Chương 45: Tiểu Tiểu vs Hoàng thượng thối (2) ~ Hoàng thượng lăn lộn

Hừ…….Hoàng thượng hừ
lạnh một tiếng, xoay người đi vào bên trong phòng, mấy tên thái giám
cũng vào theo, ngay đến Sóc vương ban đầu có chút mất kiên nhẫn cũng ham vui mà vào theo, Hoàng huynh lạ thật đấy! là đang tìm người nào à?
Không phải là đang tìm vị Tiên phi mới bị biếm vào kia đấy chứ?

Giống như những gì Hoa Nguyên nói, trong phòng trống không, một người cũng không có.

“Tiên phi mới đến hôm nay đâu rồi?” không vòng vo tam quốc nữa, Hoàng thượng trực tiếp điểm danh.

“Hồi Hoàng thượng, tội phi không biết! có lẽ là đang ở trong cung của nàng
ta!” Hoa Nguyên âm thầm thở phào một hơi, may mà lúc nãy chưa tố giác
Tiên phi, không ngờ chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, nàng ta lại có
thể biến mất không thấy. Thật phi thường, sau này, tiểu tổ tông này chỉ
có thể nịnh hót, lấy lòng, không thể đắc tội được.

“Hỷ công công, dẫn đường!” âm thanh lạnh lẽo bạc tình từ trong miệng Hoàng thượng
thốt ra, từ đầu đến cuối, đối với những nữ nhân đã từng là ái phi này
của hắn, hắn cũng chả thèm liếc mắt lấy một cái.

Vài cặp mắt mong chờ dõi theo bóng dáng màu vàng kia rời đi. Lãnh cung, cho dù có gặp
được Hoàng thượng – người khó gặp được một lần này thì sao chứ? Thấy
cũng như không chả phải là thái độ hiện giờ của hắn hay sao?

Hoàng thượng muốn đến cung của Tiên phi để xem? Sau khi Hỷ công công nghe
thấy, lần đầu tiên vì sự thông minh của mình mà cảm thấy cao hứng, vì
Hoàng thượng đã nói qua phải chiếu cố tốt cho nàng ta, bản thân liền an
bài cho nàng ta một cái viện tử rách nát nhất, cái này chắc có thể kể
công đấy chứ?

Hỷ công công ở phía trước dẫn đường, Hoàng thượng
đứng ở trước cửa cung đen thui kia, thấy Hỷ công công giúp Tiên phi an
bài một cái viện tử rách nát này cảm thấy vô cùng hài lòng. Hắn tâm tình tốt bảo cung nhân lưu ở bên ngoài viện, chỉ đem theo Hỷ công công và
Sóc Vương vào trong…..

Trong phòng không có đèn, cũng không nghe
thấy âm thanh gì hết, chẳng lẽ nữ nhân kia không có ở đây? Len lén đi
vào, chính là muốn xem bộ dáng nghèo túng bất lực của náng ta.

Đi đến cửa, Hỷ công công cầm theo cái đèn lồng nghĩ muốn vào trong xem
xem, hai người mới vừa bước lên bậc thềm trước cửa, một thứ không rõ vật thể liền bay ra, chuẩn xác trùm lên Hoàng thượng và Hỷ công công.

Đáng chết, ném thứ gì ra ngoài thế? khó thấy như vậy? Mà bản thân dĩ nhiên không hề phòng bị liền bị trúng chiêu?

“Ha ha ha……” Sóc vương cười ha ha, hoàng huynh vui thật, hắn đi lên phía
trước, vừa giúp bọn họ lấy “cái chăn” rách rưới kia vừa nói:

“Hoàng huynh, vị Tiên phi này của huynh thật thú vị…..”

Lời của Sóc vương còn chưa nói hết, lại có một chiếc hài rách ném ra , may
mà Sóc vương vẫn phòng bị tốt, lách người, chiếc hài đập vào người Hoàng thượng, hai tay Hoàng thượng bắt được. Mà vẻ cười của Sóc vương càng
thêm vui vẻ, chỉ là, còn chưa cười ra tiếng, lại có một chiếc hài bay
đến, chuẩn xác đập vào mặt hắn…..

