Chương 6: Everlasting love

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: @nynuvola (Wp)

13-5-2011 13:00PM

Đường cao tốc núi tuyết Uganda, một vùng đất được ngụy trang bởi tuyết, Lục Thượng Cẩm nâng họng ống ngắm khẩu súng trường Mosin Nagant trong lồng ngực, lớp sơn ngụy trang của thân súng như hòa làm một với màu sắc loang lổ trêи nền đất tuyết.

Hắn gõ nhẹ vào tai nghe: "Ngôn Ngôn."

Trong ống nghe truyền đến tiếng sột soạt leo núi, Ngôn Dật đáp một tiếng: "Em ở đây."

Lục Thượng Cẩm gửi thông tin tư liệu của mấy tên côn đồ cho Ngôn Dật: "Đối phương có một Alpha cá chình điện phân hóa M2 (viết tắt của Medium 2, phân hóa bậc 2 trung cấp), Alpha sói rừng phần lớn là phân hóa J1 (viết tắt của Junior 1, phân hóa bậc một sơ cấp), anh sẽ giải quyết tên Alpha cá chình kia."

Tế bào tuyến thể của Alpha và Omega có có cơ hội thức tỉnh dưới sự kϊƈɦ thích của tin tức tố nhất định, sau khi thức tỉnh, các mẫu gen sẽ biểu hiện ra các hành vi đặc tính của động vật, thực vật, các loại côn trùng, sau khi tái kϊƈɦ thích thức tỉnh phân hóa tế bào lần thứ hai, thì sẽ biểu hiện những khả năng đa dạng phong phú hơn.

Loại tuyến hình của Lục Thượng Cẩm là Chim ưng Peregrine M2 (*) (tức tế bào tuyến thể phân hóa bậc hai, thức tỉnh đặc tính hành vi chim ưng Peregrine), Peregrine phân hóa J1 nhận được năng lực "Thị lực cực hạn", phân hóa M2 nhận được năng lực "Định vị theo dõi".

Cá chình điện phân hóa J1 thu được khả năng "Vạn vật cách biệt", phân hóa M2 thu được khả năng "Điện cao thế ".

Bất luận Alpha hay Omega, tế bào tuyến thể có thể tiến hành phân hóa J1chiếm xác suất 10%, mà những người sỡ hữu khả năng phân hóa M2 chỉ chiếm tỷ lệ 1%, Omega muốn nảy sinh phân hoá cần phải dựa vào tin tức tố của Alpha kϊƈɦ thích, yêu cầu càng nghiêm ngặt hơn, vì vậy quần thể Omega có thể phân hóa J1 đã thập phần hi hữu, tỷ lệ phân hoá thấp, sinh vật thức tỉnh cũng có tính cách dịu ngoan, hình thể khá nhỏ nhắn, gánh vác trách nhiệm sinh sôi cho đời sau, bản năng dễ bị ảnh hưởng bởi Alpha, đó là nguyên nhân khiến số lượng Omega cao cấp rất quý hiếm.

Nhưng lượng Alpha lại tương đối nhiều, đặc tính thức tỉnh phần lớn được thể hiện trêи chim săn mồi, dã thú, thực vật có độc,....sức tấn công mạnh mẽ, thể hình cường tráng cao to, trở thành trụ cột trong cách ngành nghề khác nhau.

"Một chiếc xe đang chạy đến." Giọng Ngôn Dật ôn hòa truyền tới trong tai nghe.

"Giáo sư đang ở trêи xe, đưa bà ấy ra ngoài chúng ta liền rời đi. Cẩn thận một chút." Lục Thượng Cẩm giữ chặt khẩu súng bắn tỉa, xuyên qua ống nhắm nhìn thấy thân ảnh cao gầy tuấn tú trong nền tuyết trắng phía xa.

Hai chiếc GTR lao như bay xuất hiện ở cuối con đường, công suất cực đại kéo theo một đường khói tuyết ngợp trời, loại xe thể thao này có thể tăng tốc từ 0-100km trong vòng 2,7giây, dùng tốc độ cao nhất phóng nhanh trêи đường mù mịt, Lục Thượng Cẩm nhắm một mắt, chăm chú vào tầm bắn, mục tiêu di chuyển với tốc độ cao như thế này rất khó mà nhắm được.

