Chương 66: 66: Phồn Hoa Hắn Đã Chết Rồi

Tiết Tử Dung không ngờ được sư thúc mình lại làm thế.

Thần thức y bị cưỡng ép nhét trở lại linh đài khiến đầu óc choáng váng, cảm giác như mình bị ném ra khỏi vùng ánh sáng vậy.
Cho đến khi y được một bàn tay đỡ lấy.
Trong bóng tối, Tiết Tử Dung quay người nhìn, vẻ hốt hoảng và không cam lòng trong mắt y còn chưa vơi.

Y thì thầm: "Sư phụ…"
Ly Nguyên Thượng đứng ngoài bí cảnh, vừa nhìn thấy Đề Sương bế theo Chi An ra ngoài, hai mắt y nheo lại.

Phù Kiến Chu đứng gần đấy cảm giác như bị đóng băng.

Mặc dù tu vi hai người chỉ cách nhau một lằn ranh nhưng Phù Kiến Chu không cách nào chống lại uy áp mà thánh nhân phóng thích có chủ đích lên mình, ông ta khó nhọc hít thở còn phải phân sức tiếp khí cho Phù Thanh Hoằng bị ép tràn máu bên khóe miệng.
May mà chẳng mấy chốc sau, Ly Nguyên Thượng đã thu lại uy áp.
Khi y vừa rơi xuống trước bí cảnh đã thấy ngoài các đệ tử núi Thúy Vi còn có đệ tử các phái, thậm chí nhiều tán tu đều đang vây quanh, số lượng không ít.

Bọn họ đứng bên ngoài nhìn thấy lôi kiếp giáng xuống, ai nấy đều sợ co rúm người lại bởi lẽ lôi kiếp kết đan thậm chí có người đã trải qua nhưng không hề có cảm giác áp bức đến vậy.
Có đệ tử thấy chưởng giáo đến thì quên cả ngạc nhiên, người ấy nhanh chóng kể lại.
Một đạo dò đường và tám đạo lôi kiếp?
Ly Nguyên Thượng trầm tư.
Chẳng lẽ quá trình xảy ra có gì đó gián đoạn?
Y còn đang suy xét có nên theo vào bí cảnh hay không thì từ cánh cổng bán nguyệt bay vọt ra một người.
Thẩm Đề Sương thấy Ly Nguyên Thượng thì bình tĩnh lạ thường, nàng bế Bùi Chi An giao cho sư phụ mình để người xem giúp.

Sau đó không có bất kỳ dấu hiệu nào báo trước, chiếc roi của Thẩm Đề Sương trượt khỏi tay nàng, xé gió lao vút ra, linh khí bao lấy khiến nó biến đổi hình dáng, đến khi tới gần chỗ cha con Phù gia kia thì đã hóa thành thanh kiếm sắc bén.
Phù Kiến Chu giật mình, gã nhanh chóng chưởng mạnh xuống đất.
Một kết giới chớp nhoáng xuất hiện cản mũi kiếm của Thẩm Đề Sương lại.

Thanh kiếm bị linh khí của chủ nhân xô tới, đà bay còn chưa hết, nó như muốn đâm xuyên qua kết giới của tu sĩ kết đan kỳ cuối nhưng bất lực, bị kẹt giữa hai luồng linh lực, cứ thế lơ lửng giữa không trung.

Ly Nguyên Thượng gọi khẽ: "Đề Sương."
Chỉ thấy đứa nữ đệ tử của y quay lại, hai mắt nàng ướt đẫm nước mắt nhưng vẫn cố nói năng rõ ràng: "Sư phụ, pháp trận của đại sư huynh, mất cả rồi."
Ngay sau đó, Phù Kiến Chu hất văng thanh kiếm đang tấn công về phía mình ra.

Thẩm Đề Sương cũng bị linh khí dội ngược, lùi về sau mấy bước.