Hu hu, khuôn mặt đẹp trai của
ta! Tay sờ lên mặt, điều không may là, lực đạo chiếc hài kia ném ra quá
lớn, đường đường là chiếc mũi của Sóc vương lại bị đánh bể rồi……

“Hửm, đệ……ha ha ha…….” Tiếng cười thay đổi, lần này trở thành Hoàng thượng, vì Sóc vương bị đánh mà cảm thấy cao hứng.

“Hoàng thượng……” Hỷ công công sợ hãi nhìn Hoàng thượng, chiếc hài kia vừa bẩn
vừa thối, sao Hoàng thượng vẫn còn ôm trong lòng nhỉ? Sao còn chưa vứt
xuống?

Hoàng thượng hiểu rõ cười, tưởng là Hỷ công công muốn nhắc nhở mình làm chính sự trước. Hắn tức giận nói: “Tiên phi, lăn ra đây
tiếp giá!”

Gọi ta hả? Tiểu Tiểu ở trong phòng nghe thấy tiếng
rống bên ngoài, liền nhìn xuống đất, sau đó sờ soạng đem bụi chà lên mặt mình, trên đầu cũng bôi thêm một chút mạng nhện, đi ra như vậy, tên
Hoàng thượng thối kia chắc cũng hài lòng rồi chứ? Còn tên Sóc vương đáng chết kia, nửa đem nửa hôm đến đây xem náo nhiệt gì chứ? Hừ , tuyệt đối
không thể để hắn nhận ra mình, bản thân tránh hắn còn không kịp, nếu bị
hắn nhận ra thì sẽ rắc rối lắm đây.

Nhưng nàng cũng rất muốn biết hắn làm sao để qua đêm đó, có phải cả đời khó quên không nhỉ? Haizz,
bảo toàn tánh mạng là quan trọng nhất, trước tiên ra ngoài đem tên Hoàng thượng thối kia đuổi đi đã rồi nói sau, mệt chết đi được!

Lề lề
mề mề đi ra, Tiểu Tiểu vẻ mặt bi lụy nhìn tên Hoàng thượng thối kia vẫn
còn đang thân mật ôm chiếc hài thối. Chậc chậc, thật không ngờ hắn còn
có loại sở thích này.

“Hoàng thượng, xin lỗi, rất xin lỗi. Ta
không biết lăn, ta hiện giờ đang rất mệt, chỉ có thể từ từ ra đây tiếp
giá. Nếu không thì, ngài đích thân làm mẫu một lần, nói không chừng rất
nhanh ta sẽ học được?”

Hoàng thượng kinh ngạc nhìn “mỹ nhân” bước ra kia, toàn thân là đất, trên đầu còn có mạng nhện rậm rạp, màu sắc
trên mặt còn phong phú hơn…..

Đặc biệt là lúc nói, khuôn mặt kia thật buồn cười…..

“Ha ha……ha ha……” Hoàng thượng khoa trương mà cười, Sóc vương vốn đang bực
mình bịt mũi của mình nhìn thấy bộ dáng hiện giờ của Tiểu Tiểu cũng bắt
đầu ha ha mà cười, Tiểu Tiểu nhàm chán nhìn bọn họ, vô tình liếc đến
phía sau Hoàng thượng….

Hửm, kia là cái gì thế? Đỏ đỏ, hình như
là lửa thì phải, hơn nữa đã cháy đến long bào rồi…….con người quả nhiên
không thể làm chuyện xấu, ngươi xem Hoàng thượng đi, chỉ biết cười giễu
người ta, long bào của mình bị cháy cũng không biết, chẳng lẽ để đến lúc lửa cháy đến mông hán mới phát giác hả? Có cần nhắc nhở hắn không nhỉ?
Hay là đổ thêm dầu vào lửa?

