Chương 3: Bị bỏ thuốc

“A, lão đại, phía trước có mỹ nữ."

Người đàn ông nghe tài xe phía trước nói, không có phản ứng gì, cho đến khi xe bất ngờ bị buộc phải dừng ở bên đường anh ta mới ngẩng đầu lên

Một gương mặt góc cạnh rõ ràng, ngũ quan như điêu khắc, đôi môi mỏng mím chặt, toàn thân toát ra một hơi thở lạnh lẽo, đôi mắt sắc bén như loài báo đi săn như muốn hút hồn kẻ đối diện lúc này càng tỏ ra lạnh lùng.

Có ai nói cho anh biết, cái người phụ nữ đang không ngừng ói trước đầu xe kia là ai không?

"Tiểu Chấn, bắt người phụ nữ này giam lại đi”

"Dạ"

Mạnh tiểu thư lúc này còn ói đến hồn vía lên mây, cánh tay đột nhiên bị kéo mạnh, quay đầu nhìn lại, thấy hai người đàn ông đẹp trai giống hệt nhau đang nắm cánh tay cô nhe răng cười, cô vỗ vỗ đầu, lại thấy hai người lúc này nhập thành một:"Có chuyện gì sao?"

"Đi một chuyến."

"Đi mẹ mày”

"Con gái nhà ai mà ăn nói thô tục thế chứ?"

"Thô tục con mẹ mày"

"——"

Không khí lúc này chợt kỳ dị, một cơn gió lạnh đột nhiên thổi qua, Phục Linh không khỏi rùng mình một cái, nhưng không cảm thấy lạnh, ngược lại cảm thấy toàn thân đều bắt đầu trở nên nóng rực lên.

Trong nháy mắt, đôi mắt đỏ ngầu của cô như phủ một tầng sương mờ, ánh mắt mơ màng, trông thật gợi tình. Dường như phát hiện ra gì đó, Tiểu Chấn không khỏi run lên, vội vàng kéo tay Phục Linh nhét vào trong xe.

Đang lúc đầu óc mờ mịt, nhìn thấy người đàn ông phong cách lạnh lùng với gương mặt điển trai đầy nam tính, trái tim Phục Linh không kìm nổi đập loạn xạ, cảm giác miệng đắng lưỡi khô, một cảm xúc khác thường nhất thời trào dâng mãnh liệt, không cách nào ngăn cản được.

Con mẹ nó, đây không phải cảm giác say rượu nha.

Cả người bị cảm giác nóng rực chi phối, nhịn không được mà trở nên vặn vẹo, cảm nhận từng cơn kích tình ập đến.

Gương mặt điển trai của người đàn ông tối sầm, giữ chặt tay Phục Linh ngăn lại động tác của cô, lúc này mới nhìn rõ bộ dạng cô.

Chiếc sườn xám màu tím đã bị bung ra vài nút áo lộ ra bộ ngực quyến rũ, cô gái độ đôi mươi với khuôn mặt nhỏ nhắn tinh tế, đôi mắt to tròn hút hồn người lúc này hơi khép hờ càng tăng thêm vẻ quyến rũ, mà ở dưới đôi mắt là đôi môi đỏ tươi đang thở ra hơi thở nóng bỏng.

Bộ dạng này?

"Ưm"

Âm thanh trầm thấp mà quyến rũ, yết hầu Đồng Trác Khiêm khẽ chuyển động.

Hai tay anh nhanh chóng buông cô gái ra, thấy cô nàng say bất tỉnh nhân sự, tức thì muốn vứt cô ra khỏi xe.

Thật không ngờ, cô gái này vốn chẳng phải người bình thường? Ngay lúc này, Mạnh tiểu thư vô cùng vô sỉ ôm chặt lấy anh, đôi tay lại đưa xuống phía dưới mò mẫm, hai cánh tay trắng nõn vuốt ve quấn quít, đôi môi nóng rực khẽ cắn lấy vành tai anh.

Quá bất ngờ, Đồng Trác Khiêm chấn động, người anh em phía dưới cũng bắt đầu hăng hái dựng cờ nổi dậy.

