Chương 22: Sâu sừng bạc

Đây không phải lần đầu tới Lãnh Vụ cốc, nhưng không biết có phải do thần thức tiến bộ hay không, cấm chế trước đây chỉ cảm thấy uy áp, giờ như một quái thú lộ ra răng nanh, luồng uy áp tăng thêm gấp mấy lần khiến hắn có cảm giác nhìn không thấu. Tả Mạc vừa đi đường vừa kinh hãi, nhanh chóng xuyên qua sương khói dầy đặc.

Sơn cốc rộng mở thoáng đãng tràn ngập hương dược, Tả Mạc trong lòng vẫn còn sợ hãi khi nhìn thấy khe suối đang chạy chồm chảy vào hàn đầm. Tuy thuận lợi hoàn thành một hơi, cảm giác tử vong tựa như trước mắt, hắn tuyệt đối không muốn thử lại.

Vẫn thành thật làm một linh thực phu đi. Hắn nói với mình như vậy.

Đi tới trước cây Hỏa Long thảo, hắn lập tức kinh hãi, chỉ thấy Hỏa Long thảo suy yếu, phiến lá đỏ hồng lộ ra tử khí. Hắn lập tức gấp gáp, cây Hỏa Long thảo này liên quan tơi chuyện trúc cơ của sư huynh Vi Thắng, nếu có chút sai sót, chuyện sẽ thế nào? Trong thâm tâm hắn cực kỳ bội phục sư huynh Vi Thắng, chân thành hy vọng sư huynh Vi Thắng có thể trúc cơ thành công, hết sức chú tâm.

Hắn vội cúi người kiểm tra cây Hỏa Long thảo.

Mặt đất chung quanh còn ẩm ướt, hẳn là không thiếu nước, vậy là chuyện gì? Kiến thức của hắn đối với linh dược ít tới thương cảm, đừng nói là Hỏa Long thảo hạng ba. Hắn vắt óc suy nghĩ, cố gắng nhớ lại kinh nghiệm hai năm trồng linh cốc, tình huống khi nào giống như bệnh chứng của gốc Hỏa Long thảo này.

Chẳng lẽ có sâu sao?

Hắn không dám nghĩ tới, nhưng lập tức đặt tay lên Hỏa Long thảo, vì Canh Kim quyết không gây thương hại cho linh dược, không ngại thử một lần.

Tế sa màu ám kim từ ngón tay Tả Mạc chìm vào trong thân thể Hỏa Long thảo, thần thức của hắn cùng theo Canh Kim khí mang tiến vào trong thân Hỏa Long thảo.

Trong thân mỗi loại linh dược có một thế giới bất đồng, nội bộ linh cốc mênh mông xanh mượt, mà nội bộ Hỏa Long thảo lại rừng rực một màu đỏ.

Còn không kịp quan sát, một khí tức âm lãnh nhìn chằm chằm thần thức của hắn.

Tả Mạc ngược lại thấy bĩnh tĩnh, hắn sợ nhất là không biết chuyện gì xảy ra, giờ phát hiện vấn đề thì dễ làm.

Anh đây có Canh Kim khí mang, chuyên diệt trừ các loại sâu hại!

Một bầy sâu giáp xác màu bạc, chúng chậm rãi leo trèo trong thân thể Hỏa Long thảo.

Khí tức của chúng không cường đại, không bạo ngược hung tàn bằng những con nha trùng gặp lần đầu, Tả Mạc khẽ yên lòng. Trình độ Canh Kim quyết của hắn có hạn, nếu như có sâu lợi hại, hắn không chỉ hết cách mà còn có thể gặp nguy hiểm.

Thúc đẩy Canh Kim khí mang, lao tới bầy sâu giáp xác màu bạc.

Sâu giáp xác màu bạc tựa hồ không hoảng loạn, chúng nó tiếp tục cắn thân cây trước mặt.

Canh Kim khí mang như một đám mây kim sắc, nhanh chóng bao vây những con sâu giáp xác màu bạc. Tả Mạc an định, tin tưởng rất nhanh sẽ giải quyết chiến đấu. Canh Kim khí mang uy lực mạnh hơn lúc trước, đề thăng không nhỏ, hắn tràn đầy tin tưởng.

