Chương 46: Bị bẫy xém thì mất truynh

Sau khi Giản Nại nghe được Lục Trạch Phong nói, cả người cứng đờ.

Cậu nhìn bóng dáng Lục Trạch Phong rời đi, chỉ cảm thấy trái tim như đang bị co thắt kịch liệt, loại cảm giác này rất kỳ diệu, nỗi đau này giống như cái năm mà cậu và Lục Kiệt chia tay.

Nhưng mà cậu và Lục Trạch Phong vẫn chưa quen nhau cơ mà.

Hoặc là nói, tình yêu của bọn họ ngay từ lúc bắt đầu đã chết ngay từ trong trứng, là do tự cậu làm lấy.

Có giọng ai đó vang lên bên cạnh: "Ở chỗ này à, làm ta tìm nãy giờ."

Giản Nại nhìn qua, là quốc sư đại nhân.

Quốc sư đi tới nói: "Đêm nay là sinh nhật của Hoàng Hậu, có vũ hội diễn ra đấy, đến đó chơi không?"

Giản Nại gật đầu: "Vâng."

Thật ra cậu không có tâm trạng để chơi, toàn tâm toàn ý đều nghĩ về chuyện của Lục Trạch Phong.

Hôm nay có rất nhiều người tới vũ hội, lúc Giản Nại xuất hiện ở hội trường đã hấp dẫn rất nhiều ánh mắt, các quý tộc đỉnh cấp và thú nhân đều sẽ bị Dạ Oanh nhỏ xinh đáng yêu tránh né, trên người Dạ Oanh có một loại hơi thở, khiến tinh thần lực của người khác được thư thả và thoải mái, đặc biệt là vẻ ngoài thuộc hàng top của Giản Nại, hơn nữa cả người còn toát lên vẻ yêu kiều như một bé hồ ly.

Không ai mà không dừng mắt trên người cậu, tựa như bị chọc dao vào lưng.

Rõ ràng là sân nhà của Hoàng Hậu, nhưng khi Giản Nại xuất hiện thì mọi sự chú ý đều đổ dồn về cậu, sợ là cả yến hội chẳng có Dạ Oanh nào ăn mặc động trời như Giản Nại, diễm lệ như một đóa hồng kiều diễm, tận tình mời gọi mọi người chiêm ngưỡng.

Có người thấp giọng bàn tán:

"Dạ Oanh nhà ai thế."

"Dưới khóe mắt có lệ chí, vẫn chưa kết hôn."

"Đẹp ghê đó."

"Chậc... muốn dắt về nhà quá."

"Mùi cậu ta chắc ngon lắm nhỉ?"

Rất nhiều người nhìn về phía Giản Nại bằng ánh mắt tham lam, chỉ có người ngồi gần ghế chủ tọa nhất lại không nhìn cậu, Giản Nại đưa mắt về phía đó, cậu thấy được Lục Trạch Phong.

Quốc sư nói với Giản Nại: "Lát nữa vũ hội mở màn, có muốn khiêu vũ cùng ta chứ?"

Giản Nại gật đầu: "Vâng, nhưng tôi có vài chuyện muốn hỏi ngài."

Quốc sư dò hỏi: "Chuyện gì?"

"Là chuyện khoang trò chơi kia." Giản Nại do dự một chút, rồi mới nói: "Ừm... tôi muốn hỏi ngài lấy khoang trò chơi đó từ đâu vậy ạ, là địa cầu phải không?"

Quốc sư không hiểu địa cầu là gì, y hỏi lại: "Ý cậu là Hành tinh Xanh à?"

Giản Nại nhanh chóng gật đầu: "Có phải là hành tinh màu xanh thuộc Thái Dương hệ không ạ!?"

Quốc sư trả lời: "Đúng vậy."

Trong lòng Giản Nại lóe lên tia hy vọng, thật ra ở địa cầu cậu cũng chẳng có gì để quyến luyến, cha mẹ cậu mất sớm, chỉ có người bạn tốt là tiếc nuối, nếu có cơ hội thì cậu thật sự rất muốn trở về báo bình an cho bạn mình.

Quốc sư nói với cậu: "Cậu muốn đi Hành tinh Xanh à?"

Giản Nại sáng mắt: "Có thể chứ?"

Quốc sư mỉm cười: "Có thể, nơi đó là thuộc địa Ám Tinh, nếu cậu muốn đi thì tôi có thể giúp cậu mua vé xe, cậu đi du lịch cũng khá tốt, mấy năm gần đây Hành tinh Xanh xây dựng kiến thiết không tệ đâu."

