Chương 67: Tỉnh lại

Editor: Lạc Y Y

Nhưng Tô Nguyên vẫn là tính sai rồi, về tới nhà cũng chỉ là căn nhà quạnh quẽ.

Lục Cẩn vừa vượt qua thời kỳ nguy hiểm, tuy vẫn không thể mở mắt, nhưng giác quan của cơ thể vẫn còn, anh biết có một người vẫn luôn chăm sóc anh, mà người này chắc chắn không phải Tô Nguyên.

Mau tỉnh lại, không thể cứ nằm như vậy được nữa, không có mình ở bên, Tiểu Nguyên Bảo nhất định sẽ bị ức hϊếp, Lục Cẩn mau tỉnh lại!

Lục Cẩn nhờ vào ý niệm mạnh mẽ của mình, cuối cùng mở mắt ra, Diệp Thi Ngữ ở bên cạnh chăm sóc anh bị dọa giật cả mình, "Thuốc mê cần nửa tiếng nữa mới có thể dịu đi, sao bỗng dưng anh tỉnh lại rồi? Cơ thể anh không sao chứ? Còn khó chịu không?"

Lục Cẩn yếu ớt hỏi: "Tô Nguyên... Tô Nguyên đâu?"

Diệp Thi Ngữ nghe nửa ngày mới nghe ra, "Cậu ta về trước rồi, anh nghỉ ngơi cho khỏe, em đi xem thử tình trạng sức khỏe của anh."

Tô Nguyên sao có thể tự mình trở về, nhất định là bị người ở đây ức hϊếp rồi, nghĩ vậy, Lục Cẩn ngọ ngoạy đứng lên. Mình phải về, Tiểu Nguyên Bảo của mình không chừng đang ở nơi đó buồn bã.

Mặc dù khi đó anh phát điên, nhưng vẫn nhớ mình làm thế nào cắn vào gáy Tô Nguyên, cắn rách tuyến thể của em ấy, đó là nơi yếu ớt nhất của Omega, sao mình có thể làm tổn thương em ấy như vậy!

Tác dụng của thuốc mê vẫn rất lớn, tuy Lục Cẩn gắng gượng muốn đi, nhưng chỉ mới bước một bước, cả người đã mất kiểm soát mà ngã xuống, âm thanh vang lên đã thu hút nhiều người đến.

Bà Lục đau lòng chạy tới, bảo Lục Du nâng Lục Cẩn về giường bệnh, tức giận chất vấn: "Con đang làm gì, có biết mình vừa thoát khỏi nguy hiểm không, con muốn mẹ lo lắng chết sao!"

Lục Cẩn: "Mẹ, Tô Nguyên đâu? Rõ ràng em ấy về cùng con mà, tại sao con không nhìn thấy em ấy! Mẹ có biết em ấy bị thương rồi không!"

"Nó sống hay chết không liên quan đến mẹ, Tiểu Cẩn, con suýt chút là mẹ không cứu được con rồi, tất cả là tại Tô Nguyên dẫn con đến cái nơi rách đó, sau này con nhất định phải chú ý nhiều hơn, thuốc lúc trước mẹ đưa con, con còn uống không?" Bà Lục hỏi.

Lục Cẩn không ngờ rằng mẹ mình lại không thích Tô Nguyên đến vậy, nhưng vì sao không thích lại đồng ý cho mình lấy Tô Nguyên, còn bằng lòng kiểm tra sức khỏe hằng tháng cho em ấy?

"Con vẫn đang uống" Lục Cẩn sắc mặt không đổi trả lời, anh cảm thấy mẹ mình nhất định có chuyện gì đó đang giấu mình.

"Chắc có lẽ là sinh ra kháng thể, lần tới mẹ sẽ tăng liều thuốc cho con." Bà Lục chỉnh lại cái chăn cho Lục Cẩn, "Con ở đây nghỉ ngơi cho khỏe trước, đừng đi lung tung, Thi Ngữ sẽ chăm sóc con."

"Không cần, con có vợ, con muốn vợ của con!" Lục Cẩn nói: "Mẹ, mẹ để con gặp Tô Nguyên đi, tuyến thể của em ấy bị con cắn bị thương rồi, nhất định rất nguy hiểm, mẹ để em ấy đến đi, nếu mẹ không đồng ý, vậy con chỉ có thể rời đi thôi."

