Chương 26: Một nỗi sợ hãi như sống ngay trong cốt tủy

Mùi hương nhạt mà nhẹ nhàng ấy trở thành một bàn tay ấm áp, cùng với động tác rít vào nhả ra như đang từ từ vỗ về sự bực bội và bất an của cô.

Dương Viễn làm việc rất gọn ghẽ, nhanh chóng, ngay hôm sau, các vị chuyên gia đã ngồi chuyên cơ khẩn trương có mặt tại bệnh viện trung tâm thành phố Thương Lăng. Đây đều là các chuyên gia tới từ các trung tâm điều trị uy tín tại các đô thị loại 1 như Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Châu, thậm chí còn có người là chuyên gia quốc tế.

Trong khoảng thời gian này, Thai Tử Tân cũng chuyển tình hình của Thai Quốc Cường sang Pháp, đồng thời tìm một số chuyên gia nước ngoài tiến hành hội chẩn từ xa.

Nhưng Tưởng Ly nói đại mà trúng.

Dù là chuyên gia Trung Quốc hay chuyên gia nước ngoài, sau khi xem xong tất cả báo cáo kiểm tra cũng như tình trạng lâm sàng của Thai Quốc Cường thì đều lần lượt lắc đầu, tỏ ý chưa bao giờ bắt gặp một hiện tượng như vậy.

Thứ gọi là “Phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí” chính là khi Thai Tử Tân đang sốt ruột như kiến bò chảo lửa, trên mạng bỗng nhiên bùng nổ tin tức Thai Quốc Cường đang ở tại khách sạn Skyline Thương Lăng đột ngột hôn mê bất tỉnh!

Tin tức ấy nhất thời như một quả ngư lôi chìm dưới mặt nước sâu, làm bùng nổ cả giới kinh doanh.

Vì trước đó, chuyện Thai Quốc Cường bị trúng tà liên tục được dìm xuống. Bên ngoài tuy có nghe đồn Skyline Thương Lăng có ma, nhưng những thông tin chi tiết bên trong thì không ai rõ ràng. Nên nguồn tin kia xuất hiện ngay lúc này đã khiến họ lật lại câu chuyện của Thai Quốc Cường từ đầu đến cuối, các tình tiết còn được đào bới sâu hơn showbiz, mức độ ầm ĩ nghĩ cũng đủ biết.

Tin tức bùng nổ quá đột ngột, khiến cả hai gia đình Thai, Lục đều không kịp trở tay. Khi họ bắt đầu đưa ra những biện pháp xử lý thì những đề tài xung quanh trên mạng xã hội đã lan tràn khắp nơi rồi.

Các tờ báo giấy có liên quan cũng tranh nhau đưa tin đăng bài, đưa ra vô vàn ý kiến.

Lời đồn trên mạng thì đủ hình đủ kiểu. Có người cho rằng đây là một cuộc chiến ngầm giữa hai nhà Thai Lục, ai bảo hai tập đoàn lớn đều đồng thời nhắm vào Thương Lăng chứ? Cũng có người cho rằng khách sạn Skyline Thương Lăng mắc vào một tà ma quá dữ, đến cả một pháp sư nổi tiếng đình đám như vậy mà cũng không giải quyết được. Thế là từ đây, các loại tin đồn về Thương Lăng lại tiếp tục được thêu dệt, bới móc lại một lần nữa. Còn có một nguồn ý kiến khác thì nghĩ: Gì mà trúng tà với không trúng tà, chỉ có “trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi”, và họ đều đang phân tích xem ai mới là “ngư ông” chiến thắng cuối cùng.

Sau khi tin tức bị đồn ra ngoài, cả hai gia đình Thai, Lục đều đồng thời chịu liên lụy, Hội đồng quản trị nhìn nhau bằng ánh mắt dè chừng, thị trường cổ phiếu cũng theo đó mà chao đảo. Thai Tử Tân ra lệnh cho phòng quan hệ ngoại giao phải ngăn chặn được chủ đề này. Nhưng rõ ràng là cô chưa hiểu lắm về thị trường mạng xã hội Trung Quốc, càng không ngờ rằng sức lan tỏa của các thông tin mạng lại nhanh và dữ dội đến như vậy, tin tức được chia đi theo nhiều đường và với một phạm vi rộng lớn. Vấn đề không những không được giải quyết, ngược lại càng trầm trọng hơn.

