Chương 51: Ba ngày là khỏi

Một thanh âm lạnh lùng, từ phía hậu viện vọng ra, Tiểu Tiểu khó hiểu nhìn về phía phát ra âm thanh, bực bội nói:

“Ngươi là ai? Sao lại ở trong cung của ta?”

Thanh âm này nghe có vẻ rất quen thuộc, sao lại giống tên Hoàng thượng thối
kia đến vậy? Nhưng đáng lí ra giờ này Hoàng thượng đang bị đau bụng nằm ở tẩm cung mới đúng, làm sao có khí lực mà chạy đến đây? Không phải Hoàng thượng, còn biết gọi mình là Thụy Tiên, vậy chỉ có Sóc vương thôi.

“Ha ha! Nực cười, Thụy phi, bản vương đến hoàng cung, còn cần phải báo cáo
với cô hay sao? Sóc Vương một thân thanh y đi ra, đem theo một nụ cười
xấu xa.

Thấy vẻ cười xấu xa ấy của hắn, trong lòng Tiểu Tiểu liền thấy không thoải mái, toàn thân từ trên xuống dưới càng không thoải
mái. Thật muốn dạy dỗ hắn một trận, nhưng bản thân hiện giờ là Tiên phi
một chút võ công cũng không có, không phải Thấu tiên Tiểu Tiểu, hiện giờ chỉ có thể làm người yếu đuối thôi.

Sao hắn lại đến đây nhỉ?
Không lẽ hắn hoài nghi mình rồi? Thật muốn hỏi hắn xem tư vị ngày hôm đó ra sao, có phải sẽ khiến hắn cả đời khó quên hay không?

A, còn nữa, có bị hậu di chứng gì không, ví dụ như…..

Nhưng mà, hiện giờ không thể hỏi, một phi tử thân ở lãnh cung, sao có thể
biết được mấy chuyện dó chứ? Không biết, thì làm một kẻ đáng thương đi.

“Sóc vương, ngài đến hoàng cung đúng là không cần phải thông báo với bản
cung, nhưng ngài đến tẩm cung của bản cung thì không cần phải nói với ta một tiếng hay sao? Bản cung nhớ là giữa chúng ta chẳng có giao tình gì, không biết Sóc vương đến đây, là có việc gì vậy? chắc không phải là
tham luyến mỹ sắc của bản cung, muốn đội nón xanh cho hoàng huynh của
ngài đấy chứ? Nếu đúng là như vậy, thì mong Sóc vương hãy đi cho, Tiên
phi ta tuy rằng thích ngắm mỹ nam, nhưng tuyệt đối không tùy tùy tiện
tiện dây dưa với mỹ nam, bản cung rất bảo thủ…..” (Shinku: xạo bà cố
>.

“Cô….bớt hoang tưởng đi! Tùy tiện chọn một thị thiếp
trong Sóc vương phủ của ta cũng đẹp hơn cô gấp trăm ngàn lần. Tham luyến mỹ sắc của cô,, sao cô không soi gương lại xem, cô đủ tư cách hay sao?” Lời của Tiểu Tiểu, không hiểu sao lại làm cho Sóc vương tức giận, mở
miệng cũng không chút khách khí. Đặc biệt là hai câu sau, khiến Tiểu
Tiểu ghi lòng tạc dạ: Hừ, dám nói cô nãi nãi ta như vậy hả, đừng trách
ta sau này chỉnh chết ngươi!

“Ồ, hóa ra bản cung không đủ tư cách à, thế bản cung thấy lạ thật đấy, ngài đã cho rằng ra không đủ tư cách, không biết đêm hôm khuya khoắt đến đây, lại là vì cái gì nhỉ? Đừng nói
là ngài ra ngoài giải sầu, không cẩn thận lại lạc vào đây đấy nhé? Lãnh
cung, hình như đâu có cảnh sắc gì đẹp đâu nhỉ?” Buồn cười nhìn hắn, Tiểu Tiểu không khách khí trả lời.

“Vậy thì không phải, chỉ là Thụy Tiên rất giống một người bạn của bản vương, cho nên bản vương mới qua đây bái phỏng một chút!”

