Chương 7: Mưa phùn kéo dài chiếc dù ý vị

Tiểu Huyền tràn đầy
ghét bỏ khi nhìn thấy bộ dạng si ngốc ngơ ngác của Hứa Ngự Tiên, họ nhẹ
một tiếng nói “ Nếp sống của người Hàng Châu từ bao giờ trở nên trơ
trẽn như vậy, một nữ nhân có thể chăm chú mãnh liệt nhìn một người nam
nhân “

Hứa Ngự Tiên bị nói trúng tâm tư, lúng túng biện giải “ Kia...nào có, ta không có nhìn chằm chằm..”

“ Còn nói không có, mắt nhìn tới muốn rớt ra “

Tuấn mỹ bạch y nghe xong đoạn đối thoại của hai người, chân mày khẽ nhướng
lên, ánh mắt tối đen rung động như nước, khoé miệng nhếch lên một độ
cong mị hoặc, đủ làm điên đảo chúng sinh. Hứa Ngự Tiên trong lòng lộp
bộp một tiếng, quay đầu qua chỗ khác không dám tiếp tục nhìn, ôn nhu
nói

“ Hai vị công tử có thể cho thuyền cập bờ được không, có
một tên nam nhân trộm ngọc bội của ta rồi chạy vào đây, ta đuổi theo hắn mới nhảy lên thuyền, có nhiều quấy rầy mong hai vị lượng thứ “

Tiểu Huyền xì một tiếng “ Thuyền đang ở giữa hồ, muốn rời thuyền cứ việc nhảy xuống nước, còn phiền người khác làm gì”

Hứa Ngự Tiên bị lời này chận họng, nàng không biết bản thân có đắc tội hắn
bao giờ chưa, thế nào cứ chỉa mũi nhọn vào nàng, nếu nàng biết bơi, nàng cũng không ngại bơi lên bờ, miễn cho ở đây bị người châm chọc.

“ Mà thôi, Tiểu Huyền, gọi người chèo thuyền lái cập bờ đi “ Tuấn mỹ bạch y vung lên tay áo, đối với Tiểu Huyền nói.

“ Ca, thế nhưng...A, ta mặc kệ ...” Tiểu Huyền giận đùng đùng phất tay áo lui ra, trước khi đi trừng mắt liếc Hứa Ngự Tiên .

Chờ Tiểu Huyền đi khỏi, Hứa Ngự Tiên cảm kích tận đáy lòng nói “ Cảm tạ Tiêu công tử “

Bạch y cười nói “ Ta không phải họ Tiêu “

Mỹ nhân này cùng Tiêu Huyên không phải là huynh đệ sao, thế nào lại không
cùng họ. Hứa Ngự Tiên nhẹ nhàng nói “ Xin hỏi danh tính của công tử? “

“ Tại hạ họ Bạch, tên Tố Ly. Còn cô nương xưng hô thế nào? “

“ Hứa Ngự Tiên...”

Bạch Tố Ly, quả nhiên người cũng như tên.

Cùng Bạch Tố Ly đối mặt nói chuyện một hồi, Hứa Ngự Tiên cảm giác thân thể
trở nên khẩn trương, nàng sống gần nửa đời người, vững tin bản thân
không ham mê sắc đẹp, lại không nghĩ ra nguyên nhân do đâu, chẳng lẻ đây là ngượng ngùng vốn có của nữ nhân, hoặc là do lo lắng sợ hãi mà có.

“ Hứa Ngự Tiên, tên không tệ “ Bạch Tố Ly nâng lên ly trà trên bàn, đặt
bên môi nhẹ nhàng thổi, ngước mắt nhìn khuôn mặt cứng ngắt của Hứa Ngự
Tiên nói.

“ Hứa cô nương cứ đứng vậy không mỏi sao, đợi thuyền cập bờ còn mất chút thời gian, ngồi xuống nghỉ ngơi đi “

“ Tốt, cảm tạ Bạch công tử “ Hứa Ngự Tiên cố ý chọn chỗ ngồi cách hắn càng xa càng tốt .

