Chương 49-1: Sao nương nương không nói giúp Phùng sung hoa (1)

Thức đón giao thừa đến tận canh năm, mới giải tán, Tư Mã Diễm mang theo hai hộ vệ trở về Hiệt Phương Điện.

Du Phức Nghi lại không được nghỉ ngơi, bởi vì hôm nay là mùng một, buổi sáng tôn thất nữ quyến sẽ vào cung thỉnh an thái hậu, Vương hoàng hậu.

Buổi chiều đến phiên các vị cáo mệnh phu nhân, là phi tần có địa vị cao, cần phải lên sân khấu tiếp khách.

Nàng trở về Trường Xuân Cung rửa mặt chải đầu, thay đổi y phục, tùy tiện dùng một chút điểm tâm, rồi vội vàng chạy đến Từ Ninh Cung.

Từ khi thái hậu lễ Phật, liền không gặp khách, năm rồi lúc này chỉ có Vương hoàng hậu ra mặt.

Còn thái hậu chỉ ở Giao Thái Điện nhận lễ bái của mọi người, hiện giờ chất nữ vào cung, còn mang long thai.

Thái hậu vừa thoát ly hồng trần thế tục, lại lần nữa dính vào khói lửa, đứng ra vì Tần quý nhân mà lót đường cho " hoàng tử" trong bụng còn chưa hạ sinh.

Lúc Du Phức Nghi đến, Vương hoàng hậu cùng Trịnh quý phi đã có mặt, một lát sau An thục phi cùng Lâm chiêu nghi cũng trước sau đi đến.

Bởi vì thức trắng đêm, sắc mặt mọi người đều mỏi mệt, cũng may lúc nãy hồi cung tu bổ trang dung, cho nên lúc này mới không nhìn ra manh mối.

Mới ngồi một lát, liền có tôn thất nữ quyến tiến vào dập đầu, cũng may tôn thất hoàng thân đông đảo, dập đầu lĩnh thưởng liền cáo lui.

Có thể lưu lại trò chuyện đã ít còn hiếm, thí dụ như Triệu lão vương phi cùng với hai nhi tức cùng ba tôn tức, còn có mẫu thân của Trịnh quý phi là Phúc Ninh trưởng công chúa.

( Yul: những công chúa chị em của vua đều được gọi tên + trưởng công chúa, không phải con gái vua)

Không cần thái hậu lên tiếng, các nàng tự động tìm ghế ngồi, Phúc Ninh trưởng công chúa còn cường ngạnh lôi kéo hoàng muội dị mẫu( khác mẹ) là Phúc Vĩnh trưởng công chúa không buông.

Tuy Phúc Vĩnh trưởng công chúa không muốn ở lại, cũng không thể ở trước mặt người khác cùng nàng lôi kéo, cho nên chỉ có thể ở lại.

Tiếp theo là Tề vương phủ toàn gia nữ quyến, trước giờ Phúc Yên trưởng công chúa không hợp với Phúc Ninh trưởng công chúa.

Nàng cùng nữ nhi là Khang Nhã quận chúa cũng bị giữ lại, trong điện con mắt hình viên đạn bay loạn xạ, dù chiến tranh chưa bùng nổ, nhưng mùi thuốc súng đã tăng mười phần.

Một lúc lâu sau, Phúc Yên trưởng công chúa nhìn bụng Tần quý nhân được thái hậu lôi kéo ngồi ở bên cạnh, cười nói:

- Nhị tiểu thư vừa mới tiến cung mấy tháng, đã từ tài tử lên tới quý nhân, còn mang long thai, thật là có phúc khí.

Tần Quý nhân vỗ về bụng, thẹn thùng nói:

- Trưởng công chúa quá khen, ta chỉ có thân phận tầm thường, đáng lẽ sẽ không có tạo hóa như vậy, cũng may là thường bầu bạn bên người thái hậu, lão nhân gia lại ăn chay niệm phật, có thần Phật phù hộ, ta đi theo cũng dính chút phúc khí.