"......"

Giản Nại thấy lạ quãi.

Cậu nghe mà nó cứ lùng bùng khó hiểu, trong lòng có hơi bất an, hỏi nhỏ: "Địa cầu là thuộc địa Ám Tinh á?"

"Đúng vậy." Quốc sư dẫn cậu tới chiếc bàn bày biện thức ăn, rồi nói: "Dân nơi đó đã diệt vong từ ngàn vạn năm trước rồi, nhân loại sống sót duy nhất ở nơi đó được người Ám Tinh chúng ta thu lưu, ở hạ tầng lập ra An Nhạc Viên, sau đó ở An Nhạc Viên xuất hiện một người tên là Giản Lạc, ông ta phục hưng lại các ngôn ngữ của địa cầu, nên bây giờ chúng ta mới có thể ăn được rau dưa từ địa cầu, cũng như khôi phục lại thảm thực vực hiện có của địa cầu."

Giản Nại ngây ngẩn cả người.

Từ lời quốc sư có thể hiểu rằng, địa cầu ở thế kỷ 21 và nơi mà mình đang ở vốn không cùng một thời không.

Giản Nại hoảng loạn: "Thế... khoang trò chơi kia..."

"Là ta mua được từ một lái buôn ở tinh cầu nọ, ta cũng không biết nó từ đâu tới." Quốc sư nói tiếp: "Ta chỉ dùng năng lực của mình sửa chữa nó thôi, rồi tặng nó cho nguyên soái như là một món quà, sao nào, thấy hứng thú hả?"

Giản Nại dò hỏi:"Thế, khoang trò chơi đó có thể cho tôi được không?"

Quốc sư mỉm cười: "Đồ mà Nguyên soái đã dùng qua không thể tặng lại cho người khác được, trừ phi chính ngài ấy lấy lại nó rồi tặng lại cho cậu thì được."

Giản Nại thầm nghĩ sao có thể thế được, Lục Trạch Phong giờ còn chẳng muốn nhìn thấy mình, nghĩ đến đây trong lòng cậu có chút chua xót, miễn cưỡng lộ ra nụ cười: "Chắc là... ngài ấy sẽ không cho tôi đâu."

Quốc sư cho rằng Giản Nại bận lòng về chuyện bỏ nhà theo trai.

"Cậu đừng lo quá." Quốc sư thong thả nói: "Lục Trạch Phong là người rất có nguyên tắc, chỉ cần không làm gì phản bội hay lừa gạt ngài, thì ngài ấy sẽ không quá so đo đâu."

Giản Nại thầm nói, này thì không cần phải bàn, tôi đã làm rồi.

Nhưng cậu có chút tò mò, liền nhỏ giọng hỏi: "Nếu, nếu tôi đã làm rồi thì sao?"

Quốc sư cúi đầu nhìn cậu, mỉm cười: "Người phản bội ngài ấy sẽ bị nhốt vào nhà lao nhận hết khổ hình tra tấn, chết không toàn thây."

"......"

Giản Nại nở nụ cười còn thảm hơn là khóc.

Vũ hội mở màn.

Âm nhạc du dương vang lên, vốn đã hẹn trước cùng nhau khiêu vũ, nhưng quốc sư bỗng nhiên nhận được tin tức khẩn cấp nên buộc phải rời đi, y bồn chồn nói với Giản Nại: "Nại Nại, bây giờ có lẽ ta sẽ phải rời khỏi đây, lát nữa ta sẽ sắp xếp tài xế tới đón cậu nhé?"

Giản Nại gật đầu: "Ngài cứ làm chuyện của mình đi."

Quốc sư đáp lời rồi rời đi.

Giản Nại chỉ còn một mình nên đâm ra chán chường.

Ngay lúc này, rất nhiều người ở trong bóng tối vẫn luôn âm thầm quan sát cậu tiến tới, duỗi tay ra mời:

"Có thể nhảy một điệu chứ?"

"Xin chào, làm quen nhé?"

"Em tên là gì..."

Giản Nại không có hứng thú với những người này,từ chối thẳng thừng.

Không ngờ rằng, cậu vừa quay đầu đã gặp được ông chủ Tào! Chính là cái ông già ngày hôm đó tính động tay động chân với mình, gã đi tới, cười tủm tỉm: "Nại Nại, đã lâu không gặp, đẹp quá ta ơi!"

