Chương 3: Đây là đâu

Trans: Xiêu Xiêu

Giọng nói kéo dài, phối hợp với đôi mắt câu hồn, cộng thêm những vuốt ve tùy ý của cô, Dạ Tư Lăng đã toàn hoàn mất đi lý trí, âm thanh cũng đục ngầu đầy dục vị, "Tôi sẽ giúp em kế thừa vị trí tổng thống"

Ha ha, ngày đó khi cô tỉnh lại đã nghe thấy, chỉ có phá thân xử nam mới có thể giải được vu cổ trong người cô.Nếu như bị tên trăng hoa này vấy bẩn, chắc chắn sẽ biến thành kẻ ngu.

Bị hắn nâng đỡ thượng vị để đợi chờ làm một con rối sao?

Cảm nhận được sự phóng thích của đôi chân, cô nhanh chóng nâng đầu gối đánh về vị trí giữa hai chân anh ta.

Dạ Tư Lăng kêu lên đau đớn, còn chưa kịp phản ứng lại đã bị Hạ Lâm đạp vào trong dòng nước.

Anh ta vươn tay muốn bắt cô.

Kỹ năng bơi lội của Hạ Lâm rất tốt, cô lúc này đã bơi về phía bờ đối diện như nàng tiên cá, trèo ra khỏi bờ suối. Nhìn thấy quần áo đàn ông trên mặt đất, cô thuận tay nhặt lên một chiếc quấn lấy tấm thân trần.

Cúi đầu, đột nhiên nhìn thấy một chiếc quần...

Nếu như cô cầm quần của anh ta đi, liệu anh ta có đuổi theo cô với bộ phận sinh dục trần trụi giữa hai chân không?

Nghĩ vậy cô liền nhặt chiếc quần của người đàn ông lên chạy đi.

Ngoài cửa, sỹ quan Chu đã đuổi người canh cửa, đi sắp xếp phòng cùng với sắp xếp xử lý vài tên hay chuyện, bên ngoài lúc này hoàn toàn không có ai trông coi.

Hạ Lâm mang theo đôi chân trần chạy đi.

Cô thề, đây là lần chạy thục mạng duy nhất trên đời của cô.

Nhưng đây là khu biệt thự tư nhân của Dạ gia, trên tường đều có camera và lưới điện, cửa lớn có người canh giữ, cô sẽ không thể nào trốn ra ngoài được.

Mà qua 6 tiếng nữa, trời vừa sáng, tiếng chuông ngân lên, cô sẽ lại sa vào vũng lầy ác mộng, không thể tỉnh lại.

Phải tìm nơi trốn đi thôi, tốt nhất còn phải tìm xử nam để giải cổ.

Nhưng Dạ gia lớn như vậy, muốn tìm một xử nam chỉ sợ khó càng thêm khó, huống hồ Dạ Tư Lăng sớm muộn cũng sẽ đuổi đến.

Cô chạy một mạch mười mấy phút, còn chưa ra khỏi vườn hoa mà hơi thở đã ngắt quãng.

Dạ gia vậy mà còn lớn hơn cả phủ tổng thống!

Vừa mới nghỉ một chút, Hạ Lâm đột nhiên nghe thấy tiếng động đằng sau lưng.

"Tam thiếu, đằng này"

Ngay sau đó cô đã nghe thấy giọng nói âm u lãnh lệ của Dạ Tư Lăng, "Tất cả đuổi theo về phía kia"

Nghe những tiếng bước chân càng ngày càng gần, bọn họ đang đuổi về phía này sao?

Làm thế nào giờ?

Cô còn đang mang chân trần, sao có thể chạy lại với đám đàn ông!

Nghe nhịp tim chính mình giờ đã tựa như trống đánh trận, lúc này Hạ Lâm chợt phát hiện phía trước có hai lỗi rẽ, cô liền tức tốc chọn một mà chạy thục mạng.

Ngoặt thêm một lối nữa, không ngờ bản thân đã ra khỏi nhà họ Dạ!

Nhưng... nhưng đây là đâu?

Sao nơi này lại chỉ ngăn cách với Dạ gia bằng một chiếc cổng vòm hình tròn?

Cô bước qua cửa, là một tòa thành trung cổ rất đồ sộ.

Tòa thành sắp xếp theo lối kiến trúc tam đoạn của thời kỳ chủ nghĩa cổ điển. Cả tòa phân làm ba khúc tung hoành, hai bên đối xứng, tạo hình chỉnh tề, tráng lệ hùng vĩ.

Nơi này... chẳng lẽ là vương cung?

Nước A chỉ còn lại duy nhất một vương cung trung cổ trải qua hàng mấy trăm năm. Phía sau vương cung là một ngọn núi. Trong màn đêm, ngọn núi đó hiện lên đường nét rõ ràng, càng khiến vương cung trở nên nguy nga tráng lệ.

