Chương 63: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (3)

Trans: Xiêu Xiêu

Thật lâu sau, Hạ Lâm ngồi xuống một chiếc sopha đen bằng da trong thư phòng. Bỗng, cô nhìn thấy trên mặt bàn có đặt một tờ giấy. Ánh mắt nhìn lên mặt tờ giấy thì phát hiện ra, bên trên chằng chịt đều là chữ "Dạ Tư Hàn"

Hạ Lâm cầm tờ giấy lên nhìn chăm chú. Cô chuyển mắt nhìn vào chiếc di động bên cạnh. Hạ Lâm nhớ lại, lúc nãy cô gọi cho tùy tùng là bằng điện thoại của ông ngoại, còn hiện giờ cô dùng điện thoại của "Đường Uyển" sao?

Ngây người một lúc, cô đặt mảnh giấy xuống, thầm nhớ kĩ cái tên Dạ Tư Hàn này.

Hạ Lâm đưa những ngón tay thon dài lên trán, khẽ xoa bóp, thật lâu mới hạ tay xuống. Cô mở laptop ra đọc tin tức. Hạ Lâm sợ bản thân mình sẽ lại quên đi mất, nên cô với tay lấy một cuốn sổ nhật ký ghi lại toàn bộ những sự kiện xảy ra tối nay. Sau đó, Hạ Lâm lại tiếp tục đọc các tin tức quan trọng trong và ngoài nước trong những ngày này.

............................

Hơn sáu giờ, ngoài cửa sổ trời đã sáng. Đường chân trời xa xa nguyên bản là một màu trắng bạc, nay đã chuyển sang ráng mỡ gà.

Hạ Lâm tựa lên chiếc xích đu màu trắng trên ban công, đôi chân thon dài chụm lại, hai mũi bàn chân hơi vểnh lên, nhẹ nhàng đung đưa.

Cô không hề ngủ như lời ông ngoại nói, liệu có phải "căn bệnh" của cô đã khỏi rồi không?

Nhìn những ráng mây vàng cam rực rỡ như lửa, Hạ Lâm chợt nghĩ đến hoa bỉ ngạn, giống như từng đóa từng đóa nở rộ ra trong phút chốc, đẹp đến mức rung động lòng người.

Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.

Hạ Lâm hồi thần, nhìn về phía cánh cửa "Vào đi"

Đường Thiên bước vào. Ông thấy Hạ Lâm vẫn yên ổn ngồi đó, liền thở phào một hơi.

Hạ Lâm, "Con khỏe hơn nhiều rồi, nên ra đây hít thở không khí"

Đường Thiên, "Khỏe là tốt rồi"

"Ông ngoại đi dạo cùng con một chút nhé"

Đường Thiên gật đầu, "Được"

Hai người đi xuống lầu, ra vườn hoa tư nhân của Đường gia dạo bộ.

Một lúc sau, Hạ Lâm quay ra nhìn Đường Thiên, nhẹ giọng hỏi, "Điện thoại của con đã tìm thấy chưa?"

"Vẫn chưa"

Hạ Lâm cắn cắn móng tay, "Ông ngoại, rốt cuộc con mắc bệnh gì vậy?"

Đường Thiên nhìn Hạ Lâm, ông phân vân không biết có nên nói chuyện Dạ Tư Hàn cho cô biết không, "Chi tiết thế nào ông cũng không biết. Chỉ biết là, ngày mùng hai, con đột nhiên mất tích"

Mất tích? Đôi mắt Hạ Lâm hơi dao động.

Đường Thiên nghĩ đến Dạ Tư Hàn, gần đây ông mới biết trong nhà họ Dạ còn có một người con trai nữa! Hơn nữa, ông cũng đã nhận được thiệp mời từ Dạ gia gửi tới, mùng bảy tháng bảy tham gia lễ trưởng thành của vị Tứ thiếu kia.

Có người nói, Dạ Tư Hàn là người nối nghiệp của Dạ Cận.

Vậy, việc Lâm nhi mất tích có liên quan gì đến cậu ta chăng? Vì sao tối hôm đó con bé lại cùng xuất hiện với cậu ta tại nhà khách chính phủ. Câu nói của Lâm nhi ngày đó "Cháu chỉ ngủ cùng giường với anh ấy" rốt cuộc là có ý gì?

Hạ Lâm, "Ông ngoại đang lo lắng gì vậy?"

Đường Thiên nhìn cô, khuôn mặt vẫn băn khoăn về ý nghĩa của câu nói đó. Ông khẽ lắc đầu, "Chuyện con mất tích, ngoài con và người ra tay với con, có lẽ không còn ai biết nữa. Cho nên, chúng ta vẫn chưa thể điều tra ra"

Hạ Lâm hơi vuốt cằm, "Là vậy sao?"

