Chương 36: Tin tưởng lẫn nhau

"Anh biết em sẽ đến tìm anh, An Mạt." Trịnh Nhạc nhìn Cố An Mạt ngồi đối diện, đã lâu không gặp, cô vẫn điềm tĩnh, xinh đẹp như trước đây, khiến anh cảm thấy dường như tất cả đều chưa từng thay đổi.

Cố An Mạt khẽ nói: "Trịnh Nhạc, em và anh đã không còn bất cứ quan hệ gì, chuyện của người nhà em không cần anh quan tâm."

"An Mạt, anh chỉ hy vọng có thể giúp em phần nào đó." Anh thừa nhận, dùng cách này cũng là muốn buộc Cố An Mạt tới gặp anh một lần.

"Đừng, Trịnh Nhạc, chúng ta đã chia tay, anh không cần làm bất cứ chuyện gì cho em hết." Anh thật sự không hiểu ư? Hiện giờ cái anh gọi là làm vì cô, đều trở thành gánh nặng của cô.

"Vậy nên, để Liên Hách Duy làm cho em?" Trịnh Nhạc cười khẩy, anh tuyệt đối chưa từng nghĩ tới, cô và Liên Hách Duy lại ở bên nhau.

Không bất ngờ khi anh đã biết, "Chuyện đó không liên quan gì đến anh." Cố An Mạt lạnh lùng nói.

"An Mạt!" Thái độ lạnh nhạt của cô khiến Trịnh Nhạc tức giận, "Em có biết mối quan hệ hiện tại giữa chúng ta nực cười thế nào không? Anh và chị cậu ta..." Nói tới đây, anh đột nhiên ngừng lại.

"Em biết, anh kết hôn với chị anh ấy." Giọng điệu và thái độ vô cùng bình thản, đối với Cố An Mạt, cái gọi là mối quan hệ phức tạp kia không quan trọng. Quan trọng nhất, là cô yêu người ấy, người tên Liên Hách Duy.

"Em cho rằng gia đình cậu ta sẽ đồng ý mối quan hệ nực cười đó sao? An Mạt, em có biết ông nội Liên Hách Duy là người thế nào không? Trước kia ông ta là trung tướng quân đội, quân hàm còn cao hơn ông nội anh. Họ được bồi dưỡng dưới những giáo điều nghiêm khắc của quân đội, thậm chí cha của Liên Hách Duy là Phó giám đốc sở cảnh sát cũng không thể chống lại ông nội cậu ta. Mẹ Liên Hách Duy là thiên kim danh môn, Liên Hân Duy làm việc trong cơ quan chính phủ quan trọng, sự hiển hách của gia đình họ không thể đong đếm bằng tiền bạc. Ngay cả khi không có mối quan hệ vô lý này, với tính cách chuyên quyền gia trưởng của ông nội cậu ta, cũng sẽ không để một cô gái có gia cảnh bình thường bước vào cửa nhà họ." Trịnh Nhạc thở dài, "An Mạt, anh không muốn em lại chịu tổn thương."

Cố An Mạt có từng nghe về gia cảnh của Liên Hách Duy, nhưng những gì Trịnh Nhạc vừa nói cô không hoàn toàn biết hết, quả thực ít nhiều làm cô có chút bất ngờ. Nhưng, cô tin tưởng Liên Hách Duy. Có khó khăn nào hơn so với việc không thể ở bên anh?

Cô mỉm cười kiên định, "Em tin anh ấy." Cô đứng lên chuẩn bị rời đi, "Trịnh Nhạc, anh hẳn nên lo lắng vợ mình sẽ bị tổn thương. Còn tiền của cô, gia đình em sẽ nhanh chóng trả lại cho anh."

Trịnh Nhạc ôm mặt, anh cũng hiểu câu nói cuối cùng kia của mình thật sự buồn cười. Rõ ràng anh mới là kẻ gây ra tổn thương cho cô, dựa vào đâu mà nói không muốn cô chịu thương tổn?

Cố An Mạt mang tâm sự nặng nề về nhà, cô suy nghĩ... Chuyện này rốt cuộc có nên nói với Hách Duy không?

Nằm trên giường trằn trọc một hồi, đến khi người đàn ông bên cạnh ôm chặt cô vào lòng, giọng nói trầm ấm của Liên Hách Duy dừng bên tai cô: "An Mạt, không quen giường ư?"

Đây là đêm đầu tiên An Mạt chuyển đến nhà anh, anh sợ cô lạ giường.

Cố An Mạt vùi vùi vào ngực anh, lắc đầu: "Không có... Em làm anh thức giấc à?"

