Chương 42-2: Bạn học (2)

Vừa dứt lời, những người xung quanh lập tức ngã ngửa, Kì Nhạc hắc tuyến ( ° △ °|||), định bụng lần sau gặp mặt Dịch Hàng sẽ hỏi xem hắn có phải là nhân vật
chính của vụ này hay không. Không lâu sau, chuông vào học lại vang lên,
tiết thứ hai bắt đầu, mọi người chuyển sang phòng học khác. Vạn Lỗi vẫn
ngồi bên cạnh Kì Nhạc, thỉnh thoảng giúp cậu giải đáp vài vấn đề, vô
cùng kiên nhẫn, hơn nữa còn rất thân thiện, khiến cho ánh mắt của đám nữ sinh kia càng thêm mờ ám. Kì Nhạc thật sự không hiểu mấy cô nàng này
muốn làm gì, cậu cũng lười đi hỏi, sau khi hết tiết liền thu dọn đồ đạc, đứng dậy đi về. Vạn Lỗi đi chung với cậu: “Chiều nay chỉ có một tiết,
bây giờ cậu định đi đâu? Về nhà hả?”

“Phiền phức lắm, mắc công phải quay lại,” Kì Nhạc suy nghĩ một chút, “Tôi đến thư viện đọc sách, dù sao cũng sắp thi rồi.”

“Vậy tốt, tôi cũng đang định đi thư viện, chúng ta đi cùng đi,” Vạn Lỗi vừa nói vừa bước xuống lầu, “Chúng ta đến căn tin trước, cậu còn nhớ căn tin ở đâu không?”

“Không cần đâu, có người đi ăn với tôi
rồi,” Kì Nhạc nhìn đối phương, cảm thấy hơi ngạc nhiên, “Vừa mới khai
giảng mà anh đã chạy đến thư viện? Anh cũng thi lại à?”

“Không, tôi đến tìm tư liệu nghiên cứu,
ai đi ăn với cậu......” Vạn Lỗi đột nhiên ngừng lại, nhìn người
đang đứng bên kia, “Hai người đi chung? Đi ăn ở đâu? Thêm tôi nữa được
không?”

Kì Nhạc quay đầu qua, phát hiện Ninh Tiêu đã đi đến cạnh mình từ lúc nào, cậu dời tầm mắt: “Không phải với hắn.”

Ninh Tiêu cũng không có ý định phản bác,
chẳng qua thấy hai người đi chung, hắn nửa cố ý nửa vô ý đi về phía này, hắn đã nghe được đại khái những gì bọn họ nói, lúc này hắn chỉ liếc
người nào đó một cái, không mở miệng.

Vạn Lỗi kinh ngạc: “Vậy cậu đi với ai?”
Trong lúc nói chuyện, ba người đã đi xuống lầu, Kì Nhạc vừa định trả
lời, chợt nghe tiếng chuông điện thoại di động vang lên, cậu lấy ra nhìn thử, thấy tên Cố Bách thì lập tức bắt máy: “A lô, em ở đâu?”

“Ở lầu chính, cậu ở đâu?”

“Anh cũng ở lầu chính...... Anh thấy em rồi, cúp máy đi.” Kì Nhạc đóng di động, vẫy vẫy tay với bên kia, hai người bên cạnh nhìn sang, thấy dưới lầu chính xuất hiện một chiếc xe,
bên cạnh xe là một nam sinh, nam sinh nọ tươi cười đi tới, thân mật kéo
Kì Nhạc, còn tiện tay sờ sờ đầu cậu.

Vạn Lỗi lập tức sửng sốt, ánh mắt Ninh Tiêu tối sầm, nhưng vẫn không nói lời nào.

Cố Bách nhìn hai người kia, kéo tay Tiểu Nhạc: “Đi thôi.”

Kì Nhạc gật đầu, vẫy tay tạm biệt Vạn
Lỗi, hai người nhanh chóng đi mất. Vạn Lỗi đứng tại chỗ nhìn hai người
lên xe, thấy Ninh Tiêu muốn đi thì vội vàng hỏi: “Rốt cuộc nghỉ hè đã
xảy ra chuyện gì?”