Mùi tin tức tố thủy tiên tràn ra, Lục Thượng Cẩm phóng thích tin tức tố tế bào phân hóa M2, bắt đầu dùng năng lực phân hoá "Định vị theo dõi" của mình.ABO Quản Sự Cụp Tai - Chương 6: Everlasting love

(Hoa Thủy tiên)

Tầm ngắm phía trước của súng bắn tỉa như dính vào người của Alpha cá chình điện, góc độ thân súng thay đổi theo gia tốc của chiếc xe thể thao, việc dịch chuyển và kéo dãn khoảng cách không hề ảnh hưởng chút nào đến độ chuẩn xác đường đạn từ Lục Thượng Cẩm.

Trong phạm vi ngắm bắn, một bóng người trắng như tuyết đột ngột xuất hiện giữa đường, thỏ tai cụp mặc bộ đồ chống đạn rằn ri màu trắng, trêи tay cầm theo một khẩu Uzi màu tuyết tinh nhuệ lướt đi với tốc độ khủng, mái tóc ngắn xám nhạt khẽ phất phơ trong gió tuyết, ánh sáng trong suốt hắt lên người cậu, tựa như bức tượng nữ thần chiến binh La Mã Valkyrie, bạo lực mà xinh đẹp.

Hai tay cầm Uzi sơn tuyết của Ngôn Dật nhanh chóng lật lại nhét về chỗ đựng súng bên hông, trong chớp mắt cậu ấn mở nắp capo hai chiếc GTR đang chạy như bay đến.

Tiếng phanh xe khủng khiếp gần như làm rung chuyển tuyết trêи đỉnh núi, hai Alpha sói rừng trực tiếp bị quăng ra ngoài cửa xe ——

Hai chiếc GTR đang phóng với tốc độ tối đa.

Bị một bị thỏ tai cụp ép dừng lại bằng tay không.

Ngôn Dật nhẹ nhàng nâng tay, lộ ra cánh tay phải mang bảo hộ, nắm lấy phần khung xe, ma sát giữa thân xe và mặt đất từ từ tăng dần, Ngôn Dật cắn răng, dùng sức nhấc lên, ném mạnh chiếc xe thể thao ra ngoài không trung.

Một nữ Beta đang hôn mê từ cửa kính xe rơi ra, vừa vặn đáp vào lồng ngực Ngôn Dật, được cậu dùng tay ôm lấy.

Cả chiếc xe thể thao ầm ầm rơi xuống đất, máu tươi lập tức thấm ra cửa xe, Ngôn Dật dừng lại một chút, liếc mắt nhìn.

Alpha cá chình điện cầm một khẩu AK47 chỉa thẳng vào Ngôn Dật, ngưng thần nhíu mày đánh giá, miệng huýt sáo: "Là Omega sao? Bỏ súng xuống."

Alpha sói rừng vẫn còn sống bò ra ngoài xe, khoảng mười họng súng AK47 vây Ngôn Dật ở vị trí trung tâm.

Cậu chậm rãi thả nữ giáo sư xuống nền đất, vứt hai khẩu Uzi ra ngoài, đá cho tên cá chình trước mặt.

Alpha cá chình cố ý dựa rất gần cậu —— nếu như cậu có đồng đội, chắc chắn sẽ lo lắng, không dám tự ý nổ súng.

Tin tức tố Alpha mạnh mẽ áp chế, không giống với những tin tức tố phân hóa bậc một phổ thông, mà là tin tức tố phân hóa bậc hai cường hãn, một Omega thỏ yết ớt căn bản không chịu nổi loại áp lực khủng bố này, đáng ra cậu hiện tại hai chân phải run rẩy, quỳ rạp xuống đất, khóc lóc cầu xin tha mạng.

Nhưng Ngôn Dật lại không hề bị lay động, cậu ấn vào miếng bảo vệ cổ kín mít, mùi hương kẹo sữa mềm mại trong veo len lỏi ra ngoài không khí, một Omega mà dám phóng ra tin tức tố áp chế, không khỏi quá mức buồn cười.

Bỗng thấy Alpha sói rừng phân hóa bậc một phía sau sắc mặt đột nhiên trắng bệch, cụp đuôi thối lui hai bước, nòng súng khẽ run, kinh ngạc nhìn con thỏ nhỏ không còn đường lùi bị vây hãm.

Alpha cá chình điện chẳng chút lưu tình nổ súng, cũng không đưa ra lời cảnh báo nào.