- Ô, còn có thể nói như vậy sao?

Phúc Ninh trưởng công chúa kinh hô một tiếng, ánh mắt liếc nhìn bụng của Khang Nhã quận chúa một cái, rồi châm chọc mỉa mai nói với Phúc Yên trưởng công chúa:

- Miêu nhi thành thân đã năm sáu năm đến nay vẫn không truyền ra tin tức tốt, tuy Tôn gia kiêng kị nàng là quận chúa nên khó mà nói cái gì, nhưng nếu cứ để như thế thì sẽ không ổn, hoàng muội là mẫu thân, hãy vì Miêu nhi mà suy nghĩ, cũng nên ăn chay niệm phật mới đúng, như thế Miêu nhi thỉnh thoảng ba bốn năm trở lại ngoại gia, cũng có thể dính chút phúc khí, không phải sao?

Dừng một chút, lại che miệng cười nói:

- Nếu không lỡ gặp chuyện lại ôm chân Phật không kịp, đơn giản nhất là đem nàng đưa đến bên cạnh thái hậu, ở lại năm ba tháng, không chừng sẽ giống nhị tiểu thư, truyền ra tin tức tốt.

Nghe xong liền biết Miêu nhi là nhũ danh của Khang Nhã quận chúa, không ít phú quý nhân gia sợ không dưỡng được nhi nữ tới lớn, sẽ đặt nhũ danh tiện mệnh tới áp chế, có thể nhìn ra Phúc Yên trưởng công chúa cực kỳ yêu thương nữ nhi này.

Nhưng Phúc Ninh trưởng công chúa so với thân sinh nữ nhi là Trịnh quý phi thì miệng lưỡi của nàng sắc bén hơn nhiều.

Mở miệng liền trào phúng Khang Nhã quận chúa là gà mái không biết đẻ trứng, lại chỉ trích nàng thỉnh thoảng ba bốn năm mới về ngoại gia.

Đương nhiên cũng không buông tha cho thái hậu người luôn đối đầu với nàng, nếu Phúc Yên trưởng công chúa thật sự đem Khang Nhã quận chúa đến chổ thái hậu ở lại năm ba tháng, lúc trở về vẫn không hoài thai, thì mặt già của thái hậu biết để ở đâu?

Còn nếu quả thật có thai, cũng chưa chắc là chuyện tốt, Khang Nhã quận chúa vào cung sẽ ở tại Từ Ninh Cung, mà Tư Mã Duệ mỗi ngày sớm tối thỉnh an, biểu muội đã thành thân cùng biểu ca hoàng đế ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, hài tử trong bụng có thể nói rõ ràng?

Thái hậu tức đến xanh mặt, hít sâu mấy hơi mới có thể áp chế cơn tức, hừ nói:

- Hiện giờ Miêu nhi đã gả cho người, không thể tự tại như lúc còn là khuê nữ, sao có thể bỏ xuống toàn gia già trẻ không màng, chạy đến trong cung ở lại năm ba tháng? Nhưng Trùng Nương tuổi còn nhỏ, lúc này có thể đưa vào.

Trùng Nương là muội muội của Trịnh quý phi, Phúc Ninh trưởng công chúa lúc cao tuổi mới sinh ra nàng.

Trịnh quý phi cũng rất yêu thương nàng, tháng hai năm sau là nàng đến tuổi cập kê, Trịnh Quý Phi còn thay nàng chọn thiếu niên tài tuấn trong kinh thành, sao có thể bỏ được mà đem nàng vào đây? Nghe vậy nàng cười nói:

- Trùng Nương là tục nhân, thà nhịn đói, cũng không thể không ăn thịt, nếu đem nàng đưa vào cung, chẳng phải sẽ làm bẩn chổ thanh tịnh của thái hậu sao? Nên thôi đi.

