Chương 228: Ký ức cũ đã gieo sâu

Tại trấn Chu Dương, quả nhiên Lữ Liệt Thạch phát hiện được dấu vết đó, nhưng vị trí lại là một hầm trú ẩn. Lúc Lữ Liệt Thạch tìm thấy nơi này, Bạch Hà cũng vừa chạy tới, Lữ Lương Bạc chống trượng đứng bên ngoài.

Lữ Liệt Thạch kiểm tra cái hầm cả nửa ngày, bên trong chỉ có một người phụ nữ điên còn rất lớn tuổi. Có lúc lớn giọng chửi mắng, có lúc lại run bần bật nấp thật sâu.

Lữ Liệt Thạch cho người đi hỏi chuyện, biết tên người phụ này là Hoàng Tiểu Liên. Đa số người ở đây đã quên dần chuyện xưa liên quan đến người này, giờ có cố gắng nhớ lại thì cũng chỉ là vài chuyện vụn vặt lúc trà dư tửu hậu, có một đề tài tương đối thú vị mà thôi.

Lữ Liệt Thạch nhìn về phía Bạch Hà, hai người đều rất rõ, một Huyền thuật sư thật sự cao tay lập kết giới, thường cũng sẽ thiết lập chìa khóa. Muốn phá được kết giới này thì chỉ có cách tìm bằng được chìa khóa mà thôi.

Lữ Liệt Thạch nhanh chóng tìm người đóng vai Hoàng Tiểu Liên, kéo người trong thôn đến để dựng lại tình cảnh lúc trước.

Lúc này trấn Chu Dương đã phát triển hơn nhiều, người cũng nhiều hơn. Lữ Liệt Thạch quét dọn sạch sẽ khối đá lớn bên cạnh hầm, sau đó đưa người đóng giả Hoàng Tiểu Liên đứng lên trên.

Người dân tụ tập xung quanh ngày càng nhiều, ai nấy vừa cười vừa chỉ trỏ bàn luận.

"Vì sao? Vì sao các người lại đặt điều như thế?" Cô gái "Hoàng Tiểu Liên" đứng trên đá cao, nước mắt dài ngắn khóc lóc kêu than, đáp lại chỉ là tiếng cười rộ lên. Bỗng nhiên bầu trời trấn Chu Dương vốn đang nắng ấm áp lại tối sầm đi.

Tất cả dân chúng xung quang lâm vào hoảng sợ, Lữ Liệt Thạch sai người đốt đuốc lên chiếu sáng. Có người lập tức chia nhau nhặt cành khô dồn lại đốt lửa. Cuối cùng không gian dần sáng hơn, hiện rõ cảnh vật chung quanh, hầm trú ẩn, ruộng bắp, quốc lộ. Những người lớn tuổi trong đám dân lẩm bẩm nói: "Đây chẳng phải là khung cảnh trấn Chu Dương năm đó sao?"

Lữ Liệt Thạch hưng phấn ôm lấy vai Bạch Hà: "Lão Bạch, tìm được cô ta rồi!"

Trấn nhỏ rộng tầm 50 kilomet vuông lúc này lặng ngắt như tờ. Lữ Liệt Thạch lập tức chạy về nhà cũ của Tần Thái, nhưng bên trong trống rỗng. Không chỉ nơi này, toàn bộ trấn Chu Dương đều trống không.

Cô ấy tái hiện lại trấn Chu Dương năm đó rất hoàn hảo, nhưng không tồn tại người nào. Giống như tòa thành chết.

Đám người Lữ Liệt Thạch bị vây trong kết giới tròn ba ngày, toàn bộ các Huyền thuật sư của Trật Tự tụ lại đây nhưng không phá được. Đến mức khát nước chỉ có thể uống nước sông, điều đáng sợ là không có thức ăn, chẳng mấy chốc bọn họ sẽ chết đói ở nơi này.

Hơi thở tử vong dần bao trùm không gian, hầu như đã thử hết tất cả biện pháp, vừa đấm vừa xoa nhưng không có hiệu quả. Bạch Hà dùng dị mắt kiểm tra cẩn thận nguyên lý hình thành kết giới. Dù sao cũng là đệ tử của anh, cho dù dùng phương thức của Giang Vỹ Trúc thì vẫn không mất đi được nét riêng.

