Chương 63: 63: Dày Vò Em Giết Chết Anh

"Em...!Đau..."
Hạ Tình ôm lấy đôi chân mình, đôi mắt lại lần nữa tứa ra máu.
"Em đau, anh của chị cũng đau lắm, em nghĩ xem anh ấy thương em đến nhường nào.

Mỗi khi em khóc, anh ấy sốt ruột nhót gan dỗ dành em, dỗ không được còn có khi khóc theo em.

Anh ấy á à, cả đời này chị chẳng thấy anh ấy rơi nước mắt vì chuyện gì cả, chỉ duy nhất mình em thôi Tình à, hôm đó, anh ấy cầu xin em như thế, em vẫn không thể cho anh ấy một cơ hội bên cạnh em à?"
Hạ Tình lặng đi theo lời nói của Phùng Nhã Kỳ, cô ôm lấy đôi chân, mặt tựa lên hai gối, đôi mắt ngậm trong làn nước long lanh.
"Chị biết không..." Cô thật khẽ giọng "Nhớ lại tiền kiếp dơ bẩn đúng thật là đáng sợ, nhưng sau cùng, thứ đáng sợ nhất là anh ấy...!Anh ấy luôn nhớ tất cả, một giây cũng chưa từng quên."
Giọng cô thật trầm ngâm, mang theo những đau buồn áng lên hàng mi long lanh, thật nghẹn ngào cười đắng.

"Em tự hỏi, anh ấy làm thế nào mà có thể dửng dưng như chưa từng có chuyện gì, làm thế nào mà có thể giả vờ không nhớ đến chúng, những thứ bẩn thiểu về em, những thứ nhơ nhuốc trong em, làm thế nào mà anh ấy quên đi chúng."
Anh ấy nhớ rõ mọi thứ về cô, về những gì mà cô đã lầm lỡ trong cuộc đời trước, anh ấy luôn nhớ rõ chúng, chuyện đó càng làm cho cô sợ hãi chuyện ở bên cạnh hơn.

Đó mới chính là thứ đáng sợ nhất, vì cô thật xấu hổ, cô không tài nào mà đối mặt với anh được nữa.
Ôi...!Anh thì đẹp làm sao, còn cô à...!Thật gớm ghiết.
"Em thì không làm được, em không thể quên đi, càng không thể giả vờ như chẳng nhớ chuyện gì mà an nhiên ở bên cạnh anh ấy."
Lấp lánh trên mi đong đầy, chạy lăn tăn trên gò má, cô chẳng một cái nhăn mày nào, còn cười thật khẽ nhưng tiếng nói lại nghẹn thắc, thật oán trách.
"Đời cho em tái sinh, còn bắt em nhớ lại tiền kiếp để làm gì?"1
"Nếu có thể...!Thì cho em xoá đi được không?"
Xoá đi, cô sẽ có thể trở về là em bé của anh, dù là mù loà cả đời này cũng được, Hạ Tình chấp nhận mù loà, chỉ cần được an yên bên cạnh anh.

Nhưng tất cả đã quá muộn màng rồi, con người làm sao quay ngược thời gian, đau lòng rỉ ra tiếng nghẹn của trái tim đã sớm bị nghiền nát thỉnh cầu thêm một lần nữa.
"Cho em xoá đi có được không?"
Một thỉnh cầu hảo huyền, làm sao có thể xoá đi những gì cô đã nhớ kia chứ?
"Anh ấy làm thế nào mà có thể dửng dưng như chưa từng có chuyện gì" Phùng Nhã Kỳ lặp lại câu vấn vươn của Hạ Tình, xoay mặt nhìn vào cô gái nhỏ trả lời.
"Còn chẳng phải là vì thương em sao? Thương đến mức quỳ xuống cầu xin một chút lòng thương hại của em, như vậy...!Chưa đủ sao?"
Phùng Nhã Kỳ cười thật chua xót, dù sao cô cũng chỉ là một người bên lề, cô làm sao hiểu rõ được, điện thoại trên tay cô rung báo tin nhắn nhưng cô không vội xem, mắt vẫn hướng về Hạ Tình.
Mong mỏi có thể khuyên nhủ, có thể nói giúp anh trai của mình một chút.
"Chị không biết rõ kiếp trước của hai người đã trải qua chuyện gì, nhưng đã bỏ lỡ một lần, đã đau khổ một lần.

