Chương 5: Đời này, tôi sẽ không bao giờ cho em đi

Dung Thất. Lâm Cẩm Sắt hơi nhíu mày, lập tức lại chậm rãi dãn ra, hai
tay vòng lên cổ Đường Lưu Nhan, nghiêng đầu, ánh mắt chuyển động ngữ
điệu mềm mại lấy lòng “Đường tổng.” Tiếng gọi kia lướt nhẹ, hàm chứa ủy
khuất cùng tín nhiệm vô hạn.

Quả nhiên, “Dung Thất,
đừng loạn nữa.” Thản nhiên, vẻ mặt Đường Lưu Nhan nhìn không ra là vui
hay giận, đôi bàn tay nhợt nhạt, mảnh mai lại bắt đầu đặt trên thắt lưng tinh tế của Lâm Cẩm Sắt, chậm rãi, ái muội vuốt ve. Có lẽ cảm thấy
chính thân thể mềm mại dựa trên người mình đột nhiên cứng đờ, miệng của
hắn bất giác cong lên tựa như vui mừng lại tựa như hứng thú.

Người vừa bị nhắc nhở kia tên “Dung thất” là một người đàn ông tuấn tú, khóe miệng hắn hơi xấu hổ, hừ một tiếng chán nản xoay người đi uống
rượu, bộ dáng bực mình kia có chút giống như trẻ con thích đùa giỡn.

Dung Thất. Trong lòng Lâm Cẩm Sắt chậm rãi nhấm nuốt cái tên này. Người này, cô biết . Dung Thủy là anh trai của hắn, năm trước bị người khác
vu cáo là đã nhận hối lộ số tiền rất lớn, khi đó Dung Thủy từng cho
người đến cầu xin cô bào chữa cho hắn nhưng cô lại lịch sự từ chối. Trên quan trường tinh phong huyết vũ, vô cùng rắc rối phức tạp, khi đã dính
dáng vào rất khó có thể thoát khỏi. Vụ án này, sau đó cô cũng không quan tâm, nhưng nhìn phản ứng của Dung Thất vừa rồi, kết quả nhất định là
không tốt .

Nhưng đây không phải lỗi của cô, cô không cần cảm thấy áy náy. Sống ở trên đời phải học cách tự bảo vệ mình đầu tiên.

Nhưng, cô thật không ngờ ánh mắt xuất thần của cô đã làm cho người nào
đó rất không vui. Những ngón tay đặt trên eo cô hơi cứng lại, bên tai
vang lên tiếng nói nhàn nhã, “Nhìn gì thế? Không có gì muốn nói với tôi
sao?”

Lâm Cẩm Sắt chỉ cảm thấy bên tai có lớp không
khí nóng rực, ngón tay đặt trên eo cô cũng dùng lực mạnh hơn làm cô cảm
thấy hơi đau, vội thu hồi ánh mắt, cười trả lời, “Không phải là tới để
cho Đường tổng không mất mặt sao?” Cô ăn mặc xinh đẹp, trang điểm quyến
rũ, không phải là hợp ý hắn sao?

Đáy mắt Đường Lưu
Nhan mặc sắc lưu động, khóe mắt có chút nếp nhăn khi cười, giống nhau là thật sự bị lời của cô lấy lòng, từ trên sô pha đứng lên, ôm thắt lưng
của Lâm Cẩm Sắt, hắn gật đầu với mọi người, “Đi trước , mọi người từ từ
chơi.” Nói xong, tự nhiên dẫn cô rời khỏi.

Lâm Cẩm Sắt đi tới cửa đột nhiên quay đầu, thấy nhóm cán bộ cao cấp kia nhìn nhau thở phào, không khỏi ngẩn ra.

Lưng đột nhiên thấy lạnh cuối cùng cô đã gặp những nhân vật thế nào?

Đi đến bãi đỗ xe trong khách sạn, Lâm Cẩm Sắt cố gắng thoát khỏi cánh
tay đặt trên eo mình, quay đầu, mỉm cười, “Đường thiếu gia, tôi làm
nhiệm vụ xong rồi. Đi trước.” Nói xong, vẫy tay, xoay người rời đi.

Đường Lưu Nhan vẫn im lặng đứng ở đó, thân hình cao thẳng, phù hợp với
bộ quần áo trắng nhãn hiệu Chende, đôi mắt hắn thâm u như biển.

