Chương 2: 2: Dân Quốc

[Dân Quốc 1937 - Thượng Hải]- Nè nè đừng có chen, xếp hàng lấy vé...!xếp hàng...!xếp hàng.Dòng người chen lấn, xô đẩy nhau để giành vé vào vũ trường Bách Lạc Môn.

Hôm nay là ngày đầu tiên ca kỹ Yên Chi đến hát tại Đại Thương Hại, Kiều Trấn Vũ đã ra giá cao để mời cô ta đầu quân về Bách Lạc Môn.Cô ta là ca nữ nổi tiếng nhất Quảng Châu, vẻ đẹp kiều diễm như hồ ly, giọng hát lôi cuốn hút hồn, nghe danh đã lâu, nay có cơ hội được tận mắt chứng kiến nên đám người đó mới ồ ạt đổ xô như vậy.- Né ra né ra.Năm tên thuộc hạ gạt đám thường dân ra một bên, mở đường cho Kiều Trấn Vũ đi vào.

Anh là xã hội đen khét tiếng ở Thượng Hải, Bách Lạc Môn chỉ là một mối kinh doanh nhỏ so với hàng ngàn tiệm thuốc phiện và sòng bạc của anh, số tiền dơ bẩn kiếm được trong một ngày còn nhiều hơn 20 năm tiền lương của công nhân.- Ông chủ.Các nhân viên đồng loạt cúi đầu chào, dang tay mời anh đi vào.Bách Lạc Môn là hộp đêm giải trí của bọn nhà hào môn, họ đến đây chủ yếu để uống rượu, nghe nhạc và xem khiêu vũ.Ca khúc Dạ Thượng Hải vang khắp vũ trường, tiếng vỗ tay la hét inh ỏi đến nhức tai.

Bỗng chốc có ai đó đóng cửa lại, tiếng ồn cũng giảm bớt đi.Hiểu Đồng thần trí mơ mơ màng màng, khó khăn mở đôi mắt nặng trĩu ra.

Đầu cô đau muốn nổ tung lên, căn bản không biết mình đang ở đâu, xung quanh chỉ toàn một màu đêm tối tịch, thân thể cô ngồi cuộn lại trong một không gian eo hẹp, muốn duỗi thẳng chân cũng không được.“Không lẽ mình đã chết rồi”.Trong lúc mơ màng cô nghe thấy tiếng nói chuyện của hai người đàn ông, cô gắng sức nhìn ra khe hở để xem khung cảnh bên ngoài.Một ông Mỹ vẻ mặt bực tức đập bàn chửi mắng.

Bằng vốn ngoại ngữ ít ỏi của mình, cô biết được hình như họ đang tranh chấp cửa hàng gì đó.Cô đổi một góc nhìn khác thì trông thấy Kiều Trấn Vũ.

Cô giật mình hoảng sợ, bịt miệng lại để không phát ra tiếng động.

Cô tưởng rằng bản thân đang nằm mơ, không ngừng dụi mắt xem kỹ lại lần nữa.“Chẳng phải hắn là vai phụ trong cuốn phim đó sao, cảnh tượng này chính là khúc mở đầu.

Không lẽ mình đã xuyên vào bộ phim, hay là mình đang nằm mơ”.Kiều Trấn Vũ ung dung ngồi hút thuốc, chẳng hề lo sợ khẩu súng trong tay người Mỹ đó.

Anh ta đeo bao tay đen, khoác thêm chiếc áo da cùng màu, khí chất bức người đến đáng sợ.Anh quật hai ngón tay ra lệnh cho đàn em đem ba túi tiền đô ra, đổ đầy lên bàn.

Anh muốn chèn ép ông ta bán lại căn tiệm ở đường Lợi Đông để anh xây tiệm thuốc phiện.Bởi vì ông ta không chịu nên Kiều Trấn Vũ đã sai thuộc hạ cách vài ba hôm đi đập vỡ đồ đạc trong tiệm, phá đến ông không thể làm ăn.

Ông nhịn hết nổi nên phải chạy đến đàm phán với Kiều Trấn Vũ, ông ta chỉ dám chửi mắng chứ không dám động thủ, bởi cả Thị Trưởng cũng phải câu nể trước địa vị và gia tài của anh.

Kiều Trấn Vũ là người cầm đầu xã hội đen, đụng chạm tới anh chỉ tổn thiệt hại.Ông Mỹ điên tiết nổ liền ba phát súng vào tủ áo để trút giận.

