Chương 215: Được hay mất, từ từ sẽ rõ

Video về Tôn Chủ bị phát tán khắp Huyền môn, Bạch Hà ra mặt có sức ảnh hưởng hơn Tần Thái nhiều. Tuy rằng giới này nhiều kẻ lừa đảo, nhưng Huyền Thuật sư chân chính có rất ít người tâm thuật bất chính, đại đa số đều chỉ sùng bái Thiên Đạo. Sau khi sự thật được đưa ra ánh sáng, lực lượng dưới trướng Tôn Chủ giảm đáng kể. Những Huyền Thuật sư bị lừa chuyển sang đầu quân phản chiến, Bạch Hà nhanh chóng tập hợp bọn họ lại, Lữ Lương Bạc cũng vì đại nghĩa diệt thân đi theo Bạch Hà. Lữ Liệt Thạch bắc đắc dĩ phải theo con trai.

Một nửa Trật Tự còn nằm im quan sát, nhưng vị Tôn Chủ cao cao tại thượng kia làm sao có thể tin tưởng bọn người này sẽ thật sự trung thành không phản bội.

Bỗng Tôn Chủ nổi điên lên, hắn tấn công trực tiếp vào Tổng bộ mới của Nhân Gian là Thiên Lư Loan. Tần Thái dẫn người thi pháp chống trả, sau khi kiệt sức thì cô bọc hậu lùi về. Pháp trận nơi này chỉ kiên trì được ba ngày đã bị phá vỡ hoàn toàn. Nhưng nhờ có Tần Thái nên rút lui kịp thời, giảm số thương vong xuống thấp nhất. Toàn bộ lực lượng phải dời tới sơn cốc của Lão gia tử, sau khi chứng kiến sức mạnh của Tôn Chủ, mọi người mất đi sự lạc quan.

Cứ điểm đã dời tới đây, xác suất Tần Thái gặp Lữ Lương Bạc nhiều hơn, nhưng anh không nói được câu nào với cô vì mỗi lần thấy anh, Tần Thái luôn ngừng bước. Mắt anh không nhìn thấy, chỉ cần cô không phát ra tiếng động thì anh sẽ không cảm nhận được. Bây giờ không phải lúc cho nữ nhi tình trường, Tần Thái tập trung tầm 50 Huyền Thuật sư cấp cao, đưa họ vào Âm giới để nhanh chóng tập luyện tăng sức mạnh.

Đây là bí quyết cô phát hiện khi xuống Địa phủ trộm canh Mạnh Bà, thật là hời cho bọn họ.

Trật tự và Tôn Chủ không có liên minh thực vật làm đôi mắt, trong thời gian ngắn không phát hiện được nơi Tần Thái giấu người. Đã xé rách tấm mặt nạ Tôn Chủ xuống, hắn bắt đầu không từ thủ đoạn, mất đi công đức của Trật Tự và năng lượng từ Nhân Gian, tín nhiệm của Huyền môn cũng rơi xuống đáy vực. Hắn không có nơi phát giận nên nổi điên không ngừng. Vì thế hắn lùng bắt các Huyền Thuật sư chưa trốn kịp, mỗi ngày giết mười người, muốn bức Tần Thái phải ra mặt.

Lực lượng bên Bạch Hà đều là các chí sĩ trọng nghĩa, bọn họ không đành lòng nhìn đồng môn lâm vào kiếp nạn lớn như thế. Sau nhiều lần thương nghị, bọn họ nhất trí phải đối kháng trực tiếp với Tôn Chủ. Đề nghị được đưa ra, Tần Thái liền phản đối: "Với thực lực hiện tại của Tôn Chủ, nếu chúng ta chỉ đánh bừa thì sẽ thương vong rất nặng."

Có người không vui khi nghe lời này, Chu Tế Xương là người đầu tiên, ông ta là một trong Tứ quân tử của Huyền môn, mày rậm mắt to, gương mặt đầu nghiêm túc: "Ý cô là, ta phải trơ mắt nhìn đồng đạo chết đi sao?"

Giờ đây Tần Thái đã không còn nhiều nhân nại. Nếu không vì Bạch Hà, cô đã đánh cho ông Chu này hộc máu ba thước. Nhưng có BC đứng giữa, cô phải nhẫn: "Mục đích hắn làm như vậy chính là bức chúng ta phải quyết chiến. Mà như thế cũng chứng minh chiến thuật hiện tại của chúng ta là đúng. Chờ càng lâu, hắn càng suy nhược, nhưng chúng ta lại càng mạnh. Đến lúc đó muốn thắng không cần chiến đấu cũng có khả năng. Nếu bây giờ xuất quân, cứu được bao nhiều người thì chưa biết, chỉ biết là sẽ bỏ bao nhiêu mạng sống vào những trận chiến không cân sức. Hà tất phải lấy mạng đổi mạng?

