Chương 29: 29: Nàng Là Yêu Nữ

Hoa Linh Âm ngồi ở bàn đá trong hoa viên, Tiểu Tuyết ngồi bên cạnh tâm sự với nàng.

Nói là tâm sự, nhìn lại giống như Hoa Linh Âm đang tự mình độc thoại nội tâm.
Nàng không rõ vì sao nhưng cốt truyện này càng ngày càng sai, cảm giác như tính cách nhân vật có vẻ không đúng theo tiểu thuyết gốc.

Một Tần Tình Nhi yếu đuối, nhu nhược, chỉ mong được che chở lại có thể đứng ở trước mặt chế nhạo nàng.
Có phải do sự xuất hiện của nàng đã làm xáo trộn mọi thứ rồi không, Hoa Linh Âm thở dài, úp mặt nằm dài xuống bàn đá "Chán quá..."
Vũ Minh Thành đã đi được ba ngày, nàng không gặp hắn ba ngày thật sự rất nhớ hắn nha.

Hắn có nhớ nàng không nhỉ? Hoa Linh Âm lắc lắc đầu, hắn bây giờ đang làm cái gì nhỉ?
Aa nàng không thể ngừng suy nghĩ về hắn.
...
Nửa đêm khuya vắng, đoàn lính của minh giáo đi theo dấu vết của yêu nữ đến khu thành tây, cũng đã khuya, mọi người đốt lửa nghỉ chân, bởi vì minh giáo võ công cao cường.

Không ngán yêu nữ nên chẳng ai toả ra sợ hãi, vô tư nghỉ ngơi, khi trăng lên cao, đỉnh điểm của sự mệt mỏi, cũng đã ba ngày theo vết yêu nữ đó.
Mọi người đều vì mệt mỏi mà chợp mắt, bỗng một cơn gió nhẹ cũng khiến cho Vũ Minh Thành nâng cao cảnh giác.

Hắn nghe thấy âm thanh len ken, âm thanh rất quen thuộc, âm thanh này chỉ xuất hiện mỗi khi Hoa Linh Âm chạy đến tìm hắn.
Thanh âm phát ra dần rõ hơn, truyền theo cơn gió mà len keng lách tách, một nữ nhân khăn đỏ che mặt, y phục màu đỏ, phục sức màu vàng trước ngực va chạm vào nhau.

Hàng châu trên đầu màu đỏ va chạm tạo ra âm thanh nhẹ nhàng, tấm khăn che mặt màu đỏ có bông hoa bỉ ngạn màu đen, không khác gì Hoa Linh Âm.
Toàn quân minh giáo liền bật dậy, giơ cao thanh kiếm tuyên chiến, yêu nữ trên không trung xoay người tung ra hạt loạt phi tiêu độc, mấy tên minh giáo không cẩn thận trúng tiêu.
Người né được đều xông lên, yêu nữ nhảy lên không, khinh công nàng ta thâm hậu đến mức đứng ở trên không như đứng trên mặt đất.

Nàng ta yểu điệu nhảy múa, điệu nhảy của vũ nữ tây vực, mỗi lần nàng ta xoay người trong lúc nhảy đều phóng loạt phi tiêu độc.
Những ai cảnh giác đều trúng tiêu nằm xuống đất, Vũ Minh Thành rút ra thanh kiếm hướng về phía yêu nữ, khác với những tên yếu đuối minh giáo.

Vũ Minh Thành rất nhanh tiếp cận được nàng, thanh kiếm lướt ngang vòng eo xinh đẹp của nàng ta.
Yêu nữ ngã về phía sau, thân hình uốn lượn tránh được nhát kiếm, tung ra một chưởng về phía Vũ Minh Thành.

Hắn nhảy lên không trung né chiêu, cảm thấy hắn có khí lực quá lớn, yêu nữ vội xoay người thi triển khinh công bỏ chạy.
Vũ Minh Thành đuổi theo, cách nàng vài bước chém một nhát kiếm, chiếc khăn choàng mặt bị chém rách.

