Chương 47: 47: Nan Đề

Từ chợ phiên trở về, Trần Minh Quân bắt đầu xuống bếp nấu đồ ăn còn Lê Ngọc Anh đem những đồ vật mua được bố trí quanh nhà.

Cho đến khi trời tối, bởi vì thời đại này chưa có đèn dầu cho nên hai người tận dụng ánh sáng từ mặt trăng chiếu xuống, lựa chọn một khu vực sạch sẽ bắt đầu ngồi xuống ăn cơm.
Luận theo phép tắc, lễ nghi thì chỉ có Trần Minh Quân được ngồi ở đây còn Lê Ngọc Anh phải ngồi dưới bếp để ăn thế nhưng hắn nói ở nơi này chỉ có hai người không cần câu nệ tiểu tiết, nếu như mỗi người ăn một nơi thì quá cô đơn.

Lê Ngọc Anh đắn đo mãi mới lựa chọn cùng ngồi xuống dùng bữa.
Mâm cơm rất giản dị, chỉ có một cái nồi đất cùng một đĩa thịt lợn nhỏ đã được đảo cháy cạnh.

Trần Minh Quân đem nắp nồi đất bỏ ra, khói trắng nghi ngút bốc lên để lộ ra trong nồi có khoai lang độn với hạt ngô đầy ắp nồi nhỏ.

Trưa hôm nay chỉ ăn được có một củ khoai cầm hơi, Lê Ngọc Anh đã sớm đói meo cả bụng nhưng vẫn không dám đụng đũa.

Bởi vì thời bấy giờ có một quy tắc bất thành văn, phu quân phải ăn trước còn thừa mới đến thê tử ăn.
Trần Minh Quân tính tình phóng khoáng chẳng quan tâm cái gì tục các gì lệ, hắn lấy bát của nương tử, đơm đầy sau đó dùng đũa gắp cho nàng mấy miếng thịt.
"Nương tử, mau ăn đi kẻo nguội." Hắn cười cười, lấy bát của mình cũng đơm một bát sau đó bắt đầu ăn.

Cả ngày hôm nay không có gì bỏ vào bụng, bây giờ hắn thực sự rất đói rồi.
"Thế nhưng...." Lê Ngọc Anh nhìn xem bát của mình khói trắng đang bay lên, cái bụng bắt đầu réo gọi thế nhưng vẫn do dự mãi không dám ăn.
"Mặc kệ tục lệ, hai vợ chồng mình yêu thương nhau là được." Thấy nàng một mực không ăn, Trần Minh Quân cau mày nói.
"Phu quân, tục lệ đã kéo dài nhiều năm ta quả thực không dám vi phạm." Lê Ngọc Anh cắn cắn môi nói.
Trần Minh Quân đặt bát xuống, thần sắc kiên định nói: "Được rồi, nếu nàng không ăn thì ta cũng không ăn."
Lê Ngọc Anh một đôi mắt phượng cảm động nhìn xem trượng phu của mình, trưa nay nàng biết hắn chưa ăn gì cả.

Ban đầu nàng thực sự dự định đi tìm cái chuông nhỏ cho hắn nhưng cẩn thận ngẫm nghĩ lại nàng mới nhớ ra toàn bộ hành trình đi đường nàng luôn một mực đi cùng trượng phu cho nên nếu như hắn thực sự nhặt được một cái chuông cớ gì nàng lại không biết.

Đang muốn trở lại hỏi hắn thì phát hiện hắn làm hết thảy.
Nàng biết trượng phu xưa nay yêu thương mình cho nên vừa cảm động lại đau lòng, cuối cùng vẫn chọn nhận lấy tình cảm của hắn.

Bây giờ nếu như hắn thực sự vì mình mà tiếp tục nhịn đói thì phải làm sao bây giờ.
Có lẽ vì quá đau lòng trượng phu lại cảm động trước tấm chân tình của hắn, nàng quyết định thoát ra khỏi ràng buộc của những tục lệ, cầm lên bát tươi cười nói: "Mời cảm ơn chàng vì đã chuẩn bị bữa ăn, ta sẽ ăn thật ngon miệng."
Trần Minh Quân dùng tay lau đi giọt nước mắt trên mặt Lê Ngọc Anh, sau đó cười cười cũng nâng bát lên bắt đầu ăn.

Ăn xong, Lê Ngọc Anh bắt đầu thu dọn bát đĩa đem đi rửa còn Trần Minh Quân cũng đi tắm rửa một trận.
— QUẢNG CÁO —
Ngày hôm nay may mắn hắn chạy sang hàng xóm mượn được mấy thùng nước, hứa ngày mai gánh trả người ta mới đồng ý.

Vừa tắm hắn vừa ngẫm nghĩ một chút xem tiếp theo nên sống như thế nào, nghĩ một chút làm sao gạ nương tử cũng tắm chung.

Dù sao có nương tử đẹp như hoa như nguyệt không nhân lúc tuổi xuân của nàng vẫn còn tận hưởng một chút đợi sau này muốn cũng thời gian không đợi người.
Nghĩ như vậy, hắn cố ý tắm lâu một chút chờ đợi nương tử đi vào, nào ngờ chờ một giờ đồng hồ tiếng bước chân của nương tử cũng không thấy.

Hắn đành phải ỉu xìu xìu mặc quần áo đi ra, đợi hắn đi ngang qua nhà phát hiện nương tử đã nằm trong đống rơm bện thành giường ngủ từ lúc nào không hay.
Chắc do hôm nay đi đường mệt mỏi!
Trần Minh Quân cười cười đi ra cài chặt cửa cồng sau đó đi vào, đóng nốt cả cửa nhà hắn dựa theo lờ mờ ánh trăng chiếu qua song cửa lần mò đi đến chỗ giường.