Đường Thiên, "Tình trạng sức khỏe của con bây giờ vẫn chưa ổn định, qua vài ngày nữa rồi tính tiếp"

"Dạ"

..................................

Một tuần sau, Hạ Lâm không còn ngủ vào ban ngày nữa, cũng không quên mất chuyện đã xảy ra trước đó. Ký ức mất đi chỉ có từ ngày 2 đến 28 tháng tư, vĩnh viễn trở thành lỗ hổng.

Về đến phủ tổng thống, thay đổi thân phận với thế thân. Nằm trên chiếc giường lớn quen thuộc, Hạ Lâm cầm chiếc điện thoại mới gọi cho tình báo ngầm của cô, "Điều tra Dạ Tư Hàn, tất cả tin tức liên quan đến anh ta, đặc biệt là trong khoảng thời gian từ ngày 2 đến 28 tháng tư"

Chapter
1 Chương 1: Thiếu nữ trong suối nước nóng
2 Chương 2: Nhắm mắt lại đi
3 Chương 3: Đây là đâu
4 Chương 4: Leo cửa sổ
5 Chương 5: Đè lên thứ gì
6 Chương 6: Rất khác người
7 Chương 7: Cút về với chủ nhân của cô
8 Chương 8: Tôi rất nghiêm túc
9 Chương 9: Gái tán trai có gì là khó
10 Chương 10: Dần dần thức tỉnh
11 Chương 11: Dù sao anh cũng không chịu thiệt
12 Chương 12: Thân phận rất không bình thường
13 Chương 13: Thưởng cho cậu ta?
14 Chương 14: Nhìn cậu thế này, có được không?
15 Chương 15: Đêm nay không được đâu
16 Chương 16: Tựa như ngủ say
17 Chương 17: Đây là do cô tự chuốc lấy
18 Chương 18: Người đàn ông này, cô chắc chắn phải có được!
19 Chương 19: Bây giờ tôi muốn
20 Chương 20: Anh tuổi Tuất đấy à?
21 Chương 21: Người trong đó là Đường Uyển?
22 Chương 22: Nhẹ nhàng thôi
23 Chương 23: Tự mình báo tên
24 Chương 24: Cô ta rốt cuộc có thân phận gì?
25 Chương 25: Điều tra cô ta
26 Chương 26: Hi, Darling, chào buổi tối
27 Chương 27: Thăm dò
28 Chương 28: Giống, mà cũng không
29 Chương 29: Nhịp tim và hơi thở
30 Chương 30: Sự nam tính của anh
31 Chương 31: Mặc đồ Của anh
32 Chương 32: Anh ga lăng nhất được chưa!
33 Chương 33: "Băng vệ sinh" siêu bự
34 Chương 34: Trên đời này làm gì có phụ nữ nào như thế
35 Chương 35: Ngượng!
36 Chương 36: Cậu ở lại chịu trách nhiệm về chuyện của cô Đường đi
37 Chương 37: Cô Đè
38 Chương 38: Đại úy, kết quả đã có rồi
39 Chương 39: Chào buổi tối, cô Cú Đêm
40 Chương 40: Chẳng có gì hay để xem, còn không bằng nhìn anh
41 Chương 41: Nhìn không đủ, làm sao bây giờ?
42 Chương 42: Tiểu Dạ Khúc
43 Chương 43: Dạ Tư Hàn!
44 Chương 44: Ranh giới của sự ẩn nhẫn
45 Chương 45: Khiến cô ấy khóc
46 Chương 46: Nổi cáu
47 Chương 47: Lại dám khiêu chiến với Tứ thiếu
48 Chương 48: Bón cơm
49 Chương 49: Cổ
50 Chương 50: Yêu cầu quá thấp rồi
51 Chương 51: Giấc mộng
52 Chương 52: Dạ Tư Hàn là ai?
53 Chương 53: Nài nỉ
54 Chương 54: Tương kế tựu kế
55 Chương 55: Đại úy?
56 Chương 56: Người kế thừa Vương vị
57 Chương 57: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc
58 Chương 58: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (2)
59 Chương 59: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (3)
60 Chương 60: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (4)
61 Chương 61: Điện hạ hình như rất hứng thú với tôi
62 Chương 62: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (2)
63 Chương 63: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (3)
64 Chương 64: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (4)
65 Chương 65: Tôi nhớ kĩ cậu rồi
66 Chương 66: Tôi nhớ kĩ cậu rồi (2)
67 Chương 67: Tôi nhớ kỹ cậu rồi (3)
68 Chương 68: Tôi nhớ kỹ cậu rồi (4)
69 Chương 69: Uy hiếp cô?
70 Chương 70: Hay là phá lệ thử một lần
71 Chương 71: Kiểm hàng
72 Chương 72: Làm màu
73 Chương 73: Tôi cũng có thể dạy anh
