Chương 3: Nhân vật lớn thần bí

Trong phòng tràn ngập mùi rượu nồng đậm, không khí cũng dần dần ấm lên.

Đường Minh Lân liếc nhìn hàm dưới Úc Tử Ân bị móng tay tạo thành vết xước đỏ, con mắt tối hơi trầm xuống, "Cô đã cảm thấy tôi vô sỉ, vậy tôi đây sẽ hầu cô chơi đùa cao thượng!"

Dứt lời, anh bỗng chốc đưa tay kéo cô từ trên ghế salon, hung hăng ném tới trên khay trà, giọng nói tà tứ chậm rãi vang lên: "Trên bàn nhiều đồ như vậy, cô tự chọn một loại lấy lòng tôi!"

Chậm rãi ngồi thẳng thân, Úc Tử Ân ngước mắt nhìn về phía người đàn ông đối diện giống như quân vương, con ngươi lưu ly quật cường kiêu ngạo không khuất phục, gắt gao nhìn chằm chằm anh, an tĩnh mà quật cường giằng co cùng anh.

Chau chau mày, Đường Minh Lân cũng không gấp, khóe miệng chứa đựng nụ cười nâng cằm của cô, "Sao vậy, không muốn?"

Chống lại đáy mắt chán ghét và khinh thường của cô, anh vẫn cười tự tin như cũ, muốn phá hủy bộ mặt cứng cỏi của cô, anh có cả đống biện pháp, chiêu mới không có ở đây, quan trọng nhất vẫn là cô có người cha nhà giàu mới nổi.

"Tốt lắm, cô đã không muốn, vậy thì đi về nhà giúp tóc cha cô rạng sáng đi! Dương Phàm, đưa Đường phu nhân trở về nhà họ Úc!" Đây là uy hiếp Úc Tử Ân, bất kể là lúc nào thì cũng có thể làm cho cô thỏa hiệp.

Góc bên cạnh, một bóng người đứng lên, lễ độ cung kính gật đầu hướng Úc Tử Ân rồi làm tư thế mời, "Đường phu nhân, xin mời!"

Biết rõ tính tình của Đường Minh Lân nói một không hai, Úc Tử Ân giận đến trái tim hung hăng kéo căng, khinh bỉ trừng mắt nhìn người đàn ông đối diện, "Đường Minh Lân, anh đừng quá đáng! Lấy cha tôi ra uy hiếp tôi, anh không cảm thấy loại hành vi này hèn hạ lại vô sỉ sao? !"

Chính bởi vì cô đã từng cãi lại mệnh lệnh của Đường Minh Lân mà cha cô đã bị mời đến bót cảnh sát uống trà, nếu không phải một lần kia cô cứu anh ta, thay anh ta chịu một dao nên ông lớn như anh ta rộng lượng tha thứ bỏ qua chuyện cũ, nếu không sợ rằng cô phải lũ lượt tìm quan hệ cầu người giúp một tay.

Từng có một lần dạy dỗ nên sau này ông lớn là anh ta hung ác ra lệnh, mỗi một lần cô đều chỉ có thể ngoan ngoãn thuận theo.

Nhưng thuận theo cũng không đại biểu cho cô khuất phục, cũng chính bởi vì vậy, Đường tam thiếu gia trước sau như một tiếp tục lấy chuyện này làm thú vui cho trò chơi để nhục nhã cô, cho đến khi cô chịu mở miệng đáp ứng ly hôn với anh ta.

Ly hôn mới đúng là mục đích thực sự của anh ta, nhưng là lợi thế duy nhất trong tay cô, lại hoàn toàn không thể ly hôn.

Vì thế, bọn họ cãi nhau ầm ĩ hết ngày này đến ngày khác, có thể nói là nổi tiếng xa gần ở cả thành phố C.

"Chỉ bằng một chiêu là có thể khiến cô khuất phục, tại sao tôi muốn bỏ gần tìm xa? Hơn nữa, không phải cô mang những thứ đồ này đến góp vui sao? Tôi cũng chỉ là vật gì cũng có chỗ dùng mà thôi." Buông tay, khóe miệng Đường Minh Lân chứa đựng nụ cười nhạt, đã tính trước chờ đợi cô đầu hàng.

