Chương 67: Ngoại truyện 2

Diệp Trăn Trăn mang thai, cô cảm thấy mình rất vất vả. Lê Nhan an ủi cô, nói, "Tôi hiểu!" Diệp Trăn Trăn lắc đầu, vẫn một bộ dạng bi thương: "Không! Cô không hiểu! Sau khi mang thai bác sĩ Quý không cùng tôi lăn trên giường, ngay cả ôm hôn cũng rất ít, trong lòng tôi rất đau khổ."

Lê Nhan: "..."

Chuyện đáng vui mừng nhất trong thời gian cô ấy mang thai là cuối cùng cũng thoát được ma trảo của Mạc thiên vương, cho nên Diệp Trăn Trăn đau khổ cô ấy thật... không hiểu được.

Diệp Trăn Trăn ưu thương mười tháng, cuối cùng cũng đưa được cục thịt trong bụng ra ngoài, lúc Quý Triết Ngạn đến thăm cô, sờ sờ chán cô cười nói: "Trăn Trăn, là thai long phượng, đáng yêu lắm."

Sau khi Diệp Trăn Trăn sững sờ một lúc, cũng cong cong khóe môi: "Ừm!"

Diệp Trăn Trăn đặt tên cho hai nhóc con là Khôi Bảo (báu vật), anh trai là Quý Tiểu Bảo, em gái là Quý tiểu Khôi, sau đó hai cái tên này bị Quý Triết Ngạn thẳng thừng bác bỏ.

Lúc ấy anh nói như thế này: "Đây không phải là báu vật, là đũa giỡn".

Diệp Trăn Trăn: "..."

Sau đó Quý đại bác sĩ tự mình đặt tên cho hai đứa bé, gọi là Quý Cẩn và Quý Du. Diệp Trăn Trăn đối với hai cái tên này tuyên bố rất không vừa ý, cô cho rằng hai cái tên này căn bản không phân biệt được giới tính! Em gái sẽ khóc đó!

Nhưng bác sĩ Quý ỷ vào trình độ văn hóa của mình, bỏ qua ý kiến của Diệp Trăn Trăn, vẫn khư khư cố chấp đặt tên con là Cẩn Du.

Diệp Trăn Trăn cho rằng, sau khi sinh con, cô có thể cùng bác sĩ Quý hạnh phúc lăn trên giường, nhưng bác sĩ Quý nói cô phải ở cữ một tháng.

Diệp Trăn Trăn lập tức xụ mặt.

Thật vất vả chịu đựng một tháng trôi qua, Diệp Trăn Trăn nhìn sắc trời một chút, đêm nay nguyệt hắc phong cao, là ngày tốt để lăn lộn trên giường. Thế là cô nhanh nhẹn bổ nhào lên người bác sĩ Quý.

Đối mặt với sự nhiệt tình của cô vợ nhỏ, Quý đại bác sĩ không khách khí lật qua lật lại ăn mấy lần. Diệp Trăn Trăn cuối cùng mệt mỏi nằm vật trên giường.

Quý Triết Ngạn ép cô dưới cơ thể, hôn lên khuôn mặt đỏ bừng của cô một cái, tay lại không an phận. Diệp Trăn Trăn chỉ còn chút hơi tàn, mỏng manh mở miệng: "Bác sĩ Quý, đừng..."

Quý Triết Ngạn nâng mắt nhìn cô một cái, hơi nhếch miệng để lộ đường cong: "Em nói đừng là đừng hả?" Anh còn một món nợ, từ rất lâu rồi.

Sau đêm nay, Diệp Trăn Trăn ba ngày không xuống được giường.

Cô cảm thấy thật là... tra tấn ngọt ngào!

Bác sĩ Quý giáo dục con tương đối nghiêm khắc, trái ngược với Diệp Trăn Trăn dịu dàng hơn nhiều, nhưng mỗi lần có người hỏi hai bạn nhỏ, bọn chúng đều trả lời mình yêu ba hơn, cái này khiến Diệp Trăn Trăn vô cùng tổn thương.

Rõ ràng anh đóng mặt đen còn cô đóng mặt hồng! Thế giới này rốt cuộc là sai ở chỗ nào?!

