Chương 37: Khách Quý

Khuôn mặt Tô Hạ Y lập tức đỏ lên, nàng thấp giọng gắt: "Hừ.

Thích nói." Lúc Tô Hạ Y ngồi xuống, đột nhiên nhớ tới kiếp trước, vì chủ nhân của Vinh Hương Trai, thế nhưng hao tốn rất nhiều tâm tư cũng không điều tra ra được.

Hẳn là...!Tô Hạ Y trợn mắt há mồm nhìn Mạc Dực: "Đừng nói với ta rằng Vinh Hương Trai là sản nghiệp đứng tên người nhé?” Mạc Dực nhún vai, nụ cười trên mặt nhàn nhạt: "Thế nào, Vinh Hương Trai này không thể là sản nghiệp đứng tên bản vương sao?” "Quả nhiên là ngươi.

Ta đã nói ngươi lấy ở đâu ra nhiều bạc như vậy cho ta.

Có kho vàng lớn Vinh Hương Trai này.

Bạc kia, có lẽ không phải tất cả đều là của ngươi?”
Mạc Dực che túi tiền của mình theo bản năng: “Hạ Y, tốt xấu gì cũng chưa cho ta chút tiền riêng.

Nam nhận hành tẩu bên ngoài, sao có thể không có chút bạc trong tay?”
Tô Hạ Y trợn trắng mắt, tức giận: "Ta nói muốn đụng vào bạc của người lúc nào?” Mạc Dực cười dọn bát đũa: "Đậu Đỏ không ở đây, bản vương tự mình hầu hạ nàng, thế nào? Đến đây, nếm thử món vịt mật hoa quế này đi”
Nhìn dáng vẻ ân cần của Mạc Dực, Tô Hạ Y cười sâu xa: "Tay của Quận vương gia kéo dài thật dài.

Phủ Đại tướng quân, có lẽ đã sớm là vật trong túi của quận vương gia rồi đúng không?” | "Chỗ nào, chỗ nào, Hạ Y quá xem trọng đến bản vương rồi!”
Tô Hạ Y vừa ăn, vừa không chút khách khí trầm giọng nói: "Sáu năm trước, khi ta rời khỏi phủ Tướng quân, Vinh Hương Trai đã nổi tiếng kinh thành.

Lúc đó người cũng chỉ khoảng mười tuổi.

Vinh Hương Trai từ khi xuất hiện đến khi quật khởi, ít nhất cũng phải mất hai đến ba năm.

Ngươi nói cho ta xem một tiểu tử bảy tám tuổi vắt mũi còn chưa sạch, làm thế nào được?”
Mạc Dực cười đùa nói: "Bản vương thiên phú dị bẩm..." "Đừng nói với ta những lời này.

Nếu ngươi không chịu nói thật, vậy sao này cũng không cần phải tới nữa”
Mạc Dực vội nói: "Được được được, bản vương nói thật.

Vinh Hương Trai quả thực là sản nghiệp của bản vương.

Nhưng là do mẫu phi truyền lại cho bản vương.

Bản vương bỏ ra thời gian mấy năm, đưa nó phát dương quang đại mà thôi.

Còn phủ tướng quân, bản vương chỉ để ý đến an nguy của một mình người thôi.

Vậy nên, ngoại trừ Phương Nghi các này, những nơi khác, bản vương chỉ bày cơ sở ngầm mà thôi.”
"Cho dù là ở phủ tướng quân sắp xếp cơ sở ngầm hay là khống chế Phương Nghi các, đều cần có thời gian.

Quận vương gia bắt đầu quan tâm đến Hạ Y từ lúc nào?”
"Ha Y!"
Giọng nói của Mạc Dực mang theo vài phần bất lực: “Ngươi như vậy là muốn đập vỡ nồi đất tra hỏi đến cùng sao?”
"Đúng!"
"Được, không biết Hạ Y có còn nhớ rõ chuyện hồi bé có một lần người vào cung, cứu được một tiểu thái giám không?”
Tô Hạ Y hít vào một ngụm khí lạnh: "Ngươi chính là tiểu thái giám kia?" "Hạ Y thông minh.

Ân cứu mạng, bản vương cho dù lấy thân báo đáp cũng không đủ, đúng không?” Tô Hạ Y xì một cái: "Không biết xấu hổ.

Thật sự lời gì cũng nói được, cũng không sợ trở thành trò cười của người ngoài” "Nơi này chỉ có hai người chúng ta, cũng không có ai bên cạnh.

