Chương 28: Theo đuổi

Buổi trưa, các đồng nghiệp rối rít đi dùng cơm, Cảnh Tô mới tới không
lâu, không quen thuộc lắm với khu này, cô chuẩn bị úp bát mì ăn liền là
coi như xong.

“Thư ký Cảnh, theo tôi đi ăn cơm!”.

“Tổng giám đốc, tôi đã úp mì ăn liền rồi!”.

Dung Thiểu Tước cầm cốc mì ăn liền ném vào thùng rác.

“Như vậy?”.

“Tổng giám đốc, chúng ta đi thôi!”. Cảnh Tô không phải là người ngại
ngùng, nếu không từ chối được thì phải thản nhiên tiếp nhận thôi.

Mà Dung Thiểu Tước vẫn còn đang rối rắm vì đột nhiên cô chuyển biến thái độ, rốt cuộc Cảnh Tô là người như thế nào?

Nếu như thời gian cô ở nhà họ Cảnh, cô cần là một tiểu thư cao quý vậy
thì bây giờ Cảnh Tô không có bất kỳ gông xiềng gì, đây mới là Cảnh Tô
chân thật nhất, mỗi tiếng nói cử động đều chân thật như vậy. Cô mâu
thuẫn, cô thiện lương, có lúc cô sẽ mơ hồ, còn có thể tức giận, nhưng mà cô cũng sẽ giả bộ là một tiểu thư cao quý thục nữ.

“Cảnh Tô, rốt cuộc cô là người như thế nào?”.

“Tôi hả? Tôi là người quái dị”.

Hỏi một đằng cô trả lời một nẻo, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô chân thật như vậy, so với mặt bài tú lơ khơ còn mỹ lệ hơn nhiều, ai nói Cảnh Tô là mỹ nhân lạnh lùng? Mấy ngày nay anh ta nhìn thấy không ít nụ cười trên mặt cô, trong mắt anh ta có cảm xúc khác thường, hơn nữa cô còn không trong lòng bàn tay anh ta, tạm thời anh ta vẫn chưa thể phân tích.

“Tôi dẫn cô đi ăn!”. Ít nhất vào lúc này, Dung Thiểu Tước thật sự muốn
mời Cảnh Tô đi ăn cơm, vui vẻ ăn cơm, coi như là anh ta cảm ơn cô đã đưa thuốc dạ dày cho anh ta! Trong lòng Dung Thiểu Tước kiếm cớ.

“Quán hải sản?”. Cảnh Tô ngẩng đầu, ngạc nhiên nhìn Dung Thiểu Tước, “Anh cũng thích ăn hải sản?”.

“Tôi biết cô thích!”.

Cảnh Tô cúi đầu không nói gì, cấp trên lấy lòng cấp dưới, cái này...
không tinh khiết lắm? Cô không phải là cô gái nhỏ, quan hệ lợi hại trong này, đương nhiên cô vẫn biết. Cảnh Tô nghĩ sau này không có việc gì,
vẫn nên cách xa người đàn ông này một chút.

Bọn họ vừa mới ngồi xuống, di động của Cảnh Tô vang lên, cô mở ra là Tư Mộ Thần.

“Bé con, em đã ăn cơm chưa?”. Giọng nói dịu dàng của Tư Mộ Thần truyền đến, tim Cảnh Tô đập nhanh hơn.

“Tôi vừa đến quán cơm!”. Cô dịu dàng nhỏ nhẹ, tay không tự chủ sờ lên tai, vuốt lọn tóc thừa ra sau ót.

Dung Thiểu Tước nhìn cô giống như nhặt được bảo bối, nhìn lúc này Cảnh Tô nói chuyện khác hẳn.

“Bé con, anh đang ở dưới lầu của công ty em!”. Tư Mộ Thần không bình
tĩnh, nếu bé con đang bị theo đuổi, trực giác nói cho anh biết, cô đi ăn cơm với một người đàn ông.