Anh nhanh chóng tìm được mắt trận, nhưng lại phát hiện: "Lão Lữ, chúng ta tìm sai chìa khóa rồi."

Lữ Liệt Thạch không thể tin được: "Sao có thể sai được?"

Bạch Hà chui vào hầm trú ẩn tìm kiếm, phát hiện Hoàng Tiểu Liên đang nấp bên trong. Toàn bộ trấn Chu Dương không còn một ai, chỉ có một người phụ nữ này. Mọi người im lặng, đây rốt cuộc là có ý gì?

Bạch Hà đỡ Tiểu Liên ra ngoài, dặn dò Lữ Liệt Thạch: " Lập tức sẽ biết ý nghĩa là gì."

Anh niệm pháp chú, cùng lúc đó không gian dần biến dạng rồi hình thành vết rách. Ánh đêm như mực nhạt dần, trở lại màu xanh thẳm. Bỗng, phía trước thay đổi cảnh vật.

"Tôi vẫn còn là xử nữ, tôi không hề dụ dỗ đàn ông của mấy người! Cha dượng tôi cũng chưa từng làm gì cầm thú, vì sao các người lại đặt điều xằng bậy đến mức đó?! Vì sao lại nói như vậy hả?!"

Đứng trên mặt đá cao cả mét là cô gái tên Hoàng Tiểu Liên 25 tuổi. Khi ấy cô mặc áo sơ mi in nền hoa nhỏ, quần dài kaki, tóc dài thắt bím rủ đến tận eo. Làn da trắng nõn không giống các cô gái nông thôn, dáng người cao gầy, eo lại nhỏ.

Cô ấy cởi từng thứ trên người xuống, xung quang tất cả đều là người trong thôn đến hóng chuyện, có người chăm chú nhìn, có người mắng, có người lại cười cợt, có người nghị luận liên tục. Gương mặt Tiểu Liên như khóc, lại như cười: "Tôi cho mấy người xem, cho mấy người xem..."

Ánh mặt trời chói gắt trên đầu, Bạch Hà bỗng tiến lên vài bước, Lữ Liệt Thạch ở bên cạnh lập tắc ngăn lại: "Lão Bạch, chúng ta không rõ thuộc tính của không gian này, nói không chừng cảnh này không dễ can thiệp đâu."

Bạch Hà khẽ lắc đầu, anh nhảy lên mặt đá cao, ngăn cản Hoàng Tiểu Liên tiếp tục cởi đ/ồ, sau đó lấy áo khoác của mình choàng lên người cô.

Xung quang im lặng.

Nếu năm đó, cũng có một người như vậy, chỉ cần làm một hành động đơn giản thì sau đó cũng sẽ không có người đàn bà điên kia. Cô ấy còn trẻ tuổi lại xinh đẹp như thế, đáng giá có được tình yêu trong sáng nhất với chàng trai anh tuấn nhất thôn.

"Thật xin lỗi." anh nhẹ nhàng vuốt tóc Hoàng Tiểu Liên, như đang dỗ dành một đứa trẻ "Tôi cố hết sức muốn cho cô bé đó thấy tất cả chân thiện mỹ trên đời, lại không hề biết trước đó, Thiên Đạo đã cho cô thấy tình cảnh tàn nhẫn nhất. Thật xin lỗi..."

Hoàng Tiểu Liên đang nép vào ngực anh bỗng biến mất như tan vào không khí, trước mắt nhóm Bạch Hà tối sầm lại, sau đó xuất hiện trong tầm mắt là ngã tư đường, người xe qua lại nườm nợp.

"Có chuyện gì thế này? Là pháp trận truyền tống sao?" Lữ Liệt Thạch thật muốn mắng đến mười đời tổ tông nhà Tần Thái, đúng là không hổ thầy nào trò nấy.

Bạch Hà chỉ đứng ven đường, ai có thể ngờ được chuyện của Hoàng Tiểu Liên năm đó đã làm cô sợ đến vậy. Thiên Đạo tàn nhẫn đến mức trực tiếp chôn ký ức đẫm máu đó vào lòng cô. Đấy chính là kết cục của kẻ yếu, hoặc kia là kết cục phải chờ người khác thương hại rồi giải cứu khỏi địa ngục.

