Chương 57: Phòng không gối chiếc

Giản Nại vốn dĩ cho rằng đêm nay sẽ là đêm tân hôn mỹ diệu.

Đặc biệt là khi cậu và Lục Trạch Phong môi hôn khó rời, tình ý miên man, quần áo của hai người vương vãi khắp nơi, Lục Trạch Phong phóng xuất uy áp tinh thần lực khiến cậu say mê như điếu đổ, vừa hay trước đó không lâu hai người cũng vừa mới khai trai, nếm được ngon ngọt thì củi khô lửa bốc là điều hiển nhiên.

Tự dưng ——

Một tràn tiếng chuông báo khẩn vang lên khắp nhà.

Giản Nại sửng sốt.

Mặt cậu vẫn còn đỏ bừng, ánh mắt mê ly nhìn Lục Trạch Phong.

Nhưng người đàn ông trên người cậu bật dậy rất mau, trực tiếp đứng dậy, tiếp nhận thông tin, bên kia hình như xảy ra chuyện khẩn cấp, nói một tràng rất dài.

Lục Trạch Phong lên tiếng: "Ta lập tức qua đó."

Giản Nại há hốc mồm ở trên giường.

Lục Trạch Phong ngồi ở mép giường, thân hình cao lớn với sống lưng rắc chắc, anh vuốt tóc ra phía sau, lấy lại bình tĩnh rồi mới nhìn Giản Nại, mở miệng nói: "Bên bộ đội có chút việc, ta phải qua đó một chuyến."

Giản Nại theo bản năng hỏi: "Có chuyện gì?"

Ánh mắt Lục Trạch Phong tối lại.

Giản Nại đang mê mang, chậm nửa nhịp mới nhận ra đây là chuyện quốc gia đại sự, không phải là điều mình nên hỏi, nên nhẹ nhàng gật đầu nói: "Biết rồi, anh đi đi."

Lục Trạch Phong nhìn bộ dáng ngoan ngoãn của cậu ở trên giường, nói không đau lòng là xạo chó.

Lặng lẽ thở dài trong lòng.

Lục Trạch Phong chủ động cúi người, hôn lên trán Giản Nại, thấp giọng nói: "Là chuyện quân sự khẩn cấp, ta phải tự mình tới mới được, giải quyết xong sẽ về ngay."

Giản Nại biết công việc của anh không dễ dàng, cũng không mè nheo, ngoan ngoãn nói: "Vâng, em hiểu mà, anh đừng lo, cứ đi đi."

Lục Trạch Phong lúc này mới đứng dậy rời đi, anh chanh chóng mặc quân trang, khi thắt cà vạt thì phía sau có người đi tới, là một thân thể ấm áp, bàn tay nhỏ trắng mềm của Gỉan Nại ở phía sau giúp Lục Trạch Phong chỉnh lại cà vạt, đôi mắt long lanh của cậu nhìn Lục Trạch Phong, dịu dàng nói: "Em chờ anh về."

Khoé miệng Lục Trạch Phong cong lên thành một nụ cười, xoa đầu Giản Nại: "Ừa."

......

Đây là đêm tân hôn của Giản Nại.

Phòng không gối chiếc, cô đơn vô cùng.

Nhưng cậu hiểu rằng chồng mình vất vả lắm, nên cũng không oán hận gì, ngày hôm nay cậu lăn lộn cũng đã đủ mệt nên trực tiếp nằm ngủ thẳng cẳng ở trên giường.

Cậu không ngờ rằng, giấc ngủ này không yên.

Cậu mơ một giấc mơ.

Trong mơ cậu thấy được một người thanh niên giống cậu y như đúc, người đó đứng ở bờ sông, thân hình trong suốt, dường như người đó chú ý tới ánh mắt của Giản Nại, bèn quay đầu nhìn lại.

Trong lòng Giản Nại chấn động, thậm chí còn phát ra suy đoán có chút khó tin: "Cậu... cậu là nguyên chủ à?"

Người kia gật đầu nhẹ.

Giản Nại cũng không biết hình dung tâm tình hiện tại của mình như thế nào, cậu nói: "Xin lỗi, tôi chiếm lấy thân thể của cậu mất rồi."