Thái hậu cong khóe môi, nói với Phúc Yên trưởng công chúa:

- Lát nữa ai gia tuyên Vương ngự y tới bắt mạch cho Miêu nhi, tuy hắn là người hầu hạ bên người hoàng đế, nhưng phương diện y thuật không hề kém hơn Thiên Kim thánh thủ(phụ khoa) Vương thái y, để hắn bắt mạch xem sao.

Các nàng quý vì là công chúa, nếu bị đau đầu nhức óc, liền sai người lấy bái thiếp thỉnh thái y ở Thái Y Viện là được, đương nhiên Thái Y Viện cũng không dám chậm trễ.

Nhưng ngự y chuyên xem bệnh cho Tư Mã Duệ lại khác, không có hắn hay thái hậu lên tiếng, tuyệt đối không thỉnh được bọn họ. Phúc Yên trưởng công chúa nghe vậy, vẻ mặt vui mừng nói:

- Phiền người lo lắng.

Rồi để Khang Nhã quận chúa phúc thân cảm tạ, thái hậu tùy ý nâng nâng tay:

- Người trong nhà, không cần như thế.

Không để ý đến bộ dạng rắn chuột ở chung một ổ hoà thuận vui vẻ, Phúc Ninh trưởng công chúa nhìn về phía Vương hoàng hậu đang bưng nước trà mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, bộ dạng sống chết mặc bây.

Sau đó nhìn chằm chằm vào bụng của nàng, cười hì hì nói:

-Hoàng hậu nương nương bụng tiêm( bụng nhọn), nghĩ là hoàng tử không thể nghi ngờ.

Vương hoàng hậu khiêm tốn cười nói:

- Các thái y đều rất gian trá, sợ chẩn đoán lầm lỗi, mỗi người đều thoái thác, đến nay cũng không dám kết luận, ta cũng lười so đo cùng bọn hắn, cứ để mặc cho số phận, cho dù sinh hạ công chúa, ta cũng vui mừng.

Phúc Ninh trưởng công chúa gật đầu, cười nói:

-Trước nở hoa sau kết trái, nương nương phúc trạch thâm hậu, ngày lành kéo dài.

Vương hoàng hậu cười cười, cảm kích nói:

- Mượn cát ngôn của người.

Bên này nói chuyện náo nhiệt, bên phía Triệu vương phủ đại phu nhân Phùng thị khuôn mặt khổ não, khẩn cầu nhìn Triệu lão vương phi, Triệu lão vương phi xưa nay vẫn rất yêu thích tôn tức này, không nhìn nổi bộ dáng đáng thương của nàng, chỉ phải nói với thái hậu:

- Năm trước nghe nói trong cung có thích khách, còn liên lụy đến đường muội của đại tôn tức là Phùng sung hoa...Thái hậu người cũng biết, vị đường muội của nàng thất lạc mười mấy năm, vừa mới nhận về còn không bao lâu, mấy năm nay nàng ở bên ngoài gặp gỡ ai, hay kết giao với ai, người trong phủ không hề hay biết, hiện giờ nháo ra chuyện này, nàng bị trừng phạt là đúng tội không thể tha thứ, nhưng gia tộc Phùng thị vô tội, thỉnh chớ có để bọn họ bị liên lụy.

Cùng là tú nữ năm trước mới vào cung, tuy có thái hậu chống lưng, lại bị nàng ta đè ép, trơ mắt nhìn Phùng sung hoa vinh sủng vô hạn cướp hết nổi bật.

Lúc này nàng ta xúi quẩy, sao có thể bỏ qua mà không bỏ đá xuống giếng nhổ cỏ tận gốc? Chẳng lẽ để nàng tùy ý Đông Sơn tái khởi?

Tần quý nhân nhấp một ngụm trà, chậm rãi nói:

- Vừa mới nhận trở về không được bao lâu, ở bên ngoài gặp gỡ ai, như thế nào cũng không biết, kết giao này đó cũng không nói...... Không biết rõ là người như thế nào lại dám đưa vào cung, nếu nói gia tộc Phùng thị bị oan uổng, ngay cả ta là người ngoài cuộc cũng không tin.

