Chương 43: Rời đi

Ý thức của Lục Diêu rất rõ ràng, nhưng luôn có thứ gì lôi kéo hắn, không để hắn tỉnh lại.

Hắn ở trong mộng không cảm nhận được thời gian trôi qua, lại trực giác cảm thấy đã qua đi thật lâu, hắn tựa hồ mơ rất nhiều giấc mộng, lại không nhớ nổi cái nào, cho dù một điểm ấn tượng cũng không có.

Cùng kia không biết tên gì đó đối kháng hồi lâu, Lục Diêu rốt cuộc tránh thoát này trói buộc, khẩn cấp mở to mắt, thấy tựa lưng vào ghế ngồi ngủ An Duy Tư. Kia trương tinh xảo trên mặt cho dù ngủ, cũng không thấy an ổn, chỉ có tràn đầy bất an. Mà nguyên bản ngắn ngủi ngân bạch sợi tóc đã trưởng không thiếu, mềm mại vừa vặn khoát lên trên vai, cho dù như vậy quan sát nhìn xem cũng không rõ ràng, cũng có thể nhìn ra này nhân rõ rệt gầy yếu rất nhiều. Trái lại chính hắn, từ trên xuống dưới đều thực bình thường, nhìn ra được là bị người tỉ mỉ xử lý qua.

Trong lòng mạc danh một trận mềm mại, Lục Diêu âm thầm oán thầm: Trách không được lúc ngủ luôn cảm giác có người ở bên cạnh, tên ngốc này.

Thương tích trên người Lục Diêu đã sớm khỏi hẳn, chẳng qua đã ngủ lâu lắm, thân thể hoạt động có chút cương ngạnh, đơn giản cũng không nóng vội, Lục Diêu chỉ ngồi dậy, hơi chút nghiêng đầu nghĩ nghĩ, một ý tưởng có chút ngây thơ hiện lên trong đầu. Trước kia bản thân bị các loại hành vi của y dọa không ít lần, vậy dọa lại một lần cũng có thể đi?

Vì thế thân thể hơi hơi nghiêng về trước, môi hai người vừa mới đụng nhau, Lục Diêu bỗng bị một cỗ đại lực đẩy ngã lên giường, đồng thời bị người phía trên dùng lực hôn môi, răng môi dây dưa không ngừng, kéo ra một sợi chỉ bạc, thỉnh thoảng phát ra thanh âm làm người ta mặt đỏ tim đập.

Người này giả bộ ngủ?

Đợi An Duy Tư thoáng tỉnh táo lại, Lục Diêu mới miễn cưỡng đẩy y ra, “Ngươi tỉnh lại khi nào?”

“Khi ngươi mở mắt.” Gắt gao nhìn chằm chằm Lục Diêu, như là sợ người này lại có gì ngoài ý muốn, hai tay An Duy Tư gắt gao giữ lấy cánh tay Lục Diêu, lại chú ý khống chế không để bản thân làm đau hắn.

Khi nhận thấy Lục Diêu đã tỉnh lại, y thật sự đã mừng rỡ như điên, bắt đầu là hưng phấn đến mở to mắt cũng quên, sau lại phát hiện Lục Diêu có động tác, mới mang một tia chờ mong mà tiếp tục giả bộ ngủ, cuối cùng rốt cuộc trên môi tiếp xúc đến hai phiến mềm mại, khống chế không được mà cử động.

“Có thể muốn ta không? Ta chịu không nổi ……” Cầu xin nhìn Lục Diêu, giờ phút này trên người An Duy Tư mỗi tế bào tựa hồ đều kêu gào muốn được chủ nhân chiếm lấy, chỉ có như vậy mới có thể san bằng sợ hãi bất an trong lòng y.

“……” Tuy rằng vừa hôn mê tỉnh lại đã tiến hành vận động kịch liệt như vậy thì không tốt lắm, nhưng xét thấy gia hỏa này đích xác thực lo lắng, “Hảo.”

Được cho phép, An Duy Tư kích động đến mức tay đều phát run, động tác cởi cho Lục Diêu lại vô cùng mềm nhẹ, sợ làm đau đối phương, đối với bản thân thì chỉ tùy tiện cởi ra ném xuống đất.

–––––––– Kéo rèm ––––––––

Không trả lời, rời khỏi người Lục Diêu để tránh bản thân đè phải hắn, hô hấp của An Duy Tư lại vẫn thập phần dồn dập, vẻ mặt lại nhu hòa vui sướng nói không nên lời.

Trong lúc vô tình liếc đến trong phòng điện tử lịch ngày, Lục Diêu nhất thời sửng sốt, không nghĩ tới hắn đã ngủ gần một năm, ngược lại là trách không được An Duy Tư biến hóa lớn như vậy. Hơn nữa quả nhiên chính mình muốn một đời đều ở lại chỗ này, không thì nếu Grant kia sự kiện còn tính, hắn hiện tại hẳn là đã không ở thế giới này.

