Chương 42: 42: Phồn Hoa Bước Vào Yêu Châu

"Sư huynh, không phải huynh nói người tu hành kị nhất là chuyện…" Tiết Tử Dung khẩn trương nuốt nước bọt, y cố lựa từ cho hợp nhất, "...!phô trương, xa hoa sao?"
Ly Tương nghe thế thì cười lên: "Đến Yêu Châu mà không hưởng thụ cuộc sống xa hoa thì có lỗi với Thập sư huynh của đệ đó."
Tiết Tử Dung nhìn bầy cáo đứng hai chân cầm đèn lồ ng đi phía trước, lờ mờ đoán ra Thập sư huynh mình ở Yêu Châu hắn cũng coi như có vị trí không kém cạnh.

"Đệ còn chưa biết Thập sư huynh họ gì?" Tiết Tử Dung cẩn thận hỏi.
Lão Thập nghe thế thì vui vẻ đáp: "Huynh họ Thịnh."
Tiết Tử Dung rùng mình.
Ly Tương bật cười, hắn hỏi: "Sao, biết vì sao chúng ta cần phải xa hoa hay chưa?"
Tiết Tử Dung trịnh trọng gật đầu, y nói: "Yêu Châu có ba mươi sáu tộc lớn, trừ đi Thôi thị gánh thiên phạt và Nhất Tâm thị bị lưu đày thì còn lại ba mươi bốn tộc, mà đứng đầu ba mươi bốn tộc là họ Thịnh, yêu tướng là cáo chín đuôi."
Yêu Châu ba mươi sáu tộc, trừ đi vài tộc nhân loại có khả năng dị thường thì còn lại phần đông là yêu tộc có linh trí, có thể hóa thành hình người.

Sau khi Nhất Tâm thị bị kết án lưu đày, Yêu Châu chịu tổn thất không nhỏ, cũng từ đây, Thịnh trở thành họ tộc đông đảo nhất, vươn lên nắm quyền thống lĩnh Yêu Châu.

Họ Thịnh có quyền xa hoa, cũng cần phải xa hoa để cho ba mươi ba tộc còn lại nhìn rõ sự phồn thịnh của họ.

Một quản gia nho nhỏ của họ Thịnh ra ngoài còn có người nối đuôi theo sau huống chi là thiếu chủ Yêu Châu Thịnh Minh?
Yêu Châu vì muốn giữ quan hệ với các châu nên năm xưa đưa Thịnh Minh đến núi Thúy Vi, bái nhập đỉnh Túc Phong lấy danh sư đồ.

Dù chỉ có duyên phận vài năm ngắn ngủi nhưng Yêu Tộc cũng rất nể mặt người của đỉnh Túc Phong, Thịnh Minh cũng rất tôn kính vị sư huynh ngày thường không có gì làm sẽ chải lông cho mình.

Bây giờ đón khách quý từ xa đến đây, lẽ nào họ lại keo kiệt làm mất hết mặt mũi Yêu Châu?
"Không ngờ Thập sư huynh lại có thân phận này." Tiết Tử Dung cứng nhắc nói.
Ly Tương thấy tiểu sư đệ mình nhanh chóng tiếp thu thân phận của Thập sư huynh mình thì thở phào, hắn quay sang nói với Thịnh Minh: "Sao? Đuôi mọc lông hết chưa? Chuyến này đến phải cho huynh xem đó."
Thịnh Minh vui vẻ tới muốn xòe đuôi ra, hắn đáp: "Rồi rồi, trên mỗi chót đuôi có một nhúm lông đỏ đó.

Đến nơi đệ sẽ cho huynh xem."

"Còn phải đưa huynh đi chơi nữa.