“Nhưng mà, tôi đang đi ăn với người khác mất rồi!”. Nghe giọng nói không tình nguyện của Cảnh Tô, anh càng tin chắc như vậy. Hơn nữa, hai người
bọn họ còn đi dưới mí mắt anh!

Thì ra Tư Mộ Thần cũng muốn đưa Cảnh Tô tới chỗ này ăn cơm, cho nên đã điều tra hoàn cảnh phụ cận, sớm chờ ở đây.

“Bé con, em ngẩng đầu nhìn xem!”.

Cảnh Tô ngẩng đầu nhìn thấy Tư Mộ Thần mặt đen thui, trong lòng hốt
hoảng, cô trơ mắt nhìn Tư Mộ Thần đẩy cửa ra, đi tới trước mặt bọn họ,
sau đó thong thả ung dung ngồi bên cạnh Cảnh Tô.

Hai người đàn ông này đều không phải người dễ chọc, Tư Mộ Thần gọi một
phần thức ăn cho anh và Cảnh Tô theo sở thích của anh, mà Dung Thiểu
Tước cũng gọi một phần thức ăn cho anh ta và Cảnh Tô theo sở thích của
anh ta. Cảnh Tô bất đắc dĩ, bọn họ cũng chẳng hỏi ý kiến của cô.

“Bé con, ăn trứng tôm!”. Dưới con mắt nhìn trừng trừng của mọi người
(thật ra chỉ có hai người), Tư Mộ Thần xử lý sạch sẽ trứng tôm sau đó
nhét vào trong miệng Cảnh Tô, dưới ánh mắt uy hiếp của ai đó, Cảnh Tô
ngoan ngoãn há mồm.

Dung Thiếu Tước khóe miệng run run, nhận được ánh mắt khiêu khích của Tư Mộ Thần, anh ta kinh ngạc, đây là Thiếu tướng Diêm La khiến người trong nước quỳ lạy, khiến kẻ địch vừa nghe tên đã sợ mất mật sao? Ngay sau đó anh ta cười vân đạm phong khinh, có ý tứ, trò chơi này càng ngày chơi
càng hay.

Lúc này anh ta bắt đầu ra tay, xử lý cua, đem miếng thịt ngon nhất thả vào trong đĩa của cô.

Vẻ mặt Cảnh Tô khó xử, cô không thích ăn cua, cô nhìn Tư Mộ Thần với ánh mắt cầu cứu.

Tâm tình Tư Mộ Thần rất tốt, “Bé con, nghe nói em mẫn cảm với cua, vậy thì để anh nhận ý tốt của tổng giám đốc Dung giúp em!”.

Lần đầu tiên, Cảnh Tô gật đầu còn nhanh hơn đánh trống, sau đó tiếp tục
ăn trứng tôm, cả ba đĩa trứng tôm đều là một mình cô ăn. Hai người đàn
ông chỉ chú ý bóc vỏ cho cô, một màn này khiến không ít cô gái đỏ mắt
ghen tị.

Khoa trương hơn chính là, một cô gái ở bàn bên cạnh lúc đi qua bên người Dung Thiểu Tước làm đổ ly rượu đỏ lên người anh ta, áo sơ mi trắng đỏ
một vùng, nhìn anh ta giận dữ nhưng vẫn cố gắng giữ bộ dạng lễ độ, Tư Mộ Thần cười ha ha, Cảnh Tô cũng nhe răng lộ hàm răng trắng như tuyết.

“Bé con, anh cá là cô gái kia muốn làm quen với anh ta!”. Trên đường trở về, Tư Mộ Thần nói với Cảnh Tô, lại cười một màn kia.

Cảnh Tô cười mà không nói, vẻ mặt Dung Thiểu Tước âm u, vừa rồi người
phụ nữ kia đổ một ly rượu lên người anh ta không nói, lại còn quấn lấy
anh ta, anh ta tiện tay ném cách liên lạc với người phụ nữ kia vào thùng rác.