Người kia lại lắc đầu.

Giản Nại cho rằng người ta sẽ oán trách mình, lại không nghĩ rằng kia người kia chỉ nói: "Lúc tôi rơi xuống sông thì tôi đã chết rồi, linh hồn của anh đúng lúc nhập vào thôi, nên thân thể này mới được kéo dài sinh mệnh."

Nói cách khác, nếu không phải bởi vì Giản Nại tới, thì cơ thể này đã chết đuối rồi.

Giản Nại ngượng ngùng nói: "Thật ra, ở thế giới của tôi, có thể tôi đã bị người khác đâm chết rồi."

"Tôi muốn, cảm ơn anh." Người kia nói: "Nếu không có anh, cha mẹ tôi chắc đã bị người của gia tộc Hoàng Hậu hại chết rồi."

Giản Nại cũng không ngờ rằng mình có thể gíup được cậu ta.

Mặt người kia có chút bi thương, cậu ta nhẹ giọng nói: "Là tôi liên lụy cha mẹ mình, tin lầm Thẩm Kiệt."

Giản Nại trả lời: "Thẩm Kiệt... đã chết rồi."

"Tôi biết." Trên mặt người kia là nụ cười vụn vỡ: "Bây giờ nhà họ Giản đã được bảo kê dưới sự trợ giúp của Lục nguyên soái, hơn nữa... Thẩm Kiệt cũng đã chết, tôi không còn điều gì bận lòng nữa."

Giản Nại cảm thấy trong lòng rất khổ sở: "Vậy cậu... Vậy cậu..."

Người kia nhẹ giọng nói: "Tôi sắp phải tiêu tán rồi, sau khi những chấp niệm kia đã được cởi bỏ, tôi có thể cảm nhận được tôi sẽ không ở thế giới này được lâu nữa."

Trong lòng Giản Nại rất khổ sở, sóng mũi cậu hơi cay cay, nghĩ nghĩ cũng chỉ có thể nói: "Tôi sẽ giúp cậu chăm sóc nơi này."

"Cảm ơn." Người kia nhấc tay, cậu ta muốn chạm lấy Giản Nại, động tác rất nhẹ nhàng: "Trước kia tôi... Vẫn luôn muốn sống trong một thế giới mà một đời chỉ có mỗi hai người, tôi không muốn cùng những tên quý tộc kia ở bên nhau, cũng không muốn làm cá chậu chim lồng, cho nên tôi mới chọn ở bên nhau với Thẩm Kiệt, theo đuổi tình yêu mà tôi muốn, nhưng mà tôi đã sai rồi."

Giản Nại để cho những đầu ngón tay lạnh lẽo của người kia dừng lại trên thân mình, cậu ôn thanh nói: "Cậu không sai."

Thân ảnh của người kia càng thêm trong suốt.

Giản Nại nhìn cậu ta, nhẹ giọng nói: "Nếu có cơ hội, mong cậu có thể sống ở Trái Đất, nơi đó của chúng tôi một chồng một vợ, không ai sẽ xem cậu như chim trong lồng, đó là một thế giới người người bình đẳng, có lẽ cậu sẽ thích nơi đó..."

Một trận gió thổi qua, hồn phách của cậu trai hoàn toàn biến mất.

Giản Nại muốn đi tìm cậu ta, nhưng tìm mãi vẫn không thấy người.

Cậu đột ngột choàng tỉnh ở trên giường, cả người ướt đẫm mồ hôi thở dốc, cậu nằm mơ, nhưng lại không phải ác mộng, mà là một giấc mơ kỳ lạ, chính cậu còn không rõ được đó là thật hay mơ.

Giản Nại chậm rãi bước xuống giường, chỉ cảm thấy buồn bã mất mát.

Bên ngoài có người gõ cửa, là Tiểu Địch đi vào: "Thiếu gia, ngài tỉnh rồi ạ, ngài ngủ lâu lắm rồi, có muốn ăn gì không ạ?"

Giản Nại ngẩn người nói: "Anh ngủ lâu lắm à?"

