Chương 31: Tiết Dịch phát hiện ra điểm mù

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tổ chương trình đã mua lời bài hát cho ca khúc chủ đề từ một người dùng tên Lư XX trên trang mạng Lời và nhạc Hoa Quốc.

Nhưng tổ chương trình chắc chắn không biết Giang Thuật chính là nick Lư XX kia.

Thế thì ok quá rồi!

Giang Thuật chẳng còn gì phải sợ nữa.

Chỉ cần coi bài hát “Tôi tin” này như một ca khúc chủ đề bình thường là được.

Sau khi tất cả 101 học viên nhận đủ nhạc phổ.

Lê Thiên Vương kêu nhân viên phát bản ca khúc chủ đề kết hợp giữa nhảy và hát do bốn vị cố vấn biểu diễn.

Giang Thuật nghe hết cả bài.

Quả nhiên…

Tuy lời giống hệt kiếp trước.

Nhưng nhạc đúng là sản phẩm của hai thế giới khác nhau.

Hơn nữa.

Bởi vì Giang Thuật đã quá quen với giai điệu từ kiếp trước.

Cho nên sau khi nghe bài “Tôi tin” có phần nhạc hoàn toàn khác, anh chàng cảm thấy rất là kỳ cục.

Giang Thuật không thể đánh giá được hai phiên bản “Tôi tin” này bên nào hay hơn, nhưng giờ nghe phiên bản này, anh chàng thấy thật sự rất kỳ.

Tuyên bố xong ca khúc chủ đề, bốn vị cố vấn bèn tiến hành hướng dẫn ca khúc chủ đề cho lớp mà mình mình trực.

Lê Thiên Vương phụ trách hướng dẫn lớp A và lớp B, khiến ba lớp còn lại hâm mộ vô cùng.

Còn người phụ trách của lớp F là cố vấn sáng tác Tiết Dịch.

“Các bạn đi theo tôi nào.”

Cố vấn sáng tác Tiết Dịch dẫn các học viên lớp F sang một căn phòng tập rộng rãi.

Trong phòng tập.

Đã có giáo viên thanh nhạc và giáo viên vũ đạo chờ sẵn.

Những giáo viên này được tổ chương trình mời đến để dạy học viên hát và nhảy ca khúc chủ đề.

Bốn vị cố vấn còn rất nhiều công việc khác, không thể cứ ngồi chồm hỗm trong doanh trại dạy học sinh 24/24 được.

Mà trên thực tế, người dạy các học viên là những giáo viên chuyên nghiệp được tổ chương trình mời về.

Công việc chính của nhóm cố vấn là chỉ đạo mấy câu trong giai đoạn nghiệm thu, để máy quay ghi lại, bao giờ chương trình lên sóng thì chiếu thôi.

Trong phòng tập.

Tiết Dịch ngồi xuống bên cạnh các học viên.

Giáo viên thanh nhạc phụ trách dạy hát đi tới, nói với các học viên, “Ca khúc này không khó học đâu, nào, chúng ta cùng học từng câu đã nhé.”

Muốn bay lên trời cao, Kề vai với vầng thái dương, Thế gian chờ tôi tới đổi thay, hát!”

Trong bài hát gốc ở kiếp trước, giai điệu của câu này là: Son rê mi mi rê rê rê rê mi si si si si si la si đô.

Cũng chính là 52332222377777671.

Nhưng nó đã bị nhạc sĩ tên Hoa Trung Thiên ở thế giới này biến thành 346654212244711241.

Nghe sai rất sai luôn.

Giang Thuật không chỉ nghe gượng tai, mà hát cũng gượng mồm.

Ai ai cũng biết.

Với một người hát rất khá, việc hát lệch hẳn tông phải khó khăn tới mức nào.

Giang Thuật đang gặp phải vấn đề này.

Hơn nữa còn nhất thời không giải quyết nổi.

Dù gì giai điệu ở kiếp trước cũng vô cùng tẩy não, từng nổi tiếng khắp hàng cùng ngõ hẻm một thời gian khá dài, nên đã sớm ăn sâu bén rễ vào đầu Giang Thuật.

Điều ấy dẫn tới việc.

Rõ ràng giáo viên đang dạy giai điệu của thế giới này, nhưng tới lúc Giang Thuật cất câu hát, thì lại thành giai điệu của thế giới trước.

Giáo viên thanh nhạc cau mày, “Không đều lắm, nhìn như có bạn hát lệch tông. Chúng ta hát lại lần nữa nhé.”