Một nén hương trôi qua, trán Tả Mạc bắt đầu xuất hiện mồ hôi.

Hắn gặp phiền toái.

Vô luận hắn thôi động Canh Kim khí mang thế nào chăng nữa, sâu giáp xác màu bạc vẫn thờ ơ như cũ! Hắn rõ ràng cảm ứng được Canh Kim khí mang không gây thương hại đến chúng, bị ngăn trở, không thể tiến lên. Những Canh Kim khí mang như đá mài sắc bén, thậm chí không cách nào lưu lại một vết cắt trên thân sâu giáp xác màu bạc.

Giáp xác thật cứng.

Hạng ba quả nhiên xứng là hạng ba, sâu hại thông gia cũng biến lợi hại, Tả Mạc muốn khóc mà không khóc nổi.

Canh Kim khí mang là thủ đoạn duy nhất hắn có để đối phó sâu hại, mà vị thứ hai biết Canh Kim quyết trong môn phái lại đang nằm trên giường bệnh.

Làm sao đây?

Mồ hôi trên trán chảy càng nhiều, hắn càng nôn nóng. Sư huynh Vi Thắng dựa vào nó mới trúc cơ được, đừng xảy ra chuyện ngoài ý muốn trên tay mình!

Tả Mạc bó tay, Bồ yêu đột nhiên xuất hiện: "Ha ha, ngay cả một con sâu sừng bạc nho nhỏ cũng không làm gì được, ngươi còn muốn làm linh thực phu?"

Tả Mạc hồ nghi nhìn Bồ yêu: "Ngươi có biện pháp?"

Không đợi Bồ yêu nói chuyện, hắn lại trợn mắt: "Ngươi có biện pháp ta cũng không hỏi ngươi."

Kinh nghiệm đau khổ trước đây nói cho hắn, ngàn vạn lần đừng mong chiếm lợi từ Bồ yêu, sẽ chết rất thảm. Nhưng trong lòng hắn không khỏi ngẫm nghĩ tên sâu sừng bạc, suy nghĩ, khi nào đi kiểm tra xem có tra ra sâu sừng bạc không.

Bồ yêu cũng không nổi cáu, miệng lại cong lên, con mắt đỏ như máu hơi nheo lại: "Hì hì, bộ dạng này của ngươi, thật khiến người khác mủi lòng thương! A, tên sư huynh kia cho ngươi ngọc giản, bên trong chả phải có kiếm quyết cơ bản sao? Ngươi có thể dùng kiếm quyết thúc động Canh Kim khí mang mà."

"Thế cũng được sao?" Tả Mạc sửng sốt.

"Ngươi thử cái biết liền." Bồ yêu ném lại một câu, lập tức biến mất không thấy.

Bồ yêu hôm nay rất khác lạ! Phi thường khác lạ!

Tuy thời gian tiếp xúc với Bồ yêu không dài, nhìn không thấu nông cạn của y, nhưng Tả Mạc hiểu rất rõ, tên này cũng chẳng phải loại thiện lương. Hôm nay đột nhiên phát thiện tâm, không bình thường, tuyệt không bình thường. Chẳng qua hắn có thể nghĩ tới, cũng chỉ có chút khác thường, về phần khác ở chỗ nào, hắn nghĩ hồi lâu cũng không ra.

Vấn đề này nhanh chóng bị ném qua một bên, chuyện trọng yếu trước mắt là làm sao giải quyết bầy sâu sừng bạc này. Lời của Bồ yêu, hắn cũng bán tín bán nghi.

Trong ngọc giản sư huynh Vi Thắng cho hắn cũng ghi chép kiếm quyết, đó đều là những kiếm quyết cơ bản nhất, không có chỗ nào cao thâm, dù là người chưa tu luyện kiếm quyết như Tả Mạc cũng rất dễ xem hiểu.

Dùng kiếm quyết thôi động Canh Kim khí mang sao?

Hắn ngồi trên đất, lâm vào trầm tư.

