Chương 39: 39: Xuất Phát

Sáng sớm ngày hôm sau, Trần Minh Quân vẫn như mọi ngày mặc một bộ quần áo nhẹ nhàng màu trắng thỉnh thoảng gió nhẹ thổi qua khiến cho từ sau lưng nhìn lại có một loại xuất trần phiêu miểu cảm giác.

Còn nếu như nhìn từ góc nhìn phía trước.....khuôn mặt chỗ tím chỗ xanh, đặc biệt một bên mắt còn lưu lại hình xăm nắm đấm......
( Ta thầm nghĩ, chúng ta có thể bỏ qua việc nhìn hắn ở góc độ này.....thật cơm mẹ nấu quá thảm! )
Trong doanh trại năm mươi vạn đại quân xếp hàng chỉnh chỉnh tề tề.

Trước mỗi một chi đội ngũ có một vị thân mặc chiến giáp, dưới cưỡi tuấn mã, bên hông đeo lệnh bài quân hàm Tiểu Tướng Quân .
Đứng ở phía trước một chút có hai người,
Một người tuổi tác chưa tới ba mươi, trên thân mặc quần áo màu sắc giống như chiến giáp đều là màu trắng, cưỡi tuấn mã tay cầm trường thương, bên hông đeo lệnh bài quân hàm phó tướng.
Người còn lại thân hình cao lớn, vạm vỡ cưỡi một con trâu đực, toàn thân quần áo màu nâu, bên ngoài khoác chiến giáp màu đất nung, trong tay cầm một thanh cự phủ.

Tương tự cũng là một vị phó tướng.
Trần Minh Quân khi nhìn thấy con trâu đực này thì khẽ giật mình, trong lòng thầm nghĩ cái này còn gọi là trâu a?
Bởi vì con trâu này rõ ràng so với ở trên Địa Cầu hình thể to lớn gấp hai lần, cộng thêm một thân cơ bắp cuồn cuộn như bò tót.....
May mắn ngoại hình nó không thay đổi nếu không chỉ e hắn không cách nào nhận ra đây là một con trâu!
Cũng không lâu lắm, Lê Nguyệt Anh từ trong lều vải của nàng đi ra.

Ngày hôm nay nàng vẫn ăn mặc như ngày bình thường, một bộ quần áo đỏ, một bộ hoàng kim chiến giáp, trên trán buộc một sợi vải đỏ....
Khác biệt duy nhất có lẽ là ngày hôm nay nàng không còn cưỡi ngựa trắng mà đổi thành một con cường tráng hùng sư.

Con sư tử này toàn thân màu xám, thân hình cường tráng vạm vỡ nhìn rất uy phong, mạnh mẽ.
Trần Minh Quân tính tình cẩn thận, đứng cách xa nó mấy chục mét nhưng trong lòng vẫn không cảm thấy an tâm.

Lê Nguyệt Anh thấy hắn sợ sệt nhịn không được cười rộ lên như vạn hoa khoe sắc.
Tiểu tử này ngày hôm qua dám cả gan trêu đùa nàng, vậy mà hôm nay trông thấy mèo con đã sợ thành dạng này
Đáng đời!
Dám trêu chọc bổn công chúa!
Nhưng nghĩ lại đối phương dám lập xuống thiên đạo lời thề rằng đời này nhất định cưới mình, trong lòng nàng không hiểu có một tia cảm giác vui vẻ.
Nàng mặc dù xinh đẹp không thua kèm gì đại tỉ Lê Ngọc Tâm cùng tiểu muội Lê Ngọc Kiều nhưng từ xưa đến nay đám thiếu niên trong nước chỉ cần thấy nàng đều hoảng sợ, đến dũng khí cùng nàng nói chuyện cũng không có nói gì đến việc theo đuổi nàng.

Nếu như để Trần Minh Quân nghe được những lời này chỉ sợ tức giận nói "Đại tỷ! Người ta nhìn thấy mèo con nhà ngươi đã sợ chết khiếp thì lấy đâu ra can đảm tán tỉnh ngươi!"
Đừng nói người khác, ngay cả hắn nếu như biết trước Lê Ngọc Anh có một con thú cưng dễ thương thế này chỉ sợ vừa gặp mặt trước tiên liền chạy.
Lê Ngọc Anh thu hồi tầm mắt, nhắc đến người theo đuổi nàng kỳ thực cũng có một người, người này bất luận thiên phú lẫn danh tiếng đều đáng giá để nàng cân nhắc.
Nhưng dù vậy, đối phương cũng chưa từng buông lời công khai theo đuổi nàng cho nên nàng cũng chẳng quan tâm.
— QUẢNG CÁO —
Ngay cả dũng khí công khai theo đuổi một người cũng không có, dạng người này nàng xưa nay không để vào mắt!
Nếu như người kia cũng giống như Trần Minh Quân, dám trước mặt nàng công khai nói theo đuổi nàng vậy thì nàng sẽ không cần phải cân nhắc nữa.

Bởi vì tính tình của nàng xưa nay thẳng thắn, ghét nhất loại đàn ông vòng vo, mập mờ.
A! Ta nghĩ lung tung chuyện gì nha!
Lê Ngọc Anh gương mặt phớt hồng trong giây lát liền biến mất.
Nhìn xem tam quân đã chỉnh chỉnh tề tề xếp thành hàng, Lê Ngọc Anh leo lên lưng hùng sư , tay phải cầm trường đao giơ lên cao hô: "Xuất phát!"
"Ù..ù....ù..."
"Thùng....thùng....thùng..."
Tiếng kèn lệnh, tiếng trống trận vang lên.
Đại quân đứng đầu nhất một trăm tên binh sĩ hai tay cầm chặt cán cờ, giơ lên cờ lớn bắt đầu bước đều bước.