"Dạ." Tiểu Địch gật đầu nói: "Giờ đã là buổi chiều rồi."

Giản Nại không ngờ rằng mình ngủ lâu đến vậy, không biết có liên quan đến giấc mơ tối qua hay không nữa.

Rời giường ăn cơm mới phát hiện nơi đây không giống nhà mình, trước kia ở trong nhà muốn ăn thì ăn, nhưng ở phủ nguyên soái, cậu rời phòng chưa được mấy bước đã có lính đứng gác, nhìn thấy Giản Nại đi ngang qua thì đến cả người hầu cũng sẽ hành lễ, bữa sáng của cậu là ở phòng chính, lúc Giản Nại tới mới thấy trên bàn rực rỡ các món ăn.

Giản Nại khiếp sợ sự xa hoa của nơi này.

Trước đây khi cậu còn ở nhà họ Giản uống dịch dinh dưỡng chẳng dám tưởng tượng đến cảnh này.

Tiểu Địch cũng nhỏ giọng nói: "Nghe nói Lục tướng quân còn giàu hơn cả quốc khố nữa, đúng là không ngoa mà."

Giản Nại thở dài: "Anh còn chẳng muốn nỗ lực nữa, còn em thì sao."

Tiểu Địch cũng đành gật bừa.

Cuộc sống giàu sang khiến Giản Nại sung sướng được mấy ngày đầu, vài bữa sau đã thấy khổ, không vì sao cả mà là vì vừa qua tân hôn thì chồng cậu đã chẳng thấy đâu, vài ngày không về thì thôi đi, thậm chí đến cả thời gian gọi điện thoại cũng giảm xuống!

Giản Nại không thể không thừa nhận, cậu nhớ Lục Trạch Phong lắm rồi.

Sống một mình bùn lém ai ơi!!

Sau giờ ngọ, Giản Nại và Lục Trạch Phong gọi điện thoại.

Đầu kia điện thoại, giọng Lục Trạch Phong trầm thấp: "Làm sao vậy?"

Giản Nại nằm dài ở trên bàn, thấp giọng nói: "Anh còn bận lắm ạ?"

"Ừ." Lục Trạch Phong vô cùng từ tính, khiến người nghe mềm hết cả chân, giọng anh khiến người nghe vô cùng an tâm: "Chuyện bên này cần phải kết thúc sớm."

Ngón tay của Giản Nại gõ gõ lên bàn, lên tiếng: "Dạ, em biết rồi."

Lục Trạch Phong cười khẽ một tiếng: "Sao đó?"

Giản Nại thở dài một hơi: "Không có gì, nhớ anh mà thôi."

Bên kia tựa hồ an tĩnh trong nháy mắt.

Lục Trạch Phong thấp giọng nói: "Ở nhà chán lắm à?"

"Cũng không ạ." Giản Nại vừa mới phát livestream, nhưng thấy nhớ anh quá mà chẳng biết làm sao, chỉ muốn cùng anh ở bên nhau nên đành nói: "Anh không phải lo đâu ạ, em có chuyện để làm mà."

Lục Trạch Phong như hiểu thấu tâm tình của cậu, thấp giọng nói: "Đi ra ngoài dạo đi, shopping sắm sửa này nọ."

Giản Nại vốn muốn từ chối, nhưng cậu nằm trong phòng ngủ của Lục Trạch Phong thấy cái phòng này chỉ có bốn bức tường bao vây, chả có mẹ gì như bị trộm vào nhà ăn cắp, vì thế gật đầu "Vâng ạ."

Lục Trạch Phong dặn dò cậu: "Thích gì cứ mua, cà thẻ của ta."

Giản Nại cười nói: "Anh không sợ phá sản luôn à?"

Lục Trạch Phong cười nhẹ một tiếng, giọng anh trầm thấp quyến rũ "Vậy thì em phải cố gắng lên."

"......"

Anh giỏi đấy.

Giản Nại cũng không cùng anh so đo, hừ nhẹ một tiếng: "Em cũng có tiền mà, không thèm của anh đâu."

Lục Trạch Phong chỉ nói: "Đi ra ngoài chơi đừng đi lâu quá, về nhà sớm đấy."