“Bé con, em nhanh chóng về công ty, nhớ bảo vệ mình tốt, buổi tối anh
đón em đi ăn tối, đừng có đi theo người khác!”. Tư Mộ Thần nhìn Dung
Thiểu Tước đầy ý đối địch, người khác không phải để chỉ người đàn ông
trước mặt sao?

Cảnh Tô gật đầu một cái, tâm tình Tư Mộ Thần rất tốt, nhưng mà sớm muộn gì anh cũng phải để cô bé rời khỏi Thịnh Thế.

“Cảnh Tô”.

“Tổng giám đốc có gì phân phó!”.

“Bắt đầu từ hôm nay tôi muốn theo đuổi cô!”. Dung Thiểu Tước không để ý
đến ánh mắt kinh ngạc của Cảnh Tô, bước qua cô trở lại phòng làm việc.

Tâm tình Cảnh Tô thấp thỏm, cô có cảm giác như rơi vào bẫy.

“Y Y, có lẽ tớ phải rời khỏi Thịnh Thế rồi!”. Cảnh Tô cầm điện thoại nói chuyện với chị em tốt.

Giang Phỉ Á nghe được tin này, sợ hết hồn hết vía, cô không thể để cho Cảnh Tô rời đi.

“Tô Tô, tại sao vậy? Ở Thịnh Thế làm thư ký không tốt sao?”. Giọng nói của cô gấp gáp.

“Y Y, tại sao cậu biết tớ làm thư ký ở Thịnh Thế?”. Cảnh Tô nghi ngờ hỏi, cô chưa nói cho Y Y biết cô làm thư ký.

“A, a, Thịnh Thế, à, tớ có quen người ở Thịnh Thế, sau khi nghe ngóng thì biết!”.

“Y Y, tạm thời tớ sẽ không đi, chờ đến khi tớ tìm được việc tớ sẽ rời đi!”.

“Tô Tô, cậu quên rồi sao, bây giờ công ty nào sẽ muốn cậu?”.

“Y Y, thật ra thì tớ quên không nói cho cậu, lần trước “Hoàng Đình cũng thông qua lý lịch của tớ!”.

“Cái, cái gì! ‘Hoàng Đình’, đó không phải công ty của nhà họ Tư sao?”.
Mặc dù câu sau cô chỉ nói thầm nhưng Cảnh Tô ở bên kia vẫn nghe rõ. Theo bản năng, Cảnh Tô không muốn đi công ty nhà họ Tư.

“Cảnh Tô, tổng giám đốc muốn cô sửa sang phần văn kiện này cho ngài ấy!”.

“Y Y, không nói nữa, tớ làm việc đây”.

“Ừ, được!”.

....

“Cảnh Tô tiểu thư, đây là hoa của cô, mời ký nhận!”.

Một bó hoa to màu lam được gửi vào phòng làm việc của Cảnh Tô, gương mặt Cảnh Tô uất ức, ai đến nói cho cô biết là đang có chuyện gì xảy ra? Vừa cầm thẻ lên nhìn, ký tên người theo đuổi! Cô tiện tay ném bó hoa vào
thùng rác.

Đồng nghiệp nữ trong công ty ghen tỵ hâm mộ, đồng thời cũng cảm thán,
tại sao dáng dấp của các cô không được đẹp như Cảnh Tô, vóc người cũng
kém người ta!

“Cảnh Tô tiểu thư, đây là hoa của cô, xin ký nhận!”. Mười phút sau, anh
chàng đưa hoa lại ôm tới một bó hoa hồng đỏ, Cảnh Tô vẫn xử lý như cũ!

“Cảnh Tô tiểu thư, đây là hoa của cô, xin ký nhân!”. Lại là một bó hoa hồng trắng!

......

Cô không biết đây là lần thứ mấy cô phải ký nhận hoa, dường như cả tiệm
bán hoa cũng muốn dời đến phòng làm việc của cô, cô bất đắc dĩ.