Giọng nói Chu Tế Xương hòa hoãn hơn, nhưng vẫn kiên quyết: "Cô suy xét rất có đạo lý, nhưng nếu chúng ta chỉ ngồi nhìn đồng môn gặp nạn vì chờ thời cơ, như vậy chúng ta có khác gì tên mặt người dạ thú như Tôn Chủ kia?"

Tần Thái nhìn về phía Bạch Hà, đương lúc này Trần Khoa của Nhân Gian lên tiếng: "Ông đây không quen nhìn sắc mặt chính nhân quân tử của các người chủ nào, không muốn trốn thì cứ đi chịu chết đi!"

Hắn nói xong, các Huyền Thuật sư phía Trật Tự biến sắc, lập tức có người la hét ầm ĩ lên, Tần Thái quát: "Câm miệng!"

Trần Khoa không dám lỗ m/ãng trước mặt cô, hậm hực quay đầu đi. Bạch Hà ho nhẹ, chờ đến khi mọi người yên tĩnh hơn, anh mới nói: "Tiểu Thái, dù sao chờ đợi cũng là sách lược bị động. Nếu chúng ta chủ động tấn công, có lẽ sẽ gây tiêu hao với hắn, khi cầm chân được thì chia lực lượng đi cứu người, mặc kệ cứu được nhiều hay ít, chỉ cần cố gắng hết sức là được."

Tần Thái cúi đầu thưởng thức vòng tay màu ánh trăng, hồi lâu mới nói: "Nếu sư phụ đã nói vậy thì quyết định thế đi."

Từ đó về sau, Tần Thái không trốn tránh nữa, ba ngày hai lần đi đánh Tôn Chủ. Tuy cô có tri thức của Lão gia tử, lại có thuật nghịch chuyển ngũ hành, nhưng tu vi còn thấp nên chắc chắn đánh không lại hắn ta. Thế nên cô chuẩn bị một trăm Huyền Thuật sư cấp cao, có Bạch Hà dẫn đầu, một khi cô đánh không nổi nữa thì bọn họ thi pháp giúp cô chạy thoát.

Cô cứ bám vào Tôn Chủ như thế, nhóm người do Lữ Liệt Thạch và Lữ Lương Bạc đứng đầu chịu trách nhiệm cứu người. Ban đầu Trật Tự vẫn còn nhiều người sùng bái Tôn Chủ, vẫn luôn trung thành. Nhưng so với lực lượng của hai cha con Lữ Lương Bạc thì quá yếu, chịu không nổi tấn công dồn đập như thế. Vốn dĩ Trật Tự rêu rao bản thân là tổ chức chính nghĩa của Thiên Đạo, đa số đều có tâm hồn chính khí, nên rất ít người có thực lực chịu ở lại.

Cứ vậy là cứu thêm vài Huyền Thuật sư, Tần Thái cứ kiên trì, chờ đến khi khôi phục pháp lực lại đi đánh phó bản Tôn Chủ, đánh xong về ngủ bổ sung linh lực, bổ xong lại đi đánh tiếp.

Đến lúc không cần phải cứu người nữa, nhưng cô vẫn đi đánh phó bản mỗi ngày. Tại nhà tranh nhỏ trong sơn cốc, Lữ Liệt Thạch cực kì không hiểu: "Tiên tri, không phải là cô đang rút kinh nghiệm đánh Tôn Chủ đấy chứ? Chờ đến khi cô rút đủ thì thiên hoang địa lão mất."

Những người khác tuy không phản đối mạnh mẽ nhưng ai cũng tỏ vẻ khó hiểu. Tần Thái thật chẳng muốn giải thích, mà nghĩ đến Bạch Hà nên cô mới nói: "Các vị, mức độ tiêu hao năng lượng và linh lực của thuật nghịch chuyển ngũ hành lớn thế nào hẳn các mọi người cũng biết, tôi lại càng hiểu hơn. Vậy các vị thử động não một chút, hắn đã là Tôn Chủ của Trật Tự, là Thiên hành giả của Huyền môn, vì sao lại còn muốn đứng sau Nhân Gian? Bởi vì công đức Trật Tự cúng cho hắn không đủ để hắn thi triển thuật nghịch chuyển ngũ hành. Hắn chỉ có thể phản nghịch Thiên Đạo, lấy năng lượng phi pháp từ Nhân Gian. Mà nay Nhân Gian không còn trong tay hắn, hắn không lấy được công đức nào từ Huyền môn. Nguồn cung năng lượng đã bị đứt, chúng ta không ngừng đánh hắn làm hắn tiêu hao nhiều hơn, sớm muộn gì cũng sẽ không chống đỡ nổi."

