Chương 46: 46: Máy Phát Băng

Nhậm Đình Đình ném mạnh cái máy nghe lén xuống đất, dùng đôi guốc đạp tan tành, lẹt xẹt tia điện.Tào Chấn Khang truy đuổi Doãn Phụng, phát hiện đám người của Phương Hiểu Đồng đã cõng bà ta chạy mất.

Hắn định đuổi theo, nhưng Nhậm Đình Đình kịp thời chạy đến ngăn cản.- Nguy to rồi.- Chuyện gì?Cô ta nắm cánh tay của hắn, tỏ vẻ bình thản:- Ở đây không tiện, về nhà rồi nói.…Hổ Mập hổn hển cõng Doãn Phụng về Kiều Phủ, vừa đặt bà ta xuống ghế, bà ta liền gào thét um sùm, đánh người loạn xạ.Có lẽ quá nhiều người lạ nên bà ta cảm thấy sợ hãi, Phương Hiểu Đồng lập tức dặn người hầu quay về làm việc của mình, không được đến gần Doãn Phụng nửa bước.Đám đông rã bớt, bà mới từ từ hồi phục tinh thần.

Trên người bà ta có hàng trăm vết roi và lỗ kim, như bị ai đó ngược đãi trong một thời gian dài.Hiểu Đồng nhỏ nhẹ cất tiếng:- Đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao Tào Chấn Khang lại giết bà?- Aaaa..Cô vừa chạm nhẹ vào cánh tay Doãn Phụng, bà ta liền hoảng sợ hét lớn, tròng mắt cứng đơ không chuyển động.

Bị hành hạ quá lâu nên tâm lý và tinh thần của bà ta bị tổn thương rất nặng.- Được được được, tôi không đụng vào người bà, bà đừng sợ, ở đây không có ai làm hại bà đâu.Doãn Phụng ngơ ra một hồi, tâm lý từ từ ổn định lại.

Bà ta ngồi co rúm trên ghế sopha, ôm chặt đôi chân, khép nép sợ sệt.

Bà ta nhìn quanh nhà tìm kiếm, đôi môi run rẩy thốt lên hai chữ:- Con… trai…- Hả? - Hiểu Đồng nhăn mặt khó hiểu.Bà ta lại lên cơn điên, nói một hồi rồi hét toáng lên:- Con trai, con trai,...!Áaaa..- Được được được, bà bình tĩnh lại trước đã.

Bà muốn tìm con trai đúng không?Cô quay qua nói với Hổ Mập:- Mau tìm Tào Chấn Kiệt về đây đi.Hổ Mập còn chưa đi, bà ta lại co người sợ hãi.Doãn Phụng nhìn thấy tấm hình trắng đen của Kiều Trấn Vũ để trên bàn, khoé môi cong tít, rơm rớm nước mắt.

Ôm chặt tấm hình của anh vỡ oà.- Con trai, con trai,...Hiểu Đồng và Hổ Mập nhìn nhau khó hiểu.

Cô hạ tông giọng cực thấp để nói chuyện với bà ta.- Đây… đây là Kiều Trấn Vũ, anh ấy không phải con trai bà.

Chúng tôi sẽ tìm Tào Chấn Kiệt về ngay, bà yên tâm.Cô chìa tay ra muốn lại tấm hình, đây là tấm hình duy nhất mà anh chụp, mấy ngày qua cô ngày đêm nhớ mong nên mới lấy ra ngắm nhìn cho khuây khỏa nỗi lòng.- Bà..

bà trả lại tấm hình cho tôi đi.Doãn Phụng nhìn chằm chằm vào bức hình:- Không.

Đây là con trai tôi, đừng hòng cướp con tôi.- Đã nói đây không phải con trai bà, anh ấy tên Kiều, Trấn, Vũ, là con của Tô Gia Mẫn.Cô dần mất kiên nhẫn rồi, cô vốn không biết bà đã trải qua điều gì, cô lại không phải bác sĩ tâm lý, sao mà biết cách an ủi hay chăm sóc bà ta.Hổ Mập kéo cô đứng dậy, nói nhỏ bên lỗ tai cô:- Cô hai, nghe người ngoài nói bà ta bị bệnh tâm thần ba tháng mấy rồi, cô nhìn đi, bà ta điên điên khùng khùng, ăn nói tầm bậy, không đáng tin tí nào.Dù hắn nói rất rõ nhưng Doãn Phụng vẫn dư sức nghe thấy, bà ta không bị điên, chỉ là tâm lý có chút bất ổn nên chưa thích nghi được thôi.