Chuyến này huynh đích thân ra ngoài là để vui chơi đó."
"Đệ bảo sao huynh không cho đệ gửi kiếm đến mà lại đích thân tới đây." Thịnh Minh làm ra vẻ bừng tỉnh, "Hóa ra là muốn rong chơi."
"Thế có chuẩn bị thanh kiếm tốt nhất cho tiểu sư đệ chưa?" Ly Tương vui chơi không quên chuyện chính.
Thịnh Minh ra dấu làm vẻ mọi thứ đều ổn.
Từ lúc biết thân phận của Thập sư huynh mình, Tiết Tử Dung càng không dám tin đại sư huynh đáng tin của y đến Yêu Châu lại là cái dáng vẻ ngựa hoang thoát cương, luôn miệng hỏi chỗ ăn chỗ chơi.
Rùa xanh bước đi vững vàng, qua một lát sau đoàn người và cáo trắng đã tới cổng thành Thủ Thiên, thành chính ở Yêu Châu.

Thành trì ở Yêu Châu đa số đều giống như núi Thủy Vi, một phần hiện ở nhân gian, một phần ẩn dưới phù chú, pháp trận và kết giới
Ngay khi cổng thành Thủ Thiên mở ra, Tiết Tử Dung vẫn luôn tỏ ra bình thản cũng không khỏi sửng sốt.

Pháp trận bao phủ trên cả tòa thành, đâu đâu cũng có thể thấy sự hiện diện rõ ràng của linh khí, đến cả ngọn đèn đang đong đưa trên đài cao cũng tỏa ra mùi xa hoa.

Nó làm người ta có ảo giác chân đang đạp lên đống linh thạch, hít vào thở ra đều là mùi linh khí đặc quánh, khác xa phàm gian linh khí mỏng manh.
Thành trì vào buổi đêm vẫn tấp nập hệt như ban ngày vậy, trên đường bao nhiêu là gian hàng bày bán bắt mắt, mà kì lạ hơn, chủ gian có người mang hình hài nguyên thủy của yêu tộc, có người lại hiện thân nửa này nửa kia.
Ví như gian hàng bán gương thủy tinh phía trước.

Chủ gian hàng mang dáng dấp thiếu nữ xinh đẹp, tóc vấn cao, cài trâm phi hạc.

Trên người nàng chủ cũng mặc áo đỏ tươi, thắt lưng thêu hình sơn thủy trông thật bắt mắt.

Nàng ta đưa đôi tay trắng ngần ra sửa sang lại đèn lồ ng trên sạp hàng của mình.
Dáng vẻ đó, khung cảnh đó hẳn phải thuộc về một đại mỹ nhân nếu như trên chiếc cổ cao ấy không đính cái đầu cáo đầy lông với chiếc mũi nhọn hoắc và đôi mắt hí.

Có những gian hàng khác nom bình thường hơn, ít ra người trông hàng có dáng dấp con người bình thường.

Bọn họ trông thấy cỗ xe của thiếu chủ tiến vào thì đồng loạt tránh sang bên, đưa mũi hít hà mùi vị con người trên xe.

Bị nhiều "người" nhìn như vậy, Tiết Tử Dung thoáng chốc có hơi luống cuống.

Y đưa mắt sang nhìn đại sư huynh mình cầu cứu thì thấy Ly Tương cười tít mắt vẫy tay với mọi người.
Tiết Tử Dung: ".."
Ngay khi y còn đang tức giận thì bỗng dưng có thứ gì đó ném vào đầu mình.

Tiết Tử Dung giật mình đưa tay ra bắt lấy theo bản năng.

Sau khi bắt được thứ đó, y nhanh chóng xòe tay ra nhìn thì thấy thứ mình cầm trong tay là một quả cầu lông đỏ rực.

Ngay sau đó, một loạt thứ linh tinh khác như khăn tay, dây buộc tóc bay cả lên cỗ kiệu, Tiết Tử Dung còn thấy sư huynh mình chụp được chiếc gai nhím.
"Cám ơn mọi người, cám ơn mọi người!" Trái với vẻ kinh ngạc của Tiết Tử Dung, Ly Tương vui vẻ cám ơn người ném đồ đang hò reo.
Bấy giờ Thịnh Minh mới quay sang nói với tiểu sư đệ mình: "Chào mừng đến với Yêu Châu."
Sau đó hắn thấp giọng thì thầm: "Đệ được hoan nghênh ghê, bao nhiêu là cô gái ném vật định ước cho đệ luôn nhé."
Tiết Tử Dung như lâm đại địch, y vội buông tay làm quả cầu lông lăn lông lốc, mặt đỏ bừng.
"Ha ha ha." Ly Tương cười chảy cả nước mắt.

