Chương 202: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (3)

Tác giả: Bách Đường - Edit: Kaoru Rits (kaorurits). 

Sau đó Tiêu Lam không nói chuyện với quỷ trong phòng nữa, đối phương ra vẻ cũng không có hứng thú nói chuyện phiếm, trong phòng lại lâm vào im lặng.

Cả trong phòng giống như chỉ có một mình Tiêu Lam vậy.

Nhưng Tiêu Lam rất rõ ràng, hiện tại trong phòng, chỉ có thể gọi là "người" chỉ có một, mấy cái kia nghĩ như thế nào cũng không thể là người được.

Cậu vội vàng tắm rửa một cái, hôm nay vẫn chưa dọn dẹp khu giường ngủ, Tiêu Lam lại nằm trên sô pha chuẩn bị ngủ.

Trước khi đi vào giấc ngủ, đầu óc cậu nhúc nhích một cái, nói một câu với không khí: "Ngủ ngon."

Bên trong phòng là một mảnh tối đen, cũng không có vang lên âm thanh gì.

Vào lúc Tiêu Lam nghĩ chắc mình sẽ không được đáp lại, bỗng nhiên có một cơn gió thổi bay bức màn, gió rất nhẹ dịu, không biết kia là một cơn gió hay là một câu "ngủ ngon" mà cậu không nghe thấy được.

Vài ngày sau, Tiêu Lam tiếp tục cuộc sống làm công của mình.

Nhưng trải qua đòn hiểm trong ngày đầu tiên đi làm, mấy ngày nay cậu học ngoan, thừa dịp trời còn sáng là sớm về nhà rồi, không còn gặp phải loại chuyện bị nữ quỷ đuổi theo một đường nữa.

Vì thế, hiệu suất làm việc của cậu còn tăng lên, được các đàn anh đàn chị đích khích lệ.

Nhưng lúc còn trong ca làm, cậu vẫn sẽ có chút bất an.

Nhưng người trong văn phòng thật sự nhiều, hơi người nhiều làm cho người ta không cảm thấy sợ hãi, hơn nữa không có phát sinh thêm sự kiện ma quỷ gì, cậu cũng dần dần yên lòng.

Đại khái, gặp phải nữ quỷ chỉ là một chuyện ngoài ý muốn đi. Người bình thường tăng ca nào có dễ dàng nhìn thấy quỷ như vậy chứ.

Thời gian nhoáng lên, nháy mắt tới tuần thứ năm.

Tên ngớ ngẩn Tiêu Lam vốn dĩ tưởng có thể nghỉ ngơi, kết quả thật đáng buồn lại lên thêm một cấp, nhận được tin tức cuối tuần phải tăng ca.

Theo đó mà đến còn có một chén chicken soup vị tẩy - não, đại khái nói là phải coi công ty là nhà mình, vì xây dựng ngôi nhà của chúng ta, mỗi người đều phải cố gắng và trả giá vân vân.

Kiến thức qua bản thân của tư bản rồi, Tiêu Lam sẽ không bị lừa dối nữa. 

Phi, nhân viên coi công ty là nhà, nhưng  công ty có coi nhân viên là người sao?

Mặc dù đang phun tào trong lòng, nhưng công việc nên làm vẫn phải làm. 

Ngày hôm sau, Tiêu Lam vẫn rời giường đi làm, nhưng do vì tăng ca nên thời gian linh hoạt hơn, không cần đúng giờ điểm danh giống như bình thường.

Lúc ra cửa, Tiêu Lam lại gặp ông cụ Trương đang đứng thay bóng đèn trên hành lang.

Sau khi chào hỏi ông xong, Tiêu Lam bỗng nhiên nghĩ tới chuyện liên quan đến phòng 712 mà mình đang ở, quỷ trong phòng đến tột cùng là ai? Có lẽ ông cụ Trương sẽ biết gì đó không chừng.

Tiêu Lam hỏi: "Ngài biết 712 trước kia từng phát sinh chuyện gì không ạ? Sao lại để phòng trống không lâu như vậy ạ?"

Ông cụ Trương một bên đổi bóng đèn một bên nói chuyện phiếm: "712 à… Ông nghe nói trước kia phòng đó là một người đàn ông ở, sau đó có một ngày đã không thấy tăm hơi đâu, nhưng tiền nhà thì vẫn trả đúng kỳ."

