Chương 29: 29: Bài Học Của Sư Phụ Mới

Ông lão Lâm Thịnh đưa mọi người về nơi ở chính của mình nằm sâu trong hòn đảo hoang sơ này.Tiếng sau....Giữa trung tâm đảo, cạnh hồ nước trong veo tương đối lớn có một mảnh đất trống trải bằng phẳng khá đẹp, xung quanh nhiều cụm hoa tươi tỏa mùi hương thơm ngát theo làn gió nhẹ tràn vào mũi đám người."Thơm quá!", Băng Vân hít thật sâu, cảm thán.Hai mắt Mộng Vũ long lanh khi thấy cảnh đẹp rất đáng yêu.Minh Tú chẳng tỏ vẻ gì, những danh lam thắng cảnh nàng đã tham quan không ít, chỉ vài đóa hoa chưa đủ khiến nàng phải bật thốt thành tiếng.Minh Tuấn thầm gật đầu, nơi này khá được, điều quan trọng là sự yên tĩnh.

Lâm Thịnh là Dược Giả, rất cần bầu không gian yên tĩnh khi đang luyện dược.

Bởi vì trong quá trình điều chế chỉ cần mất tập trung một chút thôi sẽ thay đổi khá nhiều dược hiệu, tính chất sản phẩm dược.Lâm Thịnh nhẹ nhàng đáp xuống giữa bãi đất trống, đám người cũng từ từ rơi xuống.

Sau đó, Đấu khí thu về, khí tức Đấu Hoàng biến mất, nhìn qua Lâm Thịnh như ông lão râu tóc bạc trắng bình thường.Bùm!Xa xa, cách chỗ mọi người đứng tầm bốn cây số, một đỉnh núi lửa khá lớn phun trào dung nham và khói bụi độc hại trắng xám bắn thẳng lên trời.

Tuy nhiên, chấn động không tới nơi đám người đứng, âm thanh tiếng nổ rất nhỏ, xem ra không bị ảnh hưởng gì."Chúng ta tới rồi! Vào trong thôi!", Lâm Thịnh bình thản nói."Ủa? Sư phụ? Vào trong đâu?", Minh Tuấn ngơ ngác hỏi.Mộng Vũ cũng cảm thấy khó hiểu.

Băng Vân và Minh Tú lờ mờ đoán ra điều gì đó."Vào trong nhà chứ còn vào đâu.", Lâm Thịnh vuốt râu, ngữ điệu rất bình thường.Lâm Ngữ Kỳ cười nhẹ, phất tay một cái.Rất nhanh, pháp bảo kiến trúc ẩn trong hư không xuất hiện sau đó hướng về không trung phóng to, màn chắn trong suốt biến mất rồi dần dần hạ thập xuống tùy chỉnh vừa ý chủ nhân.Một phủ đệ đơn giản mà đầy đủ đã ở trước mắt mọi người.

Từng căn phòng của phủ đệ đều được làm bằng gỗ chất lượng cao, vừa bền vừa chắc.

Diện tích không rộng quá cũng không chật quá tạo cảm giác vừa đủ thoải mái.Minh Tuấn ngẩn ra nhìn Lâm Ngữ Kỳ hỏi:"Nàng lấy kiếm đâu ra pháp bảo kiến trúc này vậy?"Pháp bảo kiến trúc rất rất hiếm, hắn không ngờ nàng lại có đấy.Thiến Mộng Vũ há hốc mồm trợn mắt, dường như không tin vào mắt mình.Băng Vân và Minh Tú thầm nói:"Biết ngay!"Lâm Ngữ Kỳ chẳng dấu giếm trả lời:"Sư phụ cho ta."Lâm Thịnh vuốt râu nhớ về quá khứ:"Pháp bảo kiến trúc là báu vật mà ta đạt được trong một lần đi rèn luyện trên lục địa.""Lục địa?", Minh Tuấn nhíu mày.

Chẳng nhẽ Lâm Thịnh không phải người bản xứ trên đảo sao?"Thôi vào đi!", Lâm Thịnh đi vào phủ đệ.Trong phủ đệ rất nhiều phòng, đếm sơ sơ phải tầm mười bốn, mười năm căn.