Giản Nại miễn cưỡng nở nụ cười, không muốn để ý tới gã.

Cậu xoay người rời đi, lại bị ông chủ Tào chặn lại: "Mặc bộ đồ như này tới vũ hội không phải là để quyến rũ đàn ông à, gia đình cậu chắc sắp tàn rồi, ta đã sớm nói với cậu, đừng tự mình chuốc lấy cực khổ..."

Cánh tay Giản Nại bị gã giữ chặt, đáy mắt lóe lên một tia tàn khốc, thừa dịp mọi người không chú ý, hung hăng dẫm vào chân ông chủ Tào, thấy gã lộ vẻ đau đớn thì hả hê cười lạnh một tiếng.

Ngay lúc này, có người tới nói: "Giản Nại đúng không, quốc sư đại nhân bảo tôi đưa cậu về phòng nghỉ, ngài ấy nói nếu cậu không khiêu vũ thì có thể tới đó nghỉ ngơi."

Giản Nại thấy ông chủ tào là thấy phiền, nên thấy quốc sư phái người tới cũng không nghĩ nhiều, trả lời: "Được."

Phía sau vũ hội có sắp xếp vài phòng nghỉ.

Nơi này trang hoàng tráng lệ huy hoàng, đi dọc hành lang loanh quanh lòng vòng, người hầu dẫn đường đi ở phía trước, chỉ có thể nhìn thấy phía sau lưng hắn.

Giản Nại hỏi: "Quốc sư đại nhân khi nào trở về."

Người hầu trả lời: "Chỉ là đi xử lý công việc thôi, rất nhanh sẽ quay trở lại ạ"

Giản Nại gật đầu, hai người bọn họ đi tới một phòng nghỉ, bước vào phòng có thể thấy một chiếc giường rất lớn, còn có chiếc sô pha xinh đẹp quý giá, nhìn khá sang trọng.

Người hầu nói: "Ngài có thể ngồi uống trà ăn bánh một lát, tôi ở bên ngoài, cần gì cứ gọi tôi là được."

Giản Nại nói: "Cảm ơn."

Người hầu đáp lời rồi xoay người rời đi.

Giản Nại ngồi trên sô pha một hồi, không đụng vào nước trà và bánh trên bàn, trước kia khi còn ở giới giải trí, từng có lần cậu tùy tiện ăn quà bánh trên bàn nên gặp phải chuyện không hay, tuy biết rằng chuyện như vậy hẳn là sẽ không xảy ra ở trên tinh cầu này nhưng trong lòng cậu hoặc nhiều hoặc ít vẫn còn để tâm.

Giản Nại ngồi một hồi, nhưng quốc sư vẫn chưa trở về.

Cậu chờ đến nỗi sốt ruột, đặc biệt là cảm giác được vũ hội bên ngoài dường như đã gần kết thúc, cuối cùng ngồi không nổi nữa nên Giản Nại đứng lên muốn mở cửa ra, nhưng không ngờ sau khi vặn chốt thì chẳng thể nào mở được!

Trời má...

Giản Nại cảm giác được đầu óc mình tỉnh táo hẳn ra.

Cậu định đi mở cửa sổ, ngay khi vừa xoay người lại thì hình như ngửi thấy mùi hương kỳ lạ ở trong phòng, tuy cậu không biết mùi hương này có tác dụng gì, nhưng sức lực thân thể dần dần biến mất.

Não bộ nảy số ngay tức khắc, cậu đã bị gài bẫy.

Có người muốn hại cậu.

Ở giới giải trí Giản Nại từng gặp qua không ít chuyện như vậy, cậu vốn dĩ cho rằng Ám Tinh sẽ không có chuyện như thế, nhưng ai mà biết được chữ ngờ.

Dần dần mất sức, cậu chặn cửa lại, ở Ám Tinh rất coi trọng sự trong sạch của Dạ Oanh, lỡ như mình ngất xỉu thì tàn đời, cậu không thể để mất thân thể trong trắng của nguyên chủ được.

Nhưng ý thức mơ hồ nhanh chóng kéo đến, cậu dường như không mở được mắt.

Cuối cùng, Giản Nại cắn răng đẩy ngã bình hoa bên cạnh, cầm mảnh sứ vỡ cắt lên cánh tay mình, cơn đau buốt từ vết cắt khiến cậu tỉnh táo hơn đôi chút.

