185: Từ Chối Sự Ép Buộc Đạo Đức
186 Chương 186: 186: Quân Nhục Thần Chết
187 Chương 187: 187: Xin Ninh Ngân Y Chỉ Giáo
188 Chương 188: 188: Dùng Tính Mạng Để Diễn Kịch
189 Chương 189: 189: Hoàng Thượng Chúng Ta Liên Thủ Lừa Bọn Họ Một Phen
190 Chương 190: 190: Các Ngươi Bất Nhân Đừng Trách Ta Bất Nghĩa
191 Chương 191: 191: Thời Gian Của Ngươi Không Còn Nhiều!
192 Chương 192: 192: Vậy Vũ Điệp Là Ai
193 Chương 193: 193: Diễn Kịch
194 Chương 194: 194: Thứ Ninh Tự Minh Để Lại
195 Chương 195: 195: Âm Hồn Không Tan
196 Chương 196: 196: Đuổi Người
197 Chương 197: 197: Quyết Định Hãm Hại Huyền Đế Một Phen
198 Chương 198: 198: Dùng Người Và Bạc Của Huyền Đế Bồi Dưỡng Lực Lượng Cho Riêng Mình
199 Chương 199: 199: Thái Tử Tặng Rượu
200 Chương 200: 200: Mấy Món Ăn Mà Uống Thành Ra Nông Nỗi Này
201 Chương 201: 201: Thần Tiên Phấn
Chapter

Updated 201 Episodes

1
Chương 1: 1: Ai Kỳ Bất Hạnh Nộ Kỳ Bất Tranh!
2
Chương 2: 2: Ta Trả Mạng Lại Cho Hắn
3
Chương 3: 3: Trước Tiên Kiếm Tiền
4
Chương 4: 4: Vàng Thật Không Sợ Lửa
5
Chương 5: 5: Phát Tài
6
Chương 6: 6: Hắn Tên Thật Là Ninh Thần
7
Chương 7: 7: Nhận Tiền Không Làm Việc
8
Chương 8: 8: Kẻ Vu Oan Ngươi So Với Ngươi Còn Biết Ngươi Oan Uổng Đến Mức Nào!
9
Chương 9: 9: Đây Là Muốn Mạng Lão Phu!
10
Chương 10: 10: Thái Độ Khác Thường
11
Chương 11: 11: Nói Cảm Ơn Đi!
12
Chương 12: 12: Phúc Vương
13
Chương 13: 13: Tiền Khó Kiếm Cứt Khó Ăn!
14
Chương 14: 14: Lòng Tốt
15
Chương 15: 15: Hoàng Thượng Thứ Tội
16
Chương 16: 16: Khinh Người Quá Đáng
17
Chương 17: 17: Người Đàn Bà Ngu Dốt
18
Chương 18: 18: Thánh Chỉ Đến
19
Chương 19: 19: Xin Lỗi
20
Chương 20: 20: Người Hào Sảng
21
Chương 21: 21: Có Qua Có Lại
22
Chương 22: 22: Xin Lỗi Dạo Này Hơi Nóng Trong Người!
23
Chương 23: 23: Hắc Diêm Vương
24
Chương 24: 24: Ngươi Làm Mùng Một Ta Làm Mười Lăm
25
Chương 25: 25: Điều Tra Kỹ Lưỡng
26
Chương 26: 26: Ngũ Công Chúa Có Bị Bệnh Không
27
Chương 27: 27: Con Trai Ngốc Nhà Địa Chủ
28
Chương 28: 28: Đánh Ngũ Hoàng Tử Tơi Bời
29
Chương 29: 29: Bỏ Chạy
30
Chương 30: 30: Bầy Sói
31
Chương 31: 31: Cảnh Cáo
32
Chương 32: 32: Ta Là Sát Thủ
33
Chương 33: 33: Ngươi Không Chết Được Đâu
34
Chương 34: 34: Chẳng Lẽ Hắn Là Con Riêng Của Bệ Hạ
35
Chương 35: 35: Lão Đào Một Đường Đi Tốt !
