Chương 22: Học thổi tiêu

Bạch phủ - ngày hôm sau, tới buổi trưa Hứa Ngự Tiên mới tỉnh ngủ, khẽ chạm
vào chỗ trống bên cạnh. Cảm giác phía bên cạnh mình đã không còn độ ấm
chứng minh người nọ đã rời đi một lúc lâu.

Một trận tiếng đàn di động vang bên tai, giống như được cơn gió nhẹ mang theo bay đến, êm dịu mềm mại, dư âm lượn lờ không dứt. Sau khi Hứa Ngự Tiên mặc y phục xong, liền theo thanh âm của tiếng đàn tìm kiếm, trong hoa viên xinh đẹp được bao trùm bởi màu xanh của cỏ xanh, ở phía sau một hòn núi giả liền tìm
được nguồn gốc của tiếng đàn

Trên chiếc bàn đá bằng ngọc thạch
đặt một cây cầm, ống tay áo trắng nhẹ bay trong gió, năm ngón tay giống
như nước chảy lướt qua từng dây đàn. Mà người nọ lại giống như chân trời rực sáng, phiêu nhiên xuất trần.

Bạch Tố Ly nâng mắt, khóe miệng hiện lên ý cười “ Thế nhưng bị đánh thức?”

Hứa Ngự Tiên nhanh chóng tỉnh táo lại, lắc đầu nói “ Không, đều đã giữa trưa rồi, nên tỉnh...”

Nói ra thật ngượng ngùng, cuộc sống này của nàng cùng heo có gì khác biệt, nàng cũng không thích được bị nuôi dưỡng.

Hứa Ngự Tiên đi tới trước mặt hắn, thở dài nói: “ Chàng đàn thật dễ nghe, có thể dạy cho thiếp?”

“ Nương tử ngồi xuống phía trước người vi phu.”

Bạch Tố Ly giống như ôm tiểu hài tử, nhượng nàng ngồi ở trên đùi mình, kiên
trì dạy cho nàng cách đàn. Hứa Ngự Tiên cảm giác mình cực kỳ đần, đối
lập với bàn tay thon dài của Bạch Tố Ly, tay nàng lại vừa ngắn vừa thô,
đầu ngón tay chạm xuống gẩy đàn không lâu liền truyền tới cảm giác đau
đớn, cũng không học nổi nữa.

“ Học đàn không phải lần một lần hai là học được, cần phải chăm chỉ luyện tập.” Bạch Tố Ly liếc nhìn nàng,
lơ đãng nói “ Thứ vi phu thích nhất là có thể có một người tri âm tri
kỷ, nếu có thể cầm tiêu cùng nhau tấu một khúc sẽ càng tăng thêm thanh
điệu.”

“ Cầm tiêu cùng tấu khúc ca?” Hứa Ngự Tiên phảng phất như
thanh tỉnh, đột nhiên đứng lên nói “ Tướng công thiếp muốn học tiêu, như vậy sẽ có thể cùng chàng hợp tấu”

Bạch Tố Ly mỉm cười hắng giọng: “ Cũng tốt, học tiêu là đủ rồi, Hoàng Đồ sẽ đi chuẩn bị thoả đáng cho nàng.”

Hứa Ngự Tiên cầm lấy một cây tiêu bằng ngọc cùng một quyển tiêu phổ, dự
định không quấy rầy Bạch Tố Ly, dựa vào năng lực của mình để học. Là
người mới tập tành học thổi tiêu, Hứa Ngự Tiên thổi ra điệu thật khó có
thể lọt vào tai. Hai tay Tiêu Huyền bưng kín lỗ tai, thống khổ chạy tới.

“ Ngươi, xú nữ nhân ở đăy thổi cái gì, cả hai tai đại gia đều sắp điếc tới nơi rồi!”

Hứa Ngự Tiên liếc mắt, một bên chạy đi thật nhanh, một bên không chút kiêng kỵ thổi mạnh. Tiêu Huyền giận không kềm được, giương nanh múa vuốt truy đuổi.Hai người một chạy một đuổi chạy tới trong vườn hoa, đột nhiên
ngoài tường truyền đến một tiếng kêu sợ hãi. Tiêu Huyền tung người một
cái, đứng ở đầu tường cắn răng nghiến lợi nói.