Phía sau quân lính cũng bắt đầu dậm chân đi theo, động tác đồng đều không sai một nhịp giống như năm mươi vạn người như một người.
"Nhị tỷ, chờ chút!" Một thanh âm vang lên đánh gãy đội ngũ nhịp độ hành quân.
Lê Ngọc Anh không vui quay đầu nhìn lại xem có chuyện gì, hành quân đại kỵ là vừa xuất phát đã dừng lại, đây là điềm gở.

Chỉ thấy Trần Minh Quân không biết móc ở đâu ra một cái nón rộng vành đội ở trên đầu, trên mặt bị một mảnh vải trắng che đi nửa gương mặt.
Trông thấy bộ dạng này của hắn, cả đám binh sĩ cố gắng đè nén trong lòng buồn cười nặn ra vẻ nghiêm túc nhưng cái này cơm mẹ nấu làm sao nhịn được.

Nhất là những binh sĩ ngày hôm qua tận mắt chứng kiến Trần Minh Quân bị đè lên đánh một màn.
Haha.....cười chết bọn ta haha....
"Ngươi làm sao?" Áo trắng phó tướng không vui hỏi, suy nghĩ của hắn cũng tương tự Lê Ngọc ANh cho nên không cho Trần Minh Quân sắc mặt tốt.
Trần Minh Quân ngượng ngùng nói: "Ta không mang theo ngựa."
Ngày hôm trước đi đến Thanh Vân Các hắn cùng Chu lão đi bộ, khi rời khỏi Thanh Vân Các cũng toàn bằng đi bộ.

Đến đây cũng không có ai hỏi thăm hắn cho nên hắn cứ nghĩ sẽ được chuẩn bị ngựa, cũng không mở mồm hỏi trước.
Áo trắng phó tướng cau mày nói: "Vậy ngươi đi bộ đi."
Hắn ghét nhất mấy thằng suốt ngày chỉ biết ăn chơi lêu lổng như Trần Minh Quân cho nên mỗi khi nhìn thấy mặt người này hắn lại cảm thấy ác cảm.
Áo nâu phó tướng thì không hung dữ như vậy, hắn cười hiền hậu nói: "Ta còn một con trâu dự phòng, hay là ngươi cưỡi nó đi."
Trần Minh Quân nghe vậy thì im lặng, tưởng tượng một chút chính mình cưỡi trâu đi dạo phố trong tình cảnh vạn chúng chú mục....
Hắn không phải ghét bỏ việc cưỡi trâu mà cảm giác cứ thấy là lạ.

— QUẢNG CÁO —
Lại thấy áo trắng phó tướng một mặt ghét bỏ nói: "Nó cũng gọi là trâu? Rõ ràng là nghé được không? Đến cái sừng cũng chưa mọc mà cũng đòi gọi là trâu."
Trần Minh Quân: "..."

"Phốc ~~! Haha!" Lê Ngọc Anh che miệng kiềm chế không được cười thành tiếng.
Chúng binh sĩ nghe thấy tiếng cười này thì giật mình đem tầm mắt ngơ ngơ ngác ngác nhìn xem nàng, trong ấn tượng của bọn hắn tướng quân luôn luôn một mặt lạnh lùng nghiêm nghị vậy mà hôm nay....cười!
Lê Ngọc Anh nhận ra mình thất thố vội vàng kiềm chế lại cơn buồn cười, hắng giọng vài câu cố nín cười nói: "Không có cách, gần đây trong doanh trại chiến mã thiếu thốn.

Ngươi chịu khó cưỡi nghé đi."
Nói xong quay người đi chỗ khác, tuy không ai thấy nàng cười nhưng thân thể đang run run rẩy rẩy bán đứng nàng.

Áo trắng phó tướng nhìn xem nữ tướng quân của mình trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
Chiến mã gần đây thiếu thốn?
Cái này không đúng rồi, chẳng phải mấy hôm trước phía quân đội mới đưa đến thêm mấy chục vạn con chiến mã sao?
Áo nâu phó tướng gãi gãi đầu hiền hậu mỉm cười: "Phò mã chớ lo lắng, nó tuy chưa mọc sừng nhưng thân hình tuyệt đối không so với cha của nó kém."
Nói, hắn vỗ vỗ dưới người trâu đực, vẻ mặt hết sức tự hào.
Nghe xong câu này, Lê Ngọc Anh vừa bình tĩnh trở lại tiếp tục một đợt toàn thân run rẩy.

Trần Minh Quân khóe miệng giật một cái, cũng không biết nên khen hay nên nói cái gì cho phải.

Đặc biệt khi nhìn sang Lê Ngọc Anh đang nhịn cười đến mức toàn thân run rẩy hắn cả khuôn mặt đều đen.
Cũng không để hắn phải đợi lâu, hai tên binh sĩ dắt theo một con trâu đen.....ách không đúng, nghiêm túc phải gọi là nghé đen trở về.

Con nghé này xác thực hình thể to lớn vạm vỡ, trên người đeo lên mấy miếng giáp sắt che đi bộ phận yếu hại.

Ngoài việc kích cỡ của nó nhỏ hơn con trâu đực mà áo nâu phó tướng đang cưỡi ra thì còn có một điểm, chưa mọc sừng.
Xác thực là một con nghé đen!
Trần Minh Quân: "...."
Hắn rất muốn mở miệng từ chối thế nhưng nghĩ đến đường xá xa xôi, mình bây giờ không cưỡi nghé chỉ còn nước đi bộ, hắn đành một mặt đậu đen rau muống leo lên trên.

Nhưng sau khi hắn leo lên trên lại kinh ngạc phát hiện, ngồi trên lưng nghé cảm giác hết sức thoải mái, cảm giác cân bằng tốt hơn rất nhiều so với việc ngồi trên lưng ngựa.

