Chương 25: 25: Cướp Người

Hãn Mục Khiêm thấy Nhị đã rời khỏi Quân Mộ Ngọc thì ý cười càng tươi thêm vài phần.

Không ngờ đến trời cũng giúp hắn, bây giờ bên cạnh Quân Mộ Ngọc chẳng còn ai, chỉ cần một phát liền có thể dễ dàng bắt được y không chút trở ngại.
Hãn Mục Khiêm nhún nhẹ chân một cái phóng thẳng lên tường thành, hắn vì không muốn khiến y hoảng sợ nên đã lựa nơi xa một chút, nhân lúc Quân Mộ Ngọc không chú ý mà lẻn ra sau lưng y, từ từ tiếp cận.
Quân Mộ Ngọc lúc này chỉ lo quan sát trận chiến, thật sự không hề hay biết sau lưng đã xuất hiện một kẻ lạ mặt.
"Huyền Du, ngươi đâu rồi?", nhìn Trương Mưu cùng Mục Bảo chật vật chiến đấu, Quân Mộ Ngọc cảm thấy cực kì lo lắng, liền bất giác lẩm bẩm gọi tên Huyền Du.

"Hắn sẽ không tới đâu!"
Hãn Mục Khiêm vòng tay ôm chặt lấy Quân Mộ Ngọc từ phía sau.

Bàn tay to lớn gắt gao ôm lấy y.
Quân Mộ Ngọc giật mình xoay mặt lại muốn xem là ai, vừa nhìn liền bắt gặp ngay đôi mắt sắc lạnh của tên sát thủ hôm đó ở khoảng cách rất gần.
"Mau buông ta ra!", Quân Mộ Ngọc giãy giụa muốn thoát khỏi vòng tay của Hãn Mục Khiêm nhưng sức lực y quá yếu, không thể tránh thoát được.
Hãn Mục Khiêm khẽ siết chặt vòng tay, ánh mắt say mê nhìn lấy y: "Yên nào, chúng ta lâu quá mới gặp nhau, cho ta ôm ngươi một lát!"
Quân Mộ Ngọc nghe vậy liền nổi giận, cật lực muốn thoát khỏi hắn: "ta và ngươi không quen biết nhau, mau buông ta ra!"
Hãn Mục Khiêm cười cười, còn muốn nói gì đó nhưng lại cảm thấy sắc lạnh ở bụng, hắn liền vội buông y ra lùi về phía sau.
Quân Mộ Ngọc đưa tay vào lấy con dao đã được giấu trong tay áo, sau đó dùng hết sức đâm nó ra sau lưng, chỉ cần đâm trúng tên sát thủ một phát y liền chắc chắn có thể thoát.

Chỉ là, y dù nhanh cỡ nào cũng không thể bằng Hãn Mục Khiêm có học võ từ bé.

Hắn rất nhạy bén, thấy y không giãy nữa liền cảm thấy không đúng nên đã vội tránh ra trước đó.

Nhờ vậy liền có thể thoát chết trong gang tấc.
"Bình tĩnh nào a Ngọc, vũ khí nguy hiểm lắm, mau bỏ xuống đi!"
Hãn Mục Khiêm đối với hành động này của y không những không tức giận mà ý cười còn tươi thêm vài phần.
Thật sự y trừng mắt tức giận với hắn cũng khiến hắn vui hơn việc y yếu ớt nằm một chỗ như kiếp trước.

Nếu có bắt người, chí ít cũng phải bắt ngay lúc này, khi y vẫn còn khỏe mạnh mà trừng mắt mắng hắn.
"A Ngọc, nếu ngươi theo ta về Nam Man, ta sẽ cho quân rút đi, đồng thời sẽ không bao giờ kéo quân sang xâm lược Bắc Thụy nữa! ", Hãn Mục Khiêm mỉm cười nói, ánh mắt hắn từ đầu đến cuối vẫn đặt trên người y không rời nửa tấc.
Huyền Du cùng hơn một trăm quân của Bắc Thụy vừa đến nơi, thấy được tình cảnh hỗn loạn chật vật trước mắt liền không khỏi cảm thấy kinh ngạc cùng tức giận.

