Chương 39: Đủ loại mập mờ

Trở lại nhà họ Úc, Úc Tử Ân nói một tiếng với Úc Bảo Sơn đang bận rộn trong phòng bếp xong liền quay đầu đi lên lầu, bỏ rơi người phía sau ở trong phòng khách.

Nhàn nhạt liếc nhìn bóng dáng của cô, Đường Minh Lân kéo nhẹ khóe miệng, anh cũng không muốn so đo cùng cô, tự mình cởi áo khoác vén tay áo lên sau đó xoay người đi vào phòng bếp.

Quanh năm suốt tháng Úc Bảo Sơn khó có được một lần ở nhà, nhưng đối với Úc Tử Ân thì cực kỳ thương yêu, mặc dù công việc của ông rất bận rộn nhưng mỗi tháng đều rút ra 2-3 ngày để tự mình xuống bếp nấu cơm cho con gái bảo bối.

Đối với người cha giàu có mới nổi này của Úc Tử Ân, mặc dù Đường Minh Lân không có cảm tình gì nhưng cũng không ghét bỏ, cũng vì đã trải lần khủng hoảng kinh tế trước cho nên Úc Bảo Sơn đã bớt phóng túng hơn, lần đầu tư lớn cho một dự án vừa rồi quá nguy hiểm cũng đã nhận được sự giúp đỡ một ít từ con rễ, nên đối với việc làm cứu công ty đó ông rất tán thưởng người con rể này.

Có lẽ ông đã gả con gái bảo bối của mình vào đúng chỗ, chỉ tiếc là quan hệ hôn nhân giữa hai đứa nó bây giờ lại trở thành vật hy sinh cho lợi ích buôn bán, căn bản là không có hạnh phúc đúng nghĩa.

"Cha, con tới giúp cha!" Bước vào căn phòng bếp to như vậy, Đường Minh Lân nhìn thấy bóng dáng bận rộn của ông liền đưa tay ra giúp bưng cái mâm.

"Ai nha, phòng bếp nặng mùi khói dầu, con ở phòng khách chờ là được rồi, rất nhanh sẽ có cơm ăn mà!" Nghe được giọng nói của Đường Minh Lân, Úc Bảo Sơn quay đầu nhìn anh một cái, lại không thấy con gái bảo bối tới đây, nên hỏi: "Ân Ân đâu?"

Tay bưng cái mâm khẽ dừng một chút, anh ngẩng đầu cười nhìn về phía Úc Bảo Sơn, "Ân Ân đã lên lầu nghỉ ngơi rồi ạ, gần đây cô ấy tương đối bận rộn nên cũng không thể nào ngủ ngon, chuẩn bị cơm tối xong con sẽ đi lên gọi cô ấy xuống."

Bộ dạng lấy cớ này dần dà cũng trở nên thuận miệng, coi như mới vừa rồi hai người còn ở gây gổ, nhưng sau một khắc đối mặt với vẻ thật thà tươi cười của Úc Bảo Sơn, anh cũng có thể coi như không có chuyện gì xảy ra mà duy trì đoạn hôn nhân có tiếng không có miếng này.

"Gần đây cha thật sự quá bận rộn nên cũng không có thời gian chăm sóc nó, mấy ngày trước cha có gặp nha đầu này ở Bắc Kinh, thấy nó gầy đi không ít, thật làm cho người ta đau lòng. Tiểu Lân à, về sau trong sinh hoạt con nhớ chú ý chăm sóc nó nhiều một chút, mặc dù tính khí của Ân Ân không được tốt, nhưng dù sao nó cũng là vợ của con, con hãy dành chút thời gian khuyên nhủ Ân Ân, đừng để cho nó giày vò mình như vậy nữa, gia đình ta cũng không phải là không nuôi nổi một người, không cần liều mạng làm việc như vậy!"

