Chương 45: 45: Chủ Mưu

Phương Hiểu Đồng cả gan ngồi vào vị trí người cầm đầu, bây giờ cô hối hận lắm, biết vậy khi nãy ngó lơ kệ bà nó đi, tự nhiên phải đâm vào cái hố này chi vậy.Cô khẽ nhìn qua cả đám anh em đi theo phía sau.- Mọi người cứ làm việc như cũ đi, khi nào có kế hoạch hoàn chỉnh, tôi sẽ thông báo cho các anh em sau.- Dạ chị hai!Họ nghe thấy cũng nhẹ nhõm hẳn, cúi người chào cô rồi quay về làm việc.Thuỷ Long và Báo Điên từ trong nhà bước ra.

Hai tên này hận không thể giết cô ngay tức khắc, họ liếc đến muốn rơi con mắt ra ngoài.

Cô thì mặc kệ, thờ ơ nhìn thẳng phía trước, trưng ra bộ mặt khá khinh người.Vốn dĩ muốn lôi kéo toàn bộ người trong bang hội đứng về phe mình, nào ngờ bị một nhóc con phá hoại, còn làm họ mất hết mặt mũi, thù này không trả thì không còn vị trí dung thân nữa.- Đi! - Thủy Long liếc cô một lúc lâu rồi rời đi.Đợi khi hai người họ quẹo qua đường khác, cô mới bủn rủn ngã vào người Hổ Mập, mếu máo khóc không thành tiếng.- Đáng sợ quá.Nhìn cô run sợ đến ngồi gục dưới đất, Hổ Mập mới sực tỉnh hiểu chuyện.- Chà, thì ra nãy giờ cô giả bộ hung dữ thôi hả.- Sụyt.

- Cô chu môi suỵt hắn nói nhỏ lại.- Nói lớn vậy anh muốn tôi chết hả.Cô giơ thẳng lên:- Mau đỡ tôi dậy đi.

Run quá.Cô tức bản thân không chịu nổi kích động, rõ ràng có thể nhắm mắt nghe chửi rồi bỏ mặc mọi thứ, nhưng chẳng hiểu ma xui quỷ khiến gì lại bắt cô chống đối với họ.…[Tào Gia]Tiếng bước chân cọc cọc của chiếc giày cao gót đang đi lên lầu hai, sau khi Tào Chấn Hoa chết, căn nhà dần trở nên u ám lạnh lẽo, chỉ lẻ tẻ vài bóng người.Cạch..Cửa phòng vừa mở ra, người trước mặt chính là Tào Chấn Khang, hắn đang ung dung ngồi hướng ra cửa sổ hút thuốc.Nhậm Đình Đình vừa nhìn thấy hắn liền cười khẩy, thư thái đến gần, thả dài tầm nhìn ra ngoài cửa sổ.- Chúc mừng anh, một con chim trúng hai đích, trong một ngày giải quyết triệt để hai cha con họ.Tào Chấn Khang ném điếu thuốc xuống đất, dùng chân đạp tắt lửa.- Lão già chết tiệt đó biết viết giấy cầu cứu, còn ném nó xuống đường, may mà tôi về kịp thời.Hắn vốn không biết ông ta viết thứ gì trên giấy, hắn sợ ông ta vạch trần âm mưu của mình, nhất thời nông nổi lấy gối đè cho ông ta tắt thở chết.Đúng lúc Nhậm Đình Đình bắt gặp, mọi chuyện chưa làm rõ đã gi3t chết ông ta, họ biết tìm đâu ra bản báo cáo xét nghiệm mà ông đã cất giấu.Nếu có người tìm được thứ đó, Tào Chấn Khang sẽ thân bại danh liệt, lập tức phán tội tử hình.