Sau khi thuốc mê mất tác dụng, Lục Cẩn đã hồi phục sức lực, vọt thẳng xuống giường chuẩn bị chạy ra ngoài tìm Tô Nguyên, bà Lục tức giận quát: "Lục Cẩn! Con về đây cho mẹ!"

Lục Cẩn nào quan tâm, anh muốn đi tìm vợ, cũng không biết Nguyên Bảo hôm qua trải qua thế nào, tuyến thể có còn đau không?

"Đủ rồi Lục Cẩn!" Bảo tiêu chặn Lục Cẩn lại, thành công để bà Lục đuổi tới, "Mẹ có thể để Tô Nguyên qua đây chăm sóc con, bây giờ con trở lại giường bệnh ngay lập tức cho mẹ!"

Nghe thấy lời này, Lục Cẩn mới vừa lòng dừng bước chân, chậm rì rì trở lại phòng bệnh, lúc về còn vỗ vỗ bả vai Lục Du, "Em trai ngoan, mau đi đón chị dâu em về đây."

"Chậc" Lục Du gạt tay đang đặt trên vai mình xuống, bực mình ra ngoài đi đón Tô Nguyên.

Tô Nguyên vừa chuẩn bị đi đến Lục gia thăm dò tin tức, không ngờ Lục Du đã tới cửa, cậu vội vàng đi đến hỏi: "Lục Du, anh trai cậu thế nào rồi? Vẫn còn hôn mê sao?"

"Đã tỉnh rồi, hiện giờ đang làm ầm ĩ muốn gặp cậu, được rồi, đừng nhiều lời nữa, mau chóng lên xe." Đối với người đã hại anh trai hắn ngất xỉu, Lục Du không có cách nào sinh ra hảo cảm với cậu, hắn cho rằng Tô Nguyên vốn không xứng với anh trai hắn.

Nghe thấy Lục Cẩn đã tỉnh lại, trái tim lo lắng của Tô Nguyên cuối cùng cũng thả lỏng, ổn rồi coi như không có chuyện gì, không có chuyện gì là tốt rồi.

Rất nhanh Lục Du đã đưa Tô Nguyên tới Lục gia, Lục Cẩn chỉ là nghe thấy tiếng động cơ xe ở xa xa đã biết Tô Nguyên đã đến rồi, anh kích động muốn đi ra đón cậu, nhưng bị bà Lục ngăn lại, "Người đã đến rồi gấp cái gì, về giường nằm đàng hoàng cho mẹ."

Cũng phải, người đã đến rồi cũng không vội, Lục Cẩn đành phải ngồi trên giường đợi Tô Nguyên, Tô Nguyên cũng không để anh đợi lâu, bước nhanh chạy đến.

Nhìn thấy Lục Cẩn ngồi trên giường tràn đầy sức sống, Tô Nguyên cuối cùng cũng nở nụ cười.

Lục Cẩn càng kích động hơn nói: "Tiểu Nguyên Bảo của anh, mau qua đây, mau để anh xem vết thương của em!"

Tô Nguyên mỉm cười đi tới, ngồi xuống bên cạnh Lục Cẩn, tuyến thể đã được băng bó cũng không nhìn ra cái gì, nhưng Lục Cẩn vẫn đau lòng mà vuốt ve.

Nhìn thấy hai người dính nhau như vậy, bà Lục không chịu nổi, giao phó một câu: "Uống thuốc đàng hoàng" sau đó rời đi.

"Còn đau không?" Giọng nói Lục Cẩn có hơi khàn, vết thương này, là do mình làm, đau đớn cỡ nào Lục Cẩn cũng biết, "Tất cả là tại anh, Tiểu Nguyên Bảo, anh xin lỗi."

"Không sao đâu, em không đau." Tô Nguyên nghe thấy lời này còn tưởng rằng Lục Cẩn áy náy mà khóc luôn rồi, cậu lập tức an ủi nói: "Em đã băng bó rồi, đã ổn hơn nhiều, anh đừng buồn, tâm trạng của anh dao động quá lớn sẽ ảnh hưởng đến cơ thể đó."

Lục Cẩn không nói gì, chỉ ôm chặt lấy Tô Nguyên.

"À đúng rồi, ngày đó ở nhà vệ sinh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao anh lại đột nhiên mất kiểm soát?" Tô Nguyên hỏi.

