Chương 4: Leo cửa sổ

Trans: Xiêu Xiêu

Cúi đầu nhìn chợt phát hiện cổ áo bản thân đã rộng mở, ánh mắt rơi vào hai bầu ngực mềm mại. Nghĩ đến cô hiện tại không còn là đàn ông, mà là một người phụ nữ.

Hơn nữa còn là người phụ nữ yêu kiều yếu ớt, Dạ Cận sẽ thực sự nỡ xuống tay giết cô sao?

Nhưng chuyện xử nam thì nên làm thế nào?

Dạ Cận chắc chắn không phải là xử nam rồi.

Đã sinh nhiều như thế, sắp thành lão khọ già rồi đi?

Trong đêm, gió thổi lên đôi chân khiến Hạ Lâm lạnh run. Chân dẫm lên nền đá cẩm thạch lại càng lạnh.

Đương lúc lưỡng lự, cô bỗng nghe thấy tiếng bước chân mơ hồ vọng đến.

Những người vừa rồi đuổi theo không tìm thấy cô đã tìm sang hướng này rồi?

Cô phải nhanh chóng trốn đi!

Cô quét mắt về xung quanh mới phát hiện nơi này lại vắng lặng đến quá đáng, không giống như nơi có người ở.

Nếu như Dạ Cận thật sự ở đây thì không thể nào ngay cả vệ binh cũng không có!

Nhưng nếu đã là vương cung, thì chắc chắn không phải là nơi người bình thường có thể ở. Cô đánh cược một lần, Dạ Tư Lăng sẽ không dám đến đây lục soát.

Nhìn cửa chính tòa thành đang đóng chặt, không còn thời gian dư thừa để do dự nữa, Hạ Lâm lập tức trèo từ tầng một lên tầng hai bằng cửa sổ.

Tay nắm chặt lan can rồi trèo lên hiên, lúc này cô mới thở phào. Đột nhiên, bên tai văng vẳng lên <Tiểu dạ khúc> của Mozart. Tuy rằng tiếng rất nhỏ, nhưng lại vô cùng rõ ràng, chậm rãi trôi chảy, cực kỳ dễ nghe.

Nơi này có người sống!

Là Dạ Cận ư?

Vẻ mặt Hạ Lâm phức tạp liếc nhìn cánh cửa thạch cao đang đóng chặt bên hiên, bên trên là lớp kính thủy tinh màu ngà, cách một tầng bên trong là tấm rèm cửa cung đình mang phong cách Ý che khuất tầm mắt.

Chiếc cửa thạch cao này nhìn vừa dày vừa nặng, nếu muốn mở ra ắt hẳn sẽ gây ra tiếng động cực lớn, tất nhiên cũng sẽ khiến người bên trong tỉnh giấc.

Leo cửa sổ vào ư?

Cô nhìn quanh, hiên hè rất rộng, hai ô cửa sổ mang tính trang trí vừa vặn nằm ở hai bên cửa, và đều đang mở. Tuy rằng cửa sổ không lớn, nhưng để cô trèo vào trong thì không thành vấn đề.

Dù cho có người, nhưng giờ đã quá nửa đêm, chắc hẳn người ta đã ngủ rồi đi.

Huống hồ gì cô cũng được xem là người luyện võ, lại mang chân trần, bước vào phòng ngủ trải thảm, chắn hẳn sẽ không gây ra tiếng động.

Vừa quyết định, cô đứng trên hiên lầu hai túm chặt chiếc áo rộng thùng thình đang không ngừng đón gió.

Đúng lúc này lại nghe thấy giọng nói của sỹ quan Chu.

"Tam thiếu, bên kia"

Dạ Tư Lăng nhìn theo hướng sỹ quan Chu chỉ, vừa nhìn đã trông thấy người phụ nữ đang khoác chiếc áo của anh ta.

Sỹ quan Chu đứng bên ngoài cổng vòm, không dám vào thêm nữa, "Tam thiếu?"

Dạ Tư Lăng đứng đó nhìn Hạ Lâm, lặng im không nói gì.

Hạ Lâm liếc mắt về phía này, nhìn bọn họ chỉ đứng ngoài cổng vòm không dám bước vào. Quả nhiên là đang kiêng kỵ, đây thực sự là nơi Dạ Cận ở sao?

Vậy cô có cần leo cửa sổ nữa không?

Nhưng mà nếu không leo vào, trời vừa sáng cô sẽ lại thiếp đi mất.

Nhìn bọn họ không đi vào, cô đứng trên hiên liếc về phía Dạ Tư Lăng. Địch không động, ta không động!

Dạ Tư Lăng vẫn nhìn chằm chằm Hạ Lâm, nhớ đến cái đầu gối của cô. Ánh mắt anh ta rơi trên người sỹ quan Chu, giọng nói đã khản đặc đáng sợ, "Ở đây đợi tôi, tôi vào đó"

Sỹ quan Chu nhìn Dạ Tư Lăng, muốn nhắc nhở anh ta nơi đó không phải là nơi ai cũng có thể đi vào, huống hồ vị kia còn đang sống bên trong!