Cậu nhanh chóng mở thiết bị đầu cuối, định liên hệ người khác tới cứu mình.

Rồi lại phát hiện căn phòng này đã bị chặn tín hiệu! Rồi xong, thế này thì dù có kêu trời kêu đất thì cũng chẳng ai hay.

Giản Nại cảm thấy tuyệt vọng, đáng sợ nhất chính là bên ngoài cửa phòng có tiếng mở khóa, không biết là ai sẽ đi vào, cậu dường như nghe được giọng của ông chủ Tào và ai đó đang nói chuyện qua lại, khiến cả người cậu cảm thấy vô cùng ghê tởm.

Nước sôi lửa bỏng.

Giản Nại nhìn vào thiết bị đầu cuối có một nút Khẩn cấp, nút này không cần tín hiệu cũng có thể tiến hành, nhưng cần phải nhập vào thông tin của đối phương.

Nhưng cậu không hề nhớ được số của cha mẹ, cũng không biết số của quốc sư.

Chỉ nhớ rõ mỗi...

Giản Nại nhớ tới số WeChat của Lục Trạch Phong, khi còn ở Trái Đất, sau khi cậu bị blocked thì cậu đã cố gắng add lại, kết quả là nhớ số luôn, vốn chỉ là chuyện vô tình không ngờ rằng lúc này lại có tác dụng, cậu không dám chắc rằng gọi số này có được hay không, nhưng cậu chẳng còn lựa chọn nào nữa!