“Hoàng thượng, thật không ngờ ngài
còn có sở thích này nha? Nhưng mà không sao, trong phòng của ta vẫn còn
có rất nhiều ‘hài rách’ như vậy, lát nữa ngài cứ đem về hết đi, lần lượt ôm chơi là được…..”

“Hửm?” Hoàng thượng nhất thời khó hiểu, sau
khi hắn thấy trong tay mình đang ôm khư khư chiếc ‘hài rách’, hắn vội
vàng ném nó đi, thân thể Tiểu Tiểu chợt lóe, ‘hài rách’ lại quay trở lại trong phòng. Thấy trên mặt Hoàng thượng có vẻ mất tự nhiên, Tiểu Tiểu
tiếp tục nói:

“Không ngờ Hoàng thượng ngoài việc có sở thích khác với người thường ra, còn thích sự kích thích đến vậy, lửa thiêu mông,
thật sự thoải mái đến vậy à?”

Yên tĩnh! Một giây, hai giây, ba giây……

Lúc Tiểu Tiểu đếm đến ba, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng kêu lớn của Hỷ công công: “Người đâu, cứu hỏa!”

Haizz, ngu chết đi được! lúc nãy Hỷ công công cầm theo đèn lồng mà đến, cái
chăn kia bay đến trùm lên bọn họ, Sóc vương là giúp Hoàng thượng đi
ra,Hỷ công công cũng chui ra, nhưng cái đèn lồng hắn cầm theo kia vẫn
chưa chui ra nha…..

Mà Hoàng thượng đáng thương, phía sau của
long bào hơi dài, đụng đến cái chăn có chút khí đốt, tất nhiên sẽ từ từ
cháy lên trên rồi. Chỉ đáng tiếc mấy người này vốn nhạy bén, lực chú ý
đều đặt trên người Tiểu Tiểu cả rồi, lại không phát hiện cái mông của
Hoàng thượng nong nóng…..

Rất nhiều người xông vào, chỉ thấy Hoàng thượng đứng ở bên tường, lưng hướng về phía tường, không ngừng động đậy……

“Hoàng thượng, tốt bụng nhắc nhở ngài một chút, như thế này không dập lửa được, ở dưới đất lăn lộn hình như dập lửa nhanh hơn….”

Phẫn nộ quét mắt về phía Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu cúi đầu xuống, dứt khoát nhắm
mắt làm ngơ. Một toán người vừa xông vào cúi đầu đứng đó, Hoàng thượng
bất đắc dĩ lăn lộn trên đất, xám xịt bò dậy……