Giản Nại cảm thấy anh đang lải nhải: "Biết rồi biết rồi."

Biết anh bận nên cậu không nói gì thêm rồi cúp máy ngay.

Có chuyện để làm cũng  khiến cậu dễ chịu hơn một chút, hai ngày nay cậu ở trong phòng chờ đến chán, chắc là do ngủ nhiều nên khi cậu đứng lên duỗi người, lên tinh thần nói với Tiểu Địch ở bên ngoài: "Đi mua sắm thôi!"

Tiểu Địch sửng sốt: "Chúng mình đi đâu ạ?"

Giản Nại cười tủm tỉm nói: "Đương nhiên là đi quảng trường Tử Tinh rồi."

Đó là nơi bán những mặt hàng đắt tiền nhất của Ám Tinh.

Trước kia Giản Nại chỉ có thể ngắm từ xa, muốn chạm vào cũng không được.

Hôm nay đi vào thì như được mở mang tầm mắt, lần đầu tiên cậu tiến vào quảng trường mua sắm lớn nhất Ám Tinh, nơi này rực mỡ muôn màu cần gì có đó, hơn nữa khoa học kỹ thuật của Ám Tinh vượt bậc nên có rất nhiều thứ ở đây mà Giản Nại chưa từng thấy trên đời.

Tỷ như gương tự động xuất hiện trước mặt người mua ở trong shop quần áo..

Tỷ như khuyên tai hình con thỏ đeo vào có thể tăng cường thính giác, hoặc là đôi giày sau khi mang vào sẽ trong suốt, mỏng như cánh ve.

Mọi thư đều khiến Giản Nại phấn khích như bước vào thế giới thần tiên.

Rồi cậu bước vào khu nội thất.

Nơi này đều trưng bày những nội thất cao cấp nhất, tính đa dạng rất cao, nhân viên cửa hàng đang giới thiệu các sản phẩm giường nệm và bàn trà mới nhất cho các Dạ Oanh ăn mặc sang trọng, khi Giản Nại và Tiểu Địch tiến vào thì bị nhân viên cửa hàng đánh giá một phen, bởi vì Giản Nại mặc bộ quần áo bình thường trước kia của mình, hơn nữa sau khi tiến vào thì cậu cứ dòm dòm ngó ngó, lóng ngóng lúa lúa, liền bị mặc định là đỗ nghèo khỉ ngay.

Giản Nại đi đến trước một chiếc giường mềm mại như đám mây, nói với nhân viên cửa hàng ở phía sau: "Tôi nằm thử lên cái này được không?"

Nhân viên cửa hàng liếc cậu một cái, khó nén ghét bỏ: "Không được, không thể, cái này mua rồi mới thử được."

"......"

Giản Nại nhịn, cậu thấy một cái sofa, cái sofa này nhìn rất mềm mại, hơn nữa thiết kế rất xinh đẹp, là màu xanh pastel, ngồi vào giống như được nước bao lấy.

Giản Nại lập tức nói: "Sofa có thử được kihoong?"

Nhân viên cửa hàng nói móc nói mỉa: "Cái này mắc lắm, với dễ bị hư da ghế lắm, ngài ngồi ẩu là rách đấy...."

Giản Nại nhíu nhíu mày, thái độ của người này khiến cậu không thoải mái.

Lúc này lại có một Dạ Oanh khoác đeo vàng bạc đầy người đi tới, cậu ta là thiếp của một nghị viên, nhoẻn miệng cười hỏi nhân viên cửa hàng: "Giường này nhìn tốt đấy, tôi nằm thử một chút được không?"

Nhân viên cửa hàng lập tức tỏ vẻ thân thiện xởi lởi "Đương nhiên có thể!"

Giản Nại bất mãn: "Không phải anh vừa nói mua xong mới được thử à?"

Nhân viên cửa hàng không kiên nhẫn khi có người phá rối, giọng điệu không tốt: "Vị khách này là khách vip thẻ vàng ở đây, ngài ấy thử xong là mua ngay."

Giản Nại phì cười: "Ý của anh là tôi mua không nổi?"