Chapter
1 Chương 1: 1: Trapboy Phải Trả Giá Đại Giới
2 Chương 2: 2: Đăng Nhập Vào Game
3 Chương 3: 3: Bé Muốn Lấy Thân Báo Đáp
4 Chương 4: 4: Để Em Giúp Anh Chặn Thương Tổn
5 Chương 5: 5: Anh Ui Người Ta Muốn Ăn Thịt Nướng
6 Chương 6: 6: Lục Trạch Phong Đỏ Mặt
7 Chương 7: 7: Nguyên Soái Có Người Thích À
8 Chương 8: 8: Nghe Nói Các Đại Lão Đều Thích Tui
9 Chương 9: 9: Gặp Lại Ghệ Cũ
10 Chương 10: 10: Anh Iu Sẽ Bảo Vệ Bé
11 Chương 11: 11: Để Em Trị Liệu Cho Anh Nhó
12 Chương 12: 12: Đừng Bị Mị Ma Lừa
13 Chương 13: 13: Em Lấy Trứng Rồng Về Cho Anh Nè
14 Chương 14: 14: Mau Mau Yêu Em Đi Anh!
15 Chương 15: 15: Tìm Đại Lão Kết Hôn
16 Chương 16: 16: Ân Công Chúng Ta Kết Hôn Đi
17 Chương 17: 17: Chúng Ta Kết Hôn Thôi
18 Chương 17-2: Chúng Ta Kết Hôn Thôi 2
19 Chương 18: Có Người Không Thích Tiền À
20 Chương 19: Động Phòng Hoa Chúc
21 Chương 20: Chỉ Có Thể Chịu Trách Nhiêm Với Em Thôi
22 Chương 21: Mình Ơi Ăn Cơm Thôi
23 Chương 22: Rơi vào lưới tình với Lục Trạch Phong
24 Chương 23: Quyến rũ chồng yêu
25 Chương 24: Ly hôn
26 Chương 25: Không được phản bội ta
27 Chương 26: Lục Trạch Phong chuẩn bị tỏ tình
28 Chương 27: Tui chỉ chơi qua đường thui à
29 Chương 28: Biết được sự thật add sai người
30 Chương 29: Xin ly hôn
31 Chương 30: Không thể mất đi em
32 Chương 31: Con có muốn gả cho cậu ta không?
33 Chương 32-33: 32: Tự mình gả tới phủ nguyên soái - 33: Cảm ơn ân công
34 Chương 34: Đời này sẽ không gả cho anh ta
35 Chương 35: Trở thành một streamer
36 Chương 36: Sà vào chân nguyên soái
37 Chương 37: Nép vào lòng anh (1)
38 Chương 37-2: Nép vào lòng anh (2)
39 Chương 38: Làm bánh cho nguyên soái
40 Chương 39: Là tôi, chính là tôi đấy
41 Chương 40: Quay xe
42 Chương 41: Biết được chân tướng
43 Chương 42: Tặng túi tiền cho người trong lòng
44 Chương 43: Làm sao để theo đuổi anh
45 Chương 44: Tớ thích ngài ấy lắm
46 Chương 45: Sau này đừng tìm ta nữa
47 Chương 46: Bị bẫy xém thì mất truynh
48 Chương 47: Yêu em nhé?
49 Chương 48: Đổi ý vẫn còn kịp
50 Chương 49: Hồ Ly uy hiếp
51 Chương 50: Em nhớ anh lắm
52 Chương 51: Sao trên giường lại có người?
53 Chương 52: Từ hôn
54 Chương 53: Chúng ta bỏ trốn đi
55 Chương 54: Bắt cóc
56 Chương 55: Sinh rồng con
57 Chương 56: Muốn bé rồng con
58 Chương 57: Phòng không gối chiếc
59 Chương 58
60 Chương 59: Tha thiết cảm ơn đại nhân
61 Chương 60: Cộng hưởng tinh thần lực
62 Chương 61: Thời thơ ấu của Lục Trạch Phong
63 Chương 62: Muốn chăm sóc anh nhiều hơn
64 Chương 63: Thiếp muốn làm nguyên soái nhị phu nhân
65 Chương 64: Em và anh đầu bạc răng long (1)
66 Chương 65: Em và anh đầu bạc răng long (2)
67 Chương 66: Em và anh đầu bạc răng long (3)
68 Chương 67: Phiên Ngoại - Cha hiền con thảo
69 1: Trapboy Phải Trả Giá Đại Giới
70 2: Đăng Nhập Vào Game
71 3: Bé Muốn Lấy Thân Báo Đáp
72 4: Để Em Giúp Anh Chặn Thương Tổn
73 5: Anh Ui Người Ta Muốn Ăn Thịt Nướng
74 6: Lục Trạch Phong Đỏ Mặt
75 7: Nguyên Soái Có Người Thích À
76 8: Nghe Nói Các Đại Lão Đều Thích Tui
77 9: Gặp Lại Ghệ Cũ
78 10: Anh Iu Sẽ Bảo Vệ Bé
79 11: Để Em Trị Liệu Cho Anh Nhó
80 12: Đừng Bị Mị Ma Lừa
81 13: Em Lấy Trứng Rồng Về Cho Anh Nè
82 14: Mau Mau Yêu Em Đi Anh!
83 15: Tìm Đại Lão Kết Hôn
84 16: Ân Công Chúng Ta Kết Hôn Đi
85 17: Chúng Ta Kết Hôn Thôi
86 18: Chúng Ta Kết Hôn Thôi 2
87 19: Có Người Không Thích Tiền À
88 20: Động Phòng Hoa Chúc
89 21: Chỉ Có Thể Chịu Trách Nhiêm Với Em Thôi
90 22: Mình Ơi Ăn Cơm Thôi
91 23: Quyến Rũ Chồng Yêu
92 24: Ly Hôn
93 25: Không Được Phản Bội Ta
94 26: Lục Trạch Phong Chuẩn Bị Tỏ Tình
95 27: Tui Chỉ Chơi Qua Đường Thui À
96 28: Biết Được Sự Thật Add Sai Người
97 29: Xin Ly Hôn
98 30: Không Thể Mất Đi Em
99 31: Không Thể Mất Đi Em
100 32: Con Có Muốn Gả Cho Cậu Ta Không
101 33: Tự Mình Gả Tới Phủ Nguyên Soái
102 34: Cảm Ơn Ân Công
103 35: Đời Này Sẽ Không Gả Cho Anh Ta
104 36: Trở Thành Một Streamer
105 37: Sà Vào Chân Nguyên Soái
106 38: Nép Vào Lòng Anh 1
107 39: Nép Vào Lòng Anh 2
108 40: Làm Bánh Cho Nguyên Soái
109 41: Là Tôi Chính Là Tôi Đấy
110 42: Quay Xe
111 43: Biết Được Chân Tướng
112 C44: Tặng túi tiền cho người trong lòng
113 C45: Làm sao để theo đuổi anh
114 C46: Tớ thích ngài ấy lắm
115 C47: Sau này đừng tìm ta nữa
116 C48: Bị bẫy xém thì mất truynh
117 C49: Yêu em nhé
118 C50: Đổi ý vẫn còn kịp
119 C51: Hồ ly uy hiếp
120 C52: Em nhớ anh lắm
121 C53: Sao trên giường lại có người
122 C54: Từ hôn
123 C55: Chúng ta bỏ trốn đi
124 C56: Bắt cóc
125 C57: Sinh rồng con
126 C58: Muốn bé rồng con
127 C59: Phòng không gối chiếc
128 C60: Chương 60
129 C61: Tha thiết cảm ơn đại nhân
130 C62: Cộng hưởng tinh thần lực
131 C63: Thời thơ ấu của lục trạch phong
132 C64: Muốn chăm sóc anh nhiều hơn
133 C65: Thiếp muốn làm nguyên soái nhị phu nhân
134 C66: Em và anh đầu bạc răng long 1
135 C67: Em và anh đầu bạc răng long 2
Chapter