"Hoặc là về nhà, hoặc là ở lại, tự cô chọn!"

". . . . . ." Vốn mua những thứ đồ này thuần túy là muốn giúp mình bám víu ở thành thị, lại không nghĩ rằng nó lại trở thành dụng cụ để cho Đường Minh Lân nhục nhã mình, cô thật đúng là bê đá tự đập vào chân của mình!

Khẽ cắn răng, cô quyết định không đếm xỉa đến, dù sao trong phòng bao có mấy vị công tử gia môn cũng không phải là chưa từng thấy cô thất bại, mỗi lần Đường Minh Lân mang cha uy hiếp cô, người thua luôn là cô, tự ái cùng mặt mũi của cô quá tầm thường so với an toàn thân thể của cha.

Cô cũng chỉ còn lại có một người thân là cha, dù tùy hứng quật cường thế nào, cũng không thể liên lụy đến ông, nghĩ tới đây cô cũng thông suốt rồi.

Chuyển động tay đến vật bọc ngoài, cô nắm chặt quả đấm đứng lên, trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, bỗng chốc nghiêng hạ thân, chủ động giạng chân ở trên đùi anh, cánh tay vòng trên cổ của anh, bất chấp tất cả cúi đầu hôn anh ——

Đầu mới vừa nghiêng xuống, còn chưa có hôn lên môi anh, Đường Minh Lân đột nhiên cố tình quá mức, thẳng tắp tránh thoát nụ hôn của cô, môi dịu dàng cứ thế áp lên trên gương mặt của anh.

Không ngờ tới anh sẽ đột nhiên né tránh, Úc Tử Ân sửng sốt một chút, không hiểu nhìn về phía anh, đối diện đôi con ngươi u ám, thoáng chốc hiểu rõ, người đàn ông này ghét phụ nữ hôn môi anh ta.

Không khí hơi có vẻ lúng túng, một đám đàn ông quanh mình hình như còn chưa có bừng tỉnh, mà Dương Phàm phản ứng mau lẹ săn sóc hỏi thăm: "Tam thiếu, cần yên tĩnh không?"

Đường Minh Lân nhíu mày nhìn cô gái nhỏ quật cường trước mặt, nhàn nhạt mở miệng: "Không cần."

Áp sát gần thế này cô rõ ràng có thể nhìn thấy hình dáng lông mi anh cuốn, một đôi mắt tối tăm không có sóng sâu thẳm lạnh lùng, không thể phủ nhận, ngũ quan của người đàn ông này được Thượng Đế thiên vị, khôi ngô mị hoặc cao quý, không thua bất kỳ gã đàn ông nào.

Chỉ là đôi mắt yêu mỵ đào hoa, nhìn như cợt nhã nhưng không có bất kỳ nhiệt độ, thậm chí không nhìn ra tâm tình, cô rất rõ ràng, người đàn ông như vậy rất dễ dàng che giấu tâm tình của mình, càng sẽ không để cho người ta nhìn thấu mình.

Có người tức giận biểu hiện ở trên mặt, có người biểu hiện ở mắt, thế nhưng đốiv ới người đàn ông, cô lại không nhìn thấu.

"Không phải bảo tôi lấy lòng anh sao? Sao anh còn uất ức hơn tôi thế?" Cầm giữ chặt cằm của anh, Úc Tử Ân phách lối cong môi lên khiêu khích, "Coi như kỹ thuật của tôi kém thế nào đi nữa, tôi cũng còn chưa có thi triển ra, anh tránh cái gì?"

Anh chán ghét cô đụng chạm, đây cũng là nguyên nhân sau khi kết hôn anh không động vào cô, cho nên anh đánh cuộc, đánh cuộc trò chơi như vậy không kéo dài được bao lâu thì anh sẽ hô ngừng!

Sư tử nhỏ hướng anh cong móng vuốt, Đường Minh Lân đột nhiên cảm thấy thú vị, khẽ cười một tiếng, "Nếu bà xã đã không thể chờ đợi, vậy thì mời!"

Anh cũng không tin ở trước mặt nhiều người, cô có thể chỉnh ra cái gì!