Lúc này bọn họ mới hiểu, chỉ có Bạch Hà hơi nhíu màu. Tần Thái cũng tu luyện thuật nghịch chuyển ngũ hành, nếu vô số công đức tích góp của Tôn Chủ cũng không đủ cho thuật này, vậy cô làm sao có thể duy trì?

Quả thật Tần Thái không duy trì được, cô âm thầm cắt hết các Bộ khác của Nhân Gian, chỉ giữ lại Bộ Tài nguyên đang lớn mạnh. Cô tiêu hao còn nhiều hơn cả Tôn Chủ, chỉ có dùng càng nhiều năng lượng thì mới chống đỡ được. Mà chuyện này chỉ có Nhân Gian mới kiếm được nhiều, như giao dịch ở chợ đen, chắc chắn sẽ nhiều hơn so với Trật Tự. Chủ tịch Hoàng của liên minh thực vật có đôi mắt nhìn người, nó hào phóng tự nguyện cung cấp linh lực cho Tần Thái.

Thực vật là thứ hấp thụ và lưu giữ linh lực của trời đất, hắn đồng ý bán cho cô giá thấp. Tần Thái không thiếu tiền, hai bên giao dịch ăn ý với nhau nhưng chỉ lén tiến hành. Nếu mà để Bạch Hà và đám Huyền môn chính nghĩa kia biết, thuật pháp hóa cát thành vàng vốn được cho là tà thuật, bọn họ sẽ không đồng ý dùng cách này để kiếm lợi. Nếu như vậy thì có khác nào Tôn Chủ?

Dưa chuột kia vốn xảo trá, nó muốn nhanh chóng thành lập quan hệ chiến hữu thân mật với Tần Thái, bởi vì trước mắt cô là Huyền Thuật sư có tiền đồ nhất, tương lai rất có khả năng cô sẽ là lãnh tụ mới của Huyền môn. Quan trọng hơn là, để duy trì được liên minh thực vậy, nó mất rất nhiều phí tổn, con đường nó đi lại là lối cao cấp, mỗi một tiểu đệ ra ngoài đều phải dùng xe Cayenne. Nó cần tiền, mà Tần Thái lại không thiếu!

Tần Thái cũng đồng ý với kiểu quan hệ này, có một mạng lưới tình báo như thế còn gì bằng. Cứ tưởng tượng đi, thực vật cây cỏ khắp thiên hạ đều là đôi mắt của ta, điều đó đáng sợ cỡ nào.

Thời gian trôi qua nhanh, chớp mắt đã đến mùa hè năm sau. Tôn Chủ gần như điên cuồng, ai cũng thấy rằng năng lượng của hắn dần yếu đi. Tần Thái đã có thể đuổi kịp. Những Huyền Thuật sư thề trung thành với hắn cũng từ từ phản bội, Tôn Chủ từ thế áp đảo đã chuyển sang tình thế xấu. Cả Chu Tế Xương và Bạch Hà đều không muốn nhận loại người lật lọng như thế. Nhưng Tần Thái cho nhận, không những vậy còn đãi ngộ không tệ.

Hai bên lại bắt đầu tranh chấp, bọn họ là quân tử khinh thường nhất là kiểu người tiểu nhân. Tần Thái vẫn nhẫn nại giải thích: "Bọn họ là cỏ đầu tường gió thổi bên nào nghiêng bên đó, nếu bây giờ không nhận thì chẳng lẽ ép họ tử chiến với ta sao? Tại sao không khoan dung với bọn họ hơn, cho dù chỉ là để chúng ta có thể sống được thêm nhiều người, đoàn tụ với người nhà. Nếu bàn sâu đến chuyện thánh hiền, thì những người cỏ đầu tường như thế cũng có thể được gọi là kẻ thức thời là trang tuấn kiệt đấy thôi?"

"Cô!!" Chu Tế Xương tức giận đến vểnh cả râu lên, Bạch Hà chạy tới ngăn ông ta lại: "Chu tiền bối bớt giận. Bây giờ đang đối đầu với kẻ địch mạnh, chúng ta cần đoàn kết với nhau chứ không phải tự rối loạn nội bộ."