Không còn cách nào khác, cô phải gọi điện thoại cho Lục Đông Thâm, tuy trong lòng có cảm giác không vui nhưng ngữ khí vẫn khá mềm mỏng.

Thật ra cho dù cô không gọi điện thoại, Lục Đông Thâm cũng không hề rảnh. Sau khi nắm được tình hình, anh đã dời lại tất cả các việc quan trọng, ngay lập tức lệnh cho Cảnh Ninh khởi động các phương án khẩn cấp giải quyết khủng hoảng truyền thông, đầu tiên là dùng tiền đánh vào các trang báo chủ lực, nơi nào xóa được bài thì phải xóa bằng sạch, nếu không thể lập tức dẫn dắt dư luận thì phải lấy một đề tài khác để xoay chuyển hướng chú ý.

Cứ như vậy cũng gắng gượng được tới phiên giao dịch cổ phiếu cuối cùng trong ngày.

Cổ phiếu của tập đoàn Trường Thịnh giảm 0.2%, cổ phiếu của tập đoàn Lục Môn giảm 0,1%, tổn thất không hề ít, nhưng chí ít vẫn chưa thua sạch.

Tuy nhiên, đây mới chỉ là ngày đầu tiên mà thôi.

Di động của Lục Đông Thâm chưa nghỉ phút nào, máy bàn trong phòng làm việc lại càng réo rắt dữ dội hơn. Có cuộc gọi có Cảnh Ninh đỡ lời, nhưng đối mặt với những lời nghi ngờ của Hội đồng quản trị Lục Môn, Lục Đông Thâm vẫn phải trả lời trực tiếp.

Còn Thai Tử Tân túc trực ở bệnh viện cũng không dễ dàng hơn. Áp lực đến từ khắp các phía không ngừng gia tăng. Có những phóng viên báo nhỏ không gặp được Lục Đông Thâm thì đến thẳng bệnh viện bao vây anh em nhà họ Thai. Thai Nghiệp Dương và Thai Nghiệp Phàm lại càng không dám rời khỏi bệnh viện nửa bước, chỉ sợ một giây phút không chú ý sẽ bị báo chí tóm được.

Thai Nghiệp Phàm điên ruột, chửi Tưởng Ly liên hồi. Anh ta nghi ngờ chuyện này chắc chắn có liên quan tới Tưởng Ly và Đàm Diệu Minh.

Lục Đông Thâm cử thêm một số vệ sỹ tới cho Thai Tử Tân, bảo vệ cô tránh tai mắt của truyền thông, ngồi một chiếc xe bảy chỗ về thẳng khách sạn. Anh kể lại cho Thai Tử Tân nghe suy đoán và suy nghĩ của Tưởng Ly, đồng thời tỏ thái độ vấn đề thực sự xuất phát từ khách sạn, mọi tổn thất của nhà họ Thai anh sẽ có chịu trách nhiệm.

Thai Tử Tân nghe xong, bèn nhìn Lục Đông Thâm chằm chằm bằng ánh mắt kỳ lạ. Cô hỏi anh: “Anh mất công để một đối thủ cạnh tranh mưu mô chước quỷ về đây chỉ để chứng minh vấn đề xuất phát từ phía anh? Lục Đông Thâm, anh muốn về hưu non hay bị ai mê hoặc rồi?”.

Lục Đông Thâm đáp: “Việc quan trọng nhất bây giờ là phải giúp bố em tỉnh lại”.

“Em tuyệt đối có căn cứ để tin rằng việc bố em hôn mê có liên quan tới Tưởng Ly, em sẽ kiện cô ta ra tòa theo đúng trình tự pháp luật.” Thái độ của Thai Tử Tân rất kiên quyết: “Đây là chuyện quá rõ ràng. Cả hai gia đình đều gặp tai họa, ai là kẻ được lợi ở giữa? Lẽ nào anh không nhìn ra?”.

“Trừ phi em không muốn bố em tỉnh lại.”