Nhậm Đình Đình là đồng loã, cô cũng đừng hòng thoát thân.Sau khi gi3t chết Tào Chấn Hoa, hắn chỉ biết hoảng sợ mất hồn, đầu óc rối bời.Mọi thứ đều nhờ vào mưu trí của Nhậm Đình Đình, trước hết cô ta mua chuộc hai nhân chứng, sau đó giả danh ông ta gọi Tào Chấn Kiệt về nhà, hòng tìm con ma thế thân.Lúc hắn nhìn thấy Kiều Trấn Vũ xuất hiện dưới nhà, hắn cũng khá bất ngờ, không ngờ người mà lão già đó cầu cứu lại là Kiều Trấn Vũ, như vậy càng tốt, một con chim trúng hai đích, giải quyết hai chướng ngại vật lớn nhất Đại Thượng Hải.Chỉ cần họ biến mất, hắn sẽ danh chính ngôn thuận chiếm hết gia sản, ngồi vững vị trí thống đốc, độc bá thành thị.Hắn đeo bao tay, cầm súng bắn chết cha mình, dụ Kiều Trấn Vũ vào bẫy.Sau lưng lại có Nhậm Đình Đình phối hợp hành sự, dùng danh nghĩa thống đốc đại nhân chèn ép cấp dưới, bỏ ra một số tiền lớn mua chuộc tổ trọng án và phòng tuần bộ.Hậu việc họ còn lãnh cả xác chết của Tào Chấn Hoa về, đem hỏa thiêu để hủy diệt mọi chứng cứ, đừng hòng xét nghiệm tử thi hay phán án.Lúc xưa, Tào Chấn Khang quá ỷ lại vào sự sắp xếp của ba mình, hại hắn trở thành một kẻ vô dũng vô mưu, hành sự dây dưa lâu lắc.Còn bây giờ chuyện gì cũng phải nhờ Nhậm Đình Đình bày mưu tính kế mới có thể giải quyết.Cô ta làm vậy không phải vì yêu hắn, cô ta chỉ đang từng bước thao túng hắn thành một con rối, sẽ có một ngày hắn không thể thiếu mất cô bên cạnh.Nhậm Đình Đình liếc mắt sang trái, nhìn xuống ngăn tủ bị lục lộn xộn, rồi đá mắt nhìn sang chiếc giường bị lật ngược, áo gối, chăn nệm gì đều bị tháo ra toàn bộ, hậu việc còn ném tứ tung.Cô ta cười xắt xéo:- Tốn công vô ích thôi, thứ đó quan trọng như vậy, đương nhiên là ông ta không để trong phòng.

Anh lục biết bao lần rồi cũng đâu phát hiện được gì.- Ngày mai tôi sẽ dặn người san bằng ngôi nhà này, nhất định sẽ tìm được thôi.- Anh thực sự cho rằng ông ta giấu thứ đó trong nhà sao.

Nhỡ ông ta ký gửi hoặc phó thác cho ai thì sao?Chỉ một câu hỏi đã làm khó anh ta rồi:- Ý cô là sao?Nhậm Đình Đình ngạo nghễ khoanh tay, thầm khinh bỉ hắn là một kẻ ngốc.- Đừng quên tâm đến nó nữa.

Anh chỉ cần biết, trên đời này có hai kẻ có nguy cơ đe dọa đến anh.

Người thứ nhất là Kiều Trấn Vũ, anh phải mau tìm cách kết tội để gi3t chết hắn.

Còn người thứ hai là Tào Chấn Kiệt, tuy hắn không bản lĩnh như Kiều Trấn Vũ, nhưng hắn cũng là con trai ruột của lão già đó, sau này nhất định sẽ đe dọa đến vị trí thống đốc mà anh đang ngồi.

Người của tôi phát hiện mấy ngày nay hắn hành sự lén la lén lút, tôi nghĩ hắn đang tìm chứng cứ để giải oan cho Kiều Trấn Vũ.Cô nghiến răng tức tối:- Làm thì đến cùng, tìm cơ hội giết luôn Tào Chấn Kiệt, diệt trừ hậu hoạn.Đôi tai của Tào Chấn Khang khẽ cử động khi nghe thấy thanh âm kỳ lạ.Hắn đứng bật dậy, âm thầm bước ra cửa.