Hồi lâu, hắn đột nhiên nhảy dựng lên, Canh Kim khí mang màu ám kim xuất hiện trên đầu ngón tay hắn. Canh Kim khí mang như đám cát vàng cấu thành, chậm rãi chuyển động, rất đẹp mắt. Canh Kim khí mang đột nhiên chạy chồm, thế tích kịch liệt co rút, chớp mắt, ngưng thành một tiểu kiếm màu ám kim nhỏ bằng hạt gạo.

Kỳ thực gọi nó là tiểu kiếm cũng là khen tặng nó, nó giống như hạt gạt màu vàng bị ép thành phiến mỏng.

Chẳng qua Tả Mạc không để ý tới điểm này, hắn chưa thấy qua mấy cái phi kiếm, sức tưởng tượng phương diện này thật là thiếu hụt.

Một chiêu một thức theo kiếm quyết trong ngọc giản vạch lên, hắn rất nhanh thể hội tới chỗ tốt do thần thức biến cường, hắn có thể dễ dàng thúc dục tiểu kiếm.

Qua lại vài chiêu, rất nhanh hắn luyện được khá thành thạo.

Lần nữa tiến vào trong thân Hỏa Long thảo, sâu sừng bạc vẫn y nguyên thờ ơ gặm Hỏa Long thảo. Tả Mạc không hô hào, trực tiếp một kiếm cắt qua.

Đinh!

Sâu sừng bạc đang thờ ơ bỗng run lên, giáp xác màu bạc tóe lửa.

Được rồi! Tả Mạc vui mừng.

Một kiếm tiếp một kiếm, theo kiếm quyết trong ngọc giản sư huynh Vi Thắng đưa, Tả Mạc không chút nhẹ tay.

Đinh đinh đinh đinh!

Vỏ giáp xác sâu sừng bạc cứng rắn vô cùng, tia lửa bắn tung tóe nhưng y nguyên không xuất hiện vết rạn. Nhưng đối với Tả Mạc, sâu sừng bạc là một bia ngắm không hoàn thủ, có kiên cố nữa, cũng chỉ là bia ngắm.

Tả Mạc đột nhiên nhập thần, kiếm quyết cứng nhắc, dần dần cũng trở nên thuận tay, uy lực Canh Kim tiểu kiếm cũng bắt đầu hiển hiện.

Đinh!

Thanh âm rất khác lạ, giáp xác sâu sừng bạc bị đánh ra một vết rạn!

Tả Mạc đã bắt đầu có vẻ mệt nhọc, thúc động Canh Kim tiểu kiếm so với bình thường dụng Canh Kim kiếm quyết hao phí nhiều linh lực hơn. Mà, yêu cầu với thần thức cũng cao hơn rất nhiều, nếu không phải thai tức luyện thần đột phá một hơi, thần thức của hắn căn bản không đủ để làm tới mức này.

Cuối cùng cũng công phá phòng tuyến của sâu sừng bạc. Tả Mạc hưng phấn, lại vùi đầu băm chém.

Đinh đinh đinh!

Sâu sừng bạc cuối cùng chịu không nổi, ầm một tiếng, bắn tung tóe.

Dám đấu với ta, đáng đời!

Tả Mạc khinh thường nhìn qua thi thể sâu sừng bạc. Chẳng qua, thần thức chấn động không ổn, hắn vội vàng rời khỏi Hỏa Long thảo. Thần thức cùng linh lực tiêu hao lớn, hắn vội vàng ngồi xuống tĩnh tọa, khôi phục linh lực.

Linh lực khôi phục rất nhanh, nhưng thần thức tiêu hao không có tu bổ. Muốn khôi phục thần thức, hắn chỉ có thể nghĩ tới một biên pháp là thai tức luyện thần.

Chẳng lẽ đây mới là mục đích chính của Bồ yêu?

Hắn không khỏi do dự. Hắn nhìn lại Hỏa Long thảo trước mặt, do dự khoảnh khắc, hắn vẫn quyết định, trước tiêu diệt sâu sừng bạc đã.

Đây là lần đầu sau khi đột phá một hơi hắn vận chuyển thai tức luyện thần. Cơ hồ hắn vừa ngồi yên, hít một hơi xuống bụng vận chuyển công pháp, cảm giác tê dại chưa từng có, từ sâu trong cốt tủy tràn ra, cả người phiêu phiêu muốn bay.