Thai Tử Tân nhìn anh, tâm trạng phức tạp: “Lục Đông Thâm, em thấy anh bị điên rồi. Anh tin tưởng cô ta đến vậy sao?”.

Tin tưởng cô ư?

Lục Đông Thâm rất lâu không thể trả lời…

🐾🐾🐾

Đối với hai nhà Thai Lục, hôm nay như một trận chiến.

Còn đối với Tưởng Ly, đêm nay chỉ mới bắt đầu. Trước khi chưa có được câu trả lời chắc chắn từ phía Lục Đông Thâm, cô quyết định nghỉ ngơi dưỡng sức. Dù sao thì cô có cảm giác chuyến lên rừng xuống biển này chắc chắn phải đi rồi.

Điều kiện đầu tiên là phải ngủ một giấc thật ngon.

Cô thoải mái ngâm người trong bồn tắm rải hoa tươi, rồi chăm sóc da mặt. Khi cô quay lại giường ngủ thì cũng đã 10 rưỡi tối, mở bừa máy tính lên mới biết cuộc chiến tranh luận trên mạng ngày hôm nay.

Cô giật mình, khi kiểm tra điện thoại thì quả nhiên có mấy cuộc gọi nhỡ của Đàm Diệu Minh.

Cô lập tức gọi lại cho anh, chuông vừa kêu đầu kia đã bắt máy ngay.

“Sao giờ em mới gọi lại?” Giọng Đàm Diệu Minh trầm thấp, nhưng xen lẫn chút lo lắng.

“Điện thoại em để im lặng.”

Đàm Diệu Minh cũng không có ý trách cứ cô, anh nói: “Chuyện của Thai Quốc Cường em đừng nhúng tay vào, tin tức hôm nay ầm ĩ xôn xao khắp nơi, anh không mong em bị dính líu”.

Tưởng Ly buột miệng hỏi: “Anh đăng tin hả?”.

Đầu kia thở dài: “Sao có thể là anh chứ? Làm vậy khác nào dồn em vào vòng khốn đốn?”.

Tưởng Ly nghĩ lại thấy cũng đúng: “Đúng thế, sao có thể là anh chứ, em hỏi câu ngu ngốc thật”.

“Dọn đồ đi, anh đến khách sạn ngay đây, đón em về.”

Tưởng Ly hơi sững người, cô lập tức nói: “Không được, em không thể đi được”.

“Tưởng Ly!”

“Em biết là anh lo cho em, nhưng Đàm gia à, anh phải tin em, chuyện này em bắt buộc phải điều tra rõ ràng.”

Đàm Diệu Minh chợt im lặng.

“Anh hiểu em mà, một khi đã quyết định là sẽ không thay đổi.” Tưởng Ly nói.

Cô quá hiểu Đàm Diệu Minh, giống như anh hiểu rõ về cô vậy. Cuối cùng, Đàm Diệu Minh cũng chỉ còn cách chiều theo cô. Về việc này, cô rất cảm kích anh. Bao năm qua, phàm là những chuyện cô không muốn làm, anh đều chiều cô, chưa bao giờ tỏ thái độ cưỡng ép khiến cô phải làm trái ý mình.

Chính vì như vậy, Đàm Diệu Minh mới càng là người đáng để cô bảo vệ và trân trọng.

Nói chuyện xong, cũng đã hơn 11 giờ.

Ngoài cửa sổ trời tối đen, sắc trời không rõ ràng, bốn chữ “đèn hoa rực rỡ” cũng trở thành một câu miêu tả không thực tế.

Tưởng Ly bỗng cảm thấy lồng ngực bí bách. Đọc những bài báo trên mạng, cô bỗng dưng thấy khó chịu vô cớ.

Và còn dâng lên một nỗi sợ hãi.

Đây là nỗi sợ hãi vẫn luôn sống trong cốt tủy cô, một khi nó có dấu hiệu thức tỉnh, nó sẽ trở thành ngàn vạn những sợi tơ mảnh khống chế ngũ tạng và xương cốt của cô, khiến cô như trở thành một con rối bị treo dây vậy, không được tự do, đau đớn lan tràn khắp cơ thể.

Phải, cô hiểu quá rõ sức ép của dư luận.