Đến đây ánh sáng chiếu không tới, trong đêm tối Trần Minh Quân phải sờ soạng tìm chỗ nằm.
A! Làm sao lại có thứ gì mềm mềm?
Lông mày khẽ nhíu, hắn cẩn thận hồi tưởng lại ngày hôm nay đã mua những gì ở chợ, giống như không có mua cái gì giống vậy a.

Nghĩ nghĩ, bàn tay lại nắm nắm bóp bóp mấy cái, trong đầu liên tục hồi tưởng xem đây rốt cuộc là cái gì.

Cho đến khi Lê Ngọc Anh tiếng như muỗi vo ve vang lên: "Phu quân, đau a."
Trần Minh Quân khẽ giật mình, thu tay lại ngượng ngùng nói: "Trời quá tối cho nên ta không nhìn rõ, xin lỗi."
Lê Ngọc Anh khẽ "Dạ" một tiếng sau đó ngượng ngùng nằm thu người lại tránh cho trượng phu lại chạm vào người mình.

Trần Minh Quân sau một hồi loay hoay cuối cùng cũng nằm xuống, hắn kéo thê tử lại gần, ôm vào trong ngực.
Hắn cười nói: "Nương tử, chúng ta về ở chung đã lâu còn chưa có động phòng.

Hay là....."
Lời còn chưa nói hết đã bị Lê Ngọc Anh ngượng ngùng đánh gãy: "Chẳng phải chàng nói bây giờ của cải chưa có sợ sinh con lại không nuôi nổi con sao?"
Trần Minh Quân nghe vậy thì âm thầm chửi bậy, tại sao mình lại nói ra câu nói ngu như vậy chứ.

Bất quá, hắn vẫn chưa từ bỏ ý đồ: "Nương tử, cho dù ta có nói như vậy nhưng chúng ta chỉ động phòng thôi á.

Một lần động phòng, ta nghĩ chắc không có vấn đề gì."
Lê Ngọc Anh kiên quyết lắc đầu nói: "Không được, ta nghe nương nói chỉ nắm tay hay ôm ấp sẽ không có con được nhưng nếu như môi chạm môi nhất định sẽ có con.

Mà động phòng, không phải môi chạm môi sao? Nếu như có con thì phải làm sao bây giờ?"
Trần Minh Quân ranh mãnh cười một tiếng: "Vậy thì chỉ cầm chúng ta môi không chạm môi là được."
Nói xong, hắn như hóa thân thành sói đói nhào về phía cừu non.
...............!— QUẢNG CÁO —
Trải qua hai canh giờ, bầu trời lúc này đã chính thức vào đêm, mặt trăng treo lơ lửng giữa không trung chiếu xuống những ngôi nhà đất đã yên say giấc nồng.
Trần Minh Quân có chút thở hổn hển ôm trong ngực đẹp như tranh vẽ thê tử, nàng lúc này mắt phượng nhắm nghiền hết sức lười biếng áp vào bộ ngựa rắn chắc của trượng phu mình.

Hắn nhìn xem ngủ say như chết nương tử, cười cười đắc ý, mệt mỏi đang muốn ngắm mắt ngủ bỗng nhiên một đạo ánh sáng màu tím xuất hiện đem cả căn phòng chiếu sáng lên.
Trần Minh Quân nheo mắt nhìn lại phát hiện đây là một thanh cổ kiếm không có bao kiếm, lưỡi kiếm dài khoảng chừng chín mươi centimeters toàn bộ màu tím nhìn xem không rõ do chất liệu gì tạo thành.

Bề rộng lưỡi kiếm khoảng ba centimeters, phần đốc kiếm đồng màu với cán kiếm đều là màu bạc, có chiều ngang khoảng bốn đến năm centimeters, chiều dọc khoảng ba centimeters, chính giữa có đính một viên ngọc quý màu vàng.
Chuôi kiếm dài chừng mười năm centimeters trạm khắc một con màu tím mãnh long uốn quanh sinh động như thật.

Phần cuối của chuôi kiếm có treo một viên ngọc bội, rất khó khăn hắn mới nhìn rõ bên trên ngọc bội lưu lại chữ viết.

Mặt trước có khắc bốn chữ Tử Vi Đế Kiếm , mặt sau lại ghi bốn chữ Kiếm Của Đế Hoàng.
Khi nhìn thấy thanh cổ kiếm này, Trần Minh Quân cảm giác hết sức quen mắt giống như đã từng nhìn thấy ở nơi nào.

Bất quá hắn suy nghĩ hồi lâu vẫn không tài nào nhớ ra được rốt cuộc mình đã trông thấy nó ở đâu.
Cho đến khi ánh sáng màu tím cường thịnh đến cực hạn, một lần nữa thu liễm lại thanh cổ kiếm đã hóa thân thành một cô gái trẻ tuổi uy nghiêm xinh đẹp, trên thân mặc cửu cửu chí tôn long bào màu tím, đầu đội đế vương mũ miện.
Hắn ngây người ra một lúc nhìn xem cô gái trước mắt lại chợt giật mình vội vàng kéo kéo quần áo lên che người mình cùng nương tử, cảnh giác hỏi: "Vị tiên nữ này, không biết ngài là đế vương của nước nào?"
Tử Vi nhìn xem bộ dáng này của hắn, khẽ khẽ thở dài vung tay một cái.

Trần Minh Quân chỉ cảm thấy đầu óc quay cuồng một trận sau đó rất nhiều trí nhớ tràn vào trong đầu mình.

Mãi cho đến khi nửa giờ đồng hồ trôi qua, Trần Minh Quân mới dần dần tỉnh lại.

Hắn nhìn xem khung cảnh xung, lại nhìn xem thiếu nữ như hoa như nguyệt ôn nhu nằm trong ngực mình.

Một cỗ tà hỏa bùng cháy trong lòng, đặc biệt sau khi nhớ tới mình vừa rồi nàng ở trong ngực mình gọi tên mình một cách đầy ngọt ngào hắn lại nhịn không được muốn đem nàng đánh thức.

