Chương 51: 51: Đi Dạo

"Ngưng Nhi, đã để ngươi chờ lâu rồi!" Vì ngày hôm nay đi chung với Ngưng Nhi nàng cùng với tiểu Kỳ, Phượng Hoàng chọn đồ có chút tới trễ, dù là hôm nay không có ngày lễ gì trọng đại nhưng cũng không thể ăn mặc sơ sài a.
"Không sao Tiêu Vũ, ngươi hôm nay ăn mặc rất đẹp." hôm nay Ngưng Nhi có chút bất ngờ về Tiêu Vũ, ngày thường nàng mặc một bộ bạch y màu trắng trông rất thanh nhã ôn nhu, lần này nàng lại đổi thành cẩm bào thanh y, búi tóc vốn được cột lại bằng một sợi dây nay lại đổi thành cây trâm ngọc, nháy mắt khiến cho người ta cảm giác từ một cô nương giang hồ biến thành cô nương thế gia ưu việt.
"Ngưng Nhi hôm nay cũng rất đẹp!" được Tiêu Vũ khen Ngưng Nhi ngượng ngùng vê vê tà áo.
Nàng hôm nay cũng vì đi với Tiêu Vũ, mặc bộ vàng nhạt tôn lên vẽ ôn nhu nhưng vẫn không mất đi nét dã tính bên trong nàng ấy, ôn nhu cùng dã tính vốn là hai mặt đối lập nhau, nhưng trên người Ngưng Nhi không hiểu sao vẫn hòa hợp lạ thường.
"Trời cũng tối rồi chúng ta cũng đi thôi."
"Hảo!"
Hai người cùng đi trên đường cười nói, bình thường Quang Huy chi thành buổi tối rất náo nhiệt, nhưng sau khi khảo thí cuối năm kết thúc rất nhiều học sinh đã trờ lại quê nhà nên hôm này Quang Huy chi thành vắng hơn mọi khi, cũng không thể vơi đi sự náo nhiệt vốn có của Quang Huy chi thành.
Đủ loại gian hàng quà vặt, trang sức còn có một số gian hàng hỗn tạp cũng đã bày xong, rất náo nhiệt.
"Kẹo hồ lô đây!"
"Thanh Đồng giáp được khắc Minh Văn đây!"
"Trang sức được làm thủ công mời vào!"
Nhìn từng gian hàng thi nhau réo lên mong sẽ có khách đến thăm, thanh âm có sức sống như này làm tâm trạng của Tiêu Vũ tốt hơn rất nhiều.
Nhìn Tiêu Vũ khóe môi giương lên, nàng cũng cảm thấy hôm nay không khí không khỏi tốt hơn thường ngày.
Hai người đi đến trước một gian hàng bán trang sức, chủ sạp thấy hai người thân thiện cười một tiếng, không nói nhiều để hai người tự chọn.
"Ngưng Nhi ngươi thấy cái này thế nào?" Tiêu Vũ cầm một cái trâm cài tinh xảo đưa đến trước mặt Ngưng Nhi.
"Trâm cài?" Ngưng Nhi giật mình vì sao Tiêu Vũ lại đưa cho nàng chiếc trâm này.
"Đúng a, ta cảm thấy nó rất đẹp khi ngươi dùng nó." Tiêu Vũ cười cười nói, từ khi đi đến trước gian hàng này nàng đã chú ý đến nó.
"Này trâm cài dùng cho nữ nhân có tính cách ôn nhu dịu dàng, nhưng Ngưng Nhi từ bên trong có vẻ đẹp dã tính ngươi thấy hợp chưa chắc nàng sẽ thích a." Phượng Hoàng châm chọc nói.

Nhờ Phượng Hoàng nói nàng mới nhớ đến, đây là dựa trên quan điểm của nàng mà nói nó hợp với Ngưng Nhi, mà chưa nghĩ đến Ngưng Nhi có thích hay không.
"Nếu..