"Vâng, con sẽ nói với cô ấy!" Khó trách mấy ngày trước cô ấy nói với anh là không có thời gian trở về nhà họ Đường, thì ra là đi Bắc Kinh.

Nhận lấy cái mâm từ trong tay Đường Minh Lân, Úc Bảo Sơn nhìn Đường Minh Lân một cái, "Nơi này cha có thể giải quyết, con đi lên bồi bên cạnh Ân Ân đi! Đợi lát nữa xuống dưới này dùng cơm."

"Vậy cũng được. . . . . ." Thấy ông kiên trì, Đường Minh Lân cũng không còn nói thêm gì, rửa tay quay người đi lên lầu.

Cửa phòng không khóa, anh đẩy cửa đi vào, cúi đầu nhìn thấy thảm lông dê xa xỉ bên trên sàn nhà, bên cạnh có để một đôi dép hoạt hình màu hồng, anh cởi giầy đi vào.

Phòng ngủ của Úc Tử Ân thông với thư phòng, mấy năm trước Úc Bảo Sơn đã sửa chữa lại phòng ốc một lần, bởi vì ông sợ Úc Tử Ân làm công việc quá bận rộn ngủ ở thư phòng sẽ bị cảm lạnh, nên ông đã đem hai gian phòng này liên thông với nhau.

Úc Bảo Sơn chẳng sợ tốn tiền với con gái bảo bối của mình, đối với ông mà nói, chỉ cần có thể dùng tiền giải quyết vấn đề thì tất cả đều không phải là vấn đề.

Mặc dù anh rất khinh thường hành động của người giàu có mới nổi như Úc Bảo Sơn, nhưng đổi lại ở một góc độ khác, ngược lại anh rất hâm mộ một tình thương của cha như vậy.

Quét mắt nhìn khắp phòng ngủ to như vậy, cuối cùng anh nhìn thấy một bóng dáng nho nhỏ đang ôm gối ngủ thiếp đi ở bên cửa sổ, giẫm lên tấm thảm lông mềm mại, anh nhẹ nhàng bước lên trước, thả nhẹ động tác ngồi vào một bên.

Gò má mềm mại dựa vào chiếc gối ôm con thỏ trong ngực, tia sáng hoàng hôn từ ngoài cửa sổ chiếu vào, nhàn nhạt rơi trên khuôn mặt cô tạo nên một cái bóng mờ ảo, trên mặt thảm mang theo một mảnh vàng óng ánh.

Đột nhiên anh cảm thấy, giờ khắc này yên tĩnh mà tốt đẹp.

Hai người kết hôn lâu như vậy rồi, nhưng anh chưa từng thấy qua dung nhan an tĩnh ngủ như vậy của cô, mặc dù lúc bị mẹ đánh bất ngờ, hai người bị buộc ngủ chung trong một phòng, nhưng cô ấy lại tăng độ cảnh giác anh gấp đôi.

An bình như vậy trong cuộc sống hỗn loạn trước đây của anh chưa bao giờ có, nhưng không ngờ anh cũng không ghét bỏ.

Hay là nói, bởi vì có cô ở bên người, cho nên anh cũng không cảm thấy ghét.

Cảm giác quái dị chui vào đầu khiến anh hơi hoảng hốt, bàn tay anh mới vừa đưa đến bên má của cô bỗng dừng lại, cuối cùng vẫn là thu hồi lại.

Gần đây hình như chính mình có cái gì không đúng rồi, trước kia chính anh la hét ồn ào muốn ly hôn, bản thân anh luôn muốn bắt được tất cả các cơ hội để khích bác ý chí của cô, nhưng hôm nay khi biết Lam Mộ Duy trở lại, thế nhưng anh lại phát giác ra đồ đạc của mình đang bị người khác mơ ước, chết sống cũng không muốn ly hôn.

Gần đây hình như anh thật sự có chút không giải thích được.