Mảnh vải màu đỏ rơi xuống, yêu nữ lộ mặt cũng khiến cho Vũ Minh Thành dừng lại động tác rượt đuổi.
Hắn thẩn thờ nhìn theo bóng dáng mỹ miều màu đỏ chạy vụt đi kia, mi tâm Vũ Minh Thành chau lại, bật ra giọng nói trầm lạnh.
"Hoa Linh Âm..."
...
Hôm nay đoàn người của minh giáo trở về, Hoa Linh Âm mừng rỡ từ Hoa gia trang chạy xuống kinh thành, nàng nghe nói hắn về rồi.

Tuy là không có bắt được yêu nữ, với nàng chỉ cần hắn bình an vô sự là được rồi.

Hoa Linh Âm nhớ hắn chết đi được, nàng phi thẳng vào chánh điện.
Nàng nhìn thấy hắn đang ngồi bên cạnh Cận Thiên Bảo nói chuyện, mẫu thân có dặn nàng không được đến gần Cận Thiên Bảo.

Hoa Linh Âm đứng ở trước cửa, nhìn hắn với ánh mắt vui vẻ nhưng nàng không dám đến gần hắn, hắn ngồi cạnh Cận Thiên Bảo nga.

Chỉ có thể lúp ló nấp ở trước cửa, cái đầu thò vào nháy mắt với hắn, muốn hắn đi ra ngoài này nha.
"Đến đây" Bỗng hắn lên tiếng, gọi nàng đi đến, Hoa Linh Âm nuốt nuốt nước miếng, khi về nàng sẽ xin lỗi mẫu hậu sau vậy.
Hoa Linh Âm nâng bước chân chạy đến trước mặt hắn, phục sức va chạm phát ra âm thanh len ken vui nhộn, nàng nở nụ cười xinh đẹp "Ngươi có nhớ ta không? Chắc chắn là rất nhớ ta đúng không?"
Vũ Minh Thành đối với nụ cười của nàng, lần đầu tiên nàng nhìn thấy khoé môi hắn nâng lên, giống như cười lại tựa như không "Vừa mới gặp hôm qua, Hoa cô nương bảo ta nên nhớ cái gì?"
Hoa cô nương, cái gì mà xa lạ như vậy? Chẳng phải hắn đã gọi nàng là Linh Âm sao, sao hắn lại tự nhiên thay đổi như vậy nga, nàng thích hắn gọi nàng là Linh Âm cô nương hơn "Hôm qua? Ngươi bị làm sao vậy? Có phải bị yêu nữ đánh vào đầu rồi không? Hôm nay ngươi mới trở lại, ta hôm nay mới gặp được ngươi nha."
Nàng vừa nói ngón tay búng lên trán của hắn, Hoa Linh Âm đúng là ngông cuồng, ở trước mặt Cận Thiên Bảo lại có thể tự nhiên như vậy chạm tay chạm chân.

Vũ Minh Thành lại có thể để nàng tự ý động chạm vào người như vậy sao? Nàng không hề nhận ra, ánh mắt của Cận Thiên Bảo dành cho nàng đằng đằng sát khí.
Vũ Minh Thành nhếch môi, lần đầu tiên hắn đối với nàng bằng giọng điệu khinh thường "Hoa cô nương định giả vờ đến khi nào nữa?"
Hoa Linh Âm như đứa ngốc ngạc nhiên, nàng không rõ là cái chuyện gì khiến cho hắn thay đổi như vậy? Trước đây dù lạnh lùng với nàng, ít ra cũng không có khinh thường nàng.

Hắn đi về một chuyến lại thay đổi đến như vậy? Giọng nói, ánh mắt đều là rất coi thường nàng.
"Giả vờ cái gì? Ngươi nói cái gì ta không hiểu" Hoa Linh Âm lắc lắc đầu, những hạt chuỗi trên đầu nàng va chạm tạo nên âm nhẹ nhàng, y hệt yêu nữ hôm qua.