Máu tươi phun đầy mặt đất.
Đông Phong Ý vọt ra khỏi đám đông đỡ lấy nàng, tránh cho nàng khỏi ngã xuống.
Lúc nãy khi nghe thấy Thẩm Đề Sương nói, nàng bần thần đứng đó không dám tin, mãi đến khi thấy Phù môn chủ đánh ra chiêu thức mới giật tỉnh lại phi lên trước.
"Ly Nguyên Thượng, ngươi dạy dỗ đệ tử như vậy sao?" Phù Kiến Chu quát lớn.
Ly Nguyên Thượng không muốn đáp lời, y thả ra uy áp thánh nhân lần nữa đè lên hai người bọn họ.

Phù Kiến Chu còn muốn nói gì nữa nhưng không có sức há miệng, dường như chỉ cần hé miệng, máu tươi cũng sẽ phun ra không dừng lại.
"Sư phụ đã biết." Y thấp giọng nói.
Ngay lúc Ly Nguyên Thượng cảm nhận được bất thường, y đã đoán được phần nào kết quả, vậy mà nghe chính miệng Thẩm Đề Sương nói, y vẫn cảm thấy mất mát.
Giờ đây trông thấy ánh mắt hoang mang của đứa đệ tử nhỏ nhất, Ly thánh nhân tu vi bức người bỗng chốc sinh ra sợ hãi.
Y sợ phải nghe thêm điều đó một lần nữa.

Nhưng đệ tử y cứ không nhìn ra, cứ phải nói: "Sư huynh…"
"Tử Dung, được rồi.

Sư phụ biết rồi."
Tiết Tử Dung nhìn vẻ mất mát trên khuôn mặt sư phụ mình, không hiểu sao y càng thêm tỉnh táo.

Tiết Tử Dung đoan chắc sư phụ mình hiểu sai rồi.

Y đứng thẳng dậy, lấy ra kết giới đang bao bọc hai mảnh thần thức kia, hai mảnh thần thức ấy dường như chỉ là mảnh vỡ vô tri, bọn chúng lần mò mãi cũng không hoàn toàn gắn kết được với nhau.
"Người xem, thần thức sư huynh còn ở đây." Y đưa chiếc ô Ngọc Tán bị mất phần đỉnh ra, "Cả ô nữa, ô cũng ở đây.

Sư huynh… Huynh ấy… Huynh ấy chỉ ở đâu đó trong bí cảnh." Nói xong y làm tư thế quay người thì bỗng nhận ra cổ tay mình bị linh khí trói buộc.

Y ngơ ngác nhìn dây xích làm bằng linh khí đó, miệng vẫn mấp máy.
"Con… Con phải quay vào bí cảnh tìm huynh ấy." Y nói lớn hơn, gần như gào thét, "Người thả con ra, con phải vào bí cảnh!"
Tất cả những tu sĩ vây ở lối vào bí cảnh này, bao gồm cả Đông Phong Ý còn chưa Trúc Cơ đều biết, ngay lúc nhìn thấy mảnh thần thức Tiết Tử Dung nhặt được, chút ít thần thức sót lại ấy không hề có ý thức thì bọn họ đã biết chủ nhân của nó đã chẳng còn nữa.
Một khi kết giới bảo hộ được dỡ xuống, chúng cũng sẽ tan biến khỏi thế gian này.
Mà tu sĩ kia, thần thức tan biến, dù có nhìn thấy thi thể hay không thì người chết là điều đã chắc chắn.
Ly Nguyên Thượng nhìn Tiết Tử Dung cố giằng ra khỏi, y thở dài, điểm nhẹ vào gáy của đệ tử mình.

Tiết Tử Dung không dám tin mà ngoái nhìn sư phụ mình, trong đôi mắt y là tức giận, bàng hoàng.

Và bất lực.
Tiết Tử Dung nhắm nghiền mắt lại, từ từ ngã xuống.