Cô không chỉ phàn nàn một lần với Quý Triết Ngạn, đáng tiếc cô vẫn luôn không ý thức được, sai lầm không phải là thế giới này, mà là đầu óc của cô. Quý Triết Ngạn nghĩ như vậy, vẫn nhịn không nói điều tàn nhẫn này ra khỏi miệng.

Lúc Quý Cẩn và Quý Du được bảy tuổi, Diệp Trăn Trăn vẫn kiên trì gọi hai đứa là Tiểu Bảo và Tiểu Khôi, không có gì bất ngờ, cái này đổi lấy ánh mắt khinh bỉ của tụi nhỏ. Bọn chúng cảm thấy rất khó thỏa mãn sở thích kỳ lạ của mẹ, bản thân chúng cũng rất liều mạng.

Ngày mai là chủ nhật, khó có được hôm bác sĩ Quý nghỉ ngơi, thế là quyết định mang cả nhà ra ngoài dã ngoại. Hai bạn nhỏ Quý Cẩn cùng Quý Du hoan hô một tiếng, sớm bò lên giường đi ngủ, ngày mai tỉnh lại là có thể đi chơi công viên! A a!

Nhưng ngày hôm sau sau khi mở mắt, nghênh đón bọn chúng là màn sương mù dày đặc. Quý Du một mình bò tới cửa sổ, buồn bực nhìn sương mù trắng xóa bên ngoài: "Cái thời tiết đáng ghét này, sao lại như vậy chứ!"

Quý Cẩn đọc sách bên cạnh bình tĩnh lật một trang, trả lời: "Hơi nước ngưng tụ, dưới sự ổn định của tầng khí quyển, nhiệt độ không khí tiến dần về 0 độ, hơi nước lơ lửng trong không khí sẽ ngưng tụ thành những giọt nước li ti..."

"Đủ rồi Quý Cẩn! Anh chỉ đang phàn nàn, không phải thật sự hỏi em!" Sắc mặt Quý Du đen thui ngắt lời Quý Cẩn, rời khỏi cửa sổ, "Có phải em lại đi tìm Hướng Thanh chơi? Nếu em định giống bạn ấy thì anh sẽ không để ý tới em."

Quý Cẩn ngẩng đầu từ quyển sách lên, có chút đồng tình cậu bé một cái: "Anh nhất định là kế thừa chỉ số thông minh của mẹ."

Quý Du: "..."

Cậu bé tức giận nhìn Quý Cẩn đến đỏ cả mắt, cuối cùng xuất ra sát chiêu: "Anh biết rồi, nhất định em tìm Hướng Thanh để lấy cớ nhìn lén Mạc Thần Thụy!"

Sắc mặt Quý Cẩn đỏ bừng, sau đó nghiêng đầu tiếp tục xem sách, "Anh đừng nói lung tung, không phải do anh ghen tị cậu xinh trai hơn anh à."

"Em mới nói lung tung, cậu ta có chỗ nào xinh hơn anh chứ!" Quý Du không phục phản bác, thấy Quý Cẩn không thèm để ý, lại chạy ra ngoài cửa: "Anh phải đi mách mẹ, nói em thích Mạc Thần Thụy!"

Quý Cẩn thấy cậu bé nói thế, cũng quýnh lên, vội vàng vứt sách trong tay xuống đuổi theo.

Diệp Trăn Trăn và Quý Triết Ngạn còn đang ngủ, sau khi nghe thấy một loạt tiếng gõ cửa, Diệp Trăn Trăn miễn cưỡng mở mắt. Quý Triết Ngạn cũng tỉnh, tiếng đập cửa vẫn liên tục thế nhưng hai người đều chưa có ý định dậy mở cửa.

"Mẹ, mẹ! Mẹ đã dậy chưa!" Bạn nhỏ Quý Du kiên nhẫn gõ cửa.

Diệp Trăn Trăn dụi dụi mắt, ngước mắt nhìn Quý Triết Ngạn: "Bác sĩ Quý ơi..."

Cách xưng hô của Diệp Trăn Trăn với Quý Triết Ngạn, ngoại trừ những lúc "đặc biệt", vẫn luôn là bác sĩ Quý. Quý Triết Ngạn cúi đầu nhìn thoáng người trong ngực, biết cô muốn bảo mình mở cửa, nhưng anh không biểu cảm nói: "Thằng bé gọi mẹ."