Bất quá, thời gian còn dài, hắn cũng không vội bởi vì việc quan trọng hơn bây giờ là vượt qua phó bản này như thế nào.
Vừa rồi Tử Vi đã giúp hắn nhớ lại trí nhớ thực sự, còn như đoạn trí nhớ của hắn lẫn Lê Ngọc Anh trong ngày hôm nay đều do một loại lực lượng thần bí nào đó đem nguyên bản kí ức xóa đi, bố trí kí ức giả thay thế vào.

Tử Vi nói khẽ: "Hai người các ngươi đi nhầm vào một loại bí cảnh, bí cảnh này sẽ tách linh hồn của các ngươi tiến vào trong một cảnh.

Tại nơi này các ngươi sẽ bị một loại kí ức khác thay thế, nếu như không tìm được đường ra thì vĩnh viễn không ra được."
Nghe vậy, trong lòng hắn cảm thán mãi không thôi.

Lần này may mắn có Tử Vi nếu không chỉ sợ cả đời này hắn sẽ bị giam ở trong đoạn ký ức giả, sống ở nơi này cho đến chết cũng không biết rõ tại sao.

Hắn vội vàng hỏi: "Làm thế nào để ra khỏi bí cảnh này?"
Thế giới huyền huyễn thật cơm mẹ nấu đáng sợ, đi nhầm một bước mạng nhỏ không biết mất như thế nào!
Tử Vi lắc đầu nói: "Ta cũng không biết." — QUẢNG CÁO —
Trần Minh Quân trầm tư suy nghĩ, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì ngượng ngùng chỉ chỉ Lê Ngọc Anh còn đang ngủ say trong ngực mình hỏi: "Ra khỏi bí cảnh nàng liệu có còn nhớ rõ trong này đã xảy ra những gì sao?"
Thực, hắn cũng có chút bối rối.

Mặc dù hắn thực sự rất thích Lê Ngọc Anh và hết lòng cầu nguyện nàng để cho mình chịu trách nhiệm nhưng đối phương tốt xấu cũng là chị vợ của mình, lão bà còn chưa động phòng chị vợ đã ăn sạch....
Quá cơm mẹ nấu khó xử!
Đặc biệt hắn không biết sau khi nhớ lại tất cả, thái độ của nàng đối với hắn sẽ biến thành thế nào.

Ngộ nhỡ nàng khinh bỉ hắn, không cho hắn cơ hội theo đuổi thì phải làm sao?
Đáng tiếc, vấn đề này Tử Vi cũng không biết chỉ nghe nàng nói: "Ngươi nên quan tâm rời khỏi chỗ này bằng cách nào."
Nói xong chớp mắt biến mất lưu lại một mặt mộng bức Trần Minh Quân.
Tại sao ta có loại cảm giác nàng đang tức giận?
Gãi gãi đầu, hắn không suy nghĩ nhiều bởi vì Tử Vi tuy đẹp khuynh quốc khuynh thành nhưng nàng lại chỉ là một thanh kiếm.
Không lẽ....đêm động phòng.....đấu kiếm?
Tử Vi xuất hiện khiến cho hắn tỉnh cả ngủ, vò đầu bứt tai làm cách nào để ra khỏi nơi này.

Nhưng suy nghĩ mãi hắn vẫn không thấy có manh mối nào, rơi vào đường cùng hắn đành phải gạt vấn đề này sang một bên.
Nhìn xem phong hoa tuyệt đại Lê Ngọc Anh, hắn lại hóa thân thành sói đói nhào tới dọa Lê Ngọc Anh giật mình.
"Tướng công, ta thực sự đã rất mệt!".