Chu Tế Xương hừ một tiếng không nói. Thật ra ông ta không phản đối ý kiến của Tần Thái, mấu chốt là cô chỉ là đệ tử của Bạch Hà, luận bối phận thì thấp hơn ông ta nhiều. Bị một tiểu bối như vậy dạy dỗ khiến ông ta không xuống được đài. Còn nữa, ông ta làm người quang minh lỗi lạc, coi cái ác như thù, với những tâm tư tiểu nhân như của Tần Thái khiến ông ta không đánh giá cao cô.

Tới một ngày, Bạch Hà và mọi người cảm thấy thời cơ đã chín muồi vì Tần Thái đã có thể đánh ngang tay với Tôn Chủ. Mọi người lên kế hoạch ngày hôm sau sẽ tấn công Bất Ki các. Nhân lúc vào đêm, Tần Thái đi đến sơn thôn nhỏ kia, hai bên con đường đất là cây ăn quả trĩu nặng, hương trái cây thoang thoảng giữa những kẽ lá xanh. An Thành đã lên hai, đang ngồi trong xe nôi chạy tới chạy lui trong sân. Mẹ cậu nhỏ đút cơm cho cậu, An Thành không chịu ăn, người phụ nữ vừa cho ăn vừa mắng.

Đàm Tiếu, chờ đến khi mọi thứ xong xôi, anh trở về bên tôi được không?

Vầng trăn non thẹn thùng ló nửa mặt qua đám mây, Tần Thái đứng dưới cây đào, phía sau có tiếng bước chân dần dần tiến lại gần, hai bàn tay đặt lên đôi vai của cô. Tần Thái quay đầu lại liền thấy Sa Ưng, anh cũng đang nhìn hai mẹ con trong sân. Gió đêm mơn trớn cành đào, hương thơm nhẹ nhàng lan tỏa khắp nơi. Sa Ưng kéo cô vào ngực, giọng nói trầm tĩnh: "Cuộc sống là trải qua được và mất. Cô chưa hiểu sao."

Đúng vậy, cuộc đời này là vô vàn chuyện được và mất, dù có nắm chặt trong tay rồi cũng có lúc bị vuột mất. Sau đó nhớ nhung thứ mình từng có, quyến luyến không buông bỏ, phân vân mãi giữa hai nơi.