nếu ngươi không thích thì thôi vậy." Tiêu Vũ lúng túng nói.
"Không, ta rất thích." Nàng tuy rất ít dùng trâm cài tóc nhưng không phải là không có, không thể không nói ánh mắt của Tiêu Vũ thật tốt, cây trâm này được làm thủ công rất tuyệt, bề mặt nhẵn bóng chất liệu vô cùng tốt.
"Ngươi thích là tốt rồi, lão bản lấy cho ta cây trâm này."
"Tổng cộng một vạn yêu linh tệ."
"Tốt, giúp ta gói lại." Tiêu Vũ nhàn nhạt nói với lão bản, hắn mặt mày hớn hở động tác nhanh nhẹn như sợ Tiêu Vũ sẽ đổi ý.
Tiêu Vũ đưa tay từ không gian giới chỉ lấy ra 1 vạn yêu linh tệ, đem cây trâm ấy cẩn thận đưa cho Ngưng Nhi.
Lão bản nhìn nhìn hai người không khỏi hít sâu một hơi về sự phóng khoáng của hai người, cây trâm này là có người bán lại cho hắn, về độ tinh sảo cũng như chất liệu không phải bàn, nhưng giá quá đắt hầu như sẽ không có người chịu chi trả.
"Cảm ơn ngươi Tiêu Vũ." Ta sẽ giữ nó cẩn thận, Ngưng Nhi thầm nghĩ, sau khi mua trâm cài hai người tiếp tục đi dạo xung quanh xem các gian hàng.
"Tiêu Vũ ngươi đã ăn gì chưa?"
Nghe Ngưng Nhi hỏi nàng mới chợt nhớ, từ sáng nàng vội vã chuẩn bị nên vẫn chưa có gì trong bụng.
Nhìn biểu hiện của Tiêu Vũ nàng đoán rằng Tiêu Vũ vẫn chưa ăn gì.
"Đi thôi, ta dẫn ngươi đi đến chỗ này."
Tiếu Ngưng Nhi cười cười nắm tay nàng dẫn đi.
Ngưng Nhi dẫn Tiêu Vũ đến trước một tửu quán.
"Tiêu Vũ ta giới thiệu với ngươi đây là Mộc Viên quán, nơi ta thường tới, đồ ăn đều rất ngon."
Nói rồi Ngưng Nhi dẫn nàng đi, đến trước tửu quán điều khiến Tiêu Vũ ngạc nhiên là nơi đây số lượng khách khứa rất đông, mọi người tụ tập náo nhiệt so với trên phố đông hơn bội phần.

Thấy có khách đến tiểu nhị chạy nhanh tiếp đón dẫn Tiêu Vũ cùng Ngưng Nhi đến chỗ đã đặt trước.
"Tiếu cô nương hôm nay lại đến nha, như cũ sao?"
Ngưng Nhi nhìn sang nàng: "Đúng vậy, Tiêu Vũ ngươi muốn dùng gì?"
"Như ngươi là tốt rồi." Mặc dù nàng không biết Ngưng Nhi dùng rốt cuộc là món gì.
Tiểu Nhị vừa đi Ngưng Nhi liền nói cho nàng về tửu quán này, Người dân có lẽ không biết Mộc Viên quán do ai dựng nên, nhưng nàng là một trong con em thế gia nên thập phần biết rõ, đây là do thành chủ dựng nên, mục đích là mọi người cho dù giàu nghèo đều được đối xử công bằng.
Lúc bấy giờ mọi người bỗng nhiên reo hò lớn hơn khiến Tiêu Vũ cùng Ngưng Nhi không chú ý cũng không được.
Một vị lão giả, vẻ mặt hiền từ thong thả bước lên trên đài.
"Đây là thuyết thư tiên sinh Thanh Hoài." Ngưng nhi cũng không khỏi kích động, Thanh Hoài là thuyết thư tiên sinh nổi tiếng với tài cao, học rộng hiểu biết nhiều, tửu quán nào có thể mời được Thanh Hoài tiên sinh, chứng tỏ không tầm thường.
"Tiêu Vũ có lẽ ngươi không biết, Thuyết Thư tiên sinh chính là ta muốn gặp ông ấy rất lâu rồi."
Nhìn Tiếu Ngưng Nhi kích động kể về thuyết thư tiên sinh khuôn mặt tươi cười, hạnh phúc đúng với độ tuổi của nàng Tiêu Vũ không khỏi cười theo.
Ngưng Nhi có lẽ ngươi không biết, nụ cười này của ngươi đã lặn lẽ cướp đi trái tim của kẻ nào đó rồi.
"Được rồi, mọi người yên tĩnh, hôm nay Thanh Hoài ta sẽ kể cho các vị đây..

xem nào..

thời kì Hắc Ám đi." Thanh Hoài chậm rãi nói.
Hắn kể cho mọi người ở đây nghe về cuộc chiến của các vị lão tổ, nhân loại từng kẻ di cư sang nơi khác để lánh nạn, hắn kể về con người trên thảo nguyên, hoang mạc, lòng đất.

