Chương 62: Trong Lòng Đau Xót

Tư Vực sửa sang lại xiêm y, lúc này mới đem chú ý chuyển dời đến người còn nằm trên mặt đất - Phan An.

" Đây........." Tư Vực chỉ chỉ Phan An.

"Hắn? Không có việc gì đích, chờ hắn tự mình tỉnh lại là ổn, trước hết giúp ta đem hắn lên trên giường đi." Đản Đản nói.

"Được rồi, bây giờ nói chuyện lúc ấy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" - Tư Vực giúp Đản Đản đem kẻ y phục không chỉnh tề - Phan An lên trên giường sau nói.

"Ai?...... Ngươi...... Cũng không nhớ rõ à?" Đản Đản hỏi, trong lòng cũng không muốn nhớ.

"......" Tư Vực cúi đầu uống nước suy nghĩ một chút nói: "Không nhớ rõ, chỉ nhớ rõ tên kia hút máu trên ngón tay của ta."

"Ân...... Thì ra nhớ rõ nhiều như vậy?" Đản Đản nói.

"...... Còn có chính là toàn thân nóng lên...... Lúc sau lại liền thấy Phan An...... Sau lại không nhớ rõ." Tư Vực cúi đầu tiếp tục uống nước, Đản Đản nghe xong gật gật đầu, đã nói nàng sẽ không nhớ rõ, nhưng là nàng có thể nhớ rõ Phan An thì vì cái gì nhớ không được chính mình chứ? Kia vừa rồi còn khóc lóc đến thương tâm như vậy, còn nói mình phải có trách nhiệm? Còn có nàng làm gì mà cúi đầu không chịu nhìn ta? Có lẽ là ngượng ngùng mà.

"Ta...... Lúc ta trúng độc ngươi không phát hiện có gì khác sao?" Tư Vực đang nghe chuyện chính mình như thế nào lại trúng độc, sau đó hỏi.

"Trong tình huống ấy làm thế nào lại còn đi chú ý chứ!" - Đản Đản tưởng tượng Tư Vực cùng Phan An @#¥× liền nổi hỏa.

"Mặc kệ như thế nào, ta mang ngươi đi hết một ngày xem như có thu hoạch." Tư Vực nói.

"A?" Đản Đản ngạc nhiên.

"Ta sở dĩ không đổi tạo hình chính là để cho bọn chúng tìm đến tận cửa." - Tư Vực nói.

"Bây giờ ngay cả độc cũng đã trúng, chính là đã có manh mối?" Đản Đản hỏi.

"Không có, bọn họ khẳng định sẽ phái người đến xác định xem chúng ta đã tử vong hay chưa, nhưng nếu lại phát hiện không có, bây giờ khẳng định đang suy nghĩ tìm đối sách khác rồi." - Tư Vực nói xong thở dài.

"Vậy làm sao bây giờ a?" Đản Đản hỏi.

"Đương nhiên là chờ a." Tư Vực nói.

"Còn chờ? Nếu bọn chúng biết chúng ta ở đây làm sao không thể không gây phiền toái được!" Đản Đản nói.

"Sẽ không, theo tình hình trong thành, bọn họ khẳng định là đang ẩn náu ở nơi nào đó, rất nhiều quan viên cùng dân chúng đều hẳn là người vô tội, bọn chúng chung quy không thể làm cho tất cả dân chúng cùng diễn trò cho chúng ta xem được. Hơn nữa, chúng ta cũng không thể bỏ lại người nầy mặc kệ hắn được!" - Tư Vực nói.

"Nga." Đản Đản đồng ý, "À? Ngươi không phải đã nói hắn có thể là địch nhân sao?"

"Ân, đã có nói, bất quá hiện tại có thể xác định hắn là người một nhà." Tư Vực nói.

"Vì cái gì?" Đản Đản.

"Chuyện người lớn tiểu hài tử đừng quản." Tư Vực nói.

"Cái gì chứ!!! Ta không phải tiểu hài tử!" Đản Đản nói.

"Hảo, không phải tiểu hài tử, vậy mời người lớn đại nhân ngài bảo tiểu nhị mang thức ăn đến đây." Tư Vực nói.

Đản Đản nghe xong phân công liền mở cửa đi ra ngoài, chính là, trong lúc đóng cửa, y rất muốn nhìn Tư Vực thấy nàng...... Đang thật là..... ánh mắt thật là nhu hòa nhìn Phan An, tựa hồ nhớ lại cái việc gì tốt đẹp, khóe miệng còn lộ ra một tia mỉm cười ngọt ngào.