Phùng thị thấy Triệu lão vương phi bị nói á khẩu không trả lời được, đành đứng ra biện giải nói:

- Chuyện này đều do thần phụ, vì thần phụ nghe nói hoàng thượng thiên vị nữ tử tinh thông võ nghệ, cho nên mới viết thư báo cho ngoại gia, ai ngờ lại trùng hợp, đường thúc đường thẩm ngay lúc mấu chốt lại tìm được đường muội đã thất lạc nhiều năm, đã vậy đường muội còn có khinh công trác tuyệt võ nghệ cao cường, tộc trưởng cùng các trưởng lão đã mấy lần ra mặt khuyên bảo, cho dù đường thúc đường thẩm luyến tiếc, cũng không thể mở miệng cự tuyệt, liền nhịn đau đem đường muội đưa vào kinh tuyển tú...... Nếu nói gia tộc tham mộ hư vinh, thần phụ cũng không dám cãi lại, dù sao sự thật cũng đúng như thế, nhưng nếu nói gia tộc thông đồng với đường muội định hành thích hoàng thượng, điều đó tuyệt đối không khả năng, thỉnh thái hậu minh giám.

P/s: Xin lỗi các nàng khi phải nói ra điều này...

Ta xin thông báo đào hố mới😂😂😂 bắt đầu thả thính độc.

Mong các nàng nhảy hố tiếp theo của ta.

Hố mới thuộc thể loại đam mỹ trá hình. Anh hoàng thượng từ thẳng bị bẻ cong... từ cong bẻ lại thẳng. Tình tiết truyện hợp lý hay diễn biến tâm trạng cốt truyện giàu cảm xúc tinh tế.

Sr các nàng vì chưa lấp hố này đã đào hố khác.😭😭😭 nhưng ta vừa đọc xong thấy nhức nhối quá muốn chia sẽ với các nàng ngay.

Hãy yên tâm khi nhảy hố nhà ta nhé!!! Ta sẽ lót nền hố mới sau vài ngày nữa.các nàng cứ yên tâm ta vẫn ra đều bộ BTLP cùng HMKN.

Xin nhắc lại hố mới độc lạ thể loại ít gặp, yêu ngay nam chính khi anh mới lên sàn. Nói KHÔNG với bàn tay vàng, tiểu bạch hoa, thể loại YY, NP, SE...