Liệu có phải là Dạ tư lệnh, Dạ Cận cha của Dạ Tư Lăng sống ở đây không?

Cha cô trên danh nghĩa là tổng thống. Nhưng thực ra, người đàn ông có quyền thế nhất nước A trước giờ lại là người của Dạ gia, chứ không phải tổng thống.

Xưa nay, Dạ gia luôn là thế lực nắm quân quyền, đồng thời còn là thế lực cha truyền con nối, là vương vị duy nhất tồn tại sau khi nước A thay vua đổi chúa, có quyền lực tối cao.

Trong lòng Hạ Lâm không ngừng so sánh. Liệu rơi vào tay Dạ Tư Lăng hay Dạ Cận, thì kết cục của cô mới đỡ thảm hơn một chút?

Chapter
1 Chương 1: Thiếu nữ trong suối nước nóng
2 Chương 2: Nhắm mắt lại đi
3 Chương 3: Đây là đâu
4 Chương 4: Leo cửa sổ
5 Chương 5: Đè lên thứ gì
6 Chương 6: Rất khác người
7 Chương 7: Cút về với chủ nhân của cô
8 Chương 8: Tôi rất nghiêm túc
9 Chương 9: Gái tán trai có gì là khó
10 Chương 10: Dần dần thức tỉnh
11 Chương 11: Dù sao anh cũng không chịu thiệt
12 Chương 12: Thân phận rất không bình thường
13 Chương 13: Thưởng cho cậu ta?
14 Chương 14: Nhìn cậu thế này, có được không?
15 Chương 15: Đêm nay không được đâu
16 Chương 16: Tựa như ngủ say
17 Chương 17: Đây là do cô tự chuốc lấy
18 Chương 18: Người đàn ông này, cô chắc chắn phải có được!
19 Chương 19: Bây giờ tôi muốn
20 Chương 20: Anh tuổi Tuất đấy à?
21 Chương 21: Người trong đó là Đường Uyển?
22 Chương 22: Nhẹ nhàng thôi
23 Chương 23: Tự mình báo tên
24 Chương 24: Cô ta rốt cuộc có thân phận gì?
25 Chương 25: Điều tra cô ta
26 Chương 26: Hi, Darling, chào buổi tối
27 Chương 27: Thăm dò
28 Chương 28: Giống, mà cũng không
29 Chương 29: Nhịp tim và hơi thở
30 Chương 30: Sự nam tính của anh
31 Chương 31: Mặc đồ Của anh
32 Chương 32: Anh ga lăng nhất được chưa!
33 Chương 33: "Băng vệ sinh" siêu bự
34 Chương 34: Trên đời này làm gì có phụ nữ nào như thế
35 Chương 35: Ngượng!
36 Chương 36: Cậu ở lại chịu trách nhiệm về chuyện của cô Đường đi
37 Chương 37: Cô Đè
38 Chương 38: Đại úy, kết quả đã có rồi
39 Chương 39: Chào buổi tối, cô Cú Đêm
40 Chương 40: Chẳng có gì hay để xem, còn không bằng nhìn anh
41 Chương 41: Nhìn không đủ, làm sao bây giờ?
42 Chương 42: Tiểu Dạ Khúc
43 Chương 43: Dạ Tư Hàn!
44 Chương 44: Ranh giới của sự ẩn nhẫn
45 Chương 45: Khiến cô ấy khóc
46 Chương 46: Nổi cáu
47 Chương 47: Lại dám khiêu chiến với Tứ thiếu
48 Chương 48: Bón cơm
49 Chương 49: Cổ
50 Chương 50: Yêu cầu quá thấp rồi
51 Chương 51: Giấc mộng
52 Chương 52: Dạ Tư Hàn là ai?
53 Chương 53: Nài nỉ
54 Chương 54: Tương kế tựu kế
55 Chương 55: Đại úy?
56 Chương 56: Người kế thừa Vương vị
57 Chương 57: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc
58 Chương 58: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (2)
59 Chương 59: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (3)
60 Chương 60: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (4)
61 Chương 61: Điện hạ hình như rất hứng thú với tôi
62 Chương 62: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (2)
63 Chương 63: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (3)
64 Chương 64: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (4)
65 Chương 65: Tôi nhớ kĩ cậu rồi
66 Chương 66: Tôi nhớ kĩ cậu rồi (2)
67 Chương 67: Tôi nhớ kỹ cậu rồi (3)
68 Chương 68: Tôi nhớ kỹ cậu rồi (4)
69 Chương 69: Uy hiếp cô?
70 Chương 70: Hay là phá lệ thử một lần
71 Chương 71: Kiểm hàng
72 Chương 72: Làm màu
73 Chương 73: Tôi cũng có thể dạy anh
74 Chương 74: Gợi ý của phụ thân