Bạch Tố Ly nhấp một ngụm trà, hỏi “ Hứa cô nương có muốn dùng trà? “

Hứa Ngự Tiên vội vàng lắc đầu “ Không cần, ta không khát “

Vẻ mặt Bạch Tố Ly có phần không vui nói “ Trà này dùng hoa trên đỉnh núi tuyết Thiên Sơn làm ra, còn nước là cam lộ được hứng vào sớm mai khi
tia nắng đầu tiên xuất hiện, Hứa công nương xác định không muốn nếm thử
mùi vị sao? “

Lời nói này nghe như ngụ ý, nếu không uống chính là không nể mặt. Hứa Ngự Tiên chỉ đành đi tới bàn trà, cách Bạch Tố Ly chỉ vài bước chân, mơ hồ còn ngửi được hương vị thoang thoảng trên người
hắn.

Bạch Tố Ly ưu nhã giơ bình trà, rót cho cô cùng hắn mỗi người một chén đầy “ Hứa cô nương là người Hàng Châu à? “

“ Ta lớn lên trong núi, mới theo ca ca tới Hàng Châu “

“ Trùng hợp, ta cũng lớn lên ở núi sâu “

Hứa Ngự Tiên vẻ mặt không thể tin nói “ Thật? Nhìn không ra a “

“ Hứa cô nương sao lại nói vậy? “

“ Bạch công tử khí chất phi phàm, có chỗ nào giống như ta quê mùa, lớn lên trong ở thâm sơn cùng cốc “

Bạch Tố Ly hé miệng cười “ Hứa cô nương coi như lớn lên trong núi, cũng là
một đoá chi hoa cao lãnh, nếu đặt ở phàm trần thế tục, rất dễ chăm nuôi “

Bạch Tố Ly nói chữ 'nuôi' sau cùng có hơi nhấn mạnh, chẳng biết tại sao Hứa
Ngự Tiên nghe xong, cảm thấy vô cùng ái muội. Nàng mất tự nhiên đưa mắt
liếc về phía lan can bên ngoài, mừng rỡ phát hiện thuyền đã tới bờ.

“ Thuyền tới bờ, ta cần phải trở về, cảm tạ Bạch công tử chiêu đãi “ Hứa
Ngự Tiên phút chốc đứng lên, lại nghĩ tới tách trà chưa uống xong, bèn
bưng lên uống một ngụm .

“ Chén trà Hứa cô nương uống là của ta “

“ Á...xin lỗi, xin lỗi “ Hứa Ngự Tiên cuống quít đem ly trà đưa cho Bạch
Tố Ly, lại cảm thấy rất không thích hợp, vừa muốn lùi về thì bị một bàn
tay thon dài nắm lấy

Bàn tay kia lạnh lẽo như băng, đụng vào
ngón tay Hứa Ngự Tiên, phảng phất có một dòng điện theo đó chui vào
trong cơ thể nàng. Bạch Tố Ly đem cốc trà cầm lấy, còn đưa mắt nhìn về
phía miệng chén, nơi môi của nàng từng chạm qua, Hứa Ngự Tiên mất tự
nhiên nuốt nước miếng một cái, nét mặt đã là một mảnh đỏ rực.

Hứa Ngự Tiên quay đầu rời đi “ Ta đi ...”

Ngón tay như ngọc của hắn nhúng nhẹ vào nước trà, rồi hướng về phía bầu trời bắn ra, giọt nước biết hoá vào khoảng trời mênh mông, trong khoảnh khắc ấy, mưa lớn ào ào rút xuống Tây hồ. Hứa Ngự Tiên kinh ngạc quay đầu
nhìn phía mặt hồ, tại sao trời bỗng dưng đổ mưa, nàng không có mang theo dù ...