Sau khi Đản Đản bưng đồ ăn trở lại, Tư Vực đang chuyên tâm ăn cơm, Đản Đản đưa lưng về phia Tư Vực lại phát hiện quần áo Phan An đã được chỉnh lý lại, còn có cả cái chăn. Nhìn thấy dưới lớp chăn đại thụ nổi lên như cái núi nhỏ phía hạ thân Phan An, Đản Đản tựa hồ cảm thấy được cái này có lẽ chính là thứ các nam nhân gọi là tôn nghiêm, đối với chính mình có khác biệt rất nhiều, bên ngoài y so với một nữ hài tử không có gì khác biệt, nhưng khác biệt, chính là bản chất của y cùng nội tâm xác thực quả thật là một nam hài tử. Nhưng mà, cho dù sự thật như thế, y cũng sẽ không được tán thành, lại càng không phải nhận được yêu thích của nữ nhân y ái mộ. Bất tri bất giác, nước mặt lại rơi xuống, đây là lần đầu tiên Đản Đản rơi lệ vì chuyện có ý nghĩa, không phải vì sư phó mất đi mà khóc, không phải vì ai khi dễ mà khóc, lại càng không là vì da thịt đau đớn mà khóc, mà là —— Tư Vực vĩnh viễn chỉ biết cùng nam nhân như Phan An cùng chung một chổ, chẳng qua là, đã quyết định chính mình hết hy vọng thì vì cái gì còn có thể cảm thấy mất mác như vậy đây?

"Đản Đản? Đứng đó làm gì vậy? Còn không lại đây ăn cơm." Tư Vực nói.

Đản Đản dùng tay áo xoa xoa nước mắt, quay đầu cười hì hì đi ăn cơm.

Ít nhiều miễn cưỡng cười vui, cũng không thể thay thế được trong lòng đua xót, trong lòng yêu mến có to lớn cũng khó có thể truyền đạt đến..

Chạng vạng, tịch dương chầm chậm tiêu biến, Đản Đản sau khi ăn xong bắt đầu không mở miệng nói chuyện, lâu lâu nghịch mấy ngon tay, thực sự im lặng. Ngược lại, Tư Vực lại như ngồi không yên, ở trong phòng tới bước lui. Lúc này Phan An đã sắp khôi phục trạng thái bình thường, chính là vẫn là mê man bất tỉnh, theo Đản Đản nói qua, là chính y xuống tay rất dùng lực, có thể phải ngủ đến hơn mười canh giờ, có điều Tư Vực chính là thực sốt ruột, chỉ sợ Phan An rốt cuộc vẫn chưa tỉnh lại.

Trong nháy mắt, đã là buổi tối, mặc kệ hoàn cảnh như thế nào, tốt nhất là đi ngủ.

"Đản Đản, giúp ta đem ghế hợp lại." Tư Vực nói.

Sau khi hợp lại mấy cái ghế, hai người liền đem Phan An đặt lên.

"Đản Đản, đi ra ngoài tìm một cái chăn, đêm nay ngươi theo ta ngủ trên giường." Tư Vực nói xong đem cái chăn duy nhất cấp cho Phan An.

"Không cần, đêm nay ta ngủ dưới đất." Đản Đản nói xong xoay người liền ra đi, miễn cho Tư Vực sắp sửa phát ra câu hỏi ngạc nhiên.

Không bao lâu, Đản Đản đem chăn đệm đến, quả nhiên, Đản Đản bướng bỉnh nằm ngủ dưới đất, bất luận Tư Vực khuyên như thế nào đều dùng câu "công chúa ngọc thể khiếm an linh tinh" đều nói đến hai chữ công chúa.

"Ô...... Sư phó!" Đản Đản mộng khi còn nhỏ.

" Làm sao vậy?" - Huyễn linh địa.

"Tiểu cốc vu oan ta ăn vụng cống phẩm miếu sơn thần!" - Đản Đản khóc nói.

"Thực bị oan sao?" Huyễn linh địa khinh thường hỏi.

"Bọn họ đều nói Đản Đản là tiểu hài tử hư! Còn dùng tảng đá ném ta! Về sau cũng không cho Đản Đản lại miếu sơn thần!" Đản Đản nói xong chỉa chỉa đại bao trên trán.

"Đi dùng nước thuốc xoa xoa lên đi, vả lại, không phải là chịu ủy khuất, có cái gì cùng lắm thì! Ta còn tưởng cái gì đại sự chứ!" Huyễn linh địa.

"Chính là...... Sư phó, Đản Đản thật là khó chịu a! Vẫn là trong lòng khó chịu, bọn họ cũng không tin tưởng ta!" Đản Đản hai mắt đẫm lệ.