Nhưng lời ra đến miệng lại ép buộc nuốt vào trong. Ông đã theo Tam thiếu rất lâu rồi, ông biết anh ta không thích nghe mấy lời nói đó, đặc biệt là lời nói liên quan đến vị kia!

Chỉ là...

Lát nữa nếu như thực sự kinh động vị kia, chắc chắn sẽ mưa máu gió tanh.

Ông quay đầu nhìn những người theo sau. Bọn họ đều đang sợ hãi, trên mặt dường như đã trắng dã. Đây là địa bàn của vị kia, bọn họ không dám làm liều, nếu không sống được đến sáng mai hay không cũng là cả một vấn đề.

Dạ Tư Lăng quét mắt về phía mấy người đằng sau, đè giọng xuống chửi một câu, "Vô dụng"

Sỹ quan Chu thu lại ánh mắt, nhìn về phương hướng Dạ Tư Lăng bước vào, trong lòng kinh sợ!

Chapter
1 Chương 1: Thiếu nữ trong suối nước nóng
2 Chương 2: Nhắm mắt lại đi
3 Chương 3: Đây là đâu
4 Chương 4: Leo cửa sổ
5 Chương 5: Đè lên thứ gì
6 Chương 6: Rất khác người
7 Chương 7: Cút về với chủ nhân của cô
8 Chương 8: Tôi rất nghiêm túc
9 Chương 9: Gái tán trai có gì là khó
10 Chương 10: Dần dần thức tỉnh
11 Chương 11: Dù sao anh cũng không chịu thiệt
12 Chương 12: Thân phận rất không bình thường
13 Chương 13: Thưởng cho cậu ta?
14 Chương 14: Nhìn cậu thế này, có được không?
15 Chương 15: Đêm nay không được đâu
16 Chương 16: Tựa như ngủ say
17 Chương 17: Đây là do cô tự chuốc lấy
18 Chương 18: Người đàn ông này, cô chắc chắn phải có được!
19 Chương 19: Bây giờ tôi muốn
20 Chương 20: Anh tuổi Tuất đấy à?
21 Chương 21: Người trong đó là Đường Uyển?
22 Chương 22: Nhẹ nhàng thôi
23 Chương 23: Tự mình báo tên
24 Chương 24: Cô ta rốt cuộc có thân phận gì?
25 Chương 25: Điều tra cô ta
26 Chương 26: Hi, Darling, chào buổi tối
27 Chương 27: Thăm dò
28 Chương 28: Giống, mà cũng không
29 Chương 29: Nhịp tim và hơi thở
30 Chương 30: Sự nam tính của anh
31 Chương 31: Mặc đồ Của anh
32 Chương 32: Anh ga lăng nhất được chưa!
33 Chương 33: "Băng vệ sinh" siêu bự
34 Chương 34: Trên đời này làm gì có phụ nữ nào như thế
35 Chương 35: Ngượng!
36 Chương 36: Cậu ở lại chịu trách nhiệm về chuyện của cô Đường đi
37 Chương 37: Cô Đè
38 Chương 38: Đại úy, kết quả đã có rồi
39 Chương 39: Chào buổi tối, cô Cú Đêm
40 Chương 40: Chẳng có gì hay để xem, còn không bằng nhìn anh
41 Chương 41: Nhìn không đủ, làm sao bây giờ?
42 Chương 42: Tiểu Dạ Khúc
43 Chương 43: Dạ Tư Hàn!
44 Chương 44: Ranh giới của sự ẩn nhẫn
45 Chương 45: Khiến cô ấy khóc
46 Chương 46: Nổi cáu
47 Chương 47: Lại dám khiêu chiến với Tứ thiếu
48 Chương 48: Bón cơm
49 Chương 49: Cổ
50 Chương 50: Yêu cầu quá thấp rồi
51 Chương 51: Giấc mộng
52 Chương 52: Dạ Tư Hàn là ai?
53 Chương 53: Nài nỉ
54 Chương 54: Tương kế tựu kế
55 Chương 55: Đại úy?
56 Chương 56: Người kế thừa Vương vị
57 Chương 57: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc
58 Chương 58: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (2)
59 Chương 59: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (3)
60 Chương 60: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (4)
61 Chương 61: Điện hạ hình như rất hứng thú với tôi
62 Chương 62: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (2)
63 Chương 63: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (3)
64 Chương 64: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (4)
65 Chương 65: Tôi nhớ kĩ cậu rồi
66 Chương 66: Tôi nhớ kĩ cậu rồi (2)
67 Chương 67: Tôi nhớ kỹ cậu rồi (3)
68 Chương 68: Tôi nhớ kỹ cậu rồi (4)
69 Chương 69: Uy hiếp cô?
70 Chương 70: Hay là phá lệ thử một lần
71 Chương 71: Kiểm hàng
72 Chương 72: Làm màu
73 Chương 73: Tôi cũng có thể dạy anh