Mãi đến khi đến tòa lầu cao nhất, gần như là biểu tượng của thành Thủ Thiên, Tiết Tử Dung vẫn xoắn xuýt vì lời Thịnh Minh nói, nhìn mớ đồ Ly Tương ép y mang về phòng, vẻ mặt y như sắp khóc đến nơi làm Ly Tương vui vẻ vô cùng.

"Đệ xem, ưng món nào thì nói huynh, huynh sẽ tìm chủ nhân nó giúp cho.

Không cần ngại cái gì mà người yêu khác biệt đâu.

Ha ha ha." Ly Tương vỗ vai tiểu sư đệ mình lúc theo Thịnh Minh dẫn về phòng.
Chỗ ở của Thịnh Minh gọi là lầu Tùy Phong, tòa cao lầu chọc trời nổi bật trong thành.

Khi hai sư huynh đệ đến được đây cũng đã là cuối giờ Tý, Thịnh Minh bèn đưa hai người về phòng mà mình đã chuẩn bị sẵn.
"Sư huynh, đệ mới mười lăm." Tiết Tử Dung yếu ớt phản bác.
"Không sao, để ý trước để khỏi bị người khác đón mất."
Tiết Tử Dung tức giận nhưng ngại trước mặt vị Thập sư huynh y cũng không thân lắm nên chỉ nói lời chào cứng nhắc rồi vọt gian phòng Thịnh Minh chỉ cho, đóng kín cửa, rặt một bộ "có chết cũng không ra ngoài".
Nhìn cánh cửa phòng tiểu sư đệ mình khép lại, bấy giờ Thịnh Minh mới quay sang hỏi Ly Tương: "Huynh trêu đệ ấy làm gì? Mười lăm, mười sáu tuổi sư huynh đệ chúng ta còn cùng nhau bị phạt cả đấy."
Nghe sư đệ mình hỏi thế, Ly Tương mới thu lại nụ cười.

Bấy giờ Thịnh Minh mới nhận ra chỉ có khuôn miệng sư huynh mình cong lên, đôi mắt chẳng chút động.
Nụ cười thật giả dối.
"Kiếm chuyện nói cho đệ ấy vui hơn.

Trên đường xảy ra chút chuyện không hay."
"Chuyện…"
Ngay khi Thịnh Minh lên tiếng hỏi, giữa không trung bỗng xuất hiện con bướm được gấp bằng giấy màu ngũ sắc.

Ly Tương trông thấy vội đưa tay ra đỡ.

Nhìn thôi cũng biết đây là kiệt tác của Bát sư đệ mình: Nét gấp cầu kỳ, giấy gấp lòe loẹt, quan trọng là người gửi tin tu vi kém cỏi, đến tận bây giờ mới đến tay người nhận.
Con bướm khép đôi cánh lại hệt như vị công tử phong lưu tay áo rộng đang chắp tay, trên đầu bướm có một vòng sáng, trong vòng sáng đó còn lờ mờ xuất hiện bóng người.

"A, có cả lão Thập nữa cơ à?" Con bướm lơ lửng trên lòng bàn tay Ly Tương phát ra tiếng nói.
Thịnh Minh nghe thế thì tò mò quan sát con bướm.
Tin truyền đi dạng này đa số đều ghi lại lời nhắn gửi của người gửi nhưng con bướm này lại có thể hỏi chuyện Thịnh Minh, điều này chứng tỏ con bướm vẫn đang liên hệ trực tiếp với người bên kia.
Quả nhiên, như để chứng thực suy đoán của mọi người, tiếng của Triều Trác Việt vang lên: "Đệ có nhanh lên không hả Chương Kha? Ồ? Đại sư huynh đang ở cùng lão Thập à?"
Bóng người tên Chương Kha trên đầu bướm khẽ nhăn nhó: "Đệ vừa gửi tin đến nơi thôi, huynh đừng có lớn tiếng."
Ly Tương lờ mờ thấy sư đệ mình đẩy một người ra khỏi vòng sáng.