Tiêu Lam nói: "Không thấy ạ? Người nọ là xảy ra chuyện gì sao?"

Ông cụ Trương liếc nhìn Tiêu Lam một cái: "Nhóc con, cháu lo lắng mình vào ở nhà có ma à?"

Tiêu Lam nghĩ thầm, không phải lo lắng ông ơi, cháu đã xác định chính mình vào ở nhà ma rồi.

Cậu hỏi: "Tóm lại là đã xảy ra chuyện gì nên căn hộ này mới có thể để không lâu như vậy chứ ạ?"

Ông cụ Trương nở nụ cười: "Này thật đúng là không có, người nọ nghe nói là tự mình đi, lúc đi còn có người nhìn thấy, nhưng ai cũng không biết sao cậu ta đi nữa. Có lẽ người ta chính là có tiền, bên này ở chán rồi không muốn trở về thì sao."

"Vậy ông biết người nọ tên gọi là gì không ạ?" Tiêu Lam hỏi.

Ông cụ Trương lại lắc lắc đầu: "Đó đều là chuyện mười năm trước rồi, khi đó quản lý nhà trọ cũng không phải là ông  ông đều là nghe một hộ gia đình cũ nói lại thôi, bây giờ có thể cũng không ai nhớ rõ người nọ là ai nữa."

Tạm biệt ông cụ Trương, Tiêu Lam hướng về thang máy đi đến.

Có lẽ cậu có thể hỏi chủ cho thuê nhà trước đây rốt cuộc là ai ở phòng này, nhưng….  Chủ cho thuê nhà thật sự nói cho cậu biết ư?

Hơn nữa, tuy rằng cậu có chút để ý với quỷ ở 712, nhưng mà đối phương thật sự muốn cho cậu biết thân phận của hắn sao? Xuất phát từ tôn trọng có phải không cần hỏi kĩ tuốt tuồn tuột ra không?

Đến thang máy, Tiêu Lam phát hiện còn có một chàng trai cũng đứng ở trước cửa thang máy.

Người nọ tóc đen, dáng người cao ngất, hai chân thon dài, trên người mặc áo sơmi quần tây đen, hắn tùy ý đứng ở nơi đó, tư thái có vẻ tao nhã vô cùng.

Nghe được tiếng bước chân, chàng trai chờ thang máy quay đầu lại, lộ ra gương mặt siêu cấp đẹp trai.

Thấy Tiêu Lam, hắn mỉm cười chào hỏi một tiếng: "Xin chào, cậu là hộ gia đình mới đến à?"

Tiêu Lam gật gật đầu với hắn: "Xin chào, tôi tên là Tiêu Lam, là cuối tuần trước mới đến đây."

Chàng trai vươn tay với cậu: "Tôi là Phí Lạc, là một họa sĩ, đã ở đây rất lâu rồi."

Tiêu Lam vươn tay bắt tay hắn, không nghĩ tới người này nhìn qua thân cao chân dài, tay cũng rất lạnh.

Chẳng lẽ đây là người có thể hàn mà mẹ từng nói? Không nghĩ tới bất luận nam nữ cũng có tật xấu này nha.

Hôm nay thang máy tới rất chậm, hai người cũng bèn nói chuyện phiếm lên.

Trong quá trình nói chuyện phiếm, Tiêu Lam biết được Phí Lạc bình thường thích đọc sách.

Hắn gần như cái gì cũng xem, dựa theo cách nói của Phí Lạc, sách các loại đề tài đều rất thú vị, hơn nữa trong quá trình đọc có thể kíƈɦ ŧɦíƈɦ linh cảm sáng tác của hắn.

Như thế làm cho Tiêu Lam nhớ tới kệ sách trong phòng của mình kia, Phí Lạc hẳn là sẽ rất thích mớ sách này.

Nhưng mà nghĩ đến đó là thuộc về gì gì đó nguyên hộ gia đình ở đây, người ta còn đã cứu mạng cậu, Tiêu Lam cũng không thể không biết xấu hổ lấy sách ra làm thuận nước giong thuyền tạo mối quan hệ được.

Bỗng nhiên, Phí Lạc chuyển đề tài: "Cậu cảm thấy hứng thú với mấy sự kiện ma quỷ thần quái sao?"

Tiêu Lam suy nghĩ: "Trước kia là không có hứng thú, gần đây thì không xác định."

Phí Lạc lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường: "Tốt nhất là đừng cảm thấy hứng thú quá với chị này, nếu không rất dễ dàng bị bọn chúng bám theo đấy."