Ly Nguyên Huyền quay sang nói với các đệ tử của Thúy Vi: "Đưa nó với Chi An về giới tử trước đi."
Dường như ai cũng mắc kẹt trong cảm xúc đớn đau của Tiết Tử Dung, trong nỗi kinh ngạc.
Ly đại sư huynh không thích gánh vác sự vụ, ước mơ lớn nhất là đưa tiểu sư đệ mình lên làm phong chủ nới vừa nãy còn dặn dò bọn họ đừng báo với sư thúc, ngoan ngoãn đợi người quay lại cứ thế… chẳng còn nữa?
Đã lâu rồi, tu sĩ huyền môn đã không còn phải đối diện thẳng thắn với cái chết, bọn họ… sao có thể tin kia chứ.
Đến khi tất cả bị giọng nói của chưởng giáo gọi về, không gian quanh các đệ tử Thúy Vi im lặng đến đáng sợ, họ chia nhau đỡ Tiết Tử Dung và Bùi Chi An lên kiếm, quay về giới tử.
"Con không đi." Thẩm Đề Sương gạt cánh tay đang đỡ mình lại của đệ tử Thúy Vi rồi loạng choạng đứng thẳng người, nàng ta nói: "Con phải ở đây."
Ly Nguyên Thượng cũng không ép buộc, y chớp mắt với các đệ tử khác để họ rời đi.

Phái Thúy Vi đã đi hết nhưng đệ tử các phái vẫn đứng yên không nhúc nhích, họ đợi trưởng bối nhà mình, tán tu cũng vây quanh đó không rời.
Đông Phong Ý dìu Thẩm Đề Sương vào một góc, lần này nàng ta không còn gạt tay người đến ra nữa cũng không nói gì thêm, chỉ có tầm mắt nhìn về phía Phù Thanh Hoằng đang nằm ngoắc ngoải dưới đất.
"Gã còn sống, gã còn chưa chết." Thẩm Đề Sương nghĩ thầm.
Đông Phong Ý trông thấy ánh mắt tối sầm của nàng ta thì làm như vô tình nhích lên, chắn ngang tầm nhìn của nàng với hai cha con họ Phù kia.

Thẩm Đề Sương rõ ràng không phải đối thủ của cha con họ, mà nàng ấy còn đang mất kiểm soát, Đông Phong Ý không dám lơ là.
Quả thật Đông Phong Ý cũng rất muốn biết Ly sư huynh có thật sự… nhưng nàng cũng chỉ đành nuốt câu hỏi đó vào trong.
Bây giờ không phải là lúc nghi ngờ người đang mất khống chế.

Lát sau, Ly Nguyên Huyền và tu sĩ các phái khác bước ra khỏi cổng bán nguyệt.

Tố Tây Diễm bước vượt qua trước mặt Ly Nguyên Huyền, nàng nói to: "Các vị, tạm thời bí cảnh sẽ bị phong kín, ba ngày sau sẽ mở trở lại.

Các vị xin tự nhiên."
Nói năng không đầu không đuôi nhưng ai cũng hiểu nàng ta muốn đuổi người đi.

Có người không phục quay lại định tính toán thì bị người khác kéo đi.

Tình hình này e là con sâu cái kiến cả đời chẳng góp được bao nhiêu tài nguyên tu hành như bọn họ không có tư cách lắng nghe.

Tu sĩ như đàn châu chấu nhảy lên kiếm bay đi mất dạng, không ai nhiều lời.

Duy có vài kẻ ỷ mình tu vi cao thì mặt dày đứng lại nghe.
Tố Tây Diễm cũng chỉ là có ý đuổi bớt vài người tránh cho việc lan rộng chứ không nghĩ sẽ xua đi hết được.

Thấy số tản đi nhiều hơn nàng dự đoán đã có hơi ngạc nhiên rồi.
Ly Nguyên Huyền không nói gì, y đến bên cạnh sư huynh mình lắc đầu.
Đều là việc trong dự đoán.
"Chúng ta đã dẫn nổ điểm tụ linh trong vòng cấm linh." Một tu sĩ nói.

Tụ linh nổ trong vòng cấm linh, linh khí sẽ nhanh chóng bị khống chế.

Ba ngày sau, mật độ linh khí ở nơi xảy ra lôi kiếp sẽ ổn định lại, đủ để các tu sĩ khác quay lại bí cảnh.