Giác quan thứ sáu của cá chình điện sau nhiều năm trà trộn, cận kề nguy hiểm, ɭϊếʍ máu trêи lưỡi đao khiến hắn vô cùng mẫn cảm, hắn tin rằng, nếu bây giờ không nổ súng thì hắn sẽ không còn cơ hội nào nữa——

Đặc tính biểu hiện của đối phương là thỏ tai cụp A3— -- -- Omega thỏ tai cụp tế bào tuyến thể phân hóa đỉnh cấp bậc ba.

Vô số nòng súng nhằm vào Ngôn Dật, tia lửa bùng lên, thùng xăng của chiếc GTR đang rơi từ trêи cao đột nhiên phát nổ, khói súng dày đặc kèm theo gió tuyết ngợp trời khiến cho tầm nhìn giảm xuống còn không.

Trong nháy mắt đó, Alpha cá chình đột ngột cảm thấy sống lưng lạnh lẽo.

Ngôn Dật bình yên vô sự, một tay ôm nữ giáo sư đang hôn mê, cậu đứng phía sau lưng Alpha cá chình, mỉm cười nhẹ nhàng ghé vào lỗ tai hắn: "Tự ý bắt cóc nghiên cứu viên, vi phạm nghiêm trọng điều lệ về an toàn liên hợp sinh vật học, trung tá Ngôn Dật của cơ sở đa dạng sinh học Thái Bình Dương, đến tiễn đưa mày."

Năng lực phân hóa chủng tộc Thỏ cụp tai J1 "Bật nhảy tốc độ cao " ;

Năng lực phân hóa chủng tộc Thỏ cụp tai M2 "Biến dị hình thái" ;

Năng lực phân hóa chủng tộc Thỏ cụp tai A3 "Dịch chuyển tức thời".

Lời còn chưa dứt, tay phải cầm Uzi của Ngôn Dật đã nổ súng ngay eo của Alpha.

Máu theo đường đạn phun ra từ cơ thể Alpha, cá chình điện cố gắng phản kháng, toàn bộ tín tức tố đều rút hết ra để tập kϊƈɦ con thỏ cụp tai đẳng cấp cao nguy hiểm này, luồng điện cao thế từ Alpha cá chình điện bộc phát khỏi thân thể.

Một tiếng súng vang lên, tia lửa bay đầy trời.

Lục Thượng Cẩm bóp cò, cầm khẩu Mosin Nagant bước ra từ boong ke, giẫm lên mãnh vỡ của đất đá, đi đến bên người Ngôn Dật.

Alpha cá chình gục xuống bên người cậu, ngay mi tâm có một lỗ đạn cháy khét.

Ngôn Dật ngẩn người đứng nhìn, cánh tay trái có một mảng da cháy xém, mới nãy bị điện cao thế đánh trúng, không kịp né tránh.

Lục Thượng Cẩm bước nhanh đến kéo cổ tay cậu, lập tức rút ngắn khoảng cách, ôm cậu vào lồng ngực, dùng sức thật chặt, trái tim hắn nảy lên kịch liệt, một hồi chấn động áp má Ngôn Dật vào mình, dùng răng gỡ găng tay cậu ra, đau lòng sờ vào vết thương: "Đau không, trêи xe có thuốc."

"Tại sao em không tránh nó?" Lục Thượng Cẩm sợ hãi ôm bả vai Ngôn Dật.

Ngôn Dật thở dài, thả lỏng nói: "Tin tức tố của gã có độ khớp rất cao với em, khả năng là trêи 90%? Giống như mạng nhện quấn lấy em, khó mà nhúc nhích."

Dùng ánh mắt bình thường cũng có thể cảm nhận rõ sắc mặt Lục Thượng Cẩm đã trở nên lạnh lẽo.

Ngôn Dật đỡ cánh tay trái bị thương, ngẩng mặt hôn một cái lên môi hắn: "Em sẽ không bị hấp dẫn đâu, em yêu anh, Cẩm ca."

Hai người mang theo nữ giáo sư đang hôn mê trở lại, trước khi rời đi, Lục Thượng Cẩm còn dùng Uzi sấy xác của gã cá chình điện thành cái sàng, hơn nửa số viên đạn đều rơi xuống tuyến thể sau gáy gã.

Ngày đó Ngôn Dật cảm thấy một Lục Thượng Cẩm hai mươi tuổi rất ngầu, si mê hắn còn hơn độ xứng đôi.