Đời này của anh ấy cũng đau khổ hơn thế nữa, vì không chỉ mình em sống trong ký ức đau đớn của kiếp trước, mà anh ấy cũng vậy."
Phùng Nhã Kỳ đặt lên bên giường một sấp giấy đã rất cũ, cô đã trộm nó từ phòng cấm và mang đến đây, nhớ lại lời truy vấn của anh trai lúc đó, cùng với sấp giấy đặt trước mặt Hạ Tình.
"Ngoài vẽ em ra, đây là những gì mà anh vẽ" Cô nhìn sấp giấy, đôi mắt cay xè tiếc thương cho anh trai của mình "Người vẽ được những hình ảnh này có ba loại.".

Thử đọc truyện không quảng cáo tại ﹙ TrUⅿt ruyện.????N ﹚
"Một là trẻ tự kỷ, một là người mắc bệnh trầm cảm, một là người mắc bệnh tâm thần, chính là một người điên."
Điện thoại trên tay lại rung lên, nhưng Nhã Kỳ không thể màn đến nó, ánh mắt chằm chằm nhìn vào Hạ Tình nhỏ bé đang ngây ra.1
"Như anh ấy hỏi, em có từng...!Đã có bao giờ em nghĩ đến anh ấy không có em thì trở nên như thế nào chưa? Những bức tranh này, đều vẽ sau tranh của em, ở đời trước, khi mà em rời bỏ anh ấy."
Phùng Nhã Kỳ nghĩ đến viễn cảnh đó, nước mắt rơi xuống vì thương cho anh quá.
"Khi mà anh ấy vẽ hoàn tất những bức tranh của em, anh ấy vẽ những thứ này, em có biết những thứ này chứng tỏ cho điều gì không? Người mà em cho rằng sau khi em đi, sẽ có thể một mình vượt qua và sống thật tốt.

Anh ấy hoàn toàn không vượt qua được, mà đã đau khổ đến mức không còn tỉnh táo nữa, những thứ này...!Những bức tranh này...!Là của một người tinh thần không ổn định vẽ ra, là của một người điên đấy Hạ Tình!"
"Em có nghĩ đến...!Anh ấy đau khổ đến thế nào chưa?"
"Chưa phải không? Em nhìn đi, nhìn những thứ này rồi nghĩ lại xem, kiếp trước, em rời đi rồi thì anh ấy có tốt không?"
Phùng Nhã Kỳ uất ức đến vừa truy vừa khóc, dù nó hoàn toàn không phải chuyện của chính cô, xoay người đi, bỏ lại những bức vẽ mình đã trộm được, vừa bước ra khỏi phòng Hạ Tình thì điện thoại rung lên liên hồi.

Cô nhìn vào màn hình là mẹ, vừa rồi tin nhắn cứ tới liên tục nhưng cô không thể xem, tin nhắn có vẻ như là của mẹ, hình như mẹ có chuyện quan trọng, cô không trả lời tin nhắn thì gấp rút gọi tới, ngón tay lướt qua nhận nhanh cuộc gọi.
"Con nghe đây ạ, vừa rồi con bận cho nên không xem tin nhắn của mẹ được, sao vậy mẹ?"
"Kỳ ơi...!Kỳ ơi...!Trời ơi..." Giọng mẹ Phùng thảm thiết kêu lên, Phùng Nhã Kỳ bị doạ ngay lập tức.
"Sao vậy ạ? Ông bà nội có chuyện gì sao?" Những lúc giọng mẹ như thế này, chỉ có thể là ông bà nội ngã bệnh, cô lo lắng bước nhanh chân đi xuống cầu thang nhà họ Hạ.1
"Không phải...!Không phải..." Mẹ Phùng run giọng lắp ba lắp bắp, âm thanh già nua nghẹn ngào bật ra tiếng khóc.
"Anh con...!Anh con làm sao rồi...!Kỳ ơi...!Trời ơi con ơi...!Anh con không được rồi..."
Phùng Nhã Kỳ ngừng lại bước chân đi xuống cầu thang, đôi mắt mở to, ngay lập tức cô lau xuống cầu thang, chạy nhanh ra khỏi Hạ gia.
Cô hốt hoảng chạy về Phùng gia, hai tháng nay cô chỉ lo lắng cho Hạ Tình, cô nán lại ở Hạ gia để chờ đợi cơ hội nói giúp cho anh trai mình, lại hoàn toàn quên mất anh ở nhà.