Đạn súng bắt xuyên qua tủ để lại ba cái lỗ lớn bốc ra khói.- AAAAA…Hiểu Đồng hét lớn ngã lăn khỏi tủ đồ.

Phát súng bắt xuyên qua màng nhĩ làm cô hoảng giật, cô đảo mắt ngây người ra nhìn họ.- DAMN IT (chết tiệt)Ông ta tức giận nổ súng bắn cô, kỹ thuật tệ đến nỗi nhát nào cũng bắn trượt.Cô sợ chết khiếp, lập tức chạy khỏi phòng, điên cuồng chạy loạn xạ về phía trước.

Kiều Trấn Vũ ra lệnh cho thuộc hạ bắt cô lại, để coi rốt cuộc là ai không biết chết dám núp trong tủ nghe lén anh.Hiểu Đồng không biết đây là đâu, cô chạy ra nơi đám đông la hét ồn ào để cầu cứu.

Bất cẩn đạp vào lát gạch hỏng trên trần nhà chưa kịp tu sửa, cô rơi xuống sân khấu ngã đè vào Yên Chi.Aaaaa...- CÔ KHÔNG SAO CHỨ, TÔI KHÔNG CỐ Ý.Hiểu Đồng thấy bọn thuộc hạ kéo đến, cô liền ba chân bốn cẳng chạy trốn.- CÓ CƠ HỘI TẠ TỘI VỚI CÔ SAU....Hiểu Đồng chạy nhanh khỏi Bách Lạc Môn, cô trông thấy một băng người mặc quân phục nên đã lao thẳng vào đó cầu cứu.- CẢNH SÁT, CÓ NGƯỜI MUỐN GIẾT TÔI.Hắn ta ngước mặt lên làm cô hoảng sợ, sao lại như thế này.

Chẳng lẽ, đây không phải giấc mơ.- Anh là...!Tào...!Chấn Khang.Thuộc hạ của Kiều Trấn Vũ kéo đến, cô lo sợ núp sau lưng hắn.- Tào thống đốc, phiền anh giao cô ta ra.Hiểu Đồng nắm chặt áo choàng của Tào Chấn Khang, không ngừng van xin hắn.

Cái tên Kiều Trấn Vũ là một kẻ tàn ác, không có nhân tính.

Nếu rơi vào tay một kẻ b3nh hoạn như vậy thì liệu có qua nổi ngày mai không.- Tào thiếu gia, tôi xin anh hãy cứu tôi.

Hắn là một kẻ điên, xin anh đừng giao tôi cho hắn.Cô rất tin tưởng Tào Chấn Khang, trong phim hắn là nam chính mà, chỉ có hắn mới đủ khả năng hạ gục Kiều Trấn Vũ..Lúc này Kiều Trấn Vũ đi đến, hai anh em họ lại đụng mặt nhau rồi.

Tào Chấn Khang không phải ngẫu nhiên xuất hiện gần Bách Lạc Môn, hắn nhận được tình báo có gián điệp Đông Dương chạy trốn đến Thượng Hải nên mới ra đây tuần tra.- Thì ra là Tào Thống Đốc, Tào nhị thiếu gia, thất lễ.

Nếu đã đến rồi thì mời ngươi vào dạ tổng hội của ta chơi.Anh dang tay tỏ vẻ khiêu khích, giọng nói đầy khách sáo.

Điều đó chỉ làm Tào Chấn Khang tức giận thêm.- Đa tạ ý tốt của ngươi, những nơi ăn chơi sa đọa này chỉ tổn làm mất thân phận ta.Kiều Trấn Vũ vỗ tay cười khinh, không ngờ bao năm nay hắn vẫn cứ lên mặt như vậy.

Đừng tưởng có danh xưng Tào nhị thiếu gia là anh sẽ sợ, anh vốn không để Tào Gia trong mắt.

Anh đưa tay ra lệnh cho đàn em đi bắt Hiểu Đồng.Tào Chấn Khang giơ súng lên chặn lại.- Ngươi dám.Kiều Trấn Vũ nhún vai tỏ vẻ bất cần, mặt không biến sắc nói lời hù dọa.- Tùy ngươi, tốt nhất ngươi nên canh chừng cô ta suốt đời.

Ta không muốn nhìn thấy xác cô ấy nằm trên đường đâu.Anh liếc nhìn qua Hiểu Đồng làm cô sợ che mặt lại, cầu trời lạy phật cho anh đừng có nhìn thấy bản thân.