Cho dù chưa có kinh nghiệm quan hệ với phụ nữ, Đồng thiếu gia cũng biết được chuyện gì đang xảy ra.

"Đáng chết, thật biết hành hạ người ta, Tiểu Chấn, lái xe!"

"Đi đâu đây lão đại?"

"Khách sạn Tân Hà"

"Dạ"

Muốn! Rất muốn được một cái gì đó có thể tưới mát khát vọng đang cháy bỏng trong lòng, Mạnh tiểu thư lúc này vô cùng đáng thương, ý thức dần biến mất, hai tay không ngừng đốt lửa.

Cảm giác từ đôi tay mềm mại không ngừng vuốt ve, thiếu chút nữa làm cho Đông Trác Khiêm bật ra tiếng rên, bàn tay bất chợt áp lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái, lại phát hiện ra người cô cực nóng, hơn nữa sắc mặt rất đỏ có vẻ không bình thường, hơi thở nóng bỏng mang theo mấy phần dục vọng. Đôi môi thoáng chốc tiếp xúc cảm giác mềm mại, dường như chỉ dò xét chứ không tiến vào bên trong, làm cho cô gái có chút thất vọng.

Nếu như là một người đàn ông bình thường, nhìn thấy một cô gái đẹp như thế, chắc sẽ ngay lập tức muốn cô, nhưng đây là Đồng thiếu gia, hai mươi sáu năm chưa từng động lòng trước phụ nữ, vẫn còn là xử nam nha.

Khóa dây nịt bị cô bật ra, một cái tát đập vào đầu của Phục Linh, ngay lập tức vang lên tiếng hét phẫn nộ của anh:"Cô đàng hoàng một chút coi"

"Thủ. . . Trưởng. . . . . ." Tiểu Chấn nói với giọng run rẩy .

"Nói đi."

"Thủ trưởng, anh không thấy cô ta có vẻ không bình thường sao?"

"Cậu nói vậy là sao?"

Tiểu chấn sửng sốt, nói: "Ý của em là, anh không nhận thấy cô ta bị bỏ thuốc rồi sao? Dù sao quán bar cũng không phải là nơi sạch sẽ"