Ba sư đồ Lâm Thịnh ở ba phòng còn lại thừa bao nhiêu phòng trống liền.Ngoài ra, phủ đệ có một đại sảnh lớn dùng để tiếp khách và một cái hồ sen nhỏ để thư giãn uống trà nữa."Tùy ý chọn phòng đi!", Lâm Thịnh nói:"Xong rồi Minh Tuấn con đến chỗ ta.

Ta có vài chuyện cần nói riêng với con."Hắn đáp rất lễ phép:"Con hiểu thưa sư phụ!"Ông già tóc trắng chắp tay sau lưng đi về phòng của mình.Lâm Phức Hương chỉ về hai căn phòng:"Đây là phòng ta.

Kia là phòng Ngữ Kỳ muội.

Có gì cứ đến hỏi nha!"Hai nàng cũng về phòng của mình tu luyện.Mới gặp nhau, Lâm Phức Hương và Lâm Ngữ Kỳ chưa thân thiện lắm với hắn."Các nàng chọn phòng đi!", hắn qua sang nhìn ba vị thê tử nói."Thiếp và Mộng Vũ sẽ ở chung với nhau.", Băng Vân nắm tay muội muội kéo đi."Phòng thiếp ở bên cạnh phòng chàng.", Minh Tú cười nói.Minh Tuấn chọn phòng nào nàng chọn phòng kế bên luôn.Hắn tùy ý đi về phía một phòng, đẩy cửa, bước vào.

Minh Tú vào thì phòng ngay cạnh.Mắt đảo qua một vòng.

Đồ đạc đầy đủ rất tiện nghi sạch sẽ gọn gàng.

Bàn ghế, giường tủ đều được làm từ gỗ tốt.

Không hề mang tới cảm giác ngột ngạt, ngược lại rất dễ chịu.Hắn đoán chủ nhân trước của pháp bảo kiến trúc này có lẽ là người ở ẩn thích hòa mình cùng thiên nhiên hùng vĩ.Không những thế, bên dưới căn phòng còn có mật thất dành cho việc tu luyện thêm hiệu quả nữa.Bình thường tu luyện chỉ cần ngồi trong phòng hấp thu năng lượng đất trời được rồi.

Nhưng khi cần luyện hóa thứ gì mang năng lượng lớn cuồng bạo hoặc cần tu luyện thời gian dài, mật thất không thể là nơi tuyệt vời hơn.Minh Tuấn thả mình nằm trên chiếc giường một chút, rất êm, miệng lẩm bẩm:"Minh Hương xuất quan thì phải mang hết các nàng tới đây mới được."Minh Hương hiện tại đang lĩnh ngộ sức mạnh và Thuật từ Lôi Điện Giác Long không thể làm phiền được.

Vì lẽ đó, Minh Nguyệt và Minh Như ở lại hố sâu canh trừng không cho kẻ nào tiếp cận phá đám."Nàng bế quan thời gian khá dài rồi."Lôi Điện Giác Long chỉ còn tàn hồn, thực lực suy yếu rất nhiều nhưng dù sao cũng từng mang chiến lực đỉnh cao, có tiếng tăm nhất định trên Đại Lục tất nhiên vẫn thua xa các kẻ đứng đầu thế lực lớn.

Vậy nên sức mạnh Lôi Điện Giác Long không phải đùa, cần thời gian dài lĩnh ngộ.Không tiếp tục suy nghĩ nhiều, Minh Tuấn bật người dậy đi về hướng phòng sư phụ.Cốc...cốc...cốc...Hắn gõ cửa.

Trước khi vào phòng người khác phải gõ cửa xem có ai ở trong không, đó là phép lịch sự tốt thiểu.

Nếu người ta cho phép mới được vào."Vào đi!", tiếng sư phụ truyền ra.Minh Tuấn đẩy cửa vào phòng.Lâm Thịnh đang ngồi uống trà trên bàn gỗ.

Hương trà rất đặc biệt."Thảo dược?", Minh Tuấn nói."Tinh lắm!", ông già tóc bạc trắng khen.Thực chất cái thứ nước Lâm Thịnh uống không phải được ngâm từ lá cây trà mà là thảo dược.

Ông lão hái một số loại thảo dược trên đảo, lấy vài bộ phận, sấy khô làm thành trà uống.