Mỗi người ở đây nghe thập phần mê say, bọn hắn không nghĩ tới ngoài Quang Huy chi thành vẫn còn rất nhiều nhân loại sống sót.
Sau khi Thanh Hoài tiên sinh kể xong mọi người lục đục li khai, hai người các nàng cũng theo dòng người li khai Mộc Thư quán, các nàng đi trên đường hưởng thụ giây phút yên bình ngắn ngủi này.
"Ngưng Nhi, ngươi muốn nghe một khúc tiêu không." đột nhiên Tiêu Vũ lên tiếng, nàng cũng không biết sao thế này, muốn một khúc trợ hứng cho không gian yên bình này.
"Tốt." Nàng cũng thật bất ngờ, Tiêu Vũ có thể thổi tiêu.
Các nàng không nói gì nhưng thập phần ăn ý mà đi đến chỗ Ngưng Nhi.

Tại bàn đá Tiêu Vũ cầm tiêu đưa lên miệng, tiếng của tiêu trầm ấm, thập phần phù hợp với không gian hiện giờ.
Thanh âm thẳng vào trong lòng, cảm giác ấm áp trải quanh người, cảm giác ấm áp này ngoài Tiêu Vũ ra nàng đã lâu vẫn chưa cảm nhận được.
Một khúc thổi xong nàng nhìn Ngưng Nhi vẫn chưa hoàn hồn, nàng biết Ngưng Nhi đang cảm nhận sự ấm áp khó được này, cũng không thúc giục, cả hai yên lặng ngắm nhìn ánh trăng hôm nay khó được không bị khuất bóng.
"Ngưng Nhi trời đã khuya đến lúc ta phải đi rồi." Nàng không đành lòng đánh vỡ tâm trạng của nàng ấy, nhưng không thể cứ ở đây mãi được.
"Đúng vậy." Ngưng Nhi, ngươi làm sao thế này, cảm giác hụt hẫn trong lòng, làm nàng không biết làm sao.
"Khoan đã Tiêu Vũ, ta có cái này cho ngươi." Ngưng Nhi đúng lúc này gọi lại Tiêu Vũ, sợ Tiêu Vũ đi mất nàng vội vàng lấy từ không gian giới chỉ ra một cây bút đưa cho nàng ấy.
"Đây là?" Không ngờ đến Tiếu Ngưng Nhi còn có một phần quà cho mình.
"Quà của ngươi, ta không biết bản thân nên cảm ơn ngươi bằng món quà gì, ngày thường thấy ngươi thích Minh Văn nên ta nghĩ cây bút này có thể giúp ngươi một chút gì đấy, ngươi..

ngươi đừng vội vứt nó, nó là bút Minh Văn, ta lấy được trong bảo khố của gia tộc, nó..

nó.."
Dường như sợ Tiêu Vũ không cần món quà của mình, Ngưng Nhi càng giải thích càng loạn, nhìn Ngưng Nhi như vậy Tiêu Vũ không khỏi cười cười, đây mới là chân thật nội tâm của nàng ấy đi, vẫn sợ một mảnh tâm ý của bản thân không được nhận lấy, lo lắng, mà không phải bên ngoài một bộ băng sơn không để ý.
Kì thật, Ngưng Nhi không nói cây bút này là vì gia tộc thưởng cho nàng, vì linh hồn lực hóa hình được phép tiến vào bảo khố của gia tộc, cây bút này khiến nàng thập phần chú ý, liền định rồi quà cho Tiêu Vũ, nói thật nàng cũng không biết cấp bậc của cây bút này.
"Ta nhận lấy, món quà này ta thật sự thích, cảm ơn ngươi Ngưng Nhi." Nàng nắm thật chặc lấy cây bút này, như biểu thị cho nàng ấy biết, món quà này nàng thập phần trân trọng.
"Ngươi..

ngươi thích là được rồi, ta..

ta đi trước."
Này đây nàng vẫn là một thời gian dài tặng một người vật gì đó, không hiểu sao mặt cứ nóng nóng.
Không sao đây chỉ tặng món đồ cho bạn bè bình thường thôi, đúng vậy bạn bè bình thường.