"Huynh thấy cái này thế nào? Đợi đệ cải tiến thêm nữa, về núi sẽ đưa cho mọi người, thế này chúng ta cũng tiện liên lạc." Chương Kha nói.
"Đệ cũng muốn." Thịnh Minh nói xen vào.
"Có hết, mười sư huynh đệ của Chương Kha này ai cũng có." Y nhanh chóng dỗ dành Thịnh Minh rồi mới nói tiếp, "Hiện tại đệ an toàn rồi, Nhị ca đến đây trước hai kẻ huynh nói rất lâu, đệ cũng có phòng bị nữa.

Lần này đúng là cám ơn huynh với Thập Nhất."
"Đã tìm ra được là ai chưa?" Ly Tương hỏi nhanh vấn đề chính.

Trong lầu Tùy Phong này, nói chuyện bí mật chẳng có vấn đề gì.

Dù sao yêu tộc sẽ không xen vào, thêm nữa đây là nơi của họ Thịnh nên Ly Tương thoải mái hỏi han.
Hai người Ly Tương với Thịnh Minh vừa đi vừa nói với "con bướm".
Chương Kha nhăn mày, hắn đáp: "Cũng chỉ có bao nhiêu đó người thôi."
Kiều Trác Việt bỗng nói chen vào: "Đại sư huynh, đệ sẽ đi theo bảo vệ tên nhóc con này, môn vụ tạm giao cho Thạch Thạch trông nom, huynh với Tử Dung quay về nếu thấy có gì sai trái thì là do Thạch Thạch sai đó."
Ly Tương híp mắt nhìn tên họ Kiều quăng nồi, y biết tỏng sư đệ mình đụng tới môn vụ thì trở nên trì độn hơn bình thường.

Bây giờ Kiều Trác Việt rào trước, hẳn là trước khi đi y đã gây ra họa gì rồi.
Chương Kha nghe vậy thì kêu lên: "Đệ an toàn mà, bây giờ huynh về núi Thúy Vi được rồi đó."
"Cấm cãi lại." Kiều Nhị bày ra uy áp huynh trưởng chèn ép sư đệ mình.
Ly Tương cảm thấy Kiều Trác Việt gây họa xong còn dám ném nồi thì đoán họa cũng không lớn bèn không truy hỏi, chỉ nói với con bướm: "Môn vụ có sư phụ lo, thời gian này cũng chẳng có chuyện gì to tát đâu.

Mấy ngày tới đệ cứ theo bảo vệ lão Bát cho tốt, đợi huynh về núi sẽ báo với sư phụ rồi xin lệnh xuống núi dài hạn cho đệ.

Chương Kha cấm cãi."
Câu sau là Ly Tương nói sau khi thấy mặt Chương Kha nhăn nhó phản đối còn mưu toan đẩy Nhị sư huynh mình khỏi vùng sáng trên "đầu bướm".
Kiều Trác Việt như cấp được thánh chỉ, y ung dung nói: "Đệ nghe theo sư huynh."
Sau đó là hình ảnh hai người mờ đi, trước khi hình bóng Chương Kha hoàn toàn biến mất, hắn kêu: "Sư huynh nhớ đừng hủy con bướm, khi nào cần gặp bọn đệ thì rót linh lực vào mắt bướm ấy."
"Ai thèm gặp bọn đệ.

Xì." Ly Tương lầm bầm rồi tiện tay nhét con bướm vào túi trữ..