Cậu chưa từng chịu nhục như thế lần nào!

Nhân viên cửa hàng bị chọc trúng tâm tư, nhưng hắn vẫn giữ được thái độ chuyên nghiệp của mình, tuy trong lòng hắn nghĩ như thế, nhưng cũng phải giữ thể diện cho khách hàng nên không dám gật đầu nói thẳng.

Chapter
1 Chương 1: 1: Trapboy Phải Trả Giá Đại Giới
2 Chương 2: 2: Đăng Nhập Vào Game
3 Chương 3: 3: Bé Muốn Lấy Thân Báo Đáp
4 Chương 4: 4: Để Em Giúp Anh Chặn Thương Tổn
5 Chương 5: 5: Anh Ui Người Ta Muốn Ăn Thịt Nướng
6 Chương 6: 6: Lục Trạch Phong Đỏ Mặt
7 Chương 7: 7: Nguyên Soái Có Người Thích À
8 Chương 8: 8: Nghe Nói Các Đại Lão Đều Thích Tui
9 Chương 9: 9: Gặp Lại Ghệ Cũ
10 Chương 10: 10: Anh Iu Sẽ Bảo Vệ Bé
11 Chương 11: 11: Để Em Trị Liệu Cho Anh Nhó
12 Chương 12: 12: Đừng Bị Mị Ma Lừa
13 Chương 13: 13: Em Lấy Trứng Rồng Về Cho Anh Nè
14 Chương 14: 14: Mau Mau Yêu Em Đi Anh!
15 Chương 15: 15: Tìm Đại Lão Kết Hôn
16 Chương 16: 16: Ân Công Chúng Ta Kết Hôn Đi
17 Chương 17: 17: Chúng Ta Kết Hôn Thôi
18 Chương 17-2: Chúng Ta Kết Hôn Thôi 2
19 Chương 18: Có Người Không Thích Tiền À
20 Chương 19: Động Phòng Hoa Chúc
21 Chương 20: Chỉ Có Thể Chịu Trách Nhiêm Với Em Thôi
22 Chương 21: Mình Ơi Ăn Cơm Thôi
23 Chương 22: Rơi vào lưới tình với Lục Trạch Phong
24 Chương 23: Quyến rũ chồng yêu
25 Chương 24: Ly hôn
26 Chương 25: Không được phản bội ta
27 Chương 26: Lục Trạch Phong chuẩn bị tỏ tình
28 Chương 27: Tui chỉ chơi qua đường thui à
29 Chương 28: Biết được sự thật add sai người
30 Chương 29: Xin ly hôn
31 Chương 30: Không thể mất đi em
32 Chương 31: Con có muốn gả cho cậu ta không?
33 Chương 32-33: 32: Tự mình gả tới phủ nguyên soái - 33: Cảm ơn ân công
34 Chương 34: Đời này sẽ không gả cho anh ta
35 Chương 35: Trở thành một streamer
36 Chương 36: Sà vào chân nguyên soái
37 Chương 37: Nép vào lòng anh (1)
38 Chương 37-2: Nép vào lòng anh (2)
39 Chương 38: Làm bánh cho nguyên soái
40 Chương 39: Là tôi, chính là tôi đấy
41 Chương 40: Quay xe
42 Chương 41: Biết được chân tướng
43 Chương 42: Tặng túi tiền cho người trong lòng
44 Chương 43: Làm sao để theo đuổi anh
45 Chương 44: Tớ thích ngài ấy lắm
46 Chương 45: Sau này đừng tìm ta nữa
47 Chương 46: Bị bẫy xém thì mất truynh
48 Chương 47: Yêu em nhé?
49 Chương 48: Đổi ý vẫn còn kịp
50 Chương 49: Hồ Ly uy hiếp
51 Chương 50: Em nhớ anh lắm
52 Chương 51: Sao trên giường lại có người?
53 Chương 52: Từ hôn
54 Chương 53: Chúng ta bỏ trốn đi
55 Chương 54: Bắt cóc
56 Chương 55: Sinh rồng con
57 Chương 56: Muốn bé rồng con
58 Chương 57: Phòng không gối chiếc
59 Chương 58