Không đợi Tiêu Lam tiếp tục tán gẫu, thang máy đã tới rồi.

Tiêu Lam còn phải đi làm nên bước vào  thang máy, nhưng Phí Lạc lại không cùng tiến vào.

Đối mặt ánh mắt nghi hoặc của Tiêu Lam, Phí Lạc nói: "Tôi đang chờ thang máy để lên lầu chứ không đi xuống, muốn lên trên tìm một người bạn."

"Ồ, vậy hẹn gặp anh sau." Tiêu Lam nói xong, ấn nút lầu một.

"Hẹn gặp lại." Giọng nói Phí Lạc rơi xuống, cửa thang máy cũng chậm rãi đóng lại.

Đi vào công ty, Tiêu Lam lúc này mới phát hiện hóa ra không phải tất cả mọi người đều phải tăng ca.

Trong văn phòng chỉ còn thưa thớt ngồi vài người.

Bọn họ nhìn qua đều mang vẻ mặt ủ rũ, vào ngày mà tất cả mọi người đều nghỉ ngơi, trở thành người được ông trời lựa chọn tăng ca cũng không phải là chuyện làm người ta khoái trá gì.

Tuy cảm thấy buồn bực, nhưng nhóm người trời chọn này vẫn không thể không tiếp tục làm việc. 

Tiêu Lam đang in ấn một ít tư liệu.

Quá trình in ấn máy móc lại nhàm chán, làm người ta không lên tinh thần nổi.

Đang lúc Tiêu Lam lấy tay cầm tư liệu mới in xong, bỗng nhiên một bàn tay cứng ngắc lạnh như băng mạnh mẽ vươn ra từ máy in, gắt gao bắt lấy cổ tay cậu.

Trên bàn tay kia còn giữ móng tay màu đỏ rất dài, tạo thành bóng ma tâm lý khắc sâu cho Tiêu Lam.

Tiêu Lam bị động tĩnh này làm hoảng sợ, theo bản năng thu tay lại.

Không nghĩ tới tay được thu vô cùng thuận lợi, căn bản không cảm giác được bị sức mạnh nào cản trở. 

Tiêu Lam lại nhìn sang, quanh máy in hết thảy như thường, không có bàn tay nào thình lình xông ra, tư liệu cậu in xong còn thành thành thật thật đứng yên tại chỗ.

Tựa như tất cả vừa mới phát sinh chỉ là ảo giác của cậu mà thôi.

Tiêu Lam nghi hoặc mà đem tầm mắt chuyển qua cổ tay mình, lại phát hiện một dấu tay chưa biến mất trên đó, dấu vết những ngón tay đều thấy rõ ràng.

Đó cũng không phải là ảo giác.

Tiêu Lam cảm giác trong lòng nặng trịch, xem ra nữ quỷ kia lại tìm tới cậu rồi.

Cậu cảm thấy chính mình thật sự quá xui xẻo, chỉ cần tăng ca một cái là sẽ gặp được vị tiểu thư quỷ này, cậu tăng ca cũng đã thảm lắm rồi, kết quả nữ quỷ còn muốn đối xử với cậu như vậy.

Tiêu Lam vội vàng thu hồi tư liệu trở lại chỗ ngồi, cậu cố gắng trấn định một chút cảm xúc, khiến chính mình kéo lực chú ý lại công việc.

Nhưng nhìn chằm chằm máy tính suốt vài phút, trong đầu cậu vẫn là cái tay vừa mới xuất hiện kia.

Không có biện pháp, Tiêu Lam tính toán uống ly nước lạnh để tĩnh tâm hơn một chút.

Cậu bưng ly lên đi đến phòng trà nước.

Phòng trà nước hôm nay rất yên lặng, bởi vì nhóm đồng nghiệp nhiệt tình yêu thương bà tám có một phần lớn đều không đi làm, còn lại muốn nói chuyện phiếm cũng là có tâm không có lực.

Tiêu Lam tùy tiện lấy ly nước, cầm ly ngắm nhìn ngoài cửa sổ, hy vọng có thể làm mình thả lỏng hơn một chút.

Thành phố ngoài cửa sổ vẫn phồn hoa như trước, bởi vì cuối tuần nên trên đường có rất nhiều người, nhìn thấy mười phần náo nhiệt.

Tiêu Lam một bên nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, một bên giơ ly lên.