Mọi hậu hoạn đều gần như được giải trừ.
"Tử Dung đâu?" Ly Nguyên Huyền hỏi sư huynh mình.
"Về giới tử rồi.

Nó có hơi khó chấp nhận." Ly Nguyên Thượng nói không hết ý.
Bấy giờ Đông Phong Ý mới đứng dậy đi tới chỗ Ly Nguyên Huyền, nàng ta cẩn trọng nói: "Ly chân nhân, Ly sư huynh, huynh ấy… thật sao?"
Nàng không cách nào nói ra được, chỉ đành bỏ dở.

Tố Tây Diễm thấy vậy thì kéo nàng lại, lắc đầu thật nhẹ.
Ly Nguyên Huyền nhìn vào mắt đứa hậu bối này, keo kiệt cho nàng cái gật đầu.
Người lắc kẻ gật, nhưng kết quả chỉ có một.
Ầm!
Đông Phong Ý chưa kịp suy sụp đã nghe một tiếng vang làm người ta giật mình, nàng nhớ ra mình vừa buông tay Thẩm Đề Sương bèn hối hả quay người lại.

Trước mắt nàng và mọi người là cảnh Thẩm Đề Sương đang chống thanh kiếm đứng dậy, nàng run giọng nói: "Sư huynh ta đã chết, giết người thì đền mạng."
Phù Kiến Chu bị uy áp thánh nhân chèn ép nhưng vẫn đánh bay được đòn tấn công của đứa hậu bối, sau đó mới khó nhọc cất tiếng nói: "Làm sao con ta biết được họ Ly kia sắp kết đan? Kẻ sắp kết đan còn đây làm gì?"
"Nếu không phải Phù công tử, ha," Nàng phun một ngụm máu, hẳn nhiên là khinh miệt hai chữ "công tử", "Phù công tử ném sư đệ phàm nhân của ta vào bí cảnh, sư huynh ta sẽ vào theo sao? Biết rõ thần thức sư đệ ta bị tổn thương mà còn… Băng Hỏa Môn các người làm người như vậy sao?"
Gió đêm thổi bay mái tóc của Thẩm Đề Sương.

Nàng vẫn ăn bận gọn gàng, chỉ có mái tóc bay phất phơ trong gió.

Giờ phút này đây, người nàng tản ra sát khí đằng đằng.

Nếu như ban nãy, Thẩm Đề Sương ôm chút hy vọng thì bây giờ nàng đã hoàn toàn tỉnh táo.

Nàng không còn đại sư huynh nữa, còn kẻ hại chết đại sư huynh của mình đang ở ngay trước mắt.
Phù Kiến Chu chỉ có một đứa con trai này, cho dù biết chuyện mua danh chuộc tiếng gã làm nhưng vẫn không nỡ buông bỏ, bất chấp cưỡng từ đoạt lý quy hết trách nhiệm cho Ly Tương và Ly Nguyên Huyền thế nhưng đáp lại lời ông ta chỉ có câu hỏi đầy trào phúng và nụ cười của Thẩm Đề Sương: "Thì sao? Nhưng mà sư huynh ta chết rồi."
"Từ nay về sau sẽ không còn ai chải tóc cho mình nữa." Nàng nghĩ..