60 Chương 59: Tha thiết cảm ơn đại nhân
61 Chương 60: Cộng hưởng tinh thần lực
62 Chương 61: Thời thơ ấu của Lục Trạch Phong
63 Chương 62: Muốn chăm sóc anh nhiều hơn
64 Chương 63: Thiếp muốn làm nguyên soái nhị phu nhân
65 Chương 64: Em và anh đầu bạc răng long (1)
66 Chương 65: Em và anh đầu bạc răng long (2)
67 Chương 66: Em và anh đầu bạc răng long (3)
68 Chương 67: Phiên Ngoại - Cha hiền con thảo
69 1: Trapboy Phải Trả Giá Đại Giới
70 2: Đăng Nhập Vào Game
71 3: Bé Muốn Lấy Thân Báo Đáp
72 4: Để Em Giúp Anh Chặn Thương Tổn
73 5: Anh Ui Người Ta Muốn Ăn Thịt Nướng
74 6: Lục Trạch Phong Đỏ Mặt
75 7: Nguyên Soái Có Người Thích À
76 8: Nghe Nói Các Đại Lão Đều Thích Tui
77 9: Gặp Lại Ghệ Cũ
78 10: Anh Iu Sẽ Bảo Vệ Bé
79 11: Để Em Trị Liệu Cho Anh Nhó
80 12: Đừng Bị Mị Ma Lừa
81 13: Em Lấy Trứng Rồng Về Cho Anh Nè
82 14: Mau Mau Yêu Em Đi Anh!
83 15: Tìm Đại Lão Kết Hôn
84 16: Ân Công Chúng Ta Kết Hôn Đi
85 17: Chúng Ta Kết Hôn Thôi
86 18: Chúng Ta Kết Hôn Thôi 2
87 19: Có Người Không Thích Tiền À
88 20: Động Phòng Hoa Chúc
89 21: Chỉ Có Thể Chịu Trách Nhiêm Với Em Thôi
90 22: Mình Ơi Ăn Cơm Thôi
91 23: Quyến Rũ Chồng Yêu
92 24: Ly Hôn
93 25: Không Được Phản Bội Ta
94 26: Lục Trạch Phong Chuẩn Bị Tỏ Tình
95 27: Tui Chỉ Chơi Qua Đường Thui À
96 28: Biết Được Sự Thật Add Sai Người
97 29: Xin Ly Hôn
98 30: Không Thể Mất Đi Em
99 31: Không Thể Mất Đi Em
100 32: Con Có Muốn Gả Cho Cậu Ta Không
101 33: Tự Mình Gả Tới Phủ Nguyên Soái
102 34: Cảm Ơn Ân Công
103 35: Đời Này Sẽ Không Gả Cho Anh Ta
104 36: Trở Thành Một Streamer
105 37: Sà Vào Chân Nguyên Soái
106 38: Nép Vào Lòng Anh 1
107 39: Nép Vào Lòng Anh 2
108 40: Làm Bánh Cho Nguyên Soái
109 41: Là Tôi Chính Là Tôi Đấy
110 42: Quay Xe
111 43: Biết Được Chân Tướng
112 C44: Tặng túi tiền cho người trong lòng
113 C45: Làm sao để theo đuổi anh
114 C46: Tớ thích ngài ấy lắm
115 C47: Sau này đừng tìm ta nữa
116 C48: Bị bẫy xém thì mất truynh
117 C49: Yêu em nhé
118 C50: Đổi ý vẫn còn kịp
119 C51: Hồ ly uy hiếp
120 C52: Em nhớ anh lắm
121 C53: Sao trên giường lại có người
122 C54: Từ hôn
123 C55: Chúng ta bỏ trốn đi
124 C56: Bắt cóc
125 C57: Sinh rồng con
126 C58: Muốn bé rồng con
127 C59: Phòng không gối chiếc
128 C60: Chương 60
129 C61: Tha thiết cảm ơn đại nhân
130 C62: Cộng hưởng tinh thần lực
131 C63: Thời thơ ấu của lục trạch phong
132 C64: Muốn chăm sóc anh nhiều hơn
133 C65: Thiếp muốn làm nguyên soái nhị phu nhân
134 C66: Em và anh đầu bạc răng long 1
135 C67: Em và anh đầu bạc răng long 2
Chapter