Vũ Minh Thành thở dài, hắn vừa định mở miệng nói chuyện, hắn định bảo nàng nếu ngoan ngoãn đầu hàng có thể khoan nhượng chừa cho nàng con đường sống, không rõ vì sao hắn cũng không muốn nàng chết.
Cận Thiên Bảo đã nhanh hơn, ông ta đứng dậy ở trước mặt nàng tung ra một chưởng.
"Đừng nhiều lời, ngươi chính là yêu nữ" Cận Thiên Bảo quát, trừng mắt với nàng, sau đó nhìn Vũ Minh Thành ngồi bên cạnh đang đứng hình trợn mắt "Sau này muốn làm minh chủ, tốt nhất không nên do dự làm gì."
Giang hồ đẫm máu, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, lần này cũng đâu thể là nhầm, chính Vũ Minh Thành chứng kiến yêu nữ cũng chính là Hoa Linh Âm.
Hoa Linh Âm vốn thân thể chẳng có lấy một pháp lực, ăn trọn một chưởng của chưởng môn minh giáo, đường đường là minh chủ võ lâm người người khiếp sợ liền nôn ra một ngụm máu.

Máu từ miệng nàng phung ra sàn nhà, không những thế máu cũng từ lỗ mũi chảy ra y phục đỏ của nàng biến thành màu đỏ thẫm, nàng nhìn hắn với đôi mắt ngẩn ngơ, cảm giác lục phủ ngụ tạng như bị nghiền nát lần nữa phung ra một ngụm máu.
Xương cốt như bị ai đó chặt bỏ không còn là của chính mình ngã xuống, Tiểu Tuyết vội lau đến ôm lấy nàng ở trong lòng quát lớn "Ngươi vì sao lại đả thương tiểu thư của ta? Cái gì mà yêu nữ, nàng không có rời khỏi tầm kiểm soát của ta, nàng không phải yêu nữ."
Hoa Linh Âm nghe thấy âm thanh, nhưng mắt nàng tối đen không nhìn thấy gì cả, dù mắt nàng đang mở như thế kia, nàng lại chẳng nhìn thấy cái gì ngoài một màu đen như mực..