Cậu lại như cũ trở lại làm thỏ con ngoan ngoãn, dính vào người Lục Thượng Cẩm nhảy nhót, quay về tắm nước nóng, thư thái ngủ trong vòng tay của hắn cho tới hừng đông.

Ngôn Dật tin tưởng mình có thể yêu hắn một đời một kiếp, cho dù có nhiều hơn sự cám dỗ cũng tuyệt đối không động tâm.

Ngay tại ngón tay đeo nhẫn của mình, cậu xăm lên mỗi chuỗi tiếng Anh nhỏ bé "everlasting love", sau đó dùng nhẫn kết hôn che đi, cậu không nói điều này với Lục Thượng Cẩm vì đây là bí mật nhỏ, niềm tin và sự khích lệ chỉ của riêng cậu.

——

Một ánh đèn giường được bật trong phòng chăm sóc đặc biệt.

Ngôn Dật mơ hồ chạm lên tuyến thể đang đau nhức vì thuốc mê hết tác dụng, cậu phát hiện trêи tuyến thể đang băng bó một tầng băng gạc, mở mắt ra liền thấy đỉnh đầu có một ánh đèn mờ ảo, mùi nước khử trùng gay mũi tràn đầy hơi thở.

Trong mùi nước khử trùng xen lẫn mùi hương quen thuộc.

Hắn đã đến đây, trêи người cậu có mùi vị được hắn ôm lấy.

Ngôn Dật vui mừng nghiêm túc ngửi ngửi, xác nhận là hương vị của Lục Thượng Cẩm.

Sau đó liền mất mát sờ tuyến thể, vẫn không có cảm giác gì, khả năng cao thuốc tăng độ khớp quả thật không tồn tại, cậu lại ngây ngốc.

Cửa phòng bệnh nhẹ nhàng bị đẩy ra, giống như thói quen không đi quấy nhiễu người đang ngủ say bên trong.

Lục Thượng Cẩm đứng ở cửa, tầm mắt giao nhau với Ngôn Dật mặc đồng phục bệnh nhân nằm trêи giường bệnh.

"Cẩm... Tiên sinh." Ngôn Dật hơi kinh ngạc, phản ứng đầu tiên chính là rút một cành hồng từ trong bình hoa của phòng bệnh, cầm trong tay muốn đưa cho Lục Thượng Cẩm.

Lục Thượng Cẩm đặt hộp cơm lên đầu giường Ngôn Dật: "Trợ lý mua."

Ngôn Dật thụ sủng nhược kinh, hai cánh tay nhỏ còn chưa khôi phục huyết sắc bưng hộp cơm lên, mở ra, một mùi hương ấm ấp thơm nức mũi lan tỏa, là mì vằn thắn nhân tôm.

Cậu cảm kϊƈɦ nhìn Lục Thượng Cẩm, cầm muỗng nhỏ múc một cái, thổi nguội rồi đưa lên miệng ăn từng miếng từng miếng.

Kỳ thực cậu thích ăn nhân bánh cây tề thái hoặc cà rốt hơn, nhưng không liên quan, chỉ cần qua tay Lục Thượng Cẩm, cái gì cũng đều thấy ngon.

Cậu cắm cúi ăn, miệng từ từ chậm lại.

Một giọt nước mắt to lăn vào trong bát nước dùng.

Lục Thượng Cẩm nhìn cậu, đi đến ngồi bên người, lại sờ đầu cậu.

Ngôn Dật thả hộp cơm xuống, rúc vào lồng ngực Lục Thượng Cẩm, yên lặng gác đầu lên hõm vai hắn, cẩn thận ôm lấy eo người nọ, giống như đồ vật yêu quý bị mất đi bỗng tìm về được, cậu hít hít mũi, nghẹn ngào: "Em cảm thấy thuốc có hiệu quả, ngày hôm nay chúng ta đi làm xét nghiệm đi, có thể khớp hơn một chút nữa cũng nên...?"

"Được." Lục Thượng Cẩm thả tin tức tố động viên, xoa tóc cậu, "Đừng tiếp tục tự mình thử thuốc linh tinh, may mà em dùng liều lượng nhỏ nên mới không nguy hiểm trí mạng. Tôi đã cho người tìm được một tuyến hình Hamster có độ khớp tới 97%, vừa có kết quả xét nghiệm, em và tuyến hình kia độ xứng đôi rất cao, nếu em nguyện ý từ bỏ tuyến thể hiếm của mình, tôi sẽ sắp xếp làm phẫu thuật cho em."

