Chương 7: Lần lựa chọn thứ hai(2)

Tôi dựa vào bần cùng quét ngang trò chơi sinh tồn

Chương 7: Lần lựa chọn thứ hai (2)

Tác giả: Bách Đường - Edit: Kaorurits. 

Trương Đông không thoải mái mà bĩu môi, đối với việc mình giả ngầu thất bại tựa hồ hơi tiếc nuối, hắn ta duỗi tay chỉ về phía Lâm Nghiêm: “Lần này mang đến nhiều việc vui nhất chính là anh, đi đi.”

Lâm Nghiêm sửa sửa áo vest bị xả loạn, đỡ mắt kính lên, thần sắc trấn định như thường, gã thẳng thắn sống lưng thong thả ung dung mà đi về khu sản phẩm.

Lưu manh xăm mình ở tại chỗ, giờ phút này thần sắc phức tạp.

Năm người đi theo Lâm Nghiêm hiện tại quay đầu đã chết ba người, nhìn bộ dáng Lâm Nghiêm cũng không có chút nào hối hận hoặc là chột dạ, dù hắn có là kẻ đầu óc không hay dùng cũng rõ ràng, gia hỏa này chính là lấy người khác như vũ khí mà xài.

Hiện tại nên làm cái gì bây giờ?

Tiếp tục tin tưởng Lâm Nghiêm thì hắn không dám, chỉ là muốn tự mình lên hắn cũng không nha.

Phải biết rằng trong năm người bọn họ có bất luận tin tức gì đều giao cho Lâm Nghiêm, sau đó Lâm Nghiêm trực tiếp nói kết luận với bọn họ. Mặc kệ là manh mối hay là quá trình phân tích, Lâm Nghiêm cũng cũng không để lộ ra tẹo nào.

Lưu manh xăm mình lúc trước chỉ cảm thấy Lâm ca đáng tin cậy, hiện tại nhớ tới thật muốn táng cho bản thân ngây thơ vô tri của mình một cái.

Hắn ngồi xổm trên mặt đất, quả thực chính là tiểu bạch giữa trời đông giá rét…. có khả năng là không quá bạch, vậy tiểu hoa đi.

Vì phối hợp tình cảnh này, Lạc vẽ một cái chén bể trước mặt lưu manh xăm mình, kĩ thuật vẽ kia…. người nghe thương tâm người thấy rơi lệ.

Tiêu Lam: “……”

Mi cứ ỷ vào người khác nhìn không thấy dùng sức giỡn đi!

Thấy sắc mặt Tiêu Lam cổ quái, giống như ở cố nén cái gì, Triệu Tiểu Hà lo lắng nói: “Tiêu ca, anh không sao chứ?”

“…… Không sao.” Tiêu Lam đáp, duỗi tay vào túi búng búng phong thư, ý bảo Lạc đừng quậy nữa.

Thấy động tác của cậu, Triệu Tiểu Hà tựa hồ rõ ràng cái gì, cô tri kỷ mà nhỏ giọng nói: “Nếu không, canh lúc Lâm Nghiêm còn chưa trở về, anh đi WC trước đi?”

Tiêu Lam bị hoài nghi thận yếu: “……”

Tui không phải! Tui không có! Đừng nói bừa!

Đúng lúc, Lâm Nghiêm đã trở lại, vừa lúc giảm bớt không khí xấu hổ giờ phút này, ánh mắt Tiêu Lam nhìn gã cũng từ ái hơn vài phần, người này từ trước đến nay cũng chưa thuận mắt như bây giờ.

Nhìn ánh mắt Tiêu Lam, Lâm Nghiêm hơi ngốc ra: tình huống này là sao? Gia hỏa này chuẩn bị gài mình?

Kế tiếp, Lâm Nghiêm không hề nguy hiểm mà vượt qua một cửa này.

Gã chọn một khối xà bông thuốc, hơn nữa nhìn qua thần sắc chắc chắn. Nhìn thần sắc lưu manh xăm mình giờ phút này là có thể đoán được, Lâm Nghiêm chắc là biết tin tức gì đó, nhưng gã độc chiếm, căn bản không hề nói với những người khác.

Manh mối an toàn thì giữ lại chính mình dùng, nguy hiểm và không xác định thì lấy những người khác đi nếm thử, không thể không nói thật là một boy tâm cơ.