Bà cố gắng xoa dịu nhịp tim, hít thở đều và sâu, phát âm to rõ từng câu chữ.- Tôi, không, có, điên… Con trai tôi đã bị ả đánh tráo..- Chuyện không hay rồi! - Yên Chi hấp hối chạy về báo tin.Lúc nãy Yên Chi thấy bà điên này xông ra Tào Gia.

Nhưng ai cũng nói bà ta bị bệnh tâm thần nên cô không quan tâm quá nhiều.Tào Chấn Khang đuổi theo được một hồi, sau đó quay về cùng Nhậm Đình Đình, thần sắc hoang mang nghiêm trọng.

Lúc đó cô đã cảm thấy có điều khả nghi, quả nhiên không nằm ngoài dự đoán, hai người họ bí mật hành động, sai người đến thẳng phòng tuần bộ, không biết đang bày tính âm mưu gì.- Có khi nào họ muốn bí mật kết tội Kiều Trấn Vũ không? - Yên Chi mạnh dạn phán đoán.Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, Tào Chấn Kiệt chẳng biết đang ở đâu.- Tìm được cái máy xã băng rồi.

- Là Mắt To, hắn mất hai ngày mới làm xong nhiệm vụ này.Tiếc là bây giờ không kịp nghe nội dung, lại không biết Tào Chấn Khang muốn giở trò gì.

Họ đành mang cái máy đến thẳng phòng tuần bộ, rồi phát ngay tại chỗ, hy vọng sẽ nghe được manh mối gì đó.Trước khi đi, cô căn dặn vài câu:- Hổ Mập, nhớ trông chừng bà ta thật kỹ, đừng để Tào Chấn Khang bắt đi.

Nếu cuộn băng này không có manh mối, chúng ta phải nhờ vào bà ta đó.Hổ Mập gật đầu:- Nghe rõ.Sau đó cô lại ghé sát vào lỗ tai Mắt To nói gì đó.

Hiểu Đồng gật đầu xác định lại lần cuối, sau đó cùng Yên Chi khởi hành đến phòng tuần bộ.…Chẳng biết hôm nay đụng phải ngày gì, dân chúng đổ ào ra đường đi chơi lễ giáng sinh, chưa đến ngày mà đã xôn xao vậy rồi sao.Bíp..

bíp…Yên Chi gấp gáp bóp còi xe.Bíp… bíp…Dòng người đông như kiến, sao mà chạy xe vào được.

Họ kẹt ngay giữa chừng, tiến không được mà lui cũng không xong.- Đừng bóp kèn nữa, xuống xe chạy đến đó đi.Hiểu Đồng cầm theo máy phát rồi mở cửa bước xuống xe.Hai người họ chen qua dòng người để chạy đến phòng tuần bộ.Chưa gì màn đêm đã buông xuống, họ chạy hơn nửa tiếng mới đến nơi, họ đã nhìn thấy hình bóng của phòng tuần bộ rồi, chỉ cần chạy thêm năm phút là đến nơi thôi.Đột nhiên tiếng xe cảnh sát inh ỏi vang lên, ngay chốc có ba chiếc xe chở đầy binh chủng bao vây hai cô gái.Người trên đó bước xuống chính là Tào Chấn Khang, hắn kịp thời xuất hiện để ngăn cản hai người phanh khui bí mật của mình.Phương Hiểu Đồng run rẩy giấu cái máy phát sau lưng, thần sắc hoảng loạn, hai mắt nhìn xuống mặt đất đảo qua đảo lại.