Updated 135 Episodes

1
Chương 1: 1: Trapboy Phải Trả Giá Đại Giới
2
Chương 2: 2: Đăng Nhập Vào Game
3
Chương 3: 3: Bé Muốn Lấy Thân Báo Đáp
4
Chương 4: 4: Để Em Giúp Anh Chặn Thương Tổn
5
Chương 5: 5: Anh Ui Người Ta Muốn Ăn Thịt Nướng
6
Chương 6: 6: Lục Trạch Phong Đỏ Mặt
7
Chương 7: 7: Nguyên Soái Có Người Thích À
8
Chương 8: 8: Nghe Nói Các Đại Lão Đều Thích Tui
9
Chương 9: 9: Gặp Lại Ghệ Cũ
10
Chương 10: 10: Anh Iu Sẽ Bảo Vệ Bé
11
Chương 11: 11: Để Em Trị Liệu Cho Anh Nhó
12
Chương 12: 12: Đừng Bị Mị Ma Lừa
13
Chương 13: 13: Em Lấy Trứng Rồng Về Cho Anh Nè
14
Chương 14: 14: Mau Mau Yêu Em Đi Anh!
15
Chương 15: 15: Tìm Đại Lão Kết Hôn
16
Chương 16: 16: Ân Công Chúng Ta Kết Hôn Đi
17
Chương 17: 17: Chúng Ta Kết Hôn Thôi
18
Chương 17-2: Chúng Ta Kết Hôn Thôi 2
19
Chương 18: Có Người Không Thích Tiền À
20
Chương 19: Động Phòng Hoa Chúc
21
Chương 20: Chỉ Có Thể Chịu Trách Nhiêm Với Em Thôi
22
Chương 21: Mình Ơi Ăn Cơm Thôi
23
Chương 22: Rơi vào lưới tình với Lục Trạch Phong
24
Chương 23: Quyến rũ chồng yêu
25
Chương 24: Ly hôn
26
Chương 25: Không được phản bội ta
27
Chương 26: Lục Trạch Phong chuẩn bị tỏ tình
28
Chương 27: Tui chỉ chơi qua đường thui à
29
Chương 28: Biết được sự thật add sai người
30
Chương 29: Xin ly hôn
31
Chương 30: Không thể mất đi em
32
Chương 31: Con có muốn gả cho cậu ta không?
33
Chương 32-33: 32: Tự mình gả tới phủ nguyên soái - 33: Cảm ơn ân công
34
Chương 34: Đời này sẽ không gả cho anh ta
35
Chương 35: Trở thành một streamer
36
Chương 36: Sà vào chân nguyên soái
37
Chương 37: Nép vào lòng anh (1)
38
Chương 37-2: Nép vào lòng anh (2)
39
Chương 38: Làm bánh cho nguyên soái
40
Chương 39: Là tôi, chính là tôi đấy
41
Chương 40: Quay xe
42
Chương 41: Biết được chân tướng
43
Chương 42: Tặng túi tiền cho người trong lòng
44
Chương 43: Làm sao để theo đuổi anh
45
Chương 44: Tớ thích ngài ấy lắm
46
Chương 45: Sau này đừng tìm ta nữa
47
Chương 46: Bị bẫy xém thì mất truynh
48
Chương 47: Yêu em nhé?
49
Chương 48: Đổi ý vẫn còn kịp
50
Chương 49: Hồ Ly uy hiếp
51
Chương 50: Em nhớ anh lắm
52
Chương 51: Sao trên giường lại có người?
53
Chương 52: Từ hôn
54
Chương 53: Chúng ta bỏ trốn đi
55
Chương 54: Bắt cóc
56
Chương 55: Sinh rồng con
57
Chương 56: Muốn bé rồng con
58
Chương 57: Phòng không gối chiếc
59
Chương 58
60
Chương 59: Tha thiết cảm ơn đại nhân
61
Chương 60: Cộng hưởng tinh thần lực
62
Chương 61: Thời thơ ấu của Lục Trạch Phong