Nghiêng người sang anh chuẩn bế cô lên giường ngủ, nhưng đúng lúc ấy cặp mắt đang đóng chặc bỗng chốc mở ra, gương mặt tuấn tú của anh cách chóp mũi của cô còn mấy cm đột nhiên dừng lại.

Tư thế như vậy, đủ loại mập mờ. . . . . .

Nhìn lên gương mặt tuấn tú phóng đại ngay trước mắt, Úc Tử Ân rất là bình tĩnh trừng mắt nhìn, dưới đáy đôi mắt sáng chói như lưu ly còn một chút buồn ngủ, một lúc lâu cô mới chậm rãi bừng tỉnh, ngồi thẳng người dậy đẩy tên đàn ông ở trước mặt ra, sắc mặt lành lạnh: "Anh nghĩ mình đang làm gì!"

"Không có gì!" Ngượng ngùng ngồi xuống lại, Đường Minh Lân lúng túng quay đầu đi, né tránh ánh mắt dò xét của cô.

"Không có gì sao anh lại lên đây!" cô im lặng liếc anh một cái, cô giơ tay lên ném con thỏ trong ngực lên người anh, đứng dậy đi tới bàn trang điểm sửa sang lại đầu tóc rối bời.

Anh ngây ngốc ôm con thỏ của cô ném tới, cảm xúc mềm mại loáng thoáng vẫn còn lưu lại nhiệt độ ấm áp cùng hương thơm nhàn nhạt trên người cô, anh thấy mình không buông tay được, cứ như vậy ôm thỏ tựa vào cửa, nghiêng người nhìn bóng dáng của cô.

"Có một chuyện nói cho em biết, chuyện liên quan đến công ty của cha em." Anh biết, phàm là nói tới chuyện của cha cô, mặc kệ là việc lớn hay việc nhỏ, chỉ cần được nói ra từ trong miệng anh, luôn có thể hấp dẫn sự chú ý của cô.

Có lúc anh cũng cảm thấy rất buồn cười, anh đường đường là Tam thiếu gia nhà họ Đường lại vẫn không thể hấp dẫn hơn so với cha của cô.

"Nói đi!" Tay chải đầu của cô dừng lại một chút, Úc Tử Ân nhàn nhạt nói.

"Gần đây có mấy công ty đều đang cạnh tranh mảnh đất ở tây thành kia, công ty của cha em cũng tham gia cạnh tranh, ông cũng đã ném vào đó nguồn nhân lực cùng tiền của rất lớn, hình như ông ấy cũng đang ở trong tình thế bắt buộc. Nếu như mảnh đất kia cha em có thể sở hữu thì vốn quay vòng cho công ty trong nửa năm sau cũng không có vấn đề."

Nói tới chuyện công việc, Úc Tử Ân cũng rất nghiêm túc, xoay người nhìn chằm chằm vào anh, "Anh nói với tôi chuyện này, là muốn biểu đạt cái gì?"

"Mảnh đất kia là một hạng mục không hề nhỏ, nếu như công ty của cha em không lấy được nó thì tính riêng về phương diện nguồn tái chánh dự phòng kia công ty của cha em sẽ không thể quay vòng vốn đủ."

"Nếu công ty của cha tôi không lấy được thì có thể hợp tác cùng Đường thị không thể sao? Anh đừng nói với tôi Đường thị không có tham dự hạng mục đấu thầu này!"

"Em nói đúng rồi, hôm nay lúc họp, mấy lão già ở Hội Đồng Quản Trị đều không đồng ý cho tôi tham dự hạng mục đấu thầu này, đây nhất định là do ý chỉ của ba tôi. Ông đoán chừng là biết tôi sẽ hợp tác với công ty của cha em, sợ bị cản trở, nên ra tay trước để chiếm được lợi thế."