“Cái đó, Cảnh Tô!”.

“Ừ, anh có chuyện gì sao?”.

“Tôi muốn nói, ở chỗ này của cô nhiều hoa như vậy, tôi có thể lấy một bó không?”.

“Ừ, có thể, anh cứ cầm lấy”.

Người đàn ông hưng phấn cầm một bó hoa hồng đỏ, những người khác thấy
vậy cũng rối rít cầm đi! Nhiều hoa như vậy, vừa đắt, vừa đẹp mắt, cầm đi lấy lòng bạn gái ai mà biết được!

Vương Tiêu nhìn Cảnh Tô để cho những người khác cầm hoa tươi vui vẻ rời
đi, nếu cô ấy không phải người nhà họ Cảnh, sợ là tim mình cũng lỗi
nhịp? Chỉ tiếc cô mang họ Cảnh, liên quan đến cái họ này, cho dù cô ấy
có tốt đẹp hơn nữa, cũng vẫn bị người ta tiêu diệt.

Ở trong một phòng làm việc khác, có người nhìn tình huống bên Cảnh Tô mà mặt mày xanh mét, nhưng hết lần này tới lần khác anh ta không thể phát
tác, anh ta muốn giữ hình tượng tốt đẹp trước mọi người! Anh ta không
thể đi tìm cô, chẳng lẽ không thể để cô đến gặp anh ta sao?

“Cảnh Tô, tới phòng làm việc của tôi một chuyến!”. Dung Thiểu Tước cúp điện thoại, vui vẻ híp mắt lại.

“Tổng giám đốc!”. Cảnh Tô vừa đi vào, cô liền nghe thấy sau lưng vang lên tiếng “cạch”, cô giật mình.

“Thư ký Cảnh, làm việc trong phòng hoa rất vui vẻ chứ?”.

“Tổng giám đốc, cái đó có thể là có người đưa cho công ty chúng ta, cho nên tôi đã thay anh gửi đi!”.

“Là vậy sao? Sao tôi không biết?”.

Anh ta bước từng bước về phía Cảnh Tô, Cảnh Tô bị buộc phải lui về phía
sau, đế khi lưng cô dựa vào trên cửa, cô mới có chỗ dựa, lúc đó mới có
cảm giác an toàn. Nhưng không được bao lâu, cô bị vây bên trong hai vòng tay.

“Thư ký Cảnh, cô không biết những bó hoa đó là do Tổng giám đốc tôi đây mua cho cô sao?”.

“Cái?”. Cảnh Tô nhìn Dung Thiểu Tước như quái vật, nhưng khi nhìn thấy
trong ánh mắt anh ta có nguy hiểm, cô rụt cổ lại, không nói được một câu nào. Cô cảm thấy bây giờ cô như thịt cá trên thớt, lúc nào cũng có thể
bị cắt.

Cô trơ mắt nhìn cái đầu của anh ta càng ngày cúi càng thấp, không biết
sao bỗng nhiên cô nhớ tới nụ hôn của Tư Mộ Thần, cô quay đầu đi, cảm
thấy nếu người đàn ông này hôn cô, đúng là ghê tởm.

Dung Thiểu Tước không vui, anh ta chỉ định hù dọa Cảnh Tô, nhưng khi
nhìn thấy vẻ ghét bỏ trên mặt cô, anh ta lại cứ muốn hôn. Nhưng một loạt tiếng gõ cửa vang lên cắt đứt động tác của Dung Thiểu Tước, anh ta chỉ
hôn phớt qua trán cô, đương nhiên là môi đối môi, hôn lưỡi kịch liệt thì càng thêm mỹ vị.

Anh ta sửa sang lại quần áo của mình, kéo cô đứng nghiêm một bên, coi
như chuyện vừa rồi không xảy ra, tuy nhiên không khí lại quỷ dị như vậy.