"Tuy anh vẫn luôn uống thuốc, nhưng có người cố ý chạy vào nhà vệ sinh giải phóng pheromone, nên anh bắt đầu mất kiểm soát." Lục Cẩn nói: "Chuyện này anh đã bảo người đi điều tra rồi."

"Vậy thì tốt, anh cũng phải ngoan nha, uống thuốc tử tế đó." Tô Nguyên lấy cháo trắng ở trên bàn bên cạnh lên, ân cần đút từng muỗng cháo cho Lục Cẩn, Lục Cẩn cũng vui vẻ ăn từng muỗng một.

Diệp Thi Ngữ ở ngoài cửa nhìn thấy bọn họ anh anh em em như vậy, cô ta đố kị siết chặt nấm đấm.

Vẻ mặt cô ta khó chịu trở lại phòng khách uống trà với bà Lục, "Dì ơi, con thấy anh Lục rất thích Tô Nguyên kia, cứ tiếp tục như vậy, e là thí nghiệm kia chúng ta khó làm rồi."

"Con nói có lý, đợi đồ về tới rồi chúng ta sẽ bắt đầu làm thí nghiệm" Bà Lục mỉm cười nhìn Diệp Thi Ngữ, "Chờ sau khi kết thúc, dì sẽ để Tiểu Cẩn lấy con, dù sao con mới là con dâu mà dì vừa ý."

"Dạ" Diệp Thi Ngữ ngại ngùng cúi đầu, Tô Nguyên, cho dù cậu cố gắng làm cho Lục Cẩn yêu thích thì có tác dụng gì, Lục Cẩn cuối cùng chỉ có thể là của tôi.

"Được rồi, thời gian cũng không còn sớm nữa, dì bảo Tiểu Du đưa con về nha?"

"Dạ"

Trên giường bệnh, Tô Nguyên đang nằm bên cạnh Lục Cẩn, ôm chặt lấy anh, "Lục Cẩn, anh đánh dấu em đi, em muốn sinh cho anh một đứa con."

"Vì sao?" Lục Cẩn khó hiểu hỏi, vì sao Tô Nguyên lại muốn có một đứa con.

Tô Nguyên cười hì hì nói: "Em đọc tiểu thuyết đều viết như vậy, nếu mẹ chồng không thích con dâu, vậy nhất định là vì con dâu không biết sinh con, nếu em mang thai thì bà Lục có lẽ sẽ thích em, hơn nữa, em cũng thích trẻ con, em muốn có một đứa con của chúng ta."