Tay nhỏ dịu dàng chậm rãi chuyển đến trên cổ của anh, dễ dàng cởi nút áo áo sơ mi, một, hai. . . . . .

Áo sơmi màu đen bị cởi một nửa, Đường Minh Lân vẫn an tĩnh câu khóe môi như cũ nhìn biểu diễn của cô, thú cưng chơi tuyệt như vậy, động tác quyến rũ xinh đẹp, anh chưa bao giờ chú ý qua vị Đường phu nhân này bây giờ đột nhiên có chút cảm thấy hứng thú!

Bàn tay dịu dàng vuốt ve lồng ngực cường tráng của anh, chu du khắp nơi, động tác êm ái mang theo một tia trêu đùa, đang quyến rũ tâm tình cùng dục vọng tiềm ẩn của người đàn ông này.

Giơ tay lên, cô kẹp bao áo mưa an toàn màu đỏ ở ngón giữa chậm rãi di động lướt qua tầm mắt của anh, động tác chậm chạp, thái độ của Úc Tử Ân hết sức quyến rũ, chọc cho Đường Minh Lân ngồi trong lòng mà vẫn không loạn khẽ run!

Môi đỏ mọng cắn bao áo mưa an toàn, cô đưa tới phía anh, trên mặt xinh đẹp quyến rũ thơm ngon có điểm trêu đùa!

Nhìn cô, Đường Minh Lân bỗng chốc dừng lại, tay vốn nắm chặt thành quyền bỗng chốc giữ lấy eo cô, không đợi Úc Tử Ân phản ứng kịp, người đã bị áp đến trên ghế salon!

Rút lát cắt bao trong miệng ra, Úc Tử Ân cười lạnh, con mắt lưu ly trong suốt lấp lánh tỏa sáng, không thấy chút yêu mỵ vừa rồi.

"Hóa ra. . . . . . Đường phu nhân của tôi thế nhưng cũng có một mặt xinh đẹp động lòng người thế này, xem ra tôi đã coi thường sức quyến rũ của cô rồi!" Anh không nghĩ tới, cô gái anh lấy về nhà lại mê hoặc lòng người như thế, thật sự khiến anh rửa mắt mà nhìn!

"Đường Minh Lân, anh thua rồi!" Úc Tử Ân quay đầu ra lạnh lùng nhắc nhở anh.

"Sao? Trò chơi còn chưa có kết thúc, thắng thua chưa định!" Anh giương môi cúi đầu tiến tới giữa gáy cô hôn nhẹ, hơi thở nóng rực hòa quyện cùng mùi thơm hoa anh đào nhàn nhạt trên người cô, nhất thời khiến không khí ấm lên!

"Thời điểm kết hôn anh đã nói, sẽ không đụng tôi và cũng không có hứng thú với tôi, nếu như anh đụng tôi thì anh thua." Đẩy người đàn ông áp trên người ra, cô không khách khí tăng thêm sức lực cấu anh.

"Thật sao? Tại sao tôi lại không biết mà cô lại nhớ rõ ràng lời nói của tôi như thế?" Anh bỗng chốc giữ chặt tay bóp trên cổ, hung hăng đè xuống ghế sa lon, gương mặt tuấn tú u ám cũng tiến gần xuống, "Nếu rõ ràng, vậy cô nên hiểu, đây là nghĩa vụ vợ chồng, cô không có quyền cự tuyệt!"

Dứt lời thì môi của anh hôn lên xương quai xanh của cô, lúc cô kịch liệt giãy giụa thì há mồm cắn một cái nặng nề!

"Đường Minh Lân, tên khốn kiếp! Anh buông tôi ra! Dám chơi mà không chịu nổi thua sao? !"

"Cho dù muốn thua, cũng chờ tôi đây làm xong việc rồi nói!" Tay hơi lạnh xoa trước ngực lõa lồ, không để ý cô giãy giụa, anh tháo lễ phục hình chữ V ra, mềm mại ẩn hình dưới áo lót cứ thế lộ ra trong bàn tay anh.

Một màn này đối với các công tử gia môn trong phòng mà nói cũng không coi vào đâu không hiếm lạ, bình thường tới nơi này giải trí, việc chơi lớn trước mặt mọi người cũng thường xảy ra, nhưng đổi thành hai vợ chồng tam công tử nhà họ Đường thì cũng là lần đầu.