Updated 135 Episodes

1
Chương 1: 1: Trapboy Phải Trả Giá Đại Giới
2
Chương 2: 2: Đăng Nhập Vào Game
3
Chương 3: 3: Bé Muốn Lấy Thân Báo Đáp
4
Chương 4: 4: Để Em Giúp Anh Chặn Thương Tổn
5
Chương 5: 5: Anh Ui Người Ta Muốn Ăn Thịt Nướng
6
Chương 6: 6: Lục Trạch Phong Đỏ Mặt
7
Chương 7: 7: Nguyên Soái Có Người Thích À
8
Chương 8: 8: Nghe Nói Các Đại Lão Đều Thích Tui
9
Chương 9: 9: Gặp Lại Ghệ Cũ
10
Chương 10: 10: Anh Iu Sẽ Bảo Vệ Bé
11
Chương 11: 11: Để Em Trị Liệu Cho Anh Nhó
12
Chương 12: 12: Đừng Bị Mị Ma Lừa
13
Chương 13: 13: Em Lấy Trứng Rồng Về Cho Anh Nè
14
Chương 14: 14: Mau Mau Yêu Em Đi Anh!
15
Chương 15: 15: Tìm Đại Lão Kết Hôn
16
Chương 16: 16: Ân Công Chúng Ta Kết Hôn Đi
17
Chương 17: 17: Chúng Ta Kết Hôn Thôi
18
Chương 17-2: Chúng Ta Kết Hôn Thôi 2
19
Chương 18: Có Người Không Thích Tiền À
20
Chương 19: Động Phòng Hoa Chúc
21
Chương 20: Chỉ Có Thể Chịu Trách Nhiêm Với Em Thôi
22
Chương 21: Mình Ơi Ăn Cơm Thôi
23
Chương 22: Rơi vào lưới tình với Lục Trạch Phong
24
Chương 23: Quyến rũ chồng yêu
25
Chương 24: Ly hôn
26
Chương 25: Không được phản bội ta
27
Chương 26: Lục Trạch Phong chuẩn bị tỏ tình
28
Chương 27: Tui chỉ chơi qua đường thui à
29
Chương 28: Biết được sự thật add sai người
30
Chương 29: Xin ly hôn
31
Chương 30: Không thể mất đi em
32
Chương 31: Con có muốn gả cho cậu ta không?
33
Chương 32-33: 32: Tự mình gả tới phủ nguyên soái - 33: Cảm ơn ân công
34
Chương 34: Đời này sẽ không gả cho anh ta
35
Chương 35: Trở thành một streamer
36
Chương 36: Sà vào chân nguyên soái
37
Chương 37: Nép vào lòng anh (1)
38
Chương 37-2: Nép vào lòng anh (2)
39
Chương 38: Làm bánh cho nguyên soái
40
Chương 39: Là tôi, chính là tôi đấy
41
Chương 40: Quay xe
42
Chương 41: Biết được chân tướng
43
Chương 42: Tặng túi tiền cho người trong lòng
44
Chương 43: Làm sao để theo đuổi anh
45
Chương 44: Tớ thích ngài ấy lắm
46
Chương 45: Sau này đừng tìm ta nữa
47
Chương 46: Bị bẫy xém thì mất truynh
48
Chương 47: Yêu em nhé?
49
Chương 48: Đổi ý vẫn còn kịp
50
Chương 49: Hồ Ly uy hiếp
51
Chương 50: Em nhớ anh lắm
52
Chương 51: Sao trên giường lại có người?
53
Chương 52: Từ hôn
54
Chương 53: Chúng ta bỏ trốn đi
55
Chương 54: Bắt cóc
56
Chương 55: Sinh rồng con
57
Chương 56: Muốn bé rồng con
58
Chương 57: Phòng không gối chiếc
59
Chương 58
60
Chương 59: Tha thiết cảm ơn đại nhân
61
Chương 60: Cộng hưởng tinh thần lực
62
Chương 61: Thời thơ ấu của Lục Trạch Phong