“Vậy bản cung phải đa tạ Sóc vương đại giá quang lâm rồi. chỉ là nửa đêm nửa hôm, cô nam quả nữ, ngài không sợ bị người ta đặt điều, nhưng bản cung
thì sợ nha?” Sóc vương chết bằm, rõ ràng là ngươi nghi ngờ ta nên mới
tới đây, lại còn giảo biện gì nữa?

“Thụy Tiên hiểu lầm rồi, là
bản vương không đúng! Hoàng thượng đã bị bệnh, Thụy Tiên cô biết không?” Hai mắt Sóc vương lăm lăm nhìn nàng, tuy rằng không thể khẳng định nàng ta là người tối hôm đó, nhưng lần trúng độc này của Hoàng thượng, chắc
chắn là có liên quan đến nàng ta. Dựa vào trực giác, hắn tin rằng Thủy
Tiên này, tuyệt đối không đơn giản.

“Vậy à? Bản cung là phi tử
không được sủng ở lãnh cung, một năm gặp mặt Hoàng thượng chẳng được mấy lần, thì càng không biết long thể Hoàng thượng hiện tại ra sao. Sóc
vương nói cho bản cung, chẳng lẽ muốn để bản cung bệnh thay cho Hoàng
thượng à?”

Tiểu Tiểu cười lạnh, đem trách nhiệm phủi sạch sẽ. Sóc vương nhìn nàng hồi lâu rồi lặng lẽ rời đi.

Buổi trưa ngày thứ hai Tiểu Tiểu thức dậy, Hỷ công công đã đứng hầu ở đó,
Tiểu Tiểu trực tiếp ngồi xuống, ăn thức ăn bọn họ để lại cho nàng, cũng
chẳng hỏi Hỷ công công xem có chuyện gì hay không.

“Nương nương……” có chút lo lắng nhìn Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu nhướn nhướn mày:

“Hỷ công công, có chuyện gì, đợi ta ăn xong rồi hãy nói, được chứ?”

“Ơ, nương nương, được……được…..” bất an nhìn mặt trời bên ngoài, Hỷ công công ngồi đợi mà cứ như đang ngồi trên bàn châm.

Từ từ, ăn từng miếng từng miếng, lúc ăn xong, thì đã là nửa canh giờ sau rồi.

“Nương nương, lão nô muốn thỉnh giáo nương nương một vấn đề.” Hỷ công công khép nép hỏi.

“Ồ? Ta còn tưởng là hiệu suất làm việc của Hỷ công công cao đến vậy, đến để đưa danh sách cho ta chứ? Hóa ra, không phải nha! Chuyện gì, hỏi đi!”
Cầm chiếc khăn lụa đã được chuẩn bị sẵn ở trên bàn lên, Tiểu Tiểu lau
miệng.

“Chuyện đó, nương nương, chuyện danh sách thì còn phải
đợi. Lão nô rất nhanh sẽ đem qua đây, cái này thì mong nương nương có
thể yên tâm được rồi!”

“Ngươi nhớ là được rồi! Có chuyện gì nói
đi, ta thích người dứt khoát, đừng có vòng vo tam quốc nữa.” Tiểu Tiểu
mất kiên nhẫn trừng mắt nhìn lão, tên công công này sao lại trung thành
với Hoàng thượng đến thế nhỉ? Nhìn dấu tay đỏ dỏ trên mặt lão, tám chín
phần mười là đã bị Hoàng thượng đánh. Cũng chỉ có lão mới vậy thôi, nếu
là Tiểu Tiểu, sớm đã bãi công không làm rồi!

“Cái mà lần trước
nương nương nói, nương nương có thể tiết lộ một chút, phải dùng như thế
nào hay không?” Hỷ công công vẻ mặt mong chờ nhìn Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu
thở dài nói:

“Hỷ công công, ‘bệnh’ của Hoàng thượng vẫn chưa khỏi à? Vốn ta nói đến nước tiểu đồng tử, cũng chỉ là nghe nói mà thôi, có
tác dụng hay không thì chưa biết, Hoàng thượng thân thể ngàn vàng, sao
có thể cho Hoàng thượng dùng chứ? Bỏ đi, không nói nữa!”