Chapter
1 Chương 1-1: Dẫn chuyện
2 Chương 1-2: Bác sẽ chết đuối
3 Chương 2: Bạch Hà tiên sinh
4 Chương 3: Ufo
5 Chương 4: Ghi chép thú vị
6 Chương 5: Mộng mắt
7 Chương 6: Tần tiểu thư, tôi đi đây
8 Chương 7: Âm nhãn
9 Chương 8: Tiên tri
10 Chương 9: Tiên tri... Phải được gả cho Tôn chủ
11 Chương 10: Giữ được trinh tiết
12 Chương 11: Giấc mộng xuân đáng ngờ
13 Chương 12: Thực sự không cần phải hành đại lễ như thế
14 Chương 13: Ghen
15 Chương 14: Hôn
16 Chương 15: Yến Trọng Hoan
17 Chương 16: Sau bữa ăn
18 Chương 17: Tiên tri thật - Giả
19 Chương 18: Sư phụ
20 Chương 19: Sau này cứ đi theo anh
21 Chương 20: Bùa dầu
22 Chương 21: Thế mới là cuộc sống
23 Chương 22: Thận
24 Chương 23: Hạt giống của tà ác
25 Chương 24: Chẳng trách thành tích của cô không tốt
26 Chương 25: Sáng kiến mới
27 Chương 26: Sáng kiến mới
28 Chương 27: Giới hạn
29 Chương 28: Như thế là thế nào?
30 Chương 29: Vì tương lai
31 Chương 30: Tranh giành chức tổ trưởng
32 Chương 31: Diệt sâu
33 Chương 32
34 Chương 33: Bạch Lộ đến đây
35 Chương 34: Nhân gian
36 Chương 35: Tôi muốn làm người tốt
37 Chương 36: Cách sử dụng kỳ lạ
38 Chương 37: Sa Ưng em nhớ anh
39 Chương 38: Ẩn tình
40 Chương 39
41 Chương 40
42 Chương 41
43 Chương 42
44 Chương 43
45 Chương 44
46 Chương 45
47 Chương 46
48 Chương 47
49 Chương 48
50 Chương 49
51 Chương 50
52 Chương 51
53 Chương 52
54 Chương 53
55 Chương 54
56 Chương 55
57 Chương 56
58 Chương 57
59 Chương 58
60 Chương 59
61 Chương 60
62 Chương 61
63 Chương 62
64 Chương 63: Ngày 17 tháng 4, A
65 Chương 64: Ngày 17 tháng 4, B
66 Chương 65: Ngày 18 tháng 4, A
67 Chương 66: Ngày 18 tháng 4, B
68 Chương 67: Ngày 19 tháng 4, A
69 Chương 68: Ngày 19 tháng 4, B
70 Chương 69: Ngày 20 tháng 4, A
71 Chương 70: Ngày 20 tháng 4, B
72 Chương 71: Ngày 20 tháng 4. C
73 Chương 72: Ngày 21 tháng 4, A
74 Chương 73: Ngày 21 tháng 4, B
75 Chương 74: Ngày 22 tháng 4. A
76 Chương 75: Ngày 23 tháng 4, A
77 Chương 76: Ngày 23 tháng 4, B
78 Chương 77: Ngày 24 tháng 4, A
79 Chương 78: Ngày 24 tháng 4, B
80 Chương 79: Ngày 25 tháng 4,A
81 Chương 80: Ngày 25 Tháng 4, B
82 Chương 81: Ngày 26 Tháng 4, A
83 Chương 82: Ngày 26 Tháng 4,A
84 Chương 83: Ngày 27 Tháng 4, A
85 Chương 84: Ngày 27 tháng 4, B
86 Chương 85: Ngày 28 tháng 4, A
87 Chương 86: Ngày 29 tháng 4, A
88 Chương 87: Ngày 29 tháng 4, B
89 Chương 88: Ngày 30 tháng 4, A
90 Chương 89: Ngày 01 tháng 5, A
91 Chương 90: Ngày 1 tháng 5, B
92 Chương 91: Ngày 2 tháng 5, A
93 Chương 92: Ngày 4 tháng 5, A
94 Chương 93: Ngày 04 tháng 5, B
95 Chương 94: Ngày 6 tháng 5, A
96 Chương 95: Ngày 06 tháng 5, B
97 Chương 96: Ngày 8 tháng 5, A
98 Chương 97: Ngày 09 tháng 05, A
99 Chương 98: Ngày 09 tháng 05, B
100 Chương 99: Ngày 10 tháng 05, A
101 Chương 100: Ngày 12 tháng 5, A
102 Chương 101: Ngày 13 tháng 5,A
103 Chương 102: Ngày 14 tháng 5, B
104 Chương 103: Ngày 14 tháng 5, B
105 Chương 104: Ngày 15 tháng 5, A
106 Chương 105: Ngày 16 tháng 5, A
107 Chương 106: Ngày 17 tháng 5, B
108 Chương 107: Ngày 19 tháng 5, A
109 Chương 108
110 Chương 109: Ngày 20 tháng 5, A
111 Chương 110: Ngày 21 tháng 5, A
112 Chương 111: Ngày 21 tháng 5, B
113 Chương 112: Ngày 22 tháng 5, B
114 Chương 113: Ngày 22 tháng 5, B
115 Chương 114: Ngày 23 tháng 5, A
116 Chương 115
117 Chương 116
118 Chương 117
119 Chương 118
