Chương 7: Phía dưới em phải cho anh ăn!

Ném cây bút xuống, cô đứng dậy đi mở cửa, âm thanh gọi hồn lập tức đập vào mặt, cô tức giận còn kém không có một đấm chào hỏi thôi!

Nhìn thấy gương mặt tuấn tú yêu nghiệt vô tội này, Úc Tử Ân hít một hơi thật sâu, cắn răng nghiến lợi hỏi: "Gọi cái lông á! Có chuyện gì nói nhanh nhanh một chút, nói xong thì cút ngay!"

". . . . . ."

Người đang nằm ở trên khung cửa vô tội lại uất ức nhìn cô, một lúc lâu mới mở miệng: "Vợ à, anh đói rồi, phía dưới em phải cho anh ăn!"

". . . . . ." Lời này ý tứ trên mặt chữ rất sexy, khẩu vị rất nặng!

Úc Tử Ân cho là mới vừa rồi ở phòng bao anh ta chưa được thỏa mãn dục vọng cho nên mới cố ý trở lại giày vò mình, nhất thời Úc Tử Ân không khách khí bạo dạn nói tục: "Thứ xấu xa!"

". . . . . ." Chợt hiểu hiểu được nguyên nhân Úc Tử Ân giận dữ, nhất thời Đường Minh Lân run run, anh đứng thẳng người lên giữ chặt bả vai của cô, để phòng ngừa một khắc sau cô ta nhào lên liều mạng với mình.

"Vợ à, anh thật sự rất đói bụng, suốt một đêm anh cũng chưa ăn cái gì, bây giờ anh muốn ăn mì thịt bò do em nấu. . . . . ."

". . . . . ." Nghe vậy, sắc mặc Úc Tử Ân cứng đờ, lúc đỏ lúc trắng rất là lúng túng!

Thì ra là do bần ni nghĩ nhiều!

Bởi vì sống ở bên cạnh Đường Minh Lân đã lâu, cho nên khẩu vị của cô cũng trở nên nặng hơn!

Thấy mặt cô nàng lúng túng, Đường Minh Lân cả gan nắm cái đuôi này của cô tùy ý nhạo báng: "Vợ à, em không phải là đang nghĩ đến muốn làm việc kia chứ? Nếu không chờ anh lấp đầy cái bụng rỗng này rồi chúng ta. . . . . ."

"Cút ——" lời của anh ta còn chưa nói hết, Úc Tử Ân cũng không thèm khách khí, tung một chưởng dán vào trên trán của Đường Minh Lân, đẩy cái tên với vẻ mặt hả hê này ra ngoài.

"Nhanh lên, làm chút gì đó cho lão gia ăn, sắp chết đói rồi đây!" Anh giơ tay định véo lên khuôn mặt mềm mại của cô, lại bị cô nhanh chóng gạt ra.

"Lão gia à, tôi đây không phải là người giúp việc cho lão gia, nếu ông muốn ăn mỳ thì đi mà tự mình nghĩ biện pháp!"

"Cô không phải là vợ của tôi sao? Buổi khuya cô có nghĩa vụ phải lấp đầy cái dạ dày này của tôi! Địa điểm có thể là phòng bếp, cũng có thể là phòng ngủ, tự cô chọn đi!Bất kể là ai, lão gia đây đều không để cho bị thiệt thòi!"

"Lão gia à, độ hèn hạ vô sỉ của lão gia tiến rất xa rồi đó!" Đối mặt với sự uy hiếp ma quỷ, cô vùng vẫy giãy chết chính là không chịu để thua dễ dàng như vậy!

Nếu không cũng không có thời điểm anh ta cầu xin cô!

"Quá khen quá khen!Vợ à, nhưng cô cũng đừng quên, ngày mai chúng ta phải trở về nhà họ Đường, cô nói xem lúc chúng ta trở về ở vài ngày tôi nói. . . . . ."

"Anh đang uy hiếp tôi!" Trở về nhà họ Đường đối với cô mà nói cũng không phải là chuyện gì đáng vui mừng, bố chồng mẹ chồng không thích cô, mỗi lần trở về đó cô đều bị nước sôi lửa bỏng dày vò!