Thật ra cô ấy không hề kiên cường như mọi người vẫn nghĩ, cô ấy chỉ mãi chạy về phía trước mà thôi, chỉ vì sợ hãi thứ đang đuổi theo phía sau.

"Chìa khóa của pháp trận thứ hai là gì thế?" Lữ Liệt Thạch đã không còn nhiều kiên nhẫn, nhưng trước tình huống này thì không kiên cũng phải nhẫn. Bọn họ đứng cạnh ngã tư đường một lúc lâu, thấy bên cạnh có một sạp bán báo nhỏ, Bạch Hà đi vào mua chai nước khoáng. Lữ Liệt Thạch nhìn vào ông chú bán báo: "Anh không tìm cô ta nữa sao?"

Bạch Hà nói: "Tuy rằng cô ấy để lại manh mối cho chúng ta, nhưng đây là ngã tư đường, chứng tỏ hãy đường ai nấy đi. Cô ấy không muốn chúng ta đi tìm."

Lữ Liệt Thạch phẫn nộ: "Nếu đã muốn từ bỏ, thì đến lúc giảng dạy các Huyền thuật sư mới kia cứ tẩy não bọn họ chiến đấu với cái tên Thiên hành giả tạo, để bọn họ chịu chết. Hoặc là chúng ta dứt khoát đầu hàng Tôn Chủ, dù sao hắn cũng là chủ cũ, không quan tâm đến chính cái gì nghĩa nữa đúng không?" Nói xong, ông ta nhẹ giọng: "Lão Bạch, không phải chúng ta tìm cô ấy, là Thiên Đạo muốn tìm. Cho nên Thiên hành giả sẽ lại phá hoại, cho nên con gái anh sẽ sinh bệnh tật, cho nên chúng ta mới đến nơi này. Nếu cô ấy đã nợ Thiên Đạo lớn như vậy, chắc chắn sẽ không được bỏ qua đâu. Sớm muộn gì Tần Thái cũng phải xuất hiện, chúng ta chỉ đang chủ động giải quyết vấn đề mà thôi."

Dòng xe cuồn cuộn lướt qua, Bạch Hà nhắm mắt lại: "Chờ."

Đồng hồ điểm hai giờ chiều, một chiếc xe Jaguar màu đen đi ra từ bãi đỗ xe, cậu nhóc gác cổng khách sạn Ôn Hàng chạy nhanh đến lấy chìa khóa rồi chạy về giao cho một người phụ nữ mặc váy đen và không thấy rõ mặt. Nhưng từ sát khí tỏa ra có thể khẳng định đây là một Huyền thuật sư.

Lữ Liệt Thạch mua gói thuốc từ ông lão bán báo, hỏi: "Ông chủ, người đi xe kia là ai vậy?"

Người bán báo tỏ vẻ chuyện gì cũng biết: "Cô ấy mà anh không biết sao? Là Âm dương sư nổi tiếng nhất thành phố này đấy, nghe nói đuổi thần đánh quỷ rất mát tay. Vốn khách sạn Ôn Hàng này bị ám nặng lắm, bao nhiêu là khách đều thấy. Nghe nói chính cô ấy dọn dẹp hết. Hiện tại hầu như lúc nào cũng ở lại khách sạn này, quan lớn gì đó đều tìm đến đây gặp cô ấy đó."

Lữ Liệt Thạch không nén nổi vui mừng: "Thật sự giỏi vậy sao?"

Ông bán báo ra hiệu ngăn cản: "Đừng không tin, mấy thứ này không nói được đâu."

Lữ Liệt Thạch mời ông ta điếu thuốc: "Là chuyện từ hai năm trước sao?"

Ông lão nhận lấy, thêm vài phần khách khí: "Đúng rồi, là chuyện hai năm trước đấy. Hiện giờ lại yên bình như thế đây."

Lữ Liệt Thạch quay đầu lại nhìn Bạch Hà, Bạch Hà nhẹ nhàng gật đầu.

Chiếc xe Jaguar dần dần rời khỏi khu vực trước khách sạn, nhóm Lữ Liệt Thạch nhanh chóng lái xe đuổi theo. Xe đi được nửa đường thì Bạch Hà nhẹ nói: "Trở về thôi."