74 Chương 74: Gợi ý của phụ thân
75 Chương 75: Bệnh tâm thần phân liệt
76 Chương 76: Anh đã thành công hấp dẫn sự chú ý của bổn điện hạ
77 Chương 77: Giấc mộng kiềm diễm
78 Chương 78: Điện hạ định chọn cô Dạ sao?
79 Chương 79: Nhìn như thật
80 Chương 80: Dạ Tư Hàn, rốt cuộc anh muốn làm gì?
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Chương 1: Thiếu nữ trong suối nước nóng
2
Chương 2: Nhắm mắt lại đi
3
Chương 3: Đây là đâu
4
Chương 4: Leo cửa sổ
5
Chương 5: Đè lên thứ gì
6
Chương 6: Rất khác người
7
Chương 7: Cút về với chủ nhân của cô
8
Chương 8: Tôi rất nghiêm túc
9
Chương 9: Gái tán trai có gì là khó
10
Chương 10: Dần dần thức tỉnh
11
Chương 11: Dù sao anh cũng không chịu thiệt
12
Chương 12: Thân phận rất không bình thường
13
Chương 13: Thưởng cho cậu ta?
14
Chương 14: Nhìn cậu thế này, có được không?
15
Chương 15: Đêm nay không được đâu
16
Chương 16: Tựa như ngủ say
17
Chương 17: Đây là do cô tự chuốc lấy
18
Chương 18: Người đàn ông này, cô chắc chắn phải có được!
19
Chương 19: Bây giờ tôi muốn
20
Chương 20: Anh tuổi Tuất đấy à?
21
Chương 21: Người trong đó là Đường Uyển?
22
Chương 22: Nhẹ nhàng thôi
23
Chương 23: Tự mình báo tên
24
Chương 24: Cô ta rốt cuộc có thân phận gì?
25
Chương 25: Điều tra cô ta
26
Chương 26: Hi, Darling, chào buổi tối
27
Chương 27: Thăm dò
28
Chương 28: Giống, mà cũng không
29
Chương 29: Nhịp tim và hơi thở
30
Chương 30: Sự nam tính của anh
31
Chương 31: Mặc đồ Của anh
32
Chương 32: Anh ga lăng nhất được chưa!
33
Chương 33: "Băng vệ sinh" siêu bự
34
Chương 34: Trên đời này làm gì có phụ nữ nào như thế
35
Chương 35: Ngượng!
36
Chương 36: Cậu ở lại chịu trách nhiệm về chuyện của cô Đường đi
37
Chương 37: Cô Đè
38
Chương 38: Đại úy, kết quả đã có rồi
39
Chương 39: Chào buổi tối, cô Cú Đêm
40
Chương 40: Chẳng có gì hay để xem, còn không bằng nhìn anh
41
Chương 41: Nhìn không đủ, làm sao bây giờ?
42
Chương 42: Tiểu Dạ Khúc
43
Chương 43: Dạ Tư Hàn!
44
Chương 44: Ranh giới của sự ẩn nhẫn
45
Chương 45: Khiến cô ấy khóc
46
Chương 46: Nổi cáu
47
Chương 47: Lại dám khiêu chiến với Tứ thiếu
48
Chương 48: Bón cơm
49
Chương 49: Cổ
50
Chương 50: Yêu cầu quá thấp rồi
51
Chương 51: Giấc mộng
52
Chương 52: Dạ Tư Hàn là ai?
53
Chương 53: Nài nỉ
54
Chương 54: Tương kế tựu kế
55
Chương 55: Đại úy?
56
Chương 56: Người kế thừa Vương vị
57
Chương 57: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc
58
Chương 58: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (2)
59
Chương 59: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (3)
60
Chương 60: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (4)
61
Chương 61: Điện hạ hình như rất hứng thú với tôi
62
Chương 62: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (2)
63
Chương 63: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (3)
64
Chương 64: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (4)
65
Chương 65: Tôi nhớ kĩ cậu rồi
66
Chương 66: Tôi nhớ kĩ cậu rồi (2)
67
Chương 67: Tôi nhớ kỹ cậu rồi (3)
68
Chương 68: Tôi nhớ kỹ cậu rồi (4)
69
Chương 69: Uy hiếp cô?
70
Chương 70: Hay là phá lệ thử một lần
71
Chương 71: Kiểm hàng
72
Chương 72: Làm màu
73
Chương 73: Tôi cũng có thể dạy anh
74
Chương 74: Gợi ý của phụ thân
75
Chương 75: Bệnh tâm thần phân liệt
76
Chương 76: Anh đã thành công hấp dẫn sự chú ý của bổn điện hạ
77
Chương 77: Giấc mộng kiềm diễm
78
Chương 78: Điện hạ định chọn cô Dạ sao?
79
Chương 79: Nhìn như thật
80
Chương 80: Dạ Tư Hàn, rốt cuộc anh muốn làm gì?