“Thì như cậu thấy đấy.” Ninh Tiêu tránh
né, ánh mắt vẫn nhìn sang bên kia, nếu hai người này đã thành đôi, hắn
cũng không rảnh làm chuyện vớ vẩn như cướp người, nhưng nhìn hai người
họ thân thiết như vậy, Ninh Tiêu vẫn cảm thấy khó chịu, hắn liếc Vạn Lỗi một cái: “Mặc dù cậu giấu rất giỏi, nhưng tôi biết chúng ta giống
nhau.”

Vạn Lỗi cười gượng, chỉ nghe Ninh Tiêu
tiếp tục nói: “Tôi cũng biết cậu thích Trịnh Tiểu Viễn, nhưng bây giờ
cậu ta thay đổi rất nhiều, tốt nhất cậu nên xác định mình còn thích cậu
ta hay không, nếu không còn thì tôi khuyên cậu đừng chen vào.”

Vạn Lỗi đứng tại chỗ nhìn Ninh Tiêu đi xa, im lặng không nói gì.

Cố Bách tập trung lái xe, thuận miệng hỏi: “Sáng nay cảm thấy thế nào? Người vừa rồi là ai?”

“Bạn học, mới quen thôi,” Kì Nhạc nói
xong, chợt nhớ tới cái gì đó, cậu quay sang nhìn Cố Bách, hai mắt phát
sáng, “Nhị Quyển, bây giờ tớ rất được nữ sinh hâm mộ!”

Cố Bách dừng lại, nhíu mày: “Bọn họ nói gì với em?”

“Nhiều lắm,” Kì Nhạc tường thuật ngắn
gọn, “Còn nói mấy chuyện lá cải nữa..... Đúng rồi, Dịch Hàng!” Kì
Nhạc lấy di động bấm số, không lâu sau đã nghe được giọng của vị ngu
ngốc nào đó, cậu bật cười: “Hỏi anh một chuyện.”

Dịch Hàng nói: “Hỏi đi.”

“Có phải anh bị xe đụng trúng khi đi lấy đồ không?”

“Sao cậu biết?” Dịch Hàng kinh ngạc, “Chẳng lẽ trường học tổ chức lễ tưởng niệm cho tôi?”

Kì Nhạc hắc tuyến: “Không, anh nghĩ nhiều quá, là do món đồ kia khá đặc biệt nên mọi người mới truyền tai nhau,
mà anh mua thứ đó thật hả? Anh thèm khát đến vậy sao?”

“Cậu mới thèm khát, cả nhà cậu đều thèm
khát,” Dịch Hàng phản bác, “Đó là nữ thần trong game tôi chơi, tôi tìm
trang web làm theo yêu cầu, định mua về cất làm của riêng, thỉnh thoảng
lấy ra nhìn thôi, bằng tiền cả một học kì đấy.”

Kì Nhạc giật giật khóe miệng: “Anh mua về để nhìn, ai tin chứ?”

“Cậu tin hay không cũng được, cậu thì
biết cái gì, nó trông giống thật lắm, vì mua nó, mỗi ngày tôi chỉ ăn hai bữa mới góp đủ,” Dịch Hàng buồn bã nói, “Hôm đó tôi kích động quá nên
không để ý xe đối diện, thế là bị tông trúng...... Thậm chí chưa
kịp nhìn nữ thần cái nào,” Dịch Hàng dừng lại, đột nhiên trở nên phấn
khởi, “Đúng rồi, tôi có thể mua thêm lần nữa! Dù sao bây giờ tôi đã có
tiền, quyết định vậy đi, tôi cúp máy đây!”

“Này này!” Kì Nhạc nhìn di động, thầm
nghĩ anh đúng là đồ ngốc, nếu để Lục Viêm Bân biết anh mua búp bê tình
dục, anh chết là cái chắc! Cậu nháy mắt mấy cái, nhớ lại việc tên ngốc
này từng bán đứng mình, vì vậy không chút áy náy cất điện thoại, dẹp
luôn chuyện cảnh báo hắn. Cậu quay đầu lại, tiếp tục đề tài vừa rồi,
sung sướng nói: “Rất nhiều nữ sinh thích tớ!”

Cố Bách cười cười, nhắc nhở: “Em nghĩ lại thân phận của Trịnh Tiểu Viễn đi, bọn họ xem em như bạn gái thôi.”