Những lời bàn tán đồn đại lan khắp trời ấy sẽ trở thành từng lưỡi dao sắc bén cứa vào trái tim cô.

Đêm nay chắc chắn lại là một đêm mất ngủ.

Cô rút một điếu thuốc từ trong chiếc hộp đen ra, châm lên.

Mùi hương nhạt mà nhẹ nhàng ấy trở thành một bàn tay ấm áp, cùng với động tác rít vào nhả ra như đang từ từ vỗ về sự bực bội và bất an của cô.

Chuông cửa đột ngột vang lên đúng lúc này.

Tay cô chợt run lên, hơn nửa đoạn tàn thuốc rơi xuống đất. Tưởng Ly giơ tay gạt tàn thuốc qua một bên rồi dập tắt đầu lọc vào gạt tàn, đứng dậy ra mở cửa.

Hóa ra là Lục Đông Thâm…

Chapter
1 Chương 1-1: Lời mở đầu: Gửi đến những người dù đông lạnh vẫn đợi tình yêu
2 Chương 1-2: Trúng tà
3 Chương 2: Có người tai to mặt lớn đến
4 Chương 3: Sống ở giang hồ Chúng ta nói quy tắc giang hồ
5 Chương 4: Con người Lục Đông Thâm, nguy hiểm
6 Chương 5: Động chạm tới tâm linh là chuyện vừa to vừa nhỏ
7 Chương 6: Nó giống chúng ta nhất, giết người không thấy máu
8 Chương 7: Anh Lục nói, chỉ cần cô Tưởng vui là được
9 Chương 8: Mùi của cô đơn sẽ giết chết người ta (Phần 1)
10 Chương 9: Mùi của cô đơn sẽ giết chết người ta (Phần 2)
11 Chương 10: Cô chắp tay sau lưng đứng trước bức Giang sơn đồ
12 Chương 11: Có người muốn len lỏi vào trái tim anh Lục
13 Chương 12: Cuối cùng em vẫn chỉ một mình, làm bạn với cô đơn
14 Chương 13: Trông cô như bây giờ đẹp hơn
15 Chương 14: Nhảy múa cùng mùi hương
16 Chương 15: Trò này của anh Lục chẳng thú vị gì cả
17 Chương 16: Đêm quan trọng
18 Chương 17: Cô không cần phải đề phòng tôi
19 Chương 18: Lỡ tôi thích anh thì phải làm sao?
20 Chương 19: Anh không thể thiên vị như vậy được
21 Chương 20: Niềm vui là gì?
22 Chương 21: Tới phòng tìm anh?
23 Chương 22: Một khi thiếu nghiêm túc thì hoàn toàn không đứng đắn
24 Chương 23: Thời gian bảy ngày có nghĩa là gì?
25 Chương 24: Nữ lừa đảo bụng dạ nham hiểm
26 Chương 25: Câu hỏi cuối cùng
27 Chương 26: Một nỗi sợ hãi như sống ngay trong cốt tủy
28 Chương 27: Lẽ nào anh thật sự có suy nghĩ đen tối với “gia” đây?
29 Chương 28: Đúng là điên mới tin một kẻ lừa đảo giang hồ
30 Chương 29: Một bó hoa thiên điểu
31 Chương 30: Tưởng gia đã gán em ở đây rồi
32 Chương 31: Cậu giúp tôi làm một việc
33 Chương 32: Cậu bảo có trùng hợp không?
34 Chương 33: Nguy hiểm trùng trùng
35 Chương 34: Chửi nhiều thành nghiện
36 Chương 35: Cô đúng là kỳ lạ đấy
37 Chương 36: Ôm rất thích
38 Chương 37: Anh tuyệt đối đừng căng thẳng
39 Chương 38: Là người đều biết làm
40 Chương 39: Người này cung phản xạ quá dài sao?
41 Chương 40: Nguy hiểm lúc nửa đêm
42 Chương 41: Mạng của cô là của tôi, giữ lại mà trả nợ
43 Chương 42: Mạng lớn
44 Chương 43: Không ai biết đêm đó đã xảy ra chuyện gì
45 Chương 44: Có hiểu đạo lý không nói xấu sau lưng người khác không?
46 Chương 45: Chưa biết chừng lại là một đôi vợ chồng
47 Chương 46: Cô sà vào lòng người khác luôn thoải mái vậy sao?