"Các ngươi đã không muốn Đường thị hợp tác với cha tôi, vậy thì tìm công ty khác, nhiều công ty như vậy, cũng không thể nào không phải là công ty Đường thị mới được." Đứng lên, cô nhàn nhạt nhìn anh một cái, "Chuyện này em hãy nói chuyện cùng cha, chuyện của công ty tôi không nhúng tay vào."

"Tôi chỉ muốn nói trước với em một tiếng, sợ về sau em hiểu lầm tôi thấy chết không cứu.”

"Tôi không có nhiều chuyện đi xem các ngươi lục đục đấu đá." Quay đầu ra, cô nhìn thời gian trên vách tường, "Đi thôi, ăn cơm!"

Chapter
1 Chương 1: Vợ yêu “Săn sóc”
2 Chương 2: Cô không phải muốn trợ hứng sao?
3 Chương 3: Nhân vật lớn thần bí
4 Chương 4: Phụ nữ là để được cưng chiều!
5 Chương 5: Khích bác tình cảm vợ chồng?
6 Chương 6: Người phụ nữ ngốc giảo hoạt
7 Chương 7: Phía dưới em phải cho anh ăn!
8 Chương 8: Không muốn gặp cô gái của mình!
9 Chương 9: Hoa lài cắm bãi phân trâu
10 Chương 10: Hoa nhà không thơm bằng hoa dại
11 Chương 11: Ngẫu nhiên gặp ở vùng núi
12 Chương 12: Vết cắn trên xương quai xanh
13 Chương 13: Ừng đụng tôi, bẩn
14 Chương 14: Người đàn ông tuyệt vời
15 Chương 15: Đúng là người khiêm tốn!
16 Chương 16: Gặp mặt người tình cũ
17 Chương 17: Cậu út?
18 Chương 18: Giấu đi vẻ nhếch nhác
19 Chương 19: Ông chủ Thập Tam Lâu!
20 Chương 20: Cháu đang chấp vấn cậu sao?
21 Chương 21: Gần quan được ban lộc
22 Chương 22: Kinh thành - nhà họ dịch
23 Chương 23: Cha của nhà giàu mới nổi
24 Chương 24: Ông lão quê mùa
25 Chương 25: Không hẹn mà gặp
26 Chương 26: Dịch thiếu, trùng hợp vậy sao?
27 Chương 27: Chẳng lẽ có JQ?
28 Chương 28: Tôi tin tưởng vào ánh mắt của cô
29 Chương 29: Được lời to
30 Chương 30: Ý nghĩa của cỏ bốn lá
31 Chương 31: Vô tình gặp gỡ ở tuần lễ thời trang
32 Chương 32: Ăn ý
33 Chương 33: Sử tử nhỏ được trang bị đầy đủ
34 Chương 34: Em hận anh sao?!
35 Chương 35: Cúi đầu không thấy ngẩng đầu lại gặp
36 Chương 36: Không có thành ý
37 Chương 37: Người vợ qua cầu rút ván!
38 Chương 38: Ghen tỵ
39 Chương 39: Đủ loại mập mờ
40 Chương 40: Tự cho là đúng
41 Chương 41: Náo nhiệt
42 Chương 42: Nhà tư bản là Vampire
43 Chương 43: Gọi Tiểu Ngũ đến ăn điểm tâm cùng nhau nhé?
44 Chương 44: Mối tình đầu
45 Chương 45: Tôi là thương nhân
46 Chương 46: Cô có người yêu sao?
47 Chương 47: Không để ai vào trong mắt
48 Chương 48: Mạo muội
49 Chương 49: Thiếu nhân tình
50 Chương 50: Người yêu đầu tiên của hắn
51 Chương 51: Bình thường cùng không bình thường
52 Chương 52: Xì căng đan bay đầy trời
53 Chương 53: Ghen?
54 Chương 54: Trái tim bị thương tổn
55 Chương 55: Về nhà ăn cơm!
56 Chương 56: Chung thủy trong tình cảm
57 Chương 57: Gây khó khăn
58 Chương 58: Kéo dài thời gian