36
Chương 36: 36: Đại Thúc Chú Tạo Phản Rồi À
37
Chương 37: 37: Tiếng Xấu Của Giám Sát Ti
38
Chương 38: 38: Vào Giám Sát Ti
39
Chương 39: 39: Hồ Hán Tam Ta Trở Về Rồi
40
Chương 40: 40: Tả Tướng
41
Chương 41: 41: Tả Tướng Có Muốn Ta Quỳ Lạy Ngươi Một Cái Không
42
Chương 42: 42: Ngô Quản Gia Ta Mời Ngươi Đến Đại Lao Giám Sát Ti Uống Trà
43
Chương 43: 43: Tặng Ngựa
44
Chương 44: 44: Không Được Chào Đón
45
Chương 45: 45: Hung Thủ Chính Là Hai Người Này
46
Chương 46: 46: Vạn Dân Huyết Thư
47
Chương 47: 47: Không Có Việc Gì Hắn Không Dám Làm
48
Chương 48: 48: Điều Tra Đến Cùng
49
Chương 49: 49: Người Trêu Chọc Ninh Thần Là Ngươi Phải Không
50
Chương 50: 50: Là Hán Tử
51
Chương 51: 51: Được Cứu
52
Chương 52: 52: Trọng Bệnh Cần Dùng Mãnh Dược
53
Chương 53: 53: Lại Đây Chúng Ta Tiếp Tục!
54
Chương 54: 54: Chứng Cứ Phạm Tội
55
Chương 55: 55: Quốc Cữu Ngươi Có Biết Tội
56
Chương 56: 56: Đao Trảm Quốc Cữu
57
Chương 57: 57: Bách Tính Quỳ Tiễn
58
Chương 58: 58: Chuyện Có Chuyển Biến
59
Chương 59: 59: Phải Thưởng Cho Ninh Thần Mới Đúng
60
Chương 60: 60: Hắn Lại Không Tin Trẫm
61
Chương 61: 61: Tam Hoàng Tử
62
Chương 62: 62: Có Bất Ngờ Hay Không
63
Chương 63: 63: Thẩm Vấn
64
Chương 64: 64: Các Ngươi Có Làm Người Không Vậy
65
Chương 65: 65: Ám Sát
66
Chương 66: 66: Tội Không Đáng Chết
67
Chương 67: 67: Ninh Thần Chính Là Lam Tinh
68
Chương 68: 68: Tử Tội Có Thể Miễn Sống Tội Khó Tha
69
Chương 69: 69: Cơ Hội Lập Công Chuộc Tội
70
Chương 70: 70: Ta Rất Quen Với Ngươi Sao
71
Chương 71: 71: Hoàng Hậu Làm Khó Dễ
72
Chương 72: 72: Đây Không Phải Là Làm Khó Bàn Hổ Ta Sao
73
Chương 73: 73: Cha Thương Con Mới Là Hiếu Thảo
74
Chương 74: 74: Ta Chỉ Có Thể Giúp Ngươi Đến Nơi Này
75
Chương 75: 75: Giáo Phường Ty
76
Chương 76: 76: Nam Chi Vũ Điệp
77
Chương 77: 77: Kỳ Thực Tại Hạ Cũng Biết Chút Võ Công
78
Chương 78: 78: Nhập Mạc Chi Tân
79
Chương 79: 79: Ta Muốn Ngươi!
80
Chương 80: 80: Chúng Ta Xấu Hổ Khi Làm Bạn Với Ngươi
81
Chương 81: 81: Về Nhà Ngủ Bù
82
Chương 82: 82: Bệ Hạ Đáng Thương
83
Chương 83: 83: Cảm Ơn Người Tốt
84
Chương 84: 84: Hỏa Thương
85
Chương 85: 85: Thần Xin Đưa Bệ Hạ Đến Giáo Phường Ty
86
Chương 86: 86: Hộ Giá
87
Chương 87: 87: Xin Cho Phép Thần Biểu Diễn Cho Bệ Hạ
88
Chương 88: 88: Ninh Thần Bệ Hạ Ban Cho Ta Ba Thước Lụa Trắng
89
Chương 89: 89: Khám Xét Nhà
90
Chương 90: 90: Lại Bị Giam Vào Đại Lao
91
Chương 91: 91: Ta Cái Gì Cũng Không Nghe Thấy
92
Chương 92: 92: Muốn Đánh Ngươi Thì Phải Có Thời Gian
93
Chương 93: 93: Ta Rất Dễ Dỗ Dành
94
Chương 94: 94: Người Thấy Có Phần
95
Chương 95: 95: Ninh Lang Nên Uống Thuốc Rồi!