Bỗng nhiên, Tiêu Lam cảm giác môi mịn đụng phải cái gì đó.

Vừa mỏng vừa dài, vô cùng mềm mại, cũng cảm giác như chạm vào một loại thực vật.

Nước trong miệng cũng bỗng nhiên xuất hiện một mùi quỷ dị, làm cho cậu ngửi thấy cảm giác ghê tởm một trận, gần như muốn nôn ra.

Tiêu Lam vội vàng đẩy ly nước ra xa xa.

Cậu chịu đựng ghê tởm nhìn về nước trong ly, chỉ thấy nước vốn dĩ trong suốt, hiện tại lại vẩn đục như nước sông, bên trong còn có mấy sợi tóc trôi nổi lơ lửng.

Tiêu Lam thấy mà da đầu run lên, vừa rồi cậu suýt chút nữa là uống xong thứ này rồi!

Trời mới biết uống cái thứ này xong sẽ cái dạng gì.

Cậu vội vàng đi đến bồn rửa bên cạnh, trực tiếp đem đổ hết nguyên ly nước vào trong bồn.

Tiếp theo cậu mở vòi nước ra, quan sát thấy nước không có vấn đề thì bắt đầu điên cuồng mà súc miệng, qua một hồi mới rửa sạch được cảm giác quái dị trên môi mình.

Làm xong hết thảy, Tiêu Lam xanh mặt bên cạnh bồn rửa, cảm giác đầu mình cũng sắp vỡ ra.

Sao nữ quỷ còn chưa đi nữa?

Cậu là một tên ngơ ngơ mới vào làm, ngay cả thành phố này cũng mới đến lần đầu, với nữ quỷ có thể nói là không oán không thù, tại sao đối phương lại theo dõi cậu?

Động tĩnh vừa rồi của Tiêu Lam cũng hấp dẫn sự chú ý của những người khác.

Một đồng nghiệp tóc húi cua mặc đồ công sở, nhìn qua rất nghiêm túc đi về phía cậu: "Cậu làm sao vậy?"

Tiêu Lam ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện người nọ là quản lý hạng mục của mình, cậu vội vàng nói: "Chào quản lý, em không sao ạ."

Quản lý hạng mục đánh giá cậu một chút, "Cậu là thực tập sinh mới tới, Tiêu Lam đi?"

Tiêu Lam nói: "Đúng vậy."

Biểu cảm quản lý hạng mục trở nên có chút quái dị, mày anh ta nhíu chặt lại, nhìn Tiêu Lam như nhìn một đống rác rưởi: "Chỗ cậu đang ngồi bây giờ trước kia cũng có một thực tập sinh ngồi."

Tiêu Lam có chút nghi hoặc, tại sao quản lý phải nói chuyện này với cậu, chẳng lẽ là đang nói nếu cậu không cố gắng làm việc sẽ biến thành tiền nhiệm sao?

Quản lý hạng mục không chờ cậu trả lời, tự nói chuyện tiếp: "Tôi nhớ rõ đó là một cô gái xinh đẹp, không ít đồng nghiệp nam đều lén thảo luận về cô ta. Cô ta thì cả ngày chỉ biết nhàn hạ ở phòng trà nước, còn trang điểm tỉ mỉ như muốn đi làm ngôi sao vậy. Đáng ghét nhất chính là, hai tuần trước đột nhiên bỏ chạy lấy người, thậm chí ngay cả thủ tục tạm rời cương vị làm việc cũng không xin phép."

Anh ta ghét bỏ nhìn Tiêu Lam: "Hừ, nếu cậu cũng như vậy, vẫn nên sớm một chút từ chức đi, quả thực là lãng phí thời gian của tôi."

Quản lý hạng mục gõ đầu người mới xong, tiêu sái rời đi cũng không quay đầu lại. 

Tiêu Lam nghe xong lời này lại cảm giác trong lòng lành lạnh.

Không phải bởi vì đối phương nói còn ẩn hàm ý cảnh cáo, mà là thời gian nữ thực tập sinh kia biến mất.

Hai tuần trước, vừa vặn là lúc cậu mới nhận việc, đã xảy ra chuyện gì mới có thể làm cho cô ngay cả thủ tục tạm rời cương vị làm việc cũng chưa đưa?

Tiêu Lam nhịn không được nhớ tới chuyện drama ngày đầu tiên đi làm nghe được.