“Vào đi!”. Cửa được mở ra, đi vào là một cô nàng đeo mắt kính hấp dẫn, mặc trang phục nghề nghiệp càng đôn vóc người của cô ta.

“Tổng giám đốc ~ văn kiện của ngài”. Khi đưa văn kiện cho Dung Thiểu
Tước, cô ta còn cố ý khom người, lộ ra bộ ngực tròn. Cảnh Tô đứng thẳng
bất an, đây không phải là sắc dụ trần trụi sao?

“Đi ra ngoài!”. Dung Thiểu Tước không vui gầm nhẹ!

Cô gái lườm Cảnh Tô một cái, dường như đổ mọi tội lỗi lên đầu Cảnh Tô.

“Tới đây!”. Người đàn ông nhìn Cảnh Tô, trong miệng nói ra hai chữ.

Chapter
1 Chương 1: Hình khiêu dâm 1
2 Chương 2: Hình khiêu dâm 2
3 Chương 3: Chia tay 1
4 Chương 4: Chia tay 2
5 Chương 5: Chung gối
6 Chương 6: Hôn sự
7 Chương 7: Dạ tiệc
8 Chương 8: Giải thích
9 Chương 9: Đính hôn, say rượu
10 Chương 10
11 Chương 11: Làm vợ tôi?
12 Chương 12: Đến nơi hẹn
13 Chương 13: Nửa cánh
14 Chương 14: Thành tiêu điểm lần nữa
15 Chương 15: Một màn ấm áp
16 Chương 16: Gặp chuyện không may
17 Chương 17: Thư ký
18 Chương 18: Bị thương
19 Chương 19: Bắt cóc
20 Chương 20: Lần theo dấu vết
21 Chương 21: Người trên núi
22 Chương 22: Hôn một cái
23 Chương 23: Gặp lại Cảnh Linh
24 Chương 24: Cô ấy không thuộc về anh
25 Chương 25: Đấu thầu thất bại?
26 Chương 26
27 Chương 27: Bà cụ nhà họ Dung
28 Chương 28: Theo đuổi
29 Chương 29: Ba người đi
30 Chương 30
31 Chương 31: Không phải là Cảnh Tô thì tốt biết bao?
32 Chương 32: Bỏ lại cô sao?
33 Chương 33: Bắt sống
34 Chương 34: Hoàn trả từng món một
35 Chương 35: Chị dâu đốt phòng bếp!
36 Chương 36: Kế hoạch lớn thành công
37 Chương 37: Bị thương, rút lui
38 Chương 38: Đơn xin từ chức
39 Chương 39: Chỉ là tôi thích em
40 Chương 40: Y Y ấp a ấp úng
41 Chương 41: Cha của đứa bé?
42 Chương 42: Gặp lại Tống Tường
43 Chương 43: Cho tôi thuê
44 Chương 44: Gặp lại Hàn Tử Dương
45 Chương 45: Lui tới
46 Chương 46: Tư Mộ Thần vô lại
47 Chương 47: Người thần bí tới
48 Chương 48: Cầu hôn người nào?
49 Chương 49: Đồng ý cũng không có nghĩa là kết hôn