Lữ Liệt Thạch đang định hỏi, bỗng cảm nhận được không biết từ khi nào đã mất dấu hoàn toàn. Vốn bọn họ đã lên đường cao tốc, chỉ cần đi thẳng là đến thành phố kế bên. Huyền thuật sư chân chính có thể sử dụng một nhành cây hay cọng cỏ để bày trận thi pháp, không cần thứ gì quá cao siêu, chỉ cần một tia nắng mặt trời, đều có thể làm pháp khí. Kéo đổ kiến thức thông thường, không đứng mãi trong giới hạn, rốt cuộc cô ấy đã làm được sau rất nhiều năm.

Chapter
1 Chương 1-1: Dẫn chuyện
2 Chương 1-2: Bác sẽ chết đuối
3 Chương 2: Bạch Hà tiên sinh
4 Chương 3: Ufo
5 Chương 4: Ghi chép thú vị
6 Chương 5: Mộng mắt
7 Chương 6: Tần tiểu thư, tôi đi đây
8 Chương 7: Âm nhãn
9 Chương 8: Tiên tri
10 Chương 9: Tiên tri... Phải được gả cho Tôn chủ
11 Chương 10: Giữ được trinh tiết
12 Chương 11: Giấc mộng xuân đáng ngờ
13 Chương 12: Thực sự không cần phải hành đại lễ như thế
14 Chương 13: Ghen
15 Chương 14: Hôn
16 Chương 15: Yến Trọng Hoan
17 Chương 16: Sau bữa ăn
18 Chương 17: Tiên tri thật - Giả
19 Chương 18: Sư phụ
20 Chương 19: Sau này cứ đi theo anh
21 Chương 20: Bùa dầu
22 Chương 21: Thế mới là cuộc sống
23 Chương 22: Thận
24 Chương 23: Hạt giống của tà ác
25 Chương 24: Chẳng trách thành tích của cô không tốt
26 Chương 25: Sáng kiến mới
27 Chương 26: Sáng kiến mới
28 Chương 27: Giới hạn
29 Chương 28: Như thế là thế nào?
30 Chương 29: Vì tương lai
31 Chương 30: Tranh giành chức tổ trưởng
32 Chương 31: Diệt sâu
33 Chương 32
34 Chương 33: Bạch Lộ đến đây
35 Chương 34: Nhân gian
36 Chương 35: Tôi muốn làm người tốt
37 Chương 36: Cách sử dụng kỳ lạ
38 Chương 37: Sa Ưng em nhớ anh
39 Chương 38: Ẩn tình
40 Chương 39
41 Chương 40
42 Chương 41
43 Chương 42
44 Chương 43
45 Chương 44
46 Chương 45
47 Chương 46
48 Chương 47
49 Chương 48
50 Chương 49
51 Chương 50
52 Chương 51
53 Chương 52
54 Chương 53
55 Chương 54
56 Chương 55
57 Chương 56
58 Chương 57
59 Chương 58
60 Chương 59
61 Chương 60
62 Chương 61
63 Chương 62
64 Chương 63: Ngày 17 tháng 4, A
65 Chương 64: Ngày 17 tháng 4, B
66 Chương 65: Ngày 18 tháng 4, A
67 Chương 66: Ngày 18 tháng 4, B
68 Chương 67: Ngày 19 tháng 4, A
69 Chương 68: Ngày 19 tháng 4, B
70 Chương 69: Ngày 20 tháng 4, A
71 Chương 70: Ngày 20 tháng 4, B
72 Chương 71: Ngày 20 tháng 4. C
73 Chương 72: Ngày 21 tháng 4, A
74 Chương 73: Ngày 21 tháng 4, B
75 Chương 74: Ngày 22 tháng 4. A