Bởi vì cô nghĩ rằng anh sẽ tốt thôi, anh già của cô kia mà, anh rất lý trí, anh luôn giải quyết mọi chuyện rất tốt..

Chapter
1 Chương 1: 1: Chuyện Nhà Họ Hạ
2 Chương 2: 2: Phùng Lão Đại Đến Rồi
3 Chương 3: 3: Phùng Tiên Sinh
4 Chương 4: 4: Anh Là Chồng Em
5 Chương 5: 5: Tình Có Muốn Có Em Bé Không
6 Chương 6: 6: Đến Phùng Gia
7 Chương 7: 7: Có Thích Không
8 Chương 8: 8: Đã Ngủ Với Nhau Chưa
9 Chương 9: 9: Đại Minh Tinh Không Có Nhân Tính
10 Chương 10: 10: Sinh Nhật Mười Tám Tuổi
11 Chương 11: 11: Tránh
12 Chương 12: 12: Của Riêng
13 Chương 13: 13: Biệt Đội Rình Mò
14 Chương 14: 14: Bị Phạt
15 Chương 15: 15: Anh Không Biết Dỗ Em Bé
16 Chương 16: 16: Chương Trình Kết Hôn
17 Chương 17: 17: Phát Hiện
18 Chương 18: 18: Vô Dụng
19 Chương 19: 19: Em Bé Của Anh Không Thích Cô Ấy
20 Chương 20: 20: Một Điểm Đột Phá
21 Chương 21: 21: Kịch Bản Cuối Chương Trình
22 Chương 22: 22: Quản Lý Lưu
23 Chương 23: 23: Em Có Muốn
24 Chương 24: 24: Đạo Lý Trên Màn Ảnh
25 Chương 25: 25: Đi Chơi
26 Chương 26: 26: Bánh Nhỏ Nhỏ Cùng Tôm Xiêng
27 Chương 27: 27: Công Viên Nhiệt Đới
28 Chương 28: 28: Công Viên Nhiệt Đới 2
29 Chương 29: 29: Đêm Bên Bờ Biển
30 Chương 30: Chương 30
31 Chương 31: Chương 31
32 Chương 32: Chương 32
33 Chương 33: 33: Bẫy
34 Chương 34: 34: Nhờ Vả
35 Chương 35: 35: Bẫy
36 Chương 36: 36: Gặp Gỡ Đạo Diễn
37 Chương 37: 37: Hát Nhạc Ngoại!
38 Chương 38: 38: Thiên Thần Trắng
39 Chương 39: 39: Phùng Lão Đại Có Vợ!
40 Chương 40: 40: Chỉ Vì Rất Thích Rất Thương Anh
41 Chương 41: 41: Em Không Thích Em Vô Dụng
42 Chương 42: 42: Kỳ Kỳ Lớn Rồi
43 Chương 43: 43: Muốn Hôn