48 Chương 47: Anh giở trò lưu manh với tôi phải không?
49 Chương 48: Có một loại cảm giác gọi là mờ ám
50 Chương 49: Ở nơi này, anh và tôi ngang tài ngang sức
51 Chương 50: Gọi tên của tôi
52 Chương 51: Không phải chuyện một cô gái bình thường có thể làm được
53 Chương 52: Bị đào quá nửa giang sơn
54 Chương 53: Chúng ta lạc đường rồi
55 Chương 54: Tất cả đều trở nên không bình thường
56 Chương 55: Quỷ bát tự
57 Chương 56: Người kỳ quái bên ngoài căn nhà
58 Chương 57: Mầm tương tư của ngươi còn thiếu chút thú vị
59 Chương 58: Anh ta là gì của cô?
60 Chương 59: Cũng còn hơn dối lòng tác thành cho người
61 Chương 60: Thoát khỏi khốn cùng
62 Chương 61: Phụ nữ cũng phải tranh đấu để có một bầu trời
63 Chương 62: Sở thích của cô ấy chính là sở thích của anh
64 Chương 63: Nghe nói cậu ta có hứng thú với cô gái của tôi
65 Chương 64: Cưới về nhà là xong
66 Chương 65: Muốn tôi hầu hạ gia thế nào?
67 Chương 66: Tiếng phụ nữ trong điện thoại
68 Chương 67: Tòa thành dưới hồ Nước tăm tối [2111 chữ]
69 Chương 68: Đi theo anh, anh sẽ bảo vệ em suốt đời [2058 chữ]
70 Chương 69: Cô có bị thương không? [2141 chữ]
71 Chương 70: Sợ cô gặp chuyện [2216 chữ]
72 Chương 71: Sau này đừng tới làm phiền tôi nữa là được [2125 chữ]
73 Chương 72: Ếu có một ngày anh ta không còn nữa thì sao? [2524 chữ]
74 Chương 73: Đừng làm bẩn mắt Tưởng gia [2194 chữ]
75 Chương 74: Cho dù đối thủ là Lục Đông Thâm [2097 chữ]
76 Chương 75: Bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ chực phía sau [2158 chữ]
77 Chương 76: Anh ấy đang đợi cô qua mời rượu [3197 chữ]
78 Chương 77: Không được sao? [2256 chữ]
79 Chương 78: Định giành giật với Đàm gia [2080 chữ]
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1-1: Lời mở đầu: Gửi đến những người dù đông lạnh vẫn đợi tình yêu
2
Chương 1-2: Trúng tà
3
Chương 2: Có người tai to mặt lớn đến
4
Chương 3: Sống ở giang hồ Chúng ta nói quy tắc giang hồ
5
Chương 4: Con người Lục Đông Thâm, nguy hiểm
6
Chương 5: Động chạm tới tâm linh là chuyện vừa to vừa nhỏ
7
Chương 6: Nó giống chúng ta nhất, giết người không thấy máu
8
Chương 7: Anh Lục nói, chỉ cần cô Tưởng vui là được
9
Chương 8: Mùi của cô đơn sẽ giết chết người ta (Phần 1)
10
Chương 9: Mùi của cô đơn sẽ giết chết người ta (Phần 2)
11
Chương 10: Cô chắp tay sau lưng đứng trước bức Giang sơn đồ
12
Chương 11: Có người muốn len lỏi vào trái tim anh Lục
13
Chương 12: Cuối cùng em vẫn chỉ một mình, làm bạn với cô đơn
14
Chương 13: Trông cô như bây giờ đẹp hơn
15
Chương 14: Nhảy múa cùng mùi hương
16
Chương 15: Trò này của anh Lục chẳng thú vị gì cả
17
Chương 16: Đêm quan trọng
18
Chương 17: Cô không cần phải đề phòng tôi
19
Chương 18: Lỡ tôi thích anh thì phải làm sao?
20
Chương 19: Anh không thể thiên vị như vậy được
21
Chương 20: Niềm vui là gì?
22
Chương 21: Tới phòng tìm anh?
