Chương 56: Ngoại truyện 1: Đêm Tiểu Trinh được cứu vớt ấy

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Nữu Nữu thương mến, con phải biết một chuyện hơi tàn khốc.

Anh hùng có thể vươn tay trợ giúp đúng lúc con cần chỉ tồn tại trong tiểu thuyết và phim truyền hình thôi. Phần lớn thời gian, con phải tự cứu lấy bản thân, nếu con không thể cứu giúp chính mình, thì con sẽ phải trải qua thất bại, ngã xuống đáy vực.

Lúc này con phải biết một chuyện khác hơi may mắn.

Thất bại và ngã xuống đáy vực, không có nghĩa là cuộc đời sau này của con sẽ không gượng dậy nổi. Phần lớn thời gian con đều có thể đứng dậy. Thật ra chúng ta luôn kiên cường hơn tưởng tượng của chính mình.”

Vào ngày tổ chức buổi lễ tốt nghiệp của Hà Ngọc, sau khi chia tay anh, Khương Tiểu Trinh đi lên tầng thượng.

Giữa cơn mưa rền gió dữ, cô bị tra tấn bởi sự căm thù bản thân vô tận.

Không gọi điện được cho mẹ, Khương Tiểu Trinh chỉ cách cửa tử một cú nhảy.

Tình bạn đã vứt bỏ cô, tình yêu đã vứt bỏ cô, tình thân cũng không thể trở thành sợi dây kéo lại sinh mệnh của cô.

Cô đi tới rìa sân thượng với đôi mắt đờ đẫn, Khương Tiểu Trinh vượt qua lan can, một chân treo giữa khoảng không.

“Bà ngoại đừng chết!”

Nữu Nữu bóp chặt cánh tay Khương Minh Trân, bà kêu au au vì bị cháu mình bấu.

“Đau đau! Không chết đâu, con đừng véo mạnh thế.”

Kể đến đâu rồi nhỉ?

À, một chân treo giữa không trung.

Đúng lúc này!

Một tiếng động xuyên thủng tiếng mưa rơi, vọng vào tai Khương Tiểu Trinh.

“Ọc ——”

Một tiếng bụng réo rất dài.

Cơn đói sẽ không đến trễ chỉ vì bạn có chuyện quan trọng phải làm.

Khương Tiểu Trinh trang điểm tỉ mỉ tới gặp Hà Ngọc, cả ngày chưa ăn gì cả.

“Trong khoảnh khắc đấy, bà nghĩ tới mì xào.

“Đúng là rất lỗi thời, nhưng bà thật sự, muốn ăn một đĩa mì xào trước khi chết.”

Ông ngoại nằm trên giường bệnh nhíu nhíu mày.

Theo câu chuyện mà Khương Minh Trân kể lại, Hà Ngọc đang hôn mê trong cơn mơ vươn tay ra với Khương Tiểu Trinh.

Ông bước ra khỏi lan can, nhằm về phía cô, ôm cô vào lòng mình.

“Là mì xào,” Khương Minh Trân trong hiện thực nghiêm mặt nói với Nữu Nữu: “Là mì xào đã cứu mạng bà!”

Trên sân thượng, Khương Tiểu Trinh cúi đầu, nhìn từ lầu 7 xuống.

Cô mơ hồ thấy ở ngoài trường, bên kia đường, những quán ăn khuya có trần màu đỏ còn đang mở cửa.

“Phải miêu tả hương vị của bát mì xào ấy thế nào nhỉ……

“Thịt heo xé sợi xào hơi cháy cạnh, nhưng cắn vào lại không hề bị khét, vị thịt đậm đà tinh tế. Sự kết hợp giữa mì sợi và giá đỗ đúng là phải vỗ tay khen ngon, vừa miệng, mặn mặn cay cay. Nhai một miếng to trong miệng, hương thơm tỏa ra bốn phía.”

Thế là, Khương Tiểu Trinh đã lâu không dính vào thức ăn mặn dầu mỡ để giảm béo, đã ngồi trong quán ăn khuya ăn một chặp bốn đĩa mì xào.