Hát thêm 4-5 lần.

Giang Thuật cuối cùng cũng hơi quen với giai điệu của bài “Tôi tin” trong phiên bản tại thế giới này.

“Được, lần này không tồi, chúng ta chuyển qua câu tiếp theo: Bao mộng tưởng ước mơ, Không sợ bị người đời nhìn thấy, Tại nơi đây tôi sẽ thực hiện được, hát!”

Nhưng cái mà Giang Thuật đã làm quen được chỉ là câu đầu mà thôi.

Vừa sang câu sau.

Giang Thuật lại lệch tông lần nữa.

Vẫn hát giai điệu của kiếp trước.

Cứ như vậy.

Gập gà gập ghềnh.

Phải hơn một tiếng sau, giáo viên thanh nhạc mới hướng dẫn hai mươi mấy học viên lớp F hát hết được bài này.

“Tiếp theo, từng người các em lên hát, để tôi xem các em nắm bài thế nào.” Giáo viên thanh nhạc nhìn lướt qua dàn học sinh, rồi chọn cậu đẹp trai nhất, “Giang Thuật nhỉ, em lên đầu tiên đi!”

“Hả?” Giang Thuật bỗng nhiên bị giáo viên điểm danh thì sửng sốt.

Anh chàng chỉ vào bản thân, “Em á ạ?”

Giáo viên thanh nhạc gật đầu, “Không sai, em đấy!”

Giang Thuật: “…”

Đúng là ghét của nào trời trao của nấy.

Giai điệu “Tôi tin” của thế giới này còn chưa đâm chồi trong đầu Giang Thuật, giai điệu “Tôi tin” kiếp trước lại như trụ vững trong đầu anh chàng, đuổi thế nào cũng không đi.

Giai điệu “Tôi tin” của hai phiên bản đang đánh nhau trong đầu Giang Thuật.

Bây giờ mà bắt anh chàng hát.

Thì đến chính bản thân Giang Thuật cũng không thể đoán được mình sẽ hát ra cái quái gì.

“Thầy ơi, bài này em chưa vững ạ.” Cõi lòng Giang Thuật đang kháng cự vạn lần, nên anh chàng mở miệng từ chối.

“Không sao, các bạn khác cũng thế cả mà, em cứ yên tâm mạnh dạn mà hát.” Giáo viên thanh nhạc cổ vũ.

Giang Thuật: “Thế em hát thật nhá?”

Giáo viên thanh nhạc: “Hát đi!”

Giang Thuật hít sâu một hơi, lớn tiếng cất lời.

“Muốn bay lên trời cao, Kề vai với vầng thái dương!”

“Thế gian chờ tôi tới đổi thay!”

“Bao mộng tưởng ước mơ, Không sợ bị người đời nhìn thấy!”

Tại nơi đây tôi sẽ thực hiện được!”

Giai điệu mà Giang Thuật đang hát, không phải của kiếp trước, cũng chẳng phải của kiếp này, mà như là… bản kết hợp của cả hai.

Ví dụ hai chữ đầu câu 1 Giang Thuật hát kiểu kiếp trước, hai chữ sau lại hát kiểu kiếp này, hai chữ sau nữa là nhạc thế giới cũ…

Cho nên Giang Thuật hát nghe chẳng ra làm sao cả.

Thậm chí còn có vị như món bột mì nướng, xoắn nguyên một nùi~~

(Bột mì nướng là một món nay từ tỉnh Thiểm Tây, kéo bột thành dải dài rồi xiên theo hình xoắn ốc, đặt lên lò than để quay, rồi quét gia vị, nước sốt lên. Món này thường có vị cay.)

Hát xong cả bài.

Giáo viên thanh nhạc bất lực đưa tay lên đỡ trán, “Giang Thuật, em hát lệch tông nghiêm trọng quá. Cả bài này em lệch tông gần 2/3, hát hò thế này thì chắc chắn không qua nổi bài thi biểu diễn ca khúc chủ đề mấy hôm nữa đâu. Vậy nên em nhất định phải về nhà tập thêm, biết chưa.”

Giáo viên thanh nhạc thấy Giang Thuật rất đẹp trai, bị loại thì đáng tiếc quá, nên mới dặn dò anh chàng thêm mấy câu.

Giang Thuật cúi đầu tỏ vẻ khiêm tốn tiếp thu, “Em hiểu rồi ạ.”

Giáo viên thanh nhạc gật đầu, “Được, vậy em về chỗ đi, học viên tiếp theo, Chu Lập!”