"Cái tên xú tiểu tử nhà ngươi! Như thế nào sư phó ta nhiều ưu điểm như vậy ngươi lại không học theo chứ? Lại ủy khuất vì một chuyện nhỏ bé như vậy! Ngươi nhớ kỹ cho ta! Trên đời này khó chịu nhất chính là chịu ủy khuất của người trong thiên hạ! Thế nhưng còn có một loại tâm tình là tất cả ủy khuất kia đều kém xa! Hiện tại ngươi bị đám tiểu thí hài (trẻ hư) kia khi dễ một chút liền chịu không nổi, về sau nếu ngươi thật sự có cái loại tâm tình này, còn không phải chịu chết sao! Hừ! Thật sự là quấy rầy tâm tình tốt của ta! Đêm nay không được ăn cơm!" Huyễn linh địa nói xong huy tay áo mà đi.

Đản Đản chỉ nhớ rõ lúc đó bản thân vẫn khóc lóc, trong lòng thật sự thật là khó chịu, nhưng là ngày hôm sau ăn một miếng phù dung cao liền tốt trở lại. Có lẽ sư phó nói đến tâm tình đó chính là cảm giác như bây giờ, còn hơn tất cả không vui trước kia của mình, trong lòng tựa hồ có một đám mây u ám bao phủ bản thân vĩnh viễn không tan biến.

Trong mộng cảm khái, trong mộng bất đắc dĩ, toàn bộ tất cả, chỉ làm cho Đản Đản ngủ mơ không ngừng khóc. Nằm trên giường Tư Vực lại một đêm không ngủ, trong ánh mắt mưa bụi mênh mông......