Chapter
1 Chương 1: 1: Ấu Thơ Nhận Lời Mời Mọc
2 Chương 2: 2: Ấu Thơ Sư Huynh Sai Rồi
3 Chương 3: 3: Ấu Thơ Hành Lễ Sư Đồ
4 Chương 4: 4: Ấu Thơ Lần Đầu Ra Mắt
5 Chương 5: 5: Ấu Thơ Lệnh Bài Đệ Tử
6 Chương 6: 6: Ấu Thơ Có Rồi Lại Mất
7 Chương 7: 7: Ấu Thơ Thập Nhất Biết Cả
8 Chương 8: 8: Ấu Thơ Không Nhớ Đòn Đau
9 Chương 9: 9: Ấu Thơ Đệ Đi Theo Huynh
10 Chương 10: 10: Ấu Thơ Ba Năm Vụn Vặt
11 Chương 11: 11: Ấu Thơ Dự Cảm Không Lành
12 Chương 12: 12: Ấu Thơ Chó Đá Cứu Nguy
13 Chương 13: 13: Ấu Thơ Sư Huynh Bế Quan
14 Chương 14: 14: Ấu Thơ Kiều Nhị Trác Việt
15 Chương 15: 15: Ấu Thơ Việc Ngoài Ý Muốn
16 Chương 16: 16: Ấu Thơ Sư Huynh Phá Quan
17 Chương 17: 17: Ấu Thơ Gặp Lại Bùi Nhiên
18 Chương 18: 18: Ấu Thơ Nuôi Dạy Trẻ Nhỏ
19 Chương 19: 19: Ấu Thơ Một Chút Chuyện Xưa
20 Chương 20: 20: Ấu Thơ Tề Tựu Về Đây
21 Chương 21: 21: Ấu Thơ Lớp Da Hồ Yêu
22 Chương 22: 22: Ấu Thơ Khéo Léo Từ Chối
23 Chương 23: 23: Ấu Thơ Đại Hội Thúy Vi
24 Chương 24: 24: Ấu Thơ Xin Lệnh Cấm Linh
25 Chương 25: 25: Ấu Thơ Giao Thủ Trên Không
26 Chương 26: 26: Ấu Thơ Ba Luồng Linh Lực
27 Chương 27: 27: Ấu Thơ Lời Của Con Trẻ
28 Chương 28: 28: Ấu Thơ Vây Bắt Trong Đêm
29 Chương 29: 29: Ấu Thơ Truyền Thừa Dẫn Linh
30 Chương 30: 30: Ấu Thơ Không Thể Truyền Đạt
31 Chương 31: 31: Ấu Thơ Có Nụ Hoa Đào
32 Chương 32: 32: Phồn Hoa Dưới Tán Cây Hòe
33 Chương 33: 33: Phồn Hoa Đóa Hoa Hoài Phong
34 Chương 34: 34: Phồn Hoa Những Chuyện Duyên Phận
35 Chương 35: 35: Phồn Hoa Đánh Vỡ Bệ Đá
36 Chương 36: 36: Phồn Hoa Cứ Đi Theo Huynh
37 Chương 37: 37: Phồn Hoa Trong Suốt Hành Trình
38 Chương 38: 38: Phồn Hoa Vi Phạm Giới Quy
39 Chương 39: 39: Phồn Hoa Gặp Lại Nhan Nhi
40 Chương 40: 40: Phồn Hoa Rời Khỏi Nam Hoa
41 Chương 41: 41: Phồn Hoa Kỳ Dị Phô Trương
42 Chương 42: 42: Phồn Hoa Bước Vào Yêu Châu
43 Chương 43: 43: Phồn Hoa Nhà Giàu Mới Phất
44 Chương 44: 44: Phồn Hoa Gian Hàng Đồng Giá
45 Chương 45: 45: Phồn Hoa Ba Mảnh Gương Vỡ
46 Chương 46: 46: Phồn Hoa Hai Mảnh Gương Vỡ
47 Chương 47: 47: Phồn Hoa Năm Trăm Ngọc Thạch
48 Chương 48: 48: Phồn Hoa Phong Kín Núi Sâu
49 Chương 49: 49: Phồn Hoa Tu Sĩ Trúc Cơ
50 Chương 50: 50: Phồn Hoa Khác Gì Đã Chết
51 Chương 51: 51: Phồn Hoa Cá Chịu Vạ Lây