Bạch Tố Ly lạnh nhạt nói “ Nếu không chờ mưa tạnh rồi hẳn đi “

“ Không được, ta còn có việc trong nhà, hơn nữa không thể ở lại thuyền của công tử, vẫn lên bờ thôi “

Bạch Tố Ly lấy ra một cây dù trắng, đưa tới trước mặt Hứa Ngự Tiên “ Vậy Hứa cô nương cầm lấy che trở về nhà “

“ Cảm tạ ...”

Hứa Ngự Tiên bước xuống lầu, hai tay vuốt khuôn mặt đang nóng bừng, thầm
mắng bản thân không có tiền đồ, nhìn thấy mỹ nam nửa điểm hình tượng
cũng đi đâu mất. Hứa Ngự Tiên đang muốn bước ra đầu thuyền, thì thấy
Tiên Huyền tựa ở cột thuyền, trong tay đung đưa một vật xanh biếc, đó
chẳng phải là ngọc bội của nàng sao?

Hứa Ngự Tiên bước vội tới trước mặt Tiêu Huyền nói “ Đó là ngọc bội của ta, thế nào lại ở trong tay ngươi? “

Tiêu Huyền nắm lấy ngọc bội, chế nhạo nói “ Ngọc bội này ta nhặt được trên
mặt đất, có viết tên của ngươi sao, còn cây dù ngươi đang cầm chính là
của ta, nhanh trả đây “

Hứa Ngự Tiên cả giận nói “ Đây là ca ca ngươi cho ta mượn dùng, bằng cái gì trả lại cho ngươi “

Tiêu Huyền nheo mắt, lạnh lùng nói “ Nếu là cho ngươi mượn dùng, sau khi
dùng xong phải đem trả về, ngày mai buổi chiều ngươi tới Bạch phủ trả
dù, ta sẽ cân nhắc đem khối ngọc nát này tặng cho ngươi “

“ Ngọc bội kia rõ ràng của ta, còn nói là tặng, ghê tởm...”

Hứa Ngự Tiên không khỏi ngẩng đầu, thoáng nhìn lên lan can lầu hai, bóng
dáng màu trắng đã biến mất, trong lòng bỗng dâng lên một cổ cảm giác mất mát. Cũng được, ô này vốn nên trả lại, đi thì đi .