Chapter
1 Chương 1: 1: Ấu Thơ Nhận Lời Mời Mọc
2 Chương 2: 2: Ấu Thơ Sư Huynh Sai Rồi
3 Chương 3: 3: Ấu Thơ Hành Lễ Sư Đồ
4 Chương 4: 4: Ấu Thơ Lần Đầu Ra Mắt
5 Chương 5: 5: Ấu Thơ Lệnh Bài Đệ Tử
6 Chương 6: 6: Ấu Thơ Có Rồi Lại Mất
7 Chương 7: 7: Ấu Thơ Thập Nhất Biết Cả
8 Chương 8: 8: Ấu Thơ Không Nhớ Đòn Đau
9 Chương 9: 9: Ấu Thơ Đệ Đi Theo Huynh
10 Chương 10: 10: Ấu Thơ Ba Năm Vụn Vặt
11 Chương 11: 11: Ấu Thơ Dự Cảm Không Lành
12 Chương 12: 12: Ấu Thơ Chó Đá Cứu Nguy
13 Chương 13: 13: Ấu Thơ Sư Huynh Bế Quan
14 Chương 14: 14: Ấu Thơ Kiều Nhị Trác Việt
15 Chương 15: 15: Ấu Thơ Việc Ngoài Ý Muốn
16 Chương 16: 16: Ấu Thơ Sư Huynh Phá Quan
17 Chương 17: 17: Ấu Thơ Gặp Lại Bùi Nhiên
18 Chương 18: 18: Ấu Thơ Nuôi Dạy Trẻ Nhỏ
19 Chương 19: 19: Ấu Thơ Một Chút Chuyện Xưa
20 Chương 20: 20: Ấu Thơ Tề Tựu Về Đây
21 Chương 21: 21: Ấu Thơ Lớp Da Hồ Yêu
22 Chương 22: 22: Ấu Thơ Khéo Léo Từ Chối
23 Chương 23: 23: Ấu Thơ Đại Hội Thúy Vi
24 Chương 24: 24: Ấu Thơ Xin Lệnh Cấm Linh
25 Chương 25: 25: Ấu Thơ Giao Thủ Trên Không
26 Chương 26: 26: Ấu Thơ Ba Luồng Linh Lực
27 Chương 27: 27: Ấu Thơ Lời Của Con Trẻ
28 Chương 28: 28: Ấu Thơ Vây Bắt Trong Đêm
29 Chương 29: 29: Ấu Thơ Truyền Thừa Dẫn Linh
30 Chương 30: 30: Ấu Thơ Không Thể Truyền Đạt
31 Chương 31: 31: Ấu Thơ Có Nụ Hoa Đào
32 Chương 32: 32: Phồn Hoa Dưới Tán Cây Hòe
33 Chương 33: 33: Phồn Hoa Đóa Hoa Hoài Phong
34 Chương 34: 34: Phồn Hoa Những Chuyện Duyên Phận
35 Chương 35: 35: Phồn Hoa Đánh Vỡ Bệ Đá
36 Chương 36: 36: Phồn Hoa Cứ Đi Theo Huynh
37 Chương 37: 37: Phồn Hoa Trong Suốt Hành Trình
38 Chương 38: 38: Phồn Hoa Vi Phạm Giới Quy
39 Chương 39: 39: Phồn Hoa Gặp Lại Nhan Nhi
40 Chương 40: 40: Phồn Hoa Rời Khỏi Nam Hoa
41 Chương 41: 41: Phồn Hoa Kỳ Dị Phô Trương
42 Chương 42: 42: Phồn Hoa Bước Vào Yêu Châu
43 Chương 43: 43: Phồn Hoa Nhà Giàu Mới Phất
44 Chương 44: 44: Phồn Hoa Gian Hàng Đồng Giá
45 Chương 45: 45: Phồn Hoa Ba Mảnh Gương Vỡ
46 Chương 46: 46: Phồn Hoa Hai Mảnh Gương Vỡ
47 Chương 47: 47: Phồn Hoa Năm Trăm Ngọc Thạch
48 Chương 48: 48: Phồn Hoa Phong Kín Núi Sâu
49 Chương 49: 49: Phồn Hoa Tu Sĩ Trúc Cơ
50 Chương 50: 50: Phồn Hoa Khác Gì Đã Chết
51 Chương 51: 51: Phồn Hoa Cá Chịu Vạ Lây