59 Chương 59: Ngại chết tôi rồi!
60 Chương 60: Hình
61 Chương 61: Lợi thế ly hôn
62 Chương 62: Ánh mắt mỹ nữ trong kính
63 Chương 63: Mập mờ
64 Chương 64: Ranh giới cuối cùng
65 Chương 65: Boss lớn!
66 Chương 66: Cùng ngày sinh nhật
67 Chương 67: Người đáng thương cũng có chỗ đáng hận
68 Chương 68: Đưa tiền, giang hồ cần giúp đỡ!
69 Chương 69: Ly hôn - tự do!
70 Chương 70: Sinh nhật
71 Chương 71: Tôi cõng em!
72 Chương 72: Cái này có thể xâm phạm
73 Chương 73: Hấp dẫn!
74 Chương 74: Áp chế!
75 Chương 75: Bắt đầu lại một lần nữa?
76 Chương 76: Nguyện vọng rất tục!
77 Chương 77: Tôi sẽ phụ trách với anh!
78 Chương 78: Chuyện riêng!
79 Chương 79: Bất trị!
80 Chương 80: Thay anh mời rượu
81 Chương 81: Lấy thân báo đáp hay lấy thịt đền bù?
82 Chương 82: Thử lui tới xem một chút
83 Chương 83: Đám mây màu hồng
84 Chương 84: Khởi đầu tốt đẹp!
85 Chương 85: Tiểu yêu tinh!
86 Chương 86: Dắt tay!
87 Chương 87: Bản tình ca mùa đông viên mãn
88 Chương 88: Ẩn núp nguy cơ!
89 Chương 89: Bảo vệ
90 Chương 90: Công tư rõ ràng
91 Chương 91: Khoảng cách không thể vượt qua!
92 Chương 92: Yêu trước hay sau khi kết hôn!
93 Chương 93: Lệ thuộc không chút kiêng kỵ
94 Chương 94: Nếu không phải là yêu…
95 Chương 95: Thăm hỏi ngọt ngào
96 Chương 96: Nàng dấu xấu luôn phải thấy cha mẹ chồng!
97 Chương 97: Nắm tay sẽ không buông!
98 Chương 98: Trực giác của đàn ông!
99 Chương 99: Vẽ tranh cầu hôn!
100 Chương 100: Ba lựa chọn
101 Chương 101: Đổi cách gọi lại!
102 Chương 102: Chỉ một lần thôi, lần sau không chiếu theo lệ này
103 Chương 103: Giỏi về mưu tính
104 Chương 104: Đối thủ mạnh
105 Chương 105: Oan gia ngõ hẹp!
106 Chương 106: Đủ loại trùng hợp
107 Chương 107: Bảo vệ!
108 Chương 108: Chuyện cũ
109 Chương 109: Mặt trời mọc ở phía tây sao
110 Chương 110: Dũng cảm đối mặt
111 Chương 111: Người phụ nữ nhỏ
112 Chương 112: Em muốn, anh đều có thể thỏa mãn
113 Chương 113: Vợ của anh
114 Chương 114: Cầu hôn
115 Chương 115: Cuộc thi thiết kế!
116 Chương 116: Giành giải thưởng cùng với tin vịt
117 Chương 117: Chúng ta ở cùng chỗ nhé?
118 Chương 118: Boss lớn phía sau màn
119 Chương 119: Còn có giá trị lựa chọn
120 Chương 120: Thu hồi tự ái
121 Chương 121: Công việc mới!
122 Chương 122: Hài lòng về con dâu!
123 Chương 123: Boss lớn phía sau màn!
124 Chương 124: Anh là lính
125 Chương 125: Cẩn thận
126 Chương 126: Không muốn cô tủi thân
127 Chương 127: Giữ gìn
128 Chương 128: Sẽ không niệm tình cũ
129 Chương 129: Họp lớp
130 Chương 130: Thuốc mê
131 Chương 131: Đại kết cuộc
132 Chương 132: Đại kết cuộc 2
133 Chương 133: Đại kết cuộc 3
134 Chương 134: Đại kết cuộc 4
Chapter