Chapter
1 Chương 1: 1: Ta Thật Không Muốn Xuyên Không!!!
2 Chương 2: 2: Chuyện Gì Xảy Ra
3 Chương 3: 3: Thu Phục!
4 Chương 4: 4: Đi Đường Nào
5 Chương 5: 5: Máu Mũi Không Đòi Tiền!
6 Chương 6: 6: Trên Thân Có Nhân Vật Chính Cố Sự!
7 Chương 7: 7: Hai Kiện Quốc Bảo
8 Chương 8: 8: Cặp Đôi Phế Vật
9 Chương 9: 9: Ta Mắng Chính Các Ngươi
10 Chương 10: 10: Ngươi Biết Cha Vợ Hắn Là Ai A
11 Chương 11: 11: Vả Miệng
12 Chương 12: 12: Ngươi Có Vấn Đề!
13 Chương 13: 13: Ta Thật Sự Là Phế Vật
14 Chương 14: 14: Nên Vui Hay Buồn
15 Chương 15: 15: Nơi Giấu Bí Mật
16 Chương 16: 16: Thật Sự Quá Hố
17 Chương 17: 17: Bước Chân Vào Con Đường Tu Luyện
18 Chương 18: 18: Lối Đi Riêng
19 Chương 19: 19: Hắc Y Vệ
20 Chương 20: 20: Vào Cung
21 Chương 21: 21: Lần Đầu Gặp Cha Vợ
22 Chương 22: 22: Ngươi Làm Không Tồi!
23 Chương 23: 23: Trẫm Giao Cho Ngươi Một Nhiệm Vụ
24 Chương 24: 24: Hắn Đã Không Còn Là Hắn
25 Chương 25: 25: Đánh Giá Công Pháp
26 Chương 26: 26: Thanh Vân Các
27 Chương 27: 27: Có Sư Phụ Bên Cạnh Ta Không Cần Sợ Bất Cứ Ai!
28 Chương 28: 28: Ta Đánh Không Lại Hắn!
29 Chương 29: 29: Bổn Công Tử Chơi Chết Ngươi
30 Chương 30: 30: Ta Thích!
31 Chương 31: 31: Non!
32 Chương 32: 32: Tiền Ta Không Thiếu!
33 Chương 33: 33: Đừng Hô! Ta Không Có Nhiều Công Pháp Như Hắn!
34 Chương 34: 34: Triệu Hạo Phẫn Nộ!
35 Chương 35: 35: Đấu Giá Kết Thúc
36 Chương 36: 36: Toàn Bộ Đều Giết
37 Chương 37: 37: Bại Lộ
38 Chương 38: 38: Ma Đế!
39 Chương 39: 39: Xuất Phát
40 Chương 40: 40: Tu Vi Tiến Nhanh Đến Huyện Kim Hoa
41 Chương 41: 41: Bổn Công Chúa Bảo Kê Ngươi!
42 Chương 42: 42: Sẽ Không Trùng Hợp Đến Thế A
43 Chương 43: 43: Bí Cảnh Mở Ra
44 Chương 44: 44: Bách Việt Và Cuộc Chiến Chống Tần
45 Chương 45: 45: Dị Biến
46 Chương 46: 46: Ngôi Làng Bên Sông
47 Chương 47: 47: Nan Đề
48 Chương 48: 48: Văn Lang
49 Chương 49: 49: Thích Nghi Với Cuộc Sống
50 Chương 50: 50: Lý Thân Lý Ông Trọng
51 Chương 51: 51: Đạo Thể Sơ Bộ Tiểu Thành
52 Chương 52: 52: Đánh Giết Giải
53 Chương 53: 53: Bộ Quân
54 Chương 54: 54: Âu Lạc Có Tướng Tài
55 Chương 55: 55: Bí Cảnh Phụ Kết Thúc
56 Chương 56: 56: Phần Thưởng Siêu Phàm Cảnh Bí Mật
57 Chương 57: 57: Tự Chém 999 Lần Tu Vi!
58 Chương 58: 58: Tiến Vào Khu Vực Trung Tâm Bí Cảnh
59 Chương 59: 59: Quân Đội Bạch Cốt
60 Chương 60: 60: Hack Đến !!!
61 Chương 61: 61: Bị Đuổi Kịp
62 Chương 62: 62: Chiến !
63 Chương 63: 63: Hình Thái Khác Của Lục Dực Y Khiên! Chiến Lạc Tướng!
64 Chương 64: 64: Đột Phá Siêu Phàm! Lôi Kiếp Hàng Lâm !
65 Chương 65: 65: Tên Hắn Ngươi Không Nên Biết Nếu Không Sẽ Chết !
66 Chương 66: 66: Thiên Đạo Run Rẩy !
67 Chương 67: 67: Đột Phá Siêu Phàm
68 Chương 68: 68: Đêm Xuống ! Lại Tới Đưa Điểm Kinh Nghiệm !
69 Chương 69: 69: Phò Mã Thật Đẹp Trai !
70 Chương 70: 70: Hack Map ! Tìm Triệu Hạo
71 Chương 71: 71: Chiến Triệu Hạo
72 Chương 72: 72: Nghiền Ép !!!
73 Chương 73: 73: Hợp Sức Chiến Ngọc Long!
74 Chương 74: 74: Như Thế Nào Gọi Đạo Tàng Cảnh
75 Chương 75: 75: Lê Ngọc Anh Trồng Viên Đạo Trủng Thứ Hai ! Liệt Diễm Thông Thiên Hóa Cảnh !
76 Chương 76: 76: Đạo Thể Oai !
77 Chương 77: 77: Khí Vận Chi Tử Không Dễ Giết !
78 Chương 78: 78: Thất Tinh Liên Hợp Trận
79 Chương 79: 79: Tách Ra
80 Chương 80: 80: Hợp Tác
81 Chương 81: 81: Tiến Sâu Vào Bí Cảnh
82 Chương 82: 82: Triệu Dao Dao Hai Loại Thể Chất
83 Chương 83: 83: Đường Tắt
84 Chương 84: 84: Nhìn Ngươi Như Vậy Cũng Dám Tự Xưng Rùa Thần
85 Chương 85: 85: Ngươi Biết Dùng Kiếm Sao
86 Chương 86: 86: Kiếm Đến ! Chém Rùa Thần Phiên Bản Fake !
87 Chương 87: 87: Trước Có Vợ Nhặt Nay Nhặt Sư Tôn!!
88 Chương 88: 88: Mục Đích Và Quy Tắc Của Thiên Mệnh Chiến
89 Chương 89: 89: Lại Gặp Bí Cảnh Phụ
90 Chương 90: 90: Ngươi Có Biết Người Này Không
91 Chương 91: 91: Vào Nhầm Vai
92 Chương 92: 92: Tiên Thuật Thật Sự Tồn Tại
93 Chương 93: 93: Thì Ra Đây Chính Là Tiên Thuật!
94 Chương 94: 94: Khám Phá Nỏ Thần !
95 Chương 95: 95: Ma Quỷ
96 Chương 96: 96: Rùa Thần Đến ! Phương Pháp Trường Sinh !
97 Chương 97: 97: Người Tạo Ra Bí Cảnh Là Ngươi !
98 Chương 98: 98: Đời Có Nhân Quả Gieo Nhân Nào Thì Gặt Quả Ấy!
99 Chương 99: 99: Lạc Kiếm !
100 Chương 100: 100: Quốc Còn Kiếm Còn Quốc Mất Kiếm Mất !
101 Chương 101: 101: Kết Thúc!
102 Chương 102: 102: Lừa Giết Quân Bắc Di
103 Chương 104: 104: Ta Rất Thích Lấy Đức Phục Người
104 Chương 105: Chương 105
105 Chương 106: 106: Sư Phụ Xin Hãy Yên Nghỉ!
106 Chương 107: 107: Tinh Huyết Của Long Tộc Lại Xuất Hiện
107 Chương 108: 108: Ngọc Kỳ Lân
108 Chương 109: 109: Yêu Thú Giao Phối Thật Loạn!
109 Chương 110: 110: Thiên Sứ
110 Chương 111: 111: Eris !
111 Chương 112: 112: Trao Đổi
112 Chương 113: 113: Lại Gặp Con Cưng Của Khí Vận
