Chương 28: Phát phẫn đồ Cường (Nỗ lực phấn đấu)

Hai người trầm mặc duy trì tư thế xấu hổ như vậy, thấy An Duy Tư thời gian dài không nói chuyện cũng không rời đi, Lục Diêu có điểm không kiên nhẫn, đang muốn đẩy ra, thứ gì đó bỗng nhiên rơi xuống cánh tay.

Một giọt…… Lại một giọt……

“=口=!!”

Lục Diêu sửng sốt, làm sao lại nói khóc liền khóc thế này, tố chất tâm lý cũng không khỏi quá kém đi. Cũng không đúng, người trước mắt này tuổi tâm lý hẳn đang là năm, sáu tuổi, nói vậy khóc cũng là bình thường, thế nhưng sau khi làm cái loại chuyện này còn khóc thì có điểm……

“Ngươi……”

Nghe thanh âm, An Duy Tư ngẩng đầu nhìn về phía Lục Diêu, trong ánh mắt lãnh khốc giờ phút này hoàn toàn bị nước mắt thay thế, hốc mắt hơi hơi phiếm hồng, chất lỏng ấm áp không ngừng trượt xuống, lại còn càng ngày càng có xu thế nghiêm trọng, thượng tướng lãnh huyết dĩ vãng giờ phút này lại khóc đến mức thân thể phát run, thỉnh thoảng phát ra tiếng thút thít, như là đứa trẻ chịu ủy khuất.

Không phải do hắn phản ứng thái quá, mà chuyển biến lớn như vậy là người đều phản ứng không lại a.

“Uy, ngươi, ngươi trước ngừng khóc cho ta!” Lục Diêu có điểm khó phản ứng, ngay từ thái độ lạnh lùng ban đầu cũng duy trì không nổi nữa, hoàn toàn không có kinh nghiệm trong chuyện này, cho nên nhất thời cũng không biết nên làm cái gì.

“Cạch.”

Nhân viên đưa điểm tâm vào thấy trường hợp quỷ dị như vậy, choáng váng.

Này, người này là ai a, sao bộ dạng lại giống thiếu tướng đại nhân như vậy, còn khóc thảm như vậy, còn tư thế ái muội như thế …… Mụ mụ ta nhất định đã sinh ta không đúng cách rồi!!

Vì thế nhân viên nọ vẻ mặt chết lặng đẩy mạnh xe điểm tâm vào phòng, không chớp mắt, xoay người đi ra còn thuận tay đóng cửa…… Sau đó kinh hãi mắt lệ doanh tròng mà đi.

“……” Tự nói với bản thân không nhìn đoạn tiểu tiểu nhạc đệm ấy, Lục Diêu nhìn về phía vị thuần nam tính nào đó còn đang khóc đến mức không kịp thở, có chút hối hận bản thân không có đủ giá trị vũ lực để đánh xỉu người này, “Ngươi đừng khóc ……”

“Ô…… Ngươi nói…… Ngươi, chán ghét ta……”

Bộ dạng khóc đến lê hoa đái vũ như vậy, nếu đặt ở phụ nữ hoặc hình tượng tương đối nhuyễn, Lục Diêu có lẽ còn có thể miễn cưỡng an ủi vài tiếng, thế nhưng đặt trên người An Duy Tư xin thứ cho hắn thật sự không thể phát ngôn.

Bên cạnh hắn chú định không có một ai bình thường sao o.o

“Câm miệng lại, ngươi còn khóc nữa ta liền chán ghét ngươi cả đời.”

Nhìn An Duy Tư thoáng khực lại miễn cưỡng ép dòng lệ xuống, so với hồi nãy còn đáng thương hơn khiến Lục Diêu một trận không nói được gì, hít sâu một hồi lấy bình tĩnh, mới dứt khoát đẩy người ra, mà không phải một quyền đánh lên.