96
Chương 96: 96: Sự Thiên Vị Công Khai
97
Chương 97: 97: Thăm Sài Thúc
98
Chương 98: 98: Phóng Ngựa Vào Phủ
99
Chương 99: 99: Người Ở Trong Giếng
100
Chương 100: 100: Máu Tươi Bắn Tung Tóe Ba Thước
101
Chương 101: 101: Hắn Là Phụng Mệnh Lệnh Của Ta
102
Chương 102: 102: Tiêu Không Hết Căn Bản Là Tiêu Không Hết!
103
Chương 103: 103: Bệ Hạ Gặp Tà
104
Chương 104: 104: Khâu Tiên Sinh
105
Chương 105: 105: Giải Hoặc
106
Chương 106: 106: Trần Nhạc Chương Ra Đây Chịu Đòn!
107
Chương 107: 107: 30 Trượng Hình
108
Chương 108: 108: Làm Một Vụ Lớn
109
Chương 109: 109: Nhổ Ra Kiểm Tra
110
Chương 110: 110: Vị Cũng Được Đấy Chứ
111
Chương 111: 111: Thuộc Như Lòng Bàn Tay
112
Chương 112: 112: Uống Trà Xong Cút Đi!
113
Chương 113: 113: Diêm Vương Sống
114
Chương 114: 114: Bệ Hạ Có Thưởng
115
Chương 115: 115: Lừa Cho Điên Rồi
116
Chương 116: 116: Tự Móc Hầu Bao
117
Chương 117: 117: Thiên Phú Dị Bẩm Ninh Ngân Y
118
Chương 118: 118: Các Ngươi Cũng Xứng Dạy Ta Làm Việc
119
Chương 119: 119: Ám Sát Giữa Đường
120
Chương 120: 120: Ninh Ngân Y Đắc Tội Rồi!
121
Chương 121: 121: Xui Xẻo
122
Chương 122: 122: Miếu Đổ Nát
123
Chương 123: 123: Độc Lang Quân
124
Chương 124: 124: Mục Đích Của Chúng Ta Là Bảo Vệ Tả Tướng
125
Chương 125: 125: Đánh Con Gà Chính Xác
126
Chương 126: 126: Yêu Cầu Ti Tiện Như Thế Ta Lần Đầu Tiên Nghe Thấy
127
Chương 127: 127: Ba Ngày Sau Xuất Chinh
128
Chương 128: 128: Các Ngươi Đừng Hối Hận!
129
Chương 129: 129: Ngự Kiếm Bị Trộm
130
Chương 130: 130: Hay Là Trực Tiếp Chém Một Nhát
131
Chương 131: 131: Thả Người
132
Chương 132: 132: Không Tranh Bánh Bao Tranh Khẩu Khí
133
Chương 133: 133: Thua
134
Chương 134: 134: Trẫm Gả Con Gái Cho Ngươi Ngươi Còn Chê
135
Chương 135: 135: Duyệt Binh
136
Chương 136: 136: Phiền Toái Đến
137
Chương 137: 137: Hoàn Toàn Xé Rách Mặt
138
Chương 138: 138: Tiễn Đưa
139
Chương 139: 139: Tiệm Nhỏ Lời Ít Tổng Thể Không Ký Sổ Miễn Ghi Nợ
140
Chương 140: 140: Linh Châu
141
Chương 141: 141: Kẻ Cứng Đầu
142
Chương 142: 142: Trụ Tử Ca
143
Chương 143: 143: Thù Này Ta Báo Cho Huynh!