Chapter
1 Chương 1: Thoả thuận kết hôn
2 Chương 2: Tiểu Nguyên Bảo
3 Chương 3: Tin tức tố mất khống chế
4 Chương 4: Tôi biết anh có bệnh
5 Chương 5: Em còn nhớ Tiểu Cẩn không?
6 Chương 6: Thỏa thuận ly hôn
7 Chương 7: Phẩm hạnh không tốt
8 Chương 8: Người lòng dạ độc ác
9 Chương 9: Hôn lén
10 Chương 10: Phòng làm việc của Tô Nguyên
11 Chương 11: Idol quốc dân
12 Chương 12: Nhớ em
13 Chương 13: Tô Nguyên, anh chết chắc rồi
14 Chương 14: Tô Duệ, cậu dám không?
15 Chương 15: Cuối cùng vào lớp B
16 Chương 16: Giang Thành
17 Chương 17: Tiểu Nguyên Bảo đã rất giỏi rồi
18 Chương 18: Quan hệ giữa Từ An và Giang Thành
19 Chương 19: Chú nai nhỏ?
20 Chương 20: Nhóm Vocal
21 Chương 21: Cải biên ca khúc
22 Chương 22: Hống hách
23 Chương 23: Hot search
24 Chương 24: Vừa hống hách vừa dụ dỗ
25 Chương 25: Livestream
26 Chương 26: Quyến rũ
27 Chương 27: Đánh giá ca khúc chủ đề
28 Chương 28: Mơ màng
29 Chương 29: Ăn lẩu!
30 Chương 30: Ghim cài
31 Chương 31: Bị thương
32 Chương 32: Bôi thuốc
33 Chương 33: Nếu như tôi là Omega thì tốt rồi
34 Chương 34: Thế thân
35 Chương 35: Gánh nặng
36 Chương 36: Tự sáng tác
37 Chương 37: Bạch Liên Hoa
38 Chương 38: Ghen
39 Chương 39: Dấu hôn
40 Chương 40: Cặn bã
41 Chương 41: Sợ hãi
42 Chương 42: Kỳ dịch cảm
43 Chương 43: Tìm kho báu trên đảo
44 Chương 44: Công bố xếp hạng
45 Chương 45: Nửa đêm leo lên giường
46 Chương 46: Đứa con
47 Chương 47: Lần công diễn cuối cùng
48 Chương 48: Tiếp tục đánh cược
49 Chương 49: Phiếu giả
50 Chương 50: Kiểm tra sức khỏe
51 Chương 51: Đừng giận nữa, được không?
52 Chương 52: Thế ngoại đào viên
53 Chương 53: Đới Thanh bị thương
54 Chương 54: Không có ý tốt
55 Chương 55: Kiểm tra sức khỏe
56 Chương 56: Hot search
57 Chương 57: Công khai
58 Chương 58: Đuổi Trình Nguyên đi
59 Chương 59: Phát tình
60 Chương 60: Tiệc gia đình
61 Chương 61: Lần đầu gặp gỡ
62 Chương 62: Đứa nhỏ trắng trẻo mập mạp
63 Chương 63: Họp báo
64 Chương 64: Phản kích
65 Chương 65: Hôn mê
66 Chương 66: Bị thương hôn mê
67 Chương 67: Tỉnh lại
68 Chương 68: Thuốc ngủ
69 Chương 69: Sản phẩm mới
70 Chương 70: Thì là ly hôn
71 Chương 71: Mv
72 Chương 72: Suy thận
73 Chương 73: Bị đưa về nhà họ Lục
74 Chương 74: Video
75 Chương 75: Bắt cóc
76 Chương 76: Được cứu
77 Chương 77: Đã nhớ lại rồi
78 Chương 78: Bà Lục bị thương
79 Chương 79: Không liên lạc được
80 Chương 80: Mang thai?
81 Chương 81: Tô Tử An
82 Chương 82: Trở lại
83 Chương 83: Miếng dán ức chế Nano
84 Chương 84: Đính hôn
85 Chương 85: Trả thù
86 Chương 86: Quậy tiệc đính hôn
87 Chương 87: Bị bệnh
88 Chương 88: Phơi bày
89 Chương 89: Cùng nhau tham gia chương trình
90 Chương 90: Ngậm hoa
91 Chương 91: Liên minh thất bại
92 Chương 92: Đồ Vô dụng
93 Chương 93: Phát tình ngoài ý muốn
94 Chương 94: Chuyện này không đơn giản
95 Chương 95: Trị tận gốc
96 Chương 96: Tủi thân
97 Chương 97: Bị bắt nạt ở nhà trẻ
98 Chương 98: Hoạt động với phụ huynh
99 Chương 99: Giáo huấn nhà họ Chu
100 Chương 100: Hồi phục trí nhớ
101 Chương 101: Nương nhờ bà xã
102 Chương 102: Tiếp tục chương trình
103 Chương 103: Triệu Tân Dương
104 Chương 104: Mang thai?
105 Chương 105: Liễu Cam kết hôn
106 Chương 106: Lục Cẩn giận
107 Chương 107: An An tủi thân
108 Chương 108: Tiểu tam dẫn con tìm tới cửa
109 Chương 109: Xảy ra chuyện rồi
110 Chương 110: Bắt được nội gián
111 Chương 111: Thân thế bí ẩn
112 Chương 112: Đột nhiên ngất xỉu
113 Chương 113: Kết cục