- ----------------------

Chapter
1 Chương 1: Tiên Nữ Giáng Trần (Phần1/2)
2 Chương 2: Tiên Nữ Giáng Trần (Phần1/2)
3 Chương 3: Một Chút Cảm Động (Phần 1/2)
4 Chương 4: Một Chút Cảm Động (Phần 2/2)
5 Chương 5: Chủ Tử Mất Tích (Phần 2/2)
6 Chương 6: Trăng Của Thuần Dương (Phần 1/2)
7 Chương 7: Trăng Của Thuần Dương (Phần 2/2)
8 Chương 8: Đạo Tặc Hái Hoa (Phần 1/2)
9 Chương 9: Đạo Tặc Hái Hoa (Phần 2/2)
10 Chương 10: Gặp Được Phan An (Nhất) - [Phần 1/2]
11 Chương 11: Gặp Được Phan An (Nhất) - [Phần 2/2]
12 Chương 12: Gặp Được Phan An (Nhị) -[Phần 1/2]
13 Chương 13: Gặp Được Phan An (Nhị) - [Phần 2/2]
14 Chương 14: Cửu Phùng Tri Kỷ - Part 1/2
15 Chương 15: Cửu Phùng Tri Kỷ - Part 2/2
16 Chương 16: Phi Hoa Kết Minh - Part 1/2
17 Chương 17: Phi Hoa Kết Minh - Part 2/2
18 Chương 18: Thôn Trưởng Mất Ngủ - Part 1/2
19 Chương 19: Thôn Trưởng Mất Ngủ - Part 2/2
20 Chương 20: Hương Hỏa Cùng Mộng
21 Chương 21: Người Ốm Đặc Biệt
22 Chương 22: Giáo Trình Miễn Phí
23 Chương 23: Gặp Được Phan An (Ba)
24 Chương 24: Hoàng Lương Nhất Mộng
25 Chương 25: Tỉnh Lại Sau Đại Mộng
26 Chương 26: Truy Kích Kẻ Thù
27 Chương 27: Bối Thôn Trở Địch
28 Chương 28: Báo Thù Rửa Hận
29 Chương 29: Tần Xuyên Ly Biệt
30 Chương 30: Bắt Ma Trong Đế Lăng (Một)
31 Chương 31: Bắt Ma Trong Đế Lăng (Hai)
32 Chương 32: Khuê Trung Mật Hữu
33 Chương 33: Ba Người Đồng Hành
34 Chương 34: Đầu Giường Đánh Nhau
35 Chương 35: Bỗng Nhiên Quay Đầu
36 Chương 36: Âm Sai Dương Thác
37 Chương 37: Cả Hai Rối Ren
38 Chương 38: Trị Bệnh Cứu Người
39 Chương 39: Ý Chỉ Đến Chậm
40 Chương 40: Giường Vĩ Hợp Lại
41 Chương 41: Tìm Được Cổ Vương
42 Chương 42: Chuyện Xưa Năm Cũ
43 Chương 43: Yến Hội Cung Đình (Một)
44 Chương 44: Yến Hội Cung Đình (Hai)
45 Chương 45: Phong Hoa Tuyết Nguyệt (Một)
46 Chương 46: Phong Hoa Tuyết Nguyệt (Hai)
47 Chương 47: Phong Hoa Tuyết Nguyệt (Ba)
48 Chương 48: Phong Hoa Tuyết Nguyệt (Bốn)
49 Chương 49: Phong Hoa Tuyết Nguyệt (Năm)
50 Chương 50: Nữ Nhân Đích Tâm (Một)
51 Chương 51: Nữ Nhân Đích Tâm (Hai)
52 Chương 52: Kiến Quốc Điển Lễ (Một)
53 Chương 53: Kiến Quốc Điển Lễ (Hai)
54 Chương 54: Chính Biến Cung Đình
55 Chương 55: Xuân Tâm Manh Động
56 Chương 56: "Binh Pháp" Phong Ba
57 Chương 57: Lãnh Binh Diệt Loạn
58 Chương 58: Cảnh Đẹp Giai Nhân
59 Chương 59: Ôn Dịch Sự Kiện
60 Chương 60: Gặp Được Phan An (Bốn)
61 Chương 61: Thất Thân Ngoài Ý Muốn
62 Chương 62: Trong Lòng Đau Xót
63 Chương 63: Tổng Kết Phân Tích
64 Chương 64: Đồng Sàng Cộng Chẩm
65 Chương 65: Mộng Di Chi Sự
66 Chương 66: Hủy Diệt Kỳ Dị
67 Chương 67: Chiến Sự Ban Đầu
68 Chương 68: Đại Chiến Thần Tướng
69 Chương 69: Thận Dụng Thần Tướng
70 Chương 70: Vì Nước Vong Thân
71 Chương 71: Ta Gọi Là Ngu Hoàng
72 Chương 72: Rừng Hắc Ám (Nhất)
73 Chương 73: Rừng Hắc Ám (Nhị)
74 Chương 74: Rừng Hắc Ám (Tam)
75 Chương 75: Rừng Hắc Ám (Tứ)
76 Chương 76: Lần Nữa Thấy Được Ánh Mặt Trời
77 Chương 77: Phác Phong Tróc Ảnh
78 Chương 78: Ngươi Yêu Ta Sao?
79 Chương 79: Bỏ Tối Theo Sáng
80 Chương 80: Đại Hoạch Toàn Thắng
81 Chương 81: Nhị Kiến Chung Tình
82 Chương 82: Gặp Được Phan An (Ngũ)
83 Chương 83: Đuổi Theo Đản Đản
84 Chương 84: Công Chúa Đón Dâu
85 Chương 85: Trong Ngày Đại Hôn Của Công Chúa....
86 Chương 86: Được Lợi Không Ít
87 Chương 87: Toàn Kịch
88 Chương 88: Phiên Ngoại - Minh Linh Tộc Và Phi Tiên
89 Chương 89: Phiên Ngoại - Cẩu Danh
Chapter