Tâm tĩnh thần minh, như có như không, hắn mới phát hiện, không biết từ lúc nào, hư không trong ý thức hải của hắn của hắn có thêm một ngôi sao. Ngôi sao không chói mắt, hơi ảm đạm, hỏa diễm trong ý thức hải bay múa đoạt đi ánh sáng của nó, bình thường hắn căn bản không chú ý tới.

Ảo ảnh sao?

Tả Mạc không khẳng định.

Thêm một ngôi sao, ý thức hải rơi vào biển lửa, dạng biến hóa này cũng không mang tới cho hắn nhiều cải biến.

Tỉnh lại từ nhập định, Tả Mạc thần thanh khí sảng, kiểm tra một phen, thần thức tựa hồ tăng cường một chút. Hắn vừa mừng vừa lo, thần thức tăng trưởng tự nhiên là tốt, nhưng bài học đột phá lần trước còn ngay trước mắt.

Diệt xong mấy con sâu sừng bạc này, tuyệt đối không thể luyện thêm.

Hắn thầm cảnh cáo mình như vậy. Cảm giác thoải mái cùng cực vừa rồi bất giác khiến hắn mê say, nhưng cũng khiến hắn càng cảnh giác. Cái gì thơm ngon không nhất định là canh cá, cũng có thể là độc dược. Sự khác thường của Bồ yêu khiến hắn cảm thấy khả năng là độc dược là rất lớn.

Dần dần Tả Mạc nắm giữ yếu quyết, hiệu suất tăng nhiều, kiếm quyết càng lúc càng sắc bén, trước không làm gì được sâu sừng bạc, giờ thành thục như 1 + 1 = 2, chém chết dưới kiếm!

Tả Mạc cảm thấy sướng khoái, bất quá hắn vẫn rất có lý trí, không luyện nhiều.

Sâu sừng bạc bị chém giết, Hỏa Long thảo lập tức hiện ra sinh cơ bừng bừng. Tả Mạc còn phát hiện một quy luật, chỉ cần đem thiên địch trong gốc cây giết chết, thi thể của thiên địch này sẽ thành phân bón tốt nhất.

Liên tiếp mấy ngày, hắn đều trông coi Hỏa Long thảo, sợ xuất hiện ngoài ý muốn.

Một ngày, hắn vẫn bình thường tới Lãnh Vụ cốc.

Uy, đây là cái gì?

Hắn nhìn tới thân Hỏa Long thảo, một quả nhỏ màu đỏ lớn như hạt gạo, quả nhỏ này trước màu xanh lục, giờ đã biến đỏ rực. Chỉ là bằng kiến thức ít tới thảm thương của hắn về linh dược, hắn rất khó phán đoán quả nhỏ này rốt cục là quả hay hạt giống.

Chẳng qua, không quản là quả hay là hạt giống, điều này đều cho thấy gốc Hỏa Long thảo này sinh trưởng tốt, đây là chuyện tốt. Điều hắn lo nhất là Hỏa Long thảo không hợp thổ nhưỡng, hoặc là xuống hạng, hắn không còn thể diện đi gặp sư huynh Vi Thắng.

Liên tục mấy ngày, hắn cẩn thận trông coi Hỏa Long thảo. Hỏa Long thảo là linh dược tính dương điển hình, thích hợp dùng Xích Viêm quyết, mỗi ngày Tả Mạc đều không quên thi triển cho nó mấy lần, phiến lá của nó ngày càng đỏ tươi, quả nhỏ lớn như hạt gạo kia cũng to như hạt đậu nành, màu sắc ngày càng thẫm đậm, hết thảy đều tốt, cho tới khi sư huynh Vi Thắng tìm tới cửa.