44 Chương 44: 44: Ngủ Với Nhau Rồi
45 Chương 45: 45: Ghen
46 Chương 46: 46: Số Phận Thật Khác Khoảng Cách Thật Xa
47 Chương 47: 47: Cháy Rồi Chết Rồi
48 Chương 48: 48: Không Cưới Được Lão Phùng Thì Cưới Quản Lý Lưu
49 Chương 49: 49: Cầy Sấy Khỉ Già
50 Chương 50: 50: Không Đánh Phụ Nữ!
51 Chương 51: 51: Không Có Chuyện Để Nói
52 Chương 52: 52: Loài Người Loài Mèo
53 Chương 53: 53: Kết Hôn
54 Chương 54: 54: Không Gặp
55 Chương 55: 55: Cỏ Dại Mặt Trời
56 Chương 56: 56: Hạ Tình Trong Tranh
57 Chương 57: 57: Có Một Kiếp Người Con Gái
58 Chương 58: 58: Chưa Từng Quên
59 Chương 59: 59: Cho Em Về Nhà
60 Chương 60: 60: Tàn Nhẫn Với Anh Tàn Nhẫn Với Chính Mình
61 Chương 61: 61: Thỉnh Cầu
62 Chương 62: 62: Thương Hại
63 Chương 63: 63: Dày Vò Em Giết Chết Anh
64 Chương 64: 64: Có Một Kiếp Người Con Trai
65 Chương 65: 65: Quên Đi Xoá Đi
66 Chương 66: 66: Xin Lỗi
67 Chương 67: 67: Trốn Chạy Khỏi Nhớ Nhung
68 Chương 68: 68: Cậu Phùng Thương Con Lắm
69 Chương 69: 69: Muộn
70 Chương 70: 70: Bắt Đầu Từ Lưu An
71 Chương 71: 71: Đến Cô Nhi Viện
72 Chương 72: 72: Bé Bánh Bao
73 Chương 73: 73: Thiên Thần Nhỏ
74 Chương 74: 74: Không Rời Bỏ - Đi Tìm
75 Chương 75: 75: Kẻ Truy Người Trốn
76 Chương 76: 76: Mèo Vờn Chuột Chuột Bẫy Mèo
77 Chương 77: Chương 77
78 Chương 78: 78: Kế Hoạch Cưỡng Chế Chồng Yêu
79 Chương 79: 79: Bước Hai Ăn Vạ
80 Chương 80: 80: Bước Ba
81 Chương 81: 81: Em Là Con Sam Biển
82 Chương 82: 82: Như Cỏ Dại Hướng Mây Trời
83 Chương 83: 83: Nhân Tình
84 Chương 84: 84: Đáng Yêu
85 Chương 85: 85: Kiểm Tra Anh Ấy
86 Chương 86: 86: Anh Che Chở Cho Em Em Cho Anh Dựa Dẫm
Chapter