120 Chương 119
121 Chương 120
122 Chương 121
123 Chương 122
124 Chương 123
125 Chương 124
126 Chương 125
127 Chương 126
128 Chương 127
129 Chương 128
130 Chương 129
131 Chương 130
132 Chương 131
133 Chương 132
134 Chương 133
135 Chương 134
136 Chương 135
137 Chương 136
138 Chương 137
139 Chương 138
140 Chương 139
141 Chương 140
142 Chương 141: Quỷ nghèo thiệt là khổ
143 Chương 142
144 Chương 143
145 Chương 144
146 Chương 145
147 Chương 146
148 Chương 147
149 Chương 148
150 Chương 149
151 Chương 150
152 Chương 151
153 Chương 152
154 Chương 153
155 Chương 154
156 Chương 155
157 Chương 156
158 Chương 157: Phỉ thúy dưa hấu
159 Chương 158
160 Chương 159
161 Chương 160
162 Chương 161
163 Chương 162
164 Chương 163
165 Chương 164
166 Chương 165
167 Chương 166
168 Chương 167
169 Chương 168
170 Chương 169
171 Chương 170: Đêm hôm trước
172 Chương 171: Vẫn luôn muốn dừng lại
173 Chương 172: Như đã trải qua một đời
174 Chương 173: Sao chúng ta lại yêu nhau
175 Chương 174: A A A A , tôi lại bị muộn rồi !!
176 Chương 175: Thời gian trôi như một bản nhạc
177 Chương 176: Sai càng thêm sai
178 Chương 177: Cuối cùng vẫn sai sao?
179 Chương 178: Đã chọn con đường này, thì đừng hối hận
180 Chương 179: Âm Thần Ngọc Nữ
181 Chương 180: Cuối cùng vẫn chỉ còn tôi ở cạnh
182 Chương 181: Ăn nói với sư phụ thế nào đây
183 Chương 182: Dũng cảm là gì?
184 Chương 183: Thành công của cô
185 Chương 184: Hạng người dối trá xảo quyệt
186 Chương 185: Thả ông ta ra ngoài
187 Chương 186: Ngày giỗ
188 Chương 187: Thay đổi
189 Chương 188: Người tính không bằng trời tính
190 Chương 189: Yêu đan
191 Chương 190: Em là cô gái đặc biệt nhất tôi từng gặp
192 Chương 191: Sự thật là gì?
193 Chương 192: Mẹ, chúng ta về nhà thôi
194 Chương 193: Rốt cuộc thì cô không làm được
195 Chương 194: Có gì khác biệt
196 Chương 195: Hại tôi bị hắn ta đánh
197 Chương 196: Gia đình hòa thuận vui vẻ
198 Chương 197: Người có dã tâm vốn khó khống chế
199 Chương 198: Nhị phu nhân
200 Chương 199: Thần hình ta đã diệt, còn gì đâu
201 Chương 200: Sự nghi ngờ
202 Chương 201: Thiên Đạo đã mất
203 Chương 202: Vẫn mạnh khỏe, anh đừng mong nhớ
204 Chương 203: Sếp luôn luôn đúng
205 Chương 204: Mượn dao giết người
206 Chương 205: Tỉnh lại khi quên mất gió tuyết đêm qua
207 Chương 206: Có công mài sắt, có ngày nên kim
208 Chương 207: Màu xuân đầy ắp tình nhưng mỏng nghĩa
209 Chương 208: Chỉ còn một bước
210 Chương 209: Chôn vùi chân tướng
211 Chương 210: Tôn chủ xuất hiện
212 Chương 211: Bộ mặt thật của Nhân Gian
213 Chương 212: Tìm một thôn xóm nhỏ
214 Chương 213: Nhất niệm thành phật, nhất niệm thành ma
215 Chương 214: Ân trọng như núi
216 Chương 215: Được hay mất, từ từ sẽ rõ
217 Chương 216: Giang Vĩ Trúc
218 Chương 217: Chó nhà có tang
219 Chương 218: Bị dọa cho sợ mất mật
220 Chương 219: Một ngày là thầy, cả đời là thầy
221 Chương 220: Lo việc trong trước mới lo đến việc ngoài
222 Chương 221: Tôn chủ
223 Chương 222: Thiên thư
224 Chương 223: Cái chết của Giang Tử Hằng
225 Chương 224: Sau chia ly, cố nhân trở lại
226 Chương 225: Chỉ có ước mơ và nghĩa tình, là không bao giờ thay đổi
227 Chương 226: Cách duy nhất lúc này là tìm thấy cô ấy
228 Chương 227: Thứ vốn nợ đã lâu, nay trả lại cho người
229 Chương 228: Ký ức cũ đã gieo sâu
230 Chương 229: Kết thúc tất cả đi
Chapter