Ngưng Nhi trong lòng lặp đi lặp lại khiến cho tâm tình bình phục xuống.
Tiêu Vũ nhìn Ngưng Nhi đi xa, nàng thấy cũng nên trở về rồi, cầm trong tay cây bút nàng biết đây không phải cây bút phẩm cấp thường, thậm chí còn hơn cả thế.
"Tiểu Kê." Tiêu Vũ gọi Phượng Hoàng từ trong thức hải.
"Chuyện gì?"
"Vật chứa linh hồn lực, ta có rồi." Nàng nhìn vào cây bút này quyết định nói, cây bút này sẽ là vật chứa linh hồn lực của bản thân.
"Ngươi quyết định là được, ta hỏi ngươi Tụ Linh Trận ngươi học xong các Minh Văn chưa." Phượng Hoàng hỏi.
"Thuộc rồi."
Nghe Tiêu Vũ nói nó giật mình, không ngờ hai nghìn Minh Văn cơ bản, một nghìn Minh Văn trung cấp, một nghìn Minh Văn cao cấp ghép lại đã học xong rồi, quả nhiên thiên phú Minh Văn là kinh người, phải chi thiên phú đối chiến của nàng cũng như vậy thì tốt biết mấy.

Nghĩ tới đây nó lại sầu.
"Được rồi, ngày mai ta sẽ chỉ ngươi Tụ Linh Trận."
(Ta đang mắc một căn bệnh không bác sĩ nào có thể cứu chữa được
Lười quá a).

Chapter
1 Chương 1: Chương 1
2 Chương 2: Chương 2
3 Chương 3: Chương 3
4 Chương 4: Chương 4
5 Chương 5: Chương 5
6 Chương 6: Chương 6
7 Chương 7: Chương 7
8 Chương 8: Chương 8
9 Chương 9: Chương 9
10 Chương 10: Chương 10
11 Chương 11: Chương 11
12 Chương 12: Chương 12
13 Chương 13: Chương 13
14 Chương 14: Chương 14
15 Chương 15: Chương 15
16 Chương 16: Chương 16
17 Chương 17: Chương 17
18 Chương 18: Chương 18
19 Chương 19: Chương 19
20 Chương 20: Chương 20
21 Chương 21: Chương 21
22 Chương 22: Chương 22
23 Chương 23: Chương 23
24 Chương 24: Chương 24
25 Chương 25: Chương 25
26 Chương 26: Chương 26
27 Chương 27: Chương 27
28 Chương 28: Chương 28
29 Chương 29: Chương 29
30 Chương 30: Chương 30
31 Chương 31: Chương 31
32 Chương 32: Chương 32
33 Chương 33: Chương 33
34 Chương 34: Chương 34
35 Chương 35: Chương 35
36 Chương 36: Chương 36
37 Chương 37: Chương 37
38 Chương 38: Chương 38
39 Chương 39: Chương 39
40 Chương 40: Chương 40
41 Chương 41: Chương 41
42 Chương 42: Chương 42
43 Chương 43: Chương 43
44 Chương 44: Chương 44
45 Chương 45: Chương 45
46 Chương 46: Chương 46
47 Chương 47: Chương 47
48 Chương 48: Chương 48
49 Chương 49: Chương 49
50 Chương 50: Chương 50
51 Chương 51: 51: Đi Dạo
52 Chương 52: 52: Minh Văn Bút
53 Chương 53: 53: Đột Nhập Phủ Thành Chủ Bấm Để Xem
54 Chương 54: 54: Tẩu Thoát
55 Chương 55: 55: Gặp Lại
56 Chương 56: 56: Công Pháp Mới
57 Chương 57: 57: Long Khí Thuật
58 Chương 1
59 Chương 2
60 Chương 3
61 Chương 4
62 Chương 5
63 Chương 6
64 Chương 7
65 Chương 8
66 Chương 9
67 Chương 10
68 Chương 11
69 Chương 12
70 Chương 13
71 Chương 14
72 Chương 15
73 Chương 16
74 Chương 17
75 Chương 18
76 Chương 19
77 Chương 20
78 Chương 21
79 Chương 22
80 Chương 23
81 Chương 24
82 Chương 25
83 Chương 26
84 Chương 27
85 Chương 28
86 Chương 29
87 Chương 30
88 Chương 31
89 Chương 32
90 Chương 33
91 Chương 34
92 Chương 35
93 Chương 36
94 Chương 37
95 Chương 38
96 Chương 39
97 Chương 40
98 Chương 41
99 Chương 42
100 Chương 43
101 Chương 44
102 Chương 45
103 Chương 46
104 Chương 47
105 Chương 48
106 Chương 49
107 Chương 50
108 51: Đi Dạo
109 52: Minh Văn Bút
110 53: Đột Nhập Phủ Thành Chủ Bấm Để Xem
111 54: Tẩu Thoát
112 55: Gặp Lại
113 56: Công Pháp Mới
114 57: Long Khí Thuật
115 58: Mộng Yểm Yêu Hồ
116 59: Dung Hợp
117 60: Nỗi Lòng Cha Con
118 C61: Thiên tài chiến
119 C62: Long đả long vũ
120 C63: Khai chiến
121 C64: Tiên đả
122 C65: Thực lực
123 C66: Thẩm khiếu
Chapter