23
Chương 22: Một khi thiếu nghiêm túc thì hoàn toàn không đứng đắn
24
Chương 23: Thời gian bảy ngày có nghĩa là gì?
25
Chương 24: Nữ lừa đảo bụng dạ nham hiểm
26
Chương 25: Câu hỏi cuối cùng
27
Chương 26: Một nỗi sợ hãi như sống ngay trong cốt tủy
28
Chương 27: Lẽ nào anh thật sự có suy nghĩ đen tối với “gia” đây?
29
Chương 28: Đúng là điên mới tin một kẻ lừa đảo giang hồ
30
Chương 29: Một bó hoa thiên điểu
31
Chương 30: Tưởng gia đã gán em ở đây rồi
32
Chương 31: Cậu giúp tôi làm một việc
33
Chương 32: Cậu bảo có trùng hợp không?
34
Chương 33: Nguy hiểm trùng trùng
35
Chương 34: Chửi nhiều thành nghiện
36
Chương 35: Cô đúng là kỳ lạ đấy
37
Chương 36: Ôm rất thích
38
Chương 37: Anh tuyệt đối đừng căng thẳng
39
Chương 38: Là người đều biết làm
40
Chương 39: Người này cung phản xạ quá dài sao?
41
Chương 40: Nguy hiểm lúc nửa đêm
42
Chương 41: Mạng của cô là của tôi, giữ lại mà trả nợ
43
Chương 42: Mạng lớn
44
Chương 43: Không ai biết đêm đó đã xảy ra chuyện gì
45
Chương 44: Có hiểu đạo lý không nói xấu sau lưng người khác không?
46
Chương 45: Chưa biết chừng lại là một đôi vợ chồng
47
Chương 46: Cô sà vào lòng người khác luôn thoải mái vậy sao?
48
Chương 47: Anh giở trò lưu manh với tôi phải không?
49
Chương 48: Có một loại cảm giác gọi là mờ ám
50
Chương 49: Ở nơi này, anh và tôi ngang tài ngang sức
51
Chương 50: Gọi tên của tôi
52
Chương 51: Không phải chuyện một cô gái bình thường có thể làm được
53
Chương 52: Bị đào quá nửa giang sơn
54
Chương 53: Chúng ta lạc đường rồi
55
Chương 54: Tất cả đều trở nên không bình thường
56
Chương 55: Quỷ bát tự
57
Chương 56: Người kỳ quái bên ngoài căn nhà
58
Chương 57: Mầm tương tư của ngươi còn thiếu chút thú vị
59
Chương 58: Anh ta là gì của cô?
60
Chương 59: Cũng còn hơn dối lòng tác thành cho người
61
Chương 60: Thoát khỏi khốn cùng
62
Chương 61: Phụ nữ cũng phải tranh đấu để có một bầu trời
63
Chương 62: Sở thích của cô ấy chính là sở thích của anh
64
Chương 63: Nghe nói cậu ta có hứng thú với cô gái của tôi
65
Chương 64: Cưới về nhà là xong
66
Chương 65: Muốn tôi hầu hạ gia thế nào?
67
Chương 66: Tiếng phụ nữ trong điện thoại
68
Chương 67: Tòa thành dưới hồ Nước tăm tối [2111 chữ]
69
Chương 68: Đi theo anh, anh sẽ bảo vệ em suốt đời [2058 chữ]
70
Chương 69: Cô có bị thương không? [2141 chữ]
71
Chương 70: Sợ cô gặp chuyện [2216 chữ]
72
Chương 71: Sau này đừng tới làm phiền tôi nữa là được [2125 chữ]
73
Chương 72: Ếu có một ngày anh ta không còn nữa thì sao? [2524 chữ]
74
Chương 73: Đừng làm bẩn mắt Tưởng gia [2194 chữ]
75
Chương 74: Cho dù đối thủ là Lục Đông Thâm [2097 chữ]
76
Chương 75: Bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ chực phía sau [2158 chữ]
77
Chương 76: Anh ấy đang đợi cô qua mời rượu [3197 chữ]
78
Chương 77: Không được sao? [2256 chữ]
79
Chương 78: Định giành giật với Đàm gia [2080 chữ]