Updated 230 Episodes

1
Chương 1-1: Dẫn chuyện
2
Chương 1-2: Bác sẽ chết đuối
3
Chương 2: Bạch Hà tiên sinh
4
Chương 3: Ufo
5
Chương 4: Ghi chép thú vị
6
Chương 5: Mộng mắt
7
Chương 6: Tần tiểu thư, tôi đi đây
8
Chương 7: Âm nhãn
9
Chương 8: Tiên tri
10
Chương 9: Tiên tri... Phải được gả cho Tôn chủ
11
Chương 10: Giữ được trinh tiết
12
Chương 11: Giấc mộng xuân đáng ngờ
13
Chương 12: Thực sự không cần phải hành đại lễ như thế
14
Chương 13: Ghen
15
Chương 14: Hôn
16
Chương 15: Yến Trọng Hoan
17
Chương 16: Sau bữa ăn
18
Chương 17: Tiên tri thật - Giả
19
Chương 18: Sư phụ
20
Chương 19: Sau này cứ đi theo anh
21
Chương 20: Bùa dầu
22
Chương 21: Thế mới là cuộc sống
23
Chương 22: Thận
24
Chương 23: Hạt giống của tà ác
25
Chương 24: Chẳng trách thành tích của cô không tốt
26
Chương 25: Sáng kiến mới
27
Chương 26: Sáng kiến mới
28
Chương 27: Giới hạn
29
Chương 28: Như thế là thế nào?
30
Chương 29: Vì tương lai
31
Chương 30: Tranh giành chức tổ trưởng
32
Chương 31: Diệt sâu
33
Chương 32
34
Chương 33: Bạch Lộ đến đây
35
Chương 34: Nhân gian
36
Chương 35: Tôi muốn làm người tốt
37
Chương 36: Cách sử dụng kỳ lạ
38
Chương 37: Sa Ưng em nhớ anh
39
Chương 38: Ẩn tình
40
Chương 39
41
Chương 40
42
Chương 41
43
Chương 42
44
Chương 43
45
Chương 44
46
Chương 45
47
Chương 46
48
Chương 47
49
Chương 48
50
Chương 49
51
Chương 50
52
Chương 51
53
Chương 52
54
Chương 53
55
Chương 54
56
Chương 55
57
Chương 56
58
Chương 57
59
Chương 58
60
Chương 59
61
Chương 60
62
Chương 61
63
Chương 62
64
Chương 63: Ngày 17 tháng 4, A
65
Chương 64: Ngày 17 tháng 4, B
66
Chương 65: Ngày 18 tháng 4, A
67
Chương 66: Ngày 18 tháng 4, B
68
Chương 67: Ngày 19 tháng 4, A
69
Chương 68: Ngày 19 tháng 4, B
70
Chương 69: Ngày 20 tháng 4, A
71
Chương 70: Ngày 20 tháng 4, B
72
Chương 71: Ngày 20 tháng 4. C
73
Chương 72: Ngày 21 tháng 4, A
74
Chương 73: Ngày 21 tháng 4, B
75
Chương 74: Ngày 22 tháng 4. A
76
Chương 75: Ngày 23 tháng 4, A
77
Chương 76: Ngày 23 tháng 4, B
78
Chương 77: Ngày 24 tháng 4, A
79
Chương 78: Ngày 24 tháng 4, B
80
Chương 79: Ngày 25 tháng 4,A
81
Chương 80: Ngày 25 Tháng 4, B
82
Chương 81: Ngày 26 Tháng 4, A
83
Chương 82: Ngày 26 Tháng 4,A
84
Chương 83: Ngày 27 Tháng 4, A
85
Chương 84: Ngày 27 tháng 4, B
86
Chương 85: Ngày 28 tháng 4, A
87
Chương 86: Ngày 29 tháng 4, A
88
Chương 87: Ngày 29 tháng 4, B
89
Chương 88: Ngày 30 tháng 4, A
90
Chương 89: Ngày 01 tháng 5, A
91
Chương 90: Ngày 1 tháng 5, B
92
Chương 91: Ngày 2 tháng 5, A
93
Chương 92: Ngày 4 tháng 5, A
94
Chương 93: Ngày 04 tháng 5, B
95
Chương 94: Ngày 6 tháng 5, A
96
Chương 95: Ngày 06 tháng 5, B
97
Chương 96: Ngày 8 tháng 5, A
98
Chương 97: Ngày 09 tháng 05, A
99
Chương 98: Ngày 09 tháng 05, B
100
Chương 99: Ngày 10 tháng 05, A
101
Chương 100: Ngày 12 tháng 5, A
102
Chương 101: Ngày 13 tháng 5,A
103
Chương 102: Ngày 14 tháng 5, B
104
Chương 103: Ngày 14 tháng 5, B
105
Chương 104: Ngày 15 tháng 5, A
106
Chương 105: Ngày 16 tháng 5, A
107
Chương 106: Ngày 17 tháng 5, B
108
Chương 107: Ngày 19 tháng 5, A
109
Chương 108
110
Chương 109: Ngày 20 tháng 5, A
111
Chương 110: Ngày 21 tháng 5, A
112
Chương 111: Ngày 21 tháng 5, B
113
Chương 112: Ngày 22 tháng 5, B
114
Chương 113: Ngày 22 tháng 5, B
115
Chương 114: Ngày 23 tháng 5, A
116
Chương 115
117
Chương 116
118
Chương 117
119