Chẳng lẽ đây chính là người đã nhảy lầu trước đó nhắc đến?

Nhưng như vậy càng kỳ quái, khi đó mình còn chưa đến thành phố này nữa, thậm chí cả offer đều là sau mới lấy được, sao nữ quỷ lại bám vào cậu?

Chẳng lẽ chính là bởi vì có đàn ông thúi ngồi ngay chỗ ngồi này của mình?

Không đến mức đi....

Tiêu Lam vừa nghĩ, vừa không yên lòng đi ra khỏi phòng trà nước. 

Không nghĩ tới thế mà đụng phải một người.

"Thật xin lỗi." Tiêu Lam đứng lại xin lỗi, cậu cảm thấy trạng thái hôm nay của mình sắp suy nhược thần kinh rồi.

"Không sao không sao." Người bị cậu đụng vào thật ra lại không tức giận.

Đó là một ông chú mặc đồ vest rộng thùng thình, tròn tròn mập mạp, hói đầu, đang tươi cười hiền lành nhìn cậu: "Cháu là không thoải mái sao?"

Vừa rồi mới trải qua quản lý hạng mục chanh chua, ông chú này quả thực làm cho Tiêu Lam cảm nhận được ấm áp như gió mùa xuân.

Nhưng Tiêu Lam cũng đâu thể nói chuyện mình gặp quỷ ra, cậu chỉ có thể nói: "Không sao ạ, nghỉ ngơi là tốt rồi."

Ông chú nhìn thấy sắc mặt Tiêu Lam không tốt lắm, nói: "Người trẻ tuổi biết cố gắng là chuyện tốt, nhưng phải chú ý thân thể chứ. Nếu thân thể không tốt thì xin nghỉ vài ngày cũng không có việc gì, muốn thì nói thẳng với quản lý hạng mục của cháu là chú cho cháu nghỉ, đừng lo lắng."

Tiêu Lam có hơi ngốc ra: "Ngài là…?"

Ông chú nở nụ cười: "Ha ha, chú là ông chủ của cháu đó. Bình thường nhân viên tụ họp cuối tháng đều là do chú chủ trì, cháu chưa thấy qua chú, chắc chắn là tháng này mới tới à?"

Tiêu Lam gật gật đầu: "Dạ, cháu mới đến tuần này."

Ông chủ nhìn thấy Tiêu Lam tựa hồ hiểu được chuyện gì, ông đè thấp giọng xuống hỏi: "Cháu không phải là nghe được lời đồn gì, bị dọa tới rồi đấy chứ?"

Tiêu Lam: "......"

Cậu đây là nên trả lời có hay không đây?

Cảm thấy chọn cái nào cũng có nguy cơ bị sa thải hết….

Ông chủ mặt mày hiểu rõ: "Không thể nào, đều là nhóm nhân viên tám chuyện thôi."

Nói xong ông ta từ đâu đó lấy ra  một cái bùa hộ mệnh nhét vào tay Tiêu Lam: "Nếu sợ hãi thì cái này cho cháu nè, rong lời nói, bùa hộ mệnh này trước giờ chú vẫn luôn mang theo bên người, nghe nói là đại sư khai quang rồi đó."

Tiêu Lam vội vàng từ chối: "Không được, này rất quý trọng, cháu không thể nhận ạ."

Ông chủ lắc đầu: "Không sao, mẹ chú tin mấy thứ này, bà ấy cứ mua cho chú, chú cũng không biết nên cứ để vậy, nhưng là thà rằng tin là có chứ đừng nghĩ là không thôi."

"Hơn nữa, mỗi một nhân viên đều là tài sản quý giá nhất của công ty, các cháu tốt thì công ty mới có thể tốt. Cháu cũng đừng ngại, nhà của chú còn có nhiều lắm, nếu dùng ổn thì hôm nào… hôm nào chú đổi cái khác cho."

Gặp ông chủ mình đã nói đến nước này, Tiêu Lam cũng chỉ có thể nhận lấy.

Sau khi cảm ơn ông chủ rồi, hai người mỗi người đi một ngả, Tiêu Lam đi về lại chỗ làm việc của mình.

Từ khi cậu đi vào này công ty tới nay, ông chủ xem như người dễ ở chung nhất mà cậu gặp được, không nghĩ tới ông chủ thế mà lại quan tâm nhân viên vậy, như thế làm cậu cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Sau khi có bùa hộ mệnh rồi, cũng không biết có phải an ủi tâm lý hay không, Tiêu Lam quả thật không gặp lại nữ quỷ kia nữa.