76 Chương 75: Ngày 23 tháng 4, A
77 Chương 76: Ngày 23 tháng 4, B
78 Chương 77: Ngày 24 tháng 4, A
79 Chương 78: Ngày 24 tháng 4, B
80 Chương 79: Ngày 25 tháng 4,A
81 Chương 80: Ngày 25 Tháng 4, B
82 Chương 81: Ngày 26 Tháng 4, A
83 Chương 82: Ngày 26 Tháng 4,A
84 Chương 83: Ngày 27 Tháng 4, A
85 Chương 84: Ngày 27 tháng 4, B
86 Chương 85: Ngày 28 tháng 4, A
87 Chương 86: Ngày 29 tháng 4, A
88 Chương 87: Ngày 29 tháng 4, B
89 Chương 88: Ngày 30 tháng 4, A
90 Chương 89: Ngày 01 tháng 5, A
91 Chương 90: Ngày 1 tháng 5, B
92 Chương 91: Ngày 2 tháng 5, A
93 Chương 92: Ngày 4 tháng 5, A
94 Chương 93: Ngày 04 tháng 5, B
95 Chương 94: Ngày 6 tháng 5, A
96 Chương 95: Ngày 06 tháng 5, B
97 Chương 96: Ngày 8 tháng 5, A
98 Chương 97: Ngày 09 tháng 05, A
99 Chương 98: Ngày 09 tháng 05, B
100 Chương 99: Ngày 10 tháng 05, A
101 Chương 100: Ngày 12 tháng 5, A
102 Chương 101: Ngày 13 tháng 5,A
103 Chương 102: Ngày 14 tháng 5, B
104 Chương 103: Ngày 14 tháng 5, B
105 Chương 104: Ngày 15 tháng 5, A
106 Chương 105: Ngày 16 tháng 5, A
107 Chương 106: Ngày 17 tháng 5, B
108 Chương 107: Ngày 19 tháng 5, A
109 Chương 108
110 Chương 109: Ngày 20 tháng 5, A
111 Chương 110: Ngày 21 tháng 5, A
112 Chương 111: Ngày 21 tháng 5, B
113 Chương 112: Ngày 22 tháng 5, B
114 Chương 113: Ngày 22 tháng 5, B
115 Chương 114: Ngày 23 tháng 5, A
116 Chương 115
117 Chương 116
118 Chương 117
119 Chương 118
120 Chương 119
121 Chương 120
122 Chương 121
123 Chương 122
124 Chương 123
125 Chương 124
126 Chương 125
127 Chương 126
128 Chương 127
129 Chương 128
130 Chương 129
131 Chương 130
132 Chương 131
133 Chương 132
134 Chương 133
135 Chương 134
136 Chương 135
137 Chương 136
138 Chương 137
139 Chương 138
140 Chương 139
141 Chương 140
142 Chương 141: Quỷ nghèo thiệt là khổ
143 Chương 142
144 Chương 143
145 Chương 144
146 Chương 145
147 Chương 146
148 Chương 147
149 Chương 148
150 Chương 149
151 Chương 150
152 Chương 151
153 Chương 152
154 Chương 153
155 Chương 154
156 Chương 155
157 Chương 156
158 Chương 157: Phỉ thúy dưa hấu
159 Chương 158
160 Chương 159
161 Chương 160
162 Chương 161
163 Chương 162
164 Chương 163
165 Chương 164
166 Chương 165
167 Chương 166
168 Chương 167
169 Chương 168
170 Chương 169
171 Chương 170: Đêm hôm trước
172 Chương 171: Vẫn luôn muốn dừng lại
173 Chương 172: Như đã trải qua một đời
174 Chương 173: Sao chúng ta lại yêu nhau