50 Chương 50: Kích cỡ của người nào
51 Chương 51: Bắt người lần thứ hai
52 Chương 52: Cô bé, đây chỉ là một tảng băng ngầm
53 Chương 53: Hủy Bỏ Hôn Ước
54 Chương 54: Nha Nha hẹn ngày gặp mặt
55 Chương 55: Hoa Hồ Điệp đi chợ
56 Chương 56: Thẩm Xuân Linh tới cửa
57 Chương 57: Nha Nha Mất Tích
58 Chương 58: Thẩm Xuân Linh Tìm Tới Cửa Lần Nữa
59 Chương 59: Bệnh Ung Thư Máu
60 Chương 60: Kết Hợp, Nhớ Lại Chuyện Xưa
61 Chương 61: Thân thế rắc rối
62 Chương 62: Sinh non, bệnh nặng
63 Chương 63: Đấu, lừa gạt cưới
64 Chương 64: Tiểu Tiểu Binh xuất hiện, lừa gạt cưới (2)
65 Chương 65: Hội triển lãm, khách thần bí tới
66 Chương 66: Tư Mộ Thần, nếu mở cửa em liền gả cho anh
67 Chương 67: Dương Tử Hi xuất hiện, ra sức đánh tiểu tam
68 Chương 68: Trói người phụ nữ ác, cứu người
69 Chương 69: Nguy hiểm, bộ mặt thật
70 Chương 70
71 Chương 71: Trừng phạt, buổi lễ kết hôn đếm ngược thời gian
72 Chương 72: Thịnh thế, thời khắc tiến hành hôn lễ
73 Chương 73: Hứa em một đời, định em cả đời
74 Chương 74: Náo động phòng trong truyền thuyết
75 Chương 75: Bệnh nặng nguy cấp, cổ phần bị mất
76 Chương 76: Đụng chạm, hoàng kim không có lương tâm
77 Chương 77: Người phụ nữ của anh đổi người đàn ông của tôi
78 Chương 78: Thả anh ta, nằm vùng hắc bang
79 Chương 79: 'Hoàng Đình' ra quân, sự thật lộ ra
80 Chương 80: Quà sinh nhật đặc biệt
81 Chương 81: Tài xế kéo xe kéo
82 Chương 82: Cho em kinh kỉ, em vui không
83 Chương 83: Cái giá của một cọng tóc
84 Chương 84: Ba, ba đang vụng trộm sao?
85 Chương 85: Hợp tác
86 Chương 86: Bắt cóc
87 Chương 87: Bắt cóc
88 Chương 88: Như vậy, đủ sao?
89 Chương 89: Anh ta là vì cô mà chết
90 Chương 90: Anh đã tới chậm
91 Chương 91: Sinh tử cùng kề
92 Chương 92: Ông cụ muốn phát huy
93 Chương 93: Bỏ thuốc
94 Chương 94: Cảnh Tô bỏ trốn
95 Chương 95: Dẫn em đi đi
96 Chương 96: Làm hậu thuẫn của tôi
97 Chương 97: Ông lão
98 Chương 98: Cái gọi là sâu xa
99 Chương 99: Đại kết cục
Chapter