Yên Chi có đội mũ lưỡi chai, cô ấy sợ Tào Chấn Khang sẽ phát hiện thân phận của mình, lo sợ cúi gập đầu, không dám ngước lên.Tào Chấn Khang không hơi đâu quan tâm Yên Chi, bởi vì cô ta không phải mục tiêu của hắn.Đổi ngược là Nhậm Đình Đình, nếu để ả biết được người này là Yên Chi, ả nhất định sẽ bắt cô ta về uy hiếp Tào Chấn Kiệt.Tào Chấn Khang thấy Hiểu Đồng thần sắc hoảng loạn, hai tay run rẩy giấu thứ gì đó sau lưng, hắn biết chắc cái đó chính là máy nghe.Hắn từng nói bản thân gi3t chết ba mình Tào Chấn Hoa, nếu để cô khui bày bí mật này, hắn nhất định sẽ chết không toàn thây.

Do đó, hắn giả vờ có hành động gây bất lợi cho Kiều Trấn Vũ, chỉ để dụ cô chui vào bẫy.- Đưa đây.Hắn liếc nhìn cô như mãnh thú rình mồi.Cô lúng túng vua tay:- Đưa cái gì chứ?Hắn hất cằm ra lệnh, hai tên lính xông vào còng họ lại, một tên giật cái máy trong tay Hiểu Đồng rồi giao lại cho hắnMáy tới tay, hắn liền đắc ý cười gian.- Người đâu!Vừa nghe lệnh, thuộc hạ đưa hắn một cái tai nghe lớn, tên đó ngồi xổm xuống đất chỉnh băng rồi phát nội dung cho hắn nghe.Xẹt… xẹt…Cuộn băng ghi quá gấp nên có vài chỗ hơi lỗi lỗi.

Tên đó gật đầu với Tào Chấn Khang, ra dấu hiệu đã chuẩn bị sẵn sàng.Tào Chấn Khang cũng gật lại, bảo hắn phát băng.Xẹt… xẹt….Khúc đầu hơi nhiễu, sau đó liền trở lại bình thường." ~...!Giáng sinh đã đến, chúc bạn có một buổi tối thật ấm cúng hạnh phúc…"Nghe đến đây, Tào Chấn Khang bắt đầu nhăn mặt khó hiểu, nhưng hắn vẫn kiên nhẫn nghe hết."..

năm ngày nữa là Đêm Bình An, chúc mừng cô Phương nhận được cuộn băng này, tạ ơn cô đã quyên góp rất nhiều tiền từ thiện cho nhà thờ, giúp đỡ nhiều cô nhi đáng thương.

Chúng tôi xin tặng cô cơ hội lên nhà thờ Thánh Phúc gõ chuông mừng Giáng Sinh… Hãy đến trước 23:00 giờ ngày 24/12.

Chúng tôi tổ chức gõ chuông vào 00:00 đêm, nhớ đừng bỏ lỡ nhé…"Nghe xong Tào Chấn Khang liền thô bạo ném cuộn băng xuống đất, tiện thể đạp vỡ nó.Lúc này Phương Hiểu Đồng từ dáng vẻ sợ sệt chuyển sang đắc ý.Tào Chấn Khang bị cô chơi một vố, khó mà giữ bình tĩnh nổi:- Người đâu, bắt ả lại.Cô lớn tiếng chống đối:- Nè, anh có lý do gì bắt tôi.

Anh đừng nghĩ làm được thống đốc là có thể hô mưa gọi gió, muốn làm gì thì làm, muốn bắt ai thì bắt nha.Hôm nay dòng người đi chơi lễ khá đông, Hiểu Đồng cố tình la to hét lớn để thu hút sự chú ý, chớp mắt cả đống người đã bu quanh họ hóng chuyện, bàn tán xôn xao.- Lễ đến rồi lại xảy ra chuyện gì nữa…- Sao lại huy động lực lượng lớn đến vậy…- Cả đám đàn ông mà đi bắt nạt hai cô gái chân yếu tay mềm sao..Cô hùa theo dòng người chỉ trích Tào Chấn Khang.- Phải đó, phải đó.

Tôi hành thiện tích đức nên cha sơ đã gửi băng cảm ơn tôi.