Nếu như không phải có Đường Minh Lân làm bia đỡ đạn, thì việc cô muốn thoát thân cũng rất khó khăn!

Mà cái tên Đường tam thiếu hèn hạ vô sỉ này hoàn toàn bắt được nhược điểm của cô, cho nên cô đã nhiều lần bị anh ta lợi dụng triệt để!

"Vợ à, anh không có uy hiếp em, anh đây là đang thương lượng với em không phải sao! Tốt nhất là em nên suy tính cho kỹ đi! Cho em năm phút suy nghĩ!" Khoát khoát tay, Đường Minh Lân cũng không quản cô có đồng ý hay không, xoay người đi tới phòng bếp.

". . . . . ." Biết rõ cái tính tình kia, cho nên khuya rồi cô cũng không muốn ầm ĩ với anh ta, cô quyết định đóng cửa xoay người đi tới phòng bếp.

Nếu như buổi tối hôm nay cô không thỏa mãn yêu cầu này, thì ngày mai trở về nhà họ Đường hẳn là lão gia này sẽ có là biện pháp giày vò cô thê thảm, vì ngày mai tươi đẹp, uất ức một chút cũng không có gì!

Đường Minh Lân thích ăn mì, hơn nữa anh ta còn thích làm sợi mì, vì thế anh ta đặc biệt cho người ta đặt một bàn gia dụng để máy móc làm sợi mì, đó chính là cái cớ tốt để sai khiến cô vô điều kiện!

Nhà này bình thường phòng ốc không có người ở, nhưng mỗi tuần lễ đều có người làm thêm giờ tới đây dọn dẹp, đồ trong tủ lạnh mỗi tuần lễ cũng đều được thay thế, giữ vững được sự tươi mới cho thức ăn.

Đang trong thời gian chờ đợi mì, cô quay đầu liếc nhìn bàn ăn bên ngoài có một bóng dáng đang ngồi, giờ phút này ngược lại anh ta lại có tính nhẫn nại rất tốt, cầm ipad xem tin tức, cũng không thúc giục cô, ngoan giống như đứa bé.

Bưng một bát mì ra ngoài, cạch một tiếng để bát mì lên bàn, cô tiện tay thả luôn đôi đũa xuống, từ trên cao nhìn xuống anh ta, "Ăn đi!"

". . . . . ." Nhìn thấy trước mặt có một bát mì thịt bò thơm nồng nàng, Đường Minh Lân ngước mắt nhìn cô một cái, mày kiếm gảy nhẹ, "Vợ à, ở trong mì sẽ không phải có thạch tín đó chứ?"

"Đúng vậy, bỏ thuốc độc chết anh!" Khẽ hừ một tiếng, cô lười phải nhìn lâu anh ta, xoay người đi về phòng ngủ.

Vừa mới di chuyển người, liền bị tên kia giữ chặt, nặng nề túm cô trở lại.

Trừng mắt, cô nhìn thấy vẻ mặt đầy nguy hiểm của tên đàn ông này, cô cố chấp mím môi.

"Vợ à, nếu anh chết, không phải là em muốn cả đời thủ tiết vì anh chứ? Trước đó chúng ta còn chưa có ly hôn, cho nên em hãy lo mà phục vụ lão gia đây cho tốt đi! Tránh cho đến lúc đó Lam Mộ Duy trở lại, em nghĩ có thể ly hôn được hay sao!"

". . . . . ." Nhắc tới Lam Mộ Duy, sắc mặt Úc Tử Ân cứng đờ, trong lòng cô có một cảm xúc mơ hồ bắt đầu dâng lên.

Liếc nhìn bộ dạng không có tiền đồ của cô, Đường Minh Lân chê cười một tiếng, giật giật khoé môi, anh kéo cô đến ngồi vào chiếc ghế bên cạnh, "Một người ăn không có ý nghĩa, ngoan ngoãn ngồi đây, nhìn tôi ăn!"