Đôi mắt Ngôn Dật lập tức lóe lên, tai thỏ vểnh đến vui vẻ: "Em đồng ý, em đồng ý!"

Lục Thượng Cẩm hơi cau mày: "Là tuyến thể mùi bơ của Hamster, bởi vì có độ xứng đôi tuyến hình với em cực kì cao nên tỷ lệ phẫu thuật thành công cũng sẽ nhỉnh hơn một chút, nhưng không có nghĩa sẽ không thất bại."

Ngôn Dật giông như khẩn cầu, vùi đầu vào lòng Lục Thượng Cẩm: "Làm ơn, để em thử xem... Kể cả khi thất bại..."

Cả khi thất bại, tình yêu Lục Thượng Cẩm dành cho cậu so với bây giờ hẳn sẽ càng tồi tệ hơn.

Nhưng nếu thành công, chính là một bước từ địa ngục đến thiên đàng.

Cậu có thể cảm giác được tình cảm Lục Thượng Cẩm đối với mình đã rất nhạt rất nhạt, nhưng cũng không hoàn toàn biến mất, có thể dựa vào độ khớp cao mà thắp lại tình yêu, Ngôn Dật chẳng từ nan.

Rời khỏi chiến trường, tuyến thể phân hóa bậc ba quý giá, đối Ngôn Dật mà nói giá trị còn không bằng một Hamster yếu ớt phổ thông.

Lục Thượng Cẩm hi vọng bản thân có thể yêu thích Ngôn Dật, không chỉ tương đồng về độ khớp, mà hắn càng mong muốn người sẽ theo cùng bên hắn chính là cậu mà không phải ai khác.

Đây là hắn suy nghĩ chân chính của hắn.

Không chỉ có mình Ngôn Dật hi vọng tình cảm của bọn họ sẽ đừng trượt khỏi tầm tay, mà Lục Thượng Cẩm cũng có kỳ vọng tương tự như vậy——

Để Ngôn Dật càng trở nên phù hợp hơn, khiến tình cảm đã rạn nứt quay về như ban đầu, tình yêu có thể biến mất, nhưng tin tức tố thì không, hắn có thể nhớ lại những cảm xúc vụn vặt của quá khứ, tình yêu tuổi mười tám, đầu sóng ngọn gió, trong sáng và bồng bột.

Kỳ thật hắn mong muốn có thể một lần nữa yêu lại Ngôn Dật hơn hết so với bất kì ai, chỉ tiếc là vẫn chưa làm được, đây là lời nói thật.

Còn nếu như thất bại.

Vậy thì, đành quên đi thôi.

Phẫu thuật được sắp xếp vào tháng sau.

==========================

(*)Chim cắt/ưng Peregrine: là loài chim nhanh nhất trêи Trái Đất, được cho là có thể đạt tốc độ lao xuống cao tới 320 km/h (200 mph)ABO Quản Sự Cụp Tai - Chương 6: Everlasting love

Cái chương này tra gg muốn xỉu, toàn từ ngữ mới lạ nên sẽ có đôi chỗ lũng cũng, mn có gì nhẹ nhàng góp ý cho tui nhé.

Tất cả những hình ảnh liên quan chú thích tui sẽ up đầy đủ bên wordpress nên nếu được mn có thể qua đó để hiểu kĩ hơn. Link wordpress của tui: https://nynuvola.wordpress.com/2021/04/08/abo-quan-su-cup-tai/

Mới đọc xong một bộ ABO nói về việc ảnh hưởng giữa tin tức tố và tình yêu, qua edit bộ này cảm thấy buồn thật sự, tin tức tố liệu có đáng để trở thành một nguyên nhân to lớn khiến người ta gạt bỏ đi hết cảm xúc hay không...