75 Chương 75: Bệnh tâm thần phân liệt
76 Chương 76: Anh đã thành công hấp dẫn sự chú ý của bổn điện hạ
77 Chương 77: Giấc mộng kiềm diễm
78 Chương 78: Điện hạ định chọn cô Dạ sao?
79 Chương 79: Nhìn như thật
80 Chương 80: Dạ Tư Hàn, rốt cuộc anh muốn làm gì?
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Chương 1: Thiếu nữ trong suối nước nóng
2
Chương 2: Nhắm mắt lại đi
3
Chương 3: Đây là đâu
4
Chương 4: Leo cửa sổ
5
Chương 5: Đè lên thứ gì
6
Chương 6: Rất khác người
7
Chương 7: Cút về với chủ nhân của cô
8
Chương 8: Tôi rất nghiêm túc
9
Chương 9: Gái tán trai có gì là khó
10
Chương 10: Dần dần thức tỉnh
11
Chương 11: Dù sao anh cũng không chịu thiệt
12
Chương 12: Thân phận rất không bình thường
13
Chương 13: Thưởng cho cậu ta?
14
Chương 14: Nhìn cậu thế này, có được không?
15
Chương 15: Đêm nay không được đâu
16
Chương 16: Tựa như ngủ say
17
Chương 17: Đây là do cô tự chuốc lấy
18
Chương 18: Người đàn ông này, cô chắc chắn phải có được!
19
Chương 19: Bây giờ tôi muốn
20
Chương 20: Anh tuổi Tuất đấy à?
21
Chương 21: Người trong đó là Đường Uyển?
22
Chương 22: Nhẹ nhàng thôi
23
Chương 23: Tự mình báo tên
24
Chương 24: Cô ta rốt cuộc có thân phận gì?
25
Chương 25: Điều tra cô ta
26
Chương 26: Hi, Darling, chào buổi tối
27
Chương 27: Thăm dò
28
Chương 28: Giống, mà cũng không
29
Chương 29: Nhịp tim và hơi thở
30
Chương 30: Sự nam tính của anh
31
Chương 31: Mặc đồ Của anh
32
Chương 32: Anh ga lăng nhất được chưa!
33
Chương 33: "Băng vệ sinh" siêu bự
34
Chương 34: Trên đời này làm gì có phụ nữ nào như thế
35
Chương 35: Ngượng!
36
Chương 36: Cậu ở lại chịu trách nhiệm về chuyện của cô Đường đi
37
Chương 37: Cô Đè
38
Chương 38: Đại úy, kết quả đã có rồi
39
Chương 39: Chào buổi tối, cô Cú Đêm
40
Chương 40: Chẳng có gì hay để xem, còn không bằng nhìn anh
41
Chương 41: Nhìn không đủ, làm sao bây giờ?
42
Chương 42: Tiểu Dạ Khúc
43
Chương 43: Dạ Tư Hàn!
44
Chương 44: Ranh giới của sự ẩn nhẫn
45
Chương 45: Khiến cô ấy khóc
46
Chương 46: Nổi cáu
47
Chương 47: Lại dám khiêu chiến với Tứ thiếu
48
Chương 48: Bón cơm
49
Chương 49: Cổ
50
Chương 50: Yêu cầu quá thấp rồi
51
Chương 51: Giấc mộng
52
Chương 52: Dạ Tư Hàn là ai?
53
Chương 53: Nài nỉ
54
Chương 54: Tương kế tựu kế
55
Chương 55: Đại úy?
56
Chương 56: Người kế thừa Vương vị
57
Chương 57: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc
58
Chương 58: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (2)
59
Chương 59: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (3)
60
Chương 60: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (4)
61
Chương 61: Điện hạ hình như rất hứng thú với tôi
62
Chương 62: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (2)
63
Chương 63: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (3)
64
Chương 64: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (4)
65
Chương 65: Tôi nhớ kĩ cậu rồi
66
Chương 66: Tôi nhớ kĩ cậu rồi (2)
67
Chương 67: Tôi nhớ kỹ cậu rồi (3)
68
Chương 68: Tôi nhớ kỹ cậu rồi (4)
69
Chương 69: Uy hiếp cô?
70
Chương 70: Hay là phá lệ thử một lần
71
Chương 71: Kiểm hàng
72
Chương 72: Làm màu
73
Chương 73: Tôi cũng có thể dạy anh
74
Chương 74: Gợi ý của phụ thân
75
Chương 75: Bệnh tâm thần phân liệt
76
Chương 76: Anh đã thành công hấp dẫn sự chú ý của bổn điện hạ
77
Chương 77: Giấc mộng kiềm diễm
78
Chương 78: Điện hạ định chọn cô Dạ sao?
79
Chương 79: Nhìn như thật
80
Chương 80: Dạ Tư Hàn, rốt cuộc anh muốn làm gì?