Không có nữ quỷ quấy nhiễu, công việc sau đó cuối cùng cậu cũng có thể an tâm tiếp tục.

Nhưng bởi vì trước đó chậm trễ một đoạn thời gian, Tiêu Lam hôm nay tuy rằng cố gắng đuổi tiến độ, nhưng chờ khi cậu xử lý hoàn toàn công việc trên đầu rồi, trời vẫn đã tối.

Tiêu Lam có phần không yên lòng rời khỏi văn phòng.

Trên đường cậu nhịn không được lấy bùa hộ mệnh ra nắm chặt, đại khái là bùa hộ mệnh thật sự hữu hiệu, một đường rời công ty đều rất thuận lợi, không lại nghe được tiếng giày cao gót làm da đầu cậu run lên nữa.

Nhìn thấy nhà trọ xuất hiện trước mắt, Tiêu Lam rốt cuộc cũng nhẹ nhàng thở ra.

Cậu ấn nút thang máy, có lẽ là được ông cụ Trương sửa chữa qua, đèn thang máy hôm nay cũng không hỏng, nhìn qua ngoại trừ cũ một chút ra thì cực kỳ bình thường.

Tiêu Lam tiến vào thang máy, ấn nút lầu 7.

Rất nhanh, cảm giác thang máy vận hành xuất hiện, Tiêu Lam một bên xem di động một bên chờ thang máy mở cửa.

Nhưng qua một hồi cậu cũng không đợi được động tĩnh mở cửa.

Đến lầu 7 cần lâu như vậy sao?

Tiêu Lam nghi hoặc ngẩng đầu lên, chẳng lẽ thang máy lại hư nữa?

Kết quả cậu lại thấy được hình ảnh làm cả người chợt lạnh lẽo ——

Tầng hiển thị trên bảng thang máy biểu hiện rõ ràng là "-2".

Sau đó dưới cái nhìn chăm chú của Tiêu Lam, thong thả biến thành "-3", sau đó là"-4", hơn nữa còn tại một đường đi xuống.

Tiêu Lam cảm giác chính mình tựa như bị người ta đóng gói ném đi nam cực sinh tồn hoang dã, cả người đều lạnh thấu xương.

Tòa nhà này…. Căn bản là không có hầm ngầm mà!

Cậu đây là đang đi về hướng nào?

Tiêu Lam muốn ấn lầu 1* một lần nữa, nhưng cái nút không có chút phản ứng nào, cậu lại thử ấn xuống nút chuông trò chuyện khẩn cấp, vẫn không có phản ứng.

(*lầu 1 bên đó tức là tầng trệt bên mình nhé)

Giờ khắc này, Tiêu Lam bị nhốt trong thang máy chật chội, cảm giác tim mình đang đập gia tốc.

Hoàn cảnh nguy hiểm cao độ trong phim kinh dị, uy lực quả nhiên danh bất hư truyền.

Còn may hôm nay Tiêu Lam uống ít nước, bằng không quả thực cậu có thể trải nghiệm cảm giác tè ra quần.

Tiêu Lam lần thứ hai nắm chặt bùa hộ mệnh trong tay, hy vọng nó có thể đại triển thần uy.

Đại khái là thần tiên cũng tan ca rồi, lúc này đây bùa hộ mệnh cũng không có phát huy ra công hiệu như trước.

Giây tiếp theo, buồng thang máy liền lâm vào một mảnh tối đen, hết thảy âm thanh đều ngừng lại, chính là tiếng vang thang máy vận hành.

Tại trong bóng tối không tiếng động này, quả thực muốn người ta quên đi chính mình ở phương nào.

Bỗng nhiên, một đôi tay cứng ngắc lạnh như băng hung hăng bóp lấy cổ Tiêu Lam.

Tiêu Lam có thể rõ ràng cảm nhận được ngón tay mảnh khảnh và móng tay dài bén nhọn, cảm giác này vô cùng quen thuộc, đây là ——

Nữ quỷ hôm qua kia.

Bàn tay nữ quỷ càng ngày càng dùng sức, gần như muốn bẻ gãy cổ cậu. 

Cùng theo mà đến còn có cái loại lạnh lẽo giống như đến từ chỗ sâu trong địa ngục.