Ông ấy còn mời tôi đến gõ chuông mừng giáng sinh.

Bộ làm vậy là phạm pháp hay sao? Còn nữa, một năm chỉ được gõ chuông vào đúng đêm giáng sinh thôi, người gõ sẽ được chúa ban cho một ước nguyện.

Anh ta muốn giành cơ hội đó nên mới ỷ lớn hiếp bé, chèn ép cô gái nhỏ như chúng tôi huhu…Người xung quanh nghe thấy liền hô ứng chỉ trích Tào Chấn Khang, che miệng nói xấu sau lưng.Nhưng hắn mặc kệ, hắn không dễ gì bị cô nói vài lời rồi lung lay đâu.- Người đâu, lập tức bắt hai ả về nhà giam.- Nè! - Cô tức giận vùng vẫy.- Anh lạm dụng quyền lực, chèn ép thường dân, tôi nhất định sẽ… um..

um..Một tên thuộc hạ nhét khăn vào miệng cô, để cô không được la hét um sùm nữa.Sau khi bị bắt lên xe, Hiểu Đồng dần buông lỏng tinh thần, không chống cự nữa, cô thầm nghĩ trong lòng: "Mắt To, kéo dài nhiêu đây thời gian đủ anh lên thuyền hỏa tốc đến Nam Kinh rồi."Người khác quên nhưng cô thì không.

Mỗi một lời của Kiều Trấn Vũ cô đều khắc ghi trong lòng.Hải sản ở Thượng Hải hôi tanh, ăn vào sẽ chết cả lũ.

Cô mạnh dạn phán đoán tất cả những người chấp pháp đã bị Tào Chấn Khang mua chuộc, thông đồng với nhau cả rồi.Ngây thơ giao ra chứng cứ sẽ bị họ hủy diệt toàn bộ.Thống đốc Nam Kinh có vài phần giao hảo với Kiều Trấn Vũ, làm người liêm minh chính trực, công bằng xét xử.

Cho nên cô sớm đã dặn Mắt To mang theo máy phát đến gặp ông ta, còn cô thì kéo dài thời gian, hai bên phối hợp hoàn hảo, thuận lợi tiến hành..