Huyền Du đưa tay ra hiệu cho tất cả xông vào tham chiến, chính mình thì lại tìm kiếm hình dáng của Quân Mộ Ngọc.
Hãn Mục Khiêm nhíu chặt mày nhìn Huyền Du, hắn đã đến rồi, gã cần phải nhanh tay bắt lấy y!
Hãn Mục Khiêm nghĩ là làm, thoắt cái đã xuất hiện trước mặt Quân Mộ Ngọc, lấy tay đánh bay con dao trên tay y, tay còn lại dễ dàng chế ngự Quân Mộ Ngọc trong lòng.
"Buông ra!", Quân Mộ Ngọc quát lên, kịch liệt giãy giụa muốn trốn khỏi gã.
Huyền Du rất nhanh liền bị tiếng quát này làm cho chú ý, hắn nâng mắt lên nhìn thì thấy Quân Mộ Ngọc đang bị một tên bịt mặt ôm lấy, còn y thì lại cật lực giãy giụa.
Huyền Du chẳng nghĩ ngợi gì nữa liền thúc ngựa chạy về tường thành, những ai cản đường hắn đều bị trường thương sắc nhọn một nhát chém chết.

Đến tường thành, Huyền Du liền đạp lên lưng ngựa mượn lực phóng lên trên.

"A Ngọc, nếu ngươi còn không ngoan ngoãn ta liền đánh ngất ngươi rồi mang đi!", Hãn Mục Khiêm tức giận, liền dùng lực siết chặt tay y, mặt khác dùng tay còn lại giật phăng mạng che mặt ra.

Dung nhan xinh đẹp tựa tranh họa liền nhanh chóng bại lộ trước mắt Hãn Mục Khiêm, gã dù tức giận nhưng ánh mắt vẫn không hề giấu diếm sự mê luyến đối với y.
"A đau, ngươi mau buông ra, có chết cũng không theo ngươi!", Quân Mộ Ngọc bị siết đau liền la lên, y tức giận trừng mắt nhìn lấy gã, thái độ không hề nhún nhường nửa bước.
"Ngươi...."
Hãn Mục Khiêm cứng người trước ánh mắt này của y, kiếp trước y chưa bao giờ nhìn gã bằng ánh mắt này.
"Y đã bảo đau ngươi không nghe sao?!"
Huyền Du bất ngờ xông ra, trường thương đen huyền hướng về phía Hãn Mục Khiêm đâm tới.

Hãn Mục Khiêm giật mình, vội đẩy Quân Mộ Ngọc ra, còn mình thì bật người về phía sau tránh đi.
Huyền Du liền lập tức thu trường thương lại, nhẹ nhàng đáp xuống chỗ hai người vừa đứng đưa tay đỡ lấy Quân Mộ Ngọc, ánh mắt hằng lên sát khí đáng sợ nhìn lấy Hãn Mục Khiêm.

"Ngươi có bị thương ở đâu không?", Huyền Du dịu dàng nhìn người trong lòng, lên tiếng hỏi.
Quân Mộ Ngọc nghe được giọng nói quen thuộc liền cảm thấy an tâm vạn phần, y lắc đầu: "ta không sao."
"Ngoan, ra sau đứng đi, tên này để ta giải quyết!", Huyền Du hôn nhẹ lên đỉnh đầu y, dịu dàng nói, ánh mắt lại khiêu khích nhìn Hãn Mục Khiêm.

Hãn Mục Khiêm cả kinh nhìn cảnh tượng trước mắt, rốt cuộc là có chuyện gì đây? Từ khi nào Huyền Du lại có những hành động thân mật đó với Quân Mộ Ngọc? Kiếp trước trước khi chết hắn ta cũng không hề dịu dàng nhìn lấy y một cái cơ mà?
Quân Mộ Ngọc gật đầu, ngoan ngoãn ra sau lưng Huyền Du đứng sang một bên.

Nét dịu dàng nhanh chóng rút mất, Huyền Du lạnh lẽo nhìn sang kẻ bịt mặt.

Ánh mắt ngạo mạn này cả đời Huyền Du cũng không bao giờ nhìn lầm, chắc chắn là Hãn Mục Khiêm!
"Không biết ta nên gọi ngươi là gì đây? Thái tử hay là Hãn Mục Khiêm?"
Hãn Mục Khiêm nhướn mày, không mấy bất ngờ vì sao Huyền Du lại nhận ra mình.
"Mặc kệ ngươi muốn gọi thế nào, ta chỉ muốn nói, hôm nay ta sẽ đem y đi!"
Vừa dứt lời Hãn Mục Khiêm liền cầm kiếm xông tới, Huyền Du cười lạnh, cũng nhanh chóng ra đòn đỡ lấy.
Cả hai cứ thế lao vào nhau, ai cũng đều ra những đòn trí mạng chỉ muốn đối phương nhanh chóng bị hạ gục.