Updated 86 Episodes

1
Chương 1: 1: Chuyện Nhà Họ Hạ
2
Chương 2: 2: Phùng Lão Đại Đến Rồi
3
Chương 3: 3: Phùng Tiên Sinh
4
Chương 4: 4: Anh Là Chồng Em
5
Chương 5: 5: Tình Có Muốn Có Em Bé Không
6
Chương 6: 6: Đến Phùng Gia
7
Chương 7: 7: Có Thích Không
8
Chương 8: 8: Đã Ngủ Với Nhau Chưa
9
Chương 9: 9: Đại Minh Tinh Không Có Nhân Tính
10
Chương 10: 10: Sinh Nhật Mười Tám Tuổi
11
Chương 11: 11: Tránh
12
Chương 12: 12: Của Riêng
13
Chương 13: 13: Biệt Đội Rình Mò
14
Chương 14: 14: Bị Phạt
15
Chương 15: 15: Anh Không Biết Dỗ Em Bé
16
Chương 16: 16: Chương Trình Kết Hôn
17
Chương 17: 17: Phát Hiện
18
Chương 18: 18: Vô Dụng
19
Chương 19: 19: Em Bé Của Anh Không Thích Cô Ấy
20
Chương 20: 20: Một Điểm Đột Phá
21
Chương 21: 21: Kịch Bản Cuối Chương Trình
22
Chương 22: 22: Quản Lý Lưu
23
Chương 23: 23: Em Có Muốn
24
Chương 24: 24: Đạo Lý Trên Màn Ảnh
25
Chương 25: 25: Đi Chơi
26
Chương 26: 26: Bánh Nhỏ Nhỏ Cùng Tôm Xiêng
27
Chương 27: 27: Công Viên Nhiệt Đới
28
Chương 28: 28: Công Viên Nhiệt Đới 2
29
Chương 29: 29: Đêm Bên Bờ Biển
30
Chương 30: Chương 30
31
Chương 31: Chương 31
32
Chương 32: Chương 32
33
Chương 33: 33: Bẫy
34
Chương 34: 34: Nhờ Vả
35
Chương 35: 35: Bẫy
36
Chương 36: 36: Gặp Gỡ Đạo Diễn
37
Chương 37: 37: Hát Nhạc Ngoại!
38
Chương 38: 38: Thiên Thần Trắng
39
Chương 39: 39: Phùng Lão Đại Có Vợ!
40
Chương 40: 40: Chỉ Vì Rất Thích Rất Thương Anh
41
Chương 41: 41: Em Không Thích Em Vô Dụng
42
Chương 42: 42: Kỳ Kỳ Lớn Rồi
43
Chương 43: 43: Muốn Hôn
44
Chương 44: 44: Ngủ Với Nhau Rồi
45
Chương 45: 45: Ghen
46
Chương 46: 46: Số Phận Thật Khác Khoảng Cách Thật Xa
47
Chương 47: 47: Cháy Rồi Chết Rồi
48
Chương 48: 48: Không Cưới Được Lão Phùng Thì Cưới Quản Lý Lưu
49
Chương 49: 49: Cầy Sấy Khỉ Già
50
Chương 50: 50: Không Đánh Phụ Nữ!
51
Chương 51: 51: Không Có Chuyện Để Nói
52
Chương 52: 52: Loài Người Loài Mèo
53
Chương 53: 53: Kết Hôn
54
Chương 54: 54: Không Gặp
55
Chương 55: 55: Cỏ Dại Mặt Trời
56
Chương 56: 56: Hạ Tình Trong Tranh
57
Chương 57: 57: Có Một Kiếp Người Con Gái
58
Chương 58: 58: Chưa Từng Quên
59
Chương 59: 59: Cho Em Về Nhà
60
Chương 60: 60: Tàn Nhẫn Với Anh Tàn Nhẫn Với Chính Mình
61
Chương 61: 61: Thỉnh Cầu
62
Chương 62: 62: Thương Hại
63
Chương 63: 63: Dày Vò Em Giết Chết Anh
64
Chương 64: 64: Có Một Kiếp Người Con Trai
65
Chương 65: 65: Quên Đi Xoá Đi
66
Chương 66: 66: Xin Lỗi
67
Chương 67: 67: Trốn Chạy Khỏi Nhớ Nhung
68
Chương 68: 68: Cậu Phùng Thương Con Lắm
69
Chương 69: 69: Muộn
70
Chương 70: 70: Bắt Đầu Từ Lưu An
71
Chương 71: 71: Đến Cô Nhi Viện
72
Chương 72: 72: Bé Bánh Bao
73
Chương 73: 73: Thiên Thần Nhỏ
74
Chương 74: 74: Không Rời Bỏ - Đi Tìm
75
Chương 75: 75: Kẻ Truy Người Trốn
76
Chương 76: 76: Mèo Vờn Chuột Chuột Bẫy Mèo
77
Chương 77: Chương 77
78
Chương 78: 78: Kế Hoạch Cưỡng Chế Chồng Yêu
79
Chương 79: 79: Bước Hai Ăn Vạ
80
Chương 80: 80: Bước Ba
81
Chương 81: 81: Em Là Con Sam Biển
82
Chương 82: 82: Như Cỏ Dại Hướng Mây Trời
83
Chương 83: 83: Nhân Tình
84
Chương 84: 84: Đáng Yêu
85
Chương 85: 85: Kiểm Tra Anh Ấy
86
Chương 86: 86: Anh Che Chở Cho Em Em Cho Anh Dựa Dẫm