52 Chương 52: 52: Phồn Hoa Thực Lực Tuyệt Đối
53 Chương 53: 53: Phồn Hoa Thay Đổi Đột Xuất
54 Chương 54: 54: Phồn Hoa Rắc Rối Tìm Đến
55 Chương 55: 55: Phồn Hoa Băng Hỏa Thanh Hoằng
56 Chương 56: 56: Phồn Hoa Mắt Mù Tai Điếc
57 Chương 57: 57: Phồn Hoa Tu Sĩ Phàm Nhân
58 Chương 58: 58: Phồn Hoa Những Người Dẫn Linh
59 Chương 59: 59: Phồn Hoa Một Lời Hứa Trước
60 Chương 60: 60: Phồn Hoa Nghi Ngờ Chất Chồng
61 Chương 61: 61: Phồn Hoa Lo Chuyện Bao Đồng
62 Chương 62: 62: Phồn Hoa Không Gánh Vác Nổi
63 Chương 63: 63: Phồn Hoa Nhục Thể Phàm Thai
64 Chương 64: 64: Phồn Hoa Tu Sĩ Kết Đan
65 Chương 65: 65: Phồn Hoa Đưa Đệ Ấy Đi!
66 Chương 66: 66: Phồn Hoa Hắn Đã Chết Rồi
67 Chương 67: 67: Phồn Hoa Chuyện Trò Phút Chốc
68 Chương 68: 68: Phồn Hoa Đưa Đệ Ấy Đi
69 Chương 69: 69: Phồn Hoa Kinh Thế Hãi Tục
70 Chương 70: 70: Thần Linh Mấy Mùa Xuân Thu
71 Chương 71: 71: Thần Linh Nàng Là A Hoa
72 Chương 72: 72: Thần Linh Vị Thần Duy Nhất
73 Chương 73: 73: Thần Linh Bên Ngoài Tán Cây
74 Chương 74: 74: Thần Linh Cô Đơn Ngu Xuẩn
75 Chương 75: 75: Thần Linh Một Thoáng Lướt Qua
76 Chương 76: 76: Thần Linh Nam Nhạn Họ Mục
77 Chương 77: 77: Thần Linh Thú Cổ Tâm Tương
78 Chương 78: 78: Thần Linh Tiền Bối Tên Gì
79 Chương 79: 79: Thần Linh Nghi Nghi Ngờ Ngờ
80 Chương 80: 80: Thần Linh Hợp Mưu Giao Dịch
81 Chương 81: 81: Thần Linh Bốn Mùa Luân Chuyển
82 Chương 82: 82: Thần Linh Đông Phông Thôi Tiết
83 Chương 83: 83: Thần Linh Vị Thánh Thứ Tư
84 Chương 84: 84: Thần Linh Tội Ác Tày Trời
85 Chương 85: 85: Thần Linh Bí Cảnh Cách Vách
86 Chương 86: 86: Thần Linh Tám Mươi Năm Qua
87 Chương 87: 87: Thần Linh Như Loài Thủy Quái
88 Chương 88: 88: Thần Linh Linh Đài Trống Rỗng
89 Chương 89: 89: Thần Linh Ác Mộng Hằng Đêm
90 Chương 90: 90: Thần Linh Có Mới Nới Cũ
91 Chương 91: 91: Thần Linh Đều Không Cam Lòng
92 Chương 92: 92: Thần Linh Đắc Đạo Phi Thăng
93 Chương 93: 93: Thần Linh Tượng Thần Ly Tương
94 Chương 94: 94: Thần Linh Lôi Kiếp Sắc Tím
95 Chương 95: 95: Thần Linh Thêm Một Thánh Nhân
96 Chương 96: 96: Thần Linh Mây Kiếp Phù Quang
97 Chương 97: 97: Thần Linh Hai Vị Thánh Nhân
98 Chương 98: 98: Bất Tuần Sắp Về Đến Nhà
99 Chương 99: 99: Bất Tuần Huynh Đã Trở Về
Chapter