Chapter
1 Chương 1: Chỉ chơi đùa một tí mà thôi
2 Chương 2: Bỏ rơi?
3 Chương 3: Bị bỏ thuốc
4 Chương 4: Hai trăm đồng này là sao?
5 Chương 5: Chuẩn bị vào doanh trại
6 Chương 6: Làm cho bão táp tới mãnh liệt hơn nữa đi
7 Chương 7: Mạnh phục linh, con mẹ nó cô thật muốn ăn đòn
8 Chương 8: Chờ bổn đại gia buổi tối trở về chơi đùa với cô
9 Chương 9: Mẹ nó, thật đúng là chờ được
10 Chương 10: Mày là cái thá gì
11 Chương 11: Hét, hét nữa đi, bổn đại gia thích nghe mày hét
12 Chương 12: Hai con khổng tước kiêu ngạo
13 Chương 13: Thật lòng cảm ơn tôi, lấy thân đền đáp đi
14 Chương 14: Vận động kịch liệt trong xe
15 Chương 15: Giẫm phải ổ kiến lửa
16 Chương 16: Có người thì làm thư ký, không có người thì làm?
17 Chương 17: Không phải là tôi thích anh chứ?
18 Chương 18: Báo cáo, em gái trại tân binh
19 Chương 19: Đã không ai cứu giúp, đành phải chấp nhận
20 Chương 20: Ngài khỏe, đây là bộ phận pr của quán bar
21 Chương 21: Đây không phải nhất chi hoa tiểu thư sao?
22 Chương 22: Tập kích
23 Chương 23: Mạnh tiểu thư mất tích
24 Chương 24: Đứa bé canh điện quan âm
25 Chương 25: Sao các người không sử dụng biện pháp an toàn?
26 Chương 26: Cho nên tôi bỏ đói người phụ nữ của hắn
27 Chương 27: Cô chờ hưởng thụ cơn giận dữ của hắn đi
28 Chương 28: Mẹ ơi, trở thành quốc bảo?
29 Chương 29: Đồng trác khiêm, anh có thích em không?
30 Chương 30: Còn nữa, anh có tiền không?
31 Chương 31: Oan gia ngõ hẹp
32 Chương 32: Sao không để séc lại?
33 Chương 33: La lão gia đến thăm
34 Chương 34: Thủ trưởng, đoan trang một tí
35 Chương 35: Cô là muốn khiêu chiến với tôi sao?
36 Chương 36: Trường an bị sa thải
37 Chương 37: Hắn quả nhiên đã tới
38 Chương 38: Trác khiêm, phải chờ vợ anh đến đó!
39 Chương 39: Bộ tộc coyah
40 Chương 40: Người đàn ông cả người đẫm máu
41 Chương 41: Chúc mừng cô trở thành tế phẩm
42 Chương 42: Mạnh phục linh, em là đồ khốn
43 Chương 43: Phi cơ trực thăng dỏm
44 Chương 44: Chọn đói chết hay là độc chết
45 Chương 45: Em thích nude
46 Chương 46: Một cái quần lót dẫn đến án mạng
47 Chương 47: Không thể để cho ai biết
48 Chương 48: Chỉ sợ cô bất tỉnh
49 Chương 49: Anh tự giết anh đi
50 Chương 50: Anh không có nhân cách
51 Chương 51: Em hiểu
52 Chương 52: Con mẹ nó, đúng là oan gia ngõ hẹp!
53 Chương 53: Hai người đạp xong chưa?
54 Chương 54: Cô biết Ai Lý Khắc Tư sao?
55 Chương 55: Nào dám không tôn trọng ?
56 Chương 56: Đừng bất thường như vậy
57 Chương 57: Tôi muốn làm như vậy đã lâu rồi
58 Chương 58: Tại sao tôi lại muốn?
59 Chương 59: Dám bỏ đứa con của tôi đi
60 Chương 60: Một đêm 200 ngàn???
61 Chương 61: Đêm trước ngày đính hôn
62 Chương 62: Sóng gió đính hôn P.1
63 Chương 63: Sóng gió đính hôn 2
64 Chương 64: Sóng gió đính hôn 3
65 Chương 65: Sóng gió đính hôn 4
66 Chương 66: Sóng gió đính hôn 5
67 Chương 67: Sóng gió đính hôn 6
68 Chương 68: Sóng gió đính hôn 7
69 Chương 69: Sóng gió đính hôn 8
70 Chương 70: Sóng gió đính hôn 9
71 Chương 71: Sóng gió đính hôn 10
72 Chương 72: Sóng gió đính hôn 11
73 Chương 73: Sóng gió đính hôn 12
74 Chương 74
75 Chương 75: Kế hoạch
76 Chương 76: Đi moscow
77 Chương 77: Muốn ông đây đội nón xanh sao?