Kì Nhạc: “......”

Nhớ lại cuộc nói chuyện hồi sáng, Kì Nhạc lập tức rầu rĩ: “Tại sao lại là bạn gái? Cậu nói xem, nếu tớ bảo tớ là
trai thẳng, bọn họ có tin không?”

Cố Bách nhìn đường, dừng xe trước một
tiệm cơm, sau đó quay đầu lại, ánh mắt như chứa hàm ý gì đó. Kì Nhạc
chợt nhớ tới quan hệ hiện tại của hai người, cậu im lặng nhìn anh, bày
ra vẻ mặt ngây thơ: “Nói đùa thôi......”

Cố Bách xoa đầu cậu, dịu dàng động viên: “Không sao, nhưng em nói cho bọn họ biết em là trai thẳng để làm gì, nói anh nghe thử.”

“...... Nói đùa thật mà.” Kì Nhạc chậm rãi lui về phía sau, cảm giác chột dạ này là thế nào đây?

Nhìn dáng vẻ của cậu, Cố Bách nhịn cười, mở cửa xuống xe: “Đi thôi, ăn cơm.”

Kì Nhạc im lặng đi theo, vẻ mặt vừa vô
tội vừa đáng thương, khiến cho Cố Bách nhiều lần thiếu chút nữa nhịn
không được nhào qua. Hai người tìm chỗ ngồi xuống ăn cơm, sau đó đi lòng vòng xung quanh, buổi chiều Cố Bách có tiết nên không thể theo cậu
được, anh chở cậu quay lại trường: “Em muốn đi đâu?”

“Đi thư viện, Vạn Lỗi gửi nhắn tin nói đã giữ chỗ cho tớ, à, Vạn Lỗi là chính người vừa rồi, tớ cảm thấy người này không tệ.”

Cố Bách nhớ lại ánh mắt của Vạn Lỗi lúc
đó, sờ sờ đầu bà xã, thầm nghĩ đúng là không ăn không được, càng để lâu
càng đáng lo. Kì Nhạc nhìn anh: “Gì vậy?”

Thấy gần đó không có ai, Cố Bách nâng cằm cậu lên hôn một cái: “Không có gì.”

Chapter
1 Chương 1: Bệnh viện
2 Chương 2: Mất trí nhớ
3 Chương 3: Người anh hùng
4 Chương 4: Sự thật
5 Chương 5: Người đàn ông ưu tú
6 Chương 6: Chuyện xưa
7 Chương 7: Kẻ lừa đảo
8 Chương 8: Tình cờ gặp lại
9 Chương 9: Say rượu
10 Chương 10: Bí mật
11 Chương 11: Giả ngu
12 Chương 12: Quyết định
13 Chương 13: Chỉ số thông minh
14 Chương 14: Tiếp sóng
15 Chương 15: Kế hoạch
16 Chương 16: Xuất viện
17 Chương 17: Tự mình hại mình
18 Chương 18: Đêm mưa
19 Chương 19: Đối xử
20 Chương 20: Chìa khóa
21 Chương 21: Giả bộ ngủ
22 Chương 22: Chuyển nhà
23 Chương 23: Quán bar
24 Chương 24: Tìm vợ
25 Chương 25: Tập kích ban đêm
26 Chương 26: Đi làm
27 Chương 27: Bạn trai
28 Chương 28: Ác mộng
29 Chương 29: Im lặng
30 Chương 30: Trò đùa
31 Chương 31: Đi đúng hướng
32 Chương 32: Ở chung
33 Chương 33: Tám chuyện
34 Chương 34: Thăm dò
35 Chương 35: Hôn
36 Chương 36: Không được tự nhiên
37 Chương 37: Hiệu quả
38 Chương 38: Đắn đo
39 Chương 39: Chấp nhận số phận
40 Chương 40: Xác định
41 Chương 41: Tựu trường
42 Chương 42-1: Bạn học (1)
43 Chương 42-2: Bạn học (2)
44 Chương 42-3: Bạn học (3)
45 Chương 43: Say rượu
46 Chương 44: Cơ hội
47 Chương 45: Đàm phán
48 Chương 46: Chuyển sang chính thức
49 Chương 47: Hoài nghi
50 Chương 48: Nhân cách
51 Chương 49: Nhan khống
52 Chương 50: Đại tiệc
53 Chương 51: Chuyện xưa
54 Chương 52: Cuộc sống
55 Chương 53: Nhận thân
56 Chương 54: Ba Kỳ
57 Chương 55: Đáng thương
58 Chương 56: Trọng trách
59 Chương 57: Mẹ Kỳ
60 Chương 58: Âm thanh
61 Chương 59: Khóc thét
62 Chương 60: Come out
63 Chương 61: Kết quả
64 Chương 62: Nói chuyện
65 Chương 63: Sáng kiến
66 Chương 64: Tự lực cánh sinh
67 Chương 65: Trị liệu
68 Chương 66: Nhân sinh
69 Chương 67: Bắt cóc
70 Chương 68: Anh ba
71 Chương 69: Suy luận
72 Chương 70: Chạy chối chết
73 Chương 71: Cảnh sát
74 Chương 72: Thoát hiểm
75 Chương 73: Chương cuối
76 Chương 74: Tiểu kịch trường
Chapter