Chapter
1 Chương 1: Tiểu Vân Vũ quyết
2 Chương 2: Ngọc giản
3 Chương 3: Tiểu viện
4 Chương 4: Vô vọng
5 Chương 5: Lãnh Vụ cốc
6 Chương 6: Nguy cao
7 Chương 7: Chờ ngươi
8 Chương 8: Biến hoá
9 Chương 9: Luyện khí
10 Chương 10: Cỏ dại
11 Chương 11: Cương thi mê tiền
12 Chương 12: Thảo Mộc quyết
13 Chương 13: Đại công cáo thành
14 Chương 14: Quái bệnh
15 Chương 15: Tiểu yêu
16 Chương 16: Kiếm Ý
17 Chương 17: Bồ
18 Chương 18: tháng
19 Chương 19: Sư huynh Vi Thắng
20 Chương 20: Chấp niệm
21 Chương 21: Một hơi
22 Chương 22: Sâu sừng bạc
23 Chương 23: Dị tượng
24 Chương 24: Tìm phương pháp khác
25 Chương 25: Tứ sư cô
26 Chương 26: Cải dung mạt thức
27 Chương 27: Ngưỡng vọng trong hắc ám
28 Chương 28: Bậc cửa
29 Chương 29: Kiếm Ý
30 Chương 30: Bàn tính (tính toán)
31 Chương 31: Tuyển Chọn
32 Chương 32: Cự tuyệt
33 Chương 33: Mầm xuân ngọc bài
34 Chương 34: Nội môn đệ tử
35 Chương 35: Phát hiện
36 Chương 36: Tái ngộ
37 Chương 37: Hai kiếm!
38 Chương 38: Hành Phương viện
39 Chương 39: thử nghiệm luyện đan
40 Chương 40: Trợ giúp
41 Chương 41: Thần Thức
42 Chương 42: Đan thành
43 Chương 43: Nhất phẩm linh đan
44 Chương 44: Một viên tinh thạch dẫn phát thảm án
45 Chương 45: Giãy dụa
46 Chương 46: Trúc Cơ
47 Chương 47: Sư huynh Hứa Dật
48 Chương 48: Hắc tâm điển tịch thất
49 Chương 49: Đơn đặt hàng
50 Chương 50: Tìm kiếm phương pháp
51 Chương 51: Ra tay
52 Chương 52: Liều!
53 Chương 53: Đại Lực hoàn
54 Chương 54: Hỏa
55 Chương 55: Muốn phát tài sao?
56 Chương 56: Quyết tâm
57 Chương 57: Như hỏa
58 Chương 58: Sợ hãi
59 Chương 59: Trong nước luyện kiếm
60 Chương 60: Ngộ
61 Chương 61: Tính toán
62 Chương 62: Lâm Khiêm
63 Chương 63: Môn trung khảo hạch
64 Chương 64: Bắt Được Rồi
65 Chương 65: Ly thủy phần thiên
66 Chương 66: Tỉnh chuyển
67 Chương 67: Hỏi đáp
68 Chương 68: Khó được nhàn rỗi
69 Chương 69: Nước miếng của Tả Mạc
70 Chương 70: Âm châu
71 Chương 71: Thử nghiệm mới
72 Chương 72: Gặp khách
73 Chương 73: Cái khó ló cái không
74 Chương 74: Ác mộng
75 Chương 75: Sương khói
76 Chương 76: Kiếm trận luyện thể
77 Chương 77: Cục
78 Chương 78: Ra tay
79 Chương 79: Quyết định của Tả Mạc
80 Chương 80: Bia mộ biến hóa
81 Chương 81: Linh Anh phái
82 Chương 82: Người không hoành tài không phú!
83 Chương 83: Thủ đoạn bạo lực
84 Chương 84: Vì tinh thạch
85 Chương 85: Tìm đến tới cửa
86 Chương 86: Văn Phi
87 Chương 87: Cường chiêu đối cường chiêu
88 Chương 88: Lột da cương thi
89 Chương 89: Ngu yêu
90 Chương 90: Phản kích của Bồ yêu
91 Chương 91: Dung hợp kiếm ý
92 Chương 92: Thiên âm hỏa châu
93 Chương 93: Lửa Chung duẩn
94 Chương 94: Vì sao trong mắt ta thường chứa lệ
95 Chương 95: Biện pháp bị ép ra
96 Chương 96: Hàn quang
97 Chương 97: Kế của Lâm Viễn