113 Chương 114: 114: Ta Có Làm Trộm Cũng Chỉ Trộm Sắc Không Thèm Trộm Đồ !
114 Chương 115: 115: Nhân Sinh Nhất Mộng Không Cầu Trường Sinh Chỉ Cầu Phong Lưu !
115 Chương 116: 116: Không Biết Tự Lượng Sức Mình !
116 Chương 117: 117: Ngọc Long Ra Tay Long Thiên Vấn Hóa Rồng
117 Chương 118: 118: Lần Nữa Chiến Ngọc Long!
118 Chương 119: 119: Tri Thức Là Sức Mạnh !
119 Chương 120: 120: Lê Thánh Tông! Đại Uy Đế Hoàng Kinh!
120 Chương 121: 121: Một Kiếm Ngạo Cửu Thiên !
121 Chương 122: 122: Chu Lão Đến !
122 Chương 123: 123: Ván Cờ Của Trần Minh Quân
123 Chương 124: 124: Ngươi Định Làm Gì Vậy
124 Chương 125: 125: Lựa Chọn Của Hiên Viên Chiến Thiên
125 Chương 126: 126: Truy Tìm! Lại Gặp Con Cưng Của Khí Vận
126 Chương 127: 127: Trịnh Hiểu Vy ! Nỗi Khổ Của Nhất Mộng Phong Lưu
127 Chương 128: 128: Bán Máu Tán Gái Đúng Là Hảo Anh Em
128 Chương 129: 129: Thà Đưa Than Khi Trời Có Tuyết Còn Hơn Dệt Hoa Trên Gấm
129 Chương 130: 130: Đã Đến Lúc Thu Lưới 1
130 Chương 131: 131: Đã Đến Lúc Thu Lưới 2
131 Chương 132: 132: Hạ Màn 1
132 Chương 133: 133: Hạ Màn 2
133 Chương 134: 134: Hạ Màn 3
134 Chương 135: 135: Ta Có Cảm Giác Đang Bị Ngươi Dạy Hư !
135 Chương 136: 136: Mọi Chuyện Kết Thúc Trở Về Kinh Thành
136 Chương 137: 137: Kẻ Này Không Thể Lưu Lại
137 Chương 139: 139: Hế Lu Những Người Anh Em Thiện Lành!
138 Chương 140: Chương 140
139 Chương 141: 141: Về Đến Kinh Thành
140 Chương 142: 142: Kỳ Lân Tử !
141 Chương 143: 143: Lão Cha Vợ Thật Sự Quá Hố!
142 Chương 144: 144: Con Gái Đều Là Hàng Kém Chất Lượng !
143 Chương 145: 145: Giận Nhầm Lê Ngọc Anh Dụng Ý Của Cha Vợ
144 Chương 146: 146: Bắt Đầu Kế Hoạch Phát Triển
145 Chương 147: 147: Các Ngươi Có Muốn Theo Ta Chinh Chiến Chư Thiên Vạn Giới Không
146 Chương 148: 148: Biến Cố Trong Ngày Khai Trương
147 Chương 149: 149: Tu La Tràng Lẩu Riêu Cua
148 Chương 150: 150: Nói Chuyện Thẳng Thắn
149 Chương 151: 151: Phương Pháp Huấn Luyện Đặc Biệt Luyện Thể Quyết !
150 Chương 152: 152: Tiếng Heo Cắt Tiết Trong Đêm
151 Chương 153: 153: Huynh Đệ Tình Thâm Hoàng Thượng Xuất Thủ
152 Chương 154: 154: Nhất Khí Hóa Tam Thanh! Khảo Nghiệm Trình Độ Quân Lính!
153 Chương 155: Chương 155
154 Chương 156: 156: Khai Linh Đan Điềm Gở Sắp Đến
155 Chương 157: 157: Sinh Tử Có Số Chết Thì Cùng Chết !
156 Chương 158: 158: Dị Biến Xuất Hiện Cùng Nhau Liều Mạng !
157 Chương 159: 159: Hình Phạt !
158 Chương 160: 160: Tết Nguyên Đán Đến Rồi !
159 Chương 161: 161: Đẩy Mạnh Huấn Luyện!
160 Chương 162: 162: Tăng Cường Trang Bị
161 Chương 163: 163: Xuất Phát!
162 Chương 164: 164: Con Đường Của Ta Không Người Nào Có Thể Định Đoạt!
163 Chương 165: 165: Ba Phân Thân Ba Con Đường
164 Chương 166: 166: Ma Đạo Thật Loạn
165 Chương 167: 167: Sóng Bắt Đầu Nổi
166 Chương 168: 168: Gió Bắt Đầu Thổi!
167 Chương 169: 169: Hàng Phục Kim Dực Phi Phong Thú
168 Chương 170: 170: Liên Thủ !
169 Chương 171: 171: Tử Vi Xuất Thủ Nhất Kiếm Định Sơn Hà !
170 Chương 172: 172: Thu Kim Dực Phi Phong Thú
171 Chương 173: 173: Phong Vân Nổi Lên Khắp Côn Lôn Giới
172 Chương 174: 174: Khảo Nghiệm Nhập Môn Của Chiến Thần Điện
173 Chương 175: 175: Ngày Thi Thứ Hai
174 Chương 176: 176: Đạt Điểm Tối Đa
175 Chương 177: 177: Hắn Đến!
176 Chương 178: 178: Tên Của Sư Phụ Ngươi Là
177 Chương 179: 179: Đạo Căn !
178 Chương 180: 180: Người Không Cần Ta Ta Cũng Không Cần Người
179 Chương 181: 181: Lời Mời Của Thăng Long Hội
180 Chương 182: 182: Cùng Triệu Vân Đấu Linh Sa Trận
181 Chương 183: 183: Lấy Độc Trị Độc
182 Chương 184: 184: Phương Diện Trị Quốc Hoàn Toàn Nghiền Ép !
183 Chương 185: 185: Một Nước Cờ Định Thắng Thua!
184 Chương 186: 186: Kết Thúc !
185 Chương 187: 187: Hôn Ước
186 Chương 188: 188: Cướp Đoạt Thiên Mệnh
187 Chương 189: 189: Ta Không Hay Nói Đùa
188 Chương 190: 190: Ta Không Hay Nói Đùa
189 Chương 191: 191: Hợp Tác !
190 Chương 192: 192: Quyết Định Của Vân Tiên
191 Chương 193: 193: Trở Về Kinh Thành Làm Nhiệm Vụ
192 Chương 194: 194: Cô Bé Đáng Thương
193 Chương 195: 195: Gặp Người Quen !
194 Chương 196: 196: Trợ Giúp A Cửu Thành Người Tu Luyện
195 Chương 197: 197: Được Tuyển Thẳng
196 Chương 198: 198: Ngươi Lại Nợ Ta
197 Chương 199: 199: Lý Gia Cũng Thú Vị
198 Chương 200: 200: Thanh Vân Các Thần Phục!
199 Chương 201: 201: Đập Đi Xây Lại
200 Chương 202: 202: Công Tử Phế Vật Đến Gặp
201 Chương 203: 203: Bắt Đầu Kế Hoạch!
202 Chương 204: 204: Kịch Hay Bắt Đầu
203 Chương 205: 205: Lý Gia Nổi Sóng Ngầm
204 Chương 206: 206: Chu Lượng Trở Về
205 Chương 207: 207: Trời Sinh Kiếm Thể
206 Chương 208: 208: Lý Thanh Dương Bái Sư
207 Chương 209: 209: Lý Thanh Dương Bái Sư
208 Chương 210: 210: Kiếm - Đạo - Thể Tam Tu!
Chapter