Chương 118
120
Chương 119
121
Chương 120
122
Chương 121
123
Chương 122
124
Chương 123
125
Chương 124
126
Chương 125
127
Chương 126
128
Chương 127
129
Chương 128
130
Chương 129
131
Chương 130
132
Chương 131
133
Chương 132
134
Chương 133
135
Chương 134
136
Chương 135
137
Chương 136
138
Chương 137
139
Chương 138
140
Chương 139
141
Chương 140
142
Chương 141: Quỷ nghèo thiệt là khổ
143
Chương 142
144
Chương 143
145
Chương 144
146
Chương 145
147
Chương 146
148
Chương 147
149
Chương 148
150
Chương 149
151
Chương 150
152
Chương 151
153
Chương 152
154
Chương 153
155
Chương 154
156
Chương 155
157
Chương 156
158
Chương 157: Phỉ thúy dưa hấu
159
Chương 158
160
Chương 159
161
Chương 160
162
Chương 161
163
Chương 162
164
Chương 163
165
Chương 164
166
Chương 165
167
Chương 166
168
Chương 167
169
Chương 168
170
Chương 169
171
Chương 170: Đêm hôm trước
172
Chương 171: Vẫn luôn muốn dừng lại
173
Chương 172: Như đã trải qua một đời
174
Chương 173: Sao chúng ta lại yêu nhau
175
Chương 174: A A A A , tôi lại bị muộn rồi !!
176
Chương 175: Thời gian trôi như một bản nhạc
177
Chương 176: Sai càng thêm sai
178
Chương 177: Cuối cùng vẫn sai sao?
179
Chương 178: Đã chọn con đường này, thì đừng hối hận
180
Chương 179: Âm Thần Ngọc Nữ
181
Chương 180: Cuối cùng vẫn chỉ còn tôi ở cạnh
182
Chương 181: Ăn nói với sư phụ thế nào đây
183
Chương 182: Dũng cảm là gì?
184
Chương 183: Thành công của cô
185
Chương 184: Hạng người dối trá xảo quyệt
186
Chương 185: Thả ông ta ra ngoài
187
Chương 186: Ngày giỗ
188
Chương 187: Thay đổi
189
Chương 188: Người tính không bằng trời tính
190
Chương 189: Yêu đan
191
Chương 190: Em là cô gái đặc biệt nhất tôi từng gặp
192
Chương 191: Sự thật là gì?
193
Chương 192: Mẹ, chúng ta về nhà thôi
194
Chương 193: Rốt cuộc thì cô không làm được
195
Chương 194: Có gì khác biệt
196
Chương 195: Hại tôi bị hắn ta đánh
197
Chương 196: Gia đình hòa thuận vui vẻ
198
Chương 197: Người có dã tâm vốn khó khống chế
199
Chương 198: Nhị phu nhân
200
Chương 199: Thần hình ta đã diệt, còn gì đâu
201
Chương 200: Sự nghi ngờ
202
Chương 201: Thiên Đạo đã mất
203
Chương 202: Vẫn mạnh khỏe, anh đừng mong nhớ
204
Chương 203: Sếp luôn luôn đúng
205
Chương 204: Mượn dao giết người
206
Chương 205: Tỉnh lại khi quên mất gió tuyết đêm qua
207
Chương 206: Có công mài sắt, có ngày nên kim
208
Chương 207: Màu xuân đầy ắp tình nhưng mỏng nghĩa
209
Chương 208: Chỉ còn một bước
210
Chương 209: Chôn vùi chân tướng
211
Chương 210: Tôn chủ xuất hiện
212
Chương 211: Bộ mặt thật của Nhân Gian
213
Chương 212: Tìm một thôn xóm nhỏ
214
Chương 213: Nhất niệm thành phật, nhất niệm thành ma
215
Chương 214: Ân trọng như núi
216
Chương 215: Được hay mất, từ từ sẽ rõ
217
Chương 216: Giang Vĩ Trúc
218
Chương 217: Chó nhà có tang
219
Chương 218: Bị dọa cho sợ mất mật
220
Chương 219: Một ngày là thầy, cả đời là thầy
221
Chương 220: Lo việc trong trước mới lo đến việc ngoài
222
Chương 221: Tôn chủ
223
Chương 222: Thiên thư
224
Chương 223: Cái chết của Giang Tử Hằng
225
Chương 224: Sau chia ly, cố nhân trở lại
226
Chương 225: Chỉ có ước mơ và nghĩa tình, là không bao giờ thay đổi
227
Chương 226: Cách duy nhất lúc này là tìm thấy cô ấy
228
Chương 227: Thứ vốn nợ đã lâu, nay trả lại cho người
229
Chương 228: Ký ức cũ đã gieo sâu
230
Chương 229: Kết thúc tất cả đi