Người kế tiếp bị lựa chọn chính là lưu manh xăm mình, vẻ mặt hắn khó chịu mà nhìn Lâm Nghiêm một cái, làm như muốn nói cái gì đó, sau đó sờ sờ đầu mình, cảm giác vẫn là không đủ, cuối cùng một mình rời đi.

Hắn xoay thật lâu trong siêu thị, trải qua không ít kệ để hàng cũng cầm lấy rồi lại buông, chậm chạp không dám hạ quyết định. Lâu đến cô gái hướng dẫn mua hàng đã mở miệng cảnh cáo: “Xin đừng gây tiêu cực trò chơi!”

Rốt cuộc sau lần cảnh cáo thứ hai không lâu, lưu manh xăm mình đã trở lại, trên tay cầm một bao —— qυầи ɭóŧ.

Còn là một set tám cái, cũng đủ để người ta một ngày đổi một cái, tích cóp đủ bảy cái rồi cùng nhau ném vào máy giặt, hơn nữa trên người mình còn có thể thừa được một cái, thật là một thiết kế đầy tri kỷ.

Đây có lẽ chính là nam - điểu ti* - độc thân tâm linh tương thông chăng? Khả năng với người nào đó mà nói, số lượng này cũng đủ xài một hai tháng……

(*điểu ti là tiếng lóng, chỉ những người thua kém mọi mặt: không tiền, không chỗ dựa, sự nghiệp nhợt nhạt, yêu đương thất bại.)

Nhưng cái này cũng không phải thứ Tiêu Lam có thể cảm nhận được, vì cậu căn bản mua không nổi set tám qυầи ɭóŧ, quá xa xỉ! Mỗi ngày giặt không ngon hơn sao?

Lưu manh xăm mình khẩn trương mà đem qυầи ɭóŧ đưa tới quầy thu ngân, Trương Đông đối với cái này lộ ra biểu cảm vừa lòng, lựa chọn này hoàn mỹ mà chọc trúng trái tim lười biếng của hắn ta.

Hắn ta thậm chí tặng kèm lưu manh xăm mình một cái mỉm cười, sắc đẹp kia quá mức cay mắt, suýt chút nữa dọa người ta muốn tè ra quần.

Triệu Tiểu Hà cũng thuận lợi qua cửa.

Rốt cuộc đến phiên Tiêu Lam.

Trương Đông: “Đừng làm tôi thất vọng nha, cậu chính là một người may mắn tôi xem trọng nhất đó ~”

Nhưng biểu cảm kia rõ ràng là, tao đã thay mày thiết kế một cách chết hoàn hảo rồi, chờ mày tới thôi.

Tiêu Lam đi về khu sản phẩm của siêu thị, manh mối về Trương Đông trong đầu đã không ít: Điểu ti trung niên, nghèo túng và lười biếng, làm việc cho có lệ, tự coi mình là trung tâm, rất tự tin vào mê lực của bản thân, cùng với tràn ngập ảo tưởng không thực tế với những người mang giới tính nữ bên người.

Tiêu Lam: “Nếu là…… thứ khi hẳn là được……”

Tuy đại khái Boss sẽ không nghe được cậu nói, nhưng Tiêu Lam vẫn là mơ hồ nói vài từ mấu chốt cho ổn thỏa, vạn nhất hắn ta nổi giận thì làm sao bây giờ.

【 Tiên sinh muốn tìm cái gì? 】

Tiêu Lam thấp giọng nói: “Lạc, có thể giúp ta đối lập một chút giấy trong siêu thị không? Cái loại chất liệu thấp lại một túi lớn, chất lượng thì khỏi."

Đàn ông nát như Trương Đông chắc chắn không ngại giấy nát hay không nát, dù sao có nát cũng nát không bằng bản thân hắn ta.

【 Vâng, tiên sinh 】

Ba giây sau.

【 Đằng trước quẹo trái, hàng thứ nhất kệ thứ sáu, tính bình quân thì hãng này chi phí thấp nhất 】

Thậm chí tri kỷ mà vẽ luôn mũi tên dẫn đường trên mặt đất.

Tiêu Lam không khỏi sửng sốt.