". . . . . ." Bị túm xoay lại, Úc Tử Ân tức giận trừng mắt liếc anh ta một cái, quay đầu đi ra ngoài.

Còn người kia đem chén mì ăn say sưa ngon lành, trong miệng vẫn không quên khen tài nấu nướng của cô thật tốt, nghiêng đầu, Úc Tử Ân không có phản ứng, trong phòng ăn yên tĩnh cũng chỉ có một mình anh ta đang nói chuyện.

Cho đến khi anh ta ăn xong, lúc này cô mới đứng dậy, Đường Minh Lân cũng không còn ngăn cản, nhàn nhạt nói một câu: "Chuyện ngày hôm nay, tôi xin lỗi!"

Đưa lưng về phía anh, Úc Tử Ân kéo nhẹ khóe miệng, xoay người trở về phòng ngủ.

Khẽ tựa vào ghế dựa, Đường Minh Lân thở dài một hơi, tự mình dọn dẹp bát đũa rồi trở về phòng bếp.

Nhìn phòng bếp hơi có vẻ bừa bộn, anh bất đắc dĩ lắc đầu, vén tay áo lên bắt đầu dọn dẹp.

Chapter
1 Chương 1: Vợ yêu “Săn sóc”
2 Chương 2: Cô không phải muốn trợ hứng sao?
3 Chương 3: Nhân vật lớn thần bí
4 Chương 4: Phụ nữ là để được cưng chiều!
5 Chương 5: Khích bác tình cảm vợ chồng?
6 Chương 6: Người phụ nữ ngốc giảo hoạt
7 Chương 7: Phía dưới em phải cho anh ăn!
8 Chương 8: Không muốn gặp cô gái của mình!
9 Chương 9: Hoa lài cắm bãi phân trâu
10 Chương 10: Hoa nhà không thơm bằng hoa dại
11 Chương 11: Ngẫu nhiên gặp ở vùng núi
12 Chương 12: Vết cắn trên xương quai xanh
13 Chương 13: Ừng đụng tôi, bẩn
14 Chương 14: Người đàn ông tuyệt vời
15 Chương 15: Đúng là người khiêm tốn!
16 Chương 16: Gặp mặt người tình cũ
17 Chương 17: Cậu út?
18 Chương 18: Giấu đi vẻ nhếch nhác
19 Chương 19: Ông chủ Thập Tam Lâu!
20 Chương 20: Cháu đang chấp vấn cậu sao?
21 Chương 21: Gần quan được ban lộc
22 Chương 22: Kinh thành - nhà họ dịch
23 Chương 23: Cha của nhà giàu mới nổi
24 Chương 24: Ông lão quê mùa
25 Chương 25: Không hẹn mà gặp
26 Chương 26: Dịch thiếu, trùng hợp vậy sao?
27 Chương 27: Chẳng lẽ có JQ?
28 Chương 28: Tôi tin tưởng vào ánh mắt của cô
29 Chương 29: Được lời to
30 Chương 30: Ý nghĩa của cỏ bốn lá
31 Chương 31: Vô tình gặp gỡ ở tuần lễ thời trang
32 Chương 32: Ăn ý
33 Chương 33: Sử tử nhỏ được trang bị đầy đủ
34 Chương 34: Em hận anh sao?!
35 Chương 35: Cúi đầu không thấy ngẩng đầu lại gặp
36 Chương 36: Không có thành ý
37 Chương 37: Người vợ qua cầu rút ván!
38 Chương 38: Ghen tỵ
39 Chương 39: Đủ loại mập mờ
40 Chương 40: Tự cho là đúng
41 Chương 41: Náo nhiệt
42 Chương 42: Nhà tư bản là Vampire
43 Chương 43: Gọi Tiểu Ngũ đến ăn điểm tâm cùng nhau nhé?
44 Chương 44: Mối tình đầu
45 Chương 45: Tôi là thương nhân
46 Chương 46: Cô có người yêu sao?
47 Chương 47: Không để ai vào trong mắt
48 Chương 48: Mạo muội
49 Chương 49: Thiếu nhân tình
50 Chương 50: Người yêu đầu tiên của hắn
51 Chương 51: Bình thường cùng không bình thường
52 Chương 52: Xì căng đan bay đầy trời
53 Chương 53: Ghen?
54 Chương 54: Trái tim bị thương tổn