Vừa thơm vừa bổ.Tuy nhiên phải người có kiến thức mới làm được.

Kết hợp liều chẳng biết bộ phận nào dùng được bộ phận nào bỏ đi rồi thảo dược phản ứng với nhau tạo ra chất độc thì khổ.

Uống vào không chết ngay lập tức thì cũng chịu đau đớn một phen hoặc làm suy yếu vài chức năng cơ thể.Lâm Thịnh đặt chén trà xuống bàn, đột nhiên hai mắt mở to nhìn về phía người thanh niên tóc đỏ.

Khí thế Đấu Hoàng phút chốc bạo phát ép tới đè nặng trên người hắn.Miệng hắn rỉ ra tia máu tươi, khuôn mặt nhăn nhó hết cả lại.Đấu Hoàng cao hơn Đại Nguyên Sư tương đương Đại Đấu Sư quá nhiều, hơn nữa ông lão râu trắng còn bất ngờ ra tay như thế, hắn có chống lại hay không điều đó chẳng ý nghĩa gì hết, đều vô dụng thôi."Sư phụ muốn làm gì?", hắn hoang mang hỏi.Hắn không tin ông già này gọi mình tới đây rồi tự dưng làm thế này.Luồng gió nhẹ nhàng thổi qua, một bàn tay túm lấy cổ hắn nhấc lên như con gà dí thẳng vào tường.Rầm!Lưng Minh Tuấn va chạm cùng với bức tường, không hề đau chút nào.Ánh mắt Lâm Thịnh híp lại, lạnh băng nhìn người thanh niên tóc đỏ là đệ tử mình vừa thu nhận vài tiếng trước."Ngươi...có kiến trúc pháp bảo đúng không?", Lâm Thịnh hỏi.Minh Tuấn trợn to mắt nhưng vẫn giả vờ không hiểu gì nói:"Sư phụ nói gì vậy? Thân con nhỏ yếu lấy đâu ra kiến trúc pháp bảo."Hắn chưa hiểu tại sao lão già này lại nói thế."Không cần chối! Thế ta hỏi đây: tại sao khi ngươi hóa hình Nhân Loại, trên thân chẳng có một mảnh vải, hoàn toàn trần truồng, không chỗ để đồ thì lấy đâu quần áo mà mặc mà thay? Ngươi trả lời thế nào?", Lâm Thịnh nói tiếp.Trong lòng hắn giật mình.

Đúng vậy! Quá sơ hở! Giờ hắn mới thấy bản thân mình quá sơ hở.Dù rất cẩn thận chạy vào bụi rậm để tránh bại lộ pháp bảo kiến trúc rồi nhưng hắn lại chẳng nghĩ tới đã mắc sai lầm trước đó rồi."Đừng nói với ta rằng ngươi giấu sẵn quần áo trong đó rồi nha.", khí thế ông già càng tỏa mạnh hơn, sát khí hiện rõ trong mắt:"Giao ra đây ta còn có thể cho ngươi con đường sống."Pháp bảo kiến trúc quá quý trọng, Lâm Thịnh nổi lòng tham cũng hết sức bình thường.Thực ra ông già chỉ cần giết Minh Tuấn thôi pháp bảo kiến trúc mất người điều khiển ắt hẳn xuất hiện chẳng cần nhiều lời làm cái chi."Muốn chém muốn giết tùy ông.

Ta thà chết chứ không dâng đồ lên.", hắn kiên cường nói, bị chế trụ nhưng không sợ."Vậy thì chết đi thôi! Ta đã mở đường hiếu sinh mà chẳng biết nắm bắt.", ông già Lâm Thịnh cười lạnh.Đấu khí mạnh mẽ xâm nhập cơ thể người thanh niên tóc đỏ quấy rối tàn phá bên trong.Minh Tuấn đau đơn muốn kêu gào song được vì cổ họng bị người ta tóm rồi còn đâu."Xong rồi! Ta xong rồi! Xin lỗi ông bà nội ngoại, phụ mẫu, dòng họ, con bất tài không thể hoàn thành đại nghiệp trả thù cho Viêm Thú Tộc, cho những người đã hy sinh được rồi.