Diệp Trăn Trăn: "..."

Cô cắn nhẹ lên cổ Quý Triết Ngạn một cái, đứng dậy mở cửa. Quý Du thấy cửa cuối cùng cũng mở, trực tiếp nhào lên người Diệp Trăn Trăn. Quý Cẩn đứng sau lưng cậu bé, liều mạng kéo cậu bé ra, Quý Du hất tay cô bé, ngẩng đầu nhìn Diệp Trăn Trăn: "Mẹ! Quý Du em ấy thích Mạc Thần Thụy!"

Nhanh phê bình em ấy! Nói em ấy yêu sớm không tốt!

Quý Cẩn cọ cọ má hơi đỏ, không biết làm sao đứng nguyên tại chỗ, dáng vẻ tức muốn khóc. Diệp Trăn Trăn nghe Quý Du nói xong, lơ đễnh nói: "Mạc Thần Thụy đẹp trai như thế, thích cậu bé cũng rất bình thường mà."

Quý Cẩn và Quý Du sửng sốt một chút, sau đó Quý Cẩn không phục nói: "Em ấy nói con không đẹp trai bằng Mạc Thần Thụy!"

Lần này Diệp Trăn Trăn sửng sốt một chút, sau đó nhìn hai đứa nói: "Nhưng hai đứa giống nhau như đúc, con bé không phải tự mình chửi mình sao?"

Quý Cẩn: "..."

Quý Du: "..."

Đôi khi mẹ sắc bén quá đi.

Trong lòng Quý Du rốt cuộc cũng thư thái, cậu bé nhìn Quý Cẩn cười haha. Mặt Quý Cẩn lúc xanh lúc đỏ, cuối cùng đá cậu bé một cái, nhíu mày nói: "Mặt mũi giống con gái, có gì mà đắc ý!"

Quý Du lập tức lớn tiếng phản bác: "Rõ ràng mặt mũi em giống con trai! Sau này em không gả được cho coi!"

Diệp Trăn Trăn lập tức đau đầu, đây là lần thứ mấy hai đứa tranh luận đến việc giống con trai hay con gái rồi?

Cuối cùng Quý Triết Ngạn từ phòng bên cạnh đi ra, cúi đầu nhìn qua hai tiểu quỷ đang cãi lộn: "Hiện giờ giống vì hai đứa còn nhỏ, chờ khi lớn lên sẽ càng ngày càng khác nhau."

Quý Cẩn thấy Quý Triết Ngạn ra, cũng nhào lên ôm đùi anh: "Ba ơi! Con không muốn ngủ cạnh Quý Du! Lần trước anh ấy thi toán được 87 điểm, sẽ kéo chỉ số thông minh của con xuống!"

"Mạc Thần Thụy thi được có 83 điểm, sao em không nói!" Quý Du tận dụng mọi thứ của đối thủ làm đệm lưng.

"Nhưng ba của cậu ấy là minh tinh, sau này cậu ấy làm minh tinh! Ba chúng ta là nhà khoa học, sau này chúng ta là nhà khoa học!"

"Anh, anh... Ông nội chúng ta là minh tinh! Anh muốn giống ông làm minh tinh!"

Diệp Trăn Trăn: "..."

Mẹ hai đứa là nhà thiết kế, hai đứa cũng nên suy nghĩ làm nhà thiết kế một chút chứ!

Diệp Trăn Trăn lại bị tổn thương, cô dựa vào ngực Quý Triết Ngạn, yếu ớt nói: "Bác sĩ Quý, em muốn ăn cháo trứng thịt bò."

"Ừm." Quý Triết Ngạn ôm cô, hôn lên trán cô một cái. Quý Cẩn nhìn thấy, cũng bĩu môi sát tới: "Ba ơi, con cũng muốn thơm thơm!"

Quý Triết Ngạn cúi người, hôn lên đầu Quý Cẩn và Quý Du một cái mới đứng dậy vào phòng bếp làm bữa sáng. Quý Cẩn và Quý Du cuối cùng cũng yên tĩnh, bị Diệp Trăn Trăn lùa đi rửa mặt.