“ Thế nào lại là ngươi? Người a, đem hắn bắt lại đánh cho một trận.”

Chỉ trong chốc lát, phía sau tường vang vọng truyền đến một trận quyền cước đấm đá. Hứa Ngự Tiên kinh ngạc nghĩ, tường này phía bên ngoài chắc là
gia đình hàng xóm bên cạnh, sao lại có trộm được. Tay Hứa Ngự Tiên vịn
xuốngnham thạch nhảy lên đầu tường, phát hiện người phía dưới chân đám gia đinh dị thường quen mắt, tập trung nhìn vào không phải đó là ca ca
Hứa Thiệu Nhung sao.

“ Dừng tay, đó là ca ca ta..” Hứa Ngự Tiên
thật nhanh nhảy xuống dưới tường ngăn lại, ngồi xổm người xuống lau bụi
bẩn trên người ca ca.

“ Ca ca, có bị thương chỗ nào không?”

Hứa Thiệu Nhung vội vã đứng dậy, bụm mặt nói “ Không có việc gì, không bị thương...”

“ Ca ca, thế nào ca lại đến nhà cách vách?”

Hứa Thiệu Nhung có chút ấp úng: “ Ta... Ta đã mua lại nhà bên cạnh...”

Tiêu Huyền cười ha hả “ Nguyên lai nhà bên cạnh là do thằng ngu ngươi mua, hai vạn lượng bạc trắng nha.”

Mặc dù Hứa Ngự Tiên không hiểu giá cả ở cổ đại, nhưng nàng biết hai vạn
lượng bạc cũng không phải là con số nhỏ, ca ca luôn luôn tiết kiệm tiền, tại sao lại đột nhiên bỏ ra một số tiền lớn như vậy?

“ Ta đi về
trước, Tiểu Tiên nghỉ ngơi sớm một chút, tiêu thổi nghe rất khá...” Hứa
Thiệu Nhung cúi thấp đầu, hướng về phía con đường hẹp quanh co đi đến.

Hứa Ngự Tiên đột nhiên ý thức được, ca ca sẽ không bởi vì nghe được nàng
thổi tiêu, mới sợ đến mức ngã sấp xuống chân tường đi, nàng không khỏi
nắm chặt tiêu ngọc, nhìn mặt trời chiều đem bóng dáng hắn kéo dài trên
mặt đất, đáy lòng phức tạp.