Người nghe lén bên ngoài cũng nhanh nhẹn phát giác, gấp rút chạy khỏi Tào Gia.- Đứng lại! - Tào Chấn Khang nhìn thấy bóng lưng bà ta chạy hụt mạng khỏi nhà.

Hắn mau mau đuổi theo, quên dặn người canh chừng bà ta đúng là một sơ sót lớn.Bà ta gào thét hoảng sợ, chạy đông chạy ráo trốn tránh.

Va thẳng vào Phương Hiểu Đồng và Hổ Mập đang trên con đường về nhà.Bà ta nhận ra Hổ Mập chính là thuộc hạ của con trai mình.

Vội báu chặt cánh tay họ, hoảng loạn cầu xin:- Cứu tôi, cứu tôi, Tào Chấn Khang muốn gi3t chết tôi…Hai mắt bà trừng to kinh sợ, làn tóc bị mồ hôi làm ướt bẹp, dán mặt vào hai bên mặt.Phương Hiểu Đồng hơi ngạc nhiên, nhìn từ xa liền thấy một đám người chạy đến.

Cô mặc kệ sự việc ra sao, dặn Hổ Mập lập tức đỡ bà ta về Kiều Phủ.Nhậm Đình Đình tính đuổi theo Tào Chấn Khang, lúc cô ta vừa bước ra cửa phòng, đột nhiên bên góc mắt phải lóe lên một tia sáng cực yếu, chớp tắt chớp tắt, yếu đến không thể phát hiện.Nhậm Đình Đình cẩn trọng đến gần, cầm cục nhựa đen rơi ngay kế bên cánh cửa lên xem.

Cô từng đi du học nước ngoài, mọi thứ bên đó đều tân tiến hơn trong nước.

Theo cô suy đoán, thứ này nhất định là máy nghe lén đời mới nhất.

Vậy thì những gì ban nãy họ nói, trăm phần trăm đã bị ghi lại, lần này nguy to rồi..