Đổi kiện áo, Lục Diêu sửa sang lại dáng vẻ bản thân sau liền đi đến phòng Grant, mặt không chút thay đổi hỏi gia hỏa đang dùng bữa sáng,“An Duy Tư bị nhân cách phân liệt sao?”

“Khi nào ta có thể rời khỏi đây?”

“Còn nữa, ngươi thích nam nhân không?”

Bị ba vấn đề trống đánh xuôi, kèn thổi ngược làm nghẹn họng, Grant vỗ vỗ ngực, đánh giá Lục Diêu đang cả người tản ra áp suất thấp một phen, quyết định vẫn không cần tìm đánh, “An Duy Tư tuy rằng khá cứng nhắc, thể nhưng theo ta được biết trên phương diện tinh thần hắn vẫn rất kiện toàn. Về vấn đề rời khỏi đây thì vẫn câu nói kia, phải xem bọn họ lúc nào tìm được phương án giải quyết. Cuối cùng, ta kỳ thật nam nữ không kị.”

“……” Hỏi ra vấn đề cuối cùng kia chắc do mình tức đến nóng đầu rồi, “Vậy ngươi có nguyện ý chăm sóc đệ đệ thân ái của ngươi một chút không?”

Xiên một miếng rau, Grant không cần tự hỏi liền lắc đầu, “Không phải ta giết hắn chính là hắn giết ta.”

“Vậy ngươi để ý ta sử dụng bạo lực không?”

Yêu yêu, xem ra An Duy Tư làm cái gì đó thực khó lường a, có thể khiến Lục Diêu biến thành bộ dáng sắp phá vỡ như vậy, Grant tỏ vẻ thập phần tò mò, “Đương nhiên không ngại, có điều có thể hỏi một chút không, hắn đã làm gì?” Gã thật sự không nghĩ ra được An Duy Tư có thể làm được chuyện thiên kinh động địa gì, nhưng cái bộ dáng kia của hắn phỏng chừng đã lao lực vô ích.

Vừa nhắc tới cái này, Lục Diêu lại hít sâu vài cái, ẩn ẩn cảm giác dạ dày lại bắt đầu đau, “Không có gì, chỉ là tiến hành trao đổi lý giải sâu về nhau một chút mà thôi!”

Ngữ khí hung tàn kia khiến Grant cảm giác áp lực rất lớn, đồng thời cũng càng thêm tò mò An Duy Tư đã làm cái gì, lại khiến Lục Diêu đổi một kiện áo mới trở về.

“Khụ khụ, được rồi, có muốn cùng ăn một bữa cơm không?”

“Không cần.” Hắn hiện tại có việc trọng yếu hơn cần hoàn thành,“Ta có thể trở về một chút không? Đại khái buổi chiều liền trở lại.” Chung quy thân phận hắn hiện tại muốn rời khỏi đây vẫn cần phải được đồng ý.

Nháy mắt mấy cái, Grant vẫn không hỏi cái gì, gật gật đầu.

“Cám ơn.”

Về đến nhà, Lục Diêu tùy tiện uống một lọ dịch dinh dưỡng, liền mở máy tính, bắt đầu PHÁT! PHẪN! ĐỒ! CƯỜNG!

Chẳng qua là theo đuổi nam nhân, cũng lắm là nam nhân có chút biến thái, Lục Diêu quyết định bản thân phải bằng tốc độ nhanh nhất đánh gục và rời khỏi nơi quỷ dị này, cho nên hắn hiện tại đã tìm tòi không phải quốc gia đại sự gì, mà là làm thế nào theo đuổi nam nhân!

Nhìn vẻ nghiêm túc của hắn so với nội dung trên máy tính…… Kỳ quặc tựa như thời điểm loa phát thanh đọc tin tức trên nền nhạc Tối huyễn dân tộc phong vậy.

(Bài hát này trong bộ Phản chuyển thú nhân có nhắc đến, giờ gặp lại có cảm giác như mấy tác giả lúc đó bị ngộ bài này thì phải =.=!)