Đột nhiên hắn bước nhanh về phía trước, nắm lấy thân ảnh định chạy trốn kia, dùng sức kéo qua, giữ chặt cằm cô dùng sức hôn xuống!

Lâm Cẩm Sắt bị hành động này của hắn dọa đến, đồng tử mở to bộ dáng
kinh hoàng. Cảm thấy trên môi có gì đó ấm áp tinh tế qua lại, cô choáng
váng dùng sức muốn đẩy hắn ra, hắn lại hung hăng cắn vào môi cô! Mùi máu tanh lan ra trên đầu lưỡi.

Hắn muốn gì? Hắn muốn làm cái quái gì vậy?

Lâm Cẩm Sắt thở dốc, vòng eo bị một sức mạnh ôm chặt,.

Dần dần, cô mặc kệ cũng không có khí lực phản kháng, nhắm mắt lại, mặc
cho hắn ở trên môi cô lưu luyến mà tàn sát, chỉ là cắn chặt cô cắn chặt
răng, không cho đầu lưỡi hắn xâm nhập. Hành động này của cô cũng không
chọc giận Đường Lưu Nhan, hắn bắt đầu giảm lực đạo, nhje nhàng liếm láp, ôn nhu giống con sư tử hoang dã hưởng thụ món thức ăn ngon cuối cùng
phía trước.

Lâm Cẩm sắt khẽ mở mắt ra, nhìn vào đôi
mắt thâm sâu đen tối của hắn, người đàn ông này khi hôn môi chưa bao giờ nhắm mắt … Ánh mắt hắn chẳng hạn như bây giờ bình tĩnh, lý trí, không
có chút cảm xúc mê loạn nào, nhìn hắn hệt như pháp y đối mặt thi thể sắp giải phẫu, không hề có tình cảm.

Nhận thức này đột nhiên làm cô cảm thấy kiệt sức. Hắn không yêu cô. Đúng vậy, hắn không yêu cô nhưng lại không muốn cho cô đi.

Lúc này, sau lưng bỗng nhiên xẹt qua một trận lãnh ý, cô dùng dư quang
nơi khóe mắt vô tình thoáng nhìn, thân thể trong nháy mắt cứng ngắc như
đá.

Hứa Thuyền!

Hứa Thuyền trước kia thường mặc áo trắng đứng ở dưới lầu ký túc xá nữ chờ cô, luôn cười yếu
ớt. Đã qua nhiều năm mà hôm nay anh lại mặc một bộ tây trang màu đen,
dựa vào Lamborghini, ánh mắt hờ hững, xa xăm, xa lạ nhìn cô. Cũng không
biết anh đã nhìn bao lâu rồi.

Thật giống như cảnh tượng đêm khuya hôm đó, giống như muốn tiến gần cô, lại giống như muốn rời xa cô.

Lúc cô cùng một người đàn ông khác hôn môi, anh lại xuất hiện như vậy .

“Tiểu thư à, hôn môi cần phải chuyên tâm.” Tiếng nói trầm thấp khàn
khàn mơn trớn trên môi cô, cô giật mình, ngón tay bỗng nhiên thắt chặt
đâm sâu vào lòng bàn tay! Hắn! Hắn là cố ý !

Cô cố
gắng đấu tranh giống như một con cá đuối, nức nở , cầu xin , từ trong cổ họng phát ra tiếng nói khàn khàn, “Hãy để cho tôi đi, Đường Lưu Nhan,
xin ngài, để cho tôi đi…” Môi cô hơi mở ra, lại bị đầu lưỡi trơn tuột
thừa dịp tiến vào.

Đầu lưỡi kia ở trong khoang miệng cô tùy ý cướp đoạt, gần như tham lam chiếm hữu.

Lamborghini chậm rãi lướt qua người họ, giống như pha quay chậm trong
bộ phim hành độngHollywood. Lâm Cẩm Sắt đột nhiên quay đầu lại, tuyệt
vọng phát hiện người đó thậm chí cái quay đầu cũng không có, cứ thoáng
qua giống như người xa lạ gặp nhau vậy.

Cả người cô bỗng nhiên mất đi khí lực, lại cũng không có cách nào chống cự.