52 Chương 52: 52: Phồn Hoa Thực Lực Tuyệt Đối
53 Chương 53: 53: Phồn Hoa Thay Đổi Đột Xuất
54 Chương 54: 54: Phồn Hoa Rắc Rối Tìm Đến
55 Chương 55: 55: Phồn Hoa Băng Hỏa Thanh Hoằng
56 Chương 56: 56: Phồn Hoa Mắt Mù Tai Điếc
57 Chương 57: 57: Phồn Hoa Tu Sĩ Phàm Nhân
58 Chương 58: 58: Phồn Hoa Những Người Dẫn Linh
59 Chương 59: 59: Phồn Hoa Một Lời Hứa Trước
60 Chương 60: 60: Phồn Hoa Nghi Ngờ Chất Chồng
61 Chương 61: 61: Phồn Hoa Lo Chuyện Bao Đồng
62 Chương 62: 62: Phồn Hoa Không Gánh Vác Nổi
63 Chương 63: 63: Phồn Hoa Nhục Thể Phàm Thai
64 Chương 64: 64: Phồn Hoa Tu Sĩ Kết Đan
65 Chương 65: 65: Phồn Hoa Đưa Đệ Ấy Đi!
66 Chương 66: 66: Phồn Hoa Hắn Đã Chết Rồi
67 Chương 67: 67: Phồn Hoa Chuyện Trò Phút Chốc
68 Chương 68: 68: Phồn Hoa Đưa Đệ Ấy Đi
69 Chương 69: 69: Phồn Hoa Kinh Thế Hãi Tục
70 Chương 70: 70: Thần Linh Mấy Mùa Xuân Thu
71 Chương 71: 71: Thần Linh Nàng Là A Hoa
72 Chương 72: 72: Thần Linh Vị Thần Duy Nhất
73 Chương 73: 73: Thần Linh Bên Ngoài Tán Cây
74 Chương 74: 74: Thần Linh Cô Đơn Ngu Xuẩn
75 Chương 75: 75: Thần Linh Một Thoáng Lướt Qua
76 Chương 76: 76: Thần Linh Nam Nhạn Họ Mục
77 Chương 77: 77: Thần Linh Thú Cổ Tâm Tương
78 Chương 78: 78: Thần Linh Tiền Bối Tên Gì
79 Chương 79: 79: Thần Linh Nghi Nghi Ngờ Ngờ
80 Chương 80: 80: Thần Linh Hợp Mưu Giao Dịch
81 Chương 81: 81: Thần Linh Bốn Mùa Luân Chuyển
82 Chương 82: 82: Thần Linh Đông Phông Thôi Tiết
83 Chương 83: 83: Thần Linh Vị Thánh Thứ Tư
84 Chương 84: 84: Thần Linh Tội Ác Tày Trời
85 Chương 85: 85: Thần Linh Bí Cảnh Cách Vách
86 Chương 86: 86: Thần Linh Tám Mươi Năm Qua
87 Chương 87: 87: Thần Linh Như Loài Thủy Quái
88 Chương 88: 88: Thần Linh Linh Đài Trống Rỗng
89 Chương 89: 89: Thần Linh Ác Mộng Hằng Đêm
90 Chương 90: 90: Thần Linh Có Mới Nới Cũ
91 Chương 91: 91: Thần Linh Đều Không Cam Lòng
92 Chương 92: 92: Thần Linh Đắc Đạo Phi Thăng
93 Chương 93: 93: Thần Linh Tượng Thần Ly Tương
94 Chương 94: 94: Thần Linh Lôi Kiếp Sắc Tím
95 Chương 95: 95: Thần Linh Thêm Một Thánh Nhân
96 Chương 96: 96: Thần Linh Mây Kiếp Phù Quang
97 Chương 97: 97: Thần Linh Hai Vị Thánh Nhân
98 Chương 98: 98: Bất Tuần Sắp Về Đến Nhà
99 Chương 99: 99: Bất Tuần Huynh Đã Trở Về
Chapter