Lúc anh rời khỏi, Hiểu Đồng đã ngất xỉu vì cơ thể quá hao lực khi xuyên không trăm năm ánh sáng về đây.....[Tào Nhị Phủ]Hiểu Đồng đã tỉnh dậy sau ba tiếng ngất xỉu, cô phát hiện mình đang ở trong phòng của Tào Chấn Khang, còn nằm trên giường của anh ta.Trên tường gieo đầy các huân chương vàng và tấm hình đốc quân của anh, có một bộ quân phục đang treo trên móc áo.

Cô chợt nhớ ra thân phận của anh là quân phiệt, tuy trong phim anh là nam chính nhưng tính tình lại khó đoán, nóng lạnh thất thường.

Cô lắc đầu cười lạnh, chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, những thịnh thế gia tộc chẳng có ai là người tốt cả.Cô định mở cửa chạy trốn thì đúng lúc anh ta bước vào.- Cô muốn chạy đi đâu?- À..

cảm ơn ban nãy anh đã cứu tôi, bây giờ tôi khỏe lại rồi.

Hừm..

tạm biệt..Tào Chấn Khang đóng ầm cửa lại, khóa trái cửa không cho cô chạy ra ngoài.- Anh...!anh như vậy là sao?Hắn lên nòng, chĩa súng vào Hiểu Đồng.- Cô có phải gián điệp Đông Dương không?Cái gì gián điệp chứ, bây giờ cô còn không biết bản thân đang ở thế giới ảo hay đã quay ngược thời gian.

Trong phim có nói, tuy anh là đốc quân trên vạn người nhưng anh không dám sát hại vô cớ.Cô lấy hết can đảm đánh cược một ván, nếu là đúng thì chắc chắn mọi chuyện sẽ đi theo tình tiết bộ phim.

Chỉ cần Kiều Trấn Vũ chết là cô có thể quay lại thế giới hiện thực.Hiểu Đồng nắm lấy cây súng của Tào Chấn Khang đặt trước ngực mình.- Nếu anh không tin thì cứ nổ súng đi.Ánh mắt của cô kiên định sắc bén làm anh thấy lo ngại.

Tuy cô tỏ vẻ thách thức nhưng trong lòng lại cầu chúa mong anh đừng nổ súng.Anh sợ giết lầm người tốt, suy cho kỹ thì Hiểu Đồng có lẽ không phải kẻ xấu, gián điệp Đông Dương thân thủ bất phàm, sao lại chạy trốn đến xém mất mạng như cô ta.Tào Chấn Khang dè dặt cất súng vào dây thắt.- Rốt cuộc cô là ai?- Tôi...!Là một người dân...!tốt bụng.Hiểu Đồng nhìn thấy tờ báo trên bàn liền chạy lại lật ra xem.

Nội dung trong đó khiến cô chết đứng, xem ra cô đúng là xuyên không về thời dân quốc rồi.

Trong phim cũng không có tình tiết này, nếu là giả thì sao cô có thể tưởng tượng chi tiết nội dung như thế, hơn nữa những sự kiện trên báo hoàn toàn là có thật.THƯỢNG HẢI NHẬT BÁO - THÁNG 4 NĂM 1937.