Anh hôn nhẹ lên trán cô, dịu dàng nói: "Sao vậy?" Lúc ăn tối thấy cô cứ muốn nói rồi lại thôi.

"... Hách Duy, em..." Haizz, Cố An Mạt thở dài, việc này... Thật sự khó mở lời mà.

"An Mạt, bất luận chuyện gì của em anh đều hy vọng mình là người đầu tiên được biết." Liên Hách Duy nhìn sâu vào cô, ánh mắt thâm tình đầy chân thành.

"Cô ruột em... Mượn tiền Trịnh Nhạc, để đưa em họ em xuất ngoại." Nguyên nhân kết quả Liên Hách Duy đều đã biết, vậy nên cô chỉ nói trọng điểm.

Anh suy nghĩ hồi lâu, sau đó cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô, "An Mạt, cảm ơn em đã thẳng thắn nói cho anh biết, chuyện này cứ để anh xử lý."

Cố An Mạt đưa tay vuốt ve gương mặt anh, những ngón tay lưu luyến lang thang trên mặt anh, "Hách Duy, em đã do dự. Nói với anh, mối quan hệ của chúng ta lại dính dáng đến tiền bạc, anh cũng biết, em không thích như vậy. Nhưng nếu không nói với anh... Em không thể thuyết phục bản thân mình không nói cho anh." Cô không muốn giấu diếm anh bất cứ điều gì.

Liên Hách Duy cười đến đắc ý kiêu ngạo, lời này của Cố An Mạt hoàn toàn là một lời thú nhận trá hình. Anh lại tiếp tục bắt lấy môi cô, hôn mãnh liệt, thời khắc đầu lưỡi hai người chạm nhau, anh lập tức cuốn lấy lưỡi cô vào trong miệng mình, mút mát, trêu đùa.

Thoáng buông môi cô ra, rơi vào mắt anh là vẻ mặt phụ thuộc của cô, anh không nhịn được lại khẽ hôn hôn môi cô, "An Mạt, tiền bạc vô nghĩa vô vị hoàn toàn không đủ để ảnh hưởng đến tình cảm của chúng ta. Nó thậm chí còn không tính là một thử thách, tình yêu thuần túy đến từ lòng tin mà chúng ta dành cho nhau."

Lông mi Cố An Mạt khẽ run rẩy, nước mắt liền lã chã rơi xuống. Anh hiểu hết mọi suy nghĩ của cô, thậm chí còn sâu sắc hơn cả. Cô luôn lo sợ tình yêu thuần túy sẽ bị những thứ khác làm ô nhiễm, lại chưa từng nghĩ tới, thì ra, dễ bị chi phối nhất lại chính là bản thân mình.

Chỉ cần hai người đủ yêu nhau, đủ tin tưởng, đoạntình cảm này sẽ không thể tồn tại bất kể tạp chất gì.

Chapter
1 Chương 1: Yêu thương nhung nhớ
2 Chương 2: Chúng ta đều ngốc
3 Chương 3: Cái gọi là người một nhà
4 Chương 4: Tiêu chuẩn hạnh phúc
5 Chương 5: Thiên Chúa cứu tinh
6 Chương 6: Có trả được không?
7 Chương 7: Nợ ân tình
8 Chương 8: Thiêu thân lao đầu vào lửa
9 Chương 9: Hôn ước
10 Chương 10: Biến cố
11 Chương 11: Tình yêu mong manh
12 Chương 12: Có kết thúc mới có khởi đầu
13 Chương 13: Từ thất vọng đến tuyệt vọng
14 Chương 14: Để anh đến bảo vệ cô
15 Chương 15: Ít nhất còn có anh
16 Chương 16: Để anh chủ động
17 Chương 17: Hứa hẹn tương lai
18 Chương 18: "Đây là lần đầu tiên của anh"
19 Chương 19: Trong lòng mình có người ấy không?
20 Chương 20: Quen với nụ hôn của anh
21 Chương 21: Tương lai của chúng ta
22 Chương 22: Châu báu quý hiếm
23 Chương 23: "Lần đầu tiên" chính thức (1)
24 Chương 24: "Lần đầu tiên" chính thức (2)
25 Chương 25: Hạnh phúc nhân đôi
26 Chương 26: Thổ lộ
27 Chương 27: Ích kỷ đổi lấy hạnh phúc?
28 Chương 28: Không thể quay về điểm ban đầu
29 Chương 29: Không ai khác ngoài anh
30 Chương 30: Khổ nhục kế ngây thơ
31 Chương 31: Chấp tử chi thủ, phu phục hà cầu(*)
32 Chương 32: Hơi thở triền miên (1)
33 Chương 33: Hơi thở triền miên (2)
34 Chương 34: Hôn lễ không hạnh phúc
35 Chương 35: Tất cả của cô
36 Chương 36: Tin tưởng lẫn nhau
37 Chương 37: Tuyệt đối cưng chiều (1)
38 Chương 38: Tuyệt đối cưng chiều (2)
39 Chương 39: Cãi vã không ngừng
40 Chương 40: Say rượu gây chuyện
41 Chương 41: Toàn tâm toàn ý tin tưởng
42 Chương 42: Bi kịch
43 Chương 43: Muốn chia tay ư?
44 Chương 44: Dỗ em vào giấc ngủ
45 Chương 45: Khó hòa hợp
46 Chương 46: Nắm giữ cuộc đời mình
47 Chương 47: Cố gắng công tác
48 Chương 48: Mối liên kết vĩnh cửu
49 Chương 49: Tình cờ gặp
50 Chương 50: Tân hôn vui vẻ
51 Chương 51: Hạnh phúc tuyệt vời
52 Chương 52: Quan hệ bất chính
53 Chương 53: Đánh mất
54 Chương 54: Bảo vệ hạnh phúc gia đình
55 Chương 55: Chấp nhận
56 Chương 56: May mắn
57 Chương 57: Mọi chuyện đã định
58 Chương 58: Yêu một đời
59 Chương 59: Ngoại truyện. Mùa xuân ấm áp
Chapter