Chỉ bất quá hình tượng........!
Aizzz! Lão tử đem mặt đều đã che lại, hy vọng không có người nhận ra a!
Thấy Trần Minh Quân cưỡi nghé đi đến bên cạnh, đã rất khó khăn nín cười Lê Ngọc Anh cười phun: "Hì hì....hahahahaha...."
Trần Minh Quân một mặt im lặng: "..."
— QUẢNG CÁO —
Áo nâu phó tướng ngắm ngía Trần Minh Quân một hồi sau đó giơ lên ngón tay cái khen: " Thật không ngờ nhìn phò mã cưỡi nghé lại hợp đến thế! Thật oai phong!"
Lê Ngọc Anh vừa cười xong lại nghe câu này nhịn không được nữa ôm bụng cười: "Hahahahaha,.....!thật sự rất hợp hahahahah cười chết lão nương..."
Trần Minh Quân: "..."
Ngươi cười đủ a? Cười nữa lão tử dỗi, không đi nữa a!
Áo trắng phó tướng nhỏ giọng nhắc nhở: "Tướng quân, giờ lành sắp qua."
Lê Ngọc Anh lau khóe mắt nước mắt, cố gắng để không nhìn về phía Trần Minh Quân nữa nếu không nàng sợ mình nhịn không được lại cười.
Nàng hắng giọng một cái, cố gắng nặn ra vẻ thường ngày nghiêm nghị quát: "Đại quân, xuất phát!"
"Ù...ù...ù...."
"Thùng....thùng....thùng....."
Kèn lệnh cùng trống trận một lần nữa vang lên, đại quân trùng trùng điệp điệp đi ra khỏi doanh trại.

Từng người ưỡn ngực ngẩng cao đầu, thần sắc nghiêm nghị, nhịp chân bước đều.
Lê Ngọc Anh cùng Trần Minh Quân đi ngang nhau, đồng thời đi ra khỏi cửa doanh trại.

Áo trắng phó tướng cùng áo nâu phó tướng đi theo phía sau, tiếp đó thì đến đội kỵ binh, bộ binh, sau cùng mới đến cung thủ cùng đội xe công thành nỏ, công thành pháo, công thành trụ, các loại....
Nhìn xem đường phố đã được dọn dẹp trở nên trống trải không còn một bóng người, Trần Minh Quân âm thầm thở phào bất quá khi nhìn xem hai bên khuôn mặt hắn đều đen, vội vàng đem mũ rộng vành kéo xuống tận lực che đi khuôn mặt.
Bởi vì hai bên nhà dân, dân chúng đứng cạnh cửa sổ, lan can nhìn xem đội ngũ hành quân.
Có một vị thiếu nữ tò mò nói: "Người áo trắng kia chắc hẳn là phò mã a! Ta nghe nói lần này xuất binh hoàng thượng phong cho hắn làm chủ tướng."
Một người mẹ trẻ chỉ chỉ tay về phía Trần Minh Quân dạy dỗ con trai mình: "Ngươi nhất định phải chăm chỉ học hành tu luyện nha, tuyệt đối đừng như phò mã gia ngay cả cưỡi ngựa đều không thích, thích cưỡi nghé đen."
Trần Minh Quân: "....."
Lên Ngọc Anh lấy hai tay che mặt, toàn thân bắt đầu run run rẩy rẩy..