Tiểu
Tiểu quay đầu đi, nhẫn nhịn tiếng cười muốn phát ra, cuối cùng cũng biết Hỷ công công tại sao bị đánh rồi, phỏng chừng là nói muốn để Hoàng
thượng dùng nước tiểu đồng tử nên mới……

Hoàng thượng cao ngạo như vậy, sao có thể uống cái thứ đó được? coi vậy mà mấy tên thái y đó cũng được dạy dỗ không ít nhỉ? Bất quá cái này không liên quan đến mình,
mình chỉ là muốn hồi báo một chút “thâm tình” cho hắn mà thôi.

Dám đối xử với ta như thế, đây chỉ là lễ vật nhỏ thôi. Hi vọng hắn có thể học ngoan một chút, mình cũng sẽ không làm khó hắn.

“Nương nương, sao Hoàng thượng có thể dùng cái thứ đó được chứ? Nô tài cũng chỉ là hiếu kỳ mà thôi, mong nương nương chỉ giáo…”

Hỷ công công vội vàng di chuyển mục tiêu lên người mình, cho dù Hoàng
thượng có thật sự dùng nước tiểu đồng tử đi nữa, cũng không thể truyền
ra ngoài. Phải chú ý long uy, long uy, long uy ở đâu chứ?

“Là Hỷ
công công hiếu kỳ à, vậy bản cung hảo tâm nói cho ngươi vậy, cứ uống như thường, một ngày khoảng ba lần. Mỗi lần dùng, không được quá nhiều, to
bằng cái chén nhỏ này là được….”

Tay ước lượng ly trà, Tiểu Tiểu thành thật nói, thật ra trong bụng đã cười muốn chết rồi.

“Tạ nương nương chỉ điểm, tạ nương nương chỉ điểm, nô tài về trước đây….”
Cư như lấy được báu vật, Hỷ công công vội vội vàng vàng chạy ra ngoài.

“Ha ha…..ha ha……” Tiểu Tiểu cười ha ha, suýt nữa thì đứt hơi, vừa nghĩ đến
cảnh Hoàng thượng nhăn mặt uống “nước tiểu”, không hiểu sao lại cảm thấy thật hả dạ, nhìn thế nào cũng thấy thật thoải mái!

Đại lễ này
thật không tồi, uống ba ngày là khỏi, còn có thể bồi bổ thân thể nữa
chứ? Miễn cho hắn cả ngày sủng hạnh phi tử quá độ mà chết! xem xem Tiên
phi của hắn, hiền lành biết bao, vì hắn mà suy nghĩ nè.

“Nha đầu thối, thật là quá nghịch ngợm, có ai mà chỉnh người khác như vậy không hả!”

Tiểu Tiểu ôm đầu, lại ai nữa đây?