144
Chương 144: 144: Mỏ Vàng
145
Chương 145: 145: Cho Ngươi Cơ Hội Tự Sát
146
Chương 146: 146: Giết Sạch Không Chừa Một Tên
147
Chương 147: 147: Mẹ Ngươi Bị Người Ta Hại Chết
148
Chương 148: 148: Quy Củ Của Ta Chính Là Quy Củ
149
Chương 149: 149: Có Người Của Giám Sát Ty Tham Gia
150
Chương 150: 150: Qua Mắt Thiên Hạ
151
Chương 151: 151: Mã Binh
152
Chương 152: 152: Tế Bái
153
Chương 153: 153: Khởi Hành
154
Chương 154: 154: Từng Chữ Như Dao
155
Chương 155: 155: Bắc Lâm Quan
156
Chương 156: 156: Trước Tiên Cứ Gạt Hắn Một Hồi
157
Chương 157: 157: Suy Đoán
158
Chương 158: 158: Đánh Cược Một Phen
159
Chương 159: 159: Làm Thôi
160
Chương 160: 160: Phái Hành Động
161
Chương 161: 161: Đại Chiến
162
Chương 162: 162: Bắc Đô Vương Đình
163
Chương 163: 163: Bắt Sống Tả Đình Vương
164
Chương 164: 164: Mật Tín
165
Chương 165: 165: Hồi Trình
166
Chương 166: 166: Bình An Trở Về
167
Chương 167: 167: Lấy Một Nửa
168
Chương 168: 168: Hồi Kinh
169
Chương 169: 169: Tin Thắng Trận
170
Chương 170: 170: Bệ Hạ Đích Thân Nghênh Đón
171
Chương 171: 171: Sâu Mọt Lớn Nhất Đại Huyền Chính Là Tả Tướng
172
Chương 172: 172: Bài Tẩy Của Ta Vẫn Chưa Lật Hết Đâu
173
Chương 173: 173: Thánh Chỉ Miễn Tử
174
Chương 174: 174: Lật Đổ Tả Tướng
175
Chương 175: 175: Tả Tướng Mất Tích
176
Chương 176: 176: Không Manh Mối
177
Chương 177: 177: Thì Ra Là Vậy
178
Chương 178: 178: Ngươi Lừa Ta
179
Chương 179: 179: Giết Người Tru Tâm
180
Chương 180: 180: Thể Phạt Là Phạm Pháp
181
Chương 181: 181: Nếu Hữu Dụng Hãy Nói Với Trẫm Một Tiếng!
182
Chương 182: 182: Chia Chác
183
Chương 183: 183: Đoạn Kỳ Trảm Mã
184
Chương 184: 184: Đối Với Ta Mà Nói Các Ngươi Cũng Chẳng Khác Gì Nhau
185
Chương 185: 185: Từ Chối Sự Ép Buộc Đạo Đức
186
Chương 186: 186: Quân Nhục Thần Chết
187
Chương 187: 187: Xin Ninh Ngân Y Chỉ Giáo
188
Chương 188: 188: Dùng Tính Mạng Để Diễn Kịch
189
Chương 189: 189: Hoàng Thượng Chúng Ta Liên Thủ Lừa Bọn Họ Một Phen
190
Chương 190: 190: Các Ngươi Bất Nhân Đừng Trách Ta Bất Nghĩa
191
Chương 191: 191: Thời Gian Của Ngươi Không Còn Nhiều!
192
Chương 192: 192: Vậy Vũ Điệp Là Ai
193
Chương 193: 193: Diễn Kịch
194
Chương 194: 194: Thứ Ninh Tự Minh Để Lại
195
Chương 195: 195: Âm Hồn Không Tan
196
Chương 196: 196: Đuổi Người
197
Chương 197: 197: Quyết Định Hãm Hại Huyền Đế Một Phen
198
Chương 198: 198: Dùng Người Và Bạc Của Huyền Đế Bồi Dưỡng Lực Lượng Cho Riêng Mình
199
Chương 199: 199: Thái Tử Tặng Rượu
200
Chương 200: 200: Mấy Món Ăn Mà Uống Thành Ra Nông Nỗi Này
201
Chương 201: 201: Thần Tiên Phấn