55 Chương 55: Về nhà ăn cơm!
56 Chương 56: Chung thủy trong tình cảm
57 Chương 57: Gây khó khăn
58 Chương 58: Kéo dài thời gian
59 Chương 59: Ngại chết tôi rồi!
60 Chương 60: Hình
61 Chương 61: Lợi thế ly hôn
62 Chương 62: Ánh mắt mỹ nữ trong kính
63 Chương 63: Mập mờ
64 Chương 64: Ranh giới cuối cùng
65 Chương 65: Boss lớn!
66 Chương 66: Cùng ngày sinh nhật
67 Chương 67: Người đáng thương cũng có chỗ đáng hận
68 Chương 68: Đưa tiền, giang hồ cần giúp đỡ!
69 Chương 69: Ly hôn - tự do!
70 Chương 70: Sinh nhật
71 Chương 71: Tôi cõng em!
72 Chương 72: Cái này có thể xâm phạm
73 Chương 73: Hấp dẫn!
74 Chương 74: Áp chế!
75 Chương 75: Bắt đầu lại một lần nữa?
76 Chương 76: Nguyện vọng rất tục!
77 Chương 77: Tôi sẽ phụ trách với anh!
78 Chương 78: Chuyện riêng!
79 Chương 79: Bất trị!
80 Chương 80: Thay anh mời rượu
81 Chương 81: Lấy thân báo đáp hay lấy thịt đền bù?
82 Chương 82: Thử lui tới xem một chút
83 Chương 83: Đám mây màu hồng
84 Chương 84: Khởi đầu tốt đẹp!
85 Chương 85: Tiểu yêu tinh!
86 Chương 86: Dắt tay!
87 Chương 87: Bản tình ca mùa đông viên mãn
88 Chương 88: Ẩn núp nguy cơ!
89 Chương 89: Bảo vệ
90 Chương 90: Công tư rõ ràng
91 Chương 91: Khoảng cách không thể vượt qua!
92 Chương 92: Yêu trước hay sau khi kết hôn!
93 Chương 93: Lệ thuộc không chút kiêng kỵ
94 Chương 94: Nếu không phải là yêu…
95 Chương 95: Thăm hỏi ngọt ngào
96 Chương 96: Nàng dấu xấu luôn phải thấy cha mẹ chồng!
97 Chương 97: Nắm tay sẽ không buông!
98 Chương 98: Trực giác của đàn ông!
99 Chương 99: Vẽ tranh cầu hôn!
100 Chương 100: Ba lựa chọn
101 Chương 101: Đổi cách gọi lại!
102 Chương 102: Chỉ một lần thôi, lần sau không chiếu theo lệ này
103 Chương 103: Giỏi về mưu tính
104 Chương 104: Đối thủ mạnh
105 Chương 105: Oan gia ngõ hẹp!
106 Chương 106: Đủ loại trùng hợp
107 Chương 107: Bảo vệ!
108 Chương 108: Chuyện cũ
109 Chương 109: Mặt trời mọc ở phía tây sao
110 Chương 110: Dũng cảm đối mặt
111 Chương 111: Người phụ nữ nhỏ
112 Chương 112: Em muốn, anh đều có thể thỏa mãn
113 Chương 113: Vợ của anh
114 Chương 114: Cầu hôn
115 Chương 115: Cuộc thi thiết kế!
116 Chương 116: Giành giải thưởng cùng với tin vịt
117 Chương 117: Chúng ta ở cùng chỗ nhé?
118 Chương 118: Boss lớn phía sau màn
119 Chương 119: Còn có giá trị lựa chọn
120 Chương 120: Thu hồi tự ái
121 Chương 121: Công việc mới!
122 Chương 122: Hài lòng về con dâu!
123 Chương 123: Boss lớn phía sau màn!
124 Chương 124: Anh là lính
125 Chương 125: Cẩn thận
126 Chương 126: Không muốn cô tủi thân
127 Chương 127: Giữ gìn
128 Chương 128: Sẽ không niệm tình cũ
129 Chương 129: Họp lớp
130 Chương 130: Thuốc mê
131 Chương 131: Đại kết cuộc
132 Chương 132: Đại kết cuộc 2
133 Chương 133: Đại kết cuộc 3
134 Chương 134: Đại kết cuộc 4
Chapter