Chapter
1 Chương 1: Hái tiên thảo gặp bạch xà
2 Chương 2: Người và xà triền miên ...p1
3 Chương 3: Người và xà triền miên ....p2
4 Chương 4: Tiêu tan thành mây khói. .
5 Chương 5: Bạch xà biến đổi thành mỹ nam
6 Chương 6: Bức tranh Tây Hồ, trên thuyền gặp trích tiên
7 Chương 7: Mưa phùn kéo dài chiếc dù ý vị
8 Chương 8: Thủy quang rung động lòng người
9 Chương 9: La y nhẹ cởi sắc xuân hương tràn đầy (H)
10 Chương 10: Nhuyễn ngọc hương chẩm đoàn tụ tung (H)
11 Chương 11: Đào nhấp nháy không thể bỏ trốn
12 Chương 12: Động phòng hoa chúc đêm xuân vô tận (H)
13 Chương 13: Vẽ mi mắt cùng giao hoan (H)
14 Chương 14: Điên loan đảo phượng trước gương đồng (H)
15 Chương 15: Hương xe doanh nắm tọa Quan Âm (H)
16 Chương 16: Tranh phong lẫn nhau, khó cắt đứt
17 Chương 17: Ánh trăng quyến rũ, người mị hoặc (H)
18 Chương 18: Mò ánh trăng cùng lấy than trong lửa
19 Chương 19: Cảnh đẹp cùng mập mờ (H)
20 Chương 20: Tết nguyên tiêu
21 Chương 21: Một mình lâm vào con đường oan hồn
22 Chương 22: Học thổi tiêu
23 Chương 23: Bát lộng ngọc tiêu đi vào trong động (H)
24 Chương 24
25 Chương 25: Một phòng tràn ngập mùi thuốc
26 Chương 26: Tiếng mưa rả rích cùng người 'thổi tiêu' an ủi. (H)
27 Chương 27: Một nước chi ân dũng tuyền báo
28 Chương 28: Ba ngày không thấy ưu sầu biệt ly (H)
29 Chương 29: Nửa đêm người sống đột kinh biến
30 Chương 30: Đạo Sĩ Dâm Tà Ngọc Diện Phật
31 Chương 31: Lòng nghi ngờ gang tấc sinh gợn sóng
32 Chương 32: Một chiếc rõ ràng rượu hiện chân thân
33 Chương 33: Hai thịt thông U kính (Thân Rắn Play)
34 Chương 34: Hoảng hồn mưa đoạn kiều lại tương phùng
35 Chương 35: Nắm tay người – Kéo người đi
36 Chương 36: Nhẹ Bắt mạch biết chuyện mang thai
37 Chương 37: Tay trong tay tình ý dày đặc
38 Chương 38: Bạch xà đi ngược chiều vỡ Côn Luân
39 Chương 39: Phiêu phiêu dục tiên ngự chư thần
40 Chương 40: Xà dò xét tuyết cơ tô nhũ vá
41 Chương 41: Đa tình cuối cùng lại gặp vô ý
42 Chương 42: Lầm nhuộm thần huyết biến hóa nửa người
43 Chương 43: Cá nước thân mật thủy mới gặp gỡ
44 Chương 44: Đoàn tụ yêu tinh cây dâm xuân phấn
45 Chương 46: Đẩy mạnh khó khăn cấm xinh đẹp mùi thịt (vi H)
46 Chương 47: Vòng eo khoản bày phó mưa vân (H)
47 Chương 48: Ba ngày cực lạc đột giật mình (H)
48 Chương 49: Uyên ương dục nước xen lẫn nhau đối với
49 Chương 50: Nước xanh phấp phới cảnh xuân (H)
50 Chương 51: Đuôi rắn luồn lách theo dòng chảy
51 Chương 52: Hai người cùng tìm hiểu
52 Chương 53: Tìm đường ra bằng ngũ tinh trận
53 Chương 54: Tình này sợ nhất ly biệt
54 Chương 55: Dưới Tru Tiên đài mới biết chân tình
55 Chương 56: Ngàn tầng Mộ Tuyết nhìn quân nhai
56 Chương 57: Lôi Phong tháp sụp đổ
57 Chương 58: Cát bụi trở về với cát bụt, đất lại quay về với đất
58 Chương 59: Nguyện làm uyên ương không muốn làm tiên
59 Chương 60: Hái mật đào uống rượu ngon
60 Chương 61: Một khi quên ước hẹn, quên tận ngàn năm
61 Chương 62: Bình dấm chua lật người
62 Chương 63: Lời tâm tình ăn đứt lòng dạ sắt đá
63 Chương 64: Một chày gỗ quên sạch mọi chuyện
64 Chương 65: Mơ màng chạm môi
65 Chương 66: Bàn tay xinh đẹp dạy chuyện lạc thú
66 Chương 67: Hai bên đánh nhau vì ghen tức
67 Chương 68: Đoàn viên tốt đẹp tìm về nguồn cội
Chapter