Quân Mộ Ngọc đứng một bên nhìn mà hoa cả mắt, thật sự với người không học võ như y rất khó để bắt kịp hành động của hai người.

"Ta thật sự thắc mắc, ngươi yêu Quân Mộ Ngọc sao?", Hãn Mục Khiêm xoay người né mũi thương sắc nhọn của Huyền Du, lên tiếng chỉ đủ hai người nghe.
"Chuyện đó thì liên quan gì đến ngươi?", Huyền Du lạnh lùng đáp, hắn liên tục ra đòn chủ chốt về phía Hãn Mục Khiêm.

Hãn Mục Khiêm bật người ra sau tránh đi, sau đó nhanh chóng áp sát Huyền Du, "làm sao ta biết được, trong kí ức của ta, ngươi vốn là người bạc tình phụ y mà!"
Huyền Du nhíu mày, nghiêng người né mũi kiếm của Hãn Mục Khiêm, "trong kí ức của ngươi? Ngươi nghĩ ta quan tâm sao?"
"Ngươi làm ta thật sự bất ngờ đó Huyền Du, thật sự rất khác so với trí nhớ của ta!", Hãn Mục Khiêm khinh bỉ lên tiếng, giơ chân đạp vào bụng Huyền Du một cái.

Huyền Du lần này lại chẳng thế né đòn như trước do bận né mũi kiếm, liền cứ thế hứng trọn cái đạp đó của Hãn Mục Khiêm.

Hắn liền mất thăng bằng lùi về sau vài bước.
Quân Mộ Ngọc giật mình liền chạy lên đỡ lấy Huyền Du.

Hãn Mục Khiêm nhíu chặt mày, cảnh tượng trước mặt khiến gã cảm thấy cực kì gai mắt.
"Quân Mộ Ngọc, nếu hôm nay ngươi chịu theo ta, ta sẽ lập tức cho quân rút lui đồng thời sẽ không bao giờ kéo quân sang xâm lược Bắc Thụy!", Hãn Mục Khiêm kiên nhẫn lập lại lời nói một lần nữa.

__________________________________________.

Chapter
1 Chương 1: 1: Nếu Có Kiếp Sau Quyết Không Phụ Ngươi 1
2 Chương 2: 2: Nếu Có Kiếp Sau Quyết Không Phụ Ngươi 2
3 Chương 3: 3: Trọng Sinh
4 Chương 4: 4: Khác Lạ
5 Chương 5: 5: Tô Nguyệt
6 Chương 6: 6: Ngủ Chung
7 Chương 7: 7: Hận Ý
8 Chương 8: 8: Thăm Dò
9 Chương 9: 9: Ngắm Tuyết
10 Chương 10: 10: Ta Thích Ngươi!
11 Chương 11: 11: Đối Phó
12 Chương 12: 12: Lên Đường
13 Chương 13: 13: Quân Sư
14 Chương 14: 14: Bị Quát
15 Chương 15: 15: Lo Ngại
16 Chương 16: 16: Giải Quyết
17 Chương 17: 17: Chuẩn Bị
18 Chương 18: 18: Tập Kích
19 Chương 19: 19: Kẻ Thù
20 Chương 20: 20: Cảnh Cáo
21 Chương 21: 21: Không Nên Có Tư Tình
22 Chương 22: 22: Hiểu Lầm
23 Chương 23: 23: Quyết Chiến
24 Chương 24: 24: Dương Đông Kích Tây
25 Chương 25: 25: Cướp Người
26 Chương 26: 26: Uy Hiếp
27 Chương 27: 27: Bị Thương
28 Chương 28: 28: Chữa Thương
29 Chương 29: 29: Uống Thuốc
30 Chương 30: 30: Ngỏ Lời
31 Chương 31: 31: Quan Hệ Giữa Nhị Hoàng Tử Và Quân Sư Thật Tốt!
32 Chương 32: 32: Phiên Ngoại Thất Tịch
33 Chương 33: 33: Trở Về
34 Chương 34: 34: Bớt Được Một Người
35 Chương 35: 35: Gây Sự
36 Chương 36: 36: Không Thể Tin
37 Chương 37: 37: Phong Vương
38 Chương 38: 38: Cùng Hội Cùng Thuyền
39 Chương 39: 39: Dị Tộc
40 Chương 40: 40: Lễ Hội
41 Chương 41: 41: Nhầm!
42 Chương 42: 42: Trả Tiền Thuốc
43 Chương 43: 43: Cầu Nguyện
44 Chương 44: 44: Cô Độc
45 Chương 45: 45: Hồi Ức
46 Chương 46: 46: Ác Mộng
47 Chương 47: 47: Hàn Ý
48 Chương 48: 48: Sinh Thần
49 Chương 49: 49: Không Ngờ
50 Chương 50: 50: Sắc Phong
51 Chương 51: 51: Quân Ngọc Linh
52 Chương 52: 52: Tranh Chấp
53 Chương 53: 53: Bắt Đầu
54 Chương 54: 54: Bị Bắt
55 Chương 55: 55: Hả Hê
56 Chương 56: 56: Bất Ngờ
57 Chương 57: 57: Cầu Tình
58 Chương 58: 58: Bất An
59 Chương 59: 59: Hình Phạt
60 Chương 60: 60: Thay Y Lãnh Phạt
61 Chương 61: C61: Không thể ngờ
62 Chương 62: C62: Phát hiện
63 Chương 63: C63: Tỉnh lại
Chapter