Updated 99 Episodes

1
Chương 1: 1: Ấu Thơ Nhận Lời Mời Mọc
2
Chương 2: 2: Ấu Thơ Sư Huynh Sai Rồi
3
Chương 3: 3: Ấu Thơ Hành Lễ Sư Đồ
4
Chương 4: 4: Ấu Thơ Lần Đầu Ra Mắt
5
Chương 5: 5: Ấu Thơ Lệnh Bài Đệ Tử
6
Chương 6: 6: Ấu Thơ Có Rồi Lại Mất
7
Chương 7: 7: Ấu Thơ Thập Nhất Biết Cả
8
Chương 8: 8: Ấu Thơ Không Nhớ Đòn Đau
9
Chương 9: 9: Ấu Thơ Đệ Đi Theo Huynh
10
Chương 10: 10: Ấu Thơ Ba Năm Vụn Vặt
11
Chương 11: 11: Ấu Thơ Dự Cảm Không Lành
12
Chương 12: 12: Ấu Thơ Chó Đá Cứu Nguy
13
Chương 13: 13: Ấu Thơ Sư Huynh Bế Quan
14
Chương 14: 14: Ấu Thơ Kiều Nhị Trác Việt
15
Chương 15: 15: Ấu Thơ Việc Ngoài Ý Muốn
16
Chương 16: 16: Ấu Thơ Sư Huynh Phá Quan
17
Chương 17: 17: Ấu Thơ Gặp Lại Bùi Nhiên
18
Chương 18: 18: Ấu Thơ Nuôi Dạy Trẻ Nhỏ
19
Chương 19: 19: Ấu Thơ Một Chút Chuyện Xưa
20
Chương 20: 20: Ấu Thơ Tề Tựu Về Đây
21
Chương 21: 21: Ấu Thơ Lớp Da Hồ Yêu
22
Chương 22: 22: Ấu Thơ Khéo Léo Từ Chối
23
Chương 23: 23: Ấu Thơ Đại Hội Thúy Vi
24
Chương 24: 24: Ấu Thơ Xin Lệnh Cấm Linh
25
Chương 25: 25: Ấu Thơ Giao Thủ Trên Không
26
Chương 26: 26: Ấu Thơ Ba Luồng Linh Lực
27
Chương 27: 27: Ấu Thơ Lời Của Con Trẻ
28
Chương 28: 28: Ấu Thơ Vây Bắt Trong Đêm
29
Chương 29: 29: Ấu Thơ Truyền Thừa Dẫn Linh
30
Chương 30: 30: Ấu Thơ Không Thể Truyền Đạt
31
Chương 31: 31: Ấu Thơ Có Nụ Hoa Đào
32
Chương 32: 32: Phồn Hoa Dưới Tán Cây Hòe
33
Chương 33: 33: Phồn Hoa Đóa Hoa Hoài Phong
34
Chương 34: 34: Phồn Hoa Những Chuyện Duyên Phận
35
Chương 35: 35: Phồn Hoa Đánh Vỡ Bệ Đá
36
Chương 36: 36: Phồn Hoa Cứ Đi Theo Huynh
37
Chương 37: 37: Phồn Hoa Trong Suốt Hành Trình
38
Chương 38: 38: Phồn Hoa Vi Phạm Giới Quy
39
Chương 39: 39: Phồn Hoa Gặp Lại Nhan Nhi
40
Chương 40: 40: Phồn Hoa Rời Khỏi Nam Hoa
41
Chương 41: 41: Phồn Hoa Kỳ Dị Phô Trương
42
Chương 42: 42: Phồn Hoa Bước Vào Yêu Châu
43
Chương 43: 43: Phồn Hoa Nhà Giàu Mới Phất
44
Chương 44: 44: Phồn Hoa Gian Hàng Đồng Giá
45
Chương 45: 45: Phồn Hoa Ba Mảnh Gương Vỡ
46
Chương 46: 46: Phồn Hoa Hai Mảnh Gương Vỡ
47
Chương 47: 47: Phồn Hoa Năm Trăm Ngọc Thạch
48
Chương 48: 48: Phồn Hoa Phong Kín Núi Sâu
49
Chương 49: 49: Phồn Hoa Tu Sĩ Trúc Cơ
50
Chương 50: 50: Phồn Hoa Khác Gì Đã Chết
51
Chương 51: 51: Phồn Hoa Cá Chịu Vạ Lây