"Đường Minh Lân, anh vô sỉ, anh buông tôi ra! Buông ra!" Quả đấm như mưa rơi hung hăng đập tới sau lưng người kia, phòng an tĩnh có thể loáng thoáng nghe thấy tiếng đánh nặng nề này.

Thượng Quan Triệt ở một bên xem trò vui đang muốn đi lên khuyên, lại bị Hạ Ninh Huân bên cạnh kéo lại, "Yên tâm đi, Đường Tam không chơi nổi, cậu gặp qua cô gái nào nói như vậy cùng cậu ấy chưa, cậu ấy còn có hứng thú?"

Ngụ ý rất rõ ràng, Đường Minh Lân sẽ không làm gì cô, ít nhất sẽ không ở trước mặt nhiều người như vậy, đối với con mồi anh cảm thấy hứng thú, tham muốn giữ lấy của anh không giống bình thường.

Chán ghét tránh né nụ hôn của anh, hơi thở nóng rực lan tràn ở ngực, Úc Tử Ân ghê tởm đến nhíu lông mày, tay giùng giằng bấm lên cổ của anh, cô bấm càng hung ác, sức lực anh cắn trên cần cổ cô lại càng lớn.

Cuối cùng cô chấp nhận buông lỏng tay, không giãy dụa nữa, mặc cho anh gặm cắn trên người cô.

Đường Minh Lân tạm ngừng, đang muốn nhả ra thì một giọng nói thuần hậu bay ra từ trong góc tối mờ, xé rách không khí tĩnh mịch.

"Được rồi, ai cũng biết Đường Tam cậu không phải là người rộng rãi, cũng đừng khoe khoang ở chỗ này! Hai vợ chồng muốn nháo thì trở về nhà mình đi!"