Theo tầm mắt Lục Diêu nhìn lại, thấy hắn đang nhìn lịch, An Duy Tư lập tức lộ ra biểu tình chờ mong, “Hôm nay đã đúng một năm, ngươi đáp ứng……”

Lục Diêu cũng nghĩ tới kỳ hạn một năm mà mình đã lừa An Duy Tư, hắn cảm thấy nếu kết đôi với An Duy Tư, đại khái việc thích đối phương chỉ là vấn đề thời gian, cho nên nếu đồng ý…… Hẳn là cũng không có vấn đề đi?

“Ân, có điều giờ kiếm hoa hồng thì thực phiền toái, biết thế là được.”

Cố ý bỏ qua tia sáng loe lóe trong mắt An Duy Tư, Lục Diêu nhìn thoáng qua thời gian, phát hiện đã là mười giờ tối. Vì sao luôn có cảm giác kỳ quái…… Dường như sắp phát sinh chuyện gì đó.

Loại cảm giác này lượn lờ không đi, biến thành Lục Diêu phiền lòng không thôi, đang muốn tùy tiện nói chút gì dời đi chính mình lực chú ý, liền nghe thấy băng lãnh máy móc âm ở trong đầu vang lên:

[Tính thời gian hoàn tất, nhiệm vụ đã hoàn thành, truyền tống bắt đầu đếm ngược – 3]

Lục Diêu nhìn thấy thần tình An Duy Tư trở nên hoảng sợ vạn phần, nhanh chóng nhào tới bắt lấy tay hắn.

[2]

Động tác của y, Lục Diêu cũng thấy được, hắn nhìn thân thể mình đang nhanh chóng biến thành trong suốt, như là lập tức sẽ tiêu tán trong không khí.

[1]

Lục Diêu há miệng thở dốc, hắn muốn nói “Thực xin lỗi”, nhưng một âm tiết cũng không kịp phát ra, cả người đều đã biến mất.

Bàn tay vốn nắm chặt của An Duy Tư thoáng chốc trống rỗng, trong tay không còn cái gì, Lục Diêu cứ như vậy biến mất, ngay trước mặt y. Duy trì động tác ấy thật lâu, An Duy Tư mới im lặng ngẩng đầu, vẻ mặt có vài phần khác thường, như là lệ khí, lại như là ôn nhu.

Sẽ không để ngươi rời đi, dù có thế nào.

Chapter
1 Chương 1: _hiện đại thiên_ quả trứng
2 Chương 2: _hiện đại thiên_ nơi bảo quản
3 Chương 3: Sinh bệnh
4 Chương 4: Gặp lại
5 Chương 5: Nói chuyện phiếm
6 Chương 6: Quà sinh nhật
7 Chương 7: Bắt cóc tống tiền
8 Chương 8: Đã lâu không nói gì
9 Chương 9: Ác mộng
10 Chương 10: Xuất kỳ bất ý
11 Chương 11: Tạm xử lý
12 Chương 12: Kích khỏi điều kiện
13 Chương 13: Trị liệu độc nhất vô nhị
14 Chương 14: Sóng gió chưa yên
15 Chương 15: Tiểu phiên ngoại
16 Chương 16: Thế giới mới
17 Chương 17: Cơ giáp thiên_ loài mới
18 Chương 18: Nhận lời mời
19 Chương 19: Sủng vật
20 Chương 20: Cuộc sống dưỡng miêu
21 Chương 21: Thượng tướng đại nhân
22 Chương 22: Sinh hoạt gà bay chó sủa
23 Chương 23: Căn bản cầm giữ không được
24 Chương 24: Mượn rượu tiêu sầu
25 Chương 25: Thật sự làm bảo mẫu
26 Chương 26: Di truyền đúng chỗ
27 Chương 27: Lần đầu tiên
28 Chương 28: Phát phẫn đồ Cường (Nỗ lực phấn đấu)
29 Chương 29: Mất đồ
30 Chương 30: Diễn luyện quân sự
31 Chương 31: Không ánh mắt
32 Chương 32: Sự hiểu lầm mĩ lệ
33 Chương 33: Phấn ti tình kết (Fan cuồng)
34 Chương 34: Đào góc tường
35 Chương 35: Hữu kinh vô hỉ
36 Chương 36: Đột biến
37 Chương 37: Không đáng tin
38 Chương 38: Điểm danh
39 Chương 39: Tử Thần
40 Chương 40: Mộng?
41 Chương 41: Lần sau không được lấy lý do này nữa
42 Chương 42: Trả thù
43 Chương 43: Rời đi
44 Chương 44: _tu chân thiên_ tình trạng quẫn bách
45 Chương 45: Chỗ ở mới
46 Chương 46: Lưu Quang yến
47 Chương 47: Dự cảm trở thành sự thật
48 Chương 48: “Tình kiếp”
49 Chương 49: Ghen tuông
50 Chương 50: Lôi kiếp
51 Chương 51: Tâm ý
52 Chương 52: Xoát độ tồn tại
53 Chương 53: Kháng nghị nghiêm trọng
54 Chương 54: Bóng người cổ quái
55 Chương 55: Vi tình sở khốn
56 Chương 56: Đính ước
57 Chương 57: Quên
58 Chương 58: Rời đi ngoài ý muốn
59 Chương 59: Mạt thế thiên_ Độ khó: ? ? ?
60 Chương 60: Huyết thống
61 Chương 61: Ôn nhu thiện lương
62 Chương 62: Ban đêm
63 Chương 63: Người quen
64 Chương 64: Ký ức
65 Chương 65: Đánh bừa mà trúng
66 Chương 66: Tự cảm thấy mình thật tốt bụng
67 Chương 67: Khó hiểu phong tình
68 Chương 68: Không đụng tường nam không quay đầu
69 Chương 69: Đả kích
70 Chương 70: Tự làm bậy
71 Chương 71: Vĩ thanh
Chapter