Nào Hạ Y, nếm thử món gà hầm nấm hương này đi, các tiểu thư trong kinh thành đều rất thích, người nhất định cũng thích” | Nhìn nam nhân trước mắt đang bận bịu gắp thức ăn cho mình, Tô Hạ Y chỉ cảm thấy trong lòng rất ấm áp.

Cũng không nhớ rõ là đã bao lâu chưa từng có cảm giác được người khác chăm sóc thế này.

Từ sau khi Mạc Dực xuất hiện, Tô Hạ Y thường xuyên xoắn xuýt.

||||| Truyện đề cử: Con Rể Chiến Thần |||||
Xoắn xuýt vì mối quan hệ giữa mình và Mạc Dực.

Bây giờ, Tô Hạ Y cũng muốn hiểu.

Nếu mình không có cách nào để thay đổi, vậy thì thuận theo tự nhiên đi.

Cảm nhận được sự tiếp nhận của Tô Hạ Y với mình, tâm trạng của Mạc Dực cũng thả lỏng hơn rất nhiều.

Hắn vẫn luôn biết, chỉ dựa vào việc trói buộc đạo đức mà vợ chồng mang đến để giữ Tô Hạ Y lại bên cạnh mình là không thực tế.

Chỉ khi khiển Tô Hạ Y tiếp nhận mình từ trong lòng, tình cảm giữa hai người mới có thể thêm bền chặt.

"Ngươi vẫn chưa đi?” Dùng cơm xong, Tô Hạ Y nhìn sắc trời bên ngoài, ngửi thấy mùi thức ăn trong phòng bếp nhỏ, nhíu mày, sợ Mạc Dực ở đây sẽ làm hỏng chuyện tốt của mình.

Mạc Dực thở dài thấp giọng nói: "Giết được thỏ, mổ chó săn.

Không ngờ Hạ Y lại đối với ta như vậy?” "Trời đã sắp tối, rắn, côn trùng, chuột, kiến, sẽ hoạt động.

Nếu ngươi không đi là muốn chờ xem kịch vui?”
Hãy cho nhau lối thoát - tình yêu là sai lầm
Tôn Tâm Tâm mới sáu tuổi đã mắt ngọc mày ngài, có tri thức hiểu lễ nghĩa, tính tình nhã nhặn.

Cấp bậc lễ nghĩa chu toàn hành lễ với Tô Hạ Y nói: "Tâm Tâm bái kiến đường tỷ.

Đường tỷ Vạn An".

Tô Hạ Y vội vàng kéo cô bé ngồi xuống bên cạnh mình: "Muội muội cần gì đa lễ.

Gọi đường tỷ xa lạ biết bao nhiêu, ngươi cứ gọi ta một tiếng tỷ tỷ cũng được” Tô Tâm Tâm nhìn Lý di nương một chút, thấy Lý di nương gật đầu, mới ngượng ngùng nói: "Tỷ tỷ"
Tô Hạ Y cười nói: "Lần đầu gặp muội muội, tỷ tỷ cũng không chuẩn bị quà gì tốt.

Chỉ có những chiếc khăn gấm này, cho muội muội mấy cái.

Thịt thỏ hun khói, không biết muội muội có thích không?”
Tô Tâm Tâm mặc dù nhỏ tuổi, nhưng có thể thấy được rằng hiểu biết rất tốt.

Quan sát chồng khăn gẩm trước mắt này, liền biết chúng có giá trị không nhỏ, nhanh chóng đứng dậy hành lễ nói: "Tỷ tỷ tặng quà lớn như vậy, muội muội nhận không được.

Khăn gấm trân quý, nhiều khăn như vậy muội muội cũng dùng không đến.

Muội muội chỉ chọn một chiếc mình thích, mặt khác lại chọn thêm một cái cho di nương”
Tô Hạ Y kéo Tô Tâm Tâm, đem một chồng khăn đều nhét vào trong tay Tô Tâm Tâm: "Tỷ tỷ nói là đưa cho ngươi, thì chính là đưa cho ngươi.

Di nương của muội năm đó cùng mẹ ta, chính là tỷ muội tốt.

Ta đưa khăn cho ngươi, ngươi không muốn, như vậy chẳng phải xem thường người tỷ tỷ này sao?”