175 Chương 174: A A A A , tôi lại bị muộn rồi !!
176 Chương 175: Thời gian trôi như một bản nhạc
177 Chương 176: Sai càng thêm sai
178 Chương 177: Cuối cùng vẫn sai sao?
179 Chương 178: Đã chọn con đường này, thì đừng hối hận
180 Chương 179: Âm Thần Ngọc Nữ
181 Chương 180: Cuối cùng vẫn chỉ còn tôi ở cạnh
182 Chương 181: Ăn nói với sư phụ thế nào đây
183 Chương 182: Dũng cảm là gì?
184 Chương 183: Thành công của cô
185 Chương 184: Hạng người dối trá xảo quyệt
186 Chương 185: Thả ông ta ra ngoài
187 Chương 186: Ngày giỗ
188 Chương 187: Thay đổi
189 Chương 188: Người tính không bằng trời tính
190 Chương 189: Yêu đan
191 Chương 190: Em là cô gái đặc biệt nhất tôi từng gặp
192 Chương 191: Sự thật là gì?
193 Chương 192: Mẹ, chúng ta về nhà thôi
194 Chương 193: Rốt cuộc thì cô không làm được
195 Chương 194: Có gì khác biệt
196 Chương 195: Hại tôi bị hắn ta đánh
197 Chương 196: Gia đình hòa thuận vui vẻ
198 Chương 197: Người có dã tâm vốn khó khống chế
199 Chương 198: Nhị phu nhân
200 Chương 199: Thần hình ta đã diệt, còn gì đâu
201 Chương 200: Sự nghi ngờ
202 Chương 201: Thiên Đạo đã mất
203 Chương 202: Vẫn mạnh khỏe, anh đừng mong nhớ
204 Chương 203: Sếp luôn luôn đúng
205 Chương 204: Mượn dao giết người
206 Chương 205: Tỉnh lại khi quên mất gió tuyết đêm qua
207 Chương 206: Có công mài sắt, có ngày nên kim
208 Chương 207: Màu xuân đầy ắp tình nhưng mỏng nghĩa
209 Chương 208: Chỉ còn một bước
210 Chương 209: Chôn vùi chân tướng
211 Chương 210: Tôn chủ xuất hiện
212 Chương 211: Bộ mặt thật của Nhân Gian
213 Chương 212: Tìm một thôn xóm nhỏ
214 Chương 213: Nhất niệm thành phật, nhất niệm thành ma
215 Chương 214: Ân trọng như núi
216 Chương 215: Được hay mất, từ từ sẽ rõ
217 Chương 216: Giang Vĩ Trúc
218 Chương 217: Chó nhà có tang
219 Chương 218: Bị dọa cho sợ mất mật
220 Chương 219: Một ngày là thầy, cả đời là thầy
221 Chương 220: Lo việc trong trước mới lo đến việc ngoài
222 Chương 221: Tôn chủ
223 Chương 222: Thiên thư
224 Chương 223: Cái chết của Giang Tử Hằng
225 Chương 224: Sau chia ly, cố nhân trở lại
226 Chương 225: Chỉ có ước mơ và nghĩa tình, là không bao giờ thay đổi
227 Chương 226: Cách duy nhất lúc này là tìm thấy cô ấy
228 Chương 227: Thứ vốn nợ đã lâu, nay trả lại cho người
229 Chương 228: Ký ức cũ đã gieo sâu
230 Chương 229: Kết thúc tất cả đi
Chapter