Chapter
1 Chương 1: 1: Xuyên Không
2 Chương 2: 2: Dân Quốc
3 Chương 3: 3: Bắt Cóc
4 Chương 4: 4: Cưỡng Hôn
5 Chương 5: 5: Nói Ra Tất Cả
6 Chương 6: 6: Bà Cụ Thần Bí
7 Chương 7: 7: Hát Thay Một Màn
8 Chương 8: 8: Rung Động
9 Chương 9: 9: Làm Người Hầu
10 Chương 10: 10: Đánh Để Trút Giận
11 Chương 11: 11: Người Bạn Cùng Chung Số Phận
12 Chương 12: 12: Sợ Anh Chết
13 Chương 13: 13: Có Món Ngon Thì Cùng Chia
14 Chương 14: 14: Tang Hỉ
15 Chương 15: 15: Món Ăn Tình Yêu
16 Chương 16: 16: Món Ăn Tình Yêu 2
17 Chương 17: 17: Thất Tình
18 Chương 18: 18: Vì Lo Lắng Nên Mới Tức Giận
19 Chương 19: 19: Quy Tắc Sòng Bạc
20 Chương 20: 20: Tất Cả Chỉ Là Giả Dối
21 Chương 21: 21: Em Đi Chết Đi
22 Chương 22: 22: Ranh Giới Giữa Sự Sống Và Cái Chết
23 Chương 23: 23: Chuyến Tàu Tử Thần
24 Chương 24: 24: Chuyến Tàu Tử Thần
25 Chương 25: 25: Sống Lại Vì Em
26 Chương 26: 26: Thành Phố Bạo Loạn
27 Chương 27: 27: Vào Kỹ Viện
28 Chương 28: 28: Đôi Phụ Tỏ Tình
29 Chương 29: 29: Báo Tin
30 Chương 30: 30: Đêm Nay Đến Nhà Anh
31 Chương 31: 31: Sự Cám Dỗ Ngọt Ngào
32 Chương 32: 32: Gặp Lại
33 Chương 33: 33: Lần Đầu
34 Chương 34: 34: Hoa Có Chủ
35 Chương 35: 35: Món Quà Máu
36 Chương 36: 36: Cơn Mưa Tình Yêu
37 Chương 37: 37: Lời Tiên Đoán
38 Chương 38: 38: Ngắm Hoàng Hôn
39 Chương 39: 39: Người Cha Tệ Bạc
40 Chương 40: 40: Cha Con Trở Mặt
41 Chương 41: 41: Giá Họa
42 Chương 42: 42: Lời Khai Mâu Thuẫn
43 Chương 43: 43: Đi Tìm Chứng Cứ
44 Chương 44: 44: Chị Đại Hắc Bang
45 Chương 45: 45: Chủ Mưu
46 Chương 46: 46: Máy Phát Băng
47 Chương 47: 47: Sự Thật Phơi Bày
48 Chương 48: 48: Tuyết Rơi
49 Chương 49: 49: Cầu Hôn
50 Chương 50: 50: Dẹp Loạn
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương 1: 1: Xuyên Không
2
Chương 2: 2: Dân Quốc
3
Chương 3: 3: Bắt Cóc
4
Chương 4: 4: Cưỡng Hôn
5
Chương 5: 5: Nói Ra Tất Cả
6
Chương 6: 6: Bà Cụ Thần Bí
7
Chương 7: 7: Hát Thay Một Màn
8
Chương 8: 8: Rung Động
9
Chương 9: 9: Làm Người Hầu
10
Chương 10: 10: Đánh Để Trút Giận
11
Chương 11: 11: Người Bạn Cùng Chung Số Phận
12
Chương 12: 12: Sợ Anh Chết
13
Chương 13: 13: Có Món Ngon Thì Cùng Chia
14
Chương 14: 14: Tang Hỉ
15
Chương 15: 15: Món Ăn Tình Yêu
16
Chương 16: 16: Món Ăn Tình Yêu 2
17
Chương 17: 17: Thất Tình
18
Chương 18: 18: Vì Lo Lắng Nên Mới Tức Giận
19
Chương 19: 19: Quy Tắc Sòng Bạc
20
Chương 20: 20: Tất Cả Chỉ Là Giả Dối
21
Chương 21: 21: Em Đi Chết Đi
22
Chương 22: 22: Ranh Giới Giữa Sự Sống Và Cái Chết
23
Chương 23: 23: Chuyến Tàu Tử Thần
24
Chương 24: 24: Chuyến Tàu Tử Thần
25
Chương 25: 25: Sống Lại Vì Em
26
Chương 26: 26: Thành Phố Bạo Loạn
27
Chương 27: 27: Vào Kỹ Viện
28
Chương 28: 28: Đôi Phụ Tỏ Tình
29
Chương 29: 29: Báo Tin
30
Chương 30: 30: Đêm Nay Đến Nhà Anh
31
Chương 31: 31: Sự Cám Dỗ Ngọt Ngào
32
Chương 32: 32: Gặp Lại
33
Chương 33: 33: Lần Đầu
34
Chương 34: 34: Hoa Có Chủ
35
Chương 35: 35: Món Quà Máu
36
Chương 36: 36: Cơn Mưa Tình Yêu
37
Chương 37: 37: Lời Tiên Đoán
38
Chương 38: 38: Ngắm Hoàng Hôn
39
Chương 39: 39: Người Cha Tệ Bạc
40
Chương 40: 40: Cha Con Trở Mặt
41
Chương 41: 41: Giá Họa
42
Chương 42: 42: Lời Khai Mâu Thuẫn
43
Chương 43: 43: Đi Tìm Chứng Cứ
44
Chương 44: 44: Chị Đại Hắc Bang
45
Chương 45: 45: Chủ Mưu
46
Chương 46: 46: Máy Phát Băng
47
Chương 47: 47: Sự Thật Phơi Bày
48
Chương 48: 48: Tuyết Rơi
49
Chương 49: 49: Cầu Hôn
50
Chương 50: 50: Dẹp Loạn