Phía bên này.

Giáo viên thanh nhạc còn đang hướng dẫn một đám học sinh.

Còn ở bên kia.

Cố vấn sáng tác Tiết Dịch lập tức đứng dậy sau khi học viên tiếp theo bắt đầu cất tiếng hát. Trong ánh mắt nghi hoặc của mọi người, thầy đẩy thẳng cửa phòng tập bỏ đi luôn.

‘Cố vấn Tiết định làm gì thế nhỉ?’

Rất nhiều học viên đều thầm thấy nghi hoặc.

Tiết Dịch rời khỏi phòng tập, đi thẳng lên phòng điều khiển tổng của tổ chương trình ở trên lầu.

Thầy muốn xác minh lại mấy điều.

Ban nãy, lúc mới bắt đầu nghe Giang Thuật hát, Tiết Dịch tưởng Giang Thuật lại sắp trình diễn một tiết mục thảm họa như trong phần thi xếp loại ban đầu.

Nhưng về sau Tiết Dịch phát hiện, mọi chuyện không phải như vậy.

Thầy được dân trong ngành gọi là tài tử âm nhạc, có hiểu biết rất sâu rộng về âm nhạc, tất nhiên cũng cực kỳ mẫn cảm với giai điệu và tông nốt.

Quả thực.

Nếu nghe hết bài hát chủ đề do Giang Thuật trình bày, thì thật sự có thể đánh giá đấy là một màn biểu diễn thảm họa, lệch tông hết sức nghiêm trọng.

Nhưng…

Nếu lấy riêng những đoạn lệch tông của Giang Thuật ra nghe.

Thì Tiết Dịch đã phát hiện được điểm mù.

[HẾT CHƯƠNG 31]

Chapter
1 Chương 1: Cu cậu này rõ ràng là rich kid mà lại nghèo mạt rệp
2 Chương 2: Không làm ăn tử tế được trong showbiz thì phải về nhà thừa kế gia sản
3 Chương 3: Cố lên, làm mình flop thẳng cánh nào!
4 Chương 4: Đại hội cà khịa của các sao
5 Chương 5: Xé rách miệng vết thương
6 Chương 6: Ngồi chờ bị bóc phốt
7 Chương 7: Tư liệu học tập
8 Chương 8: Lư XX
9 Chương 9: Chương trình lên sóng
10 Chương 10: Nã pháo vào thằng này đi!
11 Chương 11: Tình hình này ổn đấy!
12 Chương 12: Nicolas Triệu Ngũ
13 Chương 13: Mẹ kiếp, em lại cảm ơn anh quá!
14 Chương 14: Giang Thuật giãy giụa
15 Chương 15: Chúng ta không thể trúng kế!
16 Chương 16: Giang Trí Viễn
17 Chương 17: Đây là cuộc sống của dân nhà giàu sao?
18 Chương 18: Đánh đòn phủ đầu
19 Chương 19: Lập một mục tiêu nhỏ trước đã
20 Chương 20: Ngôi Sao Tương Lai
21 Chương 21: Thế thì lại tốt quá
22 Chương 22: Bước đầu tiên trong kế hoạch chây ỳ
23 Chương 23: Vào doanh trại
24 Chương 24: Phỏng vấn
25 Chương 25: Một đứa dám dạy một đứa dám học
26 Chương 26: Cố vấn cuộc đời Giang Thuật
27 Chương 27: Chào mọi người, tôi là thực tập sinh đã tập luyện hai năm rưỡi…
28 Chương 28: Giang Thuật VS Anh quay phim
29 Chương 29: Freestyle
30 Chương 30: Chuyện Lư XX làm, đâu liên quan gì đến Giang Thuật tôi đây!
31 Chương 31: Tiết Dịch phát hiện ra điểm mù
32 Chương 32: Đổi nhạc
33 Chương 33: Soạn nhạc: Giang Thuật
34 Chương 34: Trương Tử Phàm đã hiểu!
35 Chương 35: Thắm-tình-anh-em
36 Chương 36: Bốn rank Vương Giả gánh một rank Đồng!
37 Chương 37: Thất sách rồi!
38 Chương 38: Chiếc váy dài vàng tươi
39 Chương 39: Giọt lệ bần cùng
40 Chương 40: Hướng dẫn trong WC.avi
41 Chương 41: Anh quay phim gánh cả game?
42 Chương 42: Trò chơi bí mật của các chàng trai!
43 Chương 43: Công diễn, công diễn!
44 Chương 44: Trở về lớp F!
45 Chương 45: Gameshow phụ online!
46 Chương 46: Ai cũng là nhân tài
47 Chương 47: Sao chú biết còn có tin tốt!
48 Chương 48: Loại!
49 Chương 49: Chiến lược mới của công ty giải trí Phiếm Chu
50 Chương 50: Đòn sát thủ!
51 Chương 51: Em không có, nhưng thầy có!
52 Chương 52: Lòng anh chỉ muốn tĩnh thôi
53 Chương 53: Tiếu Hồng Trần
54 Chương 54: Giang �? Nhảy qua nhảy lại �? Thuật!
55 Chương 55: Mẹ, đừng, con xin mẹ đừng!
56 Chương 56: Chú mày giả gái đi!
57 Chương 57: Đếm ngược đến công diễn
58 Chương 58: Đám fan không đứng đắn!
59 Chương 59: Quả đu đủ này ở đâu ra đây?
60 Chương 60: Anh đây đã xong một cữ
61 Chương 61: Giả gái, là sẽ mạnh lên thôi!
62 Chương 62: Đây không phải là vũ công hở?
63 Chương 63: Giang �? Nam chính xuất sắc nhất �? Thuật!
64 Chương 64: Còn có cứu vớt nữa cơ à?
65 Chương 65: Ly biệt, thương cảm
66 Chương 66: Mùa Hè Rực Rỡ
67 Chương 67: Tin nhắn lừa đảo
68 Chương 68: Đỡ phải phấn đấu 50 năm?
69 Chương 69: Lời hứa hẹn giữa cha con
70 Chương 70: Đệt!!!
71 Chương 71: Phim ngắn quảng cáo (Phần đầu)
72 Chương 72: Phim ngắn quảng cáo (Phần sau)
73 Chương 73: Lỡ như nổi tiếng thì sao?
74 Chương 74: Anh cũng muốn biết vãi cả ra ấy
75 Chương 75: Hóa ra có khuất tất à!
76 Chương 76: Sao mấy người lại quay lén chứ!
77 Chương 77: Mùa tốt nghiệp
78 Chương 78: Đứng đầu bảng hot search!
79 Chương 79: Đến từ vị trí của đồng đội!
80 Chương 80: Vote!
81 Chương 81: Sao bảo có khuất tất cơ mà?
82 Chương 82: Trời ơi mất máu!!
83 Chương 83: Tôi không có hứng thú với tiền!
84 Chương 84: Khách mời giúp sức
85 Chương 85: Không phải lỗi mình chưa đủ tốt!
86 Chương 86: Tặng mình bài ca “Lạnh lẽo”
87 Chương 87: Em thích dựa vào bản thân!
88 Chương 88: Nương tử? A ha!
89 Chương 89: Biểu diễn hợp tác với cố vấn
90 Chương 90: Đánh cuộc một lần
91 Chương 91: Pháo hoa chóng tàn
92 Chương 92: Thắng cuộc rồi
93 Chương 93: Tiếng kèn xô na chợt vang lên
94 Chương 94: Suýt thổi bay cả mị
95 Chương 95: Hoàn thành phần 1
Chapter

Updated 95 Episodes

1
Chương 1: Cu cậu này rõ ràng là rich kid mà lại nghèo mạt rệp
2
Chương 2: Không làm ăn tử tế được trong showbiz thì phải về nhà thừa kế gia sản
3
Chương 3: Cố lên, làm mình flop thẳng cánh nào!
4
Chương 4: Đại hội cà khịa của các sao
5
Chương 5: Xé rách miệng vết thương
6
Chương 6: Ngồi chờ bị bóc phốt
7
Chương 7: Tư liệu học tập
8
Chương 8: Lư XX
9
Chương 9: Chương trình lên sóng
10
Chương 10: Nã pháo vào thằng này đi!
11
Chương 11: Tình hình này ổn đấy!
12
Chương 12: Nicolas Triệu Ngũ
13
Chương 13: Mẹ kiếp, em lại cảm ơn anh quá!
14
Chương 14: Giang Thuật giãy giụa
15
Chương 15: Chúng ta không thể trúng kế!
16
Chương 16: Giang Trí Viễn
17
Chương 17: Đây là cuộc sống của dân nhà giàu sao?
18
Chương 18: Đánh đòn phủ đầu
19
Chương 19: Lập một mục tiêu nhỏ trước đã
20
Chương 20: Ngôi Sao Tương Lai
21
Chương 21: Thế thì lại tốt quá
22
Chương 22: Bước đầu tiên trong kế hoạch chây ỳ
23
Chương 23: Vào doanh trại
24
Chương 24: Phỏng vấn
25
Chương 25: Một đứa dám dạy một đứa dám học
26
Chương 26: Cố vấn cuộc đời Giang Thuật
27
Chương 27: Chào mọi người, tôi là thực tập sinh đã tập luyện hai năm rưỡi…
28
Chương 28: Giang Thuật VS Anh quay phim
29
Chương 29: Freestyle
30
Chương 30: Chuyện Lư XX làm, đâu liên quan gì đến Giang Thuật tôi đây!
31
Chương 31: Tiết Dịch phát hiện ra điểm mù
32
Chương 32: Đổi nhạc
33
Chương 33: Soạn nhạc: Giang Thuật
34
Chương 34: Trương Tử Phàm đã hiểu!
35
Chương 35: Thắm-tình-anh-em
36
Chương 36: Bốn rank Vương Giả gánh một rank Đồng!
37
Chương 37: Thất sách rồi!
38
Chương 38: Chiếc váy dài vàng tươi
39
Chương 39: Giọt lệ bần cùng
40
Chương 40: Hướng dẫn trong WC.avi
41
Chương 41: Anh quay phim gánh cả game?
42
Chương 42: Trò chơi bí mật của các chàng trai!
43
Chương 43: Công diễn, công diễn!
44
Chương 44: Trở về lớp F!
45
Chương 45: Gameshow phụ online!
46
Chương 46: Ai cũng là nhân tài
47
Chương 47: Sao chú biết còn có tin tốt!
48
Chương 48: Loại!
49
Chương 49: Chiến lược mới của công ty giải trí Phiếm Chu
50
Chương 50: Đòn sát thủ!
51
Chương 51: Em không có, nhưng thầy có!
52
Chương 52: Lòng anh chỉ muốn tĩnh thôi
53
Chương 53: Tiếu Hồng Trần
54
Chương 54: Giang �? Nhảy qua nhảy lại �? Thuật!
55
Chương 55: Mẹ, đừng, con xin mẹ đừng!
56
Chương 56: Chú mày giả gái đi!
57
Chương 57: Đếm ngược đến công diễn
58
Chương 58: Đám fan không đứng đắn!
59
Chương 59: Quả đu đủ này ở đâu ra đây?
60
Chương 60: Anh đây đã xong một cữ
61
Chương 61: Giả gái, là sẽ mạnh lên thôi!
62
Chương 62: Đây không phải là vũ công hở?
63
Chương 63: Giang �? Nam chính xuất sắc nhất �? Thuật!
64
Chương 64: Còn có cứu vớt nữa cơ à?
65
Chương 65: Ly biệt, thương cảm
66
Chương 66: Mùa Hè Rực Rỡ
67
Chương 67: Tin nhắn lừa đảo
68
Chương 68: Đỡ phải phấn đấu 50 năm?
69
Chương 69: Lời hứa hẹn giữa cha con
70
Chương 70: Đệt!!!
71
Chương 71: Phim ngắn quảng cáo (Phần đầu)
72
Chương 72: Phim ngắn quảng cáo (Phần sau)
73
Chương 73: Lỡ như nổi tiếng thì sao?
74
Chương 74: Anh cũng muốn biết vãi cả ra ấy
75
Chương 75: Hóa ra có khuất tất à!
76
Chương 76: Sao mấy người lại quay lén chứ!
77
Chương 77: Mùa tốt nghiệp
78
Chương 78: Đứng đầu bảng hot search!
79
Chương 79: Đến từ vị trí của đồng đội!
80
Chương 80: Vote!
81
Chương 81: Sao bảo có khuất tất cơ mà?
82
Chương 82: Trời ơi mất máu!!
83
Chương 83: Tôi không có hứng thú với tiền!
84
Chương 84: Khách mời giúp sức
85
Chương 85: Không phải lỗi mình chưa đủ tốt!
86
Chương 86: Tặng mình bài ca “Lạnh lẽo”
87
Chương 87: Em thích dựa vào bản thân!
88
Chương 88: Nương tử? A ha!
89
Chương 89: Biểu diễn hợp tác với cố vấn
90
Chương 90: Đánh cuộc một lần
91
Chương 91: Pháo hoa chóng tàn
92
Chương 92: Thắng cuộc rồi
93
Chương 93: Tiếng kèn xô na chợt vang lên
94
Chương 94: Suýt thổi bay cả mị
95
Chương 95: Hoàn thành phần 1