Chapter
1 Chương 1: 1: Tiểu Thuyết Tình Nhi Phi Lễ
2 Chương 2: 2: Đoạ Ma
3 Chương 3: 3: Tai Nạn
4 Chương 4: 4: Ta Xuyên
5 Chương 5: 5: Yêu Nữ Hoa Linh Âm
6 Chương 6: 6: Gặp Được Vũ Minh Thành
7 Chương 7: 7: Hoa Linh Phi Và Cận Thiên Bảo
8 Chương 8: 8: Hoa Linh Phi Và Cận Thiên Bảo 2
9 Chương 9: 9: Tiếp Cận Vũ Minh Thành
10 Chương 10: 10: Vũ Minh Thành Ta Thích Ngươi!
11 Chương 11: 11: Chỉ Thích Hắn
12 Chương 12: 12: Ngoài Ngươi Còn Ai
13 Chương 13: 13: Thần Thông Trâu Húc
14 Chương 14: 14: Lần Đầu Chạm Vào
15 Chương 15: 15: Hôn
16 Chương 16: 16: Hắn Giận Ta
17 Chương 17: 17: Hoa Đăng Hội
18 Chương 18: 18: Cùng Nhau Dùng Bữa
19 Chương 19: 19: Cùng Hắn Đi Hội
20 Chương 20: 20: Nàng Thật Sự Thích Hắn
21 Chương 21: 21: Bị Bệnh
22 Chương 22: 22: Vũ Minh Thành Đến Chỗ Của Nàng
23 Chương 23: 23: Gọi Nàng Linh Âm
24 Chương 24: 24: 36 Kế Chạy Là Thượng Sách
25 Chương 25: 25: Hoa Linh Âm Treo Gió
26 Chương 26: 26: Ôm
27 Chương 27: 27: Nữ Nhân Cổ Mộ Không Nên Động Vào
28 Chương 28: 28: Bắt Yêu Nữ
29 Chương 29: 29: Nàng Là Yêu Nữ
30 Chương 30: 30: Nguyện Ý Không
31 Chương 31: 31: Không Nhìn Thấy
32 Chương 32: 32: Thấy Hắn Và Tần Tình Nhi
33 Chương 33: 33: Cha Hay Cận Thiên Minh Chủ
34 Chương 34: 34: Làm Phiền
35 Chương 35: 35: Người Thắng Kẻ Thua
36 Chương 36: 36: Luận Võ Chọn Rể
37 Chương 37: 37: Còn Cái Gì Không Thể
38 Chương 38: 38: Bức Chết Nàng
39 Chương 39: 39: Nàng Chỉ Có Thể Là Của Hắn
40 Chương 40: 40: Chu Nhan Thích Tiểu Tuyết
41 Chương 41: 41: Cục Diện Đã Thay Đổi
42 Chương 42: 42: Ta Sợ Ma Đực
43 Chương 43: 43: Tiểu Tuyết Nhìn Thấy
44 Chương 44: 44: Ban Hôn
45 Chương 45: 45: Ta Muốn Làm Chính Phi
46 Chương 46: 46: Thần Tiên Se Duyên
47 Chương 47: 47: Tiểu Tuyết Thơ Ngây
48 Chương 48: 48: Sư Tôn Bại Hoại
49 Chương 49: 49: Mang Thai Con Của Ta
50 Chương 50: 50: Tiểu Tuyết Tức Giận
51 Chương 51: 51: Giành Được Minh Chủ
52 Chương 52: 52: Người Dỗ Mẫu Thân Của Ta Đi
53 Chương 53: 53: Nguyệt Sự
54 Chương 54: 54: Muốn Chính Thức Thú Nàng
55 Chương 55: 55: Thượng Mỗi Nàng
56 Chương 56: 56: Vì Cứu Nàng
57 Chương 57: 57: Đại Hội Võ Lâm
58 Chương 58: 58: Không Muốn Nàng Thiệt Thòi
59 Chương 59: 59: Mang Thai
60 Chương 60: 60: Không Đón Được Tân Nương
61 Chương 61: 61: Hữu Duyên Vô Phận
62 Chương 62: 62: Tìm Đến Nàng
63 Chương 63: 63: Đời Này Hắn Không Yêu Nàng Nữa
64 Chương 64: 64: Trở Về Không
65 Chương 65: 65: Hoa Linh Âm Trở Lại
66 Chương 66: 66: Không Thương Nàng Nữa
67 Chương 67: 67: Tâm Phiền Ý Loạn
68 Chương 68: 68: Làm Phiền Ngươi Rồi
69 Chương 69: 69: Nam Nhân Của Hoa Linh Âm
Chapter