Tiêu Lam liều mạng phản kháng, ý đồ gỡ ra bàn tay nhìn như thanh tú bình thường lại có thể so với sắt đá này.

Nhưng cảm giác hít thở không thông vẫn càng ngày càng mãnh liệt, Tiêu Lam cảm giác tóc nữ quỷ ẩm ướt lạnh như băng không ngừng quét lên mặt, lên cánh tay cậu, ma xát ra một trận xúc cảm làm cho người ta nổi da gà.

Trong lúc giãy giụa, bùa hộ mệnh vốn bị cậu nắm trong tay bị đánh rơi trên mặt đất.

Tiêu Lam cũng không có công phu kiểm tra, xem ra lúc ông chú mua đồ vật này nọ bị lừa rồi, cái gì mà được đại sư khai quang, bùa hộ mệnh này căn bản là vô ích.

Tiêu Lam cảm giác lồng ngực của mình sắp nổ tung, mạch máu trong đầu cũng sắp sửa vỡ ra đến nơi. 

Cậu đứng thẳng không xong, lảo đảo vài bước.

Ngay vào thời điểm Tiêu Lam cảm giác hôm nay có khi mình phải công đạo luôn ở trong này, đèn thang máy bỗng nhiên sáng, nữ quỷ trên cổ cũng nháy mắt biến mất.

"Khụ khụ khụ..." Tiêu Lam liều mạng ho khan, gian nan hấp thu lấy không khí.

Còn không chờ trong lòng cậu dâng lên niềm vui sướng khi tìm được đường sống trong chỗ chết, cửa thang máy bỗng nhiên mở ra.

Tiêu Lam vốn đã chịu đủ kinh hoàng, bị động tĩnh này làm hoảng sợ.

Cậu theo bản năng quay đầu lại, thì thấy được Phí Lạc đang đứng trước cửa thang máy.

Phí Lạc vẫn như trước nhìn thấy, một thân đồ đen, dáng người cao ngất tư thái tao nhã, cùng xuất hiện với hắn còn có ngọn đèn bên ngoài thang máy. 

Tiêu Lam nhìn thấy mặt Phí Lạc, cảm giác đối phương quả thực đẹp trai đến không có thiên lý.

Đặc biệt giờ phút này giống như cả người đều là mang ánh sáng thánh khiết, cái loại gắn cánh vào là có thể lên trời luôn được ấy.

Phí Lạc tựa hồ có chút nghi hoặc: "Sao cậu vẫn đứng ở lầu 1, còn không ấn phím vậy?"

Tiêu Lam lúc này mới phục hồi tinh thần lại, dừng lại như có chút vô ý nhìn nhìn.

Cậu nhìn đến sau lưng Phí Lạc, quả thật là lầu 1 không sai.

Cậu lại quay đầu nhìn về phía nút thang máy.

Trên nút đều bám đầy bụi bặm, vừa nãy cậu ấn nút lầu 7 và thang máy một đường xuống phía dưới đều giống như là một cơn ảo giác.

Kỳ thật cậu vẫn đều đứng ở lầu 1 không hề nhúc nhích. 

Tiêu Lam nhịn không được sờ sờ cổ mình, chẳng lẽ vừa rồi bị bóp cổ cũng là ảo giác sao?

Phí Lạc bỗng nhiên nhíu mày lại: "Cậu mang đến cái gì không sạch sẽ à?"

Tiêu Lam có chút nghi hoặc, vẫn không khỏi tự kiểm tra bản thân.

Lúc này, khóe mắt cậu đảo đến bùa hộ mệnh vừa nãy rơi xuống đất. 

Lúc nãy giãy giụa không biết khi nào cậu đã dẫm lên nó, phá hủy lớp vỏ ngoài của bùa hộ mệnh. 

Bên trong đang lộ ra một nhúm tóc dài màu đen.

Hết chương 202.