Xuống dưới con nhất định sẽ chịu tội, chịu hình phạt cao nhất.", hắn thầm trăn trối.Hắn thấy giận bản thân mình, giận mình làm việc để lộ sơ hở, giận thực lực yếu kém chẳng thể thoát khốn khi rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm như bây giờ.

Minh Tuấn cố nói câu cuối cùng:"Xin ngươi! Xin ngươi tha cho các nàng ấy được không?"Đến phút sinh tử, hắn vẫn nghĩ về các thê tử của mình.Ông già Lâm Thịnh ngửa đầu cười to, mặt giờ lại lộ nét đê tiện cực kì:"Hahahaha....ngươi yên tâm đi! Ta sẽ chăm sóc các nàng thật tốt.

Để các nàng thở dốc dưới thân ta.""Ngươi....", Minh Tuấn nghẹn họng.Cảm xúc cuồng nộ như bùng nổ, ánh mắt đỏ ngầu đầy tơ máu toát ra sát khí đậm đặc thôi rồi.

Hắn muốn giết chết lão già này, muốn băm thây Lâm Thịnh thành vạn khúc.

Nhưng....bất lực! Đúng vậy! Đó là sự bất lực!Thực lực thua xa người ta làm sao mà lật chuyển tình thế được.Hắn không ngờ mình sắp chết như vậy, chết trong sự bất lực, cay đắng muôn phần."Chết được rồi đấy!", lão già Lâm Thịnh gằn từng chữ, lực đạo ở bàn tay tăng thêm như muốn bóp nát cổ hắn vậy.Ngay lúc tưởng sắp chết tới nơi, ông già râu tóc bạc trăng thu về Đấu khí, buông cổ hắn ra.Lâm Thịnh cười cười:"Đấy là kẻ khác sẽ nói và hành động như thế."Ông già ung dung đi tới cái bàn, ngồi xuống uống trà tiếp."Con đã nhận thấy sơ hở của mình chưa?"Khụ....khụ....khụ....Hắn ngã bịch cái, ho liên tục, mũi miệng tham lam hít thở ô xi, người toát đầy mồ hôi lạnh ngắt.Vài phút sau, nhịp thở ổn định, hắn cảm nhận qua thân thể một chút phát hiện đều bình thường không có sao hết.

Minh Tuấn vội vàng hướng ông già Lâm Thịnh kính trọng nói:"Cảm ơn sư phụ chỉ giáo!"Lâm Thịnh uống hết ly trà nóng, thở một cái sảng khoái rồi nghiêm mặt dạy:"Rất may cho con hôm nay gặp phải ta.

Nếu như người khác chắc chắn con đã chết rồi đấy.

Làm việc gì phải tính toán và suy nghĩ thật kĩ.

Gặp kẻ lạ mặt chưa biết bụng dạ ra sao phải hết sức cẩn thận.

Có thể bên ngoài biểu hiện tốt bụng nhưng bên trong âm thầm làm hại mình.

Vừa rồi coi như bài học cho con."Một Đấu Hoàng như ông già này tất nhiên sẽ nhận thấy sơ hở trong hành động của Minh Tuấn rồi.

Lâm Phức Hương là con gái, còn đang loay hoay xấu hổ chẳng dám nhìn thẳng hắn khi đang trần truồng nên đầu óc trống rỗng.

Còn Lâm Thịnh là đàn ông sẽ không bị ảnh hưởng rồi.Vì thế Lâm Thịnh quyết định dạy người đệ tử mới một bài học về tính cẩn thận.

Một sư phụ rất tâm huyết đúng không?"Đa tạ lời dạy bảo của sư phụ.

Con xin tiếp thu!", hắn lễ phép nói.Ông già vuốt râu gật đầu hài lòng.

Qua đây hắn cũng biết thực lực mình còn nhỏ yếu cần phải nâng cao tu vi và chiến lực hơn nữa.

Mạnh....mới làm chủ tình huống..