Updated 134 Episodes

1
Chương 1: Vợ yêu “Săn sóc”
2
Chương 2: Cô không phải muốn trợ hứng sao?
3
Chương 3: Nhân vật lớn thần bí
4
Chương 4: Phụ nữ là để được cưng chiều!
5
Chương 5: Khích bác tình cảm vợ chồng?
6
Chương 6: Người phụ nữ ngốc giảo hoạt
7
Chương 7: Phía dưới em phải cho anh ăn!
8
Chương 8: Không muốn gặp cô gái của mình!
9
Chương 9: Hoa lài cắm bãi phân trâu
10
Chương 10: Hoa nhà không thơm bằng hoa dại
11
Chương 11: Ngẫu nhiên gặp ở vùng núi
12
Chương 12: Vết cắn trên xương quai xanh
13
Chương 13: Ừng đụng tôi, bẩn
14
Chương 14: Người đàn ông tuyệt vời
15
Chương 15: Đúng là người khiêm tốn!
16
Chương 16: Gặp mặt người tình cũ
17
Chương 17: Cậu út?
18
Chương 18: Giấu đi vẻ nhếch nhác
19
Chương 19: Ông chủ Thập Tam Lâu!
20
Chương 20: Cháu đang chấp vấn cậu sao?
21
Chương 21: Gần quan được ban lộc
22
Chương 22: Kinh thành - nhà họ dịch
23
Chương 23: Cha của nhà giàu mới nổi
24
Chương 24: Ông lão quê mùa
25
Chương 25: Không hẹn mà gặp
26
Chương 26: Dịch thiếu, trùng hợp vậy sao?
27
Chương 27: Chẳng lẽ có JQ?
28
Chương 28: Tôi tin tưởng vào ánh mắt của cô
29
Chương 29: Được lời to
30
Chương 30: Ý nghĩa của cỏ bốn lá
31
Chương 31: Vô tình gặp gỡ ở tuần lễ thời trang
32
Chương 32: Ăn ý
33
Chương 33: Sử tử nhỏ được trang bị đầy đủ
34
Chương 34: Em hận anh sao?!
35
Chương 35: Cúi đầu không thấy ngẩng đầu lại gặp
36
Chương 36: Không có thành ý
37
Chương 37: Người vợ qua cầu rút ván!
38
Chương 38: Ghen tỵ
39
Chương 39: Đủ loại mập mờ
40
Chương 40: Tự cho là đúng
41
Chương 41: Náo nhiệt
42
Chương 42: Nhà tư bản là Vampire
43
Chương 43: Gọi Tiểu Ngũ đến ăn điểm tâm cùng nhau nhé?
44
Chương 44: Mối tình đầu
45
Chương 45: Tôi là thương nhân
46
Chương 46: Cô có người yêu sao?
47
Chương 47: Không để ai vào trong mắt
48
Chương 48: Mạo muội
49
Chương 49: Thiếu nhân tình
50
Chương 50: Người yêu đầu tiên của hắn
51
Chương 51: Bình thường cùng không bình thường
52
Chương 52: Xì căng đan bay đầy trời
53
Chương 53: Ghen?
54
Chương 54: Trái tim bị thương tổn
55
Chương 55: Về nhà ăn cơm!
56
Chương 56: Chung thủy trong tình cảm
57
Chương 57: Gây khó khăn
58
Chương 58: Kéo dài thời gian
59
Chương 59: Ngại chết tôi rồi!
60
Chương 60: Hình
61
Chương 61: Lợi thế ly hôn
62
Chương 62: Ánh mắt mỹ nữ trong kính
63
Chương 63: Mập mờ
64
Chương 64: Ranh giới cuối cùng
65
Chương 65: Boss lớn!
66
Chương 66: Cùng ngày sinh nhật