Chapter
1 Chương 1: Mới vào
2 Chương 2
3 Chương 3: Lần lựa chọn đầu tiên
4 Chương 4: Tôi có một ý tưởng lớn mật
5 Chương 5: Bẫy rập miễn phí
6 Chương 6: Lần lựa chọn thứ hai
7 Chương 7: Lần lựa chọn thứ hai(2)
8 Chương 8: Nguy cơ lớn
9 Chương 9: Cướp
10 Chương 10: Chúng ta vẫn còn cơ hội
11 Chương 11: Lần lựa chọn thứ ba
12 Chương 12: Bần cùng không thể hạn chế tưởng tượng của tôi
13 Chương 13: Qua cửa
14 Chương 14: Nơi dừng chân của người chơi
15 Chương 15: Hình tượng mới của Lạc
16 Chương 16: Suối nước nóng Lục Đạo
17 Chương 17: Cô ấy
18 Chương 18: Mười năm trước
19 Chương 19: App
20 Chương 20: Điện thoại của quỷ
21 Chương 21: Năm đó
22 Chương 22: Oan có đầu nợ có chủ
23 Chương 23: Nguyên nhân chết
24 Chương 24: Phá cục
25 Chương 25
26 Chương 26: Ở lại đi
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98: Phòng làm việc trò chơi Death
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159: Tàu Endymion
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173
174 Chương 174
175 Chương 175
176 Chương 176
177 Chương 177
178 Chương 178
179 Chương 179
180 Chương 180
181 Chương 181
182 Chương 182
183 Chương 183
184 Chương 184
185 Chương 185
186 Chương 186
187 Chương 187
188 Chương 188
189 Chương 189
190 Chương 190
191 Chương 191
192 Chương 192
193 Chương 193
194 Chương 194
195 Chương 195
196 Chương 196
197 Chương 197
198 Chương 198
199 Chương 199: End
200 Chương 200: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (1)
201 Chương 201: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (2)
202 Chương 202: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (3)
203 Chương 203: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (4)
204 Chương 204: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (5)
205 Chương 205: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (1)
206 Chương 206: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (2)
207 Chương 207: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (3)
208 Chương 208: Phiên ngoại 3: Hậu trường
209 Chương 209: Phiên ngoại 4: Kỳ Ninh và Sầm Duy
210 Chương 210: Phiên ngoại 5: Cẩu Đản
211 C1: Mới vào
212 C2: Lạc
213 C3: Lần lựa chọn đầu tiên
Chapter

Updated 213 Episodes

1
Chương 1: Mới vào
2
Chương 2
3
Chương 3: Lần lựa chọn đầu tiên
4
Chương 4: Tôi có một ý tưởng lớn mật
5
Chương 5: Bẫy rập miễn phí
6
Chương 6: Lần lựa chọn thứ hai
7
Chương 7: Lần lựa chọn thứ hai(2)
8
Chương 8: Nguy cơ lớn
9
Chương 9: Cướp
10
Chương 10: Chúng ta vẫn còn cơ hội
11
Chương 11: Lần lựa chọn thứ ba
12
Chương 12: Bần cùng không thể hạn chế tưởng tượng của tôi
13
Chương 13: Qua cửa
14
Chương 14: Nơi dừng chân của người chơi
15
Chương 15: Hình tượng mới của Lạc
16
Chương 16: Suối nước nóng Lục Đạo
17
Chương 17: Cô ấy
18
Chương 18: Mười năm trước
19
Chương 19: App
20
Chương 20: Điện thoại của quỷ
21
Chương 21: Năm đó
22
Chương 22: Oan có đầu nợ có chủ
23
Chương 23: Nguyên nhân chết
24
Chương 24: Phá cục
25
Chương 25
26
Chương 26: Ở lại đi
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98: Phòng làm việc trò chơi Death
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159: Tàu Endymion
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173
174
Chương 174
175
Chương 175
176
Chương 176
177
Chương 177
178
Chương 178
179
Chương 179
180
Chương 180
181
Chương 181
182
Chương 182
183
Chương 183
184
Chương 184
185
Chương 185
186
Chương 186
187
Chương 187
188
Chương 188
189
Chương 189
190
Chương 190
191
Chương 191
192
Chương 192
193
Chương 193
194
Chương 194
195
Chương 195
196
Chương 196
197
Chương 197
198
Chương 198
199
Chương 199: End
200
Chương 200: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (1)
201
Chương 201: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (2)
202
Chương 202: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (3)
203
Chương 203: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (4)
204
Chương 204: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (5)
205
Chương 205: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (1)
206
Chương 206: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (2)
207
Chương 207: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (3)
208
Chương 208: Phiên ngoại 3: Hậu trường
209
Chương 209: Phiên ngoại 4: Kỳ Ninh và Sầm Duy
210
Chương 210: Phiên ngoại 5: Cẩu Đản
211
C1: Mới vào
212
C2: Lạc
213
C3: Lần lựa chọn đầu tiên