Updated 230 Episodes

1
Chương 1-1: Dẫn chuyện
2
Chương 1-2: Bác sẽ chết đuối
3
Chương 2: Bạch Hà tiên sinh
4
Chương 3: Ufo
5
Chương 4: Ghi chép thú vị
6
Chương 5: Mộng mắt
7
Chương 6: Tần tiểu thư, tôi đi đây
8
Chương 7: Âm nhãn
9
Chương 8: Tiên tri
10
Chương 9: Tiên tri... Phải được gả cho Tôn chủ
11
Chương 10: Giữ được trinh tiết
12
Chương 11: Giấc mộng xuân đáng ngờ
13
Chương 12: Thực sự không cần phải hành đại lễ như thế
14
Chương 13: Ghen
15
Chương 14: Hôn
16
Chương 15: Yến Trọng Hoan
17
Chương 16: Sau bữa ăn
18
Chương 17: Tiên tri thật - Giả
19
Chương 18: Sư phụ
20
Chương 19: Sau này cứ đi theo anh
21
Chương 20: Bùa dầu
22
Chương 21: Thế mới là cuộc sống
23
Chương 22: Thận
24
Chương 23: Hạt giống của tà ác
25
Chương 24: Chẳng trách thành tích của cô không tốt
26
Chương 25: Sáng kiến mới
27
Chương 26: Sáng kiến mới
28
Chương 27: Giới hạn
29
Chương 28: Như thế là thế nào?
30
Chương 29: Vì tương lai
31
Chương 30: Tranh giành chức tổ trưởng
32
Chương 31: Diệt sâu
33
Chương 32
34
Chương 33: Bạch Lộ đến đây
35
Chương 34: Nhân gian
36
Chương 35: Tôi muốn làm người tốt
37
Chương 36: Cách sử dụng kỳ lạ
38
Chương 37: Sa Ưng em nhớ anh
39
Chương 38: Ẩn tình
40
Chương 39
41
Chương 40
42
Chương 41
43
Chương 42
44
Chương 43
45
Chương 44
46
Chương 45
47
Chương 46
48
Chương 47
49
Chương 48
50
Chương 49
51
Chương 50
52
Chương 51
53
Chương 52
54
Chương 53
55
Chương 54
56
Chương 55
57
Chương 56
58
Chương 57
59
Chương 58
60
Chương 59
61
Chương 60
62
Chương 61
63
Chương 62
64
Chương 63: Ngày 17 tháng 4, A
65
Chương 64: Ngày 17 tháng 4, B
66
Chương 65: Ngày 18 tháng 4, A
67
Chương 66: Ngày 18 tháng 4, B
68
Chương 67: Ngày 19 tháng 4, A
69
Chương 68: Ngày 19 tháng 4, B
70
Chương 69: Ngày 20 tháng 4, A
71
Chương 70: Ngày 20 tháng 4, B
72
Chương 71: Ngày 20 tháng 4. C
73
Chương 72: Ngày 21 tháng 4, A
74
Chương 73: Ngày 21 tháng 4, B
75
Chương 74: Ngày 22 tháng 4. A
76
Chương 75: Ngày 23 tháng 4, A
77
Chương 76: Ngày 23 tháng 4, B
78
Chương 77: Ngày 24 tháng 4, A
79
Chương 78: Ngày 24 tháng 4, B
80
Chương 79: Ngày 25 tháng 4,A
81
Chương 80: Ngày 25 Tháng 4, B
82
Chương 81: Ngày 26 Tháng 4, A
83
Chương 82: Ngày 26 Tháng 4,A
84
Chương 83: Ngày 27 Tháng 4, A
85
Chương 84: Ngày 27 tháng 4, B
86
Chương 85: Ngày 28 tháng 4, A
87
Chương 86: Ngày 29 tháng 4, A
88
Chương 87: Ngày 29 tháng 4, B
89
Chương 88: Ngày 30 tháng 4, A
90
Chương 89: Ngày 01 tháng 5, A
91
Chương 90: Ngày 1 tháng 5, B
92
Chương 91: Ngày 2 tháng 5, A
93
Chương 92: Ngày 4 tháng 5, A
94
Chương 93: Ngày 04 tháng 5, B
95
Chương 94: Ngày 6 tháng 5, A
96
Chương 95: Ngày 06 tháng 5, B
97
Chương 96: Ngày 8 tháng 5, A
98
Chương 97: Ngày 09 tháng 05, A
99
Chương 98: Ngày 09 tháng 05, B
100
Chương 99: Ngày 10 tháng 05, A
101
Chương 100: Ngày 12 tháng 5, A
102
Chương 101: Ngày 13 tháng 5,A
103
Chương 102: Ngày 14 tháng 5, B
104
Chương 103: Ngày 14 tháng 5, B
105
Chương 104: Ngày 15 tháng 5, A
106
Chương 105: Ngày 16 tháng 5, A
107
Chương 106: Ngày 17 tháng 5, B
108
Chương 107: Ngày 19 tháng 5, A
109
Chương 108
110
Chương 109: Ngày 20 tháng 5, A
111
Chương 110: Ngày 21 tháng 5, A
112
Chương 111: Ngày 21 tháng 5, B
113
Chương 112: Ngày 22 tháng 5, B
114
Chương 113: Ngày 22 tháng 5, B
115
Chương 114: Ngày 23 tháng 5, A
116
Chương 115
117
Chương 116
118
Chương 117
119