Chapter
1 Chương 1: 1: Xuyên Không
2 Chương 2: 2: Dân Quốc
3 Chương 3: 3: Bắt Cóc
4 Chương 4: 4: Cưỡng Hôn
5 Chương 5: 5: Nói Ra Tất Cả
6 Chương 6: 6: Bà Cụ Thần Bí
7 Chương 7: 7: Hát Thay Một Màn
8 Chương 8: 8: Rung Động
9 Chương 9: 9: Làm Người Hầu
10 Chương 10: 10: Đánh Để Trút Giận
11 Chương 11: 11: Người Bạn Cùng Chung Số Phận
12 Chương 12: 12: Sợ Anh Chết
13 Chương 13: 13: Có Món Ngon Thì Cùng Chia
14 Chương 14: 14: Tang Hỉ
15 Chương 15: 15: Món Ăn Tình Yêu
16 Chương 16: 16: Món Ăn Tình Yêu 2
17 Chương 17: 17: Thất Tình
18 Chương 18: 18: Vì Lo Lắng Nên Mới Tức Giận
19 Chương 19: 19: Quy Tắc Sòng Bạc
20 Chương 20: 20: Tất Cả Chỉ Là Giả Dối
21 Chương 21: 21: Em Đi Chết Đi
22 Chương 22: 22: Ranh Giới Giữa Sự Sống Và Cái Chết
23 Chương 23: 23: Chuyến Tàu Tử Thần
24 Chương 24: 24: Chuyến Tàu Tử Thần
25 Chương 25: 25: Sống Lại Vì Em
26 Chương 26: 26: Thành Phố Bạo Loạn
27 Chương 27: 27: Vào Kỹ Viện
28 Chương 28: 28: Đôi Phụ Tỏ Tình
29 Chương 29: 29: Báo Tin
30 Chương 30: 30: Đêm Nay Đến Nhà Anh
31 Chương 31: 31: Sự Cám Dỗ Ngọt Ngào
32 Chương 32: 32: Gặp Lại
33 Chương 33: 33: Lần Đầu
34 Chương 34: 34: Hoa Có Chủ
35 Chương 35: 35: Món Quà Máu
36 Chương 36: 36: Cơn Mưa Tình Yêu
37 Chương 37: 37: Lời Tiên Đoán
38 Chương 38: 38: Ngắm Hoàng Hôn
39 Chương 39: 39: Người Cha Tệ Bạc
40 Chương 40: 40: Cha Con Trở Mặt
41 Chương 41: 41: Giá Họa
42 Chương 42: 42: Lời Khai Mâu Thuẫn
43 Chương 43: 43: Đi Tìm Chứng Cứ
44 Chương 44: 44: Chị Đại Hắc Bang
45 Chương 45: 45: Chủ Mưu
46 Chương 46: 46: Máy Phát Băng
47 Chương 47: 47: Sự Thật Phơi Bày
48 Chương 48: 48: Tuyết Rơi
49 Chương 49: 49: Cầu Hôn
50 Chương 50: 50: Dẹp Loạn
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương 1: 1: Xuyên Không
2
Chương 2: 2: Dân Quốc
3
Chương 3: 3: Bắt Cóc
4
Chương 4: 4: Cưỡng Hôn
5
Chương 5: 5: Nói Ra Tất Cả
6
Chương 6: 6: Bà Cụ Thần Bí
7
Chương 7: 7: Hát Thay Một Màn
8
Chương 8: 8: Rung Động
9
Chương 9: 9: Làm Người Hầu
10
Chương 10: 10: Đánh Để Trút Giận
11
Chương 11: 11: Người Bạn Cùng Chung Số Phận
12
Chương 12: 12: Sợ Anh Chết
13
Chương 13: 13: Có Món Ngon Thì Cùng Chia
14
Chương 14: 14: Tang Hỉ
15
Chương 15: 15: Món Ăn Tình Yêu
16
Chương 16: 16: Món Ăn Tình Yêu 2
17
Chương 17: 17: Thất Tình
18
Chương 18: 18: Vì Lo Lắng Nên Mới Tức Giận
19
Chương 19: 19: Quy Tắc Sòng Bạc
20
Chương 20: 20: Tất Cả Chỉ Là Giả Dối
21
Chương 21: 21: Em Đi Chết Đi
22
Chương 22: 22: Ranh Giới Giữa Sự Sống Và Cái Chết
23
Chương 23: 23: Chuyến Tàu Tử Thần
24
Chương 24: 24: Chuyến Tàu Tử Thần
25
Chương 25: 25: Sống Lại Vì Em
26
Chương 26: 26: Thành Phố Bạo Loạn
27
Chương 27: 27: Vào Kỹ Viện
28
Chương 28: 28: Đôi Phụ Tỏ Tình
29
Chương 29: 29: Báo Tin
30
Chương 30: 30: Đêm Nay Đến Nhà Anh
31
Chương 31: 31: Sự Cám Dỗ Ngọt Ngào
32
Chương 32: 32: Gặp Lại
33
Chương 33: 33: Lần Đầu
34
Chương 34: 34: Hoa Có Chủ
35
Chương 35: 35: Món Quà Máu
36
Chương 36: 36: Cơn Mưa Tình Yêu
37
Chương 37: 37: Lời Tiên Đoán
38
Chương 38: 38: Ngắm Hoàng Hôn
39
Chương 39: 39: Người Cha Tệ Bạc
40
Chương 40: 40: Cha Con Trở Mặt
41
Chương 41: 41: Giá Họa
42
Chương 42: 42: Lời Khai Mâu Thuẫn
43
Chương 43: 43: Đi Tìm Chứng Cứ
44
Chương 44: 44: Chị Đại Hắc Bang
45
Chương 45: 45: Chủ Mưu
46
Chương 46: 46: Máy Phát Băng
47
Chương 47: 47: Sự Thật Phơi Bày
48
Chương 48: 48: Tuyết Rơi
49
Chương 49: 49: Cầu Hôn
50
Chương 50: 50: Dẹp Loạn