98 Chương 98: Phẫn nộ cùng đau đớn của Tả Mạc
99 Chương 99: Phù binh
100 Chương 100: Thường Hoành máu tanh
101 Chương 101: Liều!
102 Chương 102: Xem không hiểu
103 Chương 103: Khải phát
104 Chương 104: Do dự
105 Chương 105: Ma văn yêu hạch
106 Chương 106: cuồng nhân gia công bán thành phẩm
107 Chương 107: Gặp lại sư huynh
108 Chương 108: Hai con đường
109 Chương 109: Mặc hạt sen
110 Chương 110: Tứ chuyển hỏa trận
111 Chương 111: Mỹ vị “bổ”
112 Chương 112: Âm sát
113 Chương 113: Trận bàn
114 Chương 114: Đấu kiếm hội
115 Chương 115: Ttái tham kiếm động
116 Chương 116: Âm thứ
117 Chương 117: Chuyện gì vậy
118 Chương 118: Giữa vui và buồn
119 Chương 119: Tình báo
120 Chương 120: Hấp dẫn không thể chối từ
121 Chương 121: Đổ ước
122 Chương 122: Áp chú (đặt cược)
123 Chương 123: Khai chiến
124 Chương 124: Phân ảnh cùng liệt hỏa
125 Chương 125: Tuyệt sát
126 Chương 126: gặng hỏi
127 Chương 127: Mọi người đều phiền não
128 Chương 128: Bách bảo phi các
129 Chương 129: Ngũ Sắc Tháp
130 Chương 130: Tái kiến Lâm Khiêm
131 Chương 131: Ngũ Sắc Tháp diệu dụng
132 Chương 132: CHữa Thương
133 Chương 133: Bùi Nguyên Nhiên không vui
134 Chương 134: lâm chiến
135 Chương 135: Tùng Đào các
136 Chương 136: Kiếm ý tâm chuyển
137 Chương 137: Đều có đối thủ
138 Chương 138: uất cùng sướng
139 Chương 139: Trận Phòng lưu
140 Chương 140: Ngã Ly
141 Chương 141: Tông Minh Nhạn đấu Tả Mạc
142 Chương 142: Thất Mai kiếm
143 Chương 143: Tin tức nặng ký
144 Chương 144: Tà môn
145 Chương 145: Nam Môn Dương! Thật nam nhân!
146 Chương 146: Bi phẫn của Tả Mạc
147 Chương 147: Trời sinh ta chiến
148 Chương 148: Phù binh
149 Chương 149: Hỏa
150 Chương 150: Mục tiêu mới
151 Chương 151: Ngộ
152 Chương 152: Tinh sa
153 Chương 153: Pháp bảo bản mệnh
154 Chương 154: Nguyệt minh băng âm
155 Chương 155: Va chạm!
156 Chương 156: Huynh đệ chung hoạn nạn
157 Chương 157: Bất ngờ
158 Chương 158: Bế quan
159 Chương 159: Thu hoạch
160 Chương 160: Liệt hỏa đan
161 Chương 161: Luyện chế kiếm phôi
162 Chương 162: Đầu cơ trục lợi
163 Chương 163: Không phải dạng này
164 Chương 164: Đại trận kiếm ý
165 Chương 165: Vô Không khuếch trương
166 Chương 166: Nơi này tuyệt vời
167 Chương 167: Vật thị nhân phí
168 Chương 168: Hoang Mộc đảo
169 Chương 169: Của trời cho
170 Chương 170: Nam Minh Tử
171 Chương 171: Vi không tiễn
172 Chương 172: Bồ yêu tỉnh lại
173 Chương 173: Dụ Dỗ
174 Chương 174: Kim Ô đại phù trận
175 Chương 175: Hỏa
176 Chương 176: Bạo lực!
177 Chương 177: Làm ăn
178 Chương 178: Hư thuận
179 Chương 179: Bia Mộ
180 Chương 180: Đại thiên diệp thủ
181 Chương 181: Khách quen
182 Chương 182: Phát hiện!
183 Chương 183: Ô Phong tặc
184 Chương 184: Bọ ngựa hoàng tước
185 Chương 185: Kim Ô Hỏa chi uy!
Chapter