Chapter
1 Chương 1: Thiên hạ đệ nhất thần trộm
2 Chương 2: Hổ khẩu thoát hiểm
3 Chương 3: Bị trục xuống núi
4 Chương 4: Việc tốt khó làm
5 Chương 5: Đùa giỡn với ta? ngươi còn kém lắm
6 Chương 6: Đùa giỡn ta? cho ngươi chịu đủ!
7 Chương 7: Giáo huấn Ngưu Phong
8 Chương 8: Mông đít của khỉ mẹ
9 Chương 9: Chỉnh không chết ngươi?
10 Chương 10: Bóng đen lúc nửa đêm
11 Chương 11: Quân tử dưới giường
12 Chương 12: Muốn săn Lân vương
13 Chương 13: Nhất khẩu túy (*)
14 Chương 14: Xảo ngộ Lân vương
15 Chương 15: Có vẻ như động tâm
16 Chương 16: Tiền trảm hậu tấu
17 Chương 17: Là người sao?
18 Chương 18: Ai?
19 Chương 19: Vậy cũng được sao?
20 Chương 20: Chuyên trị chứng “bực tức thức giấc”
21 Chương 21: Bước thứ hai dụ chồng
22 Chương 22: “Bệnh thầm kín” của Lân Vương
23 Chương 23: Ám đấu giữa nam nhân
24 Chương 24: Giải độc hay là giết heo?
25 Chương 25: Muỗi cắn
26 Chương 26: Rình coi
27 Chương 27: Đắc ý nam nhân
28 Chương 28: Như thế nào đối phó hắn?
29 Chương 29: Dò xét Sóc Vương phủ
30 Chương 30: Triền miên trước khi chia tay
31 Chương 31: Sắc dụ Sóc Vương
32 Chương 32: Muốn ăn ăn không được
33 Chương 33: Tuyệt sắc bá đạo nam
34 Chương 34: Bỏ trốn
35 Chương 35: Cao hứng thế thân
36 Chương 36: Ai sợ ai hả?
37 Chương 37: Tức đến sắp nghẹn
38 Chương 38: Tính ngươi xui xẻo
39 Chương 39: Có ma a!!!!
40 Chương 40: Trời ơi! Đất ơi…
41 Chương 41: Gọi cô nãi nãi
42 Chương 42: Mẫu thân, con đến giúp người
43 Chương 43: Nội khố gì?
44 Chương 44: Tiểu Tiểu vs Hoàng thượng thối (1)
45 Chương 45: Tiểu Tiểu vs Hoàng thượng thối (2) ~ Hoàng thượng lăn lộn
46 Chương 46: Hoàng thượng đáng tội chết
47 Chương 47: “Bệnh” đến kiệt sức
48 Chương 48: Chỉ cần động khẩu, là cơm no áo ấm như thường
49 Chương 49: Nước tiểu đồng tử
50 Chương 50: Là Hoàng thượng hả?
51 Chương 51: Ba ngày là khỏi
52 Chương 52: Ta muốn xuất cung!!!!!
53 Chương 53: Mang thai?
54 Chương 54: Nương tử, nàng lại nghịch ngợm nữa rồi
55 Chương 55: Sắc lang ++ tao dược(*)
56 Chương 56: Một trận nôn “ọe”
57 Chương 57: Mẹ cháu đã nói, không thể…
58 Chương 58: Điểm Điểm vs Hoàng thượng~~ Hoàng thượng chưa cai sữa
59 Chương 59: Một lũ ăn hại!!
60 Chương 60: Không phải nam tử hán, ta đây là tiểu bảo bảo
61 Chương 61: Ai thiếu đạo đức?
62 Chương 62: Giấu tiền
63 Chương 63: Vị đại phu này hơi cuồng
64 Chương 64: Hoàng thượng bị trêu đùa
65 Chương 65: Dụng tâm không thuần khiết
66 Chương 66: Điểm Điểm mất tích
67 Chương 67: Hắc Tử cứu chủ
68 Chương 68: Người cha thứ tám
69 Chương 69: Ai hạ độc?
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72: Lân vương, nguy hiểm!
73 Chương 73
74 Chương 74: “Bởi vì Hoàng thượng là một thằng đần!”
75 Chương 75: ‘Thụy Tiên’, qua đây băng bó giúp trẫm!”
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78: Tiểu Tiểu, nàng trở về rồi?
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88: Nội gián
89 Chương 89
90 Chương 90: Đe dọa Điểm Điểm
91 Chương 91: Nam giả nữ trang
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94: Hoài nghi
95 Chương 95: Bị đánh
96 Chương 96: Tội sống khó thoát
97 Chương 97: Bị bắt
98 Chương 98: Thị tẩm
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103: Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123: Thích khách
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
Chapter