Chapter
1 Chương 1: Cẩm ca
2 Chương 2: Tiểu minh tinh bị đá văng xa tám mét
3 Chương 3: Độ khớp 75%
4 Chương 4: Chúc tôi sinh nhật 27 tuổi vui vẻ
5 Chương 5: Rút lấy tuyến thể của cậu ta
6 Chương 6: Everlasting love
7 Chương 7: Bởi vì tôi chỉ là một con tiểu bạch thỏ
8 Chương 8: Đưa em về nhà
9 Chương 9: Bàn tay muốn nắm đã trống rỗng
10 Chương 10: Cút
11 Chương 11: Lần nữa bị vứt bỏ
12 Chương 12: Tại sao không thích em?
13 Chương 13: Thiếu niên năm 18 tuổi
14 Chương 14: Tôi là đồ Người khác không cần
15 Chương 15: Đến đây với anh
16 Chương 16: Đón em về nhà đi mà
17 Chương 17: Alpha sư tử M2
18 Chương 18: Kỳ thực ba chỉ thích hoa bách hợp
19 Chương 19: Mật mã vẫn còn, tình yêu biến mất
20 Chương 20: Tiên sinh, tôi từ chức
21 Chương 21: Ngôn Ngôn, yêu em mãi đến tận cùng sinh mệnh
22 Chương 22: Mày xứng sao?
23 Chương 23: Xin lỗi em...
24 Chương 24: Lục Thượng Cẩm, anh rốt cuộc muốn cái gì?
25 Chương 25: Tôi muốn em (H)
26 Chương 26: Hoa hồng trong túi đã héo khô mất rồi
27 Chương 27: Hồi ức tình yêu
28 Chương 28: Cứ tiếp tục mơ đi, đừng bao giờ tỉnh lại
29 Chương 29: Trái tim yếu mềm
30 Chương 30: Tôi đều thích
31 Chương 31: Tôi không xử em, tôi xử thằng đó
32 Chương 32: Mang thai giả?
33 Chương 33: Đi khám
34 Chương 34: Kết quả kiểm tra
35 Chương 35: Thiếu
36 Chương 36: Tranh đoạt
37 Chương 37: Bó hồng đỏ thắm
38 Chương 38: Về nhà
39 Chương 39: Sương mù tan
40 Chương 40: Tia hi vọng cuối cùng
41 Chương 41: Vốn không có ai ở đây cả
42 Chương 42: Đánh mất
43 Chương 43: Thứ tình cảm không ai hiểu
44 Chương 44: Thỏ của tôi
45 Chương 45: Anh túc nhuốm đỏ
46 Chương 46: Đều quên đi
47 Chương 47: Tổng hợp thông tin về phân hóa cấp bậc trong truyện
48 Chương 48: Omega nhện
49 Chương 49: Chạm mặt
50 Chương 50: Từng là ánh sáng
51 Chương 51: Đã không còn là người đặc biệt nhất
52 Chương 52: Dằn vặt
53 Chương 53: Giải thoát
54 Chương 54: Níu giữ
55 Chương 55: Nguyện ý lưu lạc vì em
56 Chương 56: Tế bào gốc A3
57 Chương 57: Quái vật
58 Chương 58: Trở lại
59 Chương 59: Cảm ơn em
60 Chương 60: Bảy tuổi
61 Chương 61: Tai thỏ không thể sờ
62 Chương 62: Sợ hãi
63 Chương 63: Không phải lỗi của em
64 Chương 64: Có thể hôn em không?
65 Chương 65: Chạm vào em
66 Chương 66: Cho cơ hội
67 Chương 67: Càng ngày càng xa
68 Chương 68: Hai mươi bảy tuổi vẫn sẽ yêu?
69 Chương 69: Muốn nói gì không?
70 Chương 70: Nuốt lời
71 Chương 71: Vợ ơi
72 Chương 72: Có ích không?
73 Chương 73: Muốn sờ
74 Chương 74: Không dám
75 Chương 75: Cảm ơn bé cưng, anh yêu em
76 Chương 76: Đừng chê anh
77 Chương 77: Nếu có một ngày
78 Chương 78: Cũng được
79 Chương 79: Không nhịn nổi
80 Chương 80: Em mang trái tim anh đi mất rồi!
81 Chương 81: Lần nữa rung động
82 Chương 82: Bé con Lục Ngôn
83 Chương 83: Chia cắt
84 Chương 84: Dẫn em đi
85 Chương 85: S4
86 Chương 86: Thủy tiên theo gió biến mất
87 Chương 87: Alpha Falcon
88 Chương 88: Một nhà ba người
Chapter