Updated 185 Episodes

1
Chương 1: Tiểu Vân Vũ quyết
2
Chương 2: Ngọc giản
3
Chương 3: Tiểu viện
4
Chương 4: Vô vọng
5
Chương 5: Lãnh Vụ cốc
6
Chương 6: Nguy cao
7
Chương 7: Chờ ngươi
8
Chương 8: Biến hoá
9
Chương 9: Luyện khí
10
Chương 10: Cỏ dại
11
Chương 11: Cương thi mê tiền
12
Chương 12: Thảo Mộc quyết
13
Chương 13: Đại công cáo thành
14
Chương 14: Quái bệnh
15
Chương 15: Tiểu yêu
16
Chương 16: Kiếm Ý
17
Chương 17: Bồ
18
Chương 18: tháng
19
Chương 19: Sư huynh Vi Thắng
20
Chương 20: Chấp niệm
21
Chương 21: Một hơi
22
Chương 22: Sâu sừng bạc
23
Chương 23: Dị tượng
24
Chương 24: Tìm phương pháp khác
25
Chương 25: Tứ sư cô
26
Chương 26: Cải dung mạt thức
27
Chương 27: Ngưỡng vọng trong hắc ám
28
Chương 28: Bậc cửa
29
Chương 29: Kiếm Ý
30
Chương 30: Bàn tính (tính toán)
31
Chương 31: Tuyển Chọn
32
Chương 32: Cự tuyệt
33
Chương 33: Mầm xuân ngọc bài
34
Chương 34: Nội môn đệ tử
35
Chương 35: Phát hiện
36
Chương 36: Tái ngộ
37
Chương 37: Hai kiếm!
38
Chương 38: Hành Phương viện
39
Chương 39: thử nghiệm luyện đan
40
Chương 40: Trợ giúp
41
Chương 41: Thần Thức
42
Chương 42: Đan thành
43
Chương 43: Nhất phẩm linh đan
44
Chương 44: Một viên tinh thạch dẫn phát thảm án
45
Chương 45: Giãy dụa
46
Chương 46: Trúc Cơ
47
Chương 47: Sư huynh Hứa Dật
48
Chương 48: Hắc tâm điển tịch thất
49
Chương 49: Đơn đặt hàng
50
Chương 50: Tìm kiếm phương pháp
51
Chương 51: Ra tay
52
Chương 52: Liều!
53
Chương 53: Đại Lực hoàn
54
Chương 54: Hỏa
55
Chương 55: Muốn phát tài sao?
56
Chương 56: Quyết tâm
57
Chương 57: Như hỏa
58
Chương 58: Sợ hãi
59
Chương 59: Trong nước luyện kiếm
60
Chương 60: Ngộ
61
Chương 61: Tính toán
62
Chương 62: Lâm Khiêm
63
Chương 63: Môn trung khảo hạch
64
Chương 64: Bắt Được Rồi
65
Chương 65: Ly thủy phần thiên
66
Chương 66: Tỉnh chuyển
67
Chương 67: Hỏi đáp
68
Chương 68: Khó được nhàn rỗi
69
Chương 69: Nước miếng của Tả Mạc
70
Chương 70: Âm châu
71
Chương 71: Thử nghiệm mới
72
Chương 72: Gặp khách
73
Chương 73: Cái khó ló cái không
74
Chương 74: Ác mộng
75
Chương 75: Sương khói
76
Chương 76: Kiếm trận luyện thể
77
Chương 77: Cục
78
Chương 78: Ra tay
79
Chương 79: Quyết định của Tả Mạc
80
Chương 80: Bia mộ biến hóa
81
Chương 81: Linh Anh phái
82
Chương 82: Người không hoành tài không phú!
83
Chương 83: Thủ đoạn bạo lực
84
Chương 84: Vì tinh thạch
85
Chương 85: Tìm đến tới cửa
86
Chương 86: Văn Phi
87
Chương 87: Cường chiêu đối cường chiêu
88
Chương 88: Lột da cương thi
89
Chương 89: Ngu yêu
90
Chương 90: Phản kích của Bồ yêu
91
Chương 91: Dung hợp kiếm ý
92
Chương 92: Thiên âm hỏa châu
93
Chương 93: Lửa Chung duẩn
94
Chương 94: Vì sao trong mắt ta thường chứa lệ
95
Chương 95: Biện pháp bị ép ra
96
Chương 96: Hàn quang
97
Chương 97: Kế của Lâm Viễn