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2: Nếu ngươi cầu trẫm, trẫm sẽ ở lại
3 Chương 3: Đức phi là người rộng lượng
4 Chương 4: Là tỷ muội, ngươi kính ta nhường
5 Chương 5: Nàng ấy tiến cung thay thế nàng
6 Chương 6: Tỷ muội chung phu?
7 Chương 7: Hoàng thượng biết nhân duyên tốt?
8 Chương 8: Hoàng hậu rất bận rộn
9 Chương 9: Đợi tối nay, xem trẫm làm thế nào thu thập ngươi
10 Chương 10: Là bổn cung sai sử ngươi mưu hại hoàng tử của Lệ phi?
11 Chương 11: Chuyện tối qua, ủy khuất ngươi rồi
12 Chương 12: Hoàng thượng hối hận?
13 Chương 13: Trẫm quyết định ái phi thị tẩm
14 Chương 14: Không được nói chuyện với trẫm
15 Chương 15: Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn
16 Chương 16-1: Bẩm hoàng thượng, Lệ phi nương nương (1)
17 Chương 16-2: Bẩm hoàng thượng, Lệ phi nương nương (2)
18 Chương 17: Không phiền ngươi quan tâm
19 Chương 18: Tự ngươi hầu hạ trẫm tắm
20 Chương 19: Trẫm vẫn yêu thích mỹ nhân như ái phi
21 Chương 20: Phụ hoàng bị đau gan
22 Chương 21: Khiến hoàng thượng bận tâm rồi
23 Chương 22-1: Ngươi say nhưng ta không có say đâu (1)
24 Chương 22-2: Ngươi say nhưng ta không có say đâu (2)
25 Chương 23: Nói rất đúng trẫm là đại trượng phu
26 Chương 24: Thăng chức làm ngũ phẩm tài tử
27 Chương 25: Đa tạ đại tỷ đã chọn cho muội
28 Chương 26: Đánh chết thần thiếp trước đi
29 Chương 27: Cũng có người tài ba
30 Chương 28: Đoán đâu trúng đó
31 Chương 29: Trẫm giúp ngươi chăm sóc Diễm nhi
32 Chương 30: Mẫu phi chúng ta có cần chết hay không
33 Chương 31: Rốt cuộc hoàng thượng cũng thỏa hiệp
34 Chương 32: Thằng nhãi ranh, được một tấc đòi tiến lên một thước
35 Chương 33: Uống nhiều như vậy làm gì?
36 Chương 34: Dùng xong liền vứt, có người vô tình như ngươi sao?
37 Chương 35-1: Trẫm cùng ngươi uống chung
38 Chương 35-2: Trẫm cùng ngươi uống chung (2)
39 Chương 36: Tiểu sư muội tới lúc nào vậy?
40 Chương 37: Ái phi! Vì trẫm cười một cái
41 Chương 38: Các ngươi còn biết trở về?
42 Chương 39-1: Đây là nhi tử do ai gia giáo dưỡng (1)
43 Chương 39-2: Đây là nhi tử do ai gia giáo dưỡng (2)
44 Chương 40: Mẫu phi ngươi cũng có mắt
45 Chương 41: Hắc y nhân
46 Chương 42-1: Ngươi dám nguyền rủa trẫm (1)
47 Chương 42-2: Ngươi dám nguyền rủa trẫm (2)
48 Chương 43-1: Diều hâu đuổi bắt gà con (1)
49 Chương 43-2: Diều hâu đuổi bắt gà con (2)
50 Chương 44: Mấy thanh ngà voi
51 Chương 45-1: Tấn phong tiệp dư cũng là lúc tử (1)
52 Chương 45-2: Tấn phong tiệp dư cũng là lúc tử (2)
53 Chương 46: Thần thiếp không muốn nghe
54 Chương 47-1: Tấn phong bảo lâm (1)
55 Chương 47-2: Tấn phong bảo lâm (2)
56 Chương 48: Nhị hoàng huynh là ma no đầu thai
57 Chương 49-1: Sao nương nương không nói giúp Phùng sung hoa (1)
58 Chương 49-2: Sao nương nương không nói giúp Phùng sung hoa (2)
59 Chương 50: Ngươi cắn trẫm làm cái gì?
60 Chương 50-2: Ngươi cắn trẫm làm cái gì? (2)
61 Chương 51-1: Ẹo qua ẹo lại làm cái gì? (1)
62 Chương 51-2: Ẹo qua ẹo lại làm cái gì? (2)
63 Chương 52: Ái phi chỉ là tục nhân, dùng sẽ rất lãng phí
64 Chương 53-1: Sinh non? (1)
65 Chương 53-2: Sinh non? (2)
66 Chương 54-1: Muốn hù chết trẫm? (1)
67 Chương 54-2: Muốn hù chết trẫm (2)
68 Chương 55: Phúc tần
69 Chương 56-1: Dưỡng bên người ai gia (1)
70 Chương 56-2: Dưỡng bên người ai gia (2)
71 Chương 57: Hôn trẫm một cái
72 Chương 57-2: Hôn trẫm một cái (2)
73 Chương 58: Đại tẩu
74 Chương 59-1: Đáp ứng trẫm (1)
75 Chương 59-2: Đáp ứng trẫm (2)
76 Chương 60: Tôn nhi không biết
77 Chương 61: Ai cũng có, chỉ có trẫm không có
78 Chương 62: Hoài thai
79 Chương 63: Sự sủng ái của hoàng thượng được bao lâu?
80 Chương 64: Ai kêu ngươi cho bọn họ uống
81 Chương 65-1: Phụ hoàng đi một chút sẽ về (1)
82 Chương 65-2: Phụ hoàng đi một chút sẽ về (2)
83 Chương 66-1: Lập hắn làm thái tử (1)
84 Chương 66-2: Lập hắn làm thái tử (2)
85 Chương 67: Lấy máu nhận thân
86 Chương 68: Ta không có thích hắn đâu
87 Chương 69-1: Hỉ mạch (1)
88 Chương 69-2: Hỉ mạch (2)
89 Chương 70: Cành hoa đào
90 Chương 71-1: Phụ thân bán nhi tử đi...Bán nhi tử đi (1)
91 Chương 71-2: Phụ thân bán nhi tử đi...Bán nhi tử đi (2)
92 Chương 72: Phúc Ninh huyện chủ
93 Chương 73-1: Chân tình (1)
94 Chương 73-2: Chân tình (2)
95 Chương 74: Đầu sỏ
96 Chương 75: Hiền phi
97 Chương 76: Người ngon thì đá thần thiếp đi
98 Chương 77: Dâng sổ con
99 Chương 78: Hoàn chính văn
100 Chương 79: Phiên Ngoại
Chapter