Tốc độ này làm người ta quá sức kinh ngạc, cậu vốn nghĩ hai người cùng nhau tìm chung quy vẫn nhanh hơn một người, lại không ngờ Lạc đột nhiên tung ra đại chiêu. Tựa như tiểu đồng bọn hẹn cùng nhau làm bài tập hè, đột nhiên nói với bạn rằng ‛ê tao làm xong bài rồi’ vậy.

Phải biết rằng trong siêu thị này, kệ hàng đặt các loại giấy ước chừng có năm cái, mỗi kệ hàng lại chia làm năm tầng, bên trên đều tràn đầy chất đống các loại giấy đủ mọi nhãn hiệu, kiểu dáng và phương thức đóng gói hoàn toàn không giống nhau.

Lạc thế mà có thể trong vòng ba giây trực tiếp tính toán ra thứ phù hợp yêu cầu nhất trong đó, giờ phút này Tiêu Lam đột nhiên ý thức được, mình có lẽ không cẩn thận đã trói định với một gia hỏa rất lợi hại.

Thấy Tiêu Lam không nói gì, Lạc tiếp tục viết:

【 Xin lỗi tiên sinh, tốc độ có hơi chậm, hiện tại tôi đang trong giai đoạn suy yếu, nếu trạng thái tôi khôi phục, nhất định có thể càng trợ giúp ngài nhiều hơn 】

WTF?! Tốc độ này mà mi nói suy yếu nữa hả? Trạng thái toàn thịnh chẳng lẽ mi có thể một giây giải phỏng đoán Goldbach* sao?

(*Giả thuyết Goldbach do nhà toán học người Đức Christian Goldbach (1690-1764) nêu ra vào năm 1742 trong một lá thư gửi tới Leonhard Euler, là một trong những bài toán lâu đời và nổi tiếng còn chưa giải được trong lý thuyết số nói riêng và toán học nói chung. Giả thuyết phỏng đoán rằng:

Các số nguyên chẵn từ 4 đến 28 được phân tích thành tổng của hai số nguyên tố. Giả thuyết Goldbach cho rằng mỗi số nguyên chẵn lớn hơn 2 có thể biểu diễn bằng tổng của hai số nguyên tố.)

Gia hỏa này đến tột cùng là cấp bậc tồn tại gì?

Tiêu Lam khôi phục lại tâm tình: “Như vậy đã cho ta rất lớn trợ giúp, thật sự, mi không cần xin lỗi.”

【 Đây là vinh hạnh của tôi 】

Tiêu Lam: “Mi nói mình ở giai đoạn suy yếu, mi còn nhớ rõ nguyên nhân không?”

【Không nhớ rõ, ký ức tôi như là từng bị đánh nát, chỉ còn lại một vài đoạn ngắn, trong đó cũng không có ký ức tương quan】

Tiêu Lam hỏi: “Vậy làm thế nào có thể khiến mi khôi phục?”

【 Qua cửa, tiên sinh. Trực giác tôi nói với tôi, ngài mang theo tôi qua cửa càng nhiều, năng lực của tôi sẽ khôi phục càng nhanh 】

“Được rồi, ta cố lên vậy.” Tiêu Lam hít sâu một hơi, hiện tại cậu gánh vác hai sinh mệnh của bọn họ, nếu không cẩn thận mà chết, chính là một xác hai mạng.

Xùy xùy xùy, cái gì một xác hai mạng! Sao tự nhiên nghe cứ quai quái….

Đi đến trước kệ hàng, đây là một túi giấy đóng gói lớn, cũng đủ trong ba tầng ngoài ba tầng mà chất đầy đầu giường, chẳng sợ mỗi buổi tối gì gì kia kia đến tróc da thì cũng đủ dùng.

Tiêu Lam tiến lên rút cả bao giấy ra, phía trên in hình một đại hán gặm nội tạng moi chân, vứt bỏ hình ảnh hơi máu me không đề cập tới, vai chính trên ảnh thấy thế nào cũng hơi giống Trương Đông. Có người chẳng sợ nhìn qua nát đến cỡ nào, thật ra nội tâm cũng cất giấu một giấc mơ tinh xảo làm một boy minh tinh.

Tiêu Lam mang theo giấy về tới quầy thu ngân, đối diện với ánh mắt tiếc nuối của Trương Đông.