74 Chương 74: Gợi ý của phụ thân
75 Chương 75: Bệnh tâm thần phân liệt
76 Chương 76: Anh đã thành công hấp dẫn sự chú ý của bổn điện hạ
77 Chương 77: Giấc mộng kiềm diễm
78 Chương 78: Điện hạ định chọn cô Dạ sao?
79 Chương 79: Nhìn như thật
80 Chương 80: Dạ Tư Hàn, rốt cuộc anh muốn làm gì?
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Chương 1: Thiếu nữ trong suối nước nóng
2
Chương 2: Nhắm mắt lại đi
3
Chương 3: Đây là đâu
4
Chương 4: Leo cửa sổ
5
Chương 5: Đè lên thứ gì
6
Chương 6: Rất khác người
7
Chương 7: Cút về với chủ nhân của cô
8
Chương 8: Tôi rất nghiêm túc
9
Chương 9: Gái tán trai có gì là khó
10
Chương 10: Dần dần thức tỉnh
11
Chương 11: Dù sao anh cũng không chịu thiệt
12
Chương 12: Thân phận rất không bình thường
13
Chương 13: Thưởng cho cậu ta?
14
Chương 14: Nhìn cậu thế này, có được không?
15
Chương 15: Đêm nay không được đâu
16
Chương 16: Tựa như ngủ say
17
Chương 17: Đây là do cô tự chuốc lấy
18
Chương 18: Người đàn ông này, cô chắc chắn phải có được!
19
Chương 19: Bây giờ tôi muốn
20
Chương 20: Anh tuổi Tuất đấy à?
21
Chương 21: Người trong đó là Đường Uyển?
22
Chương 22: Nhẹ nhàng thôi
23
Chương 23: Tự mình báo tên
24
Chương 24: Cô ta rốt cuộc có thân phận gì?
25
Chương 25: Điều tra cô ta
26
Chương 26: Hi, Darling, chào buổi tối
27
Chương 27: Thăm dò
28
Chương 28: Giống, mà cũng không
29
Chương 29: Nhịp tim và hơi thở
30
Chương 30: Sự nam tính của anh
31
Chương 31: Mặc đồ Của anh
32
Chương 32: Anh ga lăng nhất được chưa!
33
Chương 33: "Băng vệ sinh" siêu bự
34
Chương 34: Trên đời này làm gì có phụ nữ nào như thế
35
Chương 35: Ngượng!
36
Chương 36: Cậu ở lại chịu trách nhiệm về chuyện của cô Đường đi
37
Chương 37: Cô Đè
38
Chương 38: Đại úy, kết quả đã có rồi
39
Chương 39: Chào buổi tối, cô Cú Đêm
40
Chương 40: Chẳng có gì hay để xem, còn không bằng nhìn anh
41
Chương 41: Nhìn không đủ, làm sao bây giờ?
42
Chương 42: Tiểu Dạ Khúc
43
Chương 43: Dạ Tư Hàn!
44
Chương 44: Ranh giới của sự ẩn nhẫn
45
Chương 45: Khiến cô ấy khóc
46
Chương 46: Nổi cáu
47
Chương 47: Lại dám khiêu chiến với Tứ thiếu
48
Chương 48: Bón cơm
49
Chương 49: Cổ
50
Chương 50: Yêu cầu quá thấp rồi
51
Chương 51: Giấc mộng
52
Chương 52: Dạ Tư Hàn là ai?
53
Chương 53: Nài nỉ
54
Chương 54: Tương kế tựu kế
55
Chương 55: Đại úy?
56
Chương 56: Người kế thừa Vương vị
57
Chương 57: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc
58
Chương 58: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (2)
59
Chương 59: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (3)
60
Chương 60: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (4)
61
Chương 61: Điện hạ hình như rất hứng thú với tôi
62
Chương 62: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (2)
63
Chương 63: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (3)
64
Chương 64: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (4)
65
Chương 65: Tôi nhớ kĩ cậu rồi
66
Chương 66: Tôi nhớ kĩ cậu rồi (2)
67
Chương 67: Tôi nhớ kỹ cậu rồi (3)
68
Chương 68: Tôi nhớ kỹ cậu rồi (4)
69
Chương 69: Uy hiếp cô?
70
Chương 70: Hay là phá lệ thử một lần
71
Chương 71: Kiểm hàng
72
Chương 72: Làm màu
73
Chương 73: Tôi cũng có thể dạy anh
74
Chương 74: Gợi ý của phụ thân
75
Chương 75: Bệnh tâm thần phân liệt
76
Chương 76: Anh đã thành công hấp dẫn sự chú ý của bổn điện hạ
77
Chương 77: Giấc mộng kiềm diễm
78
Chương 78: Điện hạ định chọn cô Dạ sao?
79
Chương 79: Nhìn như thật
80
Chương 80: Dạ Tư Hàn, rốt cuộc anh muốn làm gì?