Chapter
1 Chương 1: Thiên hạ đệ nhất thần trộm
2 Chương 2: Hổ khẩu thoát hiểm
3 Chương 3: Bị trục xuống núi
4 Chương 4: Việc tốt khó làm
5 Chương 5: Đùa giỡn với ta? ngươi còn kém lắm
6 Chương 6: Đùa giỡn ta? cho ngươi chịu đủ!
7 Chương 7: Giáo huấn Ngưu Phong
8 Chương 8: Mông đít của khỉ mẹ
9 Chương 9: Chỉnh không chết ngươi?
10 Chương 10: Bóng đen lúc nửa đêm
11 Chương 11: Quân tử dưới giường
12 Chương 12: Muốn săn Lân vương
13 Chương 13: Nhất khẩu túy (*)
14 Chương 14: Xảo ngộ Lân vương
15 Chương 15: Có vẻ như động tâm
16 Chương 16: Tiền trảm hậu tấu
17 Chương 17: Là người sao?
18 Chương 18: Ai?
19 Chương 19: Vậy cũng được sao?
20 Chương 20: Chuyên trị chứng “bực tức thức giấc”
21 Chương 21: Bước thứ hai dụ chồng
22 Chương 22: “Bệnh thầm kín” của Lân Vương
23 Chương 23: Ám đấu giữa nam nhân
24 Chương 24: Giải độc hay là giết heo?
25 Chương 25: Muỗi cắn
26 Chương 26: Rình coi
27 Chương 27: Đắc ý nam nhân
28 Chương 28: Như thế nào đối phó hắn?
29 Chương 29: Dò xét Sóc Vương phủ
30 Chương 30: Triền miên trước khi chia tay
31 Chương 31: Sắc dụ Sóc Vương
32 Chương 32: Muốn ăn ăn không được
33 Chương 33: Tuyệt sắc bá đạo nam
34 Chương 34: Bỏ trốn
35 Chương 35: Cao hứng thế thân
36 Chương 36: Ai sợ ai hả?
37 Chương 37: Tức đến sắp nghẹn
38 Chương 38: Tính ngươi xui xẻo
39 Chương 39: Có ma a!!!!
40 Chương 40: Trời ơi! Đất ơi…
41 Chương 41: Gọi cô nãi nãi
42 Chương 42: Mẫu thân, con đến giúp người
43 Chương 43: Nội khố gì?
44 Chương 44: Tiểu Tiểu vs Hoàng thượng thối (1)
45 Chương 45: Tiểu Tiểu vs Hoàng thượng thối (2) ~ Hoàng thượng lăn lộn
46 Chương 46: Hoàng thượng đáng tội chết
47 Chương 47: “Bệnh” đến kiệt sức
48 Chương 48: Chỉ cần động khẩu, là cơm no áo ấm như thường
49 Chương 49: Nước tiểu đồng tử
50 Chương 50: Là Hoàng thượng hả?
51 Chương 51: Ba ngày là khỏi
52 Chương 52: Ta muốn xuất cung!!!!!
53 Chương 53: Mang thai?
54 Chương 54: Nương tử, nàng lại nghịch ngợm nữa rồi
55 Chương 55: Sắc lang ++ tao dược(*)
56 Chương 56: Một trận nôn “ọe”
57 Chương 57: Mẹ cháu đã nói, không thể…
58 Chương 58: Điểm Điểm vs Hoàng thượng~~ Hoàng thượng chưa cai sữa
59 Chương 59: Một lũ ăn hại!!
60 Chương 60: Không phải nam tử hán, ta đây là tiểu bảo bảo
61 Chương 61: Ai thiếu đạo đức?
62 Chương 62: Giấu tiền
63 Chương 63: Vị đại phu này hơi cuồng
64 Chương 64: Hoàng thượng bị trêu đùa
65 Chương 65: Dụng tâm không thuần khiết
66 Chương 66: Điểm Điểm mất tích
67 Chương 67: Hắc Tử cứu chủ
68 Chương 68: Người cha thứ tám
69 Chương 69: Ai hạ độc?
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72: Lân vương, nguy hiểm!
73 Chương 73
74 Chương 74: “Bởi vì Hoàng thượng là một thằng đần!”
75 Chương 75: ‘Thụy Tiên’, qua đây băng bó giúp trẫm!”
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78: Tiểu Tiểu, nàng trở về rồi?
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88: Nội gián
89 Chương 89
90 Chương 90: Đe dọa Điểm Điểm
91 Chương 91: Nam giả nữ trang
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94: Hoài nghi
95 Chương 95: Bị đánh
96 Chương 96: Tội sống khó thoát
97 Chương 97: Bị bắt
98 Chương 98: Thị tẩm
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103: Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123: Thích khách
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
Chapter