Sau khi bốn người ăn xong bữa sáng, ngoài trời cuối cũng cũng bắt đầu tạnh, Quý Du reo hò vui sướng đi chuẩn bị đồ đạc ra ngoài dã ngoại, Quý Cẩn cũng theo cậu bé trở về phòng.

Địa điểm dã ngoại là công viên lớn nhất thành phố A, mùa xuân chính là thời điểm ra ngoài ngắm hoa tốt nhất, cho nên người tới công viên cũng rất nhiều. Hôm trước Diệp Trăn Trăn đã cố ý hẹn trước Lê Nhan cùng đi dã ngoại, khi bọn họ tới, Lê Nhan đã dẫn theo Mạc Thần Thụy trải ra một cái khăn ngồi trên bãi cỏ chụp ảnh.

Tiếc nuối là, những hoạt động công chúng như này, Mạc thiên vương không thể tới được.

Quý Du vừa nhìn thấy Mạc Thần Thụy liền tức giận mở to hai mắt nhìn chằm chằm, Quý Cẩn thì hiếm khi được dịu dàng tới trước mặt cậu bé chào hỏi. Diệp Trăn Trăn lôi kéo Quý Triết Ngạn cũng trải khăn ra, sau đó gặp Trần Thanh Dương và Hướng Vân Trạch dẫn theo Hướng Thanh tới.

Bởi vì mấy đứa nhóc cùng học một trường, cho nên người lớn đều biết nhau, đương nhiên mới đầu Diệp Trăn Trăn quen biết Trần Thanh Dương là qua Lê Nhan giới thiệu, khi cô biết Trần Thanh Dương chính là tác giả của "Tiểu Nhị Lang ngủ say" còn khiếp sợ rất lâu.

Lúc Trần Thanh Dương biết Diệp Trăn Trăn là Diệp gia đại tiểu thư, cũng khiếp sợ rất lâu, còn đặc biệt chân thành muốn đem vụ án của Diệp Hồng Sinh viết thành một bộ tiểu thuyết, nhưng cuối cùng bị Diệp Trăn Trăn cự tuyệt.

Hướng Vân Trạch và Quý Triết Ngạn một người là nhà vật lý học, một người là bác sĩ, nhà khoa học nói chuyện mấy người các cô không hiểu, thế là ba người liền ngồi một chỗ buôn chuyện bát quái.

Bốn nhóc con chơi cùng một chỗ, Hướng Thanh vẫn như cũ không nói gì, một mình ở bên cạnh tô tô vẽ vẽ. Mạc Thần Thụy nghiêng đầu nhìn cô bé một cái, cảm thấy có chút vô vị. Quý Cẩn nghĩ mấy chủ đề, cuối cùng vẫn không đi tới tìm Mạc Thần Thụy nói chuyện, mà tới bên cạnh Hướng Thanh nhìn cô bé giải phương trình hai ẩn. Quý Du giống Mạc Thần Thụy, cũng cảm thấy hơi nhàm chán cho nên cậu bé nghiêm túc suy nghĩ có nên đi trêu ghẹo Mạc Thần Thụy hay không, sau đó thừa cơ đánh cậu ta một trận, nếu có thể đánh cho mặt cậu ta sưng vù thì càng tốt.

Nói tóm lại, thật sự là một mùa xuân tuyệt vời. 