Chapter
1 Chương 1: Vợ yêu “Săn sóc”
2 Chương 2: Cô không phải muốn trợ hứng sao?
3 Chương 3: Nhân vật lớn thần bí
4 Chương 4: Phụ nữ là để được cưng chiều!
5 Chương 5: Khích bác tình cảm vợ chồng?
6 Chương 6: Người phụ nữ ngốc giảo hoạt
7 Chương 7: Phía dưới em phải cho anh ăn!
8 Chương 8: Không muốn gặp cô gái của mình!
9 Chương 9: Hoa lài cắm bãi phân trâu
10 Chương 10: Hoa nhà không thơm bằng hoa dại
11 Chương 11: Ngẫu nhiên gặp ở vùng núi
12 Chương 12: Vết cắn trên xương quai xanh
13 Chương 13: Ừng đụng tôi, bẩn
14 Chương 14: Người đàn ông tuyệt vời
15 Chương 15: Đúng là người khiêm tốn!
16 Chương 16: Gặp mặt người tình cũ
17 Chương 17: Cậu út?
18 Chương 18: Giấu đi vẻ nhếch nhác
19 Chương 19: Ông chủ Thập Tam Lâu!
20 Chương 20: Cháu đang chấp vấn cậu sao?
21 Chương 21: Gần quan được ban lộc
22 Chương 22: Kinh thành - nhà họ dịch
23 Chương 23: Cha của nhà giàu mới nổi
24 Chương 24: Ông lão quê mùa
25 Chương 25: Không hẹn mà gặp
26 Chương 26: Dịch thiếu, trùng hợp vậy sao?
27 Chương 27: Chẳng lẽ có JQ?
28 Chương 28: Tôi tin tưởng vào ánh mắt của cô
29 Chương 29: Được lời to
30 Chương 30: Ý nghĩa của cỏ bốn lá
31 Chương 31: Vô tình gặp gỡ ở tuần lễ thời trang
32 Chương 32: Ăn ý
33 Chương 33: Sử tử nhỏ được trang bị đầy đủ
34 Chương 34: Em hận anh sao?!
35 Chương 35: Cúi đầu không thấy ngẩng đầu lại gặp
36 Chương 36: Không có thành ý
37 Chương 37: Người vợ qua cầu rút ván!
38 Chương 38: Ghen tỵ
39 Chương 39: Đủ loại mập mờ
40 Chương 40: Tự cho là đúng
41 Chương 41: Náo nhiệt
42 Chương 42: Nhà tư bản là Vampire
43 Chương 43: Gọi Tiểu Ngũ đến ăn điểm tâm cùng nhau nhé?
44 Chương 44: Mối tình đầu
45 Chương 45: Tôi là thương nhân
46 Chương 46: Cô có người yêu sao?
47 Chương 47: Không để ai vào trong mắt
48 Chương 48: Mạo muội
49 Chương 49: Thiếu nhân tình
50 Chương 50: Người yêu đầu tiên của hắn
51 Chương 51: Bình thường cùng không bình thường
52 Chương 52: Xì căng đan bay đầy trời
53 Chương 53: Ghen?
54 Chương 54: Trái tim bị thương tổn
55 Chương 55: Về nhà ăn cơm!
56 Chương 56: Chung thủy trong tình cảm
57 Chương 57: Gây khó khăn
58 Chương 58: Kéo dài thời gian
59 Chương 59: Ngại chết tôi rồi!
60 Chương 60: Hình
61 Chương 61: Lợi thế ly hôn
62 Chương 62: Ánh mắt mỹ nữ trong kính
63 Chương 63: Mập mờ
64 Chương 64: Ranh giới cuối cùng
65 Chương 65: Boss lớn!
66 Chương 66: Cùng ngày sinh nhật
67 Chương 67: Người đáng thương cũng có chỗ đáng hận
68 Chương 68: Đưa tiền, giang hồ cần giúp đỡ!
69 Chương 69: Ly hôn - tự do!
70 Chương 70: Sinh nhật
71 Chương 71: Tôi cõng em!
72 Chương 72: Cái này có thể xâm phạm
73 Chương 73: Hấp dẫn!
74 Chương 74: Áp chế!
75 Chương 75: Bắt đầu lại một lần nữa?
76 Chương 76: Nguyện vọng rất tục!
77 Chương 77: Tôi sẽ phụ trách với anh!
78 Chương 78: Chuyện riêng!
79 Chương 79: Bất trị!
80 Chương 80: Thay anh mời rượu
81 Chương 81: Lấy thân báo đáp hay lấy thịt đền bù?
82 Chương 82: Thử lui tới xem một chút
83 Chương 83: Đám mây màu hồng
84 Chương 84: Khởi đầu tốt đẹp!
85 Chương 85: Tiểu yêu tinh!
86 Chương 86: Dắt tay!
87 Chương 87: Bản tình ca mùa đông viên mãn
88 Chương 88: Ẩn núp nguy cơ!
89 Chương 89: Bảo vệ
90 Chương 90: Công tư rõ ràng
91 Chương 91: Khoảng cách không thể vượt qua!
92 Chương 92: Yêu trước hay sau khi kết hôn!
93 Chương 93: Lệ thuộc không chút kiêng kỵ
94 Chương 94: Nếu không phải là yêu…
95 Chương 95: Thăm hỏi ngọt ngào
96 Chương 96: Nàng dấu xấu luôn phải thấy cha mẹ chồng!
97 Chương 97: Nắm tay sẽ không buông!
98 Chương 98: Trực giác của đàn ông!
99 Chương 99: Vẽ tranh cầu hôn!
100 Chương 100: Ba lựa chọn
101 Chương 101: Đổi cách gọi lại!
102 Chương 102: Chỉ một lần thôi, lần sau không chiếu theo lệ này
103 Chương 103: Giỏi về mưu tính
104 Chương 104: Đối thủ mạnh
105 Chương 105: Oan gia ngõ hẹp!
106 Chương 106: Đủ loại trùng hợp
107 Chương 107: Bảo vệ!
108 Chương 108: Chuyện cũ
109 Chương 109: Mặt trời mọc ở phía tây sao
110 Chương 110: Dũng cảm đối mặt
111 Chương 111: Người phụ nữ nhỏ
112 Chương 112: Em muốn, anh đều có thể thỏa mãn
113 Chương 113: Vợ của anh
114 Chương 114: Cầu hôn
115 Chương 115: Cuộc thi thiết kế!
116 Chương 116: Giành giải thưởng cùng với tin vịt
117 Chương 117: Chúng ta ở cùng chỗ nhé?
118 Chương 118: Boss lớn phía sau màn
119 Chương 119: Còn có giá trị lựa chọn
120 Chương 120: Thu hồi tự ái
121 Chương 121: Công việc mới!
122 Chương 122: Hài lòng về con dâu!
123 Chương 123: Boss lớn phía sau màn!
124 Chương 124: Anh là lính
125 Chương 125: Cẩn thận
126 Chương 126: Không muốn cô tủi thân
127 Chương 127: Giữ gìn
128 Chương 128: Sẽ không niệm tình cũ
129 Chương 129: Họp lớp
130 Chương 130: Thuốc mê
131 Chương 131: Đại kết cuộc
132 Chương 132: Đại kết cuộc 2
133 Chương 133: Đại kết cuộc 3
134 Chương 134: Đại kết cuộc 4
Chapter