Updated 123 Episodes

1
Chương 1: Chương 1
2
Chương 2: Chương 2
3
Chương 3: Chương 3
4
Chương 4: Chương 4
5
Chương 5: Chương 5
6
Chương 6: Chương 6
7
Chương 7: Chương 7
8
Chương 8: Chương 8
9
Chương 9: Chương 9
10
Chương 10: Chương 10
11
Chương 11: Chương 11
12
Chương 12: Chương 12
13
Chương 13: Chương 13
14
Chương 14: Chương 14
15
Chương 15: Chương 15
16
Chương 16: Chương 16
17
Chương 17: Chương 17
18
Chương 18: Chương 18
19
Chương 19: Chương 19
20
Chương 20: Chương 20
21
Chương 21: Chương 21
22
Chương 22: Chương 22
23
Chương 23: Chương 23
24
Chương 24: Chương 24
25
Chương 25: Chương 25
26
Chương 26: Chương 26
27
Chương 27: Chương 27
28
Chương 28: Chương 28
29
Chương 29: Chương 29
30
Chương 30: Chương 30
31
Chương 31: Chương 31
32
Chương 32: Chương 32
33
Chương 33: Chương 33
34
Chương 34: Chương 34
35
Chương 35: Chương 35
36
Chương 36: Chương 36
37
Chương 37: Chương 37
38
Chương 38: Chương 38
39
Chương 39: Chương 39
40
Chương 40: Chương 40
41
Chương 41: Chương 41
42
Chương 42: Chương 42
43
Chương 43: Chương 43
44
Chương 44: Chương 44
45
Chương 45: Chương 45
46
Chương 46: Chương 46
47
Chương 47: Chương 47
48
Chương 48: Chương 48
49
Chương 49: Chương 49
50
Chương 50: Chương 50
51
Chương 51: 51: Đi Dạo
52
Chương 52: 52: Minh Văn Bút
53
Chương 53: 53: Đột Nhập Phủ Thành Chủ Bấm Để Xem
54
Chương 54: 54: Tẩu Thoát
55
Chương 55: 55: Gặp Lại
56
Chương 56: 56: Công Pháp Mới
57
Chương 57: 57: Long Khí Thuật
58
Chương 1
59
Chương 2
60
Chương 3
61
Chương 4
62
Chương 5
63
Chương 6
64
Chương 7
65
Chương 8
66
Chương 9
67
Chương 10
68
Chương 11
69
Chương 12
70
Chương 13
71
Chương 14
72
Chương 15
73
Chương 16
74
Chương 17
75
Chương 18
76
Chương 19
77
Chương 20
78
Chương 21
79
Chương 22
80
Chương 23
81
Chương 24
82
Chương 25
83
Chương 26
84
Chương 27
85
Chương 28
86
Chương 29
87
Chương 30
88
Chương 31
89
Chương 32
90
Chương 33
91
Chương 34
92
Chương 35
93
Chương 36
94
Chương 37
95
Chương 38
96
Chương 39
97
Chương 40
98
Chương 41
99
Chương 42
100
Chương 43
101
Chương 44
102
Chương 45
103
Chương 46
104
Chương 47
105
Chương 48
106
Chương 49
107
Chương 50
108
51: Đi Dạo
109
52: Minh Văn Bút
110
53: Đột Nhập Phủ Thành Chủ Bấm Để Xem
111
54: Tẩu Thoát
112
55: Gặp Lại
113
56: Công Pháp Mới
114
57: Long Khí Thuật
115
58: Mộng Yểm Yêu Hồ
116
59: Dung Hợp
117
60: Nỗi Lòng Cha Con
118
C61: Thiên tài chiến
119
C62: Long đả long vũ
120
C63: Khai chiến
121
C64: Tiên đả
122
C65: Thực lực
123
C66: Thẩm khiếu