Chapter
1 Chương 1: 1: Ta Thật Không Muốn Xuyên Không!!!
2 Chương 2: 2: Chuyện Gì Xảy Ra
3 Chương 3: 3: Thu Phục!
4 Chương 4: 4: Đi Đường Nào
5 Chương 5: 5: Máu Mũi Không Đòi Tiền!
6 Chương 6: 6: Trên Thân Có Nhân Vật Chính Cố Sự!
7 Chương 7: 7: Hai Kiện Quốc Bảo
8 Chương 8: 8: Cặp Đôi Phế Vật
9 Chương 9: 9: Ta Mắng Chính Các Ngươi
10 Chương 10: 10: Ngươi Biết Cha Vợ Hắn Là Ai A
11 Chương 11: 11: Vả Miệng
12 Chương 12: 12: Ngươi Có Vấn Đề!
13 Chương 13: 13: Ta Thật Sự Là Phế Vật
14 Chương 14: 14: Nên Vui Hay Buồn
15 Chương 15: 15: Nơi Giấu Bí Mật
16 Chương 16: 16: Thật Sự Quá Hố
17 Chương 17: 17: Bước Chân Vào Con Đường Tu Luyện
18 Chương 18: 18: Lối Đi Riêng
19 Chương 19: 19: Hắc Y Vệ
20 Chương 20: 20: Vào Cung
21 Chương 21: 21: Lần Đầu Gặp Cha Vợ
22 Chương 22: 22: Ngươi Làm Không Tồi!
23 Chương 23: 23: Trẫm Giao Cho Ngươi Một Nhiệm Vụ
24 Chương 24: 24: Hắn Đã Không Còn Là Hắn
25 Chương 25: 25: Đánh Giá Công Pháp
26 Chương 26: 26: Thanh Vân Các
27 Chương 27: 27: Có Sư Phụ Bên Cạnh Ta Không Cần Sợ Bất Cứ Ai!
28 Chương 28: 28: Ta Đánh Không Lại Hắn!
29 Chương 29: 29: Bổn Công Tử Chơi Chết Ngươi
30 Chương 30: 30: Ta Thích!
31 Chương 31: 31: Non!
32 Chương 32: 32: Tiền Ta Không Thiếu!
33 Chương 33: 33: Đừng Hô! Ta Không Có Nhiều Công Pháp Như Hắn!
34 Chương 34: 34: Triệu Hạo Phẫn Nộ!
35 Chương 35: 35: Đấu Giá Kết Thúc
36 Chương 36: 36: Toàn Bộ Đều Giết
37 Chương 37: 37: Bại Lộ
38 Chương 38: 38: Ma Đế!
39 Chương 39: 39: Xuất Phát
40 Chương 40: 40: Tu Vi Tiến Nhanh Đến Huyện Kim Hoa
41 Chương 41: 41: Bổn Công Chúa Bảo Kê Ngươi!
42 Chương 42: 42: Sẽ Không Trùng Hợp Đến Thế A
43 Chương 43: 43: Bí Cảnh Mở Ra
44 Chương 44: 44: Bách Việt Và Cuộc Chiến Chống Tần
45 Chương 45: 45: Dị Biến
46 Chương 46: 46: Ngôi Làng Bên Sông
47 Chương 47: 47: Nan Đề
48 Chương 48: 48: Văn Lang
49 Chương 49: 49: Thích Nghi Với Cuộc Sống
50 Chương 50: 50: Lý Thân Lý Ông Trọng
51 Chương 51: 51: Đạo Thể Sơ Bộ Tiểu Thành
52 Chương 52: 52: Đánh Giết Giải
53 Chương 53: 53: Bộ Quân
54 Chương 54: 54: Âu Lạc Có Tướng Tài
55 Chương 55: 55: Bí Cảnh Phụ Kết Thúc
56 Chương 56: 56: Phần Thưởng Siêu Phàm Cảnh Bí Mật
57 Chương 57: 57: Tự Chém 999 Lần Tu Vi!
58 Chương 58: 58: Tiến Vào Khu Vực Trung Tâm Bí Cảnh
59 Chương 59: 59: Quân Đội Bạch Cốt
60 Chương 60: 60: Hack Đến !!!
61 Chương 61: 61: Bị Đuổi Kịp
62 Chương 62: 62: Chiến !
63 Chương 63: 63: Hình Thái Khác Của Lục Dực Y Khiên! Chiến Lạc Tướng!
64 Chương 64: 64: Đột Phá Siêu Phàm! Lôi Kiếp Hàng Lâm !
65 Chương 65: 65: Tên Hắn Ngươi Không Nên Biết Nếu Không Sẽ Chết !
66 Chương 66: 66: Thiên Đạo Run Rẩy !
67 Chương 67: 67: Đột Phá Siêu Phàm
68 Chương 68: 68: Đêm Xuống ! Lại Tới Đưa Điểm Kinh Nghiệm !
69 Chương 69: 69: Phò Mã Thật Đẹp Trai !
70 Chương 70: 70: Hack Map ! Tìm Triệu Hạo
71 Chương 71: 71: Chiến Triệu Hạo
72 Chương 72: 72: Nghiền Ép !!!
73 Chương 73: 73: Hợp Sức Chiến Ngọc Long!
74 Chương 74: 74: Như Thế Nào Gọi Đạo Tàng Cảnh
75 Chương 75: 75: Lê Ngọc Anh Trồng Viên Đạo Trủng Thứ Hai ! Liệt Diễm Thông Thiên Hóa Cảnh !
76 Chương 76: 76: Đạo Thể Oai !
77 Chương 77: 77: Khí Vận Chi Tử Không Dễ Giết !
78 Chương 78: 78: Thất Tinh Liên Hợp Trận
79 Chương 79: 79: Tách Ra
80 Chương 80: 80: Hợp Tác
81 Chương 81: 81: Tiến Sâu Vào Bí Cảnh
82 Chương 82: 82: Triệu Dao Dao Hai Loại Thể Chất
83 Chương 83: 83: Đường Tắt
84 Chương 84: 84: Nhìn Ngươi Như Vậy Cũng Dám Tự Xưng Rùa Thần
85 Chương 85: 85: Ngươi Biết Dùng Kiếm Sao
86 Chương 86: 86: Kiếm Đến ! Chém Rùa Thần Phiên Bản Fake !
87 Chương 87: 87: Trước Có Vợ Nhặt Nay Nhặt Sư Tôn!!
88 Chương 88: 88: Mục Đích Và Quy Tắc Của Thiên Mệnh Chiến
89 Chương 89: 89: Lại Gặp Bí Cảnh Phụ
90 Chương 90: 90: Ngươi Có Biết Người Này Không
91 Chương 91: 91: Vào Nhầm Vai
92 Chương 92: 92: Tiên Thuật Thật Sự Tồn Tại
93 Chương 93: 93: Thì Ra Đây Chính Là Tiên Thuật!
94 Chương 94: 94: Khám Phá Nỏ Thần !
95 Chương 95: 95: Ma Quỷ
96 Chương 96: 96: Rùa Thần Đến ! Phương Pháp Trường Sinh !
97 Chương 97: 97: Người Tạo Ra Bí Cảnh Là Ngươi !
98 Chương 98: 98: Đời Có Nhân Quả Gieo Nhân Nào Thì Gặt Quả Ấy!
99 Chương 99: 99: Lạc Kiếm !
100 Chương 100: 100: Quốc Còn Kiếm Còn Quốc Mất Kiếm Mất !
101 Chương 101: 101: Kết Thúc!
102 Chương 102: 102: Lừa Giết Quân Bắc Di
103 Chương 104: 104: Ta Rất Thích Lấy Đức Phục Người
104 Chương 105: Chương 105
105 Chương 106: 106: Sư Phụ Xin Hãy Yên Nghỉ!
106 Chương 107: 107: Tinh Huyết Của Long Tộc Lại Xuất Hiện
107 Chương 108: 108: Ngọc Kỳ Lân
108 Chương 109: 109: Yêu Thú Giao Phối Thật Loạn!
109 Chương 110: 110: Thiên Sứ
110 Chương 111: 111: Eris !
111 Chương 112: 112: Trao Đổi
112 Chương 113: 113: Lại Gặp Con Cưng Của Khí Vận