Chapter
1 Chương 1: 1: Xuyên Không
2 Chương 2: 2: Dân Quốc
3 Chương 3: 3: Bắt Cóc
4 Chương 4: 4: Cưỡng Hôn
5 Chương 5: 5: Nói Ra Tất Cả
6 Chương 6: 6: Bà Cụ Thần Bí
7 Chương 7: 7: Hát Thay Một Màn
8 Chương 8: 8: Rung Động
9 Chương 9: 9: Làm Người Hầu
10 Chương 10: 10: Đánh Để Trút Giận
11 Chương 11: 11: Người Bạn Cùng Chung Số Phận
12 Chương 12: 12: Sợ Anh Chết
13 Chương 13: 13: Có Món Ngon Thì Cùng Chia
14 Chương 14: 14: Tang Hỉ
15 Chương 15: 15: Món Ăn Tình Yêu
16 Chương 16: 16: Món Ăn Tình Yêu 2
17 Chương 17: 17: Thất Tình
18 Chương 18: 18: Vì Lo Lắng Nên Mới Tức Giận
19 Chương 19: 19: Quy Tắc Sòng Bạc
20 Chương 20: 20: Tất Cả Chỉ Là Giả Dối
21 Chương 21: 21: Em Đi Chết Đi
22 Chương 22: 22: Ranh Giới Giữa Sự Sống Và Cái Chết
23 Chương 23: 23: Chuyến Tàu Tử Thần
24 Chương 24: 24: Chuyến Tàu Tử Thần
25 Chương 25: 25: Sống Lại Vì Em
26 Chương 26: 26: Thành Phố Bạo Loạn
27 Chương 27: 27: Vào Kỹ Viện
28 Chương 28: 28: Đôi Phụ Tỏ Tình
29 Chương 29: 29: Báo Tin
30 Chương 30: 30: Đêm Nay Đến Nhà Anh
31 Chương 31: 31: Sự Cám Dỗ Ngọt Ngào
32 Chương 32: 32: Gặp Lại
33 Chương 33: 33: Lần Đầu
34 Chương 34: 34: Hoa Có Chủ
35 Chương 35: 35: Món Quà Máu
36 Chương 36: 36: Cơn Mưa Tình Yêu
37 Chương 37: 37: Lời Tiên Đoán
38 Chương 38: 38: Ngắm Hoàng Hôn
39 Chương 39: 39: Người Cha Tệ Bạc
40 Chương 40: 40: Cha Con Trở Mặt
41 Chương 41: 41: Giá Họa
42 Chương 42: 42: Lời Khai Mâu Thuẫn
43 Chương 43: 43: Đi Tìm Chứng Cứ
44 Chương 44: 44: Chị Đại Hắc Bang
45 Chương 45: 45: Chủ Mưu
46 Chương 46: 46: Máy Phát Băng
47 Chương 47: 47: Sự Thật Phơi Bày
48 Chương 48: 48: Tuyết Rơi
49 Chương 49: 49: Cầu Hôn
50 Chương 50: 50: Dẹp Loạn
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương 1: 1: Xuyên Không
2
Chương 2: 2: Dân Quốc
3
Chương 3: 3: Bắt Cóc
4
Chương 4: 4: Cưỡng Hôn
5
Chương 5: 5: Nói Ra Tất Cả
6
Chương 6: 6: Bà Cụ Thần Bí
7
Chương 7: 7: Hát Thay Một Màn
8
Chương 8: 8: Rung Động
9
Chương 9: 9: Làm Người Hầu
10
Chương 10: 10: Đánh Để Trút Giận
11
Chương 11: 11: Người Bạn Cùng Chung Số Phận
12
Chương 12: 12: Sợ Anh Chết
13
Chương 13: 13: Có Món Ngon Thì Cùng Chia
14
Chương 14: 14: Tang Hỉ
15
Chương 15: 15: Món Ăn Tình Yêu
16
Chương 16: 16: Món Ăn Tình Yêu 2
17
Chương 17: 17: Thất Tình
18
Chương 18: 18: Vì Lo Lắng Nên Mới Tức Giận
19
Chương 19: 19: Quy Tắc Sòng Bạc
20
Chương 20: 20: Tất Cả Chỉ Là Giả Dối
21
Chương 21: 21: Em Đi Chết Đi
22
Chương 22: 22: Ranh Giới Giữa Sự Sống Và Cái Chết
23
Chương 23: 23: Chuyến Tàu Tử Thần
24
Chương 24: 24: Chuyến Tàu Tử Thần
25
Chương 25: 25: Sống Lại Vì Em
26
Chương 26: 26: Thành Phố Bạo Loạn
27
Chương 27: 27: Vào Kỹ Viện
28
Chương 28: 28: Đôi Phụ Tỏ Tình
29
Chương 29: 29: Báo Tin
30
Chương 30: 30: Đêm Nay Đến Nhà Anh
31
Chương 31: 31: Sự Cám Dỗ Ngọt Ngào
32
Chương 32: 32: Gặp Lại
33
Chương 33: 33: Lần Đầu
34
Chương 34: 34: Hoa Có Chủ
35
Chương 35: 35: Món Quà Máu
36
Chương 36: 36: Cơn Mưa Tình Yêu
37
Chương 37: 37: Lời Tiên Đoán
38
Chương 38: 38: Ngắm Hoàng Hôn
39
Chương 39: 39: Người Cha Tệ Bạc
40
Chương 40: 40: Cha Con Trở Mặt
41
Chương 41: 41: Giá Họa
42
Chương 42: 42: Lời Khai Mâu Thuẫn
43
Chương 43: 43: Đi Tìm Chứng Cứ
44
Chương 44: 44: Chị Đại Hắc Bang
45
Chương 45: 45: Chủ Mưu
46
Chương 46: 46: Máy Phát Băng
47
Chương 47: 47: Sự Thật Phơi Bày
48
Chương 48: 48: Tuyết Rơi
49
Chương 49: 49: Cầu Hôn
50
Chương 50: 50: Dẹp Loạn