Chapter
1 Chương 1: Hái tiên thảo gặp bạch xà
2 Chương 2: Người và xà triền miên ...p1
3 Chương 3: Người và xà triền miên ....p2
4 Chương 4: Tiêu tan thành mây khói. .
5 Chương 5: Bạch xà biến đổi thành mỹ nam
6 Chương 6: Bức tranh Tây Hồ, trên thuyền gặp trích tiên
7 Chương 7: Mưa phùn kéo dài chiếc dù ý vị
8 Chương 8: Thủy quang rung động lòng người
9 Chương 9: La y nhẹ cởi sắc xuân hương tràn đầy (H)
10 Chương 10: Nhuyễn ngọc hương chẩm đoàn tụ tung (H)
11 Chương 11: Đào nhấp nháy không thể bỏ trốn
12 Chương 12: Động phòng hoa chúc đêm xuân vô tận (H)
13 Chương 13: Vẽ mi mắt cùng giao hoan (H)
14 Chương 14: Điên loan đảo phượng trước gương đồng (H)
15 Chương 15: Hương xe doanh nắm tọa Quan Âm (H)
16 Chương 16: Tranh phong lẫn nhau, khó cắt đứt
17 Chương 17: Ánh trăng quyến rũ, người mị hoặc (H)
18 Chương 18: Mò ánh trăng cùng lấy than trong lửa
19 Chương 19: Cảnh đẹp cùng mập mờ (H)
20 Chương 20: Tết nguyên tiêu
21 Chương 21: Một mình lâm vào con đường oan hồn
22 Chương 22: Học thổi tiêu
23 Chương 23: Bát lộng ngọc tiêu đi vào trong động (H)
24 Chương 24
25 Chương 25: Một phòng tràn ngập mùi thuốc
26 Chương 26: Tiếng mưa rả rích cùng người 'thổi tiêu' an ủi. (H)
27 Chương 27: Một nước chi ân dũng tuyền báo
28 Chương 28: Ba ngày không thấy ưu sầu biệt ly (H)
29 Chương 29: Nửa đêm người sống đột kinh biến
30 Chương 30: Đạo Sĩ Dâm Tà Ngọc Diện Phật
31 Chương 31: Lòng nghi ngờ gang tấc sinh gợn sóng
32 Chương 32: Một chiếc rõ ràng rượu hiện chân thân
33 Chương 33: Hai thịt thông U kính (Thân Rắn Play)
34 Chương 34: Hoảng hồn mưa đoạn kiều lại tương phùng
35 Chương 35: Nắm tay người – Kéo người đi
36 Chương 36: Nhẹ Bắt mạch biết chuyện mang thai
37 Chương 37: Tay trong tay tình ý dày đặc
38 Chương 38: Bạch xà đi ngược chiều vỡ Côn Luân
39 Chương 39: Phiêu phiêu dục tiên ngự chư thần
40 Chương 40: Xà dò xét tuyết cơ tô nhũ vá
41 Chương 41: Đa tình cuối cùng lại gặp vô ý
42 Chương 42: Lầm nhuộm thần huyết biến hóa nửa người
43 Chương 43: Cá nước thân mật thủy mới gặp gỡ
44 Chương 44: Đoàn tụ yêu tinh cây dâm xuân phấn
45 Chương 46: Đẩy mạnh khó khăn cấm xinh đẹp mùi thịt (vi H)
46 Chương 47: Vòng eo khoản bày phó mưa vân (H)
47 Chương 48: Ba ngày cực lạc đột giật mình (H)
48 Chương 49: Uyên ương dục nước xen lẫn nhau đối với
49 Chương 50: Nước xanh phấp phới cảnh xuân (H)
50 Chương 51: Đuôi rắn luồn lách theo dòng chảy
51 Chương 52: Hai người cùng tìm hiểu
52 Chương 53: Tìm đường ra bằng ngũ tinh trận
53 Chương 54: Tình này sợ nhất ly biệt
54 Chương 55: Dưới Tru Tiên đài mới biết chân tình
55 Chương 56: Ngàn tầng Mộ Tuyết nhìn quân nhai
56 Chương 57: Lôi Phong tháp sụp đổ
57 Chương 58: Cát bụi trở về với cát bụt, đất lại quay về với đất
58 Chương 59: Nguyện làm uyên ương không muốn làm tiên
59 Chương 60: Hái mật đào uống rượu ngon
60 Chương 61: Một khi quên ước hẹn, quên tận ngàn năm
61 Chương 62: Bình dấm chua lật người
62 Chương 63: Lời tâm tình ăn đứt lòng dạ sắt đá
63 Chương 64: Một chày gỗ quên sạch mọi chuyện
64 Chương 65: Mơ màng chạm môi
65 Chương 66: Bàn tay xinh đẹp dạy chuyện lạc thú
66 Chương 67: Hai bên đánh nhau vì ghen tức
67 Chương 68: Đoàn viên tốt đẹp tìm về nguồn cội
Chapter