113 Chương 114: 114: Ta Có Làm Trộm Cũng Chỉ Trộm Sắc Không Thèm Trộm Đồ !
114 Chương 115: 115: Nhân Sinh Nhất Mộng Không Cầu Trường Sinh Chỉ Cầu Phong Lưu !
115 Chương 116: 116: Không Biết Tự Lượng Sức Mình !
116 Chương 117: 117: Ngọc Long Ra Tay Long Thiên Vấn Hóa Rồng
117 Chương 118: 118: Lần Nữa Chiến Ngọc Long!
118 Chương 119: 119: Tri Thức Là Sức Mạnh !
119 Chương 120: 120: Lê Thánh Tông! Đại Uy Đế Hoàng Kinh!
120 Chương 121: 121: Một Kiếm Ngạo Cửu Thiên !
121 Chương 122: 122: Chu Lão Đến !
122 Chương 123: 123: Ván Cờ Của Trần Minh Quân
123 Chương 124: 124: Ngươi Định Làm Gì Vậy
124 Chương 125: 125: Lựa Chọn Của Hiên Viên Chiến Thiên
125 Chương 126: 126: Truy Tìm! Lại Gặp Con Cưng Của Khí Vận
126 Chương 127: 127: Trịnh Hiểu Vy ! Nỗi Khổ Của Nhất Mộng Phong Lưu
127 Chương 128: 128: Bán Máu Tán Gái Đúng Là Hảo Anh Em
128 Chương 129: 129: Thà Đưa Than Khi Trời Có Tuyết Còn Hơn Dệt Hoa Trên Gấm
129 Chương 130: 130: Đã Đến Lúc Thu Lưới 1
130 Chương 131: 131: Đã Đến Lúc Thu Lưới 2
131 Chương 132: 132: Hạ Màn 1
132 Chương 133: 133: Hạ Màn 2
133 Chương 134: 134: Hạ Màn 3
134 Chương 135: 135: Ta Có Cảm Giác Đang Bị Ngươi Dạy Hư !
135 Chương 136: 136: Mọi Chuyện Kết Thúc Trở Về Kinh Thành
136 Chương 137: 137: Kẻ Này Không Thể Lưu Lại
137 Chương 139: 139: Hế Lu Những Người Anh Em Thiện Lành!
138 Chương 140: Chương 140
139 Chương 141: 141: Về Đến Kinh Thành
140 Chương 142: 142: Kỳ Lân Tử !
141 Chương 143: 143: Lão Cha Vợ Thật Sự Quá Hố!
142 Chương 144: 144: Con Gái Đều Là Hàng Kém Chất Lượng !
143 Chương 145: 145: Giận Nhầm Lê Ngọc Anh Dụng Ý Của Cha Vợ
144 Chương 146: 146: Bắt Đầu Kế Hoạch Phát Triển
145 Chương 147: 147: Các Ngươi Có Muốn Theo Ta Chinh Chiến Chư Thiên Vạn Giới Không
146 Chương 148: 148: Biến Cố Trong Ngày Khai Trương
147 Chương 149: 149: Tu La Tràng Lẩu Riêu Cua
148 Chương 150: 150: Nói Chuyện Thẳng Thắn
149 Chương 151: 151: Phương Pháp Huấn Luyện Đặc Biệt Luyện Thể Quyết !
150 Chương 152: 152: Tiếng Heo Cắt Tiết Trong Đêm
151 Chương 153: 153: Huynh Đệ Tình Thâm Hoàng Thượng Xuất Thủ
152 Chương 154: 154: Nhất Khí Hóa Tam Thanh! Khảo Nghiệm Trình Độ Quân Lính!
153 Chương 155: Chương 155
154 Chương 156: 156: Khai Linh Đan Điềm Gở Sắp Đến
155 Chương 157: 157: Sinh Tử Có Số Chết Thì Cùng Chết !
156 Chương 158: 158: Dị Biến Xuất Hiện Cùng Nhau Liều Mạng !
157 Chương 159: 159: Hình Phạt !
158 Chương 160: 160: Tết Nguyên Đán Đến Rồi !
159 Chương 161: 161: Đẩy Mạnh Huấn Luyện!
160 Chương 162: 162: Tăng Cường Trang Bị
161 Chương 163: 163: Xuất Phát!
162 Chương 164: 164: Con Đường Của Ta Không Người Nào Có Thể Định Đoạt!
163 Chương 165: 165: Ba Phân Thân Ba Con Đường
164 Chương 166: 166: Ma Đạo Thật Loạn
165 Chương 167: 167: Sóng Bắt Đầu Nổi
166 Chương 168: 168: Gió Bắt Đầu Thổi!
167 Chương 169: 169: Hàng Phục Kim Dực Phi Phong Thú
168 Chương 170: 170: Liên Thủ !
169 Chương 171: 171: Tử Vi Xuất Thủ Nhất Kiếm Định Sơn Hà !
170 Chương 172: 172: Thu Kim Dực Phi Phong Thú
171 Chương 173: 173: Phong Vân Nổi Lên Khắp Côn Lôn Giới
172 Chương 174: 174: Khảo Nghiệm Nhập Môn Của Chiến Thần Điện
173 Chương 175: 175: Ngày Thi Thứ Hai
174 Chương 176: 176: Đạt Điểm Tối Đa
175 Chương 177: 177: Hắn Đến!
176 Chương 178: 178: Tên Của Sư Phụ Ngươi Là
177 Chương 179: 179: Đạo Căn !
178 Chương 180: 180: Người Không Cần Ta Ta Cũng Không Cần Người
179 Chương 181: 181: Lời Mời Của Thăng Long Hội
180 Chương 182: 182: Cùng Triệu Vân Đấu Linh Sa Trận
181 Chương 183: 183: Lấy Độc Trị Độc
182 Chương 184: 184: Phương Diện Trị Quốc Hoàn Toàn Nghiền Ép !
183 Chương 185: 185: Một Nước Cờ Định Thắng Thua!
184 Chương 186: 186: Kết Thúc !
185 Chương 187: 187: Hôn Ước
186 Chương 188: 188: Cướp Đoạt Thiên Mệnh
187 Chương 189: 189: Ta Không Hay Nói Đùa
188 Chương 190: 190: Ta Không Hay Nói Đùa
189 Chương 191: 191: Hợp Tác !
190 Chương 192: 192: Quyết Định Của Vân Tiên
191 Chương 193: 193: Trở Về Kinh Thành Làm Nhiệm Vụ
192 Chương 194: 194: Cô Bé Đáng Thương
193 Chương 195: 195: Gặp Người Quen !
194 Chương 196: 196: Trợ Giúp A Cửu Thành Người Tu Luyện
195 Chương 197: 197: Được Tuyển Thẳng
196 Chương 198: 198: Ngươi Lại Nợ Ta
197 Chương 199: 199: Lý Gia Cũng Thú Vị
198 Chương 200: 200: Thanh Vân Các Thần Phục!
199 Chương 201: 201: Đập Đi Xây Lại
200 Chương 202: 202: Công Tử Phế Vật Đến Gặp
201 Chương 203: 203: Bắt Đầu Kế Hoạch!
202 Chương 204: 204: Kịch Hay Bắt Đầu
203 Chương 205: 205: Lý Gia Nổi Sóng Ngầm
204 Chương 206: 206: Chu Lượng Trở Về
205 Chương 207: 207: Trời Sinh Kiếm Thể
206 Chương 208: 208: Lý Thanh Dương Bái Sư
207 Chương 209: 209: Lý Thanh Dương Bái Sư
208 Chương 210: 210: Kiếm - Đạo - Thể Tam Tu!
Chapter