Updated 208 Episodes

1
Chương 1: 1: Ta Thật Không Muốn Xuyên Không!!!
2
Chương 2: 2: Chuyện Gì Xảy Ra
3
Chương 3: 3: Thu Phục!
4
Chương 4: 4: Đi Đường Nào
5
Chương 5: 5: Máu Mũi Không Đòi Tiền!
6
Chương 6: 6: Trên Thân Có Nhân Vật Chính Cố Sự!
7
Chương 7: 7: Hai Kiện Quốc Bảo
8
Chương 8: 8: Cặp Đôi Phế Vật
9
Chương 9: 9: Ta Mắng Chính Các Ngươi
10
Chương 10: 10: Ngươi Biết Cha Vợ Hắn Là Ai A
11
Chương 11: 11: Vả Miệng
12
Chương 12: 12: Ngươi Có Vấn Đề!
13
Chương 13: 13: Ta Thật Sự Là Phế Vật
14
Chương 14: 14: Nên Vui Hay Buồn
15
Chương 15: 15: Nơi Giấu Bí Mật
16
Chương 16: 16: Thật Sự Quá Hố
17
Chương 17: 17: Bước Chân Vào Con Đường Tu Luyện
18
Chương 18: 18: Lối Đi Riêng
19
Chương 19: 19: Hắc Y Vệ
20
Chương 20: 20: Vào Cung
21
Chương 21: 21: Lần Đầu Gặp Cha Vợ
22
Chương 22: 22: Ngươi Làm Không Tồi!
23
Chương 23: 23: Trẫm Giao Cho Ngươi Một Nhiệm Vụ
24
Chương 24: 24: Hắn Đã Không Còn Là Hắn
25
Chương 25: 25: Đánh Giá Công Pháp
26
Chương 26: 26: Thanh Vân Các
27
Chương 27: 27: Có Sư Phụ Bên Cạnh Ta Không Cần Sợ Bất Cứ Ai!
28
Chương 28: 28: Ta Đánh Không Lại Hắn!
29
Chương 29: 29: Bổn Công Tử Chơi Chết Ngươi
30
Chương 30: 30: Ta Thích!
31
Chương 31: 31: Non!
32
Chương 32: 32: Tiền Ta Không Thiếu!
33
Chương 33: 33: Đừng Hô! Ta Không Có Nhiều Công Pháp Như Hắn!
34
Chương 34: 34: Triệu Hạo Phẫn Nộ!
35
Chương 35: 35: Đấu Giá Kết Thúc
36
Chương 36: 36: Toàn Bộ Đều Giết
37
Chương 37: 37: Bại Lộ
38
Chương 38: 38: Ma Đế!
39
Chương 39: 39: Xuất Phát
40
Chương 40: 40: Tu Vi Tiến Nhanh Đến Huyện Kim Hoa
41
Chương 41: 41: Bổn Công Chúa Bảo Kê Ngươi!
42
Chương 42: 42: Sẽ Không Trùng Hợp Đến Thế A
43
Chương 43: 43: Bí Cảnh Mở Ra
44
Chương 44: 44: Bách Việt Và Cuộc Chiến Chống Tần
45
Chương 45: 45: Dị Biến
46
Chương 46: 46: Ngôi Làng Bên Sông
47
Chương 47: 47: Nan Đề
48
Chương 48: 48: Văn Lang
49
Chương 49: 49: Thích Nghi Với Cuộc Sống
50
Chương 50: 50: Lý Thân Lý Ông Trọng
51
Chương 51: 51: Đạo Thể Sơ Bộ Tiểu Thành
52
Chương 52: 52: Đánh Giết Giải
53
Chương 53: 53: Bộ Quân
54
Chương 54: 54: Âu Lạc Có Tướng Tài
55
Chương 55: 55: Bí Cảnh Phụ Kết Thúc
56
Chương 56: 56: Phần Thưởng Siêu Phàm Cảnh Bí Mật
57
Chương 57: 57: Tự Chém 999 Lần Tu Vi!
58
Chương 58: 58: Tiến Vào Khu Vực Trung Tâm Bí Cảnh
59
Chương 59: 59: Quân Đội Bạch Cốt
60
Chương 60: 60: Hack Đến !!!
61
Chương 61: 61: Bị Đuổi Kịp
62
Chương 62: 62: Chiến !
63
Chương 63: 63: Hình Thái Khác Của Lục Dực Y Khiên! Chiến Lạc Tướng!
64
Chương 64: 64: Đột Phá Siêu Phàm! Lôi Kiếp Hàng Lâm !
65
Chương 65: 65: Tên Hắn Ngươi Không Nên Biết Nếu Không Sẽ Chết !
66
Chương 66: 66: Thiên Đạo Run Rẩy !
67
Chương 67: 67: Đột Phá Siêu Phàm
68
Chương 68: 68: Đêm Xuống ! Lại Tới Đưa Điểm Kinh Nghiệm !
69
Chương 69: 69: Phò Mã Thật Đẹp Trai !
70
Chương 70: 70: Hack Map ! Tìm Triệu Hạo
71
Chương 71: 71: Chiến Triệu Hạo
72
Chương 72: 72: Nghiền Ép !!!
73
Chương 73: 73: Hợp Sức Chiến Ngọc Long!
74
Chương 74: 74: Như Thế Nào Gọi Đạo Tàng Cảnh
75
Chương 75: 75: Lê Ngọc Anh Trồng Viên Đạo Trủng Thứ Hai ! Liệt Diễm Thông Thiên Hóa Cảnh !
76
Chương 76: 76: Đạo Thể Oai !
77