Updated 134 Episodes

1
Chương 1: Vợ yêu “Săn sóc”
2
Chương 2: Cô không phải muốn trợ hứng sao?
3
Chương 3: Nhân vật lớn thần bí
4
Chương 4: Phụ nữ là để được cưng chiều!
5
Chương 5: Khích bác tình cảm vợ chồng?
6
Chương 6: Người phụ nữ ngốc giảo hoạt
7
Chương 7: Phía dưới em phải cho anh ăn!
8
Chương 8: Không muốn gặp cô gái của mình!
9
Chương 9: Hoa lài cắm bãi phân trâu
10
Chương 10: Hoa nhà không thơm bằng hoa dại
11
Chương 11: Ngẫu nhiên gặp ở vùng núi
12
Chương 12: Vết cắn trên xương quai xanh
13
Chương 13: Ừng đụng tôi, bẩn
14
Chương 14: Người đàn ông tuyệt vời
15
Chương 15: Đúng là người khiêm tốn!
16
Chương 16: Gặp mặt người tình cũ
17
Chương 17: Cậu út?
18
Chương 18: Giấu đi vẻ nhếch nhác
19
Chương 19: Ông chủ Thập Tam Lâu!
20
Chương 20: Cháu đang chấp vấn cậu sao?
21
Chương 21: Gần quan được ban lộc
22
Chương 22: Kinh thành - nhà họ dịch
23
Chương 23: Cha của nhà giàu mới nổi
24
Chương 24: Ông lão quê mùa
25
Chương 25: Không hẹn mà gặp
26
Chương 26: Dịch thiếu, trùng hợp vậy sao?
27
Chương 27: Chẳng lẽ có JQ?
28
Chương 28: Tôi tin tưởng vào ánh mắt của cô
29
Chương 29: Được lời to
30
Chương 30: Ý nghĩa của cỏ bốn lá
31
Chương 31: Vô tình gặp gỡ ở tuần lễ thời trang
32
Chương 32: Ăn ý
33
Chương 33: Sử tử nhỏ được trang bị đầy đủ
34
Chương 34: Em hận anh sao?!
35
Chương 35: Cúi đầu không thấy ngẩng đầu lại gặp
36
Chương 36: Không có thành ý
37
Chương 37: Người vợ qua cầu rút ván!
38
Chương 38: Ghen tỵ
39
Chương 39: Đủ loại mập mờ
40
Chương 40: Tự cho là đúng
41
Chương 41: Náo nhiệt
42
Chương 42: Nhà tư bản là Vampire
43
Chương 43: Gọi Tiểu Ngũ đến ăn điểm tâm cùng nhau nhé?
44
Chương 44: Mối tình đầu
45
Chương 45: Tôi là thương nhân
46
Chương 46: Cô có người yêu sao?
47
Chương 47: Không để ai vào trong mắt
48
Chương 48: Mạo muội
49
Chương 49: Thiếu nhân tình
50
Chương 50: Người yêu đầu tiên của hắn
51
Chương 51: Bình thường cùng không bình thường
52
Chương 52: Xì căng đan bay đầy trời
53
Chương 53: Ghen?
54
Chương 54: Trái tim bị thương tổn
55
Chương 55: Về nhà ăn cơm!
56
Chương 56: Chung thủy trong tình cảm
57
Chương 57: Gây khó khăn
58
Chương 58: Kéo dài thời gian
59
Chương 59: Ngại chết tôi rồi!
60
Chương 60: Hình
61
Chương 61: Lợi thế ly hôn
62
Chương 62: Ánh mắt mỹ nữ trong kính
63
Chương 63: Mập mờ
64
Chương 64: Ranh giới cuối cùng
65
Chương 65: Boss lớn!
66
Chương 66: Cùng ngày sinh nhật