Updated 100 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2: Nếu ngươi cầu trẫm, trẫm sẽ ở lại
3
Chương 3: Đức phi là người rộng lượng
4
Chương 4: Là tỷ muội, ngươi kính ta nhường
5
Chương 5: Nàng ấy tiến cung thay thế nàng
6
Chương 6: Tỷ muội chung phu?
7
Chương 7: Hoàng thượng biết nhân duyên tốt?
8
Chương 8: Hoàng hậu rất bận rộn
9
Chương 9: Đợi tối nay, xem trẫm làm thế nào thu thập ngươi
10
Chương 10: Là bổn cung sai sử ngươi mưu hại hoàng tử của Lệ phi?
11
Chương 11: Chuyện tối qua, ủy khuất ngươi rồi
12
Chương 12: Hoàng thượng hối hận?
13
Chương 13: Trẫm quyết định ái phi thị tẩm
14
Chương 14: Không được nói chuyện với trẫm
15
Chương 15: Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn
16
Chương 16-1: Bẩm hoàng thượng, Lệ phi nương nương (1)
17
Chương 16-2: Bẩm hoàng thượng, Lệ phi nương nương (2)
18
Chương 17: Không phiền ngươi quan tâm
19
Chương 18: Tự ngươi hầu hạ trẫm tắm
20
Chương 19: Trẫm vẫn yêu thích mỹ nhân như ái phi
21
Chương 20: Phụ hoàng bị đau gan
22
Chương 21: Khiến hoàng thượng bận tâm rồi
23
Chương 22-1: Ngươi say nhưng ta không có say đâu (1)
24
Chương 22-2: Ngươi say nhưng ta không có say đâu (2)
25
Chương 23: Nói rất đúng trẫm là đại trượng phu
26
Chương 24: Thăng chức làm ngũ phẩm tài tử
27
Chương 25: Đa tạ đại tỷ đã chọn cho muội
28
Chương 26: Đánh chết thần thiếp trước đi
29
Chương 27: Cũng có người tài ba
30
Chương 28: Đoán đâu trúng đó
31
Chương 29: Trẫm giúp ngươi chăm sóc Diễm nhi
32
Chương 30: Mẫu phi chúng ta có cần chết hay không
33
Chương 31: Rốt cuộc hoàng thượng cũng thỏa hiệp
34
Chương 32: Thằng nhãi ranh, được một tấc đòi tiến lên một thước
35
Chương 33: Uống nhiều như vậy làm gì?
36
Chương 34: Dùng xong liền vứt, có người vô tình như ngươi sao?
37
Chương 35-1: Trẫm cùng ngươi uống chung
38
Chương 35-2: Trẫm cùng ngươi uống chung (2)
39
Chương 36: Tiểu sư muội tới lúc nào vậy?
40
Chương 37: Ái phi! Vì trẫm cười một cái
41
Chương 38: Các ngươi còn biết trở về?
42
Chương 39-1: Đây là nhi tử do ai gia giáo dưỡng (1)
43
Chương 39-2: Đây là nhi tử do ai gia giáo dưỡng (2)
44
Chương 40: Mẫu phi ngươi cũng có mắt
45
Chương 41: Hắc y nhân
46
Chương 42-1: Ngươi dám nguyền rủa trẫm (1)