Updated 134 Episodes

1
Chương 1: Vợ yêu “Săn sóc”
2
Chương 2: Cô không phải muốn trợ hứng sao?
3
Chương 3: Nhân vật lớn thần bí
4
Chương 4: Phụ nữ là để được cưng chiều!
5
Chương 5: Khích bác tình cảm vợ chồng?
6
Chương 6: Người phụ nữ ngốc giảo hoạt
7
Chương 7: Phía dưới em phải cho anh ăn!
8
Chương 8: Không muốn gặp cô gái của mình!
9
Chương 9: Hoa lài cắm bãi phân trâu
10
Chương 10: Hoa nhà không thơm bằng hoa dại
11
Chương 11: Ngẫu nhiên gặp ở vùng núi
12
Chương 12: Vết cắn trên xương quai xanh
13
Chương 13: Ừng đụng tôi, bẩn
14
Chương 14: Người đàn ông tuyệt vời
15
Chương 15: Đúng là người khiêm tốn!
16
Chương 16: Gặp mặt người tình cũ
17
Chương 17: Cậu út?
18
Chương 18: Giấu đi vẻ nhếch nhác
19
Chương 19: Ông chủ Thập Tam Lâu!
20
Chương 20: Cháu đang chấp vấn cậu sao?
21
Chương 21: Gần quan được ban lộc
22
Chương 22: Kinh thành - nhà họ dịch
23
Chương 23: Cha của nhà giàu mới nổi
24
Chương 24: Ông lão quê mùa
25
Chương 25: Không hẹn mà gặp
26
Chương 26: Dịch thiếu, trùng hợp vậy sao?
27
Chương 27: Chẳng lẽ có JQ?
28
Chương 28: Tôi tin tưởng vào ánh mắt của cô
29
Chương 29: Được lời to
30
Chương 30: Ý nghĩa của cỏ bốn lá
31
Chương 31: Vô tình gặp gỡ ở tuần lễ thời trang
32
Chương 32: Ăn ý
33
Chương 33: Sử tử nhỏ được trang bị đầy đủ
34
Chương 34: Em hận anh sao?!
35
Chương 35: Cúi đầu không thấy ngẩng đầu lại gặp
36
Chương 36: Không có thành ý
37
Chương 37: Người vợ qua cầu rút ván!
38
Chương 38: Ghen tỵ
39
Chương 39: Đủ loại mập mờ
40
Chương 40: Tự cho là đúng
41
Chương 41: Náo nhiệt
42
Chương 42: Nhà tư bản là Vampire
43
Chương 43: Gọi Tiểu Ngũ đến ăn điểm tâm cùng nhau nhé?
44
Chương 44: Mối tình đầu
45
Chương 45: Tôi là thương nhân
46
Chương 46: Cô có người yêu sao?
47
Chương 47: Không để ai vào trong mắt
48
Chương 48: Mạo muội
49
Chương 49: Thiếu nhân tình
50
Chương 50: Người yêu đầu tiên của hắn
51
Chương 51: Bình thường cùng không bình thường
52
Chương 52: Xì căng đan bay đầy trời
53
Chương 53: Ghen?
54
Chương 54: Trái tim bị thương tổn
55
Chương 55: Về nhà ăn cơm!
56
Chương 56: Chung thủy trong tình cảm
57
Chương 57: Gây khó khăn
58
Chương 58: Kéo dài thời gian
59
Chương 59: Ngại chết tôi rồi!
60
Chương 60: Hình
61
Chương 61: Lợi thế ly hôn
62
Chương 62: Ánh mắt mỹ nữ trong kính
63
Chương 63: Mập mờ
64
Chương 64: Ranh giới cuối cùng
65
Chương 65: Boss lớn!
66
Chương 66: Cùng ngày sinh nhật