Nhưng Đường Lưu Nhan lại buông cô ra. Hắn chế ngự cằm cô, cặp mắt thâm
ảm vĩnh viễn không ai có thể nhìn thấu kia khóa trụ cô, từng chữ từng
chữ một nói ra, “Lâm Cẩm Sắt, đời này, tôi sẽ không bao giờ cho em đi.”

Chapter
1 Chương 1: “Hoa hồng” của giới luật sư
2 Chương 2: Chúng ta dừng ở đây đi
3 Chương 3: Chỉ có tớ, vĩnh viễn không tổn thương cậu
4 Chương 4: Dung thất
5 Chương 5: Đời này, tôi sẽ không bao giờ cho em đi
6 Chương 6: Sống, không thể buông tha
7 Chương 7: Cẩm Sắt, anh sắp kết hôn
8 Chương 8: Vì tình yêu, phải kiên nhẫn
9 Chương 9: Đại thần buông tay
10 Chương 10: Tôi phải làm sao với em bây giờ
11 Chương 11: Nhiều năm như vậy, em nợ anh một câu nói
12 Chương 12: Không yêu, lại muốn một mình độc chiếm
13 Chương 13: Giam cầm
14 Chương 14: Sợ ngài ăn tôi!
15 Chương 15: Sự cám dỗ
16 Chương 16: Nụ cười của anh
17 Chương 17: Tổng giám đốc mới
18 Chương 18: Cái gì gọi là say rượu loạn tính (P.1)
19 Chương 19: Cái gì gọi là say rượu loạn tính (P.2)
20 Chương 20: Đừng yêu hắn
21 Chương 21: Báu vật
22 Chương 22: Lần thứ ba gặp mặt
23 Chương 23: Ám sát
24 Chương 24: Ngô gia có nữ ngự tỷ
25 Chương 25: Đâm lao thì phải theo lao
26 Chương 26: Giai nhân quyến rũ như bông hoa đã gột rửa sạch sẽ
27 Chương 27: “Cẩu nam nữ”
28 Chương 28: Lễ vật
29 Chương 29: Ôm em…anh không thể
30 Chương 30: Thất Tịch vui vẻ
31 Chương 31: Yêu em đã thành thói quen
32 Chương 32: Đường Lưu Nhan, xem như ngài lợi hại
33 Chương 33: Đêm valentine tốt đẹp
34 Chương 34: Hoàng tử hành tây khởi binh hỏi tội
35 Chương 35: Không có đường quay lại
36 Chương 36: Tần gia
37 Chương 37: Lời nói dối ngọt ngào
38 Chương 38: Lún sâu
39 Chương 39: Chuyển biến
40 Chương 40: Thân bại danh liệt
41 Chương 41: Lợi dụng
42 Chương 42: Khoản lớn
43 Chương 43: Cẩm Sắt, em tới thật khéo
44 Chương 44: Tin hay không tùy em
45 Chương 45: Đường Lưu Nhan, chúng ta kết hôn đi
46 Chương 46: Nếu em muốn, tôi sẽ cho em
47 Chương 47: Chúng ta không kết hôn
48 Chương 48: Khách sạn-P.1
49 Chương 49: Khách sạn-P.2
50 Chương 50: Cứu chuộc
51 Chương 51: Chìm đắm
52 Chương 52: Thỏa hiệp
53 Chương 53: Làm chính em là tốt rồi
54 Chương 54: Miêu tả sinh động