Chương 77: 77: Khí Vận Chi Tử Không Dễ Giết !
78
Chương 78: 78: Thất Tinh Liên Hợp Trận
79
Chương 79: 79: Tách Ra
80
Chương 80: 80: Hợp Tác
81
Chương 81: 81: Tiến Sâu Vào Bí Cảnh
82
Chương 82: 82: Triệu Dao Dao Hai Loại Thể Chất
83
Chương 83: 83: Đường Tắt
84
Chương 84: 84: Nhìn Ngươi Như Vậy Cũng Dám Tự Xưng Rùa Thần
85
Chương 85: 85: Ngươi Biết Dùng Kiếm Sao
86
Chương 86: 86: Kiếm Đến ! Chém Rùa Thần Phiên Bản Fake !
87
Chương 87: 87: Trước Có Vợ Nhặt Nay Nhặt Sư Tôn!!
88
Chương 88: 88: Mục Đích Và Quy Tắc Của Thiên Mệnh Chiến
89
Chương 89: 89: Lại Gặp Bí Cảnh Phụ
90
Chương 90: 90: Ngươi Có Biết Người Này Không
91
Chương 91: 91: Vào Nhầm Vai
92
Chương 92: 92: Tiên Thuật Thật Sự Tồn Tại
93
Chương 93: 93: Thì Ra Đây Chính Là Tiên Thuật!
94
Chương 94: 94: Khám Phá Nỏ Thần !
95
Chương 95: 95: Ma Quỷ
96
Chương 96: 96: Rùa Thần Đến ! Phương Pháp Trường Sinh !
97
Chương 97: 97: Người Tạo Ra Bí Cảnh Là Ngươi !
98
Chương 98: 98: Đời Có Nhân Quả Gieo Nhân Nào Thì Gặt Quả Ấy!
99
Chương 99: 99: Lạc Kiếm !
100
Chương 100: 100: Quốc Còn Kiếm Còn Quốc Mất Kiếm Mất !
101
Chương 101: 101: Kết Thúc!
102
Chương 102: 102: Lừa Giết Quân Bắc Di
103
Chương 104: 104: Ta Rất Thích Lấy Đức Phục Người
104
Chương 105: Chương 105
105
Chương 106: 106: Sư Phụ Xin Hãy Yên Nghỉ!
106
Chương 107: 107: Tinh Huyết Của Long Tộc Lại Xuất Hiện
107
Chương 108: 108: Ngọc Kỳ Lân
108
Chương 109: 109: Yêu Thú Giao Phối Thật Loạn!
109
Chương 110: 110: Thiên Sứ
110
Chương 111: 111: Eris !
111
Chương 112: 112: Trao Đổi
112
Chương 113: 113: Lại Gặp Con Cưng Của Khí Vận
113
Chương 114: 114: Ta Có Làm Trộm Cũng Chỉ Trộm Sắc Không Thèm Trộm Đồ !
114
Chương 115: 115: Nhân Sinh Nhất Mộng Không Cầu Trường Sinh Chỉ Cầu Phong Lưu !
115
Chương 116: 116: Không Biết Tự Lượng Sức Mình !
116
Chương 117: 117: Ngọc Long Ra Tay Long Thiên Vấn Hóa Rồng
117
Chương 118: 118: Lần Nữa Chiến Ngọc Long!
118
Chương 119: 119: Tri Thức Là Sức Mạnh !
119
Chương 120: 120: Lê Thánh Tông! Đại Uy Đế Hoàng Kinh!
120
Chương 121: 121: Một Kiếm Ngạo Cửu Thiên !
121
Chương 122: 122: Chu Lão Đến !
122
Chương 123: 123: Ván Cờ Của Trần Minh Quân
123
Chương 124: 124: Ngươi Định Làm Gì Vậy
124
Chương 125: 125: Lựa Chọn Của Hiên Viên Chiến Thiên
125
Chương 126: 126: Truy Tìm! Lại Gặp Con Cưng Của Khí Vận
126
Chương 127: 127: Trịnh Hiểu Vy ! Nỗi Khổ Của Nhất Mộng Phong Lưu
127
Chương 128: 128: Bán Máu Tán Gái Đúng Là Hảo Anh Em
128
Chương 129: 129: Thà Đưa Than Khi Trời Có Tuyết Còn Hơn Dệt Hoa Trên Gấm
129
Chương 130: 130: Đã Đến Lúc Thu Lưới 1
130
Chương 131: 131: Đã Đến Lúc Thu Lưới 2
131
Chương 132: 132: Hạ Màn 1
132
Chương 133: 133: Hạ Màn 2
133
Chương 134: 134: Hạ Màn 3
134
Chương 135: 135: Ta Có Cảm Giác Đang Bị Ngươi Dạy Hư !
135
Chương 136: 136: Mọi Chuyện Kết Thúc Trở Về Kinh Thành
136
Chương 137: 137: Kẻ Này Không Thể Lưu Lại
137
Chương 139: 139: Hế Lu Những Người Anh Em Thiện Lành!
138
Chương 140: Chương 140
139
Chương 141: 141: Về Đến Kinh Thành
140
Chương 142: 142: Kỳ Lân Tử !
141
Chương 143: 143: Lão Cha Vợ Thật Sự Quá Hố!
142
Chương 144: 144: Con Gái Đều Là Hàng Kém Chất Lượng !