Updated 99 Episodes

1
Chương 1: 1: Ấu Thơ Nhận Lời Mời Mọc
2
Chương 2: 2: Ấu Thơ Sư Huynh Sai Rồi
3
Chương 3: 3: Ấu Thơ Hành Lễ Sư Đồ
4
Chương 4: 4: Ấu Thơ Lần Đầu Ra Mắt
5
Chương 5: 5: Ấu Thơ Lệnh Bài Đệ Tử
6
Chương 6: 6: Ấu Thơ Có Rồi Lại Mất
7
Chương 7: 7: Ấu Thơ Thập Nhất Biết Cả
8
Chương 8: 8: Ấu Thơ Không Nhớ Đòn Đau
9
Chương 9: 9: Ấu Thơ Đệ Đi Theo Huynh
10
Chương 10: 10: Ấu Thơ Ba Năm Vụn Vặt
11
Chương 11: 11: Ấu Thơ Dự Cảm Không Lành
12
Chương 12: 12: Ấu Thơ Chó Đá Cứu Nguy
13
Chương 13: 13: Ấu Thơ Sư Huynh Bế Quan
14
Chương 14: 14: Ấu Thơ Kiều Nhị Trác Việt
15
Chương 15: 15: Ấu Thơ Việc Ngoài Ý Muốn
16
Chương 16: 16: Ấu Thơ Sư Huynh Phá Quan
17
Chương 17: 17: Ấu Thơ Gặp Lại Bùi Nhiên
18
Chương 18: 18: Ấu Thơ Nuôi Dạy Trẻ Nhỏ
19
Chương 19: 19: Ấu Thơ Một Chút Chuyện Xưa
20
Chương 20: 20: Ấu Thơ Tề Tựu Về Đây
21
Chương 21: 21: Ấu Thơ Lớp Da Hồ Yêu
22
Chương 22: 22: Ấu Thơ Khéo Léo Từ Chối
23
Chương 23: 23: Ấu Thơ Đại Hội Thúy Vi
24
Chương 24: 24: Ấu Thơ Xin Lệnh Cấm Linh
25
Chương 25: 25: Ấu Thơ Giao Thủ Trên Không
26
Chương 26: 26: Ấu Thơ Ba Luồng Linh Lực
27
Chương 27: 27: Ấu Thơ Lời Của Con Trẻ
28
Chương 28: 28: Ấu Thơ Vây Bắt Trong Đêm
29
Chương 29: 29: Ấu Thơ Truyền Thừa Dẫn Linh
30
Chương 30: 30: Ấu Thơ Không Thể Truyền Đạt
31
Chương 31: 31: Ấu Thơ Có Nụ Hoa Đào
32
Chương 32: 32: Phồn Hoa Dưới Tán Cây Hòe
33
Chương 33: 33: Phồn Hoa Đóa Hoa Hoài Phong
34
Chương 34: 34: Phồn Hoa Những Chuyện Duyên Phận
35
Chương 35: 35: Phồn Hoa Đánh Vỡ Bệ Đá
36
Chương 36: 36: Phồn Hoa Cứ Đi Theo Huynh
37
Chương 37: 37: Phồn Hoa Trong Suốt Hành Trình
38
Chương 38: 38: Phồn Hoa Vi Phạm Giới Quy
39
Chương 39: 39: Phồn Hoa Gặp Lại Nhan Nhi
40
Chương 40: 40: Phồn Hoa Rời Khỏi Nam Hoa
41
Chương 41: 41: Phồn Hoa Kỳ Dị Phô Trương
42
Chương 42: 42: Phồn Hoa Bước Vào Yêu Châu
43
Chương 43: 43: Phồn Hoa Nhà Giàu Mới Phất
44
Chương 44: 44: Phồn Hoa Gian Hàng Đồng Giá
45
Chương 45: 45: Phồn Hoa Ba Mảnh Gương Vỡ
46
Chương 46: 46: Phồn Hoa Hai Mảnh Gương Vỡ
47
Chương 47: 47: Phồn Hoa Năm Trăm Ngọc Thạch
48
Chương 48: 48: Phồn Hoa Phong Kín Núi Sâu
49
Chương 49: 49: Phồn Hoa Tu Sĩ Trúc Cơ
50
Chương 50: 50: Phồn Hoa Khác Gì Đã Chết
51
Chương 51: 51: Phồn Hoa Cá Chịu Vạ Lây