Updated 67 Episodes

1
Chương 1: Hái tiên thảo gặp bạch xà
2
Chương 2: Người và xà triền miên ...p1
3
Chương 3: Người và xà triền miên ....p2
4
Chương 4: Tiêu tan thành mây khói. .
5
Chương 5: Bạch xà biến đổi thành mỹ nam
6
Chương 6: Bức tranh Tây Hồ, trên thuyền gặp trích tiên
7
Chương 7: Mưa phùn kéo dài chiếc dù ý vị
8
Chương 8: Thủy quang rung động lòng người
9
Chương 9: La y nhẹ cởi sắc xuân hương tràn đầy (H)
10
Chương 10: Nhuyễn ngọc hương chẩm đoàn tụ tung (H)
11
Chương 11: Đào nhấp nháy không thể bỏ trốn
12
Chương 12: Động phòng hoa chúc đêm xuân vô tận (H)
13
Chương 13: Vẽ mi mắt cùng giao hoan (H)
14
Chương 14: Điên loan đảo phượng trước gương đồng (H)
15
Chương 15: Hương xe doanh nắm tọa Quan Âm (H)
16
Chương 16: Tranh phong lẫn nhau, khó cắt đứt
17
Chương 17: Ánh trăng quyến rũ, người mị hoặc (H)
18
Chương 18: Mò ánh trăng cùng lấy than trong lửa
19
Chương 19: Cảnh đẹp cùng mập mờ (H)
20
Chương 20: Tết nguyên tiêu
21
Chương 21: Một mình lâm vào con đường oan hồn
22
Chương 22: Học thổi tiêu
23
Chương 23: Bát lộng ngọc tiêu đi vào trong động (H)
24
Chương 24
25
Chương 25: Một phòng tràn ngập mùi thuốc
26
Chương 26: Tiếng mưa rả rích cùng người 'thổi tiêu' an ủi. (H)
27
Chương 27: Một nước chi ân dũng tuyền báo
28
Chương 28: Ba ngày không thấy ưu sầu biệt ly (H)
29
Chương 29: Nửa đêm người sống đột kinh biến
30
Chương 30: Đạo Sĩ Dâm Tà Ngọc Diện Phật
31
Chương 31: Lòng nghi ngờ gang tấc sinh gợn sóng
32
Chương 32: Một chiếc rõ ràng rượu hiện chân thân
33
Chương 33: Hai thịt thông U kính (Thân Rắn Play)
34
Chương 34: Hoảng hồn mưa đoạn kiều lại tương phùng
35
Chương 35: Nắm tay người – Kéo người đi
36
Chương 36: Nhẹ Bắt mạch biết chuyện mang thai
37
Chương 37: Tay trong tay tình ý dày đặc
38
Chương 38: Bạch xà đi ngược chiều vỡ Côn Luân
39
Chương 39: Phiêu phiêu dục tiên ngự chư thần
40
Chương 40: Xà dò xét tuyết cơ tô nhũ vá
41
Chương 41: Đa tình cuối cùng lại gặp vô ý
42
Chương 42: Lầm nhuộm thần huyết biến hóa nửa người
43
Chương 43: Cá nước thân mật thủy mới gặp gỡ
44
Chương 44: Đoàn tụ yêu tinh cây dâm xuân phấn
45
Chương 46: Đẩy mạnh khó khăn cấm xinh đẹp mùi thịt (vi H)
46
Chương 47: Vòng eo khoản bày phó mưa vân (H)
47
Chương 48: Ba ngày cực lạc đột giật mình (H)
48
Chương 49: Uyên ương dục nước xen lẫn nhau đối với
49
Chương 50: Nước xanh phấp phới cảnh xuân (H)
50
Chương 51: Đuôi rắn luồn lách theo dòng chảy
51
Chương 52: Hai người cùng tìm hiểu
52
Chương 53: Tìm đường ra bằng ngũ tinh trận
53
Chương 54: Tình này sợ nhất ly biệt
54
Chương 55: Dưới Tru Tiên đài mới biết chân tình
55
Chương 56: Ngàn tầng Mộ Tuyết nhìn quân nhai
56
Chương 57: Lôi Phong tháp sụp đổ
57
Chương 58: Cát bụi trở về với cát bụt, đất lại quay về với đất
58
Chương 59: Nguyện làm uyên ương không muốn làm tiên
59
Chương 60: Hái mật đào uống rượu ngon
60
Chương 61: Một khi quên ước hẹn, quên tận ngàn năm
61
Chương 62: Bình dấm chua lật người
62
Chương 63: Lời tâm tình ăn đứt lòng dạ sắt đá
63
Chương 64: Một chày gỗ quên sạch mọi chuyện
64
Chương 65: Mơ màng chạm môi
65
Chương 66: Bàn tay xinh đẹp dạy chuyện lạc thú
66
Chương 67: Hai bên đánh nhau vì ghen tức
67
Chương 68: Đoàn viên tốt đẹp tìm về nguồn cội