Updated 69 Episodes

1
Chương 1: 1: Tiểu Thuyết Tình Nhi Phi Lễ
2
Chương 2: 2: Đoạ Ma
3
Chương 3: 3: Tai Nạn
4
Chương 4: 4: Ta Xuyên
5
Chương 5: 5: Yêu Nữ Hoa Linh Âm
6
Chương 6: 6: Gặp Được Vũ Minh Thành
7
Chương 7: 7: Hoa Linh Phi Và Cận Thiên Bảo
8
Chương 8: 8: Hoa Linh Phi Và Cận Thiên Bảo 2
9
Chương 9: 9: Tiếp Cận Vũ Minh Thành
10
Chương 10: 10: Vũ Minh Thành Ta Thích Ngươi!
11
Chương 11: 11: Chỉ Thích Hắn
12
Chương 12: 12: Ngoài Ngươi Còn Ai
13
Chương 13: 13: Thần Thông Trâu Húc
14
Chương 14: 14: Lần Đầu Chạm Vào
15
Chương 15: 15: Hôn
16
Chương 16: 16: Hắn Giận Ta
17
Chương 17: 17: Hoa Đăng Hội
18
Chương 18: 18: Cùng Nhau Dùng Bữa
19
Chương 19: 19: Cùng Hắn Đi Hội
20
Chương 20: 20: Nàng Thật Sự Thích Hắn
21
Chương 21: 21: Bị Bệnh
22
Chương 22: 22: Vũ Minh Thành Đến Chỗ Của Nàng
23
Chương 23: 23: Gọi Nàng Linh Âm
24
Chương 24: 24: 36 Kế Chạy Là Thượng Sách
25
Chương 25: 25: Hoa Linh Âm Treo Gió
26
Chương 26: 26: Ôm
27
Chương 27: 27: Nữ Nhân Cổ Mộ Không Nên Động Vào
28
Chương 28: 28: Bắt Yêu Nữ
29
Chương 29: 29: Nàng Là Yêu Nữ
30
Chương 30: 30: Nguyện Ý Không
31
Chương 31: 31: Không Nhìn Thấy
32
Chương 32: 32: Thấy Hắn Và Tần Tình Nhi
33
Chương 33: 33: Cha Hay Cận Thiên Minh Chủ
34
Chương 34: 34: Làm Phiền
35
Chương 35: 35: Người Thắng Kẻ Thua
36
Chương 36: 36: Luận Võ Chọn Rể
37
Chương 37: 37: Còn Cái Gì Không Thể
38
Chương 38: 38: Bức Chết Nàng
39
Chương 39: 39: Nàng Chỉ Có Thể Là Của Hắn
40
Chương 40: 40: Chu Nhan Thích Tiểu Tuyết
41
Chương 41: 41: Cục Diện Đã Thay Đổi
42
Chương 42: 42: Ta Sợ Ma Đực
43
Chương 43: 43: Tiểu Tuyết Nhìn Thấy
44
Chương 44: 44: Ban Hôn
45
Chương 45: 45: Ta Muốn Làm Chính Phi
46
Chương 46: 46: Thần Tiên Se Duyên
47
Chương 47: 47: Tiểu Tuyết Thơ Ngây
48
Chương 48: 48: Sư Tôn Bại Hoại
49
Chương 49: 49: Mang Thai Con Của Ta
50
Chương 50: 50: Tiểu Tuyết Tức Giận
51
Chương 51: 51: Giành Được Minh Chủ
52
Chương 52: 52: Người Dỗ Mẫu Thân Của Ta Đi
53
Chương 53: 53: Nguyệt Sự
54
Chương 54: 54: Muốn Chính Thức Thú Nàng
55
Chương 55: 55: Thượng Mỗi Nàng
56
Chương 56: 56: Vì Cứu Nàng
57
Chương 57: 57: Đại Hội Võ Lâm
58
Chương 58: 58: Không Muốn Nàng Thiệt Thòi
59
Chương 59: 59: Mang Thai
60
Chương 60: 60: Không Đón Được Tân Nương
61
Chương 61: 61: Hữu Duyên Vô Phận
62
Chương 62: 62: Tìm Đến Nàng
63
Chương 63: 63: Đời Này Hắn Không Yêu Nàng Nữa
64
Chương 64: 64: Trở Về Không
65
Chương 65: 65: Hoa Linh Âm Trở Lại
66
Chương 66: 66: Không Thương Nàng Nữa
67
Chương 67: 67: Tâm Phiền Ý Loạn
68
Chương 68: 68: Làm Phiền Ngươi Rồi
69
Chương 69: 69: Nam Nhân Của Hoa Linh Âm