Updated 89 Episodes

1
Chương 1: Tiên Nữ Giáng Trần (Phần1/2)
2
Chương 2: Tiên Nữ Giáng Trần (Phần1/2)
3
Chương 3: Một Chút Cảm Động (Phần 1/2)
4
Chương 4: Một Chút Cảm Động (Phần 2/2)
5
Chương 5: Chủ Tử Mất Tích (Phần 2/2)
6
Chương 6: Trăng Của Thuần Dương (Phần 1/2)
7
Chương 7: Trăng Của Thuần Dương (Phần 2/2)
8
Chương 8: Đạo Tặc Hái Hoa (Phần 1/2)
9
Chương 9: Đạo Tặc Hái Hoa (Phần 2/2)
10
Chương 10: Gặp Được Phan An (Nhất) - [Phần 1/2]
11
Chương 11: Gặp Được Phan An (Nhất) - [Phần 2/2]
12
Chương 12: Gặp Được Phan An (Nhị) -[Phần 1/2]
13
Chương 13: Gặp Được Phan An (Nhị) - [Phần 2/2]
14
Chương 14: Cửu Phùng Tri Kỷ - Part 1/2
15
Chương 15: Cửu Phùng Tri Kỷ - Part 2/2
16
Chương 16: Phi Hoa Kết Minh - Part 1/2
17
Chương 17: Phi Hoa Kết Minh - Part 2/2
18
Chương 18: Thôn Trưởng Mất Ngủ - Part 1/2
19
Chương 19: Thôn Trưởng Mất Ngủ - Part 2/2
20
Chương 20: Hương Hỏa Cùng Mộng
21
Chương 21: Người Ốm Đặc Biệt
22
Chương 22: Giáo Trình Miễn Phí
23
Chương 23: Gặp Được Phan An (Ba)
24
Chương 24: Hoàng Lương Nhất Mộng
25
Chương 25: Tỉnh Lại Sau Đại Mộng
26
Chương 26: Truy Kích Kẻ Thù
27
Chương 27: Bối Thôn Trở Địch
28
Chương 28: Báo Thù Rửa Hận
29
Chương 29: Tần Xuyên Ly Biệt
30
Chương 30: Bắt Ma Trong Đế Lăng (Một)
31
Chương 31: Bắt Ma Trong Đế Lăng (Hai)
32
Chương 32: Khuê Trung Mật Hữu
33
Chương 33: Ba Người Đồng Hành
34
Chương 34: Đầu Giường Đánh Nhau
35
Chương 35: Bỗng Nhiên Quay Đầu
36
Chương 36: Âm Sai Dương Thác
37
Chương 37: Cả Hai Rối Ren
38
Chương 38: Trị Bệnh Cứu Người
39
Chương 39: Ý Chỉ Đến Chậm
40
Chương 40: Giường Vĩ Hợp Lại
41
Chương 41: Tìm Được Cổ Vương
42
Chương 42: Chuyện Xưa Năm Cũ
43
Chương 43: Yến Hội Cung Đình (Một)
44
Chương 44: Yến Hội Cung Đình (Hai)
45
Chương 45: Phong Hoa Tuyết Nguyệt (Một)
46
Chương 46: Phong Hoa Tuyết Nguyệt (Hai)
47
Chương 47: Phong Hoa Tuyết Nguyệt (Ba)
48
Chương 48: Phong Hoa Tuyết Nguyệt (Bốn)
49
Chương 49: Phong Hoa Tuyết Nguyệt (Năm)
50
Chương 50: Nữ Nhân Đích Tâm (Một)
51
Chương 51: Nữ Nhân Đích Tâm (Hai)
52
Chương 52: Kiến Quốc Điển Lễ (Một)
53
Chương 53: Kiến Quốc Điển Lễ (Hai)
54
Chương 54: Chính Biến Cung Đình
55
Chương 55: Xuân Tâm Manh Động
56
Chương 56: "Binh Pháp" Phong Ba
57
Chương 57: Lãnh Binh Diệt Loạn
58
Chương 58: Cảnh Đẹp Giai Nhân
59
Chương 59: Ôn Dịch Sự Kiện
60
Chương 60: Gặp Được Phan An (Bốn)
61
Chương 61: Thất Thân Ngoài Ý Muốn
62
Chương 62: Trong Lòng Đau Xót
63
Chương 63: Tổng Kết Phân Tích
64
Chương 64: Đồng Sàng Cộng Chẩm
65
Chương 65: Mộng Di Chi Sự
66
Chương 66: Hủy Diệt Kỳ Dị
67
Chương 67: Chiến Sự Ban Đầu
68
Chương 68: Đại Chiến Thần Tướng
69
Chương 69: Thận Dụng Thần Tướng
70
Chương 70: Vì Nước Vong Thân
71
Chương 71: Ta Gọi Là Ngu Hoàng
72
Chương 72: Rừng Hắc Ám (Nhất)
73
Chương 73: Rừng Hắc Ám (Nhị)
74
Chương 74: Rừng Hắc Ám (Tam)
75
Chương 75: Rừng Hắc Ám (Tứ)
76
Chương 76: Lần Nữa Thấy Được Ánh Mặt Trời
77
Chương 77: Phác Phong Tróc Ảnh
78
Chương 78: Ngươi Yêu Ta Sao?
79
Chương 79: Bỏ Tối Theo Sáng
80
Chương 80: Đại Hoạch Toàn Thắng
81
Chương 81: Nhị Kiến Chung Tình
82
Chương 82: Gặp Được Phan An (Ngũ)
83
Chương 83: Đuổi Theo Đản Đản
84
Chương 84: Công Chúa Đón Dâu
85
Chương 85: Trong Ngày Đại Hôn Của Công Chúa....
86
Chương 86: Được Lợi Không Ít
87
Chương 87: Toàn Kịch
88
Chương 88: Phiên Ngoại - Minh Linh Tộc Và Phi Tiên
89
Chương 89: Phiên Ngoại - Cẩu Danh