Updated 76 Episodes

1
Chương 1: Bệnh viện
2
Chương 2: Mất trí nhớ
3
Chương 3: Người anh hùng
4
Chương 4: Sự thật
5
Chương 5: Người đàn ông ưu tú
6
Chương 6: Chuyện xưa
7
Chương 7: Kẻ lừa đảo
8
Chương 8: Tình cờ gặp lại
9
Chương 9: Say rượu
10
Chương 10: Bí mật
11
Chương 11: Giả ngu
12
Chương 12: Quyết định
13
Chương 13: Chỉ số thông minh
14
Chương 14: Tiếp sóng
15
Chương 15: Kế hoạch
16
Chương 16: Xuất viện
17
Chương 17: Tự mình hại mình
18
Chương 18: Đêm mưa
19
Chương 19: Đối xử
20
Chương 20: Chìa khóa
21
Chương 21: Giả bộ ngủ
22
Chương 22: Chuyển nhà
23
Chương 23: Quán bar
24
Chương 24: Tìm vợ
25
Chương 25: Tập kích ban đêm
26
Chương 26: Đi làm
27
Chương 27: Bạn trai
28
Chương 28: Ác mộng
29
Chương 29: Im lặng
30
Chương 30: Trò đùa
31
Chương 31: Đi đúng hướng
32
Chương 32: Ở chung
33
Chương 33: Tám chuyện
34
Chương 34: Thăm dò
35
Chương 35: Hôn
36
Chương 36: Không được tự nhiên
37
Chương 37: Hiệu quả
38
Chương 38: Đắn đo
39
Chương 39: Chấp nhận số phận
40
Chương 40: Xác định
41
Chương 41: Tựu trường
42
Chương 42-1: Bạn học (1)
43
Chương 42-2: Bạn học (2)
44
Chương 42-3: Bạn học (3)
45
Chương 43: Say rượu
46
Chương 44: Cơ hội
47
Chương 45: Đàm phán
48
Chương 46: Chuyển sang chính thức
49
Chương 47: Hoài nghi
50
Chương 48: Nhân cách
51
Chương 49: Nhan khống
52
Chương 50: Đại tiệc
53
Chương 51: Chuyện xưa
54
Chương 52: Cuộc sống
55
Chương 53: Nhận thân
56
Chương 54: Ba Kỳ
57
Chương 55: Đáng thương
58
Chương 56: Trọng trách
59
Chương 57: Mẹ Kỳ
60
Chương 58: Âm thanh
61
Chương 59: Khóc thét
62
Chương 60: Come out
63
Chương 61: Kết quả
64
Chương 62: Nói chuyện
65
Chương 63: Sáng kiến
66
Chương 64: Tự lực cánh sinh
67
Chương 65: Trị liệu
68
Chương 66: Nhân sinh
69
Chương 67: Bắt cóc
70
Chương 68: Anh ba
71
Chương 69: Suy luận
72
Chương 70: Chạy chối chết
73
Chương 71: Cảnh sát
74
Chương 72: Thoát hiểm
75
Chương 73: Chương cuối
76
Chương 74: Tiểu kịch trường