Đáng tiếc tra tìm mấy tiếng, hắn vẫn không tìm được một đề nghị nào có giá trị thực tiễn, bởi vì mấy cái kia đối với người thường có lẽ còn dùng được, thế nhưng đối với kẻ các phương diện đều tương đối độc đáo như Grant chỉ sợ không có tác dụng gì. May mắn là, Lục Diêu luôn luôn không tính thắt cổ trên một thân cây, hắn rất nhanh liền nghĩ đến một loại…… phương pháp tương đối trực tiếp.

Sau khi xác nhận bản thân không thể tìm được tin tức gì hữu dụng từ internet, Lục Diêu trở lại phòng nghiên cứu kia – người chuyên môn phụ trách đưa đón hắn đã chờ tại cửa, tuy rằng thực tế hẳn là tránh để hắn trốn chạy, nhưng vẫn thực thuận tiện.

Đến nơi, Lục Diêu đến thẳng phòng Grant, gõ cửa xong cũng không đợi cho phép liền đi vào thuận tay đóng cửa, há mồm liền nói, “Kết giao với ta.”

Grant còn đang hưng trí bừng bừng chơi máy chơi game thiếu chút nữa cắn trúng đầu lưỡi.

“Ta có lý do bất đắc dĩ, chỉ cần lấy cái tiếng là được, đối với ngươi không có bất cứ tổn hại gì, chỉ cần một năm.”

Thấy Lục Diêu tựa hồ không như nói đùa, Grant hứng thú chống cằm, hỏi, “Vì cái gì? Ta giúp ngươi lại có gì ưu việt?”

“Nguyên nhân ta sẽ nói với ngươi vào ngày cuối cùng, về phần ưu việt……” Lục Diêu tạm dừng một chút, “Cũng sẽ ở ngày cuối cùng, cho ngươi thứ ngươi muốn.” Này chính là chiêu lừa gạt điển hình, đến ngày cuối cùng người đã không còn ở thế giới này, còn nói gì đến thù lao? Chẳng qua biểu tình của Lục Diêu không chút khe hở, nhìn qua thập phần chân thành.

Lục Diêu vốn tưởng rằng sự tình sẽ không dễ dàng giải quyết như vậy, không nghĩ tới Grant chỉ thoáng suy nghĩ một chút, liền sảng khoái gật đầu,“Hảo a.”

“……” Có lẽ đặc thù phổ biến của mục tiêu trong nhiệm vụ này chính là chỉ số thông minh thấp đi.

“Nếu như vậy,” Grant đứng dậy tiếp cận Lục Diêu, xuất kỳ bất ý cúi đầu hôn trụ đối phương, tươi cười trên mặt ái muội đến cực điểm, “Vậy ngươi về sau chính là người yêu của ta? Ngươi phải bảo hộ ta không để An Duy Tư cắn chết.”

Nhắc tới cái tên này Lục Diêu liền cảm giác dạ dày lại đau, hắn nhìn thoáng qua đồng hồ, vừa lúc đến giờ ăn cơm chiều, bị bắt trở thành bảo mẫu lâm thời hắn không thể không đi bón cơm.

Lúc này Lục Diêu lại không đóng cửa, coi như không thấy người nọ thần tình thất lạc ngồi bên cạnh bàn, như đang chấp hành công vụ bình thường, đút cơm xong liền đi, không muốn ngốc ở đó thêm một giây nào nữa.

An Duy Tư ngốc ngốc nhìn cánh cửa đã đóng, hắn lại đi.

Rõ ràng lúc mình vẫn là miêu thì thực ôn nhu, còn có thể ôm mình ngủ. Mình có phải là không nên biến về bộ dáng nhân loại? Có lẽ như vậy hắn sẽ lại đối tốt với mình.