Chapter
1 Chương 1: Mất trí nhớ
2 Chương 2: Trung nhị
3 Chương 3: Bạn gái
4 Chương 4: Khẩu cung
5 Chương 5: Hằng ngày
6 Chương 6: Xuất viện
7 Chương 7: Diệp gia
8 Chương 8: Tầm bảo
9 Chương 9: Ác mộng
10 Chương 10: Tái khám
11 Chương 11: Hẹn hò
12 Chương 12: Nóng nảy
13 Chương 13: Trường học
14 Chương 14: Thịt nướng
15 Chương 15: Di chúc
16 Chương 16: Hiềm nghi
17 Chương 17: Bày tỏ
18 Chương 18: Thuốc chữa tâm bệnh
19 Chương 19: Hôn ước
20 Chương 20
21 Chương 21: Phim điện ảnh
22 Chương 22: Thôi miên
23 Chương 23: Ký ức
24 Chương 24: Tấn công
25 Chương 25: Lưu manh
26 Chương 26: Tra hỏi
27 Chương 27: Khó chịu
28 Chương 28: Ghi âm
29 Chương 29: Thú tội
30 Chương 30: Thân phận
31 Chương 31: Đùa giỡn
32 Chương 32: Mua sắm
33 Chương 33: Dọn vệ sinh
34 Chương 34: Bước đi
35 Chương 35: Hôn
36 Chương 36: Bạn trai
37 Chương 37: Thiếu
38 Chương 38: Thiếu
39 Chương 39: Ngọt ngào
40 Chương 40: Thiếu
41 Chương 41: Đoàn đội
42 Chương 42: Hừ hừ
43 Chương 43: Ghen tuông
44 Chương 44: Sinh bệnh
45 Chương 45: Manh mối
46 Chương 46: Áo ngủ
47 Chương 47: Nhiệt tình
48 Chương 48: Điều tra
49 Chương 49: Tự thú
50 Chương 50: Thẩm vấn
51 Chương 51: Lên đường
52 Chương 52: Giai Giai
53 Chương 53: Quá khứ
54 Chương 54: Tai nạn xe
55 Chương 55: Trò cười
56 Chương 56: Hung thủ
57 Chương 57: Tiếp tục
58 Chương 58: Chân tướng
59 Chương 59: Nhật ký
60 Chương 60: Song sinh
61 Chương 61: Khai giảng
62 Chương 62: Thi đấu
63 Chương 63: Sinh nhật
64 Chương 64: Ký kết
65 Chương 65: Cẩu Đản
66 Chương 66: Ngoại truyện 1
67 Chương 67: Ngoại truyện 2
Chapter

Updated 67 Episodes

1
Chương 1: Mất trí nhớ
2
Chương 2: Trung nhị
3
Chương 3: Bạn gái
4
Chương 4: Khẩu cung
5
Chương 5: Hằng ngày
6
Chương 6: Xuất viện
7
Chương 7: Diệp gia
8
Chương 8: Tầm bảo
9
Chương 9: Ác mộng
10
Chương 10: Tái khám
11
Chương 11: Hẹn hò
12
Chương 12: Nóng nảy
13
Chương 13: Trường học
14
Chương 14: Thịt nướng
15
Chương 15: Di chúc
16
Chương 16: Hiềm nghi
17
Chương 17: Bày tỏ
18
Chương 18: Thuốc chữa tâm bệnh
19
Chương 19: Hôn ước
20
Chương 20
21
Chương 21: Phim điện ảnh
22
Chương 22: Thôi miên
23
Chương 23: Ký ức
24
Chương 24: Tấn công
25
Chương 25: Lưu manh
26
Chương 26: Tra hỏi
27
Chương 27: Khó chịu
28
Chương 28: Ghi âm
29
Chương 29: Thú tội
30
Chương 30: Thân phận
31
Chương 31: Đùa giỡn
32
Chương 32: Mua sắm
33
Chương 33: Dọn vệ sinh
34
Chương 34: Bước đi
35
Chương 35: Hôn
36
Chương 36: Bạn trai
37
Chương 37: Thiếu
38
Chương 38: Thiếu
39
Chương 39: Ngọt ngào
40
Chương 40: Thiếu
41
Chương 41: Đoàn đội
42
Chương 42: Hừ hừ
43
Chương 43: Ghen tuông
44
Chương 44: Sinh bệnh
45
Chương 45: Manh mối
46
Chương 46: Áo ngủ
47
Chương 47: Nhiệt tình
48
Chương 48: Điều tra
49
Chương 49: Tự thú
50
Chương 50: Thẩm vấn
51
Chương 51: Lên đường
52
Chương 52: Giai Giai
53
Chương 53: Quá khứ
54
Chương 54: Tai nạn xe
55
Chương 55: Trò cười
56
Chương 56: Hung thủ
57
Chương 57: Tiếp tục
58
Chương 58: Chân tướng
59
Chương 59: Nhật ký
60
Chương 60: Song sinh
61
Chương 61: Khai giảng
62
Chương 62: Thi đấu
63
Chương 63: Sinh nhật
64
Chương 64: Ký kết
65
Chương 65: Cẩu Đản
66
Chương 66: Ngoại truyện 1
67
Chương 67: Ngoại truyện 2