“Tuy rằng bà đang kể cho con nghe về câu chuyện tình yêu giữa bà và ông con, nhưng phải nói thế nào nhỉ? Niềm vui mà mì xào mang đến, và niềm vui do tình yêu mang đến, là không thể so sánh được. Tình yêu sẽ khiến con lúc đau khổ khi lại vui sướng, con mì xào thì sao? Sự vui sướng do mì xào mang lại rất giản đơn và thỏa mãn. Nó có thể lấp đầy bụng con, chỉ có mì xào không ngon mới có thể khiến con không vui. Nhưng vậy cũng không sao, thế giới rộng lớn còn có bao món ngon khác, con cứ ăn món khác là được rồi.”

“Bà ngoại……” Nữu Nữu nuốt nước miếng: “Bà kể thế làm con đói bụng rồi.”

Đúng như lời Khương Minh Trân nói: Thứ cứu vớt Khương Tiểu Trinh thời thiếu nữ, là mì xào.

Sau khi ăn bốn đĩa đẫy mì xào, đầu Khương Tiểu Trinh được ý nghĩ này thắp sáng.

Cô quyết định sau này mình phải nấu ra những món ngon khác nhau để mang tới niềm vui vô tận cho bản thân và cho mọi người.

Mì xào, mì xào, có vẻ bình dân quá.

Bởi vì đây là câu chuyện kể cho trẻ nhỏ, nên phải mang ý nghĩa giáo dục, cho nên chúng ta hãy gọi nó là ước mơ.

Đêm Khương Tiểu Trinh được cứu vớt ấy, thứ vươn tay ra cứu rỗi cô chính là ước mơ.

Trong đêm mưa rét lạnh, khi cô gọi chủ quán “Cho thêm đĩa nữa”, cô bỗng nhiên lại nghĩ, mình muốn tiếp tục sống tiếp.

[HẾT NGOẠI TRUYỆN 1]

Chapter
1 Chương 1: Phiền não của Nữu Nữu
2 Chương 2: Cô chủ nhà họ Khương
3 Chương 3: Đứa con trai nhà bà vú
4 Chương 4: Bắt đầu chịu khổ
5 Chương 5: Tất cả đều là của Tiểu Trân
6 Chương 6: Tình bạn khoai lang khô
7 Chương 7: Tới chơi đồ chơi đi
8 Chương 8: Cơn gió lạnh thời thơ ấu
9 Chương 9: Con chó của công chúa nhỏ
10 Chương 10: Khi thực hiện lời xin lỗi
11 Chương 11: Trào lưu thổi lá cây
12 Chương 12: Muốn kết hôn đấy ư?
13 Chương 13: Bầu cho Hà Ngọc nhé
14 Chương 14: Họa sĩ nhỏ tương lai
15 Chương 15: Nhà hàng lớn xa hoa
16 Chương 16: Ông ngoại khó đút cơm
17 Chương 17: Món khoai lang khô tuổi già
18 Chương 18: Ngày học cấp 3
19 Chương 19: Học sinh lưu ban hai năm
20 Chương 20: Chào cậu, Khương Tiểu Trinh
21 Chương 21: Chăm sóc con bé nhiều thêm
22 Chương 22: Tôi khinh bỉ cậu
23 Chương 23: Nghĩ cách cứu chú mèo con
24 Chương 24: Ông ta không phải là bố tớ
25 Chương 25: Xấu người xấu nết
26 Chương 26: Lý do bị khinh bỉ
27 Chương 27: Em bị bắt nạt
28 Chương 28: Cậu để ý lắm sao?
29 Chương 29: Bị ma ám
30 Chương 30: Nên sửa lại thôi
31 Chương 31: Ông ngoại cắt tóc
32 Chương 32: Tên của ông ngoại
33 Chương 33: Tình cảnh của nhà họ Khương
34 Chương 34: Đứa con gái được thương yêu nhất
35 Chương 35: Không muốn ai biết
36 Chương 36: Mùa hoa tôi chờ
37 Chương 37: Không còn là công chúa
38 Chương 38: Cậu hâm mộ tớ ư?
39 Chương 39: Tớ chờ để hối hận
40 Chương 40: Khúc khuỷu hơn một chút
41 Chương 41: Khả năng trang điểm sứt sẹo
42 Chương 42: Trong lúc vừa học vừa làm
43 Chương 43: Nguyên nhân được yêu
44 Chương 44: Hà Ngọc, tớ yêu cậu
45 Chương 45: Bệnh tình chuyển nặng
46 Chương 46: Hối hận đã thổ lộ
47 Chương 47: Cố tình trốn tránh anh
48 Chương 48: Đừng thích tớ nữa
49 Chương 49: Cháu sẽ trở nên xinh đẹp
50 Chương 50: Cố lên Khương Tiểu Trinh
51 Chương 51: Không đợi thì thôi
52 Chương 52: Câu chuyện của nhau
53 Chương 53: Toàn bộ những gì thuộc về Minh Trân
54 Chương 54: Có người đang đợi anh
55 Chương 55: Kỳ tích nho nhỏ
56 Chương 56: Ngoại truyện 1: Đêm Tiểu Trinh được cứu vớt ấy
57 Chương 57: Ngoại truyện Hà Ngọc: Gặp lại em sau bao nhiêu năm
58 Chương 58: Tuyển tập ngoại truyện mini siêu ngắn: Những ngày giản dị
Chapter