Ủy khuất nằm trên chiếc giường băng lãnh, An Duy Tư căn bản không thể đi vào giấc ngủ, không có mùi của Lục Diêu, không có nhiệt độ cơ thể Lục Diêu. Rất muốn chạy đi tìm hắn, nhưng mà không được, nếu mình đi chỉ có thể lại chọc hắn mất hứng.

Đúng rồi, Grant hiện tại đại khái đang cùng chủ nhân trò chuyện thật khoái trá đi? Đáng ghét, thật sự đáng ghét, ghét những người khác chiếm lấy Lục Diêu, ghét không thể nhìn thấy chủ nhân.

Những thứ chán ghét ấy biến mất hết thì tốt hơn rồi.

Chapter
1 Chương 1: _hiện đại thiên_ quả trứng
2 Chương 2: _hiện đại thiên_ nơi bảo quản
3 Chương 3: Sinh bệnh
4 Chương 4: Gặp lại
5 Chương 5: Nói chuyện phiếm
6 Chương 6: Quà sinh nhật
7 Chương 7: Bắt cóc tống tiền
8 Chương 8: Đã lâu không nói gì
9 Chương 9: Ác mộng
10 Chương 10: Xuất kỳ bất ý
11 Chương 11: Tạm xử lý
12 Chương 12: Kích khỏi điều kiện
13 Chương 13: Trị liệu độc nhất vô nhị
14 Chương 14: Sóng gió chưa yên
15 Chương 15: Tiểu phiên ngoại
16 Chương 16: Thế giới mới
17 Chương 17: Cơ giáp thiên_ loài mới
18 Chương 18: Nhận lời mời
19 Chương 19: Sủng vật
20 Chương 20: Cuộc sống dưỡng miêu
21 Chương 21: Thượng tướng đại nhân
22 Chương 22: Sinh hoạt gà bay chó sủa
23 Chương 23: Căn bản cầm giữ không được
24 Chương 24: Mượn rượu tiêu sầu
25 Chương 25: Thật sự làm bảo mẫu
26 Chương 26: Di truyền đúng chỗ
27 Chương 27: Lần đầu tiên
28 Chương 28: Phát phẫn đồ Cường (Nỗ lực phấn đấu)
29 Chương 29: Mất đồ
30 Chương 30: Diễn luyện quân sự
31 Chương 31: Không ánh mắt
32 Chương 32: Sự hiểu lầm mĩ lệ
33 Chương 33: Phấn ti tình kết (Fan cuồng)
34 Chương 34: Đào góc tường
35 Chương 35: Hữu kinh vô hỉ
36 Chương 36: Đột biến
37 Chương 37: Không đáng tin
38 Chương 38: Điểm danh
39 Chương 39: Tử Thần
40 Chương 40: Mộng?
41 Chương 41: Lần sau không được lấy lý do này nữa
42 Chương 42: Trả thù
43 Chương 43: Rời đi
44 Chương 44: _tu chân thiên_ tình trạng quẫn bách
45 Chương 45: Chỗ ở mới
46 Chương 46: Lưu Quang yến
47 Chương 47: Dự cảm trở thành sự thật
48 Chương 48: “Tình kiếp”
49 Chương 49: Ghen tuông
50 Chương 50: Lôi kiếp
51 Chương 51: Tâm ý
52 Chương 52: Xoát độ tồn tại
53 Chương 53: Kháng nghị nghiêm trọng
54 Chương 54: Bóng người cổ quái
55 Chương 55: Vi tình sở khốn
56 Chương 56: Đính ước
57 Chương 57: Quên
58 Chương 58: Rời đi ngoài ý muốn
59 Chương 59: Mạt thế thiên_ Độ khó: ? ? ?
60 Chương 60: Huyết thống
61 Chương 61: Ôn nhu thiện lương
62 Chương 62: Ban đêm
63 Chương 63: Người quen
64 Chương 64: Ký ức
65 Chương 65: Đánh bừa mà trúng
66 Chương 66: Tự cảm thấy mình thật tốt bụng
67 Chương 67: Khó hiểu phong tình
68 Chương 68: Không đụng tường nam không quay đầu
69 Chương 69: Đả kích
70 Chương 70: Tự làm bậy
71 Chương 71: Vĩ thanh
Chapter