Updated 99 Episodes

1
Chương 1: Hình khiêu dâm 1
2
Chương 2: Hình khiêu dâm 2
3
Chương 3: Chia tay 1
4
Chương 4: Chia tay 2
5
Chương 5: Chung gối
6
Chương 6: Hôn sự
7
Chương 7: Dạ tiệc
8
Chương 8: Giải thích
9
Chương 9: Đính hôn, say rượu
10
Chương 10
11
Chương 11: Làm vợ tôi?
12
Chương 12: Đến nơi hẹn
13
Chương 13: Nửa cánh
14
Chương 14: Thành tiêu điểm lần nữa
15
Chương 15: Một màn ấm áp
16
Chương 16: Gặp chuyện không may
17
Chương 17: Thư ký
18
Chương 18: Bị thương
19
Chương 19: Bắt cóc
20
Chương 20: Lần theo dấu vết
21
Chương 21: Người trên núi
22
Chương 22: Hôn một cái
23
Chương 23: Gặp lại Cảnh Linh
24
Chương 24: Cô ấy không thuộc về anh
25
Chương 25: Đấu thầu thất bại?
26
Chương 26
27
Chương 27: Bà cụ nhà họ Dung
28
Chương 28: Theo đuổi
29
Chương 29: Ba người đi
30
Chương 30
31
Chương 31: Không phải là Cảnh Tô thì tốt biết bao?
32
Chương 32: Bỏ lại cô sao?
33
Chương 33: Bắt sống
34
Chương 34: Hoàn trả từng món một
35
Chương 35: Chị dâu đốt phòng bếp!
36
Chương 36: Kế hoạch lớn thành công
37
Chương 37: Bị thương, rút lui
38
Chương 38: Đơn xin từ chức
39
Chương 39: Chỉ là tôi thích em
40
Chương 40: Y Y ấp a ấp úng
41
Chương 41: Cha của đứa bé?
42
Chương 42: Gặp lại Tống Tường
43
Chương 43: Cho tôi thuê
44
Chương 44: Gặp lại Hàn Tử Dương
45
Chương 45: Lui tới
46
Chương 46: Tư Mộ Thần vô lại
47
Chương 47: Người thần bí tới
48
Chương 48: Cầu hôn người nào?
49
Chương 49: Đồng ý cũng không có nghĩa là kết hôn
50
Chương 50: Kích cỡ của người nào
51
Chương 51: Bắt người lần thứ hai
52
Chương 52: Cô bé, đây chỉ là một tảng băng ngầm
53
Chương 53: Hủy Bỏ Hôn Ước
54
Chương 54: Nha Nha hẹn ngày gặp mặt
55
Chương 55: Hoa Hồ Điệp đi chợ
56
Chương 56: Thẩm Xuân Linh tới cửa
57
Chương 57: Nha Nha Mất Tích
58
Chương 58: Thẩm Xuân Linh Tìm Tới Cửa Lần Nữa
59
Chương 59: Bệnh Ung Thư Máu
60
Chương 60: Kết Hợp, Nhớ Lại Chuyện Xưa
61
Chương 61: Thân thế rắc rối
62
Chương 62: Sinh non, bệnh nặng
63
Chương 63: Đấu, lừa gạt cưới
64
Chương 64: Tiểu Tiểu Binh xuất hiện, lừa gạt cưới (2)
65
Chương 65: Hội triển lãm, khách thần bí tới
66
Chương 66: Tư Mộ Thần, nếu mở cửa em liền gả cho anh
67
Chương 67: Dương Tử Hi xuất hiện, ra sức đánh tiểu tam
68
Chương 68: Trói người phụ nữ ác, cứu người
69
Chương 69: Nguy hiểm, bộ mặt thật
70
Chương 70
71
Chương 71: Trừng phạt, buổi lễ kết hôn đếm ngược thời gian
72
Chương 72: Thịnh thế, thời khắc tiến hành hôn lễ
73
Chương 73: Hứa em một đời, định em cả đời
74
Chương 74: Náo động phòng trong truyền thuyết
75
Chương 75: Bệnh nặng nguy cấp, cổ phần bị mất
76
Chương 76: Đụng chạm, hoàng kim không có lương tâm
77
Chương 77: Người phụ nữ của anh đổi người đàn ông của tôi
78
Chương 78: Thả anh ta, nằm vùng hắc bang
79
Chương 79: 'Hoàng Đình' ra quân, sự thật lộ ra
80
Chương 80: Quà sinh nhật đặc biệt
81
Chương 81: Tài xế kéo xe kéo
82
Chương 82: Cho em kinh kỉ, em vui không
83
Chương 83: Cái giá của một cọng tóc
84
Chương 84: Ba, ba đang vụng trộm sao?
85
Chương 85: Hợp tác
86
Chương 86: Bắt cóc
87
Chương 87: Bắt cóc
88
Chương 88: Như vậy, đủ sao?
89
Chương 89: Anh ta là vì cô mà chết
90
Chương 90: Anh đã tới chậm
91
Chương 91: Sinh tử cùng kề
92
Chương 92: Ông cụ muốn phát huy
93
Chương 93: Bỏ thuốc
94
Chương 94: Cảnh Tô bỏ trốn
95
Chương 95: Dẫn em đi đi
96
Chương 96: Làm hậu thuẫn của tôi
97
Chương 97: Ông lão
98
Chương 98: Cái gọi là sâu xa
99
Chương 99: Đại kết cục