Updated 71 Episodes

1
Chương 1: _hiện đại thiên_ quả trứng
2
Chương 2: _hiện đại thiên_ nơi bảo quản
3
Chương 3: Sinh bệnh
4
Chương 4: Gặp lại
5
Chương 5: Nói chuyện phiếm
6
Chương 6: Quà sinh nhật
7
Chương 7: Bắt cóc tống tiền
8
Chương 8: Đã lâu không nói gì
9
Chương 9: Ác mộng
10
Chương 10: Xuất kỳ bất ý
11
Chương 11: Tạm xử lý
12
Chương 12: Kích khỏi điều kiện
13
Chương 13: Trị liệu độc nhất vô nhị
14
Chương 14: Sóng gió chưa yên
15
Chương 15: Tiểu phiên ngoại
16
Chương 16: Thế giới mới
17
Chương 17: Cơ giáp thiên_ loài mới
18
Chương 18: Nhận lời mời
19
Chương 19: Sủng vật
20
Chương 20: Cuộc sống dưỡng miêu
21
Chương 21: Thượng tướng đại nhân
22
Chương 22: Sinh hoạt gà bay chó sủa
23
Chương 23: Căn bản cầm giữ không được
24
Chương 24: Mượn rượu tiêu sầu
25
Chương 25: Thật sự làm bảo mẫu
26
Chương 26: Di truyền đúng chỗ
27
Chương 27: Lần đầu tiên
28
Chương 28: Phát phẫn đồ Cường (Nỗ lực phấn đấu)
29
Chương 29: Mất đồ
30
Chương 30: Diễn luyện quân sự
31
Chương 31: Không ánh mắt
32
Chương 32: Sự hiểu lầm mĩ lệ
33
Chương 33: Phấn ti tình kết (Fan cuồng)
34
Chương 34: Đào góc tường
35
Chương 35: Hữu kinh vô hỉ
36
Chương 36: Đột biến
37
Chương 37: Không đáng tin
38
Chương 38: Điểm danh
39
Chương 39: Tử Thần
40
Chương 40: Mộng?
41
Chương 41: Lần sau không được lấy lý do này nữa
42
Chương 42: Trả thù
43
Chương 43: Rời đi
44
Chương 44: _tu chân thiên_ tình trạng quẫn bách
45
Chương 45: Chỗ ở mới
46
Chương 46: Lưu Quang yến
47
Chương 47: Dự cảm trở thành sự thật
48
Chương 48: “Tình kiếp”
49
Chương 49: Ghen tuông
50
Chương 50: Lôi kiếp
51
Chương 51: Tâm ý
52
Chương 52: Xoát độ tồn tại
53
Chương 53: Kháng nghị nghiêm trọng
54
Chương 54: Bóng người cổ quái
55
Chương 55: Vi tình sở khốn
56
Chương 56: Đính ước
57
Chương 57: Quên
58
Chương 58: Rời đi ngoài ý muốn
59
Chương 59: Mạt thế thiên_ Độ khó: ? ? ?
60
Chương 60: Huyết thống
61
Chương 61: Ôn nhu thiện lương
62
Chương 62: Ban đêm
63
Chương 63: Người quen
64
Chương 64: Ký ức
65
Chương 65: Đánh bừa mà trúng
66
Chương 66: Tự cảm thấy mình thật tốt bụng
67
Chương 67: Khó hiểu phong tình
68
Chương 68: Không đụng tường nam không quay đầu
69
Chương 69: Đả kích
70
Chương 70: Tự làm bậy
71
Chương 71: Vĩ thanh