63
Chương 62: Muốn chăm sóc anh nhiều hơn
64
Chương 63: Thiếp muốn làm nguyên soái nhị phu nhân
65
Chương 64: Em và anh đầu bạc răng long (1)
66
Chương 65: Em và anh đầu bạc răng long (2)
67
Chương 66: Em và anh đầu bạc răng long (3)
68
Chương 67: Phiên Ngoại - Cha hiền con thảo
69
1: Trapboy Phải Trả Giá Đại Giới
70
2: Đăng Nhập Vào Game
71
3: Bé Muốn Lấy Thân Báo Đáp
72
4: Để Em Giúp Anh Chặn Thương Tổn
73
5: Anh Ui Người Ta Muốn Ăn Thịt Nướng
74
6: Lục Trạch Phong Đỏ Mặt
75
7: Nguyên Soái Có Người Thích À
76
8: Nghe Nói Các Đại Lão Đều Thích Tui
77
9: Gặp Lại Ghệ Cũ
78
10: Anh Iu Sẽ Bảo Vệ Bé
79
11: Để Em Trị Liệu Cho Anh Nhó
80
12: Đừng Bị Mị Ma Lừa
81
13: Em Lấy Trứng Rồng Về Cho Anh Nè
82
14: Mau Mau Yêu Em Đi Anh!
83
15: Tìm Đại Lão Kết Hôn
84
16: Ân Công Chúng Ta Kết Hôn Đi
85
17: Chúng Ta Kết Hôn Thôi
86
18: Chúng Ta Kết Hôn Thôi 2
87
19: Có Người Không Thích Tiền À
88
20: Động Phòng Hoa Chúc
89
21: Chỉ Có Thể Chịu Trách Nhiêm Với Em Thôi
90
22: Mình Ơi Ăn Cơm Thôi
91
23: Quyến Rũ Chồng Yêu
92
24: Ly Hôn
93
25: Không Được Phản Bội Ta
94
26: Lục Trạch Phong Chuẩn Bị Tỏ Tình
95
27: Tui Chỉ Chơi Qua Đường Thui À
96
28: Biết Được Sự Thật Add Sai Người
97
29: Xin Ly Hôn
98
30: Không Thể Mất Đi Em
99
31: Không Thể Mất Đi Em
100
32: Con Có Muốn Gả Cho Cậu Ta Không
101
33: Tự Mình Gả Tới Phủ Nguyên Soái
102
34: Cảm Ơn Ân Công
103
35: Đời Này Sẽ Không Gả Cho Anh Ta
104
36: Trở Thành Một Streamer
105
37: Sà Vào Chân Nguyên Soái
106
38: Nép Vào Lòng Anh 1
107
39: Nép Vào Lòng Anh 2
108
40: Làm Bánh Cho Nguyên Soái
109
41: Là Tôi Chính Là Tôi Đấy
110
42: Quay Xe
111
43: Biết Được Chân Tướng
112
C44: Tặng túi tiền cho người trong lòng
113
C45: Làm sao để theo đuổi anh
114
C46: Tớ thích ngài ấy lắm
115
C47: Sau này đừng tìm ta nữa
116
C48: Bị bẫy xém thì mất truynh
117
C49: Yêu em nhé
118
C50: Đổi ý vẫn còn kịp
119
C51: Hồ ly uy hiếp
120
C52: Em nhớ anh lắm
121
C53: Sao trên giường lại có người
122
C54: Từ hôn
123
C55: Chúng ta bỏ trốn đi
124
C56: Bắt cóc
125
C57: Sinh rồng con
126
C58: Muốn bé rồng con
127
C59: Phòng không gối chiếc
128
C60: Chương 60
129
C61: Tha thiết cảm ơn đại nhân
130
C62: Cộng hưởng tinh thần lực
131
C63: Thời thơ ấu của lục trạch phong
132
C64: Muốn chăm sóc anh nhiều hơn
133
C65: Thiếp muốn làm nguyên soái nhị phu nhân
134
C66: Em và anh đầu bạc răng long 1
135
C67: Em và anh đầu bạc răng long 2