Updated 58 Episodes

1
Chương 1: Phiền não của Nữu Nữu
2
Chương 2: Cô chủ nhà họ Khương
3
Chương 3: Đứa con trai nhà bà vú
4
Chương 4: Bắt đầu chịu khổ
5
Chương 5: Tất cả đều là của Tiểu Trân
6
Chương 6: Tình bạn khoai lang khô
7
Chương 7: Tới chơi đồ chơi đi
8
Chương 8: Cơn gió lạnh thời thơ ấu
9
Chương 9: Con chó của công chúa nhỏ
10
Chương 10: Khi thực hiện lời xin lỗi
11
Chương 11: Trào lưu thổi lá cây
12
Chương 12: Muốn kết hôn đấy ư?
13
Chương 13: Bầu cho Hà Ngọc nhé
14
Chương 14: Họa sĩ nhỏ tương lai
15
Chương 15: Nhà hàng lớn xa hoa
16
Chương 16: Ông ngoại khó đút cơm
17
Chương 17: Món khoai lang khô tuổi già
18
Chương 18: Ngày học cấp 3
19
Chương 19: Học sinh lưu ban hai năm
20
Chương 20: Chào cậu, Khương Tiểu Trinh
21
Chương 21: Chăm sóc con bé nhiều thêm
22
Chương 22: Tôi khinh bỉ cậu
23
Chương 23: Nghĩ cách cứu chú mèo con
24
Chương 24: Ông ta không phải là bố tớ
25
Chương 25: Xấu người xấu nết
26
Chương 26: Lý do bị khinh bỉ
27
Chương 27: Em bị bắt nạt
28
Chương 28: Cậu để ý lắm sao?
29
Chương 29: Bị ma ám
30
Chương 30: Nên sửa lại thôi
31
Chương 31: Ông ngoại cắt tóc
32
Chương 32: Tên của ông ngoại
33
Chương 33: Tình cảnh của nhà họ Khương
34
Chương 34: Đứa con gái được thương yêu nhất
35
Chương 35: Không muốn ai biết
36
Chương 36: Mùa hoa tôi chờ
37
Chương 37: Không còn là công chúa
38
Chương 38: Cậu hâm mộ tớ ư?
39
Chương 39: Tớ chờ để hối hận
40
Chương 40: Khúc khuỷu hơn một chút
41
Chương 41: Khả năng trang điểm sứt sẹo
42
Chương 42: Trong lúc vừa học vừa làm
43
Chương 43: Nguyên nhân được yêu
44
Chương 44: Hà Ngọc, tớ yêu cậu
45
Chương 45: Bệnh tình chuyển nặng
46
Chương 46: Hối hận đã thổ lộ
47
Chương 47: Cố tình trốn tránh anh
48
Chương 48: Đừng thích tớ nữa
49
Chương 49: Cháu sẽ trở nên xinh đẹp
50
Chương 50: Cố lên Khương Tiểu Trinh
51
Chương 51: Không đợi thì thôi
52
Chương 52: Câu chuyện của nhau
53
Chương 53: Toàn bộ những gì thuộc về Minh Trân
54
Chương 54: Có người đang đợi anh
55
Chương 55: Kỳ tích nho nhỏ
56
Chương 56: Ngoại truyện 1: Đêm Tiểu Trinh được cứu vớt ấy
57
Chương 57: Ngoại truyện Hà Ngọc: Gặp lại em sau bao nhiêu năm
58
Chương 58: Tuyển tập ngoại truyện mini siêu ngắn: Những ngày giản dị