Updated 152 Episodes

1
Chương 1: Thiên hạ đệ nhất thần trộm
2
Chương 2: Hổ khẩu thoát hiểm
3
Chương 3: Bị trục xuống núi
4
Chương 4: Việc tốt khó làm
5
Chương 5: Đùa giỡn với ta? ngươi còn kém lắm
6
Chương 6: Đùa giỡn ta? cho ngươi chịu đủ!
7
Chương 7: Giáo huấn Ngưu Phong
8
Chương 8: Mông đít của khỉ mẹ
9
Chương 9: Chỉnh không chết ngươi?
10
Chương 10: Bóng đen lúc nửa đêm
11
Chương 11: Quân tử dưới giường
12
Chương 12: Muốn săn Lân vương
13
Chương 13: Nhất khẩu túy (*)
14
Chương 14: Xảo ngộ Lân vương
15
Chương 15: Có vẻ như động tâm
16
Chương 16: Tiền trảm hậu tấu
17
Chương 17: Là người sao?
18
Chương 18: Ai?
19
Chương 19: Vậy cũng được sao?
20
Chương 20: Chuyên trị chứng “bực tức thức giấc”
21
Chương 21: Bước thứ hai dụ chồng
22
Chương 22: “Bệnh thầm kín” của Lân Vương
23
Chương 23: Ám đấu giữa nam nhân
24
Chương 24: Giải độc hay là giết heo?
25
Chương 25: Muỗi cắn
26
Chương 26: Rình coi
27
Chương 27: Đắc ý nam nhân
28
Chương 28: Như thế nào đối phó hắn?
29
Chương 29: Dò xét Sóc Vương phủ
30
Chương 30: Triền miên trước khi chia tay
31
Chương 31: Sắc dụ Sóc Vương
32
Chương 32: Muốn ăn ăn không được
33
Chương 33: Tuyệt sắc bá đạo nam
34
Chương 34: Bỏ trốn
35
Chương 35: Cao hứng thế thân
36
Chương 36: Ai sợ ai hả?
37
Chương 37: Tức đến sắp nghẹn
38
Chương 38: Tính ngươi xui xẻo
39
Chương 39: Có ma a!!!!
40
Chương 40: Trời ơi! Đất ơi…
41
Chương 41: Gọi cô nãi nãi
42
Chương 42: Mẫu thân, con đến giúp người
43
Chương 43: Nội khố gì?
44
Chương 44: Tiểu Tiểu vs Hoàng thượng thối (1)
45
Chương 45: Tiểu Tiểu vs Hoàng thượng thối (2) ~ Hoàng thượng lăn lộn
46
Chương 46: Hoàng thượng đáng tội chết
47
Chương 47: “Bệnh” đến kiệt sức
48
Chương 48: Chỉ cần động khẩu, là cơm no áo ấm như thường
49
Chương 49: Nước tiểu đồng tử
50
Chương 50: Là Hoàng thượng hả?
51
Chương 51: Ba ngày là khỏi
52
Chương 52: Ta muốn xuất cung!!!!!
53
Chương 53: Mang thai?
54
Chương 54: Nương tử, nàng lại nghịch ngợm nữa rồi
55
Chương 55: Sắc lang ++ tao dược(*)
56
Chương 56: Một trận nôn “ọe”
57
Chương 57: Mẹ cháu đã nói, không thể…
58
Chương 58: Điểm Điểm vs Hoàng thượng~~ Hoàng thượng chưa cai sữa
59
Chương 59: Một lũ ăn hại!!
60
Chương 60: Không phải nam tử hán, ta đây là tiểu bảo bảo
61
Chương 61: Ai thiếu đạo đức?
62
Chương 62: Giấu tiền
63
Chương 63: Vị đại phu này hơi cuồng
64
Chương 64: Hoàng thượng bị trêu đùa
65
Chương 65: Dụng tâm không thuần khiết
66
Chương 66: Điểm Điểm mất tích
67
Chương 67: Hắc Tử cứu chủ
68
Chương 68: Người cha thứ tám
69
Chương 69: Ai hạ độc?
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72: Lân vương, nguy hiểm!
73
Chương 73
74
Chương 74: “Bởi vì Hoàng thượng là một thằng đần!”
75
Chương 75: ‘Thụy Tiên’, qua đây băng bó giúp trẫm!”
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78: Tiểu Tiểu, nàng trở về rồi?
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88: Nội gián
89
Chương 89
90
Chương 90: Đe dọa Điểm Điểm
91
Chương 91: Nam giả nữ trang
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94: Hoài nghi
95
Chương 95: Bị đánh
96
Chương 96: Tội sống khó thoát
97
Chương 97: Bị bắt
98
Chương 98: Thị tẩm
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103: Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123: Thích khách
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152