Updated 88 Episodes

1
Chương 1: Cẩm ca
2
Chương 2: Tiểu minh tinh bị đá văng xa tám mét
3
Chương 3: Độ khớp 75%
4
Chương 4: Chúc tôi sinh nhật 27 tuổi vui vẻ
5
Chương 5: Rút lấy tuyến thể của cậu ta
6
Chương 6: Everlasting love
7
Chương 7: Bởi vì tôi chỉ là một con tiểu bạch thỏ
8
Chương 8: Đưa em về nhà
9
Chương 9: Bàn tay muốn nắm đã trống rỗng
10
Chương 10: Cút
11
Chương 11: Lần nữa bị vứt bỏ
12
Chương 12: Tại sao không thích em?
13
Chương 13: Thiếu niên năm 18 tuổi
14
Chương 14: Tôi là đồ Người khác không cần
15
Chương 15: Đến đây với anh
16
Chương 16: Đón em về nhà đi mà
17
Chương 17: Alpha sư tử M2
18
Chương 18: Kỳ thực ba chỉ thích hoa bách hợp
19
Chương 19: Mật mã vẫn còn, tình yêu biến mất
20
Chương 20: Tiên sinh, tôi từ chức
21
Chương 21: Ngôn Ngôn, yêu em mãi đến tận cùng sinh mệnh
22
Chương 22: Mày xứng sao?
23
Chương 23: Xin lỗi em...
24
Chương 24: Lục Thượng Cẩm, anh rốt cuộc muốn cái gì?
25
Chương 25: Tôi muốn em (H)
26
Chương 26: Hoa hồng trong túi đã héo khô mất rồi
27
Chương 27: Hồi ức tình yêu
28
Chương 28: Cứ tiếp tục mơ đi, đừng bao giờ tỉnh lại
29
Chương 29: Trái tim yếu mềm
30
Chương 30: Tôi đều thích
31
Chương 31: Tôi không xử em, tôi xử thằng đó
32
Chương 32: Mang thai giả?
33
Chương 33: Đi khám
34
Chương 34: Kết quả kiểm tra
35
Chương 35: Thiếu
36
Chương 36: Tranh đoạt
37
Chương 37: Bó hồng đỏ thắm
38
Chương 38: Về nhà
39
Chương 39: Sương mù tan
40
Chương 40: Tia hi vọng cuối cùng
41
Chương 41: Vốn không có ai ở đây cả
42
Chương 42: Đánh mất
43
Chương 43: Thứ tình cảm không ai hiểu
44
Chương 44: Thỏ của tôi
45
Chương 45: Anh túc nhuốm đỏ
46
Chương 46: Đều quên đi
47
Chương 47: Tổng hợp thông tin về phân hóa cấp bậc trong truyện
48
Chương 48: Omega nhện
49
Chương 49: Chạm mặt
50
Chương 50: Từng là ánh sáng
51
Chương 51: Đã không còn là người đặc biệt nhất
52
Chương 52: Dằn vặt
53
Chương 53: Giải thoát
54
Chương 54: Níu giữ
55
Chương 55: Nguyện ý lưu lạc vì em
56
Chương 56: Tế bào gốc A3
57
Chương 57: Quái vật
58
Chương 58: Trở lại
59
Chương 59: Cảm ơn em
60
Chương 60: Bảy tuổi
61
Chương 61: Tai thỏ không thể sờ
62
Chương 62: Sợ hãi
63
Chương 63: Không phải lỗi của em
64
Chương 64: Có thể hôn em không?
65
Chương 65: Chạm vào em
66
Chương 66: Cho cơ hội
67
Chương 67: Càng ngày càng xa
68
Chương 68: Hai mươi bảy tuổi vẫn sẽ yêu?
69
Chương 69: Muốn nói gì không?
70
Chương 70: Nuốt lời
71
Chương 71: Vợ ơi
72
Chương 72: Có ích không?
73
Chương 73: Muốn sờ
74
Chương 74: Không dám
75
Chương 75: Cảm ơn bé cưng, anh yêu em
76
Chương 76: Đừng chê anh
77
Chương 77: Nếu có một ngày
78
Chương 78: Cũng được
79
Chương 79: Không nhịn nổi
80
Chương 80: Em mang trái tim anh đi mất rồi!
81
Chương 81: Lần nữa rung động
82
Chương 82: Bé con Lục Ngôn
83
Chương 83: Chia cắt
84
Chương 84: Dẫn em đi
85
Chương 85: S4
86
Chương 86: Thủy tiên theo gió biến mất
87
Chương 87: Alpha Falcon
88
Chương 88: Một nhà ba người