55 Chương 55: Cảm ơn ngài cho tôi một đòn chí mạng
56 Chương 56: Đừng sợ, có anh ở đây
57 Chương 57: Tiểu thử ngưu đao
58 Chương 58: Lại một lần nữa bỏ qua
59 Chương 59: Cẩm Sắt, tôi tới đây đón em
60 Chương 60: Va chạm
61 Chương 61: Nhập vai
62 Chương 62: Ngẫu nhiên gặp mặt
63 Chương 63: Tình yêu hèn mọn
64 Chương 64: Nơi tối trong đôi mắt
65 Chương 65: Vì sao không thể là anh
66 Chương 66: Gặp lại
67 Chương 67: Chuyện này phải trách em
68 Chương 68: Băng hỏa lưỡng trọng thiên
69 Chương 69: Phát hiện ngoài ý muốn
70 Chương 70: Cố nhân
71 Chương 71: Ghen như trong truyền thuyết – P.1
72 Chương 72: Lâm lan
73 Chương 73: Có đôi khi, hận không thể bóp chết em
74 Chương 74: Ghen như trong truyền thuyết – P.2
75 Chương 75: Theo dõi
76 Chương 76: Hỗn huyết soái ca
77 Chương 77: Người phụ nữ của tôi
78 Chương 78: Chọc giận
79 Chương 79: Tâm tư của La Lạc
80 Chương 80: Nào, để tôi ôm em
81 Chương 81: Cường hôn
82 Chương 82: Chấp làm ma lại chi thành phật
83 Chương 83: Trình mi
84 Chương 84: Lễ cưới
85 Chương 85: Sự quen biết kì lạ
86 Chương 86: Hôn nhân không tình yêu
87 Chương 87: Phụ nữ đã có chồng
88 Chương 88: Đường Lưu Nhan, tôi lạnh
89 Chương 89: Đừng sợ
90 Chương 90: Tôi muốn giết nó
91 Chương 91: Đồ vật an ủi
92 Chương 92: Cô bé, em thật thông minh
93 Chương 93: Trái tim đều là của em
94 Chương 94: Lí do buồn vui
95 Chương 95: Bạo lực, cũng là một cách biểu thị tình hữu nghị
96 Chương 96: Như trước đây
97 Chương 97: Đừng để tôi coi thường em
98 Chương 98: Phương tâm
99 Chương 99: Về nhà thôi
100 Chương 100: Cái gọi là chân tướng
101 Chương 101: Mang tớ đi đi
102 Chương 102: Người đón chuyến bay
103 Chương 103: Bởi vì em quan trọng hơn
104 Chương 104: Chưa bao giờ ngừng yêu thương cô
105 Chương 105: Muôn sông nghìn núi
106 Chương 106: Chúng ta còn nhiều thời gian
107 Chương 107: Vật hi sinh
108 Chương 108: Kết thúc
109 Chương 109: Ngoại truyện 1: Học yêu anh một lần nữa
110 Chương 110: Ngoại truyện 2: Cuộc đời này khó thoát khỏi đôi cánh ấy
111 Chương 111: Ngoại truyện 3: Người cha nham hiểm
112 Chương 112: Ngoại truyện 4: Tình yêu có thể tới một lần nữa không?
Chapter