Updated 208 Episodes

1
Chương 1: 1: Ta Thật Không Muốn Xuyên Không!!!
2
Chương 2: 2: Chuyện Gì Xảy Ra
3
Chương 3: 3: Thu Phục!
4
Chương 4: 4: Đi Đường Nào
5
Chương 5: 5: Máu Mũi Không Đòi Tiền!
6
Chương 6: 6: Trên Thân Có Nhân Vật Chính Cố Sự!
7
Chương 7: 7: Hai Kiện Quốc Bảo
8
Chương 8: 8: Cặp Đôi Phế Vật
9
Chương 9: 9: Ta Mắng Chính Các Ngươi
10
Chương 10: 10: Ngươi Biết Cha Vợ Hắn Là Ai A
11
Chương 11: 11: Vả Miệng
12
Chương 12: 12: Ngươi Có Vấn Đề!
13
Chương 13: 13: Ta Thật Sự Là Phế Vật
14
Chương 14: 14: Nên Vui Hay Buồn
15
Chương 15: 15: Nơi Giấu Bí Mật
16
Chương 16: 16: Thật Sự Quá Hố
17
Chương 17: 17: Bước Chân Vào Con Đường Tu Luyện
18
Chương 18: 18: Lối Đi Riêng
19
Chương 19: 19: Hắc Y Vệ
20
Chương 20: 20: Vào Cung
21
Chương 21: 21: Lần Đầu Gặp Cha Vợ
22
Chương 22: 22: Ngươi Làm Không Tồi!
23
Chương 23: 23: Trẫm Giao Cho Ngươi Một Nhiệm Vụ
24
Chương 24: 24: Hắn Đã Không Còn Là Hắn
25
Chương 25: 25: Đánh Giá Công Pháp
26
Chương 26: 26: Thanh Vân Các
27
Chương 27: 27: Có Sư Phụ Bên Cạnh Ta Không Cần Sợ Bất Cứ Ai!
28
Chương 28: 28: Ta Đánh Không Lại Hắn!
29
Chương 29: 29: Bổn Công Tử Chơi Chết Ngươi
30
Chương 30: 30: Ta Thích!
31
Chương 31: 31: Non!
32
Chương 32: 32: Tiền Ta Không Thiếu!
33
Chương 33: 33: Đừng Hô! Ta Không Có Nhiều Công Pháp Như Hắn!
34
Chương 34: 34: Triệu Hạo Phẫn Nộ!
35
Chương 35: 35: Đấu Giá Kết Thúc
36
Chương 36: 36: Toàn Bộ Đều Giết
37
Chương 37: 37: Bại Lộ
38
Chương 38: 38: Ma Đế!
39
Chương 39: 39: Xuất Phát
40
Chương 40: 40: Tu Vi Tiến Nhanh Đến Huyện Kim Hoa
41
Chương 41: 41: Bổn Công Chúa Bảo Kê Ngươi!
42
Chương 42: 42: Sẽ Không Trùng Hợp Đến Thế A
43
Chương 43: 43: Bí Cảnh Mở Ra
44
Chương 44: 44: Bách Việt Và Cuộc Chiến Chống Tần
45
Chương 45: 45: Dị Biến
46
Chương 46: 46: Ngôi Làng Bên Sông
47
Chương 47: 47: Nan Đề
48
Chương 48: 48: Văn Lang
49
Chương 49: 49: Thích Nghi Với Cuộc Sống
50
Chương 50: 50: Lý Thân Lý Ông Trọng
51
Chương 51: 51: Đạo Thể Sơ Bộ Tiểu Thành
52
Chương 52: 52: Đánh Giết Giải
53
Chương 53: 53: Bộ Quân
54
Chương 54: 54: Âu Lạc Có Tướng Tài
55
Chương 55: 55: Bí Cảnh Phụ Kết Thúc
56
Chương 56: 56: Phần Thưởng Siêu Phàm Cảnh Bí Mật
57
Chương 57: 57: Tự Chém 999 Lần Tu Vi!
58
Chương 58: 58: Tiến Vào Khu Vực Trung Tâm Bí Cảnh
59
Chương 59: 59: Quân Đội Bạch Cốt
60
Chương 60: 60: Hack Đến !!!
61
Chương 61: 61: Bị Đuổi Kịp
62
Chương 62: 62: Chiến !
63
Chương 63: 63: Hình Thái Khác Của Lục Dực Y Khiên! Chiến Lạc Tướng!
64
Chương 64: 64: Đột Phá Siêu Phàm! Lôi Kiếp Hàng Lâm !
65
Chương 65: 65: Tên Hắn Ngươi Không Nên Biết Nếu Không Sẽ Chết !
66
Chương 66: 66: Thiên Đạo Run Rẩy !
67
Chương 67: 67: Đột Phá Siêu Phàm
68
Chương 68: 68: Đêm Xuống ! Lại Tới Đưa Điểm Kinh Nghiệm !
69
Chương 69: 69: Phò Mã Thật Đẹp Trai !
70
Chương 70: 70: Hack Map ! Tìm Triệu Hạo
71
Chương 71: 71: Chiến Triệu Hạo
72
Chương 72: 72: Nghiền Ép !!!
73
Chương 73: 73: Hợp Sức Chiến Ngọc Long!
74
Chương 74: 74: Như Thế Nào Gọi Đạo Tàng Cảnh
75
Chương 75: 75: Lê Ngọc Anh Trồng Viên Đạo Trủng Thứ Hai ! Liệt Diễm Thông Thiên Hóa Cảnh !
76
Chương 76: 76: Đạo Thể Oai !
77