98
Chương 98: Phẫn nộ cùng đau đớn của Tả Mạc
99
Chương 99: Phù binh
100
Chương 100: Thường Hoành máu tanh
101
Chương 101: Liều!
102
Chương 102: Xem không hiểu
103
Chương 103: Khải phát
104
Chương 104: Do dự
105
Chương 105: Ma văn yêu hạch
106
Chương 106: cuồng nhân gia công bán thành phẩm
107
Chương 107: Gặp lại sư huynh
108
Chương 108: Hai con đường
109
Chương 109: Mặc hạt sen
110
Chương 110: Tứ chuyển hỏa trận
111
Chương 111: Mỹ vị “bổ”
112
Chương 112: Âm sát
113
Chương 113: Trận bàn
114
Chương 114: Đấu kiếm hội
115
Chương 115: Ttái tham kiếm động
116
Chương 116: Âm thứ
117
Chương 117: Chuyện gì vậy
118
Chương 118: Giữa vui và buồn
119
Chương 119: Tình báo
120
Chương 120: Hấp dẫn không thể chối từ
121
Chương 121: Đổ ước
122
Chương 122: Áp chú (đặt cược)
123
Chương 123: Khai chiến
124
Chương 124: Phân ảnh cùng liệt hỏa
125
Chương 125: Tuyệt sát
126
Chương 126: gặng hỏi
127
Chương 127: Mọi người đều phiền não
128
Chương 128: Bách bảo phi các
129
Chương 129: Ngũ Sắc Tháp
130
Chương 130: Tái kiến Lâm Khiêm
131
Chương 131: Ngũ Sắc Tháp diệu dụng
132
Chương 132: CHữa Thương
133
Chương 133: Bùi Nguyên Nhiên không vui
134
Chương 134: lâm chiến
135
Chương 135: Tùng Đào các
136
Chương 136: Kiếm ý tâm chuyển
137
Chương 137: Đều có đối thủ
138
Chương 138: uất cùng sướng
139
Chương 139: Trận Phòng lưu
140
Chương 140: Ngã Ly
141
Chương 141: Tông Minh Nhạn đấu Tả Mạc
142
Chương 142: Thất Mai kiếm
143
Chương 143: Tin tức nặng ký
144
Chương 144: Tà môn
145
Chương 145: Nam Môn Dương! Thật nam nhân!
146
Chương 146: Bi phẫn của Tả Mạc
147
Chương 147: Trời sinh ta chiến
148
Chương 148: Phù binh
149
Chương 149: Hỏa
150
Chương 150: Mục tiêu mới
151
Chương 151: Ngộ
152
Chương 152: Tinh sa
153
Chương 153: Pháp bảo bản mệnh
154
Chương 154: Nguyệt minh băng âm
155
Chương 155: Va chạm!
156
Chương 156: Huynh đệ chung hoạn nạn
157
Chương 157: Bất ngờ
158
Chương 158: Bế quan
159
Chương 159: Thu hoạch
160
Chương 160: Liệt hỏa đan
161
Chương 161: Luyện chế kiếm phôi
162
Chương 162: Đầu cơ trục lợi
163
Chương 163: Không phải dạng này
164
Chương 164: Đại trận kiếm ý
165
Chương 165: Vô Không khuếch trương
166
Chương 166: Nơi này tuyệt vời
167
Chương 167: Vật thị nhân phí
168
Chương 168: Hoang Mộc đảo
169
Chương 169: Của trời cho
170
Chương 170: Nam Minh Tử
171
Chương 171: Vi không tiễn
172
Chương 172: Bồ yêu tỉnh lại
173
Chương 173: Dụ Dỗ
174
Chương 174: Kim Ô đại phù trận
175
Chương 175: Hỏa
176
Chương 176: Bạo lực!
177
Chương 177: Làm ăn
178
Chương 178: Hư thuận
179
Chương 179: Bia Mộ
180
Chương 180: Đại thiên diệp thủ
181
Chương 181: Khách quen
182
Chương 182: Phát hiện!
183
Chương 183: Ô Phong tặc
184
Chương 184: Bọ ngựa hoàng tước
185
Chương 185: Kim Ô Hỏa chi uy!