Updated 112 Episodes

1
Chương 1: “Hoa hồng” của giới luật sư
2
Chương 2: Chúng ta dừng ở đây đi
3
Chương 3: Chỉ có tớ, vĩnh viễn không tổn thương cậu
4
Chương 4: Dung thất
5
Chương 5: Đời này, tôi sẽ không bao giờ cho em đi
6
Chương 6: Sống, không thể buông tha
7
Chương 7: Cẩm Sắt, anh sắp kết hôn
8
Chương 8: Vì tình yêu, phải kiên nhẫn
9
Chương 9: Đại thần buông tay
10
Chương 10: Tôi phải làm sao với em bây giờ
11
Chương 11: Nhiều năm như vậy, em nợ anh một câu nói
12
Chương 12: Không yêu, lại muốn một mình độc chiếm
13
Chương 13: Giam cầm
14
Chương 14: Sợ ngài ăn tôi!
15
Chương 15: Sự cám dỗ
16
Chương 16: Nụ cười của anh
17
Chương 17: Tổng giám đốc mới
18
Chương 18: Cái gì gọi là say rượu loạn tính (P.1)
19
Chương 19: Cái gì gọi là say rượu loạn tính (P.2)
20
Chương 20: Đừng yêu hắn
21
Chương 21: Báu vật
22
Chương 22: Lần thứ ba gặp mặt
23
Chương 23: Ám sát
24
Chương 24: Ngô gia có nữ ngự tỷ
25
Chương 25: Đâm lao thì phải theo lao
26
Chương 26: Giai nhân quyến rũ như bông hoa đã gột rửa sạch sẽ
27
Chương 27: “Cẩu nam nữ”
28
Chương 28: Lễ vật
29
Chương 29: Ôm em…anh không thể
30
Chương 30: Thất Tịch vui vẻ
31
Chương 31: Yêu em đã thành thói quen
32
Chương 32: Đường Lưu Nhan, xem như ngài lợi hại
33
Chương 33: Đêm valentine tốt đẹp
34
Chương 34: Hoàng tử hành tây khởi binh hỏi tội
35
Chương 35: Không có đường quay lại
36
Chương 36: Tần gia
37
Chương 37: Lời nói dối ngọt ngào
38
Chương 38: Lún sâu
39
Chương 39: Chuyển biến
40
Chương 40: Thân bại danh liệt
41
Chương 41: Lợi dụng
42
Chương 42: Khoản lớn
43
Chương 43: Cẩm Sắt, em tới thật khéo
44
Chương 44: Tin hay không tùy em
45
Chương 45: Đường Lưu Nhan, chúng ta kết hôn đi
46
Chương 46: Nếu em muốn, tôi sẽ cho em
47
Chương 47: Chúng ta không kết hôn
48
Chương 48: Khách sạn-P.1
49
Chương 49: Khách sạn-P.2
50
Chương 50: Cứu chuộc
51
Chương 51: Chìm đắm
52
Chương 52: Thỏa hiệp
53
Chương 53: Làm chính em là tốt rồi
54
Chương 54: Miêu tả sinh động
55
Chương 55: Cảm ơn ngài cho tôi một đòn chí mạng
56
Chương 56: Đừng sợ, có anh ở đây
57
Chương 57: Tiểu thử ngưu đao
58
Chương 58: Lại một lần nữa bỏ qua
59
Chương 59: Cẩm Sắt, tôi tới đây đón em
60
Chương 60: Va chạm
61
Chương 61: Nhập vai
62
Chương 62: Ngẫu nhiên gặp mặt
63
Chương 63: Tình yêu hèn mọn
64
Chương 64: Nơi tối trong đôi mắt
65
Chương 65: Vì sao không thể là anh
66
Chương 66: Gặp lại
67
Chương 67: Chuyện này phải trách em
68
Chương 68: Băng hỏa lưỡng trọng thiên
69
Chương 69: Phát hiện ngoài ý muốn
70
Chương 70: Cố nhân
71
Chương 71: Ghen như trong truyền thuyết – P.1
72
Chương 72: Lâm lan
73
Chương 73: Có đôi khi, hận không thể bóp chết em
74
Chương 74: Ghen như trong truyền thuyết – P.2
75
Chương 75: Theo dõi
76
Chương 76: Hỗn huyết soái ca
77
Chương 77: Người phụ nữ của tôi
78
Chương 78: Chọc giận
79
Chương 79: Tâm tư của La Lạc
80
Chương 80: Nào, để tôi ôm em
81
Chương 81: Cường hôn
82
Chương 82: Chấp làm ma lại chi thành phật
83
Chương 83: Trình mi
84
Chương 84: Lễ cưới
85
Chương 85: Sự quen biết kì lạ
86
Chương 86: Hôn nhân không tình yêu
87
Chương 87: Phụ nữ đã có chồng
88
Chương 88: Đường Lưu Nhan, tôi lạnh
89
Chương 89: Đừng sợ
90
Chương 90: Tôi muốn giết nó
91
Chương 91: Đồ vật an ủi
92
Chương 92: Cô bé, em thật thông minh
93
Chương 93: Trái tim đều là của em
94
Chương 94: Lí do buồn vui
95
Chương 95: Bạo lực, cũng là một cách biểu thị tình hữu nghị
96
Chương 96: Như trước đây
97
Chương 97: Đừng để tôi coi thường em
98
Chương 98: Phương tâm
99
Chương 99: Về nhà thôi
100
Chương 100: Cái gọi là chân tướng
101
Chương 101: Mang tớ đi đi
102
Chương 102: Người đón chuyến bay
103
Chương 103: Bởi vì em quan trọng hơn
104
Chương 104: Chưa bao giờ ngừng yêu thương cô
105
Chương 105: Muôn sông nghìn núi
106
Chương 106: Chúng ta còn nhiều thời gian
107
Chương 107: Vật hi sinh
108
Chương 108: Kết thúc
109
Chương 109: Ngoại truyện 1: Học yêu anh một lần nữa
110
Chương 110: Ngoại truyện 2: Cuộc đời này khó thoát khỏi đôi cánh ấy
111
Chương 111: Ngoại truyện 3: Người cha nham hiểm
112
Chương 112: Ngoại truyện 4: Tình yêu có thể tới một lần nữa không?