78 Chương 78: Trường An, em trốn không thoát đâu
79 Chương 79: Sẽ làm em vui vẻ
80 Chương 80: Đồng thiếu gia, cậu thật nông cạn
81 Chương 81: Tôi tự nhiên cũng sẽ tin cô
82 Chương 82: Tập đoàn Anh Liên
83 Chương 83: Đừng có quyến rũ anh!
84 Chương 84: Rời hang hổ vào ổ sói
85 Chương 85: Giúp ông đây bớt bận rộn đi
86 Chương 86: Đại khái thỏa mãn ngươi
87 Chương 87: Ngươi là ma quỷ
88 Chương 88
89 Chương 89: Ông đây không đánh đàn bà
90 Chương 90: Tôi sẽ không cho anh nhặt xác
91 Chương 91: Cái chuyện rắm lớn có một chút
92 Chương 92: Bị thương
93 Chương 93: Vậy thì thử một chút đi
94 Chương 94: Gia, anh ta khi dễ em!
95 Chương 95: Cô trêu chọc anh vui vẻ
96 Chương 96: Cho hắn ta trở về với mẹ
97 Chương 97: Nhà họ La bắt đầu hành động
98 Chương 98: Ngụy thuyền diễn trong truyền thuyết
99 Chương 99: Ít nhiều không thấy mặt thật của cô
100 Chương 100: Sẽ không buông tay
101 Chương 101: Rau cải trắng bị heo vây quanh
102 Chương 102: Lời cầu nguyện không muốn tin tưởng
103 Chương 103: Dám đem ra hù doạ chị sao?
104 Chương 104: Cậu là người lính đủ tư cách
105 Chương 105: Đã rất chậm rồi
106 Chương 106: Hoang vu vô tận
107 Chương 107: Trác Khiêm, em rất khổ sở
108 Chương 108: Anh sẽ cho em hạnh phúc
109 Chương 109: Phải trả lại toàn bộ
110 Chương 110: Mũi tên đã bắn đi không thể quay đầu lại
111 Chương 111: Giết gà dọa khỉ
112 Chương 112: Hoa Chân “trang phục rực rỡ” xuất hiện
113 Chương 113: Đây là đang quậy sao?
114 Chương 114: Tôi tên là Hướng Oản
115 Chương 115: Bảo bối yêu thích không thể buông tay
116 Chương 116: Giải độc
117 Chương 117: Rốt cuộc cũng lấy được vi khuẩn
118 Chương 118: Ngục tù kỷ niệm
119 Chương 119: Kiếp này đã là người khác
120 Chương 120: Đây là vị hôn thê của tôi
121 Chương 121: Trường An, em có nguyện ý hay không?
122 Chương 122: Trường An, em có nguyện ý hay không? (2)
123 Chương 123: Cô thật sự quá mệt mỏi
124 Chương 124: Em được hưởng chút ánh sáng của anh
125 Chương 125: Anh nói tôi là con nhóc vô dụng ?
126 Chương 126: Đây mới là cường hào
127 Chương 127: Kim Gia kỳ lạ
128 Chương 128: Tử vong
129 Chương 129: Năm năm sau
130 Chương 130: Ai nói tôi xấu xí
131 Chương 131: Cô ấy sẽ không chết
132 Chương 132: Gặp nhau
133 Chương 133: Người phụ nữ không tim không phổi
134 Chương 134: Đính hôn, chưa kết hôn
135 Chương 135: Đồng Trác Khiêm tìm tới
136 Chương 136: Anh cho rằng em đã chết
137 Chương 137: Mạnh thiếu gia mất tích
138 Chương 138: Tỏ tình làm bạn là say tình trường
139 Chương 139: Năm tháng đã qua lâu như vậy
140 Chương 140: Để cho bọn họ đến được nhưng không đi được
141 Chương 141: Tôi ở thủ đô nghênh đón bà trở về
142 Chương 142: Tự mình gạt mình
143 Chương 143: Thật sự đi sao?
144 Chương 144: Có quan hệ như thế nào với tôi
145 Chương 145: Ông ta không quan tâm
146 Chương 146: Suy đoán rõ ràng chính xác lúc đầu
147 Chương 147: Tôi là mẹ ruột của Mạnh Phục Linh
148 Chương 148: Đại kết cục 1
149 Chương 149: Đại kết cục 2
150 Chương 150: Đại kết cục 3
151 Chương 151: Đại kết cục 4
152 Chương 152: Đại kết cục 5
153 Chương 153: Đại Kết Cục 6
154 Chương 154: Đại Kết Cục (hết)
Chapter