Chapter
1 Chương 1: Cầu Xin Ta Đi
2 Chương 2: Biết Ta Là Ai
3 Chương 3: Cắt Lưỡi Nàng Ta
4 Chương 4: Ngươi Không Được Qua Đây
5 Chương 5: Vĩnh Hằng Quận Vương
6 Chương 6: Sắc Lang To Gan
7 Chương 7: Cưỡi Hổ Bắt Sói
8 Chương 8: Hóa Ra Muốn Một Mình Hưởng Thụ
9 Chương 9: Độc Phu Thê
10 Chương 10: Thề Chết Đi Theo
11 Chương 11: Sính Lễ
12 Chương 12: Mụ Lắm Lời
13 Chương 13: Vả Miệng
14 Chương 14: Hạ Độc
15 Chương 15: Thức Đêm Chạy Việc
16 Chương 16: Hồi Kinh
17 Chương 17: Huynh Muội
18 Chương 18: Ra Tay Cứu Người
19 Chương 19: Không Thể Trèo Cao
20 Chương 20: Tỷ Muội Kim Lan
21 Chương 21: Mỗi Người Đi Một Ngả
22 Chương 22: Mặt Của Bản Thân Không Đúng Sao
23 Chương 23: Cướp Người Với Thái Tử Điện Hạ
24 Chương 24: Quẫn Bách
25 Chương 25: Ngươi Có Biết Tội
26 Chương 26: Ngươi Rất Ghét Ta
27 Chương 27: Muốn Chạy Trốn
28 Chương 28: Dùng Roi Đánh Chết
29 Chương 29: Điêu Nô
30 Chương 30: Dựa Thế
31 Chương 31: Chỗ Dựa
32 Chương 32: Khoe Khoang
33 Chương 33: Ngươi Không Phải Là Cùng Một Người
34 Chương 34: Tạo Sự Thuận Tiện
35 Chương 35: Không Phải Đồ Dành Cho Người Ăn
36 Chương 36: Tác Hợp Một Thị Vệ
37 Chương 37: Khách Quý
38 Chương 38: Cầu Xin Che Chở
39 Chương 39: Thật Nhiều Rắn
40 Chương 40: Phân Biệt Rõ Ràng
41 Chương 41: Đừng Mở Miệng Tung Lung
42 Chương 42: Cầu Đại Bá Làm Chủ
43 Chương 43: Việc Liên Quan Đến Thể Diện
44 Chương 44: Tính Toán Của Uông Thị
45 Chương 45: Phát Hiện Bất Ngờ
Chapter

Updated 45 Episodes

1
Chương 1: Cầu Xin Ta Đi
2
Chương 2: Biết Ta Là Ai
3
Chương 3: Cắt Lưỡi Nàng Ta
4
Chương 4: Ngươi Không Được Qua Đây
5
Chương 5: Vĩnh Hằng Quận Vương
6
Chương 6: Sắc Lang To Gan
7
Chương 7: Cưỡi Hổ Bắt Sói
8
Chương 8: Hóa Ra Muốn Một Mình Hưởng Thụ
9
Chương 9: Độc Phu Thê
10
Chương 10: Thề Chết Đi Theo
11
Chương 11: Sính Lễ
12
Chương 12: Mụ Lắm Lời
13
Chương 13: Vả Miệng
14
Chương 14: Hạ Độc
15
Chương 15: Thức Đêm Chạy Việc
16
Chương 16: Hồi Kinh
17
Chương 17: Huynh Muội
18
Chương 18: Ra Tay Cứu Người
19
Chương 19: Không Thể Trèo Cao
20
Chương 20: Tỷ Muội Kim Lan
21
Chương 21: Mỗi Người Đi Một Ngả
22
Chương 22: Mặt Của Bản Thân Không Đúng Sao
23
Chương 23: Cướp Người Với Thái Tử Điện Hạ
24
Chương 24: Quẫn Bách
25
Chương 25: Ngươi Có Biết Tội
26
Chương 26: Ngươi Rất Ghét Ta
27
Chương 27: Muốn Chạy Trốn
28
Chương 28: Dùng Roi Đánh Chết
29
Chương 29: Điêu Nô
30
Chương 30: Dựa Thế
31
Chương 31: Chỗ Dựa
32
Chương 32: Khoe Khoang
33
Chương 33: Ngươi Không Phải Là Cùng Một Người
34
Chương 34: Tạo Sự Thuận Tiện
35
Chương 35: Không Phải Đồ Dành Cho Người Ăn
36
Chương 36: Tác Hợp Một Thị Vệ
37
Chương 37: Khách Quý
38
Chương 38: Cầu Xin Che Chở
39
Chương 39: Thật Nhiều Rắn
40
Chương 40: Phân Biệt Rõ Ràng
41
Chương 41: Đừng Mở Miệng Tung Lung
42
Chương 42: Cầu Đại Bá Làm Chủ
43
Chương 43: Việc Liên Quan Đến Thể Diện
44
Chương 44: Tính Toán Của Uông Thị
45
Chương 45: Phát Hiện Bất Ngờ