Chapter
1 Chương 1: 1: Bước Ra Từ Núi Lửa
2 Chương 2: 2: Hỏa Dương Hoa
3 Chương 3: 3: Viêm Thú Thánh Diễm
4 Chương 4: 4: Thiến Mộng Vũ Và Thiến Băng Vân
5 Chương 5: 5: Hái Dược
6 Chương 6: 6: Trong Hang Động
7 Chương 7: 7: Hắc Hổ Trại
8 Chương 8: 8: Thu Hoạch Lớn
9 Chương 9: 9: Lục Sắc Bích Hinh
10 Chương 10: 10: Chiến Báo Đen!
11 Chương 11: 11: Lôi Đình Chiến Đao
12 Chương 12: 12: Thử!
13 Chương 13: 13: Cùng Nhau Tu Luyện
14 Chương 14: 14: Tranh Đoạt Báu Vật
15 Chương 15: 15: Dị Hỏa Bảng
16 Chương 16: 16: Chiến Đấu Linh Sơ Tinh
17 Chương 17: 17: Huyền Hoàng Hỏa
18 Chương 18: 18: Luyện Hóa Huyền Hoàng Hỏa
19 Chương 19: 19: Luyện Hóa Thành Công
20 Chương 20: 20: Băng Vân Xuất Chiến
21 Chương 21: 21: Lục Lương Dịch
22 Chương 22: 22: Tại Miệng Hố
23 Chương 23: 23: Bị Tách Ra
24 Chương 24: 24: Băng Vân Và Minh Tú Gặp Nguy Hiểm
25 Chương 25: 25: Lâm Ngữ Kỳ
26 Chương 26: 26: Được Cứu
27 Chương 27: 27: Ông Nội Minh Tuấn
28 Chương 28: 28: Minh Tuấn Có Sư Phụ
29 Chương 29: 29: Bài Học Của Sư Phụ Mới
30 Chương 30: 30: Tâm Sự Cùng Sư Phụ
31 Chương 31: 31: Lô Đỉnh Kì Quái
32 Chương 32: 32: Luyện Dược
33 Chương 33: 33: Bên Bờ Hồ
34 Chương 34: 34: Trước Cửa Phòng Lâm Thịnh
35 Chương 35: 35: Thất Bảo Tương
36 Chương 36: 36: U Lan Thảo
37 Chương 37: 37: Huyền Hoàng Hỏa Đóa Thứ Hai
38 Chương 38: 38: Chỗ Lạ
39 Chương 39: 39: Xác Sống
40 Chương 40: 40: Chúng Ta Sang Hiệp Hai Nào!
41 Chương 41: 41: Thấy Nhục Nhiều Hơn Thấy Vui
42 Chương 42: 42: Công Trình Vĩ Đại Nhất
43 Chương 43: 43: Đó Là Sự Đối Lập
44 Chương 44: 44: Tầng Kiến Trúc Cuối Cùng
45 Chương 45: 45: Hàn Linh Huyên
46 Chương 46: 46: Minh Tuấn Hành Động
47 Chương 47: 47: Kế Sách Giải Cứu
48 Chương 48: 48: Lâm Hiên
49 Chương 49: 49: Luyện Hóa Hương Diễm
50 Chương 50: 50: Thiên Nguyên Long Quả
51 Chương 51: 51: Đại Lực Ma Viên
52 Chương 52: 52: Cường Đấu Đan
53 Chương 53: 53: Hai Chiêu Diệt Đấu Vương
54 Chương 54: 54: Ba Tên Cắn Nhau
55 Chương 55: 55: Tân Mộc
56 Chương 56: 56: Linh Dương Long Cương Hỏa
57 Chương 57: 57: Khung Xương Rắn
58 Chương 58: 58: Phệ Tu Phong
59 Chương 59: 59: Tố Chất Người Đứng Đầu
60 Chương 60: 60: Man Khí
61 Chương 61: 61: Tàn Hồn Nguyên Hoàng
62 Chương 62: 62: Oan Gia Ngõ Hẹp
63 Chương 63: 63: Các Ngươi Chết Chắc Rồi
64 Chương 64: 64: Huyết Ti Pháp - Thi Tâm Thảo
65 Chương 65: 65: Hồn Giả
66 Chương 66: 66: Bàn Chuyện
67 Chương 67: 67: Phong Thiên Huân
68 Chương 68: 68: Chiến Khí
69 Chương 69: 69: Quà!
Chapter