67
Chương 67: Người đáng thương cũng có chỗ đáng hận
68
Chương 68: Đưa tiền, giang hồ cần giúp đỡ!
69
Chương 69: Ly hôn - tự do!
70
Chương 70: Sinh nhật
71
Chương 71: Tôi cõng em!
72
Chương 72: Cái này có thể xâm phạm
73
Chương 73: Hấp dẫn!
74
Chương 74: Áp chế!
75
Chương 75: Bắt đầu lại một lần nữa?
76
Chương 76: Nguyện vọng rất tục!
77
Chương 77: Tôi sẽ phụ trách với anh!
78
Chương 78: Chuyện riêng!
79
Chương 79: Bất trị!
80
Chương 80: Thay anh mời rượu
81
Chương 81: Lấy thân báo đáp hay lấy thịt đền bù?
82
Chương 82: Thử lui tới xem một chút
83
Chương 83: Đám mây màu hồng
84
Chương 84: Khởi đầu tốt đẹp!
85
Chương 85: Tiểu yêu tinh!
86
Chương 86: Dắt tay!
87
Chương 87: Bản tình ca mùa đông viên mãn
88
Chương 88: Ẩn núp nguy cơ!
89
Chương 89: Bảo vệ
90
Chương 90: Công tư rõ ràng
91
Chương 91: Khoảng cách không thể vượt qua!
92
Chương 92: Yêu trước hay sau khi kết hôn!
93
Chương 93: Lệ thuộc không chút kiêng kỵ
94
Chương 94: Nếu không phải là yêu…
95
Chương 95: Thăm hỏi ngọt ngào
96
Chương 96: Nàng dấu xấu luôn phải thấy cha mẹ chồng!
97
Chương 97: Nắm tay sẽ không buông!
98
Chương 98: Trực giác của đàn ông!
99
Chương 99: Vẽ tranh cầu hôn!
100
Chương 100: Ba lựa chọn
101
Chương 101: Đổi cách gọi lại!
102
Chương 102: Chỉ một lần thôi, lần sau không chiếu theo lệ này
103
Chương 103: Giỏi về mưu tính
104
Chương 104: Đối thủ mạnh
105
Chương 105: Oan gia ngõ hẹp!
106
Chương 106: Đủ loại trùng hợp
107
Chương 107: Bảo vệ!
108
Chương 108: Chuyện cũ
109
Chương 109: Mặt trời mọc ở phía tây sao
110
Chương 110: Dũng cảm đối mặt
111
Chương 111: Người phụ nữ nhỏ
112
Chương 112: Em muốn, anh đều có thể thỏa mãn
113
Chương 113: Vợ của anh
114
Chương 114: Cầu hôn
115
Chương 115: Cuộc thi thiết kế!
116
Chương 116: Giành giải thưởng cùng với tin vịt
117
Chương 117: Chúng ta ở cùng chỗ nhé?
118
Chương 118: Boss lớn phía sau màn
119
Chương 119: Còn có giá trị lựa chọn
120
Chương 120: Thu hồi tự ái
121
Chương 121: Công việc mới!
122
Chương 122: Hài lòng về con dâu!
123
Chương 123: Boss lớn phía sau màn!
124
Chương 124: Anh là lính
125
Chương 125: Cẩn thận
126
Chương 126: Không muốn cô tủi thân
127
Chương 127: Giữ gìn
128
Chương 128: Sẽ không niệm tình cũ
129
Chương 129: Họp lớp
130
Chương 130: Thuốc mê
131
Chương 131: Đại kết cuộc
132
Chương 132: Đại kết cuộc 2
133
Chương 133: Đại kết cuộc 3
134
Chương 134: Đại kết cuộc 4