Updated 152 Episodes

1
Chương 1: Thiên hạ đệ nhất thần trộm
2
Chương 2: Hổ khẩu thoát hiểm
3
Chương 3: Bị trục xuống núi
4
Chương 4: Việc tốt khó làm
5
Chương 5: Đùa giỡn với ta? ngươi còn kém lắm
6
Chương 6: Đùa giỡn ta? cho ngươi chịu đủ!
7
Chương 7: Giáo huấn Ngưu Phong
8
Chương 8: Mông đít của khỉ mẹ
9
Chương 9: Chỉnh không chết ngươi?
10
Chương 10: Bóng đen lúc nửa đêm
11
Chương 11: Quân tử dưới giường
12
Chương 12: Muốn săn Lân vương
13
Chương 13: Nhất khẩu túy (*)
14
Chương 14: Xảo ngộ Lân vương
15
Chương 15: Có vẻ như động tâm
16
Chương 16: Tiền trảm hậu tấu
17
Chương 17: Là người sao?
18
Chương 18: Ai?
19
Chương 19: Vậy cũng được sao?
20
Chương 20: Chuyên trị chứng “bực tức thức giấc”
21
Chương 21: Bước thứ hai dụ chồng
22
Chương 22: “Bệnh thầm kín” của Lân Vương
23
Chương 23: Ám đấu giữa nam nhân
24
Chương 24: Giải độc hay là giết heo?
25
Chương 25: Muỗi cắn
26
Chương 26: Rình coi
27
Chương 27: Đắc ý nam nhân
28
Chương 28: Như thế nào đối phó hắn?
29
Chương 29: Dò xét Sóc Vương phủ
30
Chương 30: Triền miên trước khi chia tay
31
Chương 31: Sắc dụ Sóc Vương
32
Chương 32: Muốn ăn ăn không được
33
Chương 33: Tuyệt sắc bá đạo nam
34
Chương 34: Bỏ trốn
35
Chương 35: Cao hứng thế thân
36
Chương 36: Ai sợ ai hả?
37
Chương 37: Tức đến sắp nghẹn
38
Chương 38: Tính ngươi xui xẻo
39
Chương 39: Có ma a!!!!
40
Chương 40: Trời ơi! Đất ơi…
41
Chương 41: Gọi cô nãi nãi
42
Chương 42: Mẫu thân, con đến giúp người
43
Chương 43: Nội khố gì?
44
Chương 44: Tiểu Tiểu vs Hoàng thượng thối (1)
45
Chương 45: Tiểu Tiểu vs Hoàng thượng thối (2) ~ Hoàng thượng lăn lộn
46
Chương 46: Hoàng thượng đáng tội chết
47
Chương 47: “Bệnh” đến kiệt sức
48
Chương 48: Chỉ cần động khẩu, là cơm no áo ấm như thường
49
Chương 49: Nước tiểu đồng tử
50
Chương 50: Là Hoàng thượng hả?
51
Chương 51: Ba ngày là khỏi
52
Chương 52: Ta muốn xuất cung!!!!!
53
Chương 53: Mang thai?
54
Chương 54: Nương tử, nàng lại nghịch ngợm nữa rồi
55
Chương 55: Sắc lang ++ tao dược(*)
56
Chương 56: Một trận nôn “ọe”
57
Chương 57: Mẹ cháu đã nói, không thể…
58
Chương 58: Điểm Điểm vs Hoàng thượng~~ Hoàng thượng chưa cai sữa
59
Chương 59: Một lũ ăn hại!!
60
Chương 60: Không phải nam tử hán, ta đây là tiểu bảo bảo
61
Chương 61: Ai thiếu đạo đức?
62
Chương 62: Giấu tiền
63
Chương 63: Vị đại phu này hơi cuồng
64
Chương 64: Hoàng thượng bị trêu đùa
65
Chương 65: Dụng tâm không thuần khiết
66
Chương 66: Điểm Điểm mất tích
67
Chương 67: Hắc Tử cứu chủ
68
Chương 68: Người cha thứ tám
69
Chương 69: Ai hạ độc?
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72: Lân vương, nguy hiểm!
73
Chương 73
74
Chương 74: “Bởi vì Hoàng thượng là một thằng đần!”
75
Chương 75: ‘Thụy Tiên’, qua đây băng bó giúp trẫm!”
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78: Tiểu Tiểu, nàng trở về rồi?
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88: Nội gián
89
Chương 89
90
Chương 90: Đe dọa Điểm Điểm
91
Chương 91: Nam giả nữ trang
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94: Hoài nghi
95
Chương 95: Bị đánh
96
Chương 96: Tội sống khó thoát
97
Chương 97: Bị bắt
98
Chương 98: Thị tẩm
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103: Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123: Thích khách
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152