Updated 69 Episodes

1
Chương 1: 1: Bước Ra Từ Núi Lửa
2
Chương 2: 2: Hỏa Dương Hoa
3
Chương 3: 3: Viêm Thú Thánh Diễm
4
Chương 4: 4: Thiến Mộng Vũ Và Thiến Băng Vân
5
Chương 5: 5: Hái Dược
6
Chương 6: 6: Trong Hang Động
7
Chương 7: 7: Hắc Hổ Trại
8
Chương 8: 8: Thu Hoạch Lớn
9
Chương 9: 9: Lục Sắc Bích Hinh
10
Chương 10: 10: Chiến Báo Đen!
11
Chương 11: 11: Lôi Đình Chiến Đao
12
Chương 12: 12: Thử!
13
Chương 13: 13: Cùng Nhau Tu Luyện
14
Chương 14: 14: Tranh Đoạt Báu Vật
15
Chương 15: 15: Dị Hỏa Bảng
16
Chương 16: 16: Chiến Đấu Linh Sơ Tinh
17
Chương 17: 17: Huyền Hoàng Hỏa
18
Chương 18: 18: Luyện Hóa Huyền Hoàng Hỏa
19
Chương 19: 19: Luyện Hóa Thành Công
20
Chương 20: 20: Băng Vân Xuất Chiến
21
Chương 21: 21: Lục Lương Dịch
22
Chương 22: 22: Tại Miệng Hố
23
Chương 23: 23: Bị Tách Ra
24
Chương 24: 24: Băng Vân Và Minh Tú Gặp Nguy Hiểm
25
Chương 25: 25: Lâm Ngữ Kỳ
26
Chương 26: 26: Được Cứu
27
Chương 27: 27: Ông Nội Minh Tuấn
28
Chương 28: 28: Minh Tuấn Có Sư Phụ
29
Chương 29: 29: Bài Học Của Sư Phụ Mới
30
Chương 30: 30: Tâm Sự Cùng Sư Phụ
31
Chương 31: 31: Lô Đỉnh Kì Quái
32
Chương 32: 32: Luyện Dược
33
Chương 33: 33: Bên Bờ Hồ
34
Chương 34: 34: Trước Cửa Phòng Lâm Thịnh
35
Chương 35: 35: Thất Bảo Tương
36
Chương 36: 36: U Lan Thảo
37
Chương 37: 37: Huyền Hoàng Hỏa Đóa Thứ Hai
38
Chương 38: 38: Chỗ Lạ
39
Chương 39: 39: Xác Sống
40
Chương 40: 40: Chúng Ta Sang Hiệp Hai Nào!
41
Chương 41: 41: Thấy Nhục Nhiều Hơn Thấy Vui
42
Chương 42: 42: Công Trình Vĩ Đại Nhất
43
Chương 43: 43: Đó Là Sự Đối Lập
44
Chương 44: 44: Tầng Kiến Trúc Cuối Cùng
45
Chương 45: 45: Hàn Linh Huyên
46
Chương 46: 46: Minh Tuấn Hành Động
47
Chương 47: 47: Kế Sách Giải Cứu
48
Chương 48: 48: Lâm Hiên
49
Chương 49: 49: Luyện Hóa Hương Diễm
50
Chương 50: 50: Thiên Nguyên Long Quả
51
Chương 51: 51: Đại Lực Ma Viên
52
Chương 52: 52: Cường Đấu Đan
53
Chương 53: 53: Hai Chiêu Diệt Đấu Vương
54
Chương 54: 54: Ba Tên Cắn Nhau
55
Chương 55: 55: Tân Mộc
56
Chương 56: 56: Linh Dương Long Cương Hỏa
57
Chương 57: 57: Khung Xương Rắn
58
Chương 58: 58: Phệ Tu Phong
59
Chương 59: 59: Tố Chất Người Đứng Đầu
60
Chương 60: 60: Man Khí
61
Chương 61: 61: Tàn Hồn Nguyên Hoàng
62
Chương 62: 62: Oan Gia Ngõ Hẹp
63
Chương 63: 63: Các Ngươi Chết Chắc Rồi
64
Chương 64: 64: Huyết Ti Pháp - Thi Tâm Thảo
65
Chương 65: 65: Hồn Giả
66
Chương 66: 66: Bàn Chuyện
67
Chương 67: 67: Phong Thiên Huân
68
Chương 68: 68: Chiến Khí
69
Chương 69: 69: Quà!