52
Chương 52: 52: Phồn Hoa Thực Lực Tuyệt Đối
53
Chương 53: 53: Phồn Hoa Thay Đổi Đột Xuất
54
Chương 54: 54: Phồn Hoa Rắc Rối Tìm Đến
55
Chương 55: 55: Phồn Hoa Băng Hỏa Thanh Hoằng
56
Chương 56: 56: Phồn Hoa Mắt Mù Tai Điếc
57
Chương 57: 57: Phồn Hoa Tu Sĩ Phàm Nhân
58
Chương 58: 58: Phồn Hoa Những Người Dẫn Linh
59
Chương 59: 59: Phồn Hoa Một Lời Hứa Trước
60
Chương 60: 60: Phồn Hoa Nghi Ngờ Chất Chồng
61
Chương 61: 61: Phồn Hoa Lo Chuyện Bao Đồng
62
Chương 62: 62: Phồn Hoa Không Gánh Vác Nổi
63
Chương 63: 63: Phồn Hoa Nhục Thể Phàm Thai
64
Chương 64: 64: Phồn Hoa Tu Sĩ Kết Đan
65
Chương 65: 65: Phồn Hoa Đưa Đệ Ấy Đi!
66
Chương 66: 66: Phồn Hoa Hắn Đã Chết Rồi
67
Chương 67: 67: Phồn Hoa Chuyện Trò Phút Chốc
68
Chương 68: 68: Phồn Hoa Đưa Đệ Ấy Đi
69
Chương 69: 69: Phồn Hoa Kinh Thế Hãi Tục
70
Chương 70: 70: Thần Linh Mấy Mùa Xuân Thu
71
Chương 71: 71: Thần Linh Nàng Là A Hoa
72
Chương 72: 72: Thần Linh Vị Thần Duy Nhất
73
Chương 73: 73: Thần Linh Bên Ngoài Tán Cây
74
Chương 74: 74: Thần Linh Cô Đơn Ngu Xuẩn
75
Chương 75: 75: Thần Linh Một Thoáng Lướt Qua
76
Chương 76: 76: Thần Linh Nam Nhạn Họ Mục
77
Chương 77: 77: Thần Linh Thú Cổ Tâm Tương
78
Chương 78: 78: Thần Linh Tiền Bối Tên Gì
79
Chương 79: 79: Thần Linh Nghi Nghi Ngờ Ngờ
80
Chương 80: 80: Thần Linh Hợp Mưu Giao Dịch
81
Chương 81: 81: Thần Linh Bốn Mùa Luân Chuyển
82
Chương 82: 82: Thần Linh Đông Phông Thôi Tiết
83
Chương 83: 83: Thần Linh Vị Thánh Thứ Tư
84
Chương 84: 84: Thần Linh Tội Ác Tày Trời
85
Chương 85: 85: Thần Linh Bí Cảnh Cách Vách
86
Chương 86: 86: Thần Linh Tám Mươi Năm Qua
87
Chương 87: 87: Thần Linh Như Loài Thủy Quái
88
Chương 88: 88: Thần Linh Linh Đài Trống Rỗng
89
Chương 89: 89: Thần Linh Ác Mộng Hằng Đêm
90
Chương 90: 90: Thần Linh Có Mới Nới Cũ
91
Chương 91: 91: Thần Linh Đều Không Cam Lòng
92
Chương 92: 92: Thần Linh Đắc Đạo Phi Thăng
93
Chương 93: 93: Thần Linh Tượng Thần Ly Tương
94
Chương 94: 94: Thần Linh Lôi Kiếp Sắc Tím
95
Chương 95: 95: Thần Linh Thêm Một Thánh Nhân
96
Chương 96: 96: Thần Linh Mây Kiếp Phù Quang
97
Chương 97: 97: Thần Linh Hai Vị Thánh Nhân
98
Chương 98: 98: Bất Tuần Sắp Về Đến Nhà
99
Chương 99: 99: Bất Tuần Huynh Đã Trở Về