Trương Đông: “Hiếm khi nhìn thấy một người trẻ tuổi lại nghèo như vậy, cậu ở lại đây với tôi không ngon hơn sao?"

Tiêu Lam: “Cảm ơn, không cần.” Đại ca, hướng về phía những lời này của anh, tui chính là liều mạng cũng muốn qua cửa đó.

“Lần lựa chọn thứ ba.” Trương Đông nhìn nhìn bốn người còn sót lại, “Chúng ta đổi một cách chơi khác, các người có thể trực tiếp mang theo thứ tốt tìm được đi đến trước mặt tôi.”

Hắn ta không có ý tốt cười cười: “Cho dù là thứ vốn thuộc về người khác cũng có thể, chỉ cần lúc cho tôi nó thuộc về các người là được.”

Nghe vậy, sắc mặt Triệu Tiểu Hà trắng nhợt, sức chiến đấu của cô là thấp nhất trong số người ở đây.

Tiêu Lam cũng mang sắc mặt trầm trọng, lưu manh xăm mình thoạt nhìn cao to cơ bắp rắn chắc, vừa nhìn đã thấy không phải kẻ dễ đối phó.

Mà Lâm Nghiêm, nhìn từ trước đó gã đẩy cô gái trong cặp tình nhân kia một chút, sức chiến đấu của gã cũng rất không tầm thường, không biết là có kỹ năng như mình hay là bản thân trò chơi cấp cho tăng mạnh tố chất thân thể nữa.

Mặc kệ là cái nào cũng đều rất phiền toái.

Nếu là kỹ năng, nhìn tình huống gã tùy tiện liền sử dụng, thời gian làm lạnh của kỹ năng kia nhất định rất ngắn, nên gã mới có thể không kiêng nể gì mà sử dụng, mà 〘Bần cùng không thể hạn chế tưởng tượng của tôi 〙của Tiêu Lam cần phải mất 24 giờ làm lạnh.

Nếu là thân thể tăng mạnh, nói cách khác gã có thể vẫn luôn bảo trì sức chiến đấu, thậm chí còn có kỹ xảo chiến đấu, vậy càng thêm phiền toái.

Mà Tiêu Lam có thể bảo trì sức chiến đấu và thời gian bọn họ động thủ chỉ có —năm phút.

Đếm ngược lại một lần nữa bắt đầu ——00:59:59.

Tác giả có lời muốn nói:

Tiêu Lam, một chàng trai nghèo đến sắp không còn quần mặc.

Lạc: Tiên sinh, tôi nuôi cậu.

Tiêu Lam: Chính mi cũng không có quần mặc kia kìa.

Hết chương 7.

Chapter
1 Chương 1: Mới vào
2 Chương 2
3 Chương 3: Lần lựa chọn đầu tiên
4 Chương 4: Tôi có một ý tưởng lớn mật
5 Chương 5: Bẫy rập miễn phí
6 Chương 6: Lần lựa chọn thứ hai
7 Chương 7: Lần lựa chọn thứ hai(2)
8 Chương 8: Nguy cơ lớn
9 Chương 9: Cướp
10 Chương 10: Chúng ta vẫn còn cơ hội
11 Chương 11: Lần lựa chọn thứ ba
12 Chương 12: Bần cùng không thể hạn chế tưởng tượng của tôi
13 Chương 13: Qua cửa
14 Chương 14: Nơi dừng chân của người chơi
15 Chương 15: Hình tượng mới của Lạc
16 Chương 16: Suối nước nóng Lục Đạo
17 Chương 17: Cô ấy
18 Chương 18: Mười năm trước
19 Chương 19: App
20 Chương 20: Điện thoại của quỷ
21 Chương 21: Năm đó
22 Chương 22: Oan có đầu nợ có chủ
23 Chương 23: Nguyên nhân chết
24 Chương 24: Phá cục
25 Chương 25
26 Chương 26: Ở lại đi
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98: Phòng làm việc trò chơi Death
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
153 Chương 153
154 Chương 154
155 Chương 155
156 Chương 156
157 Chương 157
158 Chương 158
159 Chương 159: Tàu Endymion
160 Chương 160
161 Chương 161
162 Chương 162
163 Chương 163
164 Chương 164
165 Chương 165
166 Chương 166
167 Chương 167
168 Chương 168
169 Chương 169
170 Chương 170
171 Chương 171
172 Chương 172
173 Chương 173
174 Chương 174
175 Chương 175
176 Chương 176
177 Chương 177
178 Chương 178
179 Chương 179
180 Chương 180
181 Chương 181
182 Chương 182
183 Chương 183
184 Chương 184
185 Chương 185
186 Chương 186
187 Chương 187
188 Chương 188
189 Chương 189
190 Chương 190
191 Chương 191
192 Chương 192
193 Chương 193
194 Chương 194
195 Chương 195
196 Chương 196
197 Chương 197
198 Chương 198
199 Chương 199: End
200 Chương 200: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (1)
201 Chương 201: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (2)
202 Chương 202: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (3)
203 Chương 203: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (4)
204 Chương 204: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (5)
205 Chương 205: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (1)
206 Chương 206: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (2)
207 Chương 207: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (3)
208 Chương 208: Phiên ngoại 3: Hậu trường
209 Chương 209: Phiên ngoại 4: Kỳ Ninh và Sầm Duy
210 Chương 210: Phiên ngoại 5: Cẩu Đản
211 C1: Mới vào
212 C2: Lạc
213 C3: Lần lựa chọn đầu tiên
Chapter