Updated 71 Episodes

1
Chương 1: _hiện đại thiên_ quả trứng
2
Chương 2: _hiện đại thiên_ nơi bảo quản
3
Chương 3: Sinh bệnh
4
Chương 4: Gặp lại
5
Chương 5: Nói chuyện phiếm
6
Chương 6: Quà sinh nhật
7
Chương 7: Bắt cóc tống tiền
8
Chương 8: Đã lâu không nói gì
9
Chương 9: Ác mộng
10
Chương 10: Xuất kỳ bất ý
11
Chương 11: Tạm xử lý
12
Chương 12: Kích khỏi điều kiện
13
Chương 13: Trị liệu độc nhất vô nhị
14
Chương 14: Sóng gió chưa yên
15
Chương 15: Tiểu phiên ngoại
16
Chương 16: Thế giới mới
17
Chương 17: Cơ giáp thiên_ loài mới
18
Chương 18: Nhận lời mời
19
Chương 19: Sủng vật
20
Chương 20: Cuộc sống dưỡng miêu
21
Chương 21: Thượng tướng đại nhân
22
Chương 22: Sinh hoạt gà bay chó sủa
23
Chương 23: Căn bản cầm giữ không được
24
Chương 24: Mượn rượu tiêu sầu
25
Chương 25: Thật sự làm bảo mẫu
26
Chương 26: Di truyền đúng chỗ
27
Chương 27: Lần đầu tiên
28
Chương 28: Phát phẫn đồ Cường (Nỗ lực phấn đấu)
29
Chương 29: Mất đồ
30
Chương 30: Diễn luyện quân sự
31
Chương 31: Không ánh mắt
32
Chương 32: Sự hiểu lầm mĩ lệ
33
Chương 33: Phấn ti tình kết (Fan cuồng)
34
Chương 34: Đào góc tường
35
Chương 35: Hữu kinh vô hỉ
36
Chương 36: Đột biến
37
Chương 37: Không đáng tin
38
Chương 38: Điểm danh
39
Chương 39: Tử Thần
40
Chương 40: Mộng?
41
Chương 41: Lần sau không được lấy lý do này nữa
42
Chương 42: Trả thù
43
Chương 43: Rời đi
44
Chương 44: _tu chân thiên_ tình trạng quẫn bách
45
Chương 45: Chỗ ở mới
46
Chương 46: Lưu Quang yến
47
Chương 47: Dự cảm trở thành sự thật
48
Chương 48: “Tình kiếp”
49
Chương 49: Ghen tuông
50
Chương 50: Lôi kiếp
51
Chương 51: Tâm ý
52
Chương 52: Xoát độ tồn tại
53
Chương 53: Kháng nghị nghiêm trọng
54
Chương 54: Bóng người cổ quái
55
Chương 55: Vi tình sở khốn
56
Chương 56: Đính ước
57
Chương 57: Quên
58
Chương 58: Rời đi ngoài ý muốn
59
Chương 59: Mạt thế thiên_ Độ khó: ? ? ?
60
Chương 60: Huyết thống
61
Chương 61: Ôn nhu thiện lương
62
Chương 62: Ban đêm
63
Chương 63: Người quen
64
Chương 64: Ký ức
65
Chương 65: Đánh bừa mà trúng
66
Chương 66: Tự cảm thấy mình thật tốt bụng
67
Chương 67: Khó hiểu phong tình
68
Chương 68: Không đụng tường nam không quay đầu
69
Chương 69: Đả kích
70
Chương 70: Tự làm bậy
71
Chương 71: Vĩ thanh