67
Chương 67: Người đáng thương cũng có chỗ đáng hận
68
Chương 68: Đưa tiền, giang hồ cần giúp đỡ!
69
Chương 69: Ly hôn - tự do!
70
Chương 70: Sinh nhật
71
Chương 71: Tôi cõng em!
72
Chương 72: Cái này có thể xâm phạm
73
Chương 73: Hấp dẫn!
74
Chương 74: Áp chế!
75
Chương 75: Bắt đầu lại một lần nữa?
76
Chương 76: Nguyện vọng rất tục!
77
Chương 77: Tôi sẽ phụ trách với anh!
78
Chương 78: Chuyện riêng!
79
Chương 79: Bất trị!
80
Chương 80: Thay anh mời rượu
81
Chương 81: Lấy thân báo đáp hay lấy thịt đền bù?
82
Chương 82: Thử lui tới xem một chút
83
Chương 83: Đám mây màu hồng
84
Chương 84: Khởi đầu tốt đẹp!
85
Chương 85: Tiểu yêu tinh!
86
Chương 86: Dắt tay!
87
Chương 87: Bản tình ca mùa đông viên mãn
88
Chương 88: Ẩn núp nguy cơ!
89
Chương 89: Bảo vệ
90
Chương 90: Công tư rõ ràng
91
Chương 91: Khoảng cách không thể vượt qua!
92
Chương 92: Yêu trước hay sau khi kết hôn!
93
Chương 93: Lệ thuộc không chút kiêng kỵ
94
Chương 94: Nếu không phải là yêu…
95
Chương 95: Thăm hỏi ngọt ngào
96
Chương 96: Nàng dấu xấu luôn phải thấy cha mẹ chồng!
97
Chương 97: Nắm tay sẽ không buông!
98
Chương 98: Trực giác của đàn ông!
99
Chương 99: Vẽ tranh cầu hôn!
100
Chương 100: Ba lựa chọn
101
Chương 101: Đổi cách gọi lại!
102
Chương 102: Chỉ một lần thôi, lần sau không chiếu theo lệ này
103
Chương 103: Giỏi về mưu tính
104
Chương 104: Đối thủ mạnh
105
Chương 105: Oan gia ngõ hẹp!
106
Chương 106: Đủ loại trùng hợp
107
Chương 107: Bảo vệ!
108
Chương 108: Chuyện cũ
109
Chương 109: Mặt trời mọc ở phía tây sao
110
Chương 110: Dũng cảm đối mặt
111
Chương 111: Người phụ nữ nhỏ
112
Chương 112: Em muốn, anh đều có thể thỏa mãn
113
Chương 113: Vợ của anh
114
Chương 114: Cầu hôn
115
Chương 115: Cuộc thi thiết kế!
116
Chương 116: Giành giải thưởng cùng với tin vịt
117
Chương 117: Chúng ta ở cùng chỗ nhé?
118
Chương 118: Boss lớn phía sau màn
119
Chương 119: Còn có giá trị lựa chọn
120
Chương 120: Thu hồi tự ái
121
Chương 121: Công việc mới!
122
Chương 122: Hài lòng về con dâu!
123
Chương 123: Boss lớn phía sau màn!
124
Chương 124: Anh là lính
125
Chương 125: Cẩn thận
126
Chương 126: Không muốn cô tủi thân
127
Chương 127: Giữ gìn
128
Chương 128: Sẽ không niệm tình cũ
129
Chương 129: Họp lớp
130
Chương 130: Thuốc mê
131
Chương 131: Đại kết cuộc
132
Chương 132: Đại kết cuộc 2
133
Chương 133: Đại kết cuộc 3
134
Chương 134: Đại kết cuộc 4