Chương 118
120
Chương 119
121
Chương 120
122
Chương 121
123
Chương 122
124
Chương 123
125
Chương 124
126
Chương 125
127
Chương 126
128
Chương 127
129
Chương 128
130
Chương 129
131
Chương 130
132
Chương 131
133
Chương 132
134
Chương 133
135
Chương 134
136
Chương 135
137
Chương 136
138
Chương 137
139
Chương 138
140
Chương 139
141
Chương 140
142
Chương 141: Quỷ nghèo thiệt là khổ
143
Chương 142
144
Chương 143
145
Chương 144
146
Chương 145
147
Chương 146
148
Chương 147
149
Chương 148
150
Chương 149
151
Chương 150
152
Chương 151
153
Chương 152
154
Chương 153
155
Chương 154
156
Chương 155
157
Chương 156
158
Chương 157: Phỉ thúy dưa hấu
159
Chương 158
160
Chương 159
161
Chương 160
162
Chương 161
163
Chương 162
164
Chương 163
165
Chương 164
166
Chương 165
167
Chương 166
168
Chương 167
169
Chương 168
170
Chương 169
171
Chương 170: Đêm hôm trước
172
Chương 171: Vẫn luôn muốn dừng lại
173
Chương 172: Như đã trải qua một đời
174
Chương 173: Sao chúng ta lại yêu nhau
175
Chương 174: A A A A , tôi lại bị muộn rồi !!
176
Chương 175: Thời gian trôi như một bản nhạc
177
Chương 176: Sai càng thêm sai
178
Chương 177: Cuối cùng vẫn sai sao?
179
Chương 178: Đã chọn con đường này, thì đừng hối hận
180
Chương 179: Âm Thần Ngọc Nữ
181
Chương 180: Cuối cùng vẫn chỉ còn tôi ở cạnh
182
Chương 181: Ăn nói với sư phụ thế nào đây
183
Chương 182: Dũng cảm là gì?
184
Chương 183: Thành công của cô
185
Chương 184: Hạng người dối trá xảo quyệt
186
Chương 185: Thả ông ta ra ngoài
187
Chương 186: Ngày giỗ
188
Chương 187: Thay đổi
189
Chương 188: Người tính không bằng trời tính
190
Chương 189: Yêu đan
191
Chương 190: Em là cô gái đặc biệt nhất tôi từng gặp
192
Chương 191: Sự thật là gì?
193
Chương 192: Mẹ, chúng ta về nhà thôi
194
Chương 193: Rốt cuộc thì cô không làm được
195
Chương 194: Có gì khác biệt
196
Chương 195: Hại tôi bị hắn ta đánh
197
Chương 196: Gia đình hòa thuận vui vẻ
198
Chương 197: Người có dã tâm vốn khó khống chế
199
Chương 198: Nhị phu nhân
200
Chương 199: Thần hình ta đã diệt, còn gì đâu
201
Chương 200: Sự nghi ngờ
202
Chương 201: Thiên Đạo đã mất
203
Chương 202: Vẫn mạnh khỏe, anh đừng mong nhớ
204
Chương 203: Sếp luôn luôn đúng
205
Chương 204: Mượn dao giết người
206
Chương 205: Tỉnh lại khi quên mất gió tuyết đêm qua
207
Chương 206: Có công mài sắt, có ngày nên kim
208
Chương 207: Màu xuân đầy ắp tình nhưng mỏng nghĩa
209
Chương 208: Chỉ còn một bước
210
Chương 209: Chôn vùi chân tướng
211
Chương 210: Tôn chủ xuất hiện
212
Chương 211: Bộ mặt thật của Nhân Gian
213
Chương 212: Tìm một thôn xóm nhỏ
214
Chương 213: Nhất niệm thành phật, nhất niệm thành ma
215
Chương 214: Ân trọng như núi
216
Chương 215: Được hay mất, từ từ sẽ rõ
217
Chương 216: Giang Vĩ Trúc
218
Chương 217: Chó nhà có tang
219
Chương 218: Bị dọa cho sợ mất mật
220
Chương 219: Một ngày là thầy, cả đời là thầy
221
Chương 220: Lo việc trong trước mới lo đến việc ngoài
222
Chương 221: Tôn chủ
223
Chương 222: Thiên thư
224
Chương 223: Cái chết của Giang Tử Hằng
225
Chương 224: Sau chia ly, cố nhân trở lại
226
Chương 225: Chỉ có ước mơ và nghĩa tình, là không bao giờ thay đổi
227
Chương 226: Cách duy nhất lúc này là tìm thấy cô ấy
228
Chương 227: Thứ vốn nợ đã lâu, nay trả lại cho người
229
Chương 228: Ký ức cũ đã gieo sâu
230
Chương 229: Kết thúc tất cả đi