Updated 63 Episodes

1
Chương 1: 1: Nếu Có Kiếp Sau Quyết Không Phụ Ngươi 1
2
Chương 2: 2: Nếu Có Kiếp Sau Quyết Không Phụ Ngươi 2
3
Chương 3: 3: Trọng Sinh
4
Chương 4: 4: Khác Lạ
5
Chương 5: 5: Tô Nguyệt
6
Chương 6: 6: Ngủ Chung
7
Chương 7: 7: Hận Ý
8
Chương 8: 8: Thăm Dò
9
Chương 9: 9: Ngắm Tuyết
10
Chương 10: 10: Ta Thích Ngươi!
11
Chương 11: 11: Đối Phó
12
Chương 12: 12: Lên Đường
13
Chương 13: 13: Quân Sư
14
Chương 14: 14: Bị Quát
15
Chương 15: 15: Lo Ngại
16
Chương 16: 16: Giải Quyết
17
Chương 17: 17: Chuẩn Bị
18
Chương 18: 18: Tập Kích
19
Chương 19: 19: Kẻ Thù
20
Chương 20: 20: Cảnh Cáo
21
Chương 21: 21: Không Nên Có Tư Tình
22
Chương 22: 22: Hiểu Lầm
23
Chương 23: 23: Quyết Chiến
24
Chương 24: 24: Dương Đông Kích Tây
25
Chương 25: 25: Cướp Người
26
Chương 26: 26: Uy Hiếp
27
Chương 27: 27: Bị Thương
28
Chương 28: 28: Chữa Thương
29
Chương 29: 29: Uống Thuốc
30
Chương 30: 30: Ngỏ Lời
31
Chương 31: 31: Quan Hệ Giữa Nhị Hoàng Tử Và Quân Sư Thật Tốt!
32
Chương 32: 32: Phiên Ngoại Thất Tịch
33
Chương 33: 33: Trở Về
34
Chương 34: 34: Bớt Được Một Người
35
Chương 35: 35: Gây Sự
36
Chương 36: 36: Không Thể Tin
37
Chương 37: 37: Phong Vương
38
Chương 38: 38: Cùng Hội Cùng Thuyền
39
Chương 39: 39: Dị Tộc
40
Chương 40: 40: Lễ Hội
41
Chương 41: 41: Nhầm!
42
Chương 42: 42: Trả Tiền Thuốc
43
Chương 43: 43: Cầu Nguyện
44
Chương 44: 44: Cô Độc
45
Chương 45: 45: Hồi Ức
46
Chương 46: 46: Ác Mộng
47
Chương 47: 47: Hàn Ý
48
Chương 48: 48: Sinh Thần
49
Chương 49: 49: Không Ngờ
50
Chương 50: 50: Sắc Phong
51
Chương 51: 51: Quân Ngọc Linh
52
Chương 52: 52: Tranh Chấp
53
Chương 53: 53: Bắt Đầu
54
Chương 54: 54: Bị Bắt
55
Chương 55: 55: Hả Hê
56
Chương 56: 56: Bất Ngờ
57
Chương 57: 57: Cầu Tình
58
Chương 58: 58: Bất An
59
Chương 59: 59: Hình Phạt
60
Chương 60: 60: Thay Y Lãnh Phạt
61
Chương 61: C61: Không thể ngờ
62
Chương 62: C62: Phát hiện
63
Chương 63: C63: Tỉnh lại