Updated 154 Episodes

1
Chương 1: Chỉ chơi đùa một tí mà thôi
2
Chương 2: Bỏ rơi?
3
Chương 3: Bị bỏ thuốc
4
Chương 4: Hai trăm đồng này là sao?
5
Chương 5: Chuẩn bị vào doanh trại
6
Chương 6: Làm cho bão táp tới mãnh liệt hơn nữa đi
7
Chương 7: Mạnh phục linh, con mẹ nó cô thật muốn ăn đòn
8
Chương 8: Chờ bổn đại gia buổi tối trở về chơi đùa với cô
9
Chương 9: Mẹ nó, thật đúng là chờ được
10
Chương 10: Mày là cái thá gì
11
Chương 11: Hét, hét nữa đi, bổn đại gia thích nghe mày hét
12
Chương 12: Hai con khổng tước kiêu ngạo
13
Chương 13: Thật lòng cảm ơn tôi, lấy thân đền đáp đi
14
Chương 14: Vận động kịch liệt trong xe
15
Chương 15: Giẫm phải ổ kiến lửa
16
Chương 16: Có người thì làm thư ký, không có người thì làm?
17
Chương 17: Không phải là tôi thích anh chứ?
18
Chương 18: Báo cáo, em gái trại tân binh
19
Chương 19: Đã không ai cứu giúp, đành phải chấp nhận
20
Chương 20: Ngài khỏe, đây là bộ phận pr của quán bar
21
Chương 21: Đây không phải nhất chi hoa tiểu thư sao?
22
Chương 22: Tập kích
23
Chương 23: Mạnh tiểu thư mất tích
24
Chương 24: Đứa bé canh điện quan âm
25
Chương 25: Sao các người không sử dụng biện pháp an toàn?
26
Chương 26: Cho nên tôi bỏ đói người phụ nữ của hắn
27
Chương 27: Cô chờ hưởng thụ cơn giận dữ của hắn đi
28
Chương 28: Mẹ ơi, trở thành quốc bảo?
29
Chương 29: Đồng trác khiêm, anh có thích em không?
30
Chương 30: Còn nữa, anh có tiền không?
31
Chương 31: Oan gia ngõ hẹp
32
Chương 32: Sao không để séc lại?
33
Chương 33: La lão gia đến thăm
34
Chương 34: Thủ trưởng, đoan trang một tí
35
Chương 35: Cô là muốn khiêu chiến với tôi sao?
36
Chương 36: Trường an bị sa thải
37
Chương 37: Hắn quả nhiên đã tới
38
Chương 38: Trác khiêm, phải chờ vợ anh đến đó!
39
Chương 39: Bộ tộc coyah
40
Chương 40: Người đàn ông cả người đẫm máu
41
Chương 41: Chúc mừng cô trở thành tế phẩm
42
Chương 42: Mạnh phục linh, em là đồ khốn
43
Chương 43: Phi cơ trực thăng dỏm
44
Chương 44: Chọn đói chết hay là độc chết
45
Chương 45: Em thích nude
46
Chương 46: Một cái quần lót dẫn đến án mạng
47
Chương 47: Không thể để cho ai biết
48
Chương 48: Chỉ sợ cô bất tỉnh
49
Chương 49: Anh tự giết anh đi
50
Chương 50: Anh không có nhân cách
51
Chương 51: Em hiểu
52
Chương 52: Con mẹ nó, đúng là oan gia ngõ hẹp!
53
Chương 53: Hai người đạp xong chưa?
54
Chương 54: Cô biết Ai Lý Khắc Tư sao?
55
Chương 55: Nào dám không tôn trọng ?
56
Chương 56: Đừng bất thường như vậy
57
Chương 57: Tôi muốn làm như vậy đã lâu rồi
58
Chương 58: Tại sao tôi lại muốn?
59
Chương 59: Dám bỏ đứa con của tôi đi
60
Chương 60: Một đêm 200 ngàn???
61
Chương 61: Đêm trước ngày đính hôn
62
Chương 62: Sóng gió đính hôn P.1
63
Chương 63: Sóng gió đính hôn 2
64
Chương 64: Sóng gió đính hôn 3
65
Chương 65: Sóng gió đính hôn 4
66
Chương 66: Sóng gió đính hôn 5
67
Chương 67: Sóng gió đính hôn 6
68
Chương 68: Sóng gió đính hôn 7
69
Chương 69: Sóng gió đính hôn 8
70
Chương 70: Sóng gió đính hôn 9
71
Chương 71: Sóng gió đính hôn 10
72
Chương 72: Sóng gió đính hôn 11
73
Chương 73: Sóng gió đính hôn 12
74
Chương 74
75
Chương 75: Kế hoạch
76
Chương 76: Đi moscow
77