Chương 77: 77: Khí Vận Chi Tử Không Dễ Giết !
78
Chương 78: 78: Thất Tinh Liên Hợp Trận
79
Chương 79: 79: Tách Ra
80
Chương 80: 80: Hợp Tác
81
Chương 81: 81: Tiến Sâu Vào Bí Cảnh
82
Chương 82: 82: Triệu Dao Dao Hai Loại Thể Chất
83
Chương 83: 83: Đường Tắt
84
Chương 84: 84: Nhìn Ngươi Như Vậy Cũng Dám Tự Xưng Rùa Thần
85
Chương 85: 85: Ngươi Biết Dùng Kiếm Sao
86
Chương 86: 86: Kiếm Đến ! Chém Rùa Thần Phiên Bản Fake !
87
Chương 87: 87: Trước Có Vợ Nhặt Nay Nhặt Sư Tôn!!
88
Chương 88: 88: Mục Đích Và Quy Tắc Của Thiên Mệnh Chiến
89
Chương 89: 89: Lại Gặp Bí Cảnh Phụ
90
Chương 90: 90: Ngươi Có Biết Người Này Không
91
Chương 91: 91: Vào Nhầm Vai
92
Chương 92: 92: Tiên Thuật Thật Sự Tồn Tại
93
Chương 93: 93: Thì Ra Đây Chính Là Tiên Thuật!
94
Chương 94: 94: Khám Phá Nỏ Thần !
95
Chương 95: 95: Ma Quỷ
96
Chương 96: 96: Rùa Thần Đến ! Phương Pháp Trường Sinh !
97
Chương 97: 97: Người Tạo Ra Bí Cảnh Là Ngươi !
98
Chương 98: 98: Đời Có Nhân Quả Gieo Nhân Nào Thì Gặt Quả Ấy!
99
Chương 99: 99: Lạc Kiếm !
100
Chương 100: 100: Quốc Còn Kiếm Còn Quốc Mất Kiếm Mất !
101
Chương 101: 101: Kết Thúc!
102
Chương 102: 102: Lừa Giết Quân Bắc Di
103
Chương 104: 104: Ta Rất Thích Lấy Đức Phục Người
104
Chương 105: Chương 105
105
Chương 106: 106: Sư Phụ Xin Hãy Yên Nghỉ!
106
Chương 107: 107: Tinh Huyết Của Long Tộc Lại Xuất Hiện
107
Chương 108: 108: Ngọc Kỳ Lân
108
Chương 109: 109: Yêu Thú Giao Phối Thật Loạn!
109
Chương 110: 110: Thiên Sứ
110
Chương 111: 111: Eris !
111
Chương 112: 112: Trao Đổi
112
Chương 113: 113: Lại Gặp Con Cưng Của Khí Vận
113
Chương 114: 114: Ta Có Làm Trộm Cũng Chỉ Trộm Sắc Không Thèm Trộm Đồ !
114
Chương 115: 115: Nhân Sinh Nhất Mộng Không Cầu Trường Sinh Chỉ Cầu Phong Lưu !
115
Chương 116: 116: Không Biết Tự Lượng Sức Mình !
116
Chương 117: 117: Ngọc Long Ra Tay Long Thiên Vấn Hóa Rồng
117
Chương 118: 118: Lần Nữa Chiến Ngọc Long!
118
Chương 119: 119: Tri Thức Là Sức Mạnh !
119
Chương 120: 120: Lê Thánh Tông! Đại Uy Đế Hoàng Kinh!
120
Chương 121: 121: Một Kiếm Ngạo Cửu Thiên !
121
Chương 122: 122: Chu Lão Đến !
122
Chương 123: 123: Ván Cờ Của Trần Minh Quân
123
Chương 124: 124: Ngươi Định Làm Gì Vậy
124
Chương 125: 125: Lựa Chọn Của Hiên Viên Chiến Thiên
125
Chương 126: 126: Truy Tìm! Lại Gặp Con Cưng Của Khí Vận
126
Chương 127: 127: Trịnh Hiểu Vy ! Nỗi Khổ Của Nhất Mộng Phong Lưu
127
Chương 128: 128: Bán Máu Tán Gái Đúng Là Hảo Anh Em
128
Chương 129: 129: Thà Đưa Than Khi Trời Có Tuyết Còn Hơn Dệt Hoa Trên Gấm
129
Chương 130: 130: Đã Đến Lúc Thu Lưới 1
130
Chương 131: 131: Đã Đến Lúc Thu Lưới 2
131
Chương 132: 132: Hạ Màn 1
132
Chương 133: 133: Hạ Màn 2
133
Chương 134: 134: Hạ Màn 3
134
Chương 135: 135: Ta Có Cảm Giác Đang Bị Ngươi Dạy Hư !
135
Chương 136: 136: Mọi Chuyện Kết Thúc Trở Về Kinh Thành
136
Chương 137: 137: Kẻ Này Không Thể Lưu Lại
137
Chương 139: 139: Hế Lu Những Người Anh Em Thiện Lành!
138
Chương 140: Chương 140
139
Chương 141: 141: Về Đến Kinh Thành
140
Chương 142: 142: Kỳ Lân Tử !
141
Chương 143: 143: Lão Cha Vợ Thật Sự Quá Hố!
142
Chương 144: 144: Con Gái Đều Là Hàng Kém Chất Lượng !