Updated 67 Episodes

1
Chương 1: Hái tiên thảo gặp bạch xà
2
Chương 2: Người và xà triền miên ...p1
3
Chương 3: Người và xà triền miên ....p2
4
Chương 4: Tiêu tan thành mây khói. .
5
Chương 5: Bạch xà biến đổi thành mỹ nam
6
Chương 6: Bức tranh Tây Hồ, trên thuyền gặp trích tiên
7
Chương 7: Mưa phùn kéo dài chiếc dù ý vị
8
Chương 8: Thủy quang rung động lòng người
9
Chương 9: La y nhẹ cởi sắc xuân hương tràn đầy (H)
10
Chương 10: Nhuyễn ngọc hương chẩm đoàn tụ tung (H)
11
Chương 11: Đào nhấp nháy không thể bỏ trốn
12
Chương 12: Động phòng hoa chúc đêm xuân vô tận (H)
13
Chương 13: Vẽ mi mắt cùng giao hoan (H)
14
Chương 14: Điên loan đảo phượng trước gương đồng (H)
15
Chương 15: Hương xe doanh nắm tọa Quan Âm (H)
16
Chương 16: Tranh phong lẫn nhau, khó cắt đứt
17
Chương 17: Ánh trăng quyến rũ, người mị hoặc (H)
18
Chương 18: Mò ánh trăng cùng lấy than trong lửa
19
Chương 19: Cảnh đẹp cùng mập mờ (H)
20
Chương 20: Tết nguyên tiêu
21
Chương 21: Một mình lâm vào con đường oan hồn
22
Chương 22: Học thổi tiêu
23
Chương 23: Bát lộng ngọc tiêu đi vào trong động (H)
24
Chương 24
25
Chương 25: Một phòng tràn ngập mùi thuốc
26
Chương 26: Tiếng mưa rả rích cùng người 'thổi tiêu' an ủi. (H)
27
Chương 27: Một nước chi ân dũng tuyền báo
28
Chương 28: Ba ngày không thấy ưu sầu biệt ly (H)
29
Chương 29: Nửa đêm người sống đột kinh biến
30
Chương 30: Đạo Sĩ Dâm Tà Ngọc Diện Phật
31
Chương 31: Lòng nghi ngờ gang tấc sinh gợn sóng
32
Chương 32: Một chiếc rõ ràng rượu hiện chân thân
33
Chương 33: Hai thịt thông U kính (Thân Rắn Play)
34
Chương 34: Hoảng hồn mưa đoạn kiều lại tương phùng
35
Chương 35: Nắm tay người – Kéo người đi
36
Chương 36: Nhẹ Bắt mạch biết chuyện mang thai
37
Chương 37: Tay trong tay tình ý dày đặc
38
Chương 38: Bạch xà đi ngược chiều vỡ Côn Luân
39
Chương 39: Phiêu phiêu dục tiên ngự chư thần
40
Chương 40: Xà dò xét tuyết cơ tô nhũ vá
41
Chương 41: Đa tình cuối cùng lại gặp vô ý
42
Chương 42: Lầm nhuộm thần huyết biến hóa nửa người
43
Chương 43: Cá nước thân mật thủy mới gặp gỡ
44
Chương 44: Đoàn tụ yêu tinh cây dâm xuân phấn
45
Chương 46: Đẩy mạnh khó khăn cấm xinh đẹp mùi thịt (vi H)
46
Chương 47: Vòng eo khoản bày phó mưa vân (H)
47
Chương 48: Ba ngày cực lạc đột giật mình (H)
48
Chương 49: Uyên ương dục nước xen lẫn nhau đối với
49
Chương 50: Nước xanh phấp phới cảnh xuân (H)
50
Chương 51: Đuôi rắn luồn lách theo dòng chảy
51
Chương 52: Hai người cùng tìm hiểu
52
Chương 53: Tìm đường ra bằng ngũ tinh trận
53
Chương 54: Tình này sợ nhất ly biệt
54
Chương 55: Dưới Tru Tiên đài mới biết chân tình
55
Chương 56: Ngàn tầng Mộ Tuyết nhìn quân nhai
56
Chương 57: Lôi Phong tháp sụp đổ
57
Chương 58: Cát bụi trở về với cát bụt, đất lại quay về với đất
58
Chương 59: Nguyện làm uyên ương không muốn làm tiên
59
Chương 60: Hái mật đào uống rượu ngon
60
Chương 61: Một khi quên ước hẹn, quên tận ngàn năm
61
Chương 62: Bình dấm chua lật người
62
Chương 63: Lời tâm tình ăn đứt lòng dạ sắt đá
63
Chương 64: Một chày gỗ quên sạch mọi chuyện
64
Chương 65: Mơ màng chạm môi
65
Chương 66: Bàn tay xinh đẹp dạy chuyện lạc thú
66
Chương 67: Hai bên đánh nhau vì ghen tức
67
Chương 68: Đoàn viên tốt đẹp tìm về nguồn cội