67
Chương 67: Người đáng thương cũng có chỗ đáng hận
68
Chương 68: Đưa tiền, giang hồ cần giúp đỡ!
69
Chương 69: Ly hôn - tự do!
70
Chương 70: Sinh nhật
71
Chương 71: Tôi cõng em!
72
Chương 72: Cái này có thể xâm phạm
73
Chương 73: Hấp dẫn!
74
Chương 74: Áp chế!
75
Chương 75: Bắt đầu lại một lần nữa?
76
Chương 76: Nguyện vọng rất tục!
77
Chương 77: Tôi sẽ phụ trách với anh!
78
Chương 78: Chuyện riêng!
79
Chương 79: Bất trị!
80
Chương 80: Thay anh mời rượu
81
Chương 81: Lấy thân báo đáp hay lấy thịt đền bù?
82
Chương 82: Thử lui tới xem một chút
83
Chương 83: Đám mây màu hồng
84
Chương 84: Khởi đầu tốt đẹp!
85
Chương 85: Tiểu yêu tinh!
86
Chương 86: Dắt tay!
87
Chương 87: Bản tình ca mùa đông viên mãn
88
Chương 88: Ẩn núp nguy cơ!
89
Chương 89: Bảo vệ
90
Chương 90: Công tư rõ ràng
91
Chương 91: Khoảng cách không thể vượt qua!
92
Chương 92: Yêu trước hay sau khi kết hôn!
93
Chương 93: Lệ thuộc không chút kiêng kỵ
94
Chương 94: Nếu không phải là yêu…
95
Chương 95: Thăm hỏi ngọt ngào
96
Chương 96: Nàng dấu xấu luôn phải thấy cha mẹ chồng!
97
Chương 97: Nắm tay sẽ không buông!
98
Chương 98: Trực giác của đàn ông!
99
Chương 99: Vẽ tranh cầu hôn!
100
Chương 100: Ba lựa chọn
101
Chương 101: Đổi cách gọi lại!
102
Chương 102: Chỉ một lần thôi, lần sau không chiếu theo lệ này
103
Chương 103: Giỏi về mưu tính
104
Chương 104: Đối thủ mạnh
105
Chương 105: Oan gia ngõ hẹp!
106
Chương 106: Đủ loại trùng hợp
107
Chương 107: Bảo vệ!
108
Chương 108: Chuyện cũ
109
Chương 109: Mặt trời mọc ở phía tây sao
110
Chương 110: Dũng cảm đối mặt
111
Chương 111: Người phụ nữ nhỏ
112
Chương 112: Em muốn, anh đều có thể thỏa mãn
113
Chương 113: Vợ của anh
114
Chương 114: Cầu hôn
115
Chương 115: Cuộc thi thiết kế!
116
Chương 116: Giành giải thưởng cùng với tin vịt
117
Chương 117: Chúng ta ở cùng chỗ nhé?
118
Chương 118: Boss lớn phía sau màn
119
Chương 119: Còn có giá trị lựa chọn
120
Chương 120: Thu hồi tự ái
121
Chương 121: Công việc mới!
122
Chương 122: Hài lòng về con dâu!
123
Chương 123: Boss lớn phía sau màn!
124
Chương 124: Anh là lính
125
Chương 125: Cẩn thận
126
Chương 126: Không muốn cô tủi thân
127
Chương 127: Giữ gìn
128
Chương 128: Sẽ không niệm tình cũ
129
Chương 129: Họp lớp
130
Chương 130: Thuốc mê
131
Chương 131: Đại kết cuộc
132
Chương 132: Đại kết cuộc 2
133
Chương 133: Đại kết cuộc 3
134
Chương 134: Đại kết cuộc 4