143
Chương 145: 145: Giận Nhầm Lê Ngọc Anh Dụng Ý Của Cha Vợ
144
Chương 146: 146: Bắt Đầu Kế Hoạch Phát Triển
145
Chương 147: 147: Các Ngươi Có Muốn Theo Ta Chinh Chiến Chư Thiên Vạn Giới Không
146
Chương 148: 148: Biến Cố Trong Ngày Khai Trương
147
Chương 149: 149: Tu La Tràng Lẩu Riêu Cua
148
Chương 150: 150: Nói Chuyện Thẳng Thắn
149
Chương 151: 151: Phương Pháp Huấn Luyện Đặc Biệt Luyện Thể Quyết !
150
Chương 152: 152: Tiếng Heo Cắt Tiết Trong Đêm
151
Chương 153: 153: Huynh Đệ Tình Thâm Hoàng Thượng Xuất Thủ
152
Chương 154: 154: Nhất Khí Hóa Tam Thanh! Khảo Nghiệm Trình Độ Quân Lính!
153
Chương 155: Chương 155
154
Chương 156: 156: Khai Linh Đan Điềm Gở Sắp Đến
155
Chương 157: 157: Sinh Tử Có Số Chết Thì Cùng Chết !
156
Chương 158: 158: Dị Biến Xuất Hiện Cùng Nhau Liều Mạng !
157
Chương 159: 159: Hình Phạt !
158
Chương 160: 160: Tết Nguyên Đán Đến Rồi !
159
Chương 161: 161: Đẩy Mạnh Huấn Luyện!
160
Chương 162: 162: Tăng Cường Trang Bị
161
Chương 163: 163: Xuất Phát!
162
Chương 164: 164: Con Đường Của Ta Không Người Nào Có Thể Định Đoạt!
163
Chương 165: 165: Ba Phân Thân Ba Con Đường
164
Chương 166: 166: Ma Đạo Thật Loạn
165
Chương 167: 167: Sóng Bắt Đầu Nổi
166
Chương 168: 168: Gió Bắt Đầu Thổi!
167
Chương 169: 169: Hàng Phục Kim Dực Phi Phong Thú
168
Chương 170: 170: Liên Thủ !
169
Chương 171: 171: Tử Vi Xuất Thủ Nhất Kiếm Định Sơn Hà !
170
Chương 172: 172: Thu Kim Dực Phi Phong Thú
171
Chương 173: 173: Phong Vân Nổi Lên Khắp Côn Lôn Giới
172
Chương 174: 174: Khảo Nghiệm Nhập Môn Của Chiến Thần Điện
173
Chương 175: 175: Ngày Thi Thứ Hai
174
Chương 176: 176: Đạt Điểm Tối Đa
175
Chương 177: 177: Hắn Đến!
176
Chương 178: 178: Tên Của Sư Phụ Ngươi Là
177
Chương 179: 179: Đạo Căn !
178
Chương 180: 180: Người Không Cần Ta Ta Cũng Không Cần Người
179
Chương 181: 181: Lời Mời Của Thăng Long Hội
180
Chương 182: 182: Cùng Triệu Vân Đấu Linh Sa Trận
181
Chương 183: 183: Lấy Độc Trị Độc
182
Chương 184: 184: Phương Diện Trị Quốc Hoàn Toàn Nghiền Ép !
183
Chương 185: 185: Một Nước Cờ Định Thắng Thua!
184
Chương 186: 186: Kết Thúc !
185
Chương 187: 187: Hôn Ước
186
Chương 188: 188: Cướp Đoạt Thiên Mệnh
187
Chương 189: 189: Ta Không Hay Nói Đùa
188
Chương 190: 190: Ta Không Hay Nói Đùa
189
Chương 191: 191: Hợp Tác !
190
Chương 192: 192: Quyết Định Của Vân Tiên
191
Chương 193: 193: Trở Về Kinh Thành Làm Nhiệm Vụ
192
Chương 194: 194: Cô Bé Đáng Thương
193
Chương 195: 195: Gặp Người Quen !
194
Chương 196: 196: Trợ Giúp A Cửu Thành Người Tu Luyện
195
Chương 197: 197: Được Tuyển Thẳng
196
Chương 198: 198: Ngươi Lại Nợ Ta
197
Chương 199: 199: Lý Gia Cũng Thú Vị
198
Chương 200: 200: Thanh Vân Các Thần Phục!
199
Chương 201: 201: Đập Đi Xây Lại
200
Chương 202: 202: Công Tử Phế Vật Đến Gặp
201
Chương 203: 203: Bắt Đầu Kế Hoạch!
202
Chương 204: 204: Kịch Hay Bắt Đầu
203
Chương 205: 205: Lý Gia Nổi Sóng Ngầm
204
Chương 206: 206: Chu Lượng Trở Về
205
Chương 207: 207: Trời Sinh Kiếm Thể
206
Chương 208: 208: Lý Thanh Dương Bái Sư
207
Chương 209: 209: Lý Thanh Dương Bái Sư
208
Chương 210: 210: Kiếm - Đạo - Thể Tam Tu!