Updated 213 Episodes

1
Chương 1: Mới vào
2
Chương 2
3
Chương 3: Lần lựa chọn đầu tiên
4
Chương 4: Tôi có một ý tưởng lớn mật
5
Chương 5: Bẫy rập miễn phí
6
Chương 6: Lần lựa chọn thứ hai
7
Chương 7: Lần lựa chọn thứ hai(2)
8
Chương 8: Nguy cơ lớn
9
Chương 9: Cướp
10
Chương 10: Chúng ta vẫn còn cơ hội
11
Chương 11: Lần lựa chọn thứ ba
12
Chương 12: Bần cùng không thể hạn chế tưởng tượng của tôi
13
Chương 13: Qua cửa
14
Chương 14: Nơi dừng chân của người chơi
15
Chương 15: Hình tượng mới của Lạc
16
Chương 16: Suối nước nóng Lục Đạo
17
Chương 17: Cô ấy
18
Chương 18: Mười năm trước
19
Chương 19: App
20
Chương 20: Điện thoại của quỷ
21
Chương 21: Năm đó
22
Chương 22: Oan có đầu nợ có chủ
23
Chương 23: Nguyên nhân chết
24
Chương 24: Phá cục
25
Chương 25
26
Chương 26: Ở lại đi
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98: Phòng làm việc trò chơi Death
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152
153
Chương 153
154
Chương 154
155
Chương 155
156
Chương 156
157
Chương 157
158
Chương 158
159
Chương 159: Tàu Endymion
160
Chương 160
161
Chương 161
162
Chương 162
163
Chương 163
164
Chương 164
165
Chương 165
166
Chương 166
167
Chương 167
168
Chương 168
169
Chương 169
170
Chương 170
171
Chương 171
172
Chương 172
173
Chương 173
174
Chương 174
175
Chương 175
176
Chương 176
177
Chương 177
178
Chương 178
179
Chương 179
180
Chương 180
181
Chương 181
182
Chương 182
183
Chương 183
184
Chương 184
185
Chương 185
186
Chương 186
187
Chương 187
188
Chương 188
189
Chương 189
190
Chương 190
191
Chương 191
192
Chương 192
193
Chương 193
194
Chương 194
195
Chương 195
196
Chương 196
197
Chương 197
198
Chương 198
199
Chương 199: End
200
Chương 200: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (1)
201
Chương 201: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (2)
202
Chương 202: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (3)
203
Chương 203: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (4)
204
Chương 204: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (5)
205
Chương 205: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (1)
206
Chương 206: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (2)
207
Chương 207: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (3)
208
Chương 208: Phiên ngoại 3: Hậu trường
209
Chương 209: Phiên ngoại 4: Kỳ Ninh và Sầm Duy
210
Chương 210: Phiên ngoại 5: Cẩu Đản
211
C1: Mới vào
212
C2: Lạc
213
C3: Lần lựa chọn đầu tiên