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1: Thoả thuận kết hôn
2
Chương 2: Tiểu Nguyên Bảo
3
Chương 3: Tin tức tố mất khống chế
4
Chương 4: Tôi biết anh có bệnh
5
Chương 5: Em còn nhớ Tiểu Cẩn không?
6
Chương 6: Thỏa thuận ly hôn
7
Chương 7: Phẩm hạnh không tốt
8
Chương 8: Người lòng dạ độc ác
9
Chương 9: Hôn lén
10
Chương 10: Phòng làm việc của Tô Nguyên
11
Chương 11: Idol quốc dân
12
Chương 12: Nhớ em
13
Chương 13: Tô Nguyên, anh chết chắc rồi
14
Chương 14: Tô Duệ, cậu dám không?
15
Chương 15: Cuối cùng vào lớp B
16
Chương 16: Giang Thành
17
Chương 17: Tiểu Nguyên Bảo đã rất giỏi rồi
18
Chương 18: Quan hệ giữa Từ An và Giang Thành
19
Chương 19: Chú nai nhỏ?
20
Chương 20: Nhóm Vocal
21
Chương 21: Cải biên ca khúc
22
Chương 22: Hống hách
23
Chương 23: Hot search
24
Chương 24: Vừa hống hách vừa dụ dỗ
25
Chương 25: Livestream
26
Chương 26: Quyến rũ
27
Chương 27: Đánh giá ca khúc chủ đề
28
Chương 28: Mơ màng
29
Chương 29: Ăn lẩu!
30
Chương 30: Ghim cài
31
Chương 31: Bị thương
32
Chương 32: Bôi thuốc
33
Chương 33: Nếu như tôi là Omega thì tốt rồi
34
Chương 34: Thế thân
35
Chương 35: Gánh nặng
36
Chương 36: Tự sáng tác
37
Chương 37: Bạch Liên Hoa
38
Chương 38: Ghen
39
Chương 39: Dấu hôn
40
Chương 40: Cặn bã
41
Chương 41: Sợ hãi
42
Chương 42: Kỳ dịch cảm
43
Chương 43: Tìm kho báu trên đảo
44
Chương 44: Công bố xếp hạng
45
Chương 45: Nửa đêm leo lên giường
46
Chương 46: Đứa con
47
Chương 47: Lần công diễn cuối cùng
48
Chương 48: Tiếp tục đánh cược
49
Chương 49: Phiếu giả
50
Chương 50: Kiểm tra sức khỏe
51
Chương 51: Đừng giận nữa, được không?
52
Chương 52: Thế ngoại đào viên
53
Chương 53: Đới Thanh bị thương
54
Chương 54: Không có ý tốt
55
Chương 55: Kiểm tra sức khỏe
56
Chương 56: Hot search
57
Chương 57: Công khai
58
Chương 58: Đuổi Trình Nguyên đi
59
Chương 59: Phát tình
60
Chương 60: Tiệc gia đình
61
Chương 61: Lần đầu gặp gỡ
62
Chương 62: Đứa nhỏ trắng trẻo mập mạp
63
Chương 63: Họp báo
64
Chương 64: Phản kích
65
Chương 65: Hôn mê
66
Chương 66: Bị thương hôn mê
67
Chương 67: Tỉnh lại
68
Chương 68: Thuốc ngủ
69
Chương 69: Sản phẩm mới
70
Chương 70: Thì là ly hôn
71
Chương 71: Mv
72
Chương 72: Suy thận
73
Chương 73: Bị đưa về nhà họ Lục
74
Chương 74: Video
75
Chương 75: Bắt cóc
76
Chương 76: Được cứu
77
Chương 77: Đã nhớ lại rồi
78
Chương 78: Bà Lục bị thương
79
Chương 79: Không liên lạc được
80
Chương 80: Mang thai?
81
Chương 81: Tô Tử An
82
Chương 82: Trở lại
83
Chương 83: Miếng dán ức chế Nano
84
Chương 84: Đính hôn
85
Chương 85: Trả thù
86
Chương 86: Quậy tiệc đính hôn
87
Chương 87: Bị bệnh
88
Chương 88: Phơi bày
89
Chương 89: Cùng nhau tham gia chương trình
90
Chương 90: Ngậm hoa
91
Chương 91: Liên minh thất bại
92
Chương 92: Đồ Vô dụng
93
Chương 93: Phát tình ngoài ý muốn
94
Chương 94: Chuyện này không đơn giản
95
Chương 95: Trị tận gốc
96
Chương 96: Tủi thân
97
Chương 97: Bị bắt nạt ở nhà trẻ
98
Chương 98: Hoạt động với phụ huynh
99
Chương 99: Giáo huấn nhà họ Chu
100
Chương 100: Hồi phục trí nhớ
101
Chương 101: Nương nhờ bà xã
102
Chương 102: Tiếp tục chương trình
103
Chương 103: Triệu Tân Dương
104
Chương 104: Mang thai?
105
Chương 105: Liễu Cam kết hôn
106
Chương 106: Lục Cẩn giận
107
Chương 107: An An tủi thân
108
Chương 108: Tiểu tam dẫn con tìm tới cửa
109
Chương 109: Xảy ra chuyện rồi
110
Chương 110: Bắt được nội gián
111
Chương 111: Thân thế bí ẩn
112
Chương 112: Đột nhiên ngất xỉu
113
Chương 113: Kết cục