143
Chương 145: 145: Giận Nhầm Lê Ngọc Anh Dụng Ý Của Cha Vợ
144
Chương 146: 146: Bắt Đầu Kế Hoạch Phát Triển
145
Chương 147: 147: Các Ngươi Có Muốn Theo Ta Chinh Chiến Chư Thiên Vạn Giới Không
146
Chương 148: 148: Biến Cố Trong Ngày Khai Trương
147
Chương 149: 149: Tu La Tràng Lẩu Riêu Cua
148
Chương 150: 150: Nói Chuyện Thẳng Thắn
149
Chương 151: 151: Phương Pháp Huấn Luyện Đặc Biệt Luyện Thể Quyết !
150
Chương 152: 152: Tiếng Heo Cắt Tiết Trong Đêm
151
Chương 153: 153: Huynh Đệ Tình Thâm Hoàng Thượng Xuất Thủ
152
Chương 154: 154: Nhất Khí Hóa Tam Thanh! Khảo Nghiệm Trình Độ Quân Lính!
153
Chương 155: Chương 155
154
Chương 156: 156: Khai Linh Đan Điềm Gở Sắp Đến
155
Chương 157: 157: Sinh Tử Có Số Chết Thì Cùng Chết !
156
Chương 158: 158: Dị Biến Xuất Hiện Cùng Nhau Liều Mạng !
157
Chương 159: 159: Hình Phạt !
158
Chương 160: 160: Tết Nguyên Đán Đến Rồi !
159
Chương 161: 161: Đẩy Mạnh Huấn Luyện!
160
Chương 162: 162: Tăng Cường Trang Bị
161
Chương 163: 163: Xuất Phát!
162
Chương 164: 164: Con Đường Của Ta Không Người Nào Có Thể Định Đoạt!
163
Chương 165: 165: Ba Phân Thân Ba Con Đường
164
Chương 166: 166: Ma Đạo Thật Loạn
165
Chương 167: 167: Sóng Bắt Đầu Nổi
166
Chương 168: 168: Gió Bắt Đầu Thổi!
167
Chương 169: 169: Hàng Phục Kim Dực Phi Phong Thú
168
Chương 170: 170: Liên Thủ !
169
Chương 171: 171: Tử Vi Xuất Thủ Nhất Kiếm Định Sơn Hà !
170
Chương 172: 172: Thu Kim Dực Phi Phong Thú
171
Chương 173: 173: Phong Vân Nổi Lên Khắp Côn Lôn Giới
172
Chương 174: 174: Khảo Nghiệm Nhập Môn Của Chiến Thần Điện
173
Chương 175: 175: Ngày Thi Thứ Hai
174
Chương 176: 176: Đạt Điểm Tối Đa
175
Chương 177: 177: Hắn Đến!
176
Chương 178: 178: Tên Của Sư Phụ Ngươi Là
177
Chương 179: 179: Đạo Căn !
178
Chương 180: 180: Người Không Cần Ta Ta Cũng Không Cần Người
179
Chương 181: 181: Lời Mời Của Thăng Long Hội
180
Chương 182: 182: Cùng Triệu Vân Đấu Linh Sa Trận
181
Chương 183: 183: Lấy Độc Trị Độc
182
Chương 184: 184: Phương Diện Trị Quốc Hoàn Toàn Nghiền Ép !
183
Chương 185: 185: Một Nước Cờ Định Thắng Thua!
184
Chương 186: 186: Kết Thúc !
185
Chương 187: 187: Hôn Ước
186
Chương 188: 188: Cướp Đoạt Thiên Mệnh
187
Chương 189: 189: Ta Không Hay Nói Đùa
188
Chương 190: 190: Ta Không Hay Nói Đùa
189
Chương 191: 191: Hợp Tác !
190
Chương 192: 192: Quyết Định Của Vân Tiên
191
Chương 193: 193: Trở Về Kinh Thành Làm Nhiệm Vụ
192
Chương 194: 194: Cô Bé Đáng Thương
193
Chương 195: 195: Gặp Người Quen !
194
Chương 196: 196: Trợ Giúp A Cửu Thành Người Tu Luyện
195
Chương 197: 197: Được Tuyển Thẳng
196
Chương 198: 198: Ngươi Lại Nợ Ta
197
Chương 199: 199: Lý Gia Cũng Thú Vị
198
Chương 200: 200: Thanh Vân Các Thần Phục!
199
Chương 201: 201: Đập Đi Xây Lại
200
Chương 202: 202: Công Tử Phế Vật Đến Gặp
201
Chương 203: 203: Bắt Đầu Kế Hoạch!
202
Chương 204: 204: Kịch Hay Bắt Đầu
203
Chương 205: 205: Lý Gia Nổi Sóng Ngầm
204
Chương 206: 206: Chu Lượng Trở Về
205
Chương 207: 207: Trời Sinh Kiếm Thể
206
Chương 208: 208: Lý Thanh Dương Bái Sư
207
Chương 209: 209: Lý Thanh Dương Bái Sư
208
Chương 210: 210: Kiếm - Đạo - Thể Tam Tu!