Chương 77: Muốn ông đây đội nón xanh sao?
78
Chương 78: Trường An, em trốn không thoát đâu
79
Chương 79: Sẽ làm em vui vẻ
80
Chương 80: Đồng thiếu gia, cậu thật nông cạn
81
Chương 81: Tôi tự nhiên cũng sẽ tin cô
82
Chương 82: Tập đoàn Anh Liên
83
Chương 83: Đừng có quyến rũ anh!
84
Chương 84: Rời hang hổ vào ổ sói
85
Chương 85: Giúp ông đây bớt bận rộn đi
86
Chương 86: Đại khái thỏa mãn ngươi
87
Chương 87: Ngươi là ma quỷ
88
Chương 88
89
Chương 89: Ông đây không đánh đàn bà
90
Chương 90: Tôi sẽ không cho anh nhặt xác
91
Chương 91: Cái chuyện rắm lớn có một chút
92
Chương 92: Bị thương
93
Chương 93: Vậy thì thử một chút đi
94
Chương 94: Gia, anh ta khi dễ em!
95
Chương 95: Cô trêu chọc anh vui vẻ
96
Chương 96: Cho hắn ta trở về với mẹ
97
Chương 97: Nhà họ La bắt đầu hành động
98
Chương 98: Ngụy thuyền diễn trong truyền thuyết
99
Chương 99: Ít nhiều không thấy mặt thật của cô
100
Chương 100: Sẽ không buông tay
101
Chương 101: Rau cải trắng bị heo vây quanh
102
Chương 102: Lời cầu nguyện không muốn tin tưởng
103
Chương 103: Dám đem ra hù doạ chị sao?
104
Chương 104: Cậu là người lính đủ tư cách
105
Chương 105: Đã rất chậm rồi
106
Chương 106: Hoang vu vô tận
107
Chương 107: Trác Khiêm, em rất khổ sở
108
Chương 108: Anh sẽ cho em hạnh phúc
109
Chương 109: Phải trả lại toàn bộ
110
Chương 110: Mũi tên đã bắn đi không thể quay đầu lại
111
Chương 111: Giết gà dọa khỉ
112
Chương 112: Hoa Chân “trang phục rực rỡ” xuất hiện
113
Chương 113: Đây là đang quậy sao?
114
Chương 114: Tôi tên là Hướng Oản
115
Chương 115: Bảo bối yêu thích không thể buông tay
116
Chương 116: Giải độc
117
Chương 117: Rốt cuộc cũng lấy được vi khuẩn
118
Chương 118: Ngục tù kỷ niệm
119
Chương 119: Kiếp này đã là người khác
120
Chương 120: Đây là vị hôn thê của tôi
121
Chương 121: Trường An, em có nguyện ý hay không?
122
Chương 122: Trường An, em có nguyện ý hay không? (2)
123
Chương 123: Cô thật sự quá mệt mỏi
124
Chương 124: Em được hưởng chút ánh sáng của anh
125
Chương 125: Anh nói tôi là con nhóc vô dụng ?
126
Chương 126: Đây mới là cường hào
127
Chương 127: Kim Gia kỳ lạ
128
Chương 128: Tử vong
129
Chương 129: Năm năm sau
130
Chương 130: Ai nói tôi xấu xí
131
Chương 131: Cô ấy sẽ không chết
132
Chương 132: Gặp nhau
133
Chương 133: Người phụ nữ không tim không phổi
134
Chương 134: Đính hôn, chưa kết hôn
135
Chương 135: Đồng Trác Khiêm tìm tới
136
Chương 136: Anh cho rằng em đã chết
137
Chương 137: Mạnh thiếu gia mất tích
138
Chương 138: Tỏ tình làm bạn là say tình trường
139
Chương 139: Năm tháng đã qua lâu như vậy
140
Chương 140: Để cho bọn họ đến được nhưng không đi được
141
Chương 141: Tôi ở thủ đô nghênh đón bà trở về
142
Chương 142: Tự mình gạt mình
143
Chương 143: Thật sự đi sao?
144
Chương 144: Có quan hệ như thế nào với tôi
145
Chương 145: Ông ta không quan tâm
146
Chương 146: Suy đoán rõ ràng chính xác lúc đầu
147
Chương 147: Tôi là mẹ ruột của Mạnh Phục Linh
148
Chương 148: Đại kết cục 1
149
Chương 149: Đại kết cục 2
150
Chương 150: Đại kết cục 3
151
Chương 151: Đại kết cục 4
152
Chương 152: Đại kết cục 5
153
Chương 153: Đại Kết Cục 6
154
Chương 154: Đại Kết Cục (hết)