47
Chương 42-2: Ngươi dám nguyền rủa trẫm (2)
48
Chương 43-1: Diều hâu đuổi bắt gà con (1)
49
Chương 43-2: Diều hâu đuổi bắt gà con (2)
50
Chương 44: Mấy thanh ngà voi
51
Chương 45-1: Tấn phong tiệp dư cũng là lúc tử (1)
52
Chương 45-2: Tấn phong tiệp dư cũng là lúc tử (2)
53
Chương 46: Thần thiếp không muốn nghe
54
Chương 47-1: Tấn phong bảo lâm (1)
55
Chương 47-2: Tấn phong bảo lâm (2)
56
Chương 48: Nhị hoàng huynh là ma no đầu thai
57
Chương 49-1: Sao nương nương không nói giúp Phùng sung hoa (1)
58
Chương 49-2: Sao nương nương không nói giúp Phùng sung hoa (2)
59
Chương 50: Ngươi cắn trẫm làm cái gì?
60
Chương 50-2: Ngươi cắn trẫm làm cái gì? (2)
61
Chương 51-1: Ẹo qua ẹo lại làm cái gì? (1)
62
Chương 51-2: Ẹo qua ẹo lại làm cái gì? (2)
63
Chương 52: Ái phi chỉ là tục nhân, dùng sẽ rất lãng phí
64
Chương 53-1: Sinh non? (1)
65
Chương 53-2: Sinh non? (2)
66
Chương 54-1: Muốn hù chết trẫm? (1)
67
Chương 54-2: Muốn hù chết trẫm (2)
68
Chương 55: Phúc tần
69
Chương 56-1: Dưỡng bên người ai gia (1)
70
Chương 56-2: Dưỡng bên người ai gia (2)
71
Chương 57: Hôn trẫm một cái
72
Chương 57-2: Hôn trẫm một cái (2)
73
Chương 58: Đại tẩu
74
Chương 59-1: Đáp ứng trẫm (1)
75
Chương 59-2: Đáp ứng trẫm (2)
76
Chương 60: Tôn nhi không biết
77
Chương 61: Ai cũng có, chỉ có trẫm không có
78
Chương 62: Hoài thai
79
Chương 63: Sự sủng ái của hoàng thượng được bao lâu?
80
Chương 64: Ai kêu ngươi cho bọn họ uống
81
Chương 65-1: Phụ hoàng đi một chút sẽ về (1)
82
Chương 65-2: Phụ hoàng đi một chút sẽ về (2)
83
Chương 66-1: Lập hắn làm thái tử (1)
84
Chương 66-2: Lập hắn làm thái tử (2)
85
Chương 67: Lấy máu nhận thân
86
Chương 68: Ta không có thích hắn đâu
87
Chương 69-1: Hỉ mạch (1)
88
Chương 69-2: Hỉ mạch (2)
89
Chương 70: Cành hoa đào
90
Chương 71-1: Phụ thân bán nhi tử đi...Bán nhi tử đi (1)
91
Chương 71-2: Phụ thân bán nhi tử đi...Bán nhi tử đi (2)
92
Chương 72: Phúc Ninh huyện chủ
93
Chương 73-1: Chân tình (1)
94
Chương 73-2: Chân tình (2)
95
Chương 74: Đầu sỏ
96
Chương 75: Hiền phi
97
Chương 76: Người ngon thì đá thần thiếp đi
98
Chương 77: Dâng sổ con
99
Chương 78: Hoàn chính văn
100
Chương 79: Phiên Ngoại