63
Chương 62: Muốn chăm sóc anh nhiều hơn
64
Chương 63: Thiếp muốn làm nguyên soái nhị phu nhân
65
Chương 64: Em và anh đầu bạc răng long (1)
66
Chương 65: Em và anh đầu bạc răng long (2)
67
Chương 66: Em và anh đầu bạc răng long (3)
68
Chương 67: Phiên Ngoại - Cha hiền con thảo
69
1: Trapboy Phải Trả Giá Đại Giới
70
2: Đăng Nhập Vào Game
71
3: Bé Muốn Lấy Thân Báo Đáp
72
4: Để Em Giúp Anh Chặn Thương Tổn
73
5: Anh Ui Người Ta Muốn Ăn Thịt Nướng
74
6: Lục Trạch Phong Đỏ Mặt
75
7: Nguyên Soái Có Người Thích À
76
8: Nghe Nói Các Đại Lão Đều Thích Tui
77
9: Gặp Lại Ghệ Cũ
78
10: Anh Iu Sẽ Bảo Vệ Bé
79
11: Để Em Trị Liệu Cho Anh Nhó
80
12: Đừng Bị Mị Ma Lừa
81
13: Em Lấy Trứng Rồng Về Cho Anh Nè
82
14: Mau Mau Yêu Em Đi Anh!
83
15: Tìm Đại Lão Kết Hôn
84
16: Ân Công Chúng Ta Kết Hôn Đi
85
17: Chúng Ta Kết Hôn Thôi
86
18: Chúng Ta Kết Hôn Thôi 2
87
19: Có Người Không Thích Tiền À
88
20: Động Phòng Hoa Chúc
89
21: Chỉ Có Thể Chịu Trách Nhiêm Với Em Thôi
90
22: Mình Ơi Ăn Cơm Thôi
91
23: Quyến Rũ Chồng Yêu
92
24: Ly Hôn
93
25: Không Được Phản Bội Ta
94
26: Lục Trạch Phong Chuẩn Bị Tỏ Tình
95
27: Tui Chỉ Chơi Qua Đường Thui À
96
28: Biết Được Sự Thật Add Sai Người
97
29: Xin Ly Hôn
98
30: Không Thể Mất Đi Em
99
31: Không Thể Mất Đi Em
100
32: Con Có Muốn Gả Cho Cậu Ta Không
101
33: Tự Mình Gả Tới Phủ Nguyên Soái
102
34: Cảm Ơn Ân Công
103
35: Đời Này Sẽ Không Gả Cho Anh Ta
104
36: Trở Thành Một Streamer
105
37: Sà Vào Chân Nguyên Soái
106
38: Nép Vào Lòng Anh 1
107
39: Nép Vào Lòng Anh 2
108
40: Làm Bánh Cho Nguyên Soái
109
41: Là Tôi Chính Là Tôi Đấy
110
42: Quay Xe
111
43: Biết Được Chân Tướng
112
C44: Tặng túi tiền cho người trong lòng
113
C45: Làm sao để theo đuổi anh
114
C46: Tớ thích ngài ấy lắm
115
C47: Sau này đừng tìm ta nữa
116
C48: Bị bẫy xém thì mất truynh
117
C49: Yêu em nhé
118
C50: Đổi ý vẫn còn kịp
119
C51: Hồ ly uy hiếp
120
C52: Em nhớ anh lắm
121
C53: Sao trên giường lại có người
122
C54: Từ hôn
123
C55: Chúng ta bỏ trốn đi
124
C56: Bắt cóc
125
C57: Sinh rồng con
126
C58: Muốn bé rồng con
127
C59: Phòng không gối chiếc
128
C60: Chương 60
129
C61: Tha thiết cảm ơn đại nhân
130
C62: Cộng hưởng tinh thần lực
131
C63: Thời thơ ấu của lục trạch phong
132
C64: Muốn chăm sóc anh nhiều hơn
133
C65: Thiếp muốn làm nguyên soái nhị phu nhân
134
C66: Em và anh đầu bạc răng long 1
135
C67: Em và anh đầu bạc răng long 2