52
Chương 52: 52: Phồn Hoa Thực Lực Tuyệt Đối
53
Chương 53: 53: Phồn Hoa Thay Đổi Đột Xuất
54
Chương 54: 54: Phồn Hoa Rắc Rối Tìm Đến
55
Chương 55: 55: Phồn Hoa Băng Hỏa Thanh Hoằng
56
Chương 56: 56: Phồn Hoa Mắt Mù Tai Điếc
57
Chương 57: 57: Phồn Hoa Tu Sĩ Phàm Nhân
58
Chương 58: 58: Phồn Hoa Những Người Dẫn Linh
59
Chương 59: 59: Phồn Hoa Một Lời Hứa Trước
60
Chương 60: 60: Phồn Hoa Nghi Ngờ Chất Chồng
61
Chương 61: 61: Phồn Hoa Lo Chuyện Bao Đồng
62
Chương 62: 62: Phồn Hoa Không Gánh Vác Nổi
63
Chương 63: 63: Phồn Hoa Nhục Thể Phàm Thai
64
Chương 64: 64: Phồn Hoa Tu Sĩ Kết Đan
65
Chương 65: 65: Phồn Hoa Đưa Đệ Ấy Đi!
66
Chương 66: 66: Phồn Hoa Hắn Đã Chết Rồi
67
Chương 67: 67: Phồn Hoa Chuyện Trò Phút Chốc
68
Chương 68: 68: Phồn Hoa Đưa Đệ Ấy Đi
69
Chương 69: 69: Phồn Hoa Kinh Thế Hãi Tục
70
Chương 70: 70: Thần Linh Mấy Mùa Xuân Thu
71
Chương 71: 71: Thần Linh Nàng Là A Hoa
72
Chương 72: 72: Thần Linh Vị Thần Duy Nhất
73
Chương 73: 73: Thần Linh Bên Ngoài Tán Cây
74
Chương 74: 74: Thần Linh Cô Đơn Ngu Xuẩn
75
Chương 75: 75: Thần Linh Một Thoáng Lướt Qua
76
Chương 76: 76: Thần Linh Nam Nhạn Họ Mục
77
Chương 77: 77: Thần Linh Thú Cổ Tâm Tương
78
Chương 78: 78: Thần Linh Tiền Bối Tên Gì
79
Chương 79: 79: Thần Linh Nghi Nghi Ngờ Ngờ
80
Chương 80: 80: Thần Linh Hợp Mưu Giao Dịch
81
Chương 81: 81: Thần Linh Bốn Mùa Luân Chuyển
82
Chương 82: 82: Thần Linh Đông Phông Thôi Tiết
83
Chương 83: 83: Thần Linh Vị Thánh Thứ Tư
84
Chương 84: 84: Thần Linh Tội Ác Tày Trời
85
Chương 85: 85: Thần Linh Bí Cảnh Cách Vách
86
Chương 86: 86: Thần Linh Tám Mươi Năm Qua
87
Chương 87: 87: Thần Linh Như Loài Thủy Quái
88
Chương 88: 88: Thần Linh Linh Đài Trống Rỗng
89
Chương 89: 89: Thần Linh Ác Mộng Hằng Đêm
90
Chương 90: 90: Thần Linh Có Mới Nới Cũ
91
Chương 91: 91: Thần Linh Đều Không Cam Lòng
92
Chương 92: 92: Thần Linh Đắc Đạo Phi Thăng
93
Chương 93: 93: Thần Linh Tượng Thần Ly Tương
94
Chương 94: 94: Thần Linh Lôi Kiếp Sắc Tím
95
Chương 95: 95: Thần Linh Thêm Một Thánh Nhân
96
Chương 96: 96: Thần Linh Mây Kiếp Phù Quang
97
Chương 97: 97: Thần Linh Hai Vị Thánh Nhân
98
Chương 98: 98: Bất Tuần Sắp Về Đến Nhà
99
Chương 99: 99: Bất Tuần Huynh Đã Trở Về