Updated 59 Episodes

1
Chương 1: Yêu thương nhung nhớ
2
Chương 2: Chúng ta đều ngốc
3
Chương 3: Cái gọi là người một nhà
4
Chương 4: Tiêu chuẩn hạnh phúc
5
Chương 5: Thiên Chúa cứu tinh
6
Chương 6: Có trả được không?
7
Chương 7: Nợ ân tình
8
Chương 8: Thiêu thân lao đầu vào lửa
9
Chương 9: Hôn ước
10
Chương 10: Biến cố
11
Chương 11: Tình yêu mong manh
12
Chương 12: Có kết thúc mới có khởi đầu
13
Chương 13: Từ thất vọng đến tuyệt vọng
14
Chương 14: Để anh đến bảo vệ cô
15
Chương 15: Ít nhất còn có anh
16
Chương 16: Để anh chủ động
17
Chương 17: Hứa hẹn tương lai
18
Chương 18: "Đây là lần đầu tiên của anh"
19
Chương 19: Trong lòng mình có người ấy không?
20
Chương 20: Quen với nụ hôn của anh
21
Chương 21: Tương lai của chúng ta
22
Chương 22: Châu báu quý hiếm
23
Chương 23: "Lần đầu tiên" chính thức (1)
24
Chương 24: "Lần đầu tiên" chính thức (2)
25
Chương 25: Hạnh phúc nhân đôi
26
Chương 26: Thổ lộ
27
Chương 27: Ích kỷ đổi lấy hạnh phúc?
28
Chương 28: Không thể quay về điểm ban đầu
29
Chương 29: Không ai khác ngoài anh
30
Chương 30: Khổ nhục kế ngây thơ
31
Chương 31: Chấp tử chi thủ, phu phục hà cầu(*)
32
Chương 32: Hơi thở triền miên (1)
33
Chương 33: Hơi thở triền miên (2)
34
Chương 34: Hôn lễ không hạnh phúc
35
Chương 35: Tất cả của cô
36
Chương 36: Tin tưởng lẫn nhau
37
Chương 37: Tuyệt đối cưng chiều (1)
38
Chương 38: Tuyệt đối cưng chiều (2)
39
Chương 39: Cãi vã không ngừng
40
Chương 40: Say rượu gây chuyện
41
Chương 41: Toàn tâm toàn ý tin tưởng
42
Chương 42: Bi kịch
43
Chương 43: Muốn chia tay ư?
44
Chương 44: Dỗ em vào giấc ngủ
45
Chương 45: Khó hòa hợp
46
Chương 46: Nắm giữ cuộc đời mình
47
Chương 47: Cố gắng công tác
48
Chương 48: Mối liên kết vĩnh cửu
49
Chương 49: Tình cờ gặp
50
Chương 50: Tân hôn vui vẻ
51
Chương 51: Hạnh phúc tuyệt vời
52
Chương 52: Quan hệ bất chính
53
Chương 53: Đánh mất
54
Chương 54: Bảo vệ hạnh phúc gia đình
55
Chương 55: Chấp nhận
56
Chương 56: May mắn
57
Chương 57: Mọi chuyện đã định
